Định Mệnh Anh Và Em - Quai Quai Băng
Chương 116: Bởi vì quan tâm. (2)
Tin tức Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du kết hôn làn truyền nhanh chóng khắp trong biệt thự......
Hạ Tử Du hoàn toàn không kịp phản ứng, mọi người trong biệt thự đều lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đem tất cả vật phẩm riêng tư của cô đến bên phòng Đàm Dịch Khiêm, mà người giúp việc ban đầu xưng hô "Cô Hạ" với cô bây giờ cũng đổi thành "Cô chủ".
Cách gọi "Cô chủ" này rất kỳ quái, một người giúp việc giải thích cho Hạ Tử Du. Bởi vì ba mẹ của Đàm Dịch Khiêm có lúc sẽ đến biệt thự này ở, mà bình thường họ đều gọi mẹ của Đàm Dịch Khiêm là "bà chủ", cho nên liền gọi cô là "Cô chủ" rất tự nhiên.
Bữa tối.
Hạ Tử Du dắt Liễu Nhiên tới phòng ăn, sau khi người giúp việc thấy Hạ Tử Du lập tức cung kính hỏi, "Cô chủ, người muốn đợi Ông Đàm trở về cùng dùng cơm không ạ?"
Hạ Tử Du nhất thời không kịp phản ứng, vài giây sau mới xua tay, "Không, anh ấy cũng không về dùng bữa tối."
Người giúp việc quan tâm nói, "Vậy có cần gọi điện thoại hỏi chị Dư khi nào thì Ông Đàm trở về không ạ?"
Hạ Tử Du hơi lúng túng, "A, không cần, có thể anh ấy đang bận!"
Người giúp việc lùi ra.
Sau khi người giúp việc rời đi, Hạ Tử Du mới thở phào nhẹ nhõm. Cô ở biệt thự nhiều ngày như vậy, mọi người ít khi nhắc tới Đàm Dịch Khiêm trước mặt cô. Nhưng sau khi thân phận của cô thay đổi, hôm nay đề tài nói chuyện đều xoay quanh Đàm Dịch Khiêm.
Thì ra là kết hôn và không kết hôn lại có chênh lệch lớn như vậy, mà cô hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý để đối mặt với quan hệ vợ chồng trong tương của cô và Đàm Dịch Khiêm.
......
Dùng xong bữa tối, Hạ Tử Du chơi với Liễu Nhiên ở trong sảnh một lát mới ôm Liễu Nhiên về phòng.
Tối nay Liễu Nhiên nằm trên giườngrất ngoan ngoãn, Hạ Tử Du ngồi ở mép giường kéo chăn đắp cho Liễu Nhiên.
Đôi mắt đen nhánh tinh ranh của Liễu Nhiên xoay chuyển, bỗng mở miệng, "Mẹ......"
Hạ Tử Du đáp nhẹ, "Hử?"
Liễu Nhiên nói lời ngây thơ, "Tối nay Liễu Nhiên muốn ngủ một mình!"
Hạ Tử Du nghi ngờ, "Tại sao vậy?"
Liễu Nhiên trả lời Hạ Tử Du rất nghiêm túc, "Các dì nói mẹ đã kết hôn rồi, về sau buổi tối mẹ đều phải ngủ với ba." “Các dì” mà Liễu Nhiên nói chính là những người giúp việc trong biệt thự.
"A......" Hạ Tử Du kinh ngạc. Nói thật, nếu không phải lúc này Liễu Nhiên nhắc tới, cô thậm chí không nghĩ tới chuyện này.
Đôi mắt Liễu Nhiên phát sáng, nói giọng trẻ con cam đoan,"Mẹ, con ngủ một mình không sợ đâu......"
Hạ Tử Du đang do dự, lúc này một người giúp việc gõ nhẹ cửa phòng."cô chủ......"
"Vào đi."
Người giúp việc đi tới trước mặt Hạ Tử Du, cung kính cúi đầu nói, "Cô chủ, mấy ngày nay cô Liễu Nhiên cũng quấn tôi, nếu cô Liễu Nhiên không có thói quen vậy mấy đêm nay để cho tôi ngủ chung vậy!"
Liễu Nhiên vội vàng gật đầu, "Dạ, mẹ ơi, dì kể chuyện rất êm tai......"
"Vậy cũng được......" Không muốn mọi người suy nghĩ nhiều về quan hệ giữa cô và Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du không thể từ chối.
Liễu Nhiên thúc giục, "Mẹ, mẹ mau đi ngủ đi!"
