Dị Giới Ràng Buộc
Chương 23: Điên cuồng
Cảnh báo: H nặng 21+, thú x nhân
Bạn nào ngán H thì bỏ qua chương này luôn cũng đuợc, chương này đơn thuần là H, xem như 1 phiên ngoại H thôi:”>
——–
Chiều tà, trong khu rừng vắng lặng thôn Thác Thủy, ánh hoàng hôn thả mình buông lơi, dùng sắc cam xinh đẹp của mình chiếu rọi khắp nơi — tạo nên một quang cảnh vô cùng diễm lệ.
Lúc này, tại căn nhà nhỏ nằm giữa rừng hoa, nhưẩn như hiện vang lên tiếng thở dốc nho nhỏ.
Mạc U hiện tại đang nằm trên người Sở Thần hé miệng hấp thu dưỡng khí sau nụ hôn dài tưởng chừng như bất tận.
“Ngoan, chỉ mới bắt đầu thôi mà, thoát y.” Sở Thần nâng vật nhỏ dậy, nhẹ nhàng lệnh nói.
Chậm rãi leo xuống người hắn, Mạc U đỏ mặt đưa tay từng lớp từng lớp trút bỏ quần áo trên mình xuống.
Sở Thần ngồi trên ghế bành gỗ, nhìn đường cong nhỏ nhắn dần lộ ra trước mắt, dưới đường nhìn của mình mà trở nên ửng hồng quyến rũ, bộ vị cấm dục đã lâu nay trướng đau, phình to, đứng thẳng tạo thành túp lều lớn ở quần.
“Lại đây.”
Mạc U tiến tới bên người hắn, không đợi hắn ra lệnh, ngoan ngoãn giúp hắn thoát y. Dục vọng to lớn kia bật ra khỏi lớp vải sừng sững chỉa thẳng. Cúi đầu, Mạc U khẽđánh lưỡi lên đỉnh phân thân, kéo rê dọc theo chiều dài của nó, sau đó chậm rãi há miệng nuốt nó vào họng. Dùng lưỡi môi hấp duyện, đều đặn phun ra nuốt vào dù cho y vẫn chỉ có thể ngậm được một nửa chiều dài của nó mà thôi. Hai tay cũng vào cuộc, vân vê hai quả bóng tròn căng mọng hai bên, phối hợp với động tác lên xuống của đầu.
Sở Thần ngảđầu dựa vào thành ghế, mặt vẫn không đổi sắc nhưng hô hấp đã có chút loạn nhịp. Yêu tinh hư hỏng này —
Lấy ra một viên nhộng đen to bằng một hạt ngọc trai – tiên đan của Lạc Ô, Sở Thần cúi người mân mê xung quanh cửa mình Mạc U, rồi đột ngột nhét vào, người phía dưới hơi căng người, động tác liếm mút cũng mạnh hơn, nhưng rất nhanh thả lỏng. Cho vào ba viên, Sở Thần vỗ vỗ mông y vài cái, nói:
“Cắn chặt một chút, rơi ra thìđừng trách ta.”
Mạc U bối rối co chặt nội bích lại, sợ rằng sẽ làm rơi thuốc ra mất, môi cũng hấp duyện nhanh hơn.
Siết chặt lấy tóc Mạc U, Sở Thần thúc hông thật mạnh lên, bàn tay đang cốđịnh đầu y đè thật mạnh xuống, một đường đâm thẳng vào yết hầu y, để yên như vậy vài giây rồi mới rút ra, sau đó lại giống như vậy đâm vào.
Mỗi cúđâm của Sở Thần, Mạc U tưởng chừng đã tắt thở, vô cùng khó chịu nhưng vẫn cố gắng phối hợp.
Đâm mạnh vào cú cuối cùng, Sở Thần rút ra xoay người y lại thô bạo cắm vào mông y bắn tinh. Đột ngột bịđâm vào khiến y hét lớn
“Aaaa—”
Do bị kích thích, nội bích run rẩy khép mở, dịch thể ồạt tràn vào khiến viên nhộng trượt ra ngoài, Mạc U cố giữ lại nhưng không thể. E ngại nhìn về phía Sở Thần.
Sở Thần không nói gì, đứng dậy vòng qua trước mặt y, đưa phân thân bán cương đến bên môi y. Mạc U ngoan ngoãn ngậm lấy mút sạch dịch thể còn dính trên đó.
Lúc này, y đang bò trên mặt đất, cật lực phun ra nuốt vào khối thịt khổng lồ, phía sau từng giọt dịch thể trắng đục tràn ra mép mông nhiễu xuống sàn gỗ.
Rút dục vọng nóng hổi của mình ra khỏi miệng Mạc U, lật ngửa y ra, Sở Thần quỳ giữa hai chân y, tách chân y ra. Khều khều phân thân bé nhỏ của người dưới thân, Sở Thần cười nói: “Phạt ngươi không được chạm vào, dùng mặt sau xuất ra, hiểu không bảo bối?”
“Vâng, phu quân tiến vào.”
Gật nhẹ, Mạc U tự dạng chân ra thật rộng, dùng tay nắm lấy, trưng bày hạ thể trước mặt Sở Thần, mỉm cười nhìn hắn.
