Diễm Tu
Chương 19: Sắc dụ dâm hí (phần cuối)
" Van cầu chàng, thả……thả thiếp ra đi! Ô…ô.." Dòng nước mắt đã chảy xuống đôi má hồng, tâm hồn của phụ nhân xinh đẹp vô cùng ai oán và xấu hổ, nàng không chỉ có nỗi sợ hãi mà còn uất ức thẹn thùng đến cực điểm, nghĩ không ra tại lúc tên ác nhân này tùy ý đùa bỡn, thì vùng cấm địa ở giửa hai chân nàng đã trở thành một mảng lầy lội!Ôi ……Trời ơi!, chẳng lẽ mình thật sự là một nữ nhân dâm đãng hay sao? Vậy lúc trước mình tự sát là vì cái gì?!Phản ứng sinh lý đã lệch khỏi sự khống chế của tâm linh, tâm hồn thống khổ còn hơn cả nỗi đau do thân xác bị hành hạ, Quỷ Cơ tịnh không rõ, sai lầm lần này không phải tại nàng, mà là tại luồng khí nóng cường đại quỷ dị ở mi tâm tên lưu manh Kiều Tam này!"Nương thân, người kiên trì một lúc, con đi tìm lão bảo! Thời khắc mấu chốt, Tiểu U thiên sinh linh tú cấp cho mẫu thân đang phản kháng một động lực, nữ quỷ tinh khiết này trong cơn nguy cấp linh quang thoáng hiện, nhớ tới một nhân vật thích hợp để hóa giải mối nguy hiểm này."Hắc, hắc……..U Nương, bảo bối nhi, nàng xem, đám lông của nàng đều ướt hết cả rồi, để ta sửa sang lại một chút cho nàng nhé!"Có phản pháng mới có áp bức, có khó khăn mới có niềm vui thú! Kiều Tam luôn tin nhất vào điểm này, cho nên tên gia hỏa đến Thanh Lâu chỉ để ngồi nhàn đã rất lâu rồi, lúc này đây đã chân chính hưởng thụ được tự vị hấp dẫn khác thường!"Phách.." đại thủ bay múa, liên tục để lại những dấu vết ái tình!Kiều Tam đùa giỡn song đồn mềm mại của nữ nhân, mân mê vưu vật song nhũ, dâm hí thân thể mềm mại của U Nương, dục vọng đen tối làm hắn càng lúc càng thích thú."Nha…….đau quá!" Quỷ Cơ đúng là gặp khắc tinh, dương khí của Kiều Tam làm cho nàng biến thành một chú dê non nhu nhược bất lực, nữ quỷ xinh đẹp ở trong ai oán và xấu hổ, chỉ còn biết phản kháng một cách yếu ớt.Một trận hỏa nhiệt cuồn cuộn nổi lên trong yết hầu nam nhân, nương theo hành động cầm thú là hàm răng cắn chặt vào nhũ châu nữ nhân, làm cho ngọc thể của nàng run lên không ngừng hướng tới nam nhân van xin."Ôi…..van cầu chàng…….nhả……nhả ra!" Text được lấy tại TruyệnFULL.vnTuyệt vọng cùng cừu hận đan vào nhau, khoái cảm cùng trinh tiết xen lẫn, U Nương nhẹ nhàng cầu xin không được, bắt đầu nghiến răng nguyền rủa, hận hỏa tại trong dục hỏa có vẻ đặc biệt quỷ dị mông lung, " Ác tặc……ta chết cũng sẽ không….á………ngươi buông ta ra………nha!""Hắc hắc………U Nương, ta sẽ không buông nàng ra đâu!" lời còn chưa dứt, ngón giữa của Kiều Tam đã………..Giãy giụa thống khổ, rên rỉ mâu thuẫn, tâm linh đấu tranh dữ dội, U Nương dùng lực cấu vào nơi mà mình hiểu rõ nhất, trong lòng càng thống hận tại sao bản thân mình không thể chết được, tất cả chuyện này tại sao không phải là một cơn ác mộng?! Ô, ô……."Bảo bối nhi, nàng thật là nhanh sướng nha!" Tên gia hỏa Kiều Tam này thật sự là không tim không phổi, thiếu chút nữa làm cho nhà người ta hồn phi phách tán, mà hắn còn cứ tưởng rằng đã dùng tay với miệng làm cho mỹ nhân sung sướng muốn chết!" Hắc, hắc…….." Thấy U Nương giống như một dòng xuân thủy rũ rượi vô lực, Kiều Tam càng cao hứng, ngón tay vừa thu lại thì bàn tay to lớn đã hung hăng vung tới tách đôi chân ngọc của nữ nhân ra, ngọc trụ bằng thịt cùng ánh mắt nóng bỏng hướng tới ngọc môn của nữ nhân đâm tới."