Hạ Tử Du hôn lên trán Liễu Nhiên, không quên dặn dò, "Ừ, Liễu Nhiên, mẹ ở phòng bên cạnh, con có chuyện gì thì gọi mẹ ngay nhé, biết không?"
Liễu Nhiên vui vẻ gật đầu, "Dạ."
--- ------
Đứng trong phòng của Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du vẫn không thấy quen.
Nhìn phong cách trang trí thuộc về Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du thầm thở dài một hơi.
Tương lai, cô thực sự có thể ở bên anh sớm chiều sao? Nhưng sao mọi chuyện lại biến thành như vậy......
Cô nghĩ tới đủ cách thức cần dùng để có thể ở lại bên Đàm Dịch Khiêm, nhưng khônghề nghĩ đến cuối cùng lại dùng cuộc hôn nhân này......
Chuyện này dĩ nhiên không phải kết quả mà cô muốn, khi ở Las Vegas cô hoàn toàn không có sự lựa chọn nào. Muốn ở lại bên anh, cô chỉ có thể lựa chọn con đường này......
Suy nghĩ một hồi lâu, Hạ Tử Du vẫncảm thấy hỗn loạn không thôi.
Cuối cùng, Hạ Tử Du dứt khoát đứng dậy đi vào phòng tắm.
Để nước lạnh như băng đổ xuống người, như vậy cô mới cảm thấy tỉnh táo trở lại......
......
Mấy phút sau, Hạ Tử Du lau tóc ướt đi ra khỏi phòng tắm.
Vừa mới ra khỏi phòng tắm cô liền chú ý tới trong phòng có thêm một chiếc áo khoác của đàn ông và chìa khóa xe. Khi cô đang nghi ngờ không thấy bóng dáng Đàm Dịch Khiêm đâu thì thân thể của cô đột nhiên bị người ôm lấy từ phía sau.
“Đừng....." Mùi hương dễ chịu của anh sực trong mũi khiếnthân thể Hạ Tử Du run lên.
Đàm Dịch Khiêm vùi đầu vào cổ Hạ Tử Du, hơi thở nóng rực lướt nhẹ qua tai Hạ Tử Du, "Em thơm quá......"
Cảm giác được thân thểcủa Đàm Dịch Khiêm nóng bừng lên, Hạ Tử Du bắt đầu giãy giụa theo bản năng.
Đàm Dịch Khiêm bá đạo ôm lấy Hạ Tử Du, cũng không cho phép cô giãy giụa, môi mỏng nói lời dịu dàng hiếm có, "Vẫn chưa quen sao?"
Thân thể của Hạ Tử Du bị siết chặt, cô gấp gáp giải thích, "Không phải, em......" Trên thực tế, cô thực sự vẫn chưa thích ứng được sự thân mật như vợ chồng bình thường giữa hai người.
Đàm Dịch Khiêm chợt buông cô ra......
Hạ Tử Du tưởng rằng Đàm Dịch Khiêm tức giận, khi cô đang định giải thích với anh thì anh đột nhiên đưa tay ôm cô ngồi lên đùi mình.
Động tác sủng nịnh như thế của Đàm Dịch Khiêm làm Hạ Tử Du bất ngờ, toàn thân cô lại căng thẳng, thậm chí không dám thở mạnh.
Đàm Dịch Khiêm kéo lớp vải trên vai Hạ Tử Du xuống, nhẹ nhàng hôn lên làn da trắng như tuyết lộ ra theo váy ngủ tơ tằm.
Nụ hôn lướt nhẹ như lông vũ của anh làm Hạ Tử Du hơi nhột, cô nhăn nhó, cố gắng rời sự chú ý của Đàm Dịch Khiêm, cuống quít kiếm một cái cớ, "A, sao anh về muộn thế?"
Hạ Tử Du vốn tưởng rằng Đàm Dịch Khiêm không trả lời cô, không ngờ rằng Đàm Dịch Khiêm lại trả lời rất nghiêm túc, "Vốn định về nhà sớm với em, nhưng có một người bạn cứ lằng nhằng làm anh về muộn."
Bạn?
Hạ Tử Du ít khi nghe Đàm Dịch Khiêm nói tới hai chữ này, dù sao Đàm Dịch Khiêm luôn cho người đời cảm giác cao ngạo tự phụ, cô độc một mình.
Nụ hôn khẽ khàng của Đàm Dịch Khiêm bắt đầu chuyển thành thành gặm cắn tinh tế, mặc dù sức lực không mạnh nhưng lại khiến cho không khí lúc nàytràn ngập mùi vị tình dục.