‘Ong’ một tiếng, Sở Thần biết sự kiềm chế của mình đãđứt đoạn. Không nhiều lời, hắn đâm mạnh vào. Nghiền vỡ hai viên nhộng còn sót lại, điên cuồng đong đưa eo. Bên trong Mạc U đãướt đẫm từ bao giờ. Đưa tay quệt một ít chất lỏng chực trào ở nơi kết hợp, Sở Thần đưa đến trước mặt y: “Liếm sạch!”
Vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm sạch ba ngón tay của hắn. Ngay lập tức, Mạc U giật nảy người. Bởi vì Sở Thần đã kéo thẳng chân y lên cao rồi gấp lại, từ trên đâm mạnh vào.
“A….ư…ưm….”
“Thoải mái không?”
“Thoải….thoải mái…ư…ưm..”
Mạc U cong người, rên rỉđón nhận từng đợt tấn công mãnh liệt của hắn. Phân thân rút gần hết ra rồi lại mạnh mẽđâm vào. Hai đầu nhũ bị hắn cắn rướm máu, đau đớn xen lẫn khoái cảm kích thích thần kinh y tột độ, Mạc U không thể làm gì hơn là co chặt nội bích gắt gao cắn nuốt lấy hắn.
“Aaaa—”
Hét lên một tiếng, hai mắt trợn to, Mạc U bắn ra, bạch trọc phun lên vòm ngực vạm vỡ săn chắc của Sở Thần. Buông lỏng tay, Mạc U nằm im ổn định nhịp thở lại.
Sau chừng chục cú nhấp mạnh, Sở Thần cũng tiết ra. Phóng vào tận cùng trong cơ thể Mạc U. Chậm rãi rút ra, sau đó nhanh chóng nhét một miếng vải nhỏ vào, Sở Thần nằm ngửa xuống bên cạnh y, vuốt ve tấm lưng trần bóng loáng nhẵn nhụi.
Phục hồi, Mạc U hôn lướt qua môi hắn một cái, vươn đầu lưỡi liếm sạch số chất lỏng mình bắn ra trên ngực hắn, một đường hôn thẳng xuống phía dưới, chậm rãi khiêu khích.
Lau chất lỏng dính trên mép Mạc U, Sở Thần cười cười mắng một tiếng “Yêu tinh.” Rồi đè y xuống, tiếp tục công việc bảy ngày bảy đêm của mình.
==========H=============
Đã năm đêm trôi qua, ban ngày, Sở Thần và Mạc U cùng nhau tận hưởng cuộc sống gia đình hạnh phúc, nhưng khi đêm đến, bọn họ lại quấn lấy nhau, điên cuồng đong đưa thân mình.
Không hiểu sao Mạc U vẫn thấy Sở Thần chưa dùng hết lực. Mặc dù có chút thô bạo nhưng vẫn không bằng lúc ởôn tuyền nha! Linh cảm cho y biết, mọi chuyện không trôi qua êm đềm như thế.
Sự thật chứng minh linh cảm y chưa bao giờ sai.
.
.
“Thần, tối rồi làm được không?”
Nhìn bầu trời dùđã về chiều nhưng vẫn còn rất sáng tỏ, Mạc U ngập ngừng nài nỉ con sói to lớn trước mặt.
“Lúc trước cam đoan thế nào? Là ngươi nói sẽ chiều theo ta cơ mà!?”Đanh giọng, Sở Thần lãnh khốc nhìn chằm chằm Mạc U. “Xoay người, chổng mông lên.”
Biết mình làm hắn mất hứng, Mạc U cắn răng, xoay người lại chống tay lên gốc cây, ngượng ngùng khom người vểnh mông ra.
Mạc U hiện chỉ khoác một lớp áo mỏng cúi người xuống khiến cho chỗ tư mật bại lộ rõ ràng trước mắt Sở Thần. Cảm nhận được đầu lưỡi hắn đang đâm vào trong hậu môn, thọc xoáy trong đó, hai chân Mạc U run run. Giữa rừng làm ra chuyện này, lại còn thú giao khiến y vừa thẹn vừa sợ, lỡđâu có người thợ săn nào đó tiến vào…
Cảm thấy y căng thẳng, Sở Thần cắn mông y một cái, cảnh báo:
“Thả lỏng, hôm nay ta không nhịn nữa đâu.”
Biết hôm nay mới là chính thức bắt đầu, Mạc U cố gắng thả lỏng, vừa lo lắng vừa hồi hộp mong chờ…
Nghe thấy những tiếng gầm gừ dần tiến lại về phía mình, Mạc U hoảng hốt quay đầu lại nhìn thì thấy một đàn sói hoang đang bao vây xung quanh liền sợ hãi đứng dậy, núp sau Sở Thần.
“Đừng sợ, chúng giúp ngươi canh chừng, bây giờ thì quỳ xuống đi, bảo bối, vi phu đút hai cái miệng nhỏ nhắn của ngươi ăn no.”
Sợ chọc giận hắn, Mạc U gạt cơn thẹn qua, chậm rãi quỳ xuống, hai tay chống lên mặt đất, nâng mông thật cao lên.