Á………" Sự sợ hãi trước đây chưa từng có làm cho U Nương đang kinh ngạc tỉnh lại, ngọc thủ vội nắm chặt lấy ác trụ của nam nhân đang đâm về phía u cốc cấm địa, xúc giác làm cho nàng cảm thấy được sự hùng vĩ của nó, không khỏi làm nàng khẽ run lên, thiếu chút nữa từ trong cực độ nguy hiểm buông lỏng bàn tay ra.Chó cùng dứt dậu ( cẩu cấp hội khiêu tường), người bị dồn tới đường cùng thì thường nãy sinh mưu trí, cuối cùng thì nàng cũng nghĩ được một "hảo" biện pháp để hóa giải nguy cơ."Tam gia, hảo Tam gia………đừng nóng vội mà..!"Thanh âm kiều mị phiêu lãng phát ra, tiểu phúc bằng phẳng trơn láng đầy nhục cảm của Quỷ Cơ uốn éo mời gọi, mùi hương thảo thơm ngát tỏa ra tạo thành một quỷ tích mỹ diệu trong không trung, ngọc thể nàng cùng ngọc trụ của nam nhân--------xoắn xít vào nhau, cả vùng đào nguyên dán sát vào phần eo của thân thể nam nhân cường kiện, nàng dùng cặp mông mềm mại xảo diệu áp ở dương căn Kiều Tam.Chỉ kích tình đơn giản như vậy đương nhiên không thể áp chế được ngọn lửa dục vọng rừng rực của Kiều Tam, cho nên nàng không đợi tên nam nhân động thân lần thứ hai, thân thể liền nhanh chóng chuyển động, nhũ phong căng tròn cùng hương đồn đầy đặn xuất ra những động tác tiêu hồn lạc phách."Ái?!" Kiều Tam thở hắt ra một tiếng đầy kinh ngạc cùng hưng phấn, lúc này thân thể mềm mại của U Nương đã quỳ xuống giữa hai chân hắn."U Nương, nàng làm thế này là……?" Đừng xem tên Kiều Tam này dương khí tràn ngập, còn tự xưng là Kim Thương Bất Đảo, nhưng thật ra trong việc hoan lạc giữa nam nữ, ngoại trừ lần giao hợp cùng tẩu tẩu thì kỳ thật hắn chính là còn rất ngây thơ!"Hi, hi……" Quỷ Cơ dùng một chuỗi tiếng cười phiêu lãng che dấu di ánh mắt kinh hoảng cùng cừu hận, nàng nâng song nhũ của mình lên cười kiều mị, thẹn thùng nói với tên lưu manh vô sỉ: " Tam gia, thiếp trước tiên dùng cái này giúp chàng giảm nhiệt nha, chúng ta còn nhiều thời gian, đừng có nóng vội mà!""Hắc hắc…..vậy thì cứ thử một lần đi! U Nương, nhưng nhớ làm nhanh một chút……" Kiều Tam không muốn cho nữ nhân này kéo dài thời gian quá nhiều!Xấu hổ, phẫn nộ, khoái cảm, cừu hận……tất cả các ý niện này đều đan xen lẫn nhau tại một chỗ, làm cho nỗi thống khổ của nàng hãm nhập trong mê loạn, trong giãy giụa đạt tới----- cao trào!"Ách—" màn dâm hí cứ thế mà diễn ra, ngọc thể trần truồng của Quỷ Cơ phập phồng rung động: trong màng dương khí vờn quanh, u cốc thơm ngát mềm mại của nàng dĩ nhiên cũng bắt đầu " nhộn nhạo"!""Trời ạ! Mình thật sự là một nữ nhân dâm đãng à!Lòng kiên trinh được gìn giữ bấy lâu bị đánh trúng một đòn trí mạng, nỗi đau này so với thương tổn của thân thể càng thêm khó có thể chấp nhận, tâm linh của nữ quỷ ai oán xâu hổ từ từ mơ hồ trầm luân!" Ta là một con tiện nhân, ta là một con tiện nhân……."Đang lúc U Nương hé đôi môi vươn chiếc lưởi thơm tho liếm vào cái đầu tròn của trụ thân nam nhân thì nàng rốt cục cũng bị hãm vào góc chết của tâm hồn, nửa si nửa dại, đối với thế giới bên ngoài không có một phản ứng nào!
Tác giả :
Tri Nhạc