Điền Viên Y Nữ
Chương 13: Mua sắm
Edit: Hương Hương
Tuy việc này còn chưa có giúp Tần Tình Tình kiếm được tiền ngay, nhưng nàng cũng không nóng nảy. Chuyện lần này nàng chỉ muốn để lại một chút danh tiếng mà thôi, chuyện nàng mưu đồ còn ở phía sau.
Nhưng hiện tại nghĩ tới mấy chuyện này thì còn hơi sớm, chuyện quan trọng bây giờ là đem số tiền vừa kiếm được mua nhu yếu phẩm cải thiện cuộc sống trong nhà.
Tần Tình Tình tới một nhà bán than củi, một hơi mua hai ngàn cân than củi. Hiện tại trong nhà không có giường đất, ngày thường đều là đặt một chậu than ở trong phòng đốt, bên trong đều là than củi ngày thường nấu nướng tích góp lại. Những than củi đó số lượng không chỉ ít mà còn rất nhiều khói, dùng lâu ngày không tốt cho cơ thể.
Bình thường cũng chỉ có những người nhà giàu mới dùng than củi, dù sao giá cả than củi cũng không rẻ. Một văn tiền cũng chỉ mua được một cân. Nhà nông bình thường ngay cả ăn uống cũng là cả một vấn đề, làm gì có tiền dư để mua mấy thứ này.
Hơn nữa, hiện tại mọi người đều biết nếu đóng cửa đốt than củi sẽ bị bệnh, thậm chí là chết, nên bình thường đốt than mọi người đều mở cửa sổ, nhưng nếu mở cửa sổ gió lạnh lùa vào thì sẽ không còn ấm áp nữa, ngoài ra còn có thể thổi tắt mất lửa.
Lúc này chưởng quầy thấy Tần Tình Tình một thân quần áo phụ nhân vải thô nói muốn mua nhiều than củi như vậy, liền có chút buồn bực. Nhưng khi thấy Tần Tình Tình đưa bạc ra, mặt mày liền thay đổi.
Cuối cùng xuất phát từ hảo tâm, vị chưởng quầy kia vẫn nhắc nhở Tần Tình Tình một câu: "Vị đại tẩu này, than củi tuy rằng sưởi ấm, nhưng khi dùng cũng phải cẩn thận một chút, nếu không đối với thân thể cũng không tốt".
"Đa tạ chưởng quầy nhắc nhở, những chuyện này tiểu phụ nhân sẽ chú ý. Còn muốn phiền chưởng quầy giúp ta đem số than củi này tới phụ cận Tần gia thôn, nhà của ta ở gần bờ sông, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy".
Vấn đề than củi Tần Tình Tình rất dễ dàng giải quyết, nhưng hiện tại nàng không muốn đi làm, bởi vì bây giờ thời tiết còn chưa có lạnh. Nàng tính toán chờ khi trời trở lạnh rồi mới đi làm, tới lúc đó nhất định kiếm được một khoản lớn.
"Cái này ngươi yên tâm, vụ mua bán lớn như vậy, ta nhất định sẽ giao hàng tận nhà".
Mua than củi xong, Tần Tình Tình lại đi mua nồi chén gáo bồn cùng những thứ linh tinh khác.
Nghề làm gốm sứ ở thời đại này có thể nói là rất phát triển. Đủ loại chén và đĩa được thiêu chế một cách tinh mỹ chồng chất trên đất, giá cả phi thường hợp lý. Tần Tình Tình vì muốn tương lai sử dụng thuận tiện, mua rất nhiều chén và đĩa. Ngoài ra, nàng còn thấy có rất nhiều vại lớn, khiến nàng thật ngạc nhiên.
