Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần
Chương 76: Thần cấp ma thú
Sau khi Kha Đức Nhạc đột phá đến Thánh cấp, mỗi ngày đều ru rú trong xe ngựa với bà xã, sau đó minh tưởng một chút. Còn Lâm Tái thì hoàn toàn tương phản, hắn đột phá đến Trúc Cơ kỳ, khả năng khống chế và uy lực của hỏa diễm cũng tăng cao, dưới tình huống như thế, đương nhiên là phải lợi dụng tài nguyên sẵn có, luyện đan nhiều hơn một chút!
Kể từ ngày hôm đó Lâm Tái trở về, Mony cũng không dẫn bọn họ đi tập luyện nữa, muốn cho Lâm Tái nghỉ ngơi một chút, nhưng cuối cùng, Lâm Tái không được nghỉ ngơi không nói, còn phải tăng ca thêm giờ luyện chế một lò Cố Nguyên đan.
Cố Nguyên đan là đan dược gia tăng và củng cố tu vi khá khó luyện chế trong Tu Chân giới, Lâm Tái luyện chế một lò cũng chỉ có 5 viên, sau khi “hiếu kính” Lục Vũ 3 viên, chính mình ăn một viên, còn lại cho Kha Đức Nhạc một viên.
Kha Đức Nhạc nhận được viên đan dược do chính tay con trai cưng luyện chế, liền trực tiếp liền nuốt vào bụng, cũng không lâu lắm, toàn thân bắt đầu ấm áp dào dạt, tựa như có một cỗ năng lượng từ bụng khuyếch tán ra các bộ phận khác trong cơ thể, làm cho hắn đột nhiên cảm thấy cả người giống như tràn ngập lực lượng.
“Lâm Tái, ngươi luyện chế viên đan dược này như thế nào vậy? Hiệu quả so với dược tề tốt hơn rất nhiều!” Chờ đến khi Kha Đức Nhạc mở to mắt ra, hai mắt sáng ngời dị thường, ánh mắt như thế đặt trên khuôn mặt của một người trung niên, thoạt nhìn có chút kỳ quái.
“Là Lục Vũ dạy. ” Lâm Tái mở miệng, “Thực lực hiện tại của con còn chưa mạnh mẽ, cho nên không thể luyện chế những loại đan dược lợi hại hơn, cũng chỉ có thể làm ra mấy loại này!”
“Chỉ bằng mấy thứ này, cũng tốt hơn dược tề của đám Dược Tề sư kia rồi!” Kha Đức Nhạc mở miệng, sau đó nghĩ nghĩ, lại nói: “Ta cảm thấy ta có thể đột phá Thánh cấp, chắc chắn có liên quan đến mấy viên đan dược trước kia.”
“Duyên Niên Ích Mang sao?” Lâm Tái nhớ rõ trước đó chính là Duyên Niên Ích Mang và Dưỡng Nhan đan, làm sao có thể liên quan đến chuyện Kha Đức Nhạc đột phá chứ?
“Chỉ là có liên quan mà thôi, không phải hoàn toàn dựa vào những viên đan dược kia.” Kha Đức Nhạc cười cười, “Ma lực trong cơ thể của ta trước kia khá hỗn loạn, có đôi khi không cẩn thận còn bị thương, nhưng từ khi ăn đan dược do ngươi luyện chế, ta cảm thấy ma lực trên người mình thuần túy hơn nhiều, thân thể cũng khá hơn.”
Ngoại trừ chuyện này, Mony huấn luyện đương nhiên cũng rất hữu ích, trước kia Kha Đức Nhạc chưa bao giờ rèn luyện thân thể, cho nên tố chất thân thể cũng không tốt lắm, nhưng hiện tại, hắn cảm thấy mình hoàn toàn có thể vật lộn với ma thú cùng cấp bậc!
“Nếu hiệu quả tốt như vậy, sau này phụ thân nhớ ăn nhiều một chút!” Lâm Tái mở miệng, loại đan dược này người tu chân Luyện Khí kỳ đều có thể luyện, thường cho người thường sử dụng, nhưng nếu Kha Đức Nhạc sử dụng có hiệu quả, vậy hắn đương nhiên muốn luyện chế nhiều hơn một chút!
Đúng rồi, lúc trước hắn còn tặng Bizani một ít, không biết có nên gửi cho hắn một ít nữa không?
“Ân, thứ này không mắc hả? Lâm Tái ngươi không thiếu tiền sao?” Kha Đức Nhạc hỏi thăm, tuy rằng hiện tại hắn không còn làm thành chủ nữa, nhưng ít nhất vẫn là một tài chủ.
“Phụ thân, con không thiếu tiền!” Lâm Tái lập tức mở miệng.
“Không thiếu tiền là tốt rồi.” Kha Đức Nhạc gật gật đầu, rồi nói, “Lại nói tiếp, nếu sớm biết ta có thể đột phá Thánh cấp nhanh như vậy, thì lúc trước sẽ không đồng ý đi cùng người của Ma pháp sư công hội.”
“Phụ thân, cho dù người không đồng ý, bọn họ cũng sẽ phái người đi theo, đây là chuyện không thể nào tránh khỏi.” Lâm Tái cười cười, dù sao người của Ma pháp sư công hội cũng không làm gì được hắn, hắn cũng không để ý lắm.
“Ta chỉ cảm thấy, Caroline ngay cả xuống xe nửa bước cũng không được, điều này làm cho ta rất khó chịu.” Kha Đức Nhạc mở miệng, Caroline là vợ của hắn, mà vợ mình chỉ có thể ngồi trên xe cả ngày, khiến cho hắn rất khó chịu.
“Kha Đức Nhạc, hiện tại mỗi ngày em chỉ muốn ngủ mà thôi, có thể ngồi ở trong xe là tốt nhất, về phần vận động… Em cũng không phải nhân loại, tản bộ đối với em hoàn toàn vô dụng, nếu thật sự muốn vận động thì nên đến Rừng Rậm Ma Thú tìm một con thánh cấp ma thú luyện tập.”
Kha Đức Nhạc lập tức không nói nữa, vợ mình cho dù đang mang thai, nhưng cũng là một người phụ nữ mang thai mạnh mẽ!
Bọn họ đang nói chuyện ở trong xe ngựa, bên ngoài lại truyền đến tiếng thét của Tiểu Hắc, mấy ngày nay Lâm Tái cùng Tiểu Hắc khá quen thuộc, tuy không thích đối phương lắm nhưng nể mặt Lục Vũ nên hắn vẫn đối xử với nó rất tốt, hiện tại nghe được tiếng kêu thê thảm của Tiểu Hắc, hắn lập tức xuống xe ngựa.
Vốn dĩ, Lâm Tái cho rằng mình sẽ thấy người nào đó đang khi dễ Tiểu Hắc, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, hắn vừa bước ra, liền nhìn thấy Tiểu Hắc đang cắn góc áo của Lục Vũ, sau đó khóc lóc om sòm lăn lộn nằm vạ, đặc biệt là nó vừa khóc lóc om sòm, vừa phát ra tiếng thét thảm thiết, khiến cho người ta không nói được lời nào.
“Tiểu Hắc, nó làm sao vậy?” Lâm Tái mở miệng hỏi.
