Điểm Dối Lừa
Chương 58
Hoảng hốt, chàng kỹ thuật viên trẻ của NASA lao như tên bắn trong bán sinh quyển. Vừa xảy ra sự kiện hãi hùng! Anh tìm thấy ông Giám đốc Ekstrom đứng một mình gần khu báo chí.
- Báo cáo Giám đốc, - anh hổn hển nói - vừa có tai nạn!
Ekstrom quay lại, ánh mắt xa xăm, như thể đang đắm chìm trong những âu lo nào đó.
- Cậu nói gì? Tai nạn à? Ở đâu?
- Ở hố trục vớt tảng thiên thạch. Một cái xác vừa nổi lên. Tiến sĩ Wailee Ming.
Sắc mặt Ekstrom không hề thay đổi.
- Tiến sĩ Ming à. Nhưng mà...
- Chúng tôi vớt được ông ấy lên, nhưng quá muộn. Ông ấy mất rồi.
- Lạy Chúa, ông ấy ngã xuống đó được bao lâu rồi?
- Chắc là khoảng một tiếng đồng hồ. Có lẽ ông ấy trượt chân xuống đó, chìm xuống tận dưới đáy, đến khi cơ thể đã trương lên thì mới nổi lên.
Nước da đỏ au của Ekstrom trở thành đỏ tía.
- Quỷ tặc! Còn ai biết chuyện này nữa?
- Không ai cả. Mỗi hai chúng tôi thôi ạ. Vừa vớt ông ấy lên, chúng tôi nghĩ là nên báo cáo Giám đốc trước đã…
- Các cậu làm thế là đúng. - Ekstrom thở hắt ra nặng nhọc. - Giấu kín ngay xác tiến sĩ Ming, không nói gì hết.
Anh chàng kỹ thuận viên bối rối.
- Nhưng, thưa Giám đốc, tôi…
Ekstrom đặt bàn tay to bè lên vai chàng kỹ thuật viên:
- Cậu nghe tôi nói này. Đây là một tai nạn đáng tiếc, chẳng ai mong muốn điều này. Dĩ nhiên là sẽ đến lúc tôi phải lo chuyện hậu sự cho ông ấy một cách tươm tất. Tuy nhiên, bây giờ chưa phải lúc.
- Tức là bây giờ phải giấu kín cái xác ạ?
Đôi mắt Bắc Âu lạnh lẽo của Ekstrom cụp xuống.
- Cậu nghĩ mà xem. Nói cho mọi người biết cũng được thôi, nhưng làm thế thì được cái gì? Chỉ còn một giờ nữa là cuộc họp báo bắt đầu. Loan báo rằng có tai nạn chết người sẽ phủ bóng đen lên phát kiến của chúng ta và làm ảnh hưởng đến không khí chung. Tiến sĩ Ming đã bất cẩn; và tôi không định để NASA trả giá cho điều đó. Các nhà khoa học dân sự ở đây đã được chú ý quá nhiều. Tôi không có ý định để cho một sai lầm ngu ngốc của họ phủ bóng đen lên vinh quang chung của mọi người. Tai nạn của tiến sĩ Ming phải được giữ kín đến hết cuộc họp báo. Cậu có hiểu không?
Chàng kỹ thuật viên gật đầu, mặt tái xám.
- Tôi sẽ giấu kín xác ông ấy.
- Báo cáo Giám đốc, - anh hổn hển nói - vừa có tai nạn!
Ekstrom quay lại, ánh mắt xa xăm, như thể đang đắm chìm trong những âu lo nào đó.
- Cậu nói gì? Tai nạn à? Ở đâu?
- Ở hố trục vớt tảng thiên thạch. Một cái xác vừa nổi lên. Tiến sĩ Wailee Ming.
Sắc mặt Ekstrom không hề thay đổi.
- Tiến sĩ Ming à. Nhưng mà...
- Chúng tôi vớt được ông ấy lên, nhưng quá muộn. Ông ấy mất rồi.
- Lạy Chúa, ông ấy ngã xuống đó được bao lâu rồi?
- Chắc là khoảng một tiếng đồng hồ. Có lẽ ông ấy trượt chân xuống đó, chìm xuống tận dưới đáy, đến khi cơ thể đã trương lên thì mới nổi lên.
Nước da đỏ au của Ekstrom trở thành đỏ tía.
- Quỷ tặc! Còn ai biết chuyện này nữa?
- Không ai cả. Mỗi hai chúng tôi thôi ạ. Vừa vớt ông ấy lên, chúng tôi nghĩ là nên báo cáo Giám đốc trước đã…
- Các cậu làm thế là đúng. - Ekstrom thở hắt ra nặng nhọc. - Giấu kín ngay xác tiến sĩ Ming, không nói gì hết.
Anh chàng kỹ thuận viên bối rối.
- Nhưng, thưa Giám đốc, tôi…
Ekstrom đặt bàn tay to bè lên vai chàng kỹ thuật viên:
- Cậu nghe tôi nói này. Đây là một tai nạn đáng tiếc, chẳng ai mong muốn điều này. Dĩ nhiên là sẽ đến lúc tôi phải lo chuyện hậu sự cho ông ấy một cách tươm tất. Tuy nhiên, bây giờ chưa phải lúc.
- Tức là bây giờ phải giấu kín cái xác ạ?
Đôi mắt Bắc Âu lạnh lẽo của Ekstrom cụp xuống.
- Cậu nghĩ mà xem. Nói cho mọi người biết cũng được thôi, nhưng làm thế thì được cái gì? Chỉ còn một giờ nữa là cuộc họp báo bắt đầu. Loan báo rằng có tai nạn chết người sẽ phủ bóng đen lên phát kiến của chúng ta và làm ảnh hưởng đến không khí chung. Tiến sĩ Ming đã bất cẩn; và tôi không định để NASA trả giá cho điều đó. Các nhà khoa học dân sự ở đây đã được chú ý quá nhiều. Tôi không có ý định để cho một sai lầm ngu ngốc của họ phủ bóng đen lên vinh quang chung của mọi người. Tai nạn của tiến sĩ Ming phải được giữ kín đến hết cuộc họp báo. Cậu có hiểu không?
Chàng kỹ thuật viên gật đầu, mặt tái xám.
- Tôi sẽ giấu kín xác ông ấy.
Tác giả :
Dan Brown