Hơi thở của Hạ Tử Du dồn dập hơn, dần dần cảm thấy bàn tay đang ôm eo cô của Đàm Dịch Khiêm bắt đầu không an phận.
Đàm Dịch Khiêm bỗng phủ lên bộ ngực tròn trịa của Hạ Tử Du qua lớp váy ngủ.
Hạ Tử Du nhất thời căng thẳng.
Miệng Đàm Dịch Khiêm trêu chọc, đồng thời nói không rõ ràng, "Ngày mai dẫn em đi gặp người này!"
Hạ Tử Du đã không thể trả lời Đàm Dịch Khiêm bằng giọng bình thường, "......Được."
Sau khi tắm xong, toàn thân Hạ Tử Du có mùi hương làm Đàm Dịch Khiêm mê muội, Đàm Dịch Khiêm đè Hạ Tử Du xuống chiếc giường sau lưng.
Đôi mắt trong suốt của Hạ Tử Du tràn đầy bất an nhìn Đàm Dịch Khiêm, mà đáy mắt Đàm Dịch Khiêm đã nhiễm mùi tình dục nồng đậm.
Nhưngkhi Đàm Dịch Khiêm vùi đầu vào bộ ngực của Hạ Tử Du, cô đột nhiên đưa tay đẩy Đàm Dịch Khiêm ra, "Đừng như vậy......"
Động tác của Đàm Dịch Khiêm bỗng dừng lại, đôi mắt đen của anh mơ màng nhìn cô, rõ ràng đang đè nén xao động của cơ thể.
Hạ Tử Du kéo váy ngủ tơ tằm trượt khỏi bả vai lên, cô chậm rãi ngồi dậy.
Đàm Dịch Khiêm không có cậy mạnh bá đạo tiến bước kế tiếp nữa, chỉ nhẫn nại nguôi dần từng chút một.
Hạ Tử Du nghiêm túc nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Đàm Dịch Khiêm, em biết rõ anh nhất định đã đoán được mục đích em muốn ở lại bên anh. Em muốn hỏi anh, tại sao anh vẫn kết hôn với em?"
Đàm Dịch Khiêm lại đè Hạ Tử Du xuống dưới, anh từ tốn thong thả cởi chiếc cúc áo ngủ của Hạ Tử Du, môi mỏng hờ hững thốt lên, "Bởi vì anh đã đánh giá thấp sự quan tâm của anh dành cho phụ nữ."
Hạ Tử Du hoàn toàn không kịp phản ứng, mọi người trong biệt thự đều lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đem tất cả vật phẩm riêng tư của cô đến bên phòng Đàm Dịch Khiêm, mà người giúp việc ban đầu xưng hô "Cô Hạ" với cô bây giờ cũng đổi thành "Cô chủ".
Cách gọi "Cô chủ" này rất kỳ quái, một người giúp việc giải thích cho Hạ Tử Du. Bởi vì ba mẹ của Đàm Dịch Khiêm có lúc sẽ đến biệt thự này ở, mà bình thường họ đều gọi mẹ của Đàm Dịch Khiêm là "bà chủ", cho nên liền gọi cô là "Cô chủ" rất tự nhiên.
Bữa tối.
Hạ Tử Du dắt Liễu Nhiên tới phòng ăn, sau khi người giúp việc thấy Hạ Tử Du lập tức cung kính hỏi, "Cô chủ, người muốn đợi Ông Đàm trở về cùng dùng cơm không ạ?"
Hạ Tử Du nhất thời không kịp phản ứng, vài giây sau mới xua tay, "Không, anh ấy cũng không về dùng bữa tối."
Người giúp việc quan tâm nói, "Vậy có cần gọi điện thoại hỏi chị Dư khi nào thì Ông Đàm trở về không ạ?"
Hạ Tử Du hơi lúng túng, "A, không cần, có thể anh ấy đang bận!"
Người giúp việc lùi ra.
Sau khi người giúp việc rời đi, Hạ Tử Du mới thở phào nhẹ nhõm. Cô ở biệt thự nhiều ngày như vậy, mọi người ít khi nhắc tới Đàm Dịch Khiêm trước mặt cô. Nhưng sau khi thân phận của cô thay đổi, hôm nay đề tài nói chuyện đều xoay quanh Đàm Dịch Khiêm.
Thì ra là kết hôn và không kết hôn lại có chênh lệch lớn như vậy, mà cô hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý để đối mặt với quan hệ vợ chồng trong tương của cô và Đàm Dịch Khiêm.
......
Dùng xong bữa tối, Hạ Tử Du chơi với Liễu Nhiên ở trong sảnh một lát mới ôm Liễu Nhiên về phòng.