Thời đại này, mùa đông cũng không có rau dưa gì, thứ duy nhất có thể thấy chính là cải trắng, thực sự là quá ít, không bằng nhân lúc này còn ít rau dưa có thể mang đi yêm dưa chưa. Tuy bây giờ cũng có người biết yêm dưa chua, nhưng cũng chỉ đơn giản là đem rau dưa thả ngâm vào nước muối ướp, phòng ngừa thời gian dài sẽ bị hư hối. Ăn vào trừ bỏ vị mặn cũng không có hương vị khác, không dễ ăn một chút nào.
Đời trước, Tần Tình Tình khi đi học bởi vì điều kiện không tốt, mỗi ngày đều làm bạn với bánh bao thêm dưa muối. Tuy sau này cuộc sống tốt hơn một chút, nhưng là mỗi năm cũng sẽ làm rất nhiều dưa muối, xem như ức khổ tư điềm, cũng coi như khích lệ chính mình.
Vì vậy, trong đầu nàng chứa rất nhiều phương pháp làm đồ chua dưa muối.
Cái vại lớn này chế tác cũng đơn giản, không có nhiều yêu cầu kỹ thuật, tuy rằng nhìn rất lớn nhưng cũng không đắt, giá bằng giá tiền cái chén. Một cái chén trên có hoa văn hết năm văn tiền, một cái đĩa hết mười văn tiền, mà cái vại này giá cả rẻ hơn nhiều. Một cái vại năm cân chỉ mất có hai văn tiền, mười cân mất năm văn tiền, hai mươi cân thì đắt một chút, mất hai mươi văn một cái, bởi vì khi thiêu chế chiếm rất nhiều diện tích.
Tần Tình Tình rất thích cái vại lớn này, tương lai có thể yêm dưa muối, cũng có thể đựng nước. Nhưng những cái vại này quá cồng kềnh, nàng không thể chuyển đi được. Cũng may thợ làm gốm sứ, nhà ngay cạnh Tần gia thôn, chờ hết họp chợ, họ có thể mang mấy cái vại nàng mua chuyển qua nhà nàng.
Cái này giúp nàng bớt việc, Tần Tình Tình lại đưa thêm một yêu cầu. Nàng muốn mấy cái vại này đều thêm nắp đậy, không cần phải đẹp mắt, chỉ cần có thể đậy kín là được, tránh tương lai khi nàng yêm dưa chua không khí bị lọt vào. Căn cứ vào lớn nhỏ không giống nhau nàng mua sáu bảy cái, rồi lại mua rất nhiều vại theo yêu cầu kích thước nàng muốn.
Là một người làm ngành kỹ thuật, nàng cũng mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, đó là tất cả đồ đều phải dựa theo phân loại nhất định. Những cái vại lớn nhỏ không đồng nhất này vừa lúc phù hợp yêu cầu của nàng.
Còn gia vị, Tần Tình Tình nhớ tới trong nhà cũng không có nhiều loại gia vị, cảm thấy cần phải mua thêm nhiều loại gia vị khác, bằng không đồ ăn làm ra sao có thể mỹ vị được.
Khi tới trong tiệm gia vị cũng chỉ có mấy loại thông thường như muối, dấm, nước tương, hiện tại có nhiều loại gia vị còn chưa được mọi người phát hiện ra. Nhưng Tần Tình Tình nhớ rõ đằng sau núi có thật nhiều hoa tiêu, ớt. Xem ra hôm nào nàng phải đi hái một ít về mới được.
Những gia vị trong tiệm này cũng không phải thuộc loại tốt, muối và đường cũng không thuộc loại tinh tế, bên trong còn trộn lẫn một ít tạp chất, như vậy mua về còn phải tự xử lý một lần, mà dấm cùng nước tương hương vị cũng không có nồng hậu tinh khiết và thơm. Những thứ này yêu cầu thời gian ủ rất lâu, vẫn là chờ sau này khi nàng có thời gian rồi nói sau.
Đi dạo một vòng, Tần Tình Tình phát hiện có rất nhiều đồ không được tốt lắm, cần phải cải tiến lại.
Nếu nàng đã tới nơi này, như vậy nhất định sẽ đem những thứ này cải thiện.
