Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 137: Bắt kẻ thông dâm ở phòng [ 3 ]
Theo nàng, Tứ vương gia là một người không đáng tin nhất.
Cái gọi là thú (cưới), mặc kệ là trắc phi hay vẫn là chính phi, cho tới bây giờ đều không có tin tức đi.
Đảo mắt, liền đến ngày tốt thành thân.
Hai người thành thân, một người là Nhân vương thanh danh hiển hách (nổi tiếng), dân chúng rất chú ý quan tâm.
Một người khác là Đông Phương Ngữ Hinh, là đối tượng khoảng thời gian trước đã từng luận võ chiêu cha, dân chúng càng không có người nào không biết.
Theo luận võ chiêu cha đến thiếu chút nữa bị thiêu chết, lại đến tứ hôn, xuất giá, Đông Phương tiểu thư này cuộc sống trôi qua thực đúng là lên lên xuống xuống a.
Nhưng mà Nhân vương là anh hùng trong lòng dân chúng, tuy rằng......
Tuy rằng lớn tuổi chút, thế nhưng vẫn là một đối tượng tốt để thành thân như cũ, như vậy tới nay, trận thành thân này, nhưng là có không ít người hâm mộ Đông Phương Ngữ Hinh.
Nghênh thú (cưới), quá môn, bái đường......
Thời điểm bái đường, Nhân vương luôn luôn không xuất hiện thế nhưng tự mình xuất hiện. Nhân vương đại hôn, chính là việc lớn của Nhân vương phủ, mặc kệ là quan to quý nhân hay là dân chúng phổ thông, người đi qua giúp vui cũng không thiếu.
Trong đám người rộn ràng nhốn nháo, Nhân vương bị mọi người chú ý nhiều nhất luôn luôn không có xuất hiện, thế nhưng ngay tại lúc mọi người đoán hắn sẽ khoogn đi ra, thì hắn lại thần bí đi ra bái đường.
Đông Phương Ngữ Hinh cắn miệng, ô ô, thành thân thực mệt a.
Mũ phượng nặng nề ép tới nàng đau đầu, rốt cục nàng cũng biết này nữ nhân cổ đại vì sao chỉ thành thân một lần .
Là vì quá mệt, nhất định là như vậy.
Bái đường xong, Đông Phương Ngữ Hinh bị người đưa vào động phòng, chuyện ngồi trơ trên giường chờ tân lang đi qua như vậy, nàng Đông Phương Ngữ Hinh là sẽ không làm như vậy.
Nhàm chán đứng dậy, vài lần muốn xốc khăn voan lên đều bị nha đầu liều chết ngăn lại.
“Ai, các ngươi xác định vương gia các ngươi sẽ tới sao?”
“Vương phi, nô tì cũng không biết......”
Nha đầu sợ tới mức quỳ xuống, chuyện chủ tử có phải đi qua đây như vậy hay không, nàng làm sao có thể biết đâu?
“Hoan Hoan đâu?”
“Vương phi thứ tội, nô tì cũng không rõ......”
Dựa vào, cái này nha đầu còn có thể nói khác không? Trừ bỏ không biết, chính là không rõ ràng, thật sự là làm người khác tức giận.
Trong không khí bỗng nhiên thổi qua một mùi vị khác thường, Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, cảm giác không đúng, tay lại đột nhiên bị người giữ chặt:
“Ngữ Hinh, theo ta đi đi...... Bổn vương biết ngươi không thích Nhân vương ......”
Này...... Tứ vương gia? Đây là có chuyện gì?
Từ trước cho tới nay cướp tân nương, đều là...... Ở trên đường thành thân cướp đi? Có ai gặp qua đến tân phòng cướp tân nương.
“Vương gia...... Ta là Đông Phương Ngữ Hinh......”
Tránh tay của Tứ vương gia ra, Đông Phương Ngữ Hinh ở dưới khăn voan, trầm giọng nói.
“Bổn vương biết......”
“Ngươi nếu là muốn dẫn người đi, hẳn là Ngữ Hoa đi?” Mới cùng Ngữ Hoa trên giường, phát sinh quan hệ, cái này không cần.
“Ngữ Hinh.... ....” Hắn lại nắm lấy tay Đông Phương Ngữ Hinh, hai mắt dị thường nghiêm túc, chấp nhất:
“Người trong lòng ta, luôn luôn là ngươi, người ta yêu, cũng là ngươi...... Ngày đó ta bị người bỏ thuốc ...... Ta cho rằng đó là ngươi mới......”
Cái gì! Đông Phương Ngữ Hinh hoảng sợ rồi, thì ra thời điểm ngày đó, Tứ vương gia thế nhưng cho rằng đó là chính mình.
Chết tiệt, Tứ vương gia này thế nhưng có ý nghĩ bất chính với nàng?
“Vương gia...... Ngươi là tỷ phu (anh rể) của ta, Ngữ Hinh luôn luôn biết, ngươi đi đi......”
Đây là trả thù sao? Làm hắn yêu chính mình, lại chung quy không có khả năng được đến chính mình?
Tứ vương gia, lúc trước lỗi của ngươi, ngươi cũng biết?
“Tứ vương gia thật sự là rất hăng hái, sang đây uống rượu mừng vậy mà lại đi đến tân phòng của bổn vương?”
Ngoài phòng, bỗng nhiên vang lên một thanh âm khàn khàn âm lãnh ......