“Có lẽ nó muốn đi theo chúng ta đến Rừng Rậm Ma Thú.” Lục Vũ mở miệng, lúc đầu, Tiểu Hắc cùng Tiểu Hồng vẫn luôn đi theo bọn họ đến Rừng Rậm Ma Thú, nhưng sau đó Tiểu Hắc nhìn đám ma thú cao cấp thèm nhỏ dãi không nói, còn quấn lấy Mony đòi đi săn thú, dần dần, Mony không chịu mang nó theo. Mà vừa rồi, trong lúc nói chuyện Lục Vũ vô ý nhắc tới con linh cẩu bị Lâm Tái giết chết kia, vừa dứt lời, Tiểu Hắc dường như bị kích thích vậy!
Hiện tại Lâm Tái nghĩ đến Lục Vũ lúc trước gặp nguy hiểm mà lòng còn sợ hãi, lúc này nhìn thấy cái dạng này của Tiểu Hắc, liền mở miệng: “Ngươi hãy mang theo Tiểu Hắc đi, hiện tại nó cũng có thể tính là ma thú cao cấp, chỉ là thời gian sinh ra quá ngắn cho nên giống với Tiểu Hồng mà không có sức chiến đấu gì cả… Nhưng cho dù nó không có sức chiến đấu, lần sau khi ngươi gặp nguy hiểm, vẫn có thể đem nó ra.”
Tiểu Hắc ngay cả Lâm Tái cũng dám nuốt vào bụng, huống chi là đám ma thú bọn họ gặp được ngày hôm qua, có lẽ không cẩn thận còn bị nó tiêu hóa luôn ấy chứ!
“Nếu lần sau ta mang bọn ngươi đi chiến đấu, ta khuyên các ngươi không nên mang nó thì tốt hơn.” Mony đột nhiên xuất hiện bên cạnh bọn họ, “Hiện tại Lâm Tái sắp đột phá, lần sau, ta sẽ mang bọn ngươi đi khiêu chiến thánh cấp ma thú! Nếu thời điểm các ngươi chiến đấu bị nó phân tâm…”
“A a! Ác ác!” Tiểu Hắc nhảy dựng tại chỗ, tựa hồ rất không vui lòng.
Lâm Tái nhìn nhìn Tiểu Hắc, đột nhiên có chủ ý: “Như vậy đi, Tiểu Hắc, về sau mỗi ngày ta sẽ cho ngươi một đống tinh hạch ma thú, ngươi không cần đi theo chúng ta được không?”
Tiểu Hắc nhãn tình sáng lên, lập tức gật đầu một cách mạnh mẽ, sau khi thu phục được nó, Lâm Tái mới nhìn về phía Mony: “Bà ngoại, ngày mai chúng ta thật sự đi khiêu chiến thánh cấp ma thú sao?”
“Đương nhiên là thật!” Mony mở miệng: “Trong khu Rừng Rậm Ma Thú này chắc có mấy trăm con thánh cấp ma thú đi, khi nào các ngươi đánh bại hết bọn chúng, thì thực lực của các ngươi mới đủ nhìn.”
Có thể đánh bại thánh cấp ma thú, thực lực như vậy cũng chỉ là đủ nhìn? Lâm Tái sờ sờ mũi: “Bà ngoại, chúng ta sẽ cố gắng!”
“Ngoan!” Mony cười tủm tỉm mà mở miệng.
Vốn dĩ chiến đấu với ma thú cấp 9, Lục Vũ cùng Lâm Tái đã có thể thủ thắng, nhưng hiện tại đổi thành thánh cấp ma thú… Lại một tháng trôi qua, Lục Vũ cùng Lâm Tái mỗi ngày đều bị chà đạp.
Bất quá lúc này, người bị chà đạp, rốt cục lại nhiều hơn — Kha Đức Nhạc — thực lực đã củng cố không sai biệt lắm, tự nhiên cũng bị Mony mang theo huấn luyện!
Trước kia, Mony còn tính toán chờ Kha Đức Nhạc chết sẽ tìm một tấm chồng cho con gái, mà hiện tại, bà hy vọng Kha Đức Nhạc có thể sống lâu một chút, nếu vận khí tốt, con gái của bà có lẽ còn có thể sinh thêm mười tám đứa cháu?
Không nên ngạc nhiên, mục tiêu này của bà khá nhỏ bé, dựa trên tuổi thọ của bộ tộc Nagas, cho dù Caroline sinh thêm một trăm đứa cũng không có vấn đề gì!
Thánh cấp ma thú thực lực rất mạnh, cũng không giống ma thú cấp 9 tùy ý có thể thấy được, cho nên trong cuộc sống kế tiếp, Lục Vũ cùng Lâm Tái thường gặp cùng một con thánh cấp ma thú, mà sau khi bọn họ giao thủ với nó xong, thì buổi chiều Kha Đức Nhạc lại gặp nó và đánh với nó thêm một trận…
Không thể không nói, đám thánh cấp ma thú này cũng rất xui xẻo, sau khi gặp phải bọn họ, thì luôn bị quấy rầy …
Bất quá, mặc dù có vài thánh cấp ma thú thích an tĩnh không thích bị bọn họ quấy rầy, nhưng có một ít thánh cấp ma thú thích đánh nhau lại vô cùng thích bọn họ quấy rầy!
Đám thánh cấp ma thú không biết nói, nhưng thấy biểu tình hăng hái của chúng nó, liền biết chúng nó rất hoan nghênh những người tìm đến khiêu chiến này! Tỷ như con Phong Hổ thánh cấp trước mắt này.
Phong Hổ là một loại ma thú hiếm thấy, thực lực lại không phải dạng thường, cách vận dụng năng lượng phong hệ cũng cao hơn đại bộ phận phong hệ ma pháp sư, hơn nữa, bởi vì bọn chúng trời sinh đã biết sử dụng năng lượng phong hệ, cho nên đối với với Phong Hổ mà nói, lợi dụng năng lượng phong hệ để phi hành không phải là việc gì khó.
Có lẽ Mony thấy đối phương rất thích đánh nhau cùng bọn họ nên cũng không tìm mục tiêu khác, bên cạnh đó Phong Hổ cũng đúng lúc xuất hiện trước mặt bọn họ, đây đã là lần thứ bảy bọn họ đánh nhau với con Phong Hổ này!
Trong một tháng này, thực lực của Lục Vũ lại gia tăng rất nhiều, hiện giờ đã đạt tới đỉnh phong Trúc Cơ kỳ, tuy vậy, muốn từ Trúc Cơ kỳ đột phá đến Kim Đan kỳ cũng không dễ dàng.
Đối với Kim Đan kỳ, Lục Vũ phi thường mong đợi, bởi vì chỉ cần đạt tới Kim Đan kỳ, hắn cũng có thể tự do mà bay lượn trên không trung, chứ không giống như hiện giờ, hắn ngồi trên lưng Lâm Tái mới có thể phi hành!
Nhìn thấy Lâm Tái cùng Lục Vũ xuất hiện, con Phong Hổ kia hưng phấn mà rống lên một tiếng, sau đó liền vứt lại đây một đống phong nhận để chào hỏi bọn họ!
