Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 37: Gươi muốn nương nhờ ta
☆
editor:..LamThiên..
“Vậy ngươi tính ở đây tới khi nào?”
Đông Phương Ngữ Hinh tận lực ổn định chính mình hỏi, Uất Trì Tà Dịch nhún vai, bất đắc dĩ nói:“Xem tình huống trước đã?”
“ngươi muốn ở không sao?”
“đây là một ngàn lượng bạc, như thế này hẳn sẽ không xem như ta ở không nữa chứ?” Uất Trì Tà Dịch lấy ra ngân phiếu đưa tới trong tay Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lướt qua, biết người này có đuổi cũng làm không đi vậy tiền này nàng mới không cần phí phạm.
Quên đi, không cùng hắn tức giận, nàng vẫn nên ra ngoài đi dạo. đại gia đã muốn nương nhờnàng vậy nàng cũng không cần tất yếu phải tiếp tụcchờ , không bằng trước đi nhìn xem có nơi nào tốt nhanh chóngkhai trương mới là thật .
......
“Vương gia......”
Vương gia đã hơn hai tháng không tới phòng của nàngĐông Phương Ngữ Phượng trong lòng âm thầmsốt ruột, hôm nay nàng tự mình ở đại sảnh chờ hi vọng có thể nhìn thấy Hồ Diên Chân.
“Chuyện gì?”thời điểm Hồ Diên Chân trở vềcó chútmệt mỏi, nhìn thấy đến Đông Phương Ngữ Phượng lại càng có chútngán, sắc mặt cũng liền càng thêmkhông vui.
“Vương gia, thiếp nghe nói vương gia gần đây cùng tam công tử phủ thượng thư quan hệ rất tốt?”
Đông Phương Ngữ Phượng nói xong, Hồ Diên Chân sắc mặt lạnh lùng, cả giận nói:“Ngươi dám một mình giám thị bổn vương?”
“Vương gia, việc này mọi người đều biết, Phượng Nhi cũng là nghe bọn hắn nói ...... Bất quá, tam công tử là nhi tử Đậu thượng thư, vương gia chớ để đã quên chuyện của năm năm trước chứ......”
Năm năm trước......
Hồ Diên Chân ánh mắt nhíu lại, hắn đương nhiênkhông quên, lúc trước vì cái nữ nhân này chính mình cũng từng cứ như vậyxúc động qua, còn cái nữ nhân lại xấu vừa ngốc, tự nhiênkhông xứng với hắn.
Mà người mắtnày, tuy rằng thông minh xinh đẹp, nhưng thời gian tựa hồ cũng không tha cho nàng.
Mới vài năm thời gian trên mặt của nàng đã cónếp nhăn tinh tế xuất hiện, khuôn mặt cũng không còn non mịntrắng nõn mà trở nên có chútthô ráp.
“Không cần vương phi nhắc nhở......”
Hồ Diên Chân lạnh giọng nói xong, hắn hiện tại có chúthối hận, năm đóvì Đông Phương Ngữ Phượng mà đắc tội Đậu thượng thư, nếu đổi thành là hôm nay, hắn tuyệt đốisẽ không mạo hiểm như vậy.
“Vương gia, thiếp ở trong phòng đã chuẩn bị canh lộc nhung mà vương gia yêu thích nhất, vương gia nếu không......”
Đông Phương Ngữ Phượng bình thường không có ôn nhu như vậy, nàng có kiêu ngạo của nàng, chính là lúc này nàng đã thật sâuý thức đượcnguy hiểm, có lẽ chính là bởi vì vương gia cùng Đậu phủ đi lại quáthân cận.
“Cũng tốt......”
Này dù sao cũng là thê tử của chính mình, Hồ Diên Chân trên mặt rốt cục cũng thêmmấy phầnnhu ý, Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng mừng thầm, bên kia nàng sớm chuẩn bị tốt , trong phòng còn có mẫu thân tự mình chuẩn bịhương liệu.
Rượu ngon, giai nhân, Hồ Diên Chân uống rượu ngon, ôm ấpgiai nhân, hơn nữa giai nhân trên người còn có mùi hương thơm nhàn nhạt, Hồ Diên Chân uống thật vui sướng.
Rượu vào não nóng, Đông Phương Ngữ Phượng quần nửa kín nửa hở, lôi kéo Hồ Diên Chân chậm rãi hướngphòng ngủ đi tới, nàng đã hai tháng không được thị tẩm , nếu cứ tiếp tụcnhư vậy, vị trí của nàng trong vương phủ sẽ không được đảm bảo.
Quần áo trút bỏ hết, hai người đều vội vàngđỏi hỏi đối phương, Hồ Diên Chân đã thật lâu không có cảm giác vội vàng như vậy .
Có thể là do uống quá nhiều rượu , cũng có thể do mùi thơm của Hương liệu, nhìn bộ dáng gấp gáp của Hồ Diên Chân, Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng mừng thầm, khóe miệng loan loancười, Hô Diên chân động than một cái, hai người rốt cục kết hợp làm một..
Lúc này hai mắt Hồ Diên Chân mê mông đầy sương mù nhìn Đông Phương Ngữ Phượng, người dưới thân mờ ảo, tựa hồ là......
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới nữ nhân vài ngày gần đây mới nhận thứcnàng lạnh nhạt, thanh dật, tuyệt diễm...... người Dưới thânhắn đây chẳng phải là Vu Hâm sao?
editor:..LamThiên..
