Điện Đức Hoàng
Chương 436 436 Xóa Sổ Một Tập Đoàn
Lâm Ngọc Ngân hừ lạnh một tiếng: “Thủ đoạn đặc biệt cái gì?”
Đặng Văn Vũ nói: “Trước mắt vẫn chưa rõ, nhưng tập đoàn Phi Vũ là một doanh nghiệp uy tín lâu năm ở thành phố Thiên Đường sừng sững gần hai thập kỷ.
“Ngay cả khi hiện tại danh tiếng của họ bị ảnh hưởng, họ vẫn là một con tàu khổng lồ”
“Nếu như bọn họ dùng cách tự đả thương mình 8 phần nhưng khiến đối thủ tổn hại 10 để đối phó với Ngọc Thanh, Ngọc Thanh căn bản không thể chống đỡ được.
”
“Nhiều nhất một tháng, Ngọc Thanh sẽ hoàn toàn bị bọn họ trấn áp, cuối cùng phá sản.
”
Đây là vấn đề nghiêm trọng nhất mà Ngọc Thanh đang phải đối mặt lúc này.
Tập đoàn Phi Vũ là một con tàu khổng lồ, còn Ngọc Thanh hiện tại vẫn còn quá yếu.
Nếu bên kia thực sự muốn trấn áp Ngọc
Thanh bất chấp hậu quả, Ngọc Thanh thực sự không thể xử lý được.
Không thể chống đỡ được, đến lúc đó đến 280 tỷ cũng không còn.
Lâm Ngọc Ngân cau mày, tức giận khó chịu, nhưng đối mặt với thực lực tuyệt đối ở trước mặt, cô không thể nghĩ ra biện pháp giải quyết vấn đề này.
Toàn bộ phòng họp đột nhiên trở nên im lặng, sự yên lặng kéo dài rất lâu.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Ngọc Ngân đột nhiên vang lên.
Số điện thoại người gọi là một số lạ, cô theo bản năng nhấn nút trả lời.
Bên phía đối phương, giọng nói của một người đàn ông trung niên vang lên.
“Xin chào, cô Ngân, xin tự giới thiệu.
Tên tôi là Điền Lâm Khải, chủ tịch tập đoàn Phi Vũ.
”
Cùng lúc đó, mọi người trong phòng họp đều nhìn về phía Lâm Ngọc Ngân.
Mà Lâm Ngọc Ngân cũng bất giác trở nên căng thẳng.
“Xin chào, tổng giám đốc Khải.
”
“Nói thật, tôi hiện tại không tốt lắm.
”
Điền Lâm Khải ở đầu dây bên kia hạ thấp giọng nói: “Cô Ngân, tôi thực sự rất ngưỡng mộ cô, lại có thể chiến thắng tập đoàn Phi Vũ của chúng tôi trong lần ra mắt thương hiệu mới vừa rồi.
”
“Thậm chí, còn khiến thể diện tập đoàn Phi Vũ của tôi mất hết.
”
“Thành thật mà nói, tôi bây giờ rất tức giận.
Lâm Ngọc Ngân cau mày nói: “Tổng giám đốc Khải, tất cả những gì chúng tôi đều là dùng cách làm chính đáng.
”
Điền Lâm Khải cười khúc khích, “Vậy thì ý của cô là, cách làm của tập đoàn Phi Vũ tôi là không chính đáng à?”
“Được rồi, cô Ngân, mấy lời vô nghĩa tôi cũng nói nhiều rồi, thực ra, tôi cũng khá là yêu thích cô.
”
“Mục đích khi tôi gọi điện cho cô, có lẽ là cô cũng rất rõ rồi.
”
“280 tỷ, tập đoàn Phi Vũ tôi không khiến các người chịu thiệt đầu.
Chúng tôi sẽ dùng 280 tỷ để mua lại 70% cổ phần Ngọc Thanh của cô.
”
“30% còn lại sẽ vẫn để giữ lại cho các người, các người có thể tiếp tục giúp tập đoàn Phi Vũ của chúng tôi chăm sóc Ngọc Thanh và biến Ngọc Thanh trở thành công ty con của Phi Vũ, thấy thế nào?”
Vừa nói ra câu này, hàm răng trắng của Lâm Ngọc Ngân nghiến chặt lại.
Đây chính là kiểu địa chủ thời cổ đại chiếm đất nhà bạn, còn cưỡng ép bạn giúp bọn họ reo trồng.
“Cái này không thể ”
Lâm Ngọc Ngân từ chối.
Điền Lâm Khải ở đầu bên kia điện thoại cười to: “Cô Ngân, cô không muốn sao?”
“Vậy thì thật quá đáng tiếc rồi.
”
“Hay là, tôi vẫn là cho cô thêm thời gian ba ngày để suy nghĩ, dù sao cô là người trẻ tuổi, cũng quá bốc đồng.
”
“Nếu sau ba ngày sau cô không đồng ý, tôi sẽ cho toàn bộ tập đoàn Ngọc Thanh của cô bị xóa SỐ.
”
Lâm Ngọc Ngân nghe điện thoại, thập lâu không trả lời được.
Mà đúng lúc này, Trần Hùng từ ngoài cửa bước vào, anh đi thẳng đến chỗ Lâm Ngọc Ngân, giật lấy điện thoại trên tay cô.
“Điền Lâm Khải, phải không? Tôi tên là Trần Hùng, tôi là chồng của Lâm Ngọc Ngân.
”
“Ông ỷ thế ức hiếp người khác, lại còn ức hiếp đến đầu vợ tôi, tôi rất tức giận.
”
“Tôi hiện tại rất nghiêm túc nói với ông, trước khi mặt trời ngày mai ló dạng, toàn bộ tập đoàn Phi Vũ của ông sẽ bị xóa sổ ở thành phố Thiên Đường!”
“Chuyện này, không thể thương lượng.