Sở dĩ nói đối phương vứt phong nhận lại đây để chào hỏi, là bởi vì đám phong nhận này tuy rằng không tệ, nhưng đều xược qua người Lâm Tái, cũng không thương tổn đến thân thể.
Trong một tháng này, ban đầu Lục Vũ cùng Lâm Tái cũng giống như lúc mới bắt đầu chiến đấu với ma thú cấp 9, mỗi ngày đều bị trọng thương, Lục Vũ còn thường xuyên đứt tay gãy chân, nhưng hiện giờ bọn họ cũng đã có thể bảo vệ mình không bị trọng thương nữa!
Chiến đấu với con Phong Hổ kia bắt đầu!
Lục Vũ cưỡi trên lưng Lâm Tái, rất nhanh liền phát hiện, thực lực con Phong Hổ kia so với lúc đầu, cũng đã mạnh hơn rất nhiều, có thể thấy được, sau nhiều lần chiến đấu, không chỉ bọn họ có thu hoạch, mà ma thú chiến đấu với bọn họ cũng hưởng không ít lợi!
Đã đánh nhau khá nhiều trận, cho nên lần chiến đấu này tuy rằng vô cùng kịch liệt, nhưng cuối cùng cũng hòa bình chấm dứt, chờ đến khi chiến đấu chấm dứt, Lục Vũ lại một lần nữa bị Phong Hổ đánh té khỏi lưng Lâm Tái xuống mặt đất, Lục Vũ cảm thấy cánh cửa ngăn cách mình với Kim Đan kỳ đã bắt đầu buông lỏng!
Nếu để cho những người ở vị diện tu chân biết được tốc độ tu luyện của Lục Vũ, thì có lẽ bọn họ đều cảm thấy bất khả tư nghị, mặc dù đang ở vị diện tu chân, người tu chân chỉ cần một viên đan dược là có thể đạt tới Trúc Cơ kỳ, nhưng từ Trúc Cơ kỳ tu luyện tới Kim Đan kỳ, nếu nhanh cũng mất mười năm hai mươi năm, nếu chậm thì hơn trăm năm, còn hắn không đến một năm liền đạt tới Kim Đan kỳ…
Bất quá, Lục Vũ có tốc độ như vậy, cũng thực bình thường, ngay từ đầu hắn thông qua Tái Sinh đan trở thành thể chất thuần âm, cộng thêm 《 Thiên Âm bí quyết 》, bên cạnh đó, đây là một vị diện chưa từng có người khai quật qua, nên linh lực vô cùng dồi dào!
Tư chất được cải tạo đến tốt nhất, tu luyện công pháp tốt nhất, còn được tu luyện trong hoàn cảnh tốt nhất, Lục Vũ có tốc độ tu luyện như vậy, cũng không tính quá mức khác người.
“Lục Vũ, ngươi làm sao vậy?” Tâm tình Lục Vũ vừa kích động vừa khẩn trương, Lâm Tái đương nhiên cũng cảm giác được, lúc này mở miệng.
“Ta không sao. ” Lục Vũ mở miệng, “Có thể là sắp đột phá.”
“Ngươi sắp đột phá? Thật tốt quá!” Lâm Tái tự đáy lòng mà cao hứng, bản thân hắn có lực phòng ngự rất mạnh nên không dễ dàng bị thương, còn Lục Vũ thì khác, mấy ngày nay mỗi lần nhìn thấy Lục Vũ bị thương hắn liền khó chịu muốn chết, nếu thực lực Lục Vũ trở nên mạnh mẽ hơn sẽ không hề bị thương…
Mony cũng nhìn thấy tình huống của Lục Vũ: “Ngươi sắp đột phá? Muốn đổi chỗ khác hay không?” Mặc dù có người giống như Lâm Tái đột nhiên đột phá, nhưng phần lớn đều có cảm ứng đối với chuyện đột phá của mình, còn chọn trước một nơi để tu luyện.
“Dạ.” Lục Vũ mở miệng, hắn cũng không cần chọn làm gì, tiến vào một cái hang động, liền khoanh chân ngồi đó.
Lục Vũ muốn đột phá, mặc kệ là Lâm Tái hay Mony, đều không quá lo lắng, nhưng bọn họ không thể tưởng tượng được chính là, Lục Vũ đột phá, lại tốn đúng mười ngày!
Trên thực tế, nếu không phải nơi này linh khí đầy đủ, đừng nói mười ngày, ngay cả một năm, cũng có khả năng!
Thực lực của người tu chân Kim Đan kỳ tương đương với thực lực của thánh cấp ma pháp sư! Mà Trúc Cơ kỳ đến Kim Đan kỳ, chính là quá trình lột xác về chất của năng lượng!
Lục Vũ trước kia, kinh mạch cùng đan điền đều tràn ngập năng lượng, những năng lượng này sau khi hắn đạt tới Trúc Cơ tầng 10 đã cô đọng lại, mà hiện tại, những năng lượng cô đọng này lại đang áp súc dung hợp, cuối cùng hình thành một vũng nước nhỏ.
Ngoại trừ năng lượng trong cơ thể bị áp súc, thì năng lượng trong không khí cũng bị hấp thu vào, đó chính là lý do tại sao người tu chân bế quan hay đột phá đều thích tìm một nơi linh lực dư thừa, tỷ như Lục Vũ hiện tại, trong hang động linh lực dư thừa, nên tốc độ hấp thu linh lực trở nên rất nhanh, vì thế tốc độ đột phá cũng nhanh hơn!
Năng lượng trạng thái dịch trong kinh mạch đang gom góp từng chút một vào trong đan điền, chậm rãi, năng lượng trạng thái dịch trong đan điền càng ngày càng nhiều…
Lục Vũ vận chuyển công pháp khắp cơ thể, rốt cục, đan điền gần như không thể chứa thêm năng lượng trạng thái dịch nữa, vì thế, chỉ có thể tiếp tục áp súc…
Rõ ràng không có thanh âm, Lục Vũ lại cảm thấy trong đan điền giống như “Oanh” một tiếng, xảy ra nổ mạnh, mà vụ nổ qua đi, một hạt châu đen tuyền, liền xuất hiện trong đan điền của hắn!
Đây là kim đan!
Lục Vũ tâm tình kích động, hiện tại, hắn cảm thấy toàn thân đều tràn ngập năng lượng, mà năng lượng vận dụng càng thêm nhanh nhạy và dễ dàng, điều này cũng thôi đi, lần thăng cấp này, thân thể hắn đều được rèn luyện qua một lần nên càng thêm cường tráng, Lục Vũ tin tưởng, về sau bản thân sẽ không dễ dàng bị thương như vậy nữa!
Nếu đã đột phá, Lục Vũ cũng tỉnh lại, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, vừa mới khôi phục ý thức, hắn cảm giác được một nỗi lo lắng nồng đậm, mà nỗi lo lắng này, chính là từ Lâm Tái truyền đến.
Lâm Tái đang lo lắng cho mình sao? Lục Vũ đột nhiên ấm áp trong lòng, mấy ngày nay, mỗi lần hắn bị thương đều có thể cảm nhận được cảm xúc lo lắng từ Lâm Tái, không thể không nói, cảm giác có người quan tâm, thật sự rất tốt.
