Đỉnh Cấp Rể Quý
Chương 82: Bất động sản đại long
Lập tức Trang Hách Nhân đi ở phía trước, Trần Dật Thần cùng A Hào theo đuôi, Liễu Y Y cũng muốn xem náo nhiệt nên đi theo Trần Dật Thần cùng A Hào.
Bốn người ra khỏi ga xe lửa, ở phía xa xa, Trần Dật Thần đã nhìn thấy bảy tám gã cao to, khỏe mạnh đứng đó.
Nhìn thấy Trang Hách Nhân, mấy gã cao to, khỏe mạnh liền tiến lên đón.
Nhìn thấy dáng vẻ hung dữ của bọn họ, Liễu Y Y theo bản năng lui về phía sau vài bước, giữ một khoảng cách nhất định với Trần Dật Thần.
“Trang Tổng, chính là hai thằng nhãi này đã chọc giận anh à?” Người đàn ông mặt đen đứng đầu nhìn chằm chằm vào Trần Dật Thần cùng A Hào nói với giọng hung hăng.
“Đại Dũng, chính là hai thằng con hoang này, hôm nay cậu hãy dạy dỗ bọn chúng một chút.” Trang Hách Nhân đứng bên cạnh Lâm Đại Dũng, lạnh lùng âm hiểm nhìn Trần Dật Thần cùng A Hào rồi nói.
Lâm Đại Dũng nhìn Trần Dật Thần, tiếng nắm đấm sắt kêu keng keng, anh ta nhếch mép hỏi: “Nhóc, mày từ đâu tới mà ngông cuồng như vậy, ngay cả Trang tổng của chúng tôi mà cũng dám trêu.”
“Thương Châu.” Trần Dật Thần bình tĩnh nói.
“Hóa ra là thằng nhà quê đến từ Thương Châu.” Lâm Đại Dũng nhẹ nhàng gật đầu: “Thảo nào mà không có đầu óc đến vậy.”
“Nói đi, muốn chân hay muốn cánh tay.” Lâm Đại Dũng cười cười trêu tức nói.
Trần Dật Thần cũng thản nhiên cười, nói: “Cả hai đều muốn.”
“Đều muốn?!” Lâm Đại Dũng hừ lạnh một tiếng: “Ông đây thấy mày không muốn cả hai thì có!”
“Lên!” Lâm Đại Dũng vẫy tay, một vài gã đàn ông phía sau liền xông lên vây lấy anh.
A Hào mặt không chút biến sắc tiến lên trước một bước, chuẩn bị ra tay.
Lúc này, đám đông tại quảng trường bắt đầu náo loạn, nhiều người vây xem lấy điện thoại ra và bắt đầu quay.
Trang Hách Nhân cùng Lâm Đại Dũng không khỏi sửng sốt, quay gì vậy?
Vài tên cao to sắp ra tay với Trần Dật Thần cũng dừng hành động, nhìn về phía đám đông đang nháo nhào.
Sau đó trợn mắt há hốc mồm.
Hóa ra có 5 chiếc Rolls Royce màu đen xếp liên tiếp, chiếc đầu tiên mang biển số vàng B8888, không có gì lạ khi đám đông lại xôn xao như vậy.
Xe sang như Rolls-Royce vốn dĩ đã hiếm, chưa kể còn có năm chiếc cùng nhau mà trong đó còn có một chiếc bốn số 8, riêng biển số xe đã trị giá hơn chín tỷ rồi!
Người qua đường ở quảng trường kiễng chân, ngơ ngác nhìn xem rốt cuộc năm chiếc Rolls-Royces đi tới đâu, rõ ràng là năm chiếc Rolls-Royces này đến đón người ở ga tàu.
Lâm Đại Dũng cũng không vội vã ra tay, xử lý Trần Dật Thần thì khi nào chả được, nhưng náo nhiệt như này thì cả đời khó gặp được một lần.
Liễu Y Y cau mày, không phải trong nhà chỉ có một chiếc Rolls Royce sao? Hơn nữa, biển số xe cũng không phải là bốn số 8.
Liễu Y Y đang nghĩ ngợi thì thấy năm chiếc Rolls-Royce đã lái về phía này.
Bây giờ Liễu Y Y không còn nghi ngờ gì nữa, có lẽ chính là tới đón cô ta, hơn nữa tại quảng trường này ngoài cô ta, cũng không có người nào khác có tư cách được năm chiếc Rolls-Royce tới đón.