Tối nay Liễu Nhiên nằm trên giườngrất ngoan ngoãn, Hạ Tử Du ngồi ở mép giường kéo chăn đắp cho Liễu Nhiên.
Đôi mắt đen nhánh tinh ranh của Liễu Nhiên xoay chuyển, bỗng mở miệng, "Mẹ......"
Hạ Tử Du đáp nhẹ, "Hử?"
Liễu Nhiên nói lời ngây thơ, "Tối nay Liễu Nhiên muốn ngủ một mình!"
Hạ Tử Du nghi ngờ, "Tại sao vậy?"
Liễu Nhiên trả lời Hạ Tử Du rất nghiêm túc, "Các dì nói mẹ đã kết hôn rồi, về sau buổi tối mẹ đều phải ngủ với ba." “Các dì” mà Liễu Nhiên nói chính là những người giúp việc trong biệt thự.
"A......" Hạ Tử Du kinh ngạc. Nói thật, nếu không phải lúc này Liễu Nhiên nhắc tới, cô thậm chí không nghĩ tới chuyện này.
Đôi mắt Liễu Nhiên phát sáng, nói giọng trẻ con cam đoan,"Mẹ, con ngủ một mình không sợ đâu......"
Hạ Tử Du đang do dự, lúc này một người giúp việc gõ nhẹ cửa phòng."cô chủ......"
"Vào đi."
Người giúp việc đi tới trước mặt Hạ Tử Du, cung kính cúi đầu nói, "Cô chủ, mấy ngày nay cô Liễu Nhiên cũng quấn tôi, nếu cô Liễu Nhiên không có thói quen vậy mấy đêm nay để cho tôi ngủ chung vậy!"
Liễu Nhiên vội vàng gật đầu, "Dạ, mẹ ơi, dì kể chuyện rất êm tai......"
"Vậy cũng được......" Không muốn mọi người suy nghĩ nhiều về quan hệ giữa cô và Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du không thể từ chối.
Liễu Nhiên thúc giục, "Mẹ, mẹ mau đi ngủ đi!"
Hạ Tử Du hôn lên trán Liễu Nhiên, không quên dặn dò, "Ừ, Liễu Nhiên, mẹ ở phòng bên cạnh, con có chuyện gì thì gọi mẹ ngay nhé, biết không?"
Liễu Nhiên vui vẻ gật đầu, "Dạ."
--- ------
Đứng trong phòng của Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du vẫn không thấy quen.
Nhìn phong cách trang trí thuộc về Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du thầm thở dài một hơi.
Tương lai, cô thực sự có thể ở bên anh sớm chiều sao? Nhưng sao mọi chuyện lại biến thành như vậy......
Cô nghĩ tới đủ cách thức cần dùng để có thể ở lại bên Đàm Dịch Khiêm, nhưng khônghề nghĩ đến cuối cùng lại dùng cuộc hôn nhân này......
Chuyện này dĩ nhiên không phải kết quả mà cô muốn, khi ở Las Vegas cô hoàn toàn không có sự lựa chọn nào. Muốn ở lại bên anh, cô chỉ có thể lựa chọn con đường này......
Suy nghĩ một hồi lâu, Hạ Tử Du vẫncảm thấy hỗn loạn không thôi.
Cuối cùng, Hạ Tử Du dứt khoát đứng dậy đi vào phòng tắm.
Để nước lạnh như băng đổ xuống người, như vậy cô mới cảm thấy tỉnh táo trở lại......
......
Mấy phút sau, Hạ Tử Du lau tóc ướt đi ra khỏi phòng tắm.
Vừa mới ra khỏi phòng tắm cô liền chú ý tới trong phòng có thêm một chiếc áo khoác của đàn ông và chìa khóa xe. Khi cô đang nghi ngờ không thấy bóng dáng Đàm Dịch Khiêm đâu thì thân thể của cô đột nhiên bị người ôm lấy từ phía sau.
“Đừng....." Mùi hương dễ chịu của anh sực trong mũi khiếnthân thể Hạ Tử Du run lên.
Đàm Dịch Khiêm vùi đầu vào cổ Hạ Tử Du, hơi thở nóng rực lướt nhẹ qua tai Hạ Tử Du, "Em thơm quá......"
Cảm giác được thân thểcủa Đàm Dịch Khiêm nóng bừng lên, Hạ Tử Du bắt đầu giãy giụa theo bản năng.
Đàm Dịch Khiêm bá đạo ôm lấy Hạ Tử Du, cũng không cho phép cô giãy giụa, môi mỏng nói lời dịu dàng hiếm có, "Vẫn chưa quen sao?"