“Lục Vũ, ngươi tỉnh rồi!” Nhìn thấy đôi mắt Lục Vũ giật giật, Lâm Tái lập tức nhẹ giọng mở miệng.
Lục Vũ mở mắt: “Ừm, ngươi làm sao vậy?” Bộ dáng hiện tại của Lâm Tái vô cùng tiều tụy, ngay cả râu cũng mọc ra.
“Ta không sao! Ngược lại là ngươi, lần này đột phá thật lâu!” Lâm Tái mở miệng.
Lục Vũ đột phá lần này, chính là mười ngày! Mưa gió trong mười ngày này, Lâm Tái đều ngăn cản cho Lục Vũ, nhưng dù vậy, trong lòng hắn vẫn vô cùng vô cùng lo lắng.
“Ta tu luyện bao lâu rồi?” Lục Vũ mở miệng, lúc này mới phát hiện bên ngoài đang mưa.
Hắn yêu thích sạch sẽ, nhưng Mony cũng mặc kệ, trong hai tháng rèn luyện này, cho dù trời mưa to cỡ nào, bà cũng mang theo Lâm Tái cùng Lục Vũ đi tìm ma thú chiến đấu, Lục Vũ một hai lần còn chưa quen, nhưng dần dần cũng sảng khoái chịu đựng, sau đó về nhà tắm rửa một trận.
“Mười ngày, ngươi đã tu luyện tròn mười ngày!” Mony từ bên ngoài trở về, mở miệng. Trong tay bà là một con ma thú cấp thấp, sau khi tiến vào, liền ném bên chân Lâm Tái: “Ngươi nướng nó đi, chờ đến khi chúng ta ăn xong, Lục Vũ hẳn là cũng khôi phục không sai biệt lắm, đến lúc đó chúng ta liền cùng nhau trở về.”
“Không thành vấn đề!” Lục Vũ tỉnh lại, tâm tình Lâm Tái rất tốt, lập tức xử lý con ma thú trước mặt mình.
Mặc dù Mony trở về từ cơn mưa, nhưng trên người bà lại không dính một hạt mưa, bà cũng không quan tâm đến Lâm Tái nữa, chỉ là vẻ mặt phức tạp mà nhìn Lục Vũ: “Rốt cuộc ngươi tu luyện cái gì vậy?”
“Bà Mony…” Lục Vũ theo bản năng mà rút lui một bước — ánh mắt Mony thật sự rất đáng sợ.
“Ngươi có biết lần đột phá này của ngươi gây ra động tĩnh lớn cỡ nào không? Các loại nguyên tố xung quanh đều trở nên điên cuồng! Cho dù chúng ta từ Pháp thánh đột phá đến Pháp thần, cũng không gây ra động tĩnh lớn như vậy!” Mony có chút kích động mà mở miệng.
“Bà Mony, ta tu luyện, là sư phụ ta dạy cho ta …” Lục Vũ mở miệng, bất quá còn chưa nói xong, hắn cũng cảm giác được một cỗ uy áp cường đại từ bên ngoài truyền đến.
Lục Vũ hiện giờ đã có rất nhiều kinh nghiệm, cho nên khi cỗ uy áp kia vừa mới xuất hiện, hắn đã phát hiện, người kia ít nhất chính là Pháp thần!
Tại sao lại có một Pháp thần đột nhiên xuất hiện ở đây? Lục Vũ biến sắc, Lâm Tái ngừng nướng thịt, mà ngay cả Mony, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Trong cơn mưa to bên ngoài, đột nhiên xuất hiện một lồng ánh sáng, bên trong lồng ánh sáng ngay cả một giọt mưa cũng không thể thấm vào, mà bên trong lồng ánh sáng thật lớn kia, có một con hồ ly tuyết trắng đang mở to hai mắt, tò mò nhìn ba người trong sơn động.
Cỗ uy áp cường đại kia, chính là từ trên người con hồ ly này truyền đến, mà sau khi nó nhìn thấy đám người Lục Vũ, cỗ uy áp cường đại kia lại đột nhiên chợt lóe rồi biến mất!
“Nagas?” Lục Vũ đang kinh ngạc, thì con hồ ly kia đột nhiên mở miệng.
Một con hồ ly lại có thể nói chuyện? Lục Vũ ngẩn người, lập tức phản ứng lại, thánh cấp ma thú có được trí tuệ, mà thần cấp ma thú lại có thể nói chuyện, đương nhiên, chúng nó có thể nói chuyện, chỉ là vì trí lực đã trở nên rất cao, sau đó dùng một ít phương pháp bắt chước nhân loại phát âm mà thôi.
“Xin chào, ta là Đại Tế Ti của Thú Nhân Đế Quốc — Mony.” Sau khi đối phương thu hồi uy áp, Mony cũng thu liễm khí thế cường đại trên người mình, rồi mở miệng.
“Xin chào, ta là tuyết hồ Ti Na, ” Con hồ ly kia mở miệng, “Ta đã sớm nghe nói về các ngươi.”
“A, phải không?” Mony mở miệng, tuy rằng thoạt nhìn đối phương không có gì lợi hại, nhưng bà biết, thực lực đối phương ngang bằng với mình!
Một kình địch như vậy, đương nhiên đủ để Mony thận trọng đối đãi!
“Ừm, có rất nhiều người cáo trạng với ta, bất quá các ngươi cũng không có tàn sát ma thú trong Rừng Rậm Ma Thú, như vậy ta cũng không muốn nhúng tay việc này, nhưng, trước đó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Ti Na tò mò mà mở miệng.
Nó đã đạt tới Thần cấp rất lâu rồi, một khu Rừng Rậm Ma Thú này, chính là lãnh địa của nó. Trong khoảng thời gian này, có rất nhiều ma thú báo cáo rằng có người luôn khiêu chiến với chúng nó, nó cũng không quan tâm lắm, lại càng không dự định ra tay, nhưng mấy ngày nay cảm thụ được dị động ở nơi này, khiến cho nó tò mò đến đây.
“Trước đó là do đệ tử của ta đột phá.” Mony hàm hồ mà trả lời.
“Chính là vị có thể thú hóa hoàn toàn biến thành bộ dáng Thần Thú — Thần Tử sao?” Ti Na lần thứ hai hỏi han, ma thú bọn họ cũng có tin tình báo của riêng mình, mà những ma thú bị khiêu chiến, cũng mô tả bộ dáng và tên tuổi của bọn họ cho nó, cái gọi là rắn mọc sừng, không phải là bộ dáng Thần Thú hay sao?
Mony không trả lời, tình huống của Lục Vũ thực đặc biệt, mà hiện giờ Lâm Tái đang tu luyện công pháp đồng dạng với Lục Vũ, trước đó bà đã xem xét tình hình khi đột phá của Lục Vũ, chắc có lẽ về sau Lâm Tái cũng sẽ gây ra động tĩnh như thế, một khi đã như vậy, còn không bằng nhận đến trên người Lâm Tái, cũng làm cho đối phương có điều kiêng kị.
Quả nhiên, Mony trầm mặc bị đối phương cho rằng là thừa nhận, con hồ ly tuyết trắng kia lại lộ ra biểu tình bội phục, nháy mắt như đang vứt mị nhãn: “Nagas bộ tộc quả nhiên không đơn giản, không biết Thần Tử đại nhân có nguyện ý đánh với ta một trận hay không?”