“Vậy ngươi tính ở đây tới khi nào?”
Đông Phương Ngữ Hinh tận lực ổn định chính mình hỏi, Uất Trì Tà Dịch nhún vai, bất đắc dĩ nói:“Xem tình huống trước đã?”
“ngươi muốn ở không sao?”
“đây là một ngàn lượng bạc, như thế này hẳn sẽ không xem như ta ở không nữa chứ?” Uất Trì Tà Dịch lấy ra ngân phiếu đưa tới trong tay Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn lướt qua, biết người này có đuổi cũng làm không đi vậy tiền này nàng mới không cần phí phạm.
Quên đi, không cùng hắn tức giận, nàng vẫn nên ra ngoài đi dạo. đại gia đã muốn nương nhờnàng vậy nàng cũng không cần tất yếu phải tiếp tụcchờ , không bằng trước đi nhìn xem có nơi nào tốt nhanh chóngkhai trương mới là thật .
......
“Vương gia......”
Vương gia đã hơn hai tháng không tới phòng của nàngĐông Phương Ngữ Phượng trong lòng âm thầmsốt ruột, hôm nay nàng tự mình ở đại sảnh chờ hi vọng có thể nhìn thấy Hồ Diên Chân.
“Chuyện gì?”thời điểm Hồ Diên Chân trở vềcó chútmệt mỏi, nhìn thấy đến Đông Phương Ngữ Phượng lại càng có chútngán, sắc mặt cũng liền càng thêmkhông vui.
“Vương gia, thiếp nghe nói vương gia gần đây cùng tam công tử phủ thượng thư quan hệ rất tốt?”
Đông Phương Ngữ Phượng nói xong, Hồ Diên Chân sắc mặt lạnh lùng, cả giận nói:“Ngươi dám một mình giám thị bổn vương?”
“Vương gia, việc này mọi người đều biết, Phượng Nhi cũng là nghe bọn hắn nói ...... Bất quá, tam công tử là nhi tử Đậu thượng thư, vương gia chớ để đã quên chuyện của năm năm trước chứ......”
Năm năm trước......
Hồ Diên Chân ánh mắt nhíu lại, hắn đương nhiênkhông quên, lúc trước vì cái nữ nhân này chính mình cũng từng cứ như vậyxúc động qua, còn cái nữ nhân lại xấu vừa ngốc, tự nhiênkhông xứng với hắn.
Mà người mắtnày, tuy rằng thông minh xinh đẹp, nhưng thời gian tựa hồ cũng không tha cho nàng.
Mới vài năm thời gian trên mặt của nàng đã cónếp nhăn tinh tế xuất hiện, khuôn mặt cũng không còn non mịntrắng nõn mà trở nên có chútthô ráp.
“Không cần vương phi nhắc nhở......”
Hồ Diên Chân lạnh giọng nói xong, hắn hiện tại có chúthối hận, năm đóvì Đông Phương Ngữ Phượng mà đắc tội Đậu thượng thư, nếu đổi thành là hôm nay, hắn tuyệt đốisẽ không mạo hiểm như vậy.
“Vương gia, thiếp ở trong phòng đã chuẩn bị canh lộc nhung mà vương gia yêu thích nhất, vương gia nếu không......”
Đông Phương Ngữ Phượng bình thường không có ôn nhu như vậy, nàng có kiêu ngạo của nàng, chính là lúc này nàng đã thật sâuý thức đượcnguy hiểm, có lẽ chính là bởi vì vương gia cùng Đậu phủ đi lại quáthân cận.
“Cũng tốt......”
Này dù sao cũng là thê tử của chính mình, Hồ Diên Chân trên mặt rốt cục cũng thêmmấy phầnnhu ý, Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng mừng thầm, bên kia nàng sớm chuẩn bị tốt , trong phòng còn có mẫu thân tự mình chuẩn bịhương liệu.
Rượu ngon, giai nhân, Hồ Diên Chân uống rượu ngon, ôm ấpgiai nhân, hơn nữa giai nhân trên người còn có mùi hương thơm nhàn nhạt, Hồ Diên Chân uống thật vui sướng.
Rượu vào não nóng, Đông Phương Ngữ Phượng quần nửa kín nửa hở, lôi kéo Hồ Diên Chân chậm rãi hướngphòng ngủ đi tới, nàng đã hai tháng không được thị tẩm , nếu cứ tiếp tụcnhư vậy, vị trí của nàng trong vương phủ sẽ không được đảm bảo.
Quần áo trút bỏ hết, hai người đều vội vàngđỏi hỏi đối phương, Hồ Diên Chân đã thật lâu không có cảm giác vội vàng như vậy .
Có thể là do uống quá nhiều rượu , cũng có thể do mùi thơm của Hương liệu, nhìn bộ dáng gấp gáp của Hồ Diên Chân, Đông Phương Ngữ Phượng trong lòng mừng thầm, khóe miệng loan loancười, Hô Diên chân động than một cái, hai người rốt cục kết hợp làm một..
Lúc này hai mắt Hồ Diên Chân mê mông đầy sương mù nhìn Đông Phương Ngữ Phượng, người dưới thân mờ ảo, tựa hồ là......
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới nữ nhân vài ngày gần đây mới nhận thứcnàng lạnh nhạt, thanh dật, tuyệt diễm...... người Dưới thânhắn đây chẳng phải là Vu Hâm sao?
Tác giả :
Mã Duyệt Duyệt