Về phần Trang Hách Nhân? Loại nhà giàu mới nổi này, chỉ sợ ngay cả một chiếc Rolls-Royce cũng mua không nổi nữa là.
Một nụ cười kiêu ngạo xuất hiện trên khuôn mặt của Liễu Y Y, cô ta giống như một con công kiêu hãnh, đi về phía đoàn xe Rolls Royce.
Đoàn xe Rolls-Royce dừng giữa quảng trường, có vài người đàn ông phụ nữ mặc hàng hiệu từ trên xe bước xuống.
Liễu Y Y cũng đi tới, sau đó có chút bối rối, tại sao cô chẳng biết ai trong số những người xuống xe? Hình như không có tài xế nhà mình.
Hơn nữa, diện mạo của những người này đều rất hiên ngang, sự giàu sang phú quý toát ra từ họ khiến người ta muốn nghẹt thở, hoàn toàn không giống lái xe mà trông giống những con người ưu tú trong giới doanh nhân hơn.
“Cô tìm ai?” Nhìn thấy Liễu Y Y ngây người nhìn về phía bên này, một người đàn ông dáng dấp cảnh giác hỏi, những người phía sau anh ta đều là tinh anh nòng cốt của công ty, lần này cũng là vì mục đích đi đón người nên rất hiếm khi cùng nhau tụ tập, do đó không thể xảy ra sai sót.
Khuôn mặt xinh xắn của Liễu Y Y xấu hổ, vội lắc đầu, nói: “Tôi không tìm ai.”
Cô ta không nhìn nữa, lẽ ra cô ta phải nhận ra rằng, thân phận của những người này rất khác thường, bọn họ hoàn toàn không phải người trong nhà, rõ ràng họ tới đón người khác.
Nhưng rốt cuộc, bọn họ tới đây đón ai, long trọng như vậy thì thân phận của người được đón là gì?
Trong lòng Liễu Y Y tựa như có một con mèo nhỏ cào, rất ngứa.
Trang Hách Nhân tất nhiên là cũng nhìn thấy nhóm người này, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của một người trong số họ, Trang Hách Nhân không khỏi giật mình lên tiếng: “Anh họ!”
Sao anh họ cũng ở đây?!
Bây giờ Trang Hách Nhân không bình tĩnh được nữa, hắn ta sở dĩ có thể đi đến hôm nay, lộng hành như vậy chính nhờ có đề bạt của anh họ Chu Cảnh Văn.
Chu Cảnh Văn là tổng giám đốc của phòng dự án bất động sản thuộc công ty bất động sản lớn nhất Kim Lăng là Đại Long, Chu Cảnh Văn cũng được xem như một nhân vật nòng cốt, Chu Cảnh Văn có thể tham gia vào việc phát triển mọi bất động sản tại công ty bất động sản Đại Long.
Mấy năm nay, Trang Hách Nhân vì bợ đỡ Chu Cảnh Văn, dựa vào việc hưởng lợi từ các dự án của công ty mà Chu Cảnh Văn chia sẻ, mới có thể lên đời, quen biết được nhiều chủ thầu ở Kim Lăng.
Có thể nói, Chu Cảnh Văn chính là cơm áo cha mẹ của hắn ta, không có Chu Cảnh Văn, Trang Hách Nhân, hiện tại chẳng là cái thá gì!
Thấy Chu Cảnh Văn, Trang Hách Nhân rất vui mừng.
“Trang tổng? Anh họ của anh là người của công ty bất động sản Đại Long sao?” Lâm Đại Dũng nuốt nước bọt hỏi với vẻ mặt hâm mộ, công ty bất động sản Đại Long chính là công ty bất động sản lớn nhất thành phố Kim Lăng, tổng tài sản của công ty ước chừng hơn 180.000 tỷ! Nghiêm túc mà nói thì nó có thể được xếp vào danh sách mười công ty tầm cỡ giàu nhất Kim Lăng, nếu một nhà thầu như hắn ta có thể ký hợp đồng với công ty Bất động sản Đại Long thì sợ là có nằm mơ hắn ta cũng sẽ bật cười mà tỉnh dậy.
“Còn phải nói à, anh họ tôi là giám đốc dự án của công ty bất động sản Đại Long, bất kỳ dự án nào của công ty cũng phải thông qua chữ ký của anh họ tôi!” Mũi Trang Hách Nhân hếch lên đến tận trời rồi, Chu Cảnh Văn không cho hắn ta công khai mối quan hệ của hai người ra bên ngoài, nhưng hôm nay, Trang Hách Nhân không muốn giấu giếm nữa, hắn ta muốn cho hai tên nhà quê Trần Dật Thần cùng A Hào sáng mắt ra khi biết được mối quan hệ của hắn ta!