Có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, thực lực của Thần Tử hẳn là phi thường cường đại đi? Nghĩ như vậy, trong mắt nó cũng dấy lên ý chí chiến đấu.
Kể từ ngày hôm đó Lâm Tái trở về, Mony cũng không dẫn bọn họ đi tập luyện nữa, muốn cho Lâm Tái nghỉ ngơi một chút, nhưng cuối cùng, Lâm Tái không được nghỉ ngơi không nói, còn phải tăng ca thêm giờ luyện chế một lò Cố Nguyên đan.
Cố Nguyên đan là đan dược gia tăng và củng cố tu vi khá khó luyện chế trong Tu Chân giới, Lâm Tái luyện chế một lò cũng chỉ có 5 viên, sau khi “hiếu kính” Lục Vũ 3 viên, chính mình ăn một viên, còn lại cho Kha Đức Nhạc một viên.
Kha Đức Nhạc nhận được viên đan dược do chính tay con trai cưng luyện chế, liền trực tiếp liền nuốt vào bụng, cũng không lâu lắm, toàn thân bắt đầu ấm áp dào dạt, tựa như có một cỗ năng lượng từ bụng khuyếch tán ra các bộ phận khác trong cơ thể, làm cho hắn đột nhiên cảm thấy cả người giống như tràn ngập lực lượng.
“Lâm Tái, ngươi luyện chế viên đan dược này như thế nào vậy? Hiệu quả so với dược tề tốt hơn rất nhiều!” Chờ đến khi Kha Đức Nhạc mở to mắt ra, hai mắt sáng ngời dị thường, ánh mắt như thế đặt trên khuôn mặt của một người trung niên, thoạt nhìn có chút kỳ quái.
“Là Lục Vũ dạy. ” Lâm Tái mở miệng, “Thực lực hiện tại của con còn chưa mạnh mẽ, cho nên không thể luyện chế những loại đan dược lợi hại hơn, cũng chỉ có thể làm ra mấy loại này!”
“Chỉ bằng mấy thứ này, cũng tốt hơn dược tề của đám Dược Tề sư kia rồi!” Kha Đức Nhạc mở miệng, sau đó nghĩ nghĩ, lại nói: “Ta cảm thấy ta có thể đột phá Thánh cấp, chắc chắn có liên quan đến mấy viên đan dược trước kia.”
“Duyên Niên Ích Mang sao?” Lâm Tái nhớ rõ trước đó chính là Duyên Niên Ích Mang và Dưỡng Nhan đan, làm sao có thể liên quan đến chuyện Kha Đức Nhạc đột phá chứ?
“Chỉ là có liên quan mà thôi, không phải hoàn toàn dựa vào những viên đan dược kia.” Kha Đức Nhạc cười cười, “Ma lực trong cơ thể của ta trước kia khá hỗn loạn, có đôi khi không cẩn thận còn bị thương, nhưng từ khi ăn đan dược do ngươi luyện chế, ta cảm thấy ma lực trên người mình thuần túy hơn nhiều, thân thể cũng khá hơn.”
Ngoại trừ chuyện này, Mony huấn luyện đương nhiên cũng rất hữu ích, trước kia Kha Đức Nhạc chưa bao giờ rèn luyện thân thể, cho nên tố chất thân thể cũng không tốt lắm, nhưng hiện tại, hắn cảm thấy mình hoàn toàn có thể vật lộn với ma thú cùng cấp bậc!
“Nếu hiệu quả tốt như vậy, sau này phụ thân nhớ ăn nhiều một chút!” Lâm Tái mở miệng, loại đan dược này người tu chân Luyện Khí kỳ đều có thể luyện, thường cho người thường sử dụng, nhưng nếu Kha Đức Nhạc sử dụng có hiệu quả, vậy hắn đương nhiên muốn luyện chế nhiều hơn một chút!
Đúng rồi, lúc trước hắn còn tặng Bizani một ít, không biết có nên gửi cho hắn một ít nữa không?
“Ân, thứ này không mắc hả? Lâm Tái ngươi không thiếu tiền sao?” Kha Đức Nhạc hỏi thăm, tuy rằng hiện tại hắn không còn làm thành chủ nữa, nhưng ít nhất vẫn là một tài chủ.
“Phụ thân, con không thiếu tiền!” Lâm Tái lập tức mở miệng.
“Không thiếu tiền là tốt rồi.” Kha Đức Nhạc gật gật đầu, rồi nói, “Lại nói tiếp, nếu sớm biết ta có thể đột phá Thánh cấp nhanh như vậy, thì lúc trước sẽ không đồng ý đi cùng người của Ma pháp sư công hội.”
“Phụ thân, cho dù người không đồng ý, bọn họ cũng sẽ phái người đi theo, đây là chuyện không thể nào tránh khỏi.” Lâm Tái cười cười, dù sao người của Ma pháp sư công hội cũng không làm gì được hắn, hắn cũng không để ý lắm.
“Ta chỉ cảm thấy, Caroline ngay cả xuống xe nửa bước cũng không được, điều này làm cho ta rất khó chịu.” Kha Đức Nhạc mở miệng, Caroline là vợ của hắn, mà vợ mình chỉ có thể ngồi trên xe cả ngày, khiến cho hắn rất khó chịu.
“Kha Đức Nhạc, hiện tại mỗi ngày em chỉ muốn ngủ mà thôi, có thể ngồi ở trong xe là tốt nhất, về phần vận động… Em cũng không phải nhân loại, tản bộ đối với em hoàn toàn vô dụng, nếu thật sự muốn vận động thì nên đến Rừng Rậm Ma Thú tìm một con thánh cấp ma thú luyện tập.”
Kha Đức Nhạc lập tức không nói nữa, vợ mình cho dù đang mang thai, nhưng cũng là một người phụ nữ mang thai mạnh mẽ!
Bọn họ đang nói chuyện ở trong xe ngựa, bên ngoài lại truyền đến tiếng thét của Tiểu Hắc, mấy ngày nay Lâm Tái cùng Tiểu Hắc khá quen thuộc, tuy không thích đối phương lắm nhưng nể mặt Lục Vũ nên hắn vẫn đối xử với nó rất tốt, hiện tại nghe được tiếng kêu thê thảm của Tiểu Hắc, hắn lập tức xuống xe ngựa.
Vốn dĩ, Lâm Tái cho rằng mình sẽ thấy người nào đó đang khi dễ Tiểu Hắc, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, hắn vừa bước ra, liền nhìn thấy Tiểu Hắc đang cắn góc áo của Lục Vũ, sau đó khóc lóc om sòm lăn lộn nằm vạ, đặc biệt là nó vừa khóc lóc om sòm, vừa phát ra tiếng thét thảm thiết, khiến cho người ta không nói được lời nào.
“Tiểu Hắc, nó làm sao vậy?” Lâm Tái mở miệng hỏi.