Mua đồ xong, Tần Tình Tình lại chạy tới cửa hàng bán vải, mua mấy thước vải cùng một ít chăn mền, cũng nhờ tiểu nhị giúp nàng đưa tới chỗ xe bò.
Bởi vì mua rất nhiều đồ, nên khi Tần Tình Tình chạy đến chỗ tập hợp, tất cả mọi mọi người đều đã tới và đang chờ nàng. Thấy vậy, Tần Tình Tình vội vàng xin lỗi: "Thật xin lỗi mọi người, bởi vì ta mua đồ có chút nhiều, khiến mọi người phải đợi lâu. Ta có mua ít điểm tâm, mọi người cùng tới ăn thử đi". Nói xong liền lấy bao điểm tâm mở ra đưa qua.
Bởi vì Tần Tình Tình xin lỗi trước, nên tâm tình mọi người cũng dịu xuống không ít. Cười cười nhường chỗ cho Tần Tình Tình, còn để ra một ít chỗ cho nàng để đồ.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều dễ nói chuyện như vậy.
Ban nãy, tuy Tần Tình Tình trừng trị Hoàng Thúy Bình một trận, khiến nàng thành thật không ít. Nhưng người này chính là loại người vết sẹo lành liền quên đau, bản thân nghĩ lại càng nghĩ càng thấy không thích hợp, chính mình một người lớn như vậy sao lại để Tần Tình Tình dễ dàng bắt chẹt. Nàng hạ quyết tâm muốn Tần Tình Tình đẹp mặt, muốn cho Tần Tình Tình một cái giáo huấn.
Vốn dĩ tất cả mọi người đều là người một thôn, ngày thường quan hệ cũng tương đối tốt, thời điểm họp chợ phải chờ ai một chút cũng không cảm thấy gì. Tần Tình Tình cũng không tính là đến muộn, sở dĩ mọi người sinh khí như vậy chính là do Hoàng Thúy Bình ở một bên khích bác.
Tuy việc này còn chưa có giúp Tần Tình Tình kiếm được tiền ngay, nhưng nàng cũng không nóng nảy. Chuyện lần này nàng chỉ muốn để lại một chút danh tiếng mà thôi, chuyện nàng mưu đồ còn ở phía sau.
Nhưng hiện tại nghĩ tới mấy chuyện này thì còn hơi sớm, chuyện quan trọng bây giờ là đem số tiền vừa kiếm được mua nhu yếu phẩm cải thiện cuộc sống trong nhà.
Tần Tình Tình tới một nhà bán than củi, một hơi mua hai ngàn cân than củi. Hiện tại trong nhà không có giường đất, ngày thường đều là đặt một chậu than ở trong phòng đốt, bên trong đều là than củi ngày thường nấu nướng tích góp lại. Những than củi đó số lượng không chỉ ít mà còn rất nhiều khói, dùng lâu ngày không tốt cho cơ thể.
Bình thường cũng chỉ có những người nhà giàu mới dùng than củi, dù sao giá cả than củi cũng không rẻ. Một văn tiền cũng chỉ mua được một cân. Nhà nông bình thường ngay cả ăn uống cũng là cả một vấn đề, làm gì có tiền dư để mua mấy thứ này.
Hơn nữa, hiện tại mọi người đều biết nếu đóng cửa đốt than củi sẽ bị bệnh, thậm chí là chết, nên bình thường đốt than mọi người đều mở cửa sổ, nhưng nếu mở cửa sổ gió lạnh lùa vào thì sẽ không còn ấm áp nữa, ngoài ra còn có thể thổi tắt mất lửa.
Lúc này chưởng quầy thấy Tần Tình Tình một thân quần áo phụ nhân vải thô nói muốn mua nhiều than củi như vậy, liền có chút buồn bực. Nhưng khi thấy Tần Tình Tình đưa bạc ra, mặt mày liền thay đổi.