“Trang tổng, anh có thể cho tôi một cơ hội, giới thiệu tôi làm quen với anh họ của anh không.” Lâm Đại Dũng cười giả lả, nếu anh ta có thể kết nối quan hệ với người quản lý dự án của công ty bất động sản Đại Long, thì số công nhân dưới tay anh ta nhất định sẽ tăng lên gấp bảy tám lần.
Trang Hách Nhân lộ vẻ khó xử, suy cho cùng, Lâm Đại Dũng cũng chỉ là một quản đốc nhỏ, dưới tay chưa tới mấy chục người, trình độ quá thấp, anh họ của hắn ta sẽ không để mắt đến.
Nhưng hắn ta đã mạnh miệng như vậy thì có thế nào đi nữa cũng phải dắt Lâm Đại Dũng đi gặp Chu Cảnh Văn, về phần anh họ có muốn làm quen với Lâm Đại Dũng hay không thì không phải chuyện của hắn ta.
Vì thế Trang Hách Nhân đã đồng ý ngay lập tức: “Được rồi, lát nữa tôi sẽ đưa anh đến gặp anh ấy, nhưng chưa chắc anh họ của tôi sẽ cho anh cơ hội.”
“Không sao, Trang tổng, chỉ cần anh chịu đưa tôi đi là được.” Lâm Đại Dũng hào hứng nói.
“Đúng rồi, Trang tổng, đám người anh họ anh hình như đến đây để đón người, anh có biết người bọn họ muốn đón là ai không, xem ra rất có mặt mũi.” Lâm Đại Dũng hỏi.
Trang Hách Nhân trầm ngâm một chút, nhìn vị trí lên xuống xe của những người này, hiển nhiên Chu Cảnh Văn là cấp bậc thấp nhất trong số họ, lúc nào cúi đầu xuống, ngay cả cơ hội để ngẩng đầu lên cũng rất ít, có thể hình dung rằng những người khác phải là tổng giám đốc và thành viên hội đồng quản trị của công ty bất động sản Đại Long, có thể khiến cho cả đám lãnh đạo ra nghênh đón, hẳn là cũng chỉ có chủ tịch công ty bất động sản Đại Long mà thôi.
Bốn người ra khỏi ga xe lửa, ở phía xa xa, Trần Dật Thần đã nhìn thấy bảy tám gã cao to, khỏe mạnh đứng đó.
Nhìn thấy Trang Hách Nhân, mấy gã cao to, khỏe mạnh liền tiến lên đón.
Nhìn thấy dáng vẻ hung dữ của bọn họ, Liễu Y Y theo bản năng lui về phía sau vài bước, giữ một khoảng cách nhất định với Trần Dật Thần.
“Trang Tổng, chính là hai thằng nhãi này đã chọc giận anh à?” Người đàn ông mặt đen đứng đầu nhìn chằm chằm vào Trần Dật Thần cùng A Hào nói với giọng hung hăng.
“Đại Dũng, chính là hai thằng con hoang này, hôm nay cậu hãy dạy dỗ bọn chúng một chút.” Trang Hách Nhân đứng bên cạnh Lâm Đại Dũng, lạnh lùng âm hiểm nhìn Trần Dật Thần cùng A Hào rồi nói.
Lâm Đại Dũng nhìn Trần Dật Thần, tiếng nắm đấm sắt kêu keng keng, anh ta nhếch mép hỏi: “Nhóc, mày từ đâu tới mà ngông cuồng như vậy, ngay cả Trang tổng của chúng tôi mà cũng dám trêu.”
“Thương Châu.” Trần Dật Thần bình tĩnh nói.
“Hóa ra là thằng nhà quê đến từ Thương Châu.” Lâm Đại Dũng nhẹ nhàng gật đầu: “Thảo nào mà không có đầu óc đến vậy.”
“Nói đi, muốn chân hay muốn cánh tay.” Lâm Đại Dũng cười cười trêu tức nói.
Trần Dật Thần cũng thản nhiên cười, nói: “Cả hai đều muốn.”
“Đều muốn?!” Lâm Đại Dũng hừ lạnh một tiếng: “Ông đây thấy mày không muốn cả hai thì có!”
“Lên!” Lâm Đại Dũng vẫy tay, một vài gã đàn ông phía sau liền xông lên vây lấy anh.