“Có lẽ nó muốn đi theo chúng ta đến Rừng Rậm Ma Thú.” Lục Vũ mở miệng, lúc đầu, Tiểu Hắc cùng Tiểu Hồng vẫn luôn đi theo bọn họ đến Rừng Rậm Ma Thú, nhưng sau đó Tiểu Hắc nhìn đám ma thú cao cấp thèm nhỏ dãi không nói, còn quấn lấy Mony đòi đi săn thú, dần dần, Mony không chịu mang nó theo. Mà vừa rồi, trong lúc nói chuyện Lục Vũ vô ý nhắc tới con linh cẩu bị Lâm Tái giết chết kia, vừa dứt lời, Tiểu Hắc dường như bị kích thích vậy!
Hiện tại Lâm Tái nghĩ đến Lục Vũ lúc trước gặp nguy hiểm mà lòng còn sợ hãi, lúc này nhìn thấy cái dạng này của Tiểu Hắc, liền mở miệng: “Ngươi hãy mang theo Tiểu Hắc đi, hiện tại nó cũng có thể tính là ma thú cao cấp, chỉ là thời gian sinh ra quá ngắn cho nên giống với Tiểu Hồng mà không có sức chiến đấu gì cả… Nhưng cho dù nó không có sức chiến đấu, lần sau khi ngươi gặp nguy hiểm, vẫn có thể đem nó ra.”
Tiểu Hắc ngay cả Lâm Tái cũng dám nuốt vào bụng, huống chi là đám ma thú bọn họ gặp được ngày hôm qua, có lẽ không cẩn thận còn bị nó tiêu hóa luôn ấy chứ!
“Nếu lần sau ta mang bọn ngươi đi chiến đấu, ta khuyên các ngươi không nên mang nó thì tốt hơn.” Mony đột nhiên xuất hiện bên cạnh bọn họ, “Hiện tại Lâm Tái sắp đột phá, lần sau, ta sẽ mang bọn ngươi đi khiêu chiến thánh cấp ma thú! Nếu thời điểm các ngươi chiến đấu bị nó phân tâm…”
“A a! Ác ác!” Tiểu Hắc nhảy dựng tại chỗ, tựa hồ rất không vui lòng.
Lâm Tái nhìn nhìn Tiểu Hắc, đột nhiên có chủ ý: “Như vậy đi, Tiểu Hắc, về sau mỗi ngày ta sẽ cho ngươi một đống tinh hạch ma thú, ngươi không cần đi theo chúng ta được không?”
Tiểu Hắc nhãn tình sáng lên, lập tức gật đầu một cách mạnh mẽ, sau khi thu phục được nó, Lâm Tái mới nhìn về phía Mony: “Bà ngoại, ngày mai chúng ta thật sự đi khiêu chiến thánh cấp ma thú sao?”
“Đương nhiên là thật!” Mony mở miệng: “Trong khu Rừng Rậm Ma Thú này chắc có mấy trăm con thánh cấp ma thú đi, khi nào các ngươi đánh bại hết bọn chúng, thì thực lực của các ngươi mới đủ nhìn.”
Có thể đánh bại thánh cấp ma thú, thực lực như vậy cũng chỉ là đủ nhìn? Lâm Tái sờ sờ mũi: “Bà ngoại, chúng ta sẽ cố gắng!”
“Ngoan!” Mony cười tủm tỉm mà mở miệng.
Vốn dĩ chiến đấu với ma thú cấp 9, Lục Vũ cùng Lâm Tái đã có thể thủ thắng, nhưng hiện tại đổi thành thánh cấp ma thú… Lại một tháng trôi qua, Lục Vũ cùng Lâm Tái mỗi ngày đều bị chà đạp.
Bất quá lúc này, người bị chà đạp, rốt cục lại nhiều hơn — Kha Đức Nhạc — thực lực đã củng cố không sai biệt lắm, tự nhiên cũng bị Mony mang theo huấn luyện!
Trước kia, Mony còn tính toán chờ Kha Đức Nhạc chết sẽ tìm một tấm chồng cho con gái, mà hiện tại, bà hy vọng Kha Đức Nhạc có thể sống lâu một chút, nếu vận khí tốt, con gái của bà có lẽ còn có thể sinh thêm mười tám đứa cháu?
Không nên ngạc nhiên, mục tiêu này của bà khá nhỏ bé, dựa trên tuổi thọ của bộ tộc Nagas, cho dù Caroline sinh thêm một trăm đứa cũng không có vấn đề gì!
Thánh cấp ma thú thực lực rất mạnh, cũng không giống ma thú cấp 9 tùy ý có thể thấy được, cho nên trong cuộc sống kế tiếp, Lục Vũ cùng Lâm Tái thường gặp cùng một con thánh cấp ma thú, mà sau khi bọn họ giao thủ với nó xong, thì buổi chiều Kha Đức Nhạc lại gặp nó và đánh với nó thêm một trận…
Không thể không nói, đám thánh cấp ma thú này cũng rất xui xẻo, sau khi gặp phải bọn họ, thì luôn bị quấy rầy …
Bất quá, mặc dù có vài thánh cấp ma thú thích an tĩnh không thích bị bọn họ quấy rầy, nhưng có một ít thánh cấp ma thú thích đánh nhau lại vô cùng thích bọn họ quấy rầy!
Đám thánh cấp ma thú không biết nói, nhưng thấy biểu tình hăng hái của chúng nó, liền biết chúng nó rất hoan nghênh những người tìm đến khiêu chiến này! Tỷ như con Phong Hổ thánh cấp trước mắt này.
Phong Hổ là một loại ma thú hiếm thấy, thực lực lại không phải dạng thường, cách vận dụng năng lượng phong hệ cũng cao hơn đại bộ phận phong hệ ma pháp sư, hơn nữa, bởi vì bọn chúng trời sinh đã biết sử dụng năng lượng phong hệ, cho nên đối với với Phong Hổ mà nói, lợi dụng năng lượng phong hệ để phi hành không phải là việc gì khó.
Có lẽ Mony thấy đối phương rất thích đánh nhau cùng bọn họ nên cũng không tìm mục tiêu khác, bên cạnh đó Phong Hổ cũng đúng lúc xuất hiện trước mặt bọn họ, đây đã là lần thứ bảy bọn họ đánh nhau với con Phong Hổ này!
Trong một tháng này, thực lực của Lục Vũ lại gia tăng rất nhiều, hiện giờ đã đạt tới đỉnh phong Trúc Cơ kỳ, tuy vậy, muốn từ Trúc Cơ kỳ đột phá đến Kim Đan kỳ cũng không dễ dàng.
Đối với Kim Đan kỳ, Lục Vũ phi thường mong đợi, bởi vì chỉ cần đạt tới Kim Đan kỳ, hắn cũng có thể tự do mà bay lượn trên không trung, chứ không giống như hiện giờ, hắn ngồi trên lưng Lâm Tái mới có thể phi hành!
Nhìn thấy Lâm Tái cùng Lục Vũ xuất hiện, con Phong Hổ kia hưng phấn mà rống lên một tiếng, sau đó liền vứt lại đây một đống phong nhận để chào hỏi bọn họ!
Sở dĩ nói đối phương vứt phong nhận lại đây để chào hỏi, là bởi vì đám phong nhận này tuy rằng không tệ, nhưng đều xược qua người Lâm Tái, cũng không thương tổn đến thân thể.
