Dị Giới Truy Mỹ Ký
Chương 26: Sư nương (2)!
– Chẳng lẽ...
Lâm Thiên nắm chặt Ngọc Đính Ước, sau đi về phía trước, đi về phía mà Ngọc bội phát sáng mạnh nhất.
Đi một lúc lâu, hắn đã đi nơi sâu trong cung điện, nơi đây mây vụ lượng lờ, trong không khí phát ra từng luồng áp bách mạnh mẽ khiến cho Lâm Thiên cảm giác hít thở không thông, hắn chưa bao giờ cảm giác tử vong gần như vậy.
Nơi phía trước Lâm Thiên là một chiếc giường, nhưng mà chiếc giường này không phải chiếc giường bình thường, chiếc giường màu trắng xóa, trên giường tỏa ra khí tức lạnh thấu xương, mặc dù Lâm Thiên đứng ở khá xa nhưng vẫn cảm thấy lạnh giá.
Trên giường có một vị tuyệt sắc giai nhân đang ngồi, nàng có mái tóc trắng như tuyết xõa dài xuống hai bả vai, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tỏa ra vô tận mị lực, hai hàng lông my cong cong xinh xắn, đôi môi anh đào đỏ mọng. Phía dưới thì có hai ngọn đồi cao vút chống đỡ chiếc áo mỏng manh của nàng, ao thì nhỏ nhắn, chân thì thoang dài. Tóm lại nàng là một nữ nhân xinh đẹp vô ngần, cho dù Tuyết Ngọc Linh và Tuyết Nguyệt cũng phải thua nàng một bật. Nếu không phải bây giờ khuôn mặt đang đỏ bừng và khuôn mặt đang thống khổ thì còn muốn ngấm thêm nữa.
– Tướng Công!
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ mở choàng mắc ra, dùng ánh mắt đẹp nhập nước của nàng nhìn Lâm Thiên, sau đó vương bàn tay như ngọc của nàng ra điểm nhẹ một cái.
– Hưu!
Lâm Thiên không biết chuyện gì sãy ra thì lập tức bị một luồng khí cường đại hút về phía trước, sau đó một luồng hương khí thơm ngát đánh mạnh vào mũi hắn, hương thơm êm diệu, thơm ngát, khiến cho Lâm Thiên say mê. Thật đúng là thơm quá đi. Đây là những gì hắn nghĩ được vào lúc này.
– Tướng Công, cuối cùng chàng cũng đến.
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ dùng ánh mắt vũ mỵ nhìn hắn, ánh mắt của nàng rất đỏ, như bị trúng cái gì vậy, khiến cho thần trí nàng bị mất khống chế.
– Đây là...
Lâm Thiên thấy ánh mắt của nàng đỏ ngầu như thế, thì lập tức nghĩ đến cái gì.
Bị trúng xuân dược rồi!!!
Mà cũng không đúng!
Những sau đó Lâm Thiên lập tức nghĩ lại, nàng là sư nương của hắn, chắc chắn thực lực vô cùng cường đại, làm sao có ai dám hạ xuân dược nàng, kể cả ở đây cũng chắn có người nào, giải thích chính xây nhất cho sự việc này. Nàng có lẽ.vô tình bị trúng một vật tà dâm nào đó rồi, cho nên mới bị thế này.
– Tướng Công!
Trong lúc Lâm Thiên đang suy nghĩ thì Tuyệt Sắc Mỹ Nữ vương tay ngọc của nàng ôm lấy đầu Lâm Thiên ép vào trung ngực nàng.
– Ờ ớ...
Lâm Thiên đang suy nghĩ, bị ngờ bị ép vào trong ngực nàng, làm hắn chưa kịp phản ứng, chỉ có thể kêu ờ ớ.
Thật mịn! Thật mềm! Thật lớn!
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Lâm Thiên khi bị đề vào ngực.
Lâm Thiên lập tức lấy lại tinh thần, sau đó vương hai tay của mình ra, luồng ra phía sau của tuyệt sắc mỹ nữ bóp mạnh vào cái mông của nàng.
– Ứ...
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ như bị điện giật, ứ lên một tiếng mê ngươi.
– Nàng về sau cũng là nương tử của mình mà sợ cái gì.
Lâm Thiên chuẩn bị xé áo của nành ra, nhưng sau đó nghĩ đến lúc nàng ta tĩnh lại, không xé xát mình mới lạ. Nhưng rất nhanh hắn nghĩ đến đây là sư phụ giao sư nương cho mình châm sóc, về sau sẽ thành nương tử của mình, còn sợ cái cọng lông.