A Hào mặt không chút biến sắc tiến lên trước một bước, chuẩn bị ra tay.
Lúc này, đám đông tại quảng trường bắt đầu náo loạn, nhiều người vây xem lấy điện thoại ra và bắt đầu quay.
Trang Hách Nhân cùng Lâm Đại Dũng không khỏi sửng sốt, quay gì vậy?
Vài tên cao to sắp ra tay với Trần Dật Thần cũng dừng hành động, nhìn về phía đám đông đang nháo nhào.
Sau đó trợn mắt há hốc mồm.
Hóa ra có 5 chiếc Rolls Royce màu đen xếp liên tiếp, chiếc đầu tiên mang biển số vàng B8888, không có gì lạ khi đám đông lại xôn xao như vậy.
Xe sang như Rolls-Royce vốn dĩ đã hiếm, chưa kể còn có năm chiếc cùng nhau mà trong đó còn có một chiếc bốn số 8, riêng biển số xe đã trị giá hơn chín tỷ rồi!
Người qua đường ở quảng trường kiễng chân, ngơ ngác nhìn xem rốt cuộc năm chiếc Rolls-Royces đi tới đâu, rõ ràng là năm chiếc Rolls-Royces này đến đón người ở ga tàu.
Lâm Đại Dũng cũng không vội vã ra tay, xử lý Trần Dật Thần thì khi nào chả được, nhưng náo nhiệt như này thì cả đời khó gặp được một lần.
Liễu Y Y cau mày, không phải trong nhà chỉ có một chiếc Rolls Royce sao? Hơn nữa, biển số xe cũng không phải là bốn số 8.
Liễu Y Y đang nghĩ ngợi thì thấy năm chiếc Rolls-Royce đã lái về phía này.
Bây giờ Liễu Y Y không còn nghi ngờ gì nữa, có lẽ chính là tới đón cô ta, hơn nữa tại quảng trường này ngoài cô ta, cũng không có người nào khác có tư cách được năm chiếc Rolls-Royce tới đón.
Về phần Trang Hách Nhân? Loại nhà giàu mới nổi này, chỉ sợ ngay cả một chiếc Rolls-Royce cũng mua không nổi nữa là.
Một nụ cười kiêu ngạo xuất hiện trên khuôn mặt của Liễu Y Y, cô ta giống như một con công kiêu hãnh, đi về phía đoàn xe Rolls Royce.
Đoàn xe Rolls-Royce dừng giữa quảng trường, có vài người đàn ông phụ nữ mặc hàng hiệu từ trên xe bước xuống.
Liễu Y Y cũng đi tới, sau đó có chút bối rối, tại sao cô chẳng biết ai trong số những người xuống xe? Hình như không có tài xế nhà mình.
Hơn nữa, diện mạo của những người này đều rất hiên ngang, sự giàu sang phú quý toát ra từ họ khiến người ta muốn nghẹt thở, hoàn toàn không giống lái xe mà trông giống những con người ưu tú trong giới doanh nhân hơn.
“Cô tìm ai?” Nhìn thấy Liễu Y Y ngây người nhìn về phía bên này, một người đàn ông dáng dấp cảnh giác hỏi, những người phía sau anh ta đều là tinh anh nòng cốt của công ty, lần này cũng là vì mục đích đi đón người nên rất hiếm khi cùng nhau tụ tập, do đó không thể xảy ra sai sót.
Khuôn mặt xinh xắn của Liễu Y Y xấu hổ, vội lắc đầu, nói: “Tôi không tìm ai.”
Cô ta không nhìn nữa, lẽ ra cô ta phải nhận ra rằng, thân phận của những người này rất khác thường, bọn họ hoàn toàn không phải người trong nhà, rõ ràng họ tới đón người khác.
Nhưng rốt cuộc, bọn họ tới đây đón ai, long trọng như vậy thì thân phận của người được đón là gì?
Trong lòng Liễu Y Y tựa như có một con mèo nhỏ cào, rất ngứa.
Trang Hách Nhân tất nhiên là cũng nhìn thấy nhóm người này, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của một người trong số họ, Trang Hách Nhân không khỏi giật mình lên tiếng: “Anh họ!”
Sao anh họ cũng ở đây?!
Bây giờ Trang Hách Nhân không bình tĩnh được nữa, hắn ta sở dĩ có thể đi đến hôm nay, lộng hành như vậy chính nhờ có đề bạt của anh họ Chu Cảnh Văn.