Cái gọi là thú (cưới), mặc kệ là trắc phi hay vẫn là chính phi, cho tới bây giờ đều không có tin tức đi.
Đảo mắt, liền đến ngày tốt thành thân.
Hai người thành thân, một người là Nhân vương thanh danh hiển hách (nổi tiếng), dân chúng rất chú ý quan tâm.
Một người khác là Đông Phương Ngữ Hinh, là đối tượng khoảng thời gian trước đã từng luận võ chiêu cha, dân chúng càng không có người nào không biết.
Theo luận võ chiêu cha đến thiếu chút nữa bị thiêu chết, lại đến tứ hôn, xuất giá, Đông Phương tiểu thư này cuộc sống trôi qua thực đúng là lên lên xuống xuống a.
Nhưng mà Nhân vương là anh hùng trong lòng dân chúng, tuy rằng......
Tuy rằng lớn tuổi chút, thế nhưng vẫn là một đối tượng tốt để thành thân như cũ, như vậy tới nay, trận thành thân này, nhưng là có không ít người hâm mộ Đông Phương Ngữ Hinh.
Nghênh thú (cưới), quá môn, bái đường......
Thời điểm bái đường, Nhân vương luôn luôn không xuất hiện thế nhưng tự mình xuất hiện. Nhân vương đại hôn, chính là việc lớn của Nhân vương phủ, mặc kệ là quan to quý nhân hay là dân chúng phổ thông, người đi qua giúp vui cũng không thiếu.
Trong đám người rộn ràng nhốn nháo, Nhân vương bị mọi người chú ý nhiều nhất luôn luôn không có xuất hiện, thế nhưng ngay tại lúc mọi người đoán hắn sẽ khoogn đi ra, thì hắn lại thần bí đi ra bái đường.
Đông Phương Ngữ Hinh cắn miệng, ô ô, thành thân thực mệt a.
Mũ phượng nặng nề ép tới nàng đau đầu, rốt cục nàng cũng biết này nữ nhân cổ đại vì sao chỉ thành thân một lần .
Là vì quá mệt, nhất định là như vậy.
Bái đường xong, Đông Phương Ngữ Hinh bị người đưa vào động phòng, chuyện ngồi trơ trên giường chờ tân lang đi qua như vậy, nàng Đông Phương Ngữ Hinh là sẽ không làm như vậy.
Nhàm chán đứng dậy, vài lần muốn xốc khăn voan lên đều bị nha đầu liều chết ngăn lại.
“Ai, các ngươi xác định vương gia các ngươi sẽ tới sao?”
“Vương phi, nô tì cũng không biết......”
Nha đầu sợ tới mức quỳ xuống, chuyện chủ tử có phải đi qua đây như vậy hay không, nàng làm sao có thể biết đâu?
“Hoan Hoan đâu?”
“Vương phi thứ tội, nô tì cũng không rõ......”
Dựa vào, cái này nha đầu còn có thể nói khác không? Trừ bỏ không biết, chính là không rõ ràng, thật sự là làm người khác tức giận.
Trong không khí bỗng nhiên thổi qua một mùi vị khác thường, Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, cảm giác không đúng, tay lại đột nhiên bị người giữ chặt:
“Ngữ Hinh, theo ta đi đi...... Bổn vương biết ngươi không thích Nhân vương ......”
Này...... Tứ vương gia? Đây là có chuyện gì?
Từ trước cho tới nay cướp tân nương, đều là...... Ở trên đường thành thân cướp đi? Có ai gặp qua đến tân phòng cướp tân nương.
“Vương gia...... Ta là Đông Phương Ngữ Hinh......”
Tránh tay của Tứ vương gia ra, Đông Phương Ngữ Hinh ở dưới khăn voan, trầm giọng nói.
“Bổn vương biết......”
“Ngươi nếu là muốn dẫn người đi, hẳn là Ngữ Hoa đi?” Mới cùng Ngữ Hoa trên giường, phát sinh quan hệ, cái này không cần.
“Ngữ Hinh.... ....” Hắn lại nắm lấy tay Đông Phương Ngữ Hinh, hai mắt dị thường nghiêm túc, chấp nhất:
“Người trong lòng ta, luôn luôn là ngươi, người ta yêu, cũng là ngươi...... Ngày đó ta bị người bỏ thuốc ...... Ta cho rằng đó là ngươi mới......”
Cái gì! Đông Phương Ngữ Hinh hoảng sợ rồi, thì ra thời điểm ngày đó, Tứ vương gia thế nhưng cho rằng đó là chính mình.
Chết tiệt, Tứ vương gia này thế nhưng có ý nghĩ bất chính với nàng?
“Vương gia...... Ngươi là tỷ phu (anh rể) của ta, Ngữ Hinh luôn luôn biết, ngươi đi đi......”
Đây là trả thù sao? Làm hắn yêu chính mình, lại chung quy không có khả năng được đến chính mình?
Tứ vương gia, lúc trước lỗi của ngươi, ngươi cũng biết?
“Tứ vương gia thật sự là rất hăng hái, sang đây uống rượu mừng vậy mà lại đi đến tân phòng của bổn vương?”
Ngoài phòng, bỗng nhiên vang lên một thanh âm khàn khàn âm lãnh ......
Tác giả :
Mã Duyệt Duyệt