Trong một tháng này, ban đầu Lục Vũ cùng Lâm Tái cũng giống như lúc mới bắt đầu chiến đấu với ma thú cấp 9, mỗi ngày đều bị trọng thương, Lục Vũ còn thường xuyên đứt tay gãy chân, nhưng hiện giờ bọn họ cũng đã có thể bảo vệ mình không bị trọng thương nữa!
Chiến đấu với con Phong Hổ kia bắt đầu!
Lục Vũ cưỡi trên lưng Lâm Tái, rất nhanh liền phát hiện, thực lực con Phong Hổ kia so với lúc đầu, cũng đã mạnh hơn rất nhiều, có thể thấy được, sau nhiều lần chiến đấu, không chỉ bọn họ có thu hoạch, mà ma thú chiến đấu với bọn họ cũng hưởng không ít lợi!
Đã đánh nhau khá nhiều trận, cho nên lần chiến đấu này tuy rằng vô cùng kịch liệt, nhưng cuối cùng cũng hòa bình chấm dứt, chờ đến khi chiến đấu chấm dứt, Lục Vũ lại một lần nữa bị Phong Hổ đánh té khỏi lưng Lâm Tái xuống mặt đất, Lục Vũ cảm thấy cánh cửa ngăn cách mình với Kim Đan kỳ đã bắt đầu buông lỏng!
Nếu để cho những người ở vị diện tu chân biết được tốc độ tu luyện của Lục Vũ, thì có lẽ bọn họ đều cảm thấy bất khả tư nghị, mặc dù đang ở vị diện tu chân, người tu chân chỉ cần một viên đan dược là có thể đạt tới Trúc Cơ kỳ, nhưng từ Trúc Cơ kỳ tu luyện tới Kim Đan kỳ, nếu nhanh cũng mất mười năm hai mươi năm, nếu chậm thì hơn trăm năm, còn hắn không đến một năm liền đạt tới Kim Đan kỳ…
Bất quá, Lục Vũ có tốc độ như vậy, cũng thực bình thường, ngay từ đầu hắn thông qua Tái Sinh đan trở thành thể chất thuần âm, cộng thêm 《 Thiên Âm bí quyết 》, bên cạnh đó, đây là một vị diện chưa từng có người khai quật qua, nên linh lực vô cùng dồi dào!
Tư chất được cải tạo đến tốt nhất, tu luyện công pháp tốt nhất, còn được tu luyện trong hoàn cảnh tốt nhất, Lục Vũ có tốc độ tu luyện như vậy, cũng không tính quá mức khác người.
“Lục Vũ, ngươi làm sao vậy?” Tâm tình Lục Vũ vừa kích động vừa khẩn trương, Lâm Tái đương nhiên cũng cảm giác được, lúc này mở miệng.
“Ta không sao. ” Lục Vũ mở miệng, “Có thể là sắp đột phá.”
“Ngươi sắp đột phá? Thật tốt quá!” Lâm Tái tự đáy lòng mà cao hứng, bản thân hắn có lực phòng ngự rất mạnh nên không dễ dàng bị thương, còn Lục Vũ thì khác, mấy ngày nay mỗi lần nhìn thấy Lục Vũ bị thương hắn liền khó chịu muốn chết, nếu thực lực Lục Vũ trở nên mạnh mẽ hơn sẽ không hề bị thương…
Mony cũng nhìn thấy tình huống của Lục Vũ: “Ngươi sắp đột phá? Muốn đổi chỗ khác hay không?” Mặc dù có người giống như Lâm Tái đột nhiên đột phá, nhưng phần lớn đều có cảm ứng đối với chuyện đột phá của mình, còn chọn trước một nơi để tu luyện.
“Dạ.” Lục Vũ mở miệng, hắn cũng không cần chọn làm gì, tiến vào một cái hang động, liền khoanh chân ngồi đó.
Lục Vũ muốn đột phá, mặc kệ là Lâm Tái hay Mony, đều không quá lo lắng, nhưng bọn họ không thể tưởng tượng được chính là, Lục Vũ đột phá, lại tốn đúng mười ngày!
Trên thực tế, nếu không phải nơi này linh khí đầy đủ, đừng nói mười ngày, ngay cả một năm, cũng có khả năng!
Thực lực của người tu chân Kim Đan kỳ tương đương với thực lực của thánh cấp ma pháp sư! Mà Trúc Cơ kỳ đến Kim Đan kỳ, chính là quá trình lột xác về chất của năng lượng!
Lục Vũ trước kia, kinh mạch cùng đan điền đều tràn ngập năng lượng, những năng lượng này sau khi hắn đạt tới Trúc Cơ tầng 10 đã cô đọng lại, mà hiện tại, những năng lượng cô đọng này lại đang áp súc dung hợp, cuối cùng hình thành một vũng nước nhỏ.
Ngoại trừ năng lượng trong cơ thể bị áp súc, thì năng lượng trong không khí cũng bị hấp thu vào, đó chính là lý do tại sao người tu chân bế quan hay đột phá đều thích tìm một nơi linh lực dư thừa, tỷ như Lục Vũ hiện tại, trong hang động linh lực dư thừa, nên tốc độ hấp thu linh lực trở nên rất nhanh, vì thế tốc độ đột phá cũng nhanh hơn!
Năng lượng trạng thái dịch trong kinh mạch đang gom góp từng chút một vào trong đan điền, chậm rãi, năng lượng trạng thái dịch trong đan điền càng ngày càng nhiều…
Lục Vũ vận chuyển công pháp khắp cơ thể, rốt cục, đan điền gần như không thể chứa thêm năng lượng trạng thái dịch nữa, vì thế, chỉ có thể tiếp tục áp súc…
Rõ ràng không có thanh âm, Lục Vũ lại cảm thấy trong đan điền giống như “Oanh” một tiếng, xảy ra nổ mạnh, mà vụ nổ qua đi, một hạt châu đen tuyền, liền xuất hiện trong đan điền của hắn!
Đây là kim đan!
Lục Vũ tâm tình kích động, hiện tại, hắn cảm thấy toàn thân đều tràn ngập năng lượng, mà năng lượng vận dụng càng thêm nhanh nhạy và dễ dàng, điều này cũng thôi đi, lần thăng cấp này, thân thể hắn đều được rèn luyện qua một lần nên càng thêm cường tráng, Lục Vũ tin tưởng, về sau bản thân sẽ không dễ dàng bị thương như vậy nữa!
Nếu đã đột phá, Lục Vũ cũng tỉnh lại, nhưng hắn không nghĩ tới chính là, vừa mới khôi phục ý thức, hắn cảm giác được một nỗi lo lắng nồng đậm, mà nỗi lo lắng này, chính là từ Lâm Tái truyền đến.
Lâm Tái đang lo lắng cho mình sao? Lục Vũ đột nhiên ấm áp trong lòng, mấy ngày nay, mỗi lần hắn bị thương đều có thể cảm nhận được cảm xúc lo lắng từ Lâm Tái, không thể không nói, cảm giác có người quan tâm, thật sự rất tốt.
“Lục Vũ, ngươi tỉnh rồi!” Nhìn thấy đôi mắt Lục Vũ giật giật, Lâm Tái lập tức nhẹ giọng mở miệng.
Lục Vũ mở mắt: “Ừm, ngươi làm sao vậy?” Bộ dáng hiện tại của Lâm Tái vô cùng tiều tụy, ngay cả râu cũng mọc ra.