Sở Thần chồm lên người y, dùng phương phức *** của động vật, hai chân trước bấu lấy vai y, đặt phân thân trước cửa động hung hăng đâm vào.
“A….a…a..”
Hai vai bị bấu đau nhưng không thể so với cơn đau ở phía dưới. Phân thân hắn vừa vào liền trướng to lên như muốn xé rách hậu môn y, móc câu bật ra cấu vào vách tường bên trong, muốn rút cũng không rút ra được.
Không cho Mạc U chút thời gian thích ứng, Sở Thần đã liều mạng đâm rút, hung hăng sáp mạnh vào lỗ nhỏ của y.
“Ư…ưm….a…a.ư…”
Quên mất mình đang ở ngoài trời, y lớn tiếng rên rỉ. Xung quanh những con sói cũng bắt đầu cuồng hoan, tiếng rống, gầm gừ kích thích Mạc U, Mạc U cảm thấy mình giống như một con sói cái, bị giống đực bạo ***, phân thân y đã rỉ nước, mông chuyển động hùa theo cơn bạo dập của Sở Thần.
“Sướng không?” Vừa dập như giã gạo, Sở Thần vừa hỏi.
“Ưm…chậm lại…ư…sâu quá…ưm…aa…”
Lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt dàn dụa khắp gương mặt nhỏ nhắn, lúc này Mạc U đã gục xuống mặt đất, mông vểnh lên mặc hắn chiếm lấy.
Hơn một canh giờ, trời sẫm tối, Sở Thần mới phóng thích. Mạc U thìđã bắn ra hai lần. Bắn tinh xong một lúc lâu móc câu mới rũ xuống, Sở Thần rút phân thân ra, biến lại hình người nhét khăn vào trong mật huyệt chứa đầy dịch thể kia. Sau đó bế y lên đi vào trong nhà. Bên ngoài những con sói kia vẫn tiếp tục cuộc giao hoan của chúng.
“Thích không?” Sở Thần cười cười ám muội liếm vành tai y hỏi.
Lắc lắc đầu, cả người Mạc U đỏ bừng, ủy khuất trừng Sở Thần. Thú giao đãđành còn trước mặt bầy thú nữa chứ.
“Vậy thì ta đành phải làm đến khi ngươi thích mới thôi vậy.!” Ra vẻ bất đắc dĩ, Sở Thần chép chép miệng.
Rùng mình một cái, Mạc U ngước mắt đáng thương nhìn Sở Thần.
“Thôi vậy, ngày mai ta định dẫn ngươi đi dạo, nên hôm nay vậy làđủ.”
Sở Thần hảo tâm không trêu chọc y nữa, chỉ hôn một hồi rồi ôm y vào lòng ngủ. Mạc U cảm động nhiệt tình hôn trả hắn.
========H=======
Sáng hôm sau, Mạc U được ngủ trọn một đêm, tinh thần phấn chấn chuẩn bịđồđạc cho buổi dạo chơi.
Sở Thần ngồi sau lưng Mạc U vòng tay ôm y, thúc ngựa chạy vào mé rừng sâu, đến căn chòi cây của hắn.
Nướng cáăn uống no nê, hai người ngồi trên lưng ngựa chậm rãi đi dạo khắp khu rừng.
Mạc U tựa lưng vào ngực Sở Thần, nhìn những nơi lạ lẫm mà mình chưa từng đi qua thì cực kỳ thích thú. Khúc khích cười suốt đoạn đường. Lần đầu tiên y được cưỡi ngựa nha!!!!
Bỗng Mạc U cảm thấy phía sau mát mát, quay đầu nhìn liền giật mình hốt hoảng. Sở Thần không biết từ khi nào đã vạch mông y ra.
“Liếm ướt nó, ngoan.”
Nhu thuận ngậm lấy ba ngón tay của Sở Thần, Mạc U dùng nước bọt thấm ướt chúng. Ba ngón tay bới móc trong khoang miệng y, thụt ra thụt vào nhưđang mập hợp.
“Ưm…ưm..ưm..” nước bọt tràn ra khóe môi, Mạc U khẽ rên lên.
Trêu chọc y một hồi, Sở Thần rút ba ngón tay ra lần xuống dưới cắm thẳng vào hậu đình y, kiên nhẫn khuyếch trương.
“Ư~~~” rên lên một tiếng, Mạc U cảm thấy bên trong ngứa ngáy, hư không, nhịn không được lắc lư vòng eo.
“Dâm đãng.” Rút ba ngón tay ra, nhét phân thân cực nóng của mình vào mật động của y, bất ngờ thúc ngựa mạnh một cái.
Ngựa hí lên một tiếng, điên cuồng phi nước đại, phân thân Sở Thần cũng theo đóđâm vào thật sâu trong cơ thể Mạc U.
“Aaaaaaa—”
Phân thân Sở Thần thúc mạnh vào loạn xạ bên trong khiến Mạc U kinh hoàng hét to. Nắm chặt bờm ngựa, cả người y nẩy lên, dội xuống, thứ khổng lồ trong hậu môn càng thêm mãnh liệt đâm chọt. Phía dưới y đã cương lên bắn ra tung tóe lên thân ngựa. Kích thích liên tục không ngừng đánh vào tâm trí Mạc U, lần thứhai y bắn ra.