Cuối cùng xuất phát từ hảo tâm, vị chưởng quầy kia vẫn nhắc nhở Tần Tình Tình một câu: "Vị đại tẩu này, than củi tuy rằng sưởi ấm, nhưng khi dùng cũng phải cẩn thận một chút, nếu không đối với thân thể cũng không tốt".
"Đa tạ chưởng quầy nhắc nhở, những chuyện này tiểu phụ nhân sẽ chú ý. Còn muốn phiền chưởng quầy giúp ta đem số than củi này tới phụ cận Tần gia thôn, nhà của ta ở gần bờ sông, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy".
Vấn đề than củi Tần Tình Tình rất dễ dàng giải quyết, nhưng hiện tại nàng không muốn đi làm, bởi vì bây giờ thời tiết còn chưa có lạnh. Nàng tính toán chờ khi trời trở lạnh rồi mới đi làm, tới lúc đó nhất định kiếm được một khoản lớn.
"Cái này ngươi yên tâm, vụ mua bán lớn như vậy, ta nhất định sẽ giao hàng tận nhà".
Mua than củi xong, Tần Tình Tình lại đi mua nồi chén gáo bồn cùng những thứ linh tinh khác.
Nghề làm gốm sứ ở thời đại này có thể nói là rất phát triển. Đủ loại chén và đĩa được thiêu chế một cách tinh mỹ chồng chất trên đất, giá cả phi thường hợp lý. Tần Tình Tình vì muốn tương lai sử dụng thuận tiện, mua rất nhiều chén và đĩa. Ngoài ra, nàng còn thấy có rất nhiều vại lớn, khiến nàng thật ngạc nhiên.
Thời đại này, mùa đông cũng không có rau dưa gì, thứ duy nhất có thể thấy chính là cải trắng, thực sự là quá ít, không bằng nhân lúc này còn ít rau dưa có thể mang đi yêm dưa chưa. Tuy bây giờ cũng có người biết yêm dưa chua, nhưng cũng chỉ đơn giản là đem rau dưa thả ngâm vào nước muối ướp, phòng ngừa thời gian dài sẽ bị hư hối. Ăn vào trừ bỏ vị mặn cũng không có hương vị khác, không dễ ăn một chút nào.
Đời trước, Tần Tình Tình khi đi học bởi vì điều kiện không tốt, mỗi ngày đều làm bạn với bánh bao thêm dưa muối. Tuy sau này cuộc sống tốt hơn một chút, nhưng là mỗi năm cũng sẽ làm rất nhiều dưa muối, xem như ức khổ tư điềm, cũng coi như khích lệ chính mình.
Vì vậy, trong đầu nàng chứa rất nhiều phương pháp làm đồ chua dưa muối.
Cái vại lớn này chế tác cũng đơn giản, không có nhiều yêu cầu kỹ thuật, tuy rằng nhìn rất lớn nhưng cũng không đắt, giá bằng giá tiền cái chén. Một cái chén trên có hoa văn hết năm văn tiền, một cái đĩa hết mười văn tiền, mà cái vại này giá cả rẻ hơn nhiều. Một cái vại năm cân chỉ mất có hai văn tiền, mười cân mất năm văn tiền, hai mươi cân thì đắt một chút, mất hai mươi văn một cái, bởi vì khi thiêu chế chiếm rất nhiều diện tích.
Tần Tình Tình rất thích cái vại lớn này, tương lai có thể yêm dưa muối, cũng có thể đựng nước. Nhưng những cái vại này quá cồng kềnh, nàng không thể chuyển đi được. Cũng may thợ làm gốm sứ, nhà ngay cạnh Tần gia thôn, chờ hết họp chợ, họ có thể mang mấy cái vại nàng mua chuyển qua nhà nàng.