Nghĩ đến thế hắn tà ác cười một chút, sau đó mạnh tay nắm lấy chiếc áo của nàng xé mạnh.
– Xọt!
Lập tức chiếc y phục màu trắng mỏng manh lập tức bị Lâm Thiên xé rách, lộ ra đôi gò ngực nô đủ nhô cao, hai điểm nhỏ màu phấn hồng ở đỉnh ngực nhô ra. Hai đôi thỏ ngọc run rẩy dữ dội như sóng lớn gầm thét! Khiến cho Lâm Thiên hoa mắt.
– Thật lớn! Thật đẹp! Thật trắng.
Lâm Thiên nhìn thấy đôi thỏ ngọc của nàng thì lập tức trong miệng bật thốt ra bốn chữ. Hắn không thể không thốt ra, bởi vì đôi thỏ ngọc của nàng như kiệt tác của tạo hóa vậy, hai đôi ngực rất lớn tròn xe, trắng tinh, nhưng không rũ xuống mà mạnh mẽ đứng thẳng, hai hạt đậu đỏ xinh xắn đính trên gò ngực tạo thành một kiệt tác hoàng mỹ của tạo hóa, khiến cho thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô vang.
– Ực!
Lâm Thiên điên cuồng nuốt nước miếng một cái, tiếng nước miếng vang vọng cả không gian bên trong phòng, bởi vì khung cảnh trước mặt thật sự quá đẹp, khiến cho Lâm Thiên không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Sau khi nuốt nước miếng xong, hắn run rẩy đưa đôi tay của mình đi đến phía trên của thỏ ngực, bóp một cái.
– Ứ... Nhẹ thôi...
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ bị hắn xé y phục, sau đó bóp mạnh ngực, khiến nàng không khỏi ứ một tiếng rên rĩ, sau đó xụi lơ trong ngực của Lâm Thiên.
Lâm Thiên nhìn mỹ nữ sư nương tuyệt sắc trong ngực mình, thì trong đầu hắn chỉ còn nghĩ tới một việc. Nàng ta sau này sẽ là của ta!!!.
Lâm Thiên nắm chặt Ngọc Đính Ước, sau đi về phía trước, đi về phía mà Ngọc bội phát sáng mạnh nhất.
Đi một lúc lâu, hắn đã đi nơi sâu trong cung điện, nơi đây mây vụ lượng lờ, trong không khí phát ra từng luồng áp bách mạnh mẽ khiến cho Lâm Thiên cảm giác hít thở không thông, hắn chưa bao giờ cảm giác tử vong gần như vậy.
Nơi phía trước Lâm Thiên là một chiếc giường, nhưng mà chiếc giường này không phải chiếc giường bình thường, chiếc giường màu trắng xóa, trên giường tỏa ra khí tức lạnh thấu xương, mặc dù Lâm Thiên đứng ở khá xa nhưng vẫn cảm thấy lạnh giá.
Trên giường có một vị tuyệt sắc giai nhân đang ngồi, nàng có mái tóc trắng như tuyết xõa dài xuống hai bả vai, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tỏa ra vô tận mị lực, hai hàng lông my cong cong xinh xắn, đôi môi anh đào đỏ mọng. Phía dưới thì có hai ngọn đồi cao vút chống đỡ chiếc áo mỏng manh của nàng, ao thì nhỏ nhắn, chân thì thoang dài. Tóm lại nàng là một nữ nhân xinh đẹp vô ngần, cho dù Tuyết Ngọc Linh và Tuyết Nguyệt cũng phải thua nàng một bật. Nếu không phải bây giờ khuôn mặt đang đỏ bừng và khuôn mặt đang thống khổ thì còn muốn ngấm thêm nữa.
– Tướng Công!
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ mở choàng mắc ra, dùng ánh mắt đẹp nhập nước của nàng nhìn Lâm Thiên, sau đó vương bàn tay như ngọc của nàng ra điểm nhẹ một cái.
– Hưu!
Lâm Thiên không biết chuyện gì sãy ra thì lập tức bị một luồng khí cường đại hút về phía trước, sau đó một luồng hương khí thơm ngát đánh mạnh vào mũi hắn, hương thơm êm diệu, thơm ngát, khiến cho Lâm Thiên say mê. Thật đúng là thơm quá đi. Đây là những gì hắn nghĩ được vào lúc này.