Thân thể của Hạ Tử Du bị siết chặt, cô gấp gáp giải thích, "Không phải, em......" Trên thực tế, cô thực sự vẫn chưa thích ứng được sự thân mật như vợ chồng bình thường giữa hai người.
Đàm Dịch Khiêm chợt buông cô ra......
Hạ Tử Du tưởng rằng Đàm Dịch Khiêm tức giận, khi cô đang định giải thích với anh thì anh đột nhiên đưa tay ôm cô ngồi lên đùi mình.
Động tác sủng nịnh như thế của Đàm Dịch Khiêm làm Hạ Tử Du bất ngờ, toàn thân cô lại căng thẳng, thậm chí không dám thở mạnh.
Đàm Dịch Khiêm kéo lớp vải trên vai Hạ Tử Du xuống, nhẹ nhàng hôn lên làn da trắng như tuyết lộ ra theo váy ngủ tơ tằm.
Nụ hôn lướt nhẹ như lông vũ của anh làm Hạ Tử Du hơi nhột, cô nhăn nhó, cố gắng rời sự chú ý của Đàm Dịch Khiêm, cuống quít kiếm một cái cớ, "A, sao anh về muộn thế?"
Hạ Tử Du vốn tưởng rằng Đàm Dịch Khiêm không trả lời cô, không ngờ rằng Đàm Dịch Khiêm lại trả lời rất nghiêm túc, "Vốn định về nhà sớm với em, nhưng có một người bạn cứ lằng nhằng làm anh về muộn."
Bạn?
Hạ Tử Du ít khi nghe Đàm Dịch Khiêm nói tới hai chữ này, dù sao Đàm Dịch Khiêm luôn cho người đời cảm giác cao ngạo tự phụ, cô độc một mình.
Nụ hôn khẽ khàng của Đàm Dịch Khiêm bắt đầu chuyển thành thành gặm cắn tinh tế, mặc dù sức lực không mạnh nhưng lại khiến cho không khí lúc nàytràn ngập mùi vị tình dục.
Hơi thở của Hạ Tử Du dồn dập hơn, dần dần cảm thấy bàn tay đang ôm eo cô của Đàm Dịch Khiêm bắt đầu không an phận.
Đàm Dịch Khiêm bỗng phủ lên bộ ngực tròn trịa của Hạ Tử Du qua lớp váy ngủ.
Hạ Tử Du nhất thời căng thẳng.
Miệng Đàm Dịch Khiêm trêu chọc, đồng thời nói không rõ ràng, "Ngày mai dẫn em đi gặp người này!"
Hạ Tử Du đã không thể trả lời Đàm Dịch Khiêm bằng giọng bình thường, "......Được."
Sau khi tắm xong, toàn thân Hạ Tử Du có mùi hương làm Đàm Dịch Khiêm mê muội, Đàm Dịch Khiêm đè Hạ Tử Du xuống chiếc giường sau lưng.
Đôi mắt trong suốt của Hạ Tử Du tràn đầy bất an nhìn Đàm Dịch Khiêm, mà đáy mắt Đàm Dịch Khiêm đã nhiễm mùi tình dục nồng đậm.
Nhưngkhi Đàm Dịch Khiêm vùi đầu vào bộ ngực của Hạ Tử Du, cô đột nhiên đưa tay đẩy Đàm Dịch Khiêm ra, "Đừng như vậy......"
Động tác của Đàm Dịch Khiêm bỗng dừng lại, đôi mắt đen của anh mơ màng nhìn cô, rõ ràng đang đè nén xao động của cơ thể.
Hạ Tử Du kéo váy ngủ tơ tằm trượt khỏi bả vai lên, cô chậm rãi ngồi dậy.
Đàm Dịch Khiêm không có cậy mạnh bá đạo tiến bước kế tiếp nữa, chỉ nhẫn nại nguôi dần từng chút một.
Hạ Tử Du nghiêm túc nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Đàm Dịch Khiêm, em biết rõ anh nhất định đã đoán được mục đích em muốn ở lại bên anh. Em muốn hỏi anh, tại sao anh vẫn kết hôn với em?"
Đàm Dịch Khiêm lại đè Hạ Tử Du xuống dưới, anh từ tốn thong thả cởi chiếc cúc áo ngủ của Hạ Tử Du, môi mỏng hờ hững thốt lên, "Bởi vì anh đã đánh giá thấp sự quan tâm của anh dành cho phụ nữ."
Tác giả :
Quai Quai Băng