“Sở Thần, là ngươi à?”
Bỗng phía trước truyền đến tiếng người. Thấy HổĐầu cũng đang cưỡi ngựa tiến lại gần, Mạc U sợ hãi co rút nội bích, cứng ngắc người không dám động. Bị Sở Thần ngắt mông một cái, y khẽ run lên, tựa vào ngực hắn, cố gắng thả lỏng. May mắn làáo choàng đủ lớn để che đi cảnh tượng *** loạn phía dưới.
“HổĐầu ca, ngươi đi săn sao?” Liếc nhìn ống tên phía sau lưng gã, Sở Thần lên tiếng chào hỏi. Cốý giật dây cương một cái làm con ngựa thúc lên, hài lòng nhìn người trong lòng rên lên một tiếng nhỏ, xấu xa cười cười.
“Đúng vậy, hai người là…?
“Bọn ta cưỡi ngựa dạo chơi thôi, bảo bối, chào HổĐầu ca đi chứ.” Húc húc eo, Sở Thần nói với Mạc U
“Chào HổĐầu ca…ư…”
“Chào Mạc đệ, nhìn ngươi có vẻ không khỏe, không sao chứ?” Thấy y nhăn mặt nhíu mày, bộ dạng thống khổ, HổĐầu quan tâm hỏi.
“Ta…”
“Là do ta ngừng lại lâu quáấy mà, bảo bối nhà ta thích phi nước đại thôi.” Thay y giải thích, Sở Thần tà tà cười.
Đưa tay nhéo tay Sở Thần, Mạc U thẹn quá hóa giận nghiêng đầu đi.
“Thôi ta đi trước, cáo từ.”
Thấy bảo bối nhà mình nổi giận, Sở Thần tạm biệt HổĐầu phi ngựa chạy về ngôi nhà cây.
“A..ư..ưm..bại hoại…ư…”
“Ưm..chậm…phu quân …ư…”
Trong căn chòi cây, Sở Thần thúc ngựa chạy vòng tròn, điên cuồng xóc nảy, Mạc U rên đến lợi hại, phía dưới ra nước ướt đẫm nhiễu xuống thân ngựa tẫm tơi.
“A….nóng…ư…”
Ghìm ngựa lại, Sở Thần thật sâu bắn ra những luồng tinh mạnh mẽ. Do tư thế ngồi, dịch thể trào ra rơi xuống thân ngựa, hắn chậm rãi rút dục vọng của mình ra.
Ôm Mạc U nhảy xuống ngựa, Sở Thần đặt y nằm úp sấp trên giường. Đưa phân thân ướt rũđến bên môi y.
Mạc U do phát tiết quá nhiều nên mệt lả người, nhưng vẫn ngoan ngoãn hé môi tẩy sạch cho hắn. Sau đó lim dim thiếp đi.
Khi Mạc U tỉnh lại trời đã tối, Sở Thần bưng cháo loãng lên, y một hơi húp liền ba bát, tựa người vào lòng hắn thoải mái để hắn xoa xoa bụng cho mình.
Qua nửa canh giờ, Sở Thần lấy hộp gỗ của Lạc Ô ra, đẩy qua trước mặt Mạc U, thản nhiên nói:
“Hôm nay là đêm thứ bảy rồi, còn lại bao nhiêu đây hạt, bỏđi thì mất linh nghiệm, ngươi tự mình nhét chúng vào đi.” Nói xong bỏ qua một bên ngồi nhìn.
Nhìn cả chục hạt trong hộp, tay Mạc U run run, quỳ sấp xuống bắt đầu nhét vào. Bảy hạt, tám hạt, chín hạt… mồ hôi ướt đẫm hai bên thái dương, mặt đỏ bừng, y gồng người nhét hạt cuối cùng vào.
“Ư…..”
Cuối cùng cũng xong, dị vật nhồi đầy ma xát động đậy lung tung khiến y không dám nhúc nhích, giữ nguyên từ thế quỳ sấp như thế.
“Phải nghiền nát chúng ra nữa, bảo bối.” Sở Thần thảy một cọc gỗ lớn qua, ngồi yên, hiển nhiên không hề cóý giúp đỡ.
Cầm cọc gỗ nhẵn nhụi nhỏ hơn phân thân của y một chút nhưng độ dài thì hơn hẳn, Mạc U đặt nó lên tường, một đầu chỉa vào hậu môn của mình, ấn mạnh mông một cái, cọc gỗđâm vào lút cán đâm vỡ những hạt hắc thủy kia ra. Mặt Mạc U trắng bệch, há miệng không kêu nổi thành tiếng, chỉ có thểồồ thở gấp.
“Lại đây!”
Khập khễnh đi đến chỗ Sở Thần, nhu thuận quỳ xuống giữa hai chân hắn, dùng miệng hầu hạ con quái vật giữa háng hắn. Đến khi nó phình to ra thì dịu ngoan bò lên người hắn, không để hắn nhắc nhởđã tự giác dạng rộng chân, vươn tay muốn móc cọc gỗ ra thì hắn ngăn cản.