Chu Cảnh Văn là tổng giám đốc của phòng dự án bất động sản thuộc công ty bất động sản lớn nhất Kim Lăng là Đại Long, Chu Cảnh Văn cũng được xem như một nhân vật nòng cốt, Chu Cảnh Văn có thể tham gia vào việc phát triển mọi bất động sản tại công ty bất động sản Đại Long.
Mấy năm nay, Trang Hách Nhân vì bợ đỡ Chu Cảnh Văn, dựa vào việc hưởng lợi từ các dự án của công ty mà Chu Cảnh Văn chia sẻ, mới có thể lên đời, quen biết được nhiều chủ thầu ở Kim Lăng.
Có thể nói, Chu Cảnh Văn chính là cơm áo cha mẹ của hắn ta, không có Chu Cảnh Văn, Trang Hách Nhân, hiện tại chẳng là cái thá gì!
Thấy Chu Cảnh Văn, Trang Hách Nhân rất vui mừng.
“Trang tổng? Anh họ của anh là người của công ty bất động sản Đại Long sao?” Lâm Đại Dũng nuốt nước bọt hỏi với vẻ mặt hâm mộ, công ty bất động sản Đại Long chính là công ty bất động sản lớn nhất thành phố Kim Lăng, tổng tài sản của công ty ước chừng hơn 180.000 tỷ! Nghiêm túc mà nói thì nó có thể được xếp vào danh sách mười công ty tầm cỡ giàu nhất Kim Lăng, nếu một nhà thầu như hắn ta có thể ký hợp đồng với công ty Bất động sản Đại Long thì sợ là có nằm mơ hắn ta cũng sẽ bật cười mà tỉnh dậy.
“Còn phải nói à, anh họ tôi là giám đốc dự án của công ty bất động sản Đại Long, bất kỳ dự án nào của công ty cũng phải thông qua chữ ký của anh họ tôi!” Mũi Trang Hách Nhân hếch lên đến tận trời rồi, Chu Cảnh Văn không cho hắn ta công khai mối quan hệ của hai người ra bên ngoài, nhưng hôm nay, Trang Hách Nhân không muốn giấu giếm nữa, hắn ta muốn cho hai tên nhà quê Trần Dật Thần cùng A Hào sáng mắt ra khi biết được mối quan hệ của hắn ta!
“Trang tổng, anh có thể cho tôi một cơ hội, giới thiệu tôi làm quen với anh họ của anh không.” Lâm Đại Dũng cười giả lả, nếu anh ta có thể kết nối quan hệ với người quản lý dự án của công ty bất động sản Đại Long, thì số công nhân dưới tay anh ta nhất định sẽ tăng lên gấp bảy tám lần.
Trang Hách Nhân lộ vẻ khó xử, suy cho cùng, Lâm Đại Dũng cũng chỉ là một quản đốc nhỏ, dưới tay chưa tới mấy chục người, trình độ quá thấp, anh họ của hắn ta sẽ không để mắt đến.
Nhưng hắn ta đã mạnh miệng như vậy thì có thế nào đi nữa cũng phải dắt Lâm Đại Dũng đi gặp Chu Cảnh Văn, về phần anh họ có muốn làm quen với Lâm Đại Dũng hay không thì không phải chuyện của hắn ta.
Vì thế Trang Hách Nhân đã đồng ý ngay lập tức: “Được rồi, lát nữa tôi sẽ đưa anh đến gặp anh ấy, nhưng chưa chắc anh họ của tôi sẽ cho anh cơ hội.”
“Không sao, Trang tổng, chỉ cần anh chịu đưa tôi đi là được.” Lâm Đại Dũng hào hứng nói.
“Đúng rồi, Trang tổng, đám người anh họ anh hình như đến đây để đón người, anh có biết người bọn họ muốn đón là ai không, xem ra rất có mặt mũi.” Lâm Đại Dũng hỏi.
Trang Hách Nhân trầm ngâm một chút, nhìn vị trí lên xuống xe của những người này, hiển nhiên Chu Cảnh Văn là cấp bậc thấp nhất trong số họ, lúc nào cúi đầu xuống, ngay cả cơ hội để ngẩng đầu lên cũng rất ít, có thể hình dung rằng những người khác phải là tổng giám đốc và thành viên hội đồng quản trị của công ty bất động sản Đại Long, có thể khiến cho cả đám lãnh đạo ra nghênh đón, hẳn là cũng chỉ có chủ tịch công ty bất động sản Đại Long mà thôi.
Tác giả :
Lư Lai Phật Tổ