“Ta không sao! Ngược lại là ngươi, lần này đột phá thật lâu!” Lâm Tái mở miệng.
Lục Vũ đột phá lần này, chính là mười ngày! Mưa gió trong mười ngày này, Lâm Tái đều ngăn cản cho Lục Vũ, nhưng dù vậy, trong lòng hắn vẫn vô cùng vô cùng lo lắng.
“Ta tu luyện bao lâu rồi?” Lục Vũ mở miệng, lúc này mới phát hiện bên ngoài đang mưa.
Hắn yêu thích sạch sẽ, nhưng Mony cũng mặc kệ, trong hai tháng rèn luyện này, cho dù trời mưa to cỡ nào, bà cũng mang theo Lâm Tái cùng Lục Vũ đi tìm ma thú chiến đấu, Lục Vũ một hai lần còn chưa quen, nhưng dần dần cũng sảng khoái chịu đựng, sau đó về nhà tắm rửa một trận.
“Mười ngày, ngươi đã tu luyện tròn mười ngày!” Mony từ bên ngoài trở về, mở miệng. Trong tay bà là một con ma thú cấp thấp, sau khi tiến vào, liền ném bên chân Lâm Tái: “Ngươi nướng nó đi, chờ đến khi chúng ta ăn xong, Lục Vũ hẳn là cũng khôi phục không sai biệt lắm, đến lúc đó chúng ta liền cùng nhau trở về.”
“Không thành vấn đề!” Lục Vũ tỉnh lại, tâm tình Lâm Tái rất tốt, lập tức xử lý con ma thú trước mặt mình.
Mặc dù Mony trở về từ cơn mưa, nhưng trên người bà lại không dính một hạt mưa, bà cũng không quan tâm đến Lâm Tái nữa, chỉ là vẻ mặt phức tạp mà nhìn Lục Vũ: “Rốt cuộc ngươi tu luyện cái gì vậy?”
“Bà Mony…” Lục Vũ theo bản năng mà rút lui một bước — ánh mắt Mony thật sự rất đáng sợ.
“Ngươi có biết lần đột phá này của ngươi gây ra động tĩnh lớn cỡ nào không? Các loại nguyên tố xung quanh đều trở nên điên cuồng! Cho dù chúng ta từ Pháp thánh đột phá đến Pháp thần, cũng không gây ra động tĩnh lớn như vậy!” Mony có chút kích động mà mở miệng.
“Bà Mony, ta tu luyện, là sư phụ ta dạy cho ta …” Lục Vũ mở miệng, bất quá còn chưa nói xong, hắn cũng cảm giác được một cỗ uy áp cường đại từ bên ngoài truyền đến.
Lục Vũ hiện giờ đã có rất nhiều kinh nghiệm, cho nên khi cỗ uy áp kia vừa mới xuất hiện, hắn đã phát hiện, người kia ít nhất chính là Pháp thần!
Tại sao lại có một Pháp thần đột nhiên xuất hiện ở đây? Lục Vũ biến sắc, Lâm Tái ngừng nướng thịt, mà ngay cả Mony, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Trong cơn mưa to bên ngoài, đột nhiên xuất hiện một lồng ánh sáng, bên trong lồng ánh sáng ngay cả một giọt mưa cũng không thể thấm vào, mà bên trong lồng ánh sáng thật lớn kia, có một con hồ ly tuyết trắng đang mở to hai mắt, tò mò nhìn ba người trong sơn động.
Cỗ uy áp cường đại kia, chính là từ trên người con hồ ly này truyền đến, mà sau khi nó nhìn thấy đám người Lục Vũ, cỗ uy áp cường đại kia lại đột nhiên chợt lóe rồi biến mất!
“Nagas?” Lục Vũ đang kinh ngạc, thì con hồ ly kia đột nhiên mở miệng.
Một con hồ ly lại có thể nói chuyện? Lục Vũ ngẩn người, lập tức phản ứng lại, thánh cấp ma thú có được trí tuệ, mà thần cấp ma thú lại có thể nói chuyện, đương nhiên, chúng nó có thể nói chuyện, chỉ là vì trí lực đã trở nên rất cao, sau đó dùng một ít phương pháp bắt chước nhân loại phát âm mà thôi.
“Xin chào, ta là Đại Tế Ti của Thú Nhân Đế Quốc — Mony.” Sau khi đối phương thu hồi uy áp, Mony cũng thu liễm khí thế cường đại trên người mình, rồi mở miệng.
“Xin chào, ta là tuyết hồ Ti Na, ” Con hồ ly kia mở miệng, “Ta đã sớm nghe nói về các ngươi.”
“A, phải không?” Mony mở miệng, tuy rằng thoạt nhìn đối phương không có gì lợi hại, nhưng bà biết, thực lực đối phương ngang bằng với mình!
Một kình địch như vậy, đương nhiên đủ để Mony thận trọng đối đãi!
“Ừm, có rất nhiều người cáo trạng với ta, bất quá các ngươi cũng không có tàn sát ma thú trong Rừng Rậm Ma Thú, như vậy ta cũng không muốn nhúng tay việc này, nhưng, trước đó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Ti Na tò mò mà mở miệng.
Nó đã đạt tới Thần cấp rất lâu rồi, một khu Rừng Rậm Ma Thú này, chính là lãnh địa của nó. Trong khoảng thời gian này, có rất nhiều ma thú báo cáo rằng có người luôn khiêu chiến với chúng nó, nó cũng không quan tâm lắm, lại càng không dự định ra tay, nhưng mấy ngày nay cảm thụ được dị động ở nơi này, khiến cho nó tò mò đến đây.
“Trước đó là do đệ tử của ta đột phá.” Mony hàm hồ mà trả lời.
“Chính là vị có thể thú hóa hoàn toàn biến thành bộ dáng Thần Thú — Thần Tử sao?” Ti Na lần thứ hai hỏi han, ma thú bọn họ cũng có tin tình báo của riêng mình, mà những ma thú bị khiêu chiến, cũng mô tả bộ dáng và tên tuổi của bọn họ cho nó, cái gọi là rắn mọc sừng, không phải là bộ dáng Thần Thú hay sao?
Mony không trả lời, tình huống của Lục Vũ thực đặc biệt, mà hiện giờ Lâm Tái đang tu luyện công pháp đồng dạng với Lục Vũ, trước đó bà đã xem xét tình hình khi đột phá của Lục Vũ, chắc có lẽ về sau Lâm Tái cũng sẽ gây ra động tĩnh như thế, một khi đã như vậy, còn không bằng nhận đến trên người Lâm Tái, cũng làm cho đối phương có điều kiêng kị.
Quả nhiên, Mony trầm mặc bị đối phương cho rằng là thừa nhận, con hồ ly tuyết trắng kia lại lộ ra biểu tình bội phục, nháy mắt như đang vứt mị nhãn: “Nagas bộ tộc quả nhiên không đơn giản, không biết Thần Tử đại nhân có nguyện ý đánh với ta một trận hay không?”
Có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, thực lực của Thần Tử hẳn là phi thường cường đại đi? Nghĩ như vậy, trong mắt nó cũng dấy lên ý chí chiến đấu.
Tác giả :
Quyết Tuyệt