Cái này giúp nàng bớt việc, Tần Tình Tình lại đưa thêm một yêu cầu. Nàng muốn mấy cái vại này đều thêm nắp đậy, không cần phải đẹp mắt, chỉ cần có thể đậy kín là được, tránh tương lai khi nàng yêm dưa chua không khí bị lọt vào. Căn cứ vào lớn nhỏ không giống nhau nàng mua sáu bảy cái, rồi lại mua rất nhiều vại theo yêu cầu kích thước nàng muốn.
Là một người làm ngành kỹ thuật, nàng cũng mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, đó là tất cả đồ đều phải dựa theo phân loại nhất định. Những cái vại lớn nhỏ không đồng nhất này vừa lúc phù hợp yêu cầu của nàng.
Còn gia vị, Tần Tình Tình nhớ tới trong nhà cũng không có nhiều loại gia vị, cảm thấy cần phải mua thêm nhiều loại gia vị khác, bằng không đồ ăn làm ra sao có thể mỹ vị được.
Khi tới trong tiệm gia vị cũng chỉ có mấy loại thông thường như muối, dấm, nước tương, hiện tại có nhiều loại gia vị còn chưa được mọi người phát hiện ra. Nhưng Tần Tình Tình nhớ rõ đằng sau núi có thật nhiều hoa tiêu, ớt. Xem ra hôm nào nàng phải đi hái một ít về mới được.
Những gia vị trong tiệm này cũng không phải thuộc loại tốt, muối và đường cũng không thuộc loại tinh tế, bên trong còn trộn lẫn một ít tạp chất, như vậy mua về còn phải tự xử lý một lần, mà dấm cùng nước tương hương vị cũng không có nồng hậu tinh khiết và thơm. Những thứ này yêu cầu thời gian ủ rất lâu, vẫn là chờ sau này khi nàng có thời gian rồi nói sau.
Đi dạo một vòng, Tần Tình Tình phát hiện có rất nhiều đồ không được tốt lắm, cần phải cải tiến lại.
Nếu nàng đã tới nơi này, như vậy nhất định sẽ đem những thứ này cải thiện.
Mua đồ xong, Tần Tình Tình lại chạy tới cửa hàng bán vải, mua mấy thước vải cùng một ít chăn mền, cũng nhờ tiểu nhị giúp nàng đưa tới chỗ xe bò.
Bởi vì mua rất nhiều đồ, nên khi Tần Tình Tình chạy đến chỗ tập hợp, tất cả mọi mọi người đều đã tới và đang chờ nàng. Thấy vậy, Tần Tình Tình vội vàng xin lỗi: "Thật xin lỗi mọi người, bởi vì ta mua đồ có chút nhiều, khiến mọi người phải đợi lâu. Ta có mua ít điểm tâm, mọi người cùng tới ăn thử đi". Nói xong liền lấy bao điểm tâm mở ra đưa qua.
Bởi vì Tần Tình Tình xin lỗi trước, nên tâm tình mọi người cũng dịu xuống không ít. Cười cười nhường chỗ cho Tần Tình Tình, còn để ra một ít chỗ cho nàng để đồ.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều dễ nói chuyện như vậy.
Ban nãy, tuy Tần Tình Tình trừng trị Hoàng Thúy Bình một trận, khiến nàng thành thật không ít. Nhưng người này chính là loại người vết sẹo lành liền quên đau, bản thân nghĩ lại càng nghĩ càng thấy không thích hợp, chính mình một người lớn như vậy sao lại để Tần Tình Tình dễ dàng bắt chẹt. Nàng hạ quyết tâm muốn Tần Tình Tình đẹp mặt, muốn cho Tần Tình Tình một cái giáo huấn.
Vốn dĩ tất cả mọi người đều là người một thôn, ngày thường quan hệ cũng tương đối tốt, thời điểm họp chợ phải chờ ai một chút cũng không cảm thấy gì. Tần Tình Tình cũng không tính là đến muộn, sở dĩ mọi người sinh khí như vậy chính là do Hoàng Thúy Bình ở một bên khích bác.
Tác giả :
Hinh Yên