“Để yên ởđó, lấy tay banh mông rộng ra, ta muốn xem thử cái mông *** đãng này rộng bao nhiêu.”Ý tứ rõ ràng là muốn y chứa cả hai, không được rút ra.
Mạc U run rẩy, thử cho một ngón tay vào trong, cọc gỗở trong khiến diện tích hẹp đi, nhưng cũng kháẩm ướt. Mạc U tách mông ra, cầm lấy thứ khổng lồ kia của Sở Thần đặt trước lối vào rồi chậm rãi ngồi xuống.
“Aaaa….ư…….”
Phân thân to lớn chen chúc với cọc gỗ làm cho hậu môn y muốn vỡ ra, đau đớn không sao tả nổi. Tư thế này lại đạt đến độ sâu nhất định, khiến cho hai người kết hợp một cách sít sao, rên lên một tiếng, Mạc U dừng lại một chút để thích ứng. Thấy hắn không cóýđịnh động đậy thì bắt đầu lắc lư tự di chuyển. Hai tay vòng qua cổ hắn, y cố gắng từ từ nhấp lên nhấp xuống, cọc gỗ bị hắn thụt ra thụt vào đều đặn theo từng cú nhấp của y, sau cơn đau là khoái cảm tràn trề, tiếng rên rỉ vang lên mỗi lúc một lớn
“Ưm…aa…ư..ưm…”
Ngửa cổ ra sau, dâng lên hai quả chín trước ngực, Mạc U mềm mại nói: “Phu quân, cầu giúp ta.”
Sở Thần nghe giọng nói dịu êm kia, mắt tối đi thêm vài phần, cúi đầu cắn mạnh lên đầu nhũ y, bắt đầu điên cuồng nẩy hông lên. Tay vỗ mạnh lên mông y vài cái để lại mấy vệt đỏửng, tay kia mạnh mẽ chuyển động cọc gỗ.
“Ai cho phép dừng lại, tiếp tục làm đến khi ngươi bắn ra thì thôi.”
Mạc U lại bịăn đau, không dám lười biếng lắc mông thật mạnh phối hợp với từng cú thúc lên của hắn. Đầu đỉnh phía dưới đã hơi rỉ nước.
“Ư….ưm…ư….A …”
Mút mạnh lấy môi Sở Thần, y hôn hắn một cách cuồng nhiệt, một lát sau, Mạc U ngửa mạnh ra sau một chút, hét lớn tiết ra.
Xụi lơ trong lòng Sở Thần cảm nhận dư vị sau cao trào, bỗng y bị bế thốc lên. Biết đãđến lúc tiếp tục, y thả lỏng người tùy ý hắn bày bố.
Rút cọc gỗ kia ra, Sở Thần kiểm tra một chút không thấy dấu hiệu bị nứt ra thì an tâm, âm thầm cảm khái – Vật nhỏ này đúng là báu vật trời sinh mà.
Lần hoan ái cuối cùng, Sở Thần rất dịu dàng, đặt y nằm nghiêng trên giường, chân phải nhấc lên, Sở Thần từ phía sau chậm rãi sáp nhập.
“Ưm…ưm…ư…ưm..”
Ôn nhu trừu sáp, mỗi lần đều đỉnh vào điểm nhạy cảm của y, tay luồn qua vân vê hai hạt đậu đau rát trước ngực y, Mạc U khô nóng cả người nhưng không thể tiết ra thêm một giọt nào nữa. Nằm im hưởng thụ sự dịu dàng của hắn, những tiếng rên rỉ khàn đục bật ra khỏi miệng.
Chồm qua hôn lên môi y nuốt hết âm thanh y vào miệng, Sở Thần hung hăng luật động vài chục cái thì gầm một tiếng bắn ra.
Để yên dục vọng trong cơ thể y, Sở Thần ôm y nhập mộng. Kết thúc bảy ngày bảy đêm điên cuồng.
**********
Bạn nào ngán H thì bỏ qua chương này luôn cũng đuợc, chương này đơn thuần là H, xem như 1 phiên ngoại H thôi:”>
——–
Chiều tà, trong khu rừng vắng lặng thôn Thác Thủy, ánh hoàng hôn thả mình buông lơi, dùng sắc cam xinh đẹp của mình chiếu rọi khắp nơi — tạo nên một quang cảnh vô cùng diễm lệ.
Lúc này, tại căn nhà nhỏ nằm giữa rừng hoa, nhưẩn như hiện vang lên tiếng thở dốc nho nhỏ.
Mạc U hiện tại đang nằm trên người Sở Thần hé miệng hấp thu dưỡng khí sau nụ hôn dài tưởng chừng như bất tận.
“Ngoan, chỉ mới bắt đầu thôi mà, thoát y.” Sở Thần nâng vật nhỏ dậy, nhẹ nhàng lệnh nói.
Chậm rãi leo xuống người hắn, Mạc U đỏ mặt đưa tay từng lớp từng lớp trút bỏ quần áo trên mình xuống.
Sở Thần ngồi trên ghế bành gỗ, nhìn đường cong nhỏ nhắn dần lộ ra trước mắt, dưới đường nhìn của mình mà trở nên ửng hồng quyến rũ, bộ vị cấm dục đã lâu nay trướng đau, phình to, đứng thẳng tạo thành túp lều lớn ở quần.