– Tướng Công, cuối cùng chàng cũng đến.
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ dùng ánh mắt vũ mỵ nhìn hắn, ánh mắt của nàng rất đỏ, như bị trúng cái gì vậy, khiến cho thần trí nàng bị mất khống chế.
– Đây là...
Lâm Thiên thấy ánh mắt của nàng đỏ ngầu như thế, thì lập tức nghĩ đến cái gì.
Bị trúng xuân dược rồi!!!
Mà cũng không đúng!
Những sau đó Lâm Thiên lập tức nghĩ lại, nàng là sư nương của hắn, chắc chắn thực lực vô cùng cường đại, làm sao có ai dám hạ xuân dược nàng, kể cả ở đây cũng chắn có người nào, giải thích chính xây nhất cho sự việc này. Nàng có lẽ.vô tình bị trúng một vật tà dâm nào đó rồi, cho nên mới bị thế này.
– Tướng Công!
Trong lúc Lâm Thiên đang suy nghĩ thì Tuyệt Sắc Mỹ Nữ vương tay ngọc của nàng ôm lấy đầu Lâm Thiên ép vào trung ngực nàng.
– Ờ ớ...
Lâm Thiên đang suy nghĩ, bị ngờ bị ép vào trong ngực nàng, làm hắn chưa kịp phản ứng, chỉ có thể kêu ờ ớ.
Thật mịn! Thật mềm! Thật lớn!
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Lâm Thiên khi bị đề vào ngực.
Lâm Thiên lập tức lấy lại tinh thần, sau đó vương hai tay của mình ra, luồng ra phía sau của tuyệt sắc mỹ nữ bóp mạnh vào cái mông của nàng.
– Ứ...
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ như bị điện giật, ứ lên một tiếng mê ngươi.
– Nàng về sau cũng là nương tử của mình mà sợ cái gì.
Lâm Thiên chuẩn bị xé áo của nành ra, nhưng sau đó nghĩ đến lúc nàng ta tĩnh lại, không xé xát mình mới lạ. Nhưng rất nhanh hắn nghĩ đến đây là sư phụ giao sư nương cho mình châm sóc, về sau sẽ thành nương tử của mình, còn sợ cái cọng lông.
Nghĩ đến thế hắn tà ác cười một chút, sau đó mạnh tay nắm lấy chiếc áo của nàng xé mạnh.
– Xọt!
Lập tức chiếc y phục màu trắng mỏng manh lập tức bị Lâm Thiên xé rách, lộ ra đôi gò ngực nô đủ nhô cao, hai điểm nhỏ màu phấn hồng ở đỉnh ngực nhô ra. Hai đôi thỏ ngọc run rẩy dữ dội như sóng lớn gầm thét! Khiến cho Lâm Thiên hoa mắt.
– Thật lớn! Thật đẹp! Thật trắng.
Lâm Thiên nhìn thấy đôi thỏ ngọc của nàng thì lập tức trong miệng bật thốt ra bốn chữ. Hắn không thể không thốt ra, bởi vì đôi thỏ ngọc của nàng như kiệt tác của tạo hóa vậy, hai đôi ngực rất lớn tròn xe, trắng tinh, nhưng không rũ xuống mà mạnh mẽ đứng thẳng, hai hạt đậu đỏ xinh xắn đính trên gò ngực tạo thành một kiệt tác hoàng mỹ của tạo hóa, khiến cho thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô vang.
– Ực!
Lâm Thiên điên cuồng nuốt nước miếng một cái, tiếng nước miếng vang vọng cả không gian bên trong phòng, bởi vì khung cảnh trước mặt thật sự quá đẹp, khiến cho Lâm Thiên không khỏi nuốt nước miếng một cái.
Sau khi nuốt nước miếng xong, hắn run rẩy đưa đôi tay của mình đi đến phía trên của thỏ ngực, bóp một cái.
– Ứ... Nhẹ thôi...
Tuyệt Sắc Mỹ Nữ bị hắn xé y phục, sau đó bóp mạnh ngực, khiến nàng không khỏi ứ một tiếng rên rĩ, sau đó xụi lơ trong ngực của Lâm Thiên.
Lâm Thiên nhìn mỹ nữ sư nương tuyệt sắc trong ngực mình, thì trong đầu hắn chỉ còn nghĩ tới một việc. Nàng ta sau này sẽ là của ta!!!.
Tác giả :
Ma Vân Thiên