“Lại đây.”
Mạc U tiến tới bên người hắn, không đợi hắn ra lệnh, ngoan ngoãn giúp hắn thoát y. Dục vọng to lớn kia bật ra khỏi lớp vải sừng sững chỉa thẳng. Cúi đầu, Mạc U khẽđánh lưỡi lên đỉnh phân thân, kéo rê dọc theo chiều dài của nó, sau đó chậm rãi há miệng nuốt nó vào họng. Dùng lưỡi môi hấp duyện, đều đặn phun ra nuốt vào dù cho y vẫn chỉ có thể ngậm được một nửa chiều dài của nó mà thôi. Hai tay cũng vào cuộc, vân vê hai quả bóng tròn căng mọng hai bên, phối hợp với động tác lên xuống của đầu.
Sở Thần ngảđầu dựa vào thành ghế, mặt vẫn không đổi sắc nhưng hô hấp đã có chút loạn nhịp. Yêu tinh hư hỏng này —
Lấy ra một viên nhộng đen to bằng một hạt ngọc trai – tiên đan của Lạc Ô, Sở Thần cúi người mân mê xung quanh cửa mình Mạc U, rồi đột ngột nhét vào, người phía dưới hơi căng người, động tác liếm mút cũng mạnh hơn, nhưng rất nhanh thả lỏng. Cho vào ba viên, Sở Thần vỗ vỗ mông y vài cái, nói:
“Cắn chặt một chút, rơi ra thìđừng trách ta.”
Mạc U bối rối co chặt nội bích lại, sợ rằng sẽ làm rơi thuốc ra mất, môi cũng hấp duyện nhanh hơn.
Siết chặt lấy tóc Mạc U, Sở Thần thúc hông thật mạnh lên, bàn tay đang cốđịnh đầu y đè thật mạnh xuống, một đường đâm thẳng vào yết hầu y, để yên như vậy vài giây rồi mới rút ra, sau đó lại giống như vậy đâm vào.
Mỗi cúđâm của Sở Thần, Mạc U tưởng chừng đã tắt thở, vô cùng khó chịu nhưng vẫn cố gắng phối hợp.
Đâm mạnh vào cú cuối cùng, Sở Thần rút ra xoay người y lại thô bạo cắm vào mông y bắn tinh. Đột ngột bịđâm vào khiến y hét lớn
“Aaaa—”
Do bị kích thích, nội bích run rẩy khép mở, dịch thể ồạt tràn vào khiến viên nhộng trượt ra ngoài, Mạc U cố giữ lại nhưng không thể. E ngại nhìn về phía Sở Thần.
Sở Thần không nói gì, đứng dậy vòng qua trước mặt y, đưa phân thân bán cương đến bên môi y. Mạc U ngoan ngoãn ngậm lấy mút sạch dịch thể còn dính trên đó.
Lúc này, y đang bò trên mặt đất, cật lực phun ra nuốt vào khối thịt khổng lồ, phía sau từng giọt dịch thể trắng đục tràn ra mép mông nhiễu xuống sàn gỗ.
Rút dục vọng nóng hổi của mình ra khỏi miệng Mạc U, lật ngửa y ra, Sở Thần quỳ giữa hai chân y, tách chân y ra. Khều khều phân thân bé nhỏ của người dưới thân, Sở Thần cười nói: “Phạt ngươi không được chạm vào, dùng mặt sau xuất ra, hiểu không bảo bối?”
“Vâng, phu quân tiến vào.”
Gật nhẹ, Mạc U tự dạng chân ra thật rộng, dùng tay nắm lấy, trưng bày hạ thể trước mặt Sở Thần, mỉm cười nhìn hắn.
‘Ong’ một tiếng, Sở Thần biết sự kiềm chế của mình đãđứt đoạn. Không nhiều lời, hắn đâm mạnh vào. Nghiền vỡ hai viên nhộng còn sót lại, điên cuồng đong đưa eo. Bên trong Mạc U đãướt đẫm từ bao giờ. Đưa tay quệt một ít chất lỏng chực trào ở nơi kết hợp, Sở Thần đưa đến trước mặt y: “Liếm sạch!”
Vươn đầu lưỡi chậm rãi liếm sạch ba ngón tay của hắn. Ngay lập tức, Mạc U giật nảy người. Bởi vì Sở Thần đã kéo thẳng chân y lên cao rồi gấp lại, từ trên đâm mạnh vào.
“A….ư…ưm….”
“Thoải mái không?”
“Thoải….thoải mái…ư…ưm..”
Mạc U cong người, rên rỉđón nhận từng đợt tấn công mãnh liệt của hắn. Phân thân rút gần hết ra rồi lại mạnh mẽđâm vào. Hai đầu nhũ bị hắn cắn rướm máu, đau đớn xen lẫn khoái cảm kích thích thần kinh y tột độ, Mạc U không thể làm gì hơn là co chặt nội bích gắt gao cắn nuốt lấy hắn.
“Aaaa—”
Hét lên một tiếng, hai mắt trợn to, Mạc U bắn ra, bạch trọc phun lên vòm ngực vạm vỡ săn chắc của Sở Thần. Buông lỏng tay, Mạc U nằm im ổn định nhịp thở lại.
Sau chừng chục cú nhấp mạnh, Sở Thần cũng tiết ra. Phóng vào tận cùng trong cơ thể Mạc U. Chậm rãi rút ra, sau đó nhanh chóng nhét một miếng vải nhỏ vào, Sở Thần nằm ngửa xuống bên cạnh y, vuốt ve tấm lưng trần bóng loáng nhẵn nhụi.
Phục hồi, Mạc U hôn lướt qua môi hắn một cái, vươn đầu lưỡi liếm sạch số chất lỏng mình bắn ra trên ngực hắn, một đường hôn thẳng xuống phía dưới, chậm rãi khiêu khích.
Lau chất lỏng dính trên mép Mạc U, Sở Thần cười cười mắng một tiếng “Yêu tinh.” Rồi đè y xuống, tiếp tục công việc bảy ngày bảy đêm của mình.
==========H=============
Đã năm đêm trôi qua, ban ngày, Sở Thần và Mạc U cùng nhau tận hưởng cuộc sống gia đình hạnh phúc, nhưng khi đêm đến, bọn họ lại quấn lấy nhau, điên cuồng đong đưa thân mình.
Không hiểu sao Mạc U vẫn thấy Sở Thần chưa dùng hết lực. Mặc dù có chút thô bạo nhưng vẫn không bằng lúc ởôn tuyền nha! Linh cảm cho y biết, mọi chuyện không trôi qua êm đềm như thế.
Sự thật chứng minh linh cảm y chưa bao giờ sai.
.
.
“Thần, tối rồi làm được không?”
Nhìn bầu trời dùđã về chiều nhưng vẫn còn rất sáng tỏ, Mạc U ngập ngừng nài nỉ con sói to lớn trước mặt.
“Lúc trước cam đoan thế nào? Là ngươi nói sẽ chiều theo ta cơ mà!?”Đanh giọng, Sở Thần lãnh khốc nhìn chằm chằm Mạc U. “Xoay người, chổng mông lên.”
Biết mình làm hắn mất hứng, Mạc U cắn răng, xoay người lại chống tay lên gốc cây, ngượng ngùng khom người vểnh mông ra.
Mạc U hiện chỉ khoác một lớp áo mỏng cúi người xuống khiến cho chỗ tư mật bại lộ rõ ràng trước mắt Sở Thần. Cảm nhận được đầu lưỡi hắn đang đâm vào trong hậu môn, thọc xoáy trong đó, hai chân Mạc U run run. Giữa rừng làm ra chuyện này, lại còn thú giao khiến y vừa thẹn vừa sợ, lỡđâu có người thợ săn nào đó tiến vào…
Cảm thấy y căng thẳng, Sở Thần cắn mông y một cái, cảnh báo:
“Thả lỏng, hôm nay ta không nhịn nữa đâu.”
Biết hôm nay mới là chính thức bắt đầu, Mạc U cố gắng thả lỏng, vừa lo lắng vừa hồi hộp mong chờ…
Nghe thấy những tiếng gầm gừ dần tiến lại về phía mình, Mạc U hoảng hốt quay đầu lại nhìn thì thấy một đàn sói hoang đang bao vây xung quanh liền sợ hãi đứng dậy, núp sau Sở Thần.
“Đừng sợ, chúng giúp ngươi canh chừng, bây giờ thì quỳ xuống đi, bảo bối, vi phu đút hai cái miệng nhỏ nhắn của ngươi ăn no.”
Sợ chọc giận hắn, Mạc U gạt cơn thẹn qua, chậm rãi quỳ xuống, hai tay chống lên mặt đất, nâng mông thật cao lên.
Sở Thần chồm lên người y, dùng phương phức *** của động vật, hai chân trước bấu lấy vai y, đặt phân thân trước cửa động hung hăng đâm vào.
“A….a…a..”
Hai vai bị bấu đau nhưng không thể so với cơn đau ở phía dưới. Phân thân hắn vừa vào liền trướng to lên như muốn xé rách hậu môn y, móc câu bật ra cấu vào vách tường bên trong, muốn rút cũng không rút ra được.
Không cho Mạc U chút thời gian thích ứng, Sở Thần đã liều mạng đâm rút, hung hăng sáp mạnh vào lỗ nhỏ của y.
“Ư…ưm….a…a.ư…”
Quên mất mình đang ở ngoài trời, y lớn tiếng rên rỉ. Xung quanh những con sói cũng bắt đầu cuồng hoan, tiếng rống, gầm gừ kích thích Mạc U, Mạc U cảm thấy mình giống như một con sói cái, bị giống đực bạo ***, phân thân y đã rỉ nước, mông chuyển động hùa theo cơn bạo dập của Sở Thần.
“Sướng không?” Vừa dập như giã gạo, Sở Thần vừa hỏi.
“Ưm…chậm lại…ư…sâu quá…ưm…aa…”
Lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt dàn dụa khắp gương mặt nhỏ nhắn, lúc này Mạc U đã gục xuống mặt đất, mông vểnh lên mặc hắn chiếm lấy.
Hơn một canh giờ, trời sẫm tối, Sở Thần mới phóng thích. Mạc U thìđã bắn ra hai lần. Bắn tinh xong một lúc lâu móc câu mới rũ xuống, Sở Thần rút phân thân ra, biến lại hình người nhét khăn vào trong mật huyệt chứa đầy dịch thể kia. Sau đó bế y lên đi vào trong nhà. Bên ngoài những con sói kia vẫn tiếp tục cuộc giao hoan của chúng.
“Thích không?” Sở Thần cười cười ám muội liếm vành tai y hỏi.
Lắc lắc đầu, cả người Mạc U đỏ bừng, ủy khuất trừng Sở Thần. Thú giao đãđành còn trước mặt bầy thú nữa chứ.
“Vậy thì ta đành phải làm đến khi ngươi thích mới thôi vậy.!” Ra vẻ bất đắc dĩ, Sở Thần chép chép miệng.
Rùng mình một cái, Mạc U ngước mắt đáng thương nhìn Sở Thần.
“Thôi vậy, ngày mai ta định dẫn ngươi đi dạo, nên hôm nay vậy làđủ.”
Sở Thần hảo tâm không trêu chọc y nữa, chỉ hôn một hồi rồi ôm y vào lòng ngủ. Mạc U cảm động nhiệt tình hôn trả hắn.
========H=======
Sáng hôm sau, Mạc U được ngủ trọn một đêm, tinh thần phấn chấn chuẩn bịđồđạc cho buổi dạo chơi.
Sở Thần ngồi sau lưng Mạc U vòng tay ôm y, thúc ngựa chạy vào mé rừng sâu, đến căn chòi cây của hắn.
Nướng cáăn uống no nê, hai người ngồi trên lưng ngựa chậm rãi đi dạo khắp khu rừng.
Mạc U tựa lưng vào ngực Sở Thần, nhìn những nơi lạ lẫm mà mình chưa từng đi qua thì cực kỳ thích thú. Khúc khích cười suốt đoạn đường. Lần đầu tiên y được cưỡi ngựa nha!!!!
Bỗng Mạc U cảm thấy phía sau mát mát, quay đầu nhìn liền giật mình hốt hoảng. Sở Thần không biết từ khi nào đã vạch mông y ra.
“Liếm ướt nó, ngoan.”
Nhu thuận ngậm lấy ba ngón tay của Sở Thần, Mạc U dùng nước bọt thấm ướt chúng. Ba ngón tay bới móc trong khoang miệng y, thụt ra thụt vào nhưđang mập hợp.
“Ưm…ưm..ưm..” nước bọt tràn ra khóe môi, Mạc U khẽ rên lên.
Trêu chọc y một hồi, Sở Thần rút ba ngón tay ra lần xuống dưới cắm thẳng vào hậu đình y, kiên nhẫn khuyếch trương.
“Ư~~~” rên lên một tiếng, Mạc U cảm thấy bên trong ngứa ngáy, hư không, nhịn không được lắc lư vòng eo.
“Dâm đãng.” Rút ba ngón tay ra, nhét phân thân cực nóng của mình vào mật động của y, bất ngờ thúc ngựa mạnh một cái.
Ngựa hí lên một tiếng, điên cuồng phi nước đại, phân thân Sở Thần cũng theo đóđâm vào thật sâu trong cơ thể Mạc U.
“Aaaaaaa—”
Phân thân Sở Thần thúc mạnh vào loạn xạ bên trong khiến Mạc U kinh hoàng hét to. Nắm chặt bờm ngựa, cả người y nẩy lên, dội xuống, thứ khổng lồ trong hậu môn càng thêm mãnh liệt đâm chọt. Phía dưới y đã cương lên bắn ra tung tóe lên thân ngựa. Kích thích liên tục không ngừng đánh vào tâm trí Mạc U, lần thứhai y bắn ra.
“Sở Thần, là ngươi à?”
Bỗng phía trước truyền đến tiếng người. Thấy HổĐầu cũng đang cưỡi ngựa tiến lại gần, Mạc U sợ hãi co rút nội bích, cứng ngắc người không dám động. Bị Sở Thần ngắt mông một cái, y khẽ run lên, tựa vào ngực hắn, cố gắng thả lỏng. May mắn làáo choàng đủ lớn để che đi cảnh tượng *** loạn phía dưới.
“HổĐầu ca, ngươi đi săn sao?” Liếc nhìn ống tên phía sau lưng gã, Sở Thần lên tiếng chào hỏi. Cốý giật dây cương một cái làm con ngựa thúc lên, hài lòng nhìn người trong lòng rên lên một tiếng nhỏ, xấu xa cười cười.
“Đúng vậy, hai người là…?
“Bọn ta cưỡi ngựa dạo chơi thôi, bảo bối, chào HổĐầu ca đi chứ.” Húc húc eo, Sở Thần nói với Mạc U
“Chào HổĐầu ca…ư…”
“Chào Mạc đệ, nhìn ngươi có vẻ không khỏe, không sao chứ?” Thấy y nhăn mặt nhíu mày, bộ dạng thống khổ, HổĐầu quan tâm hỏi.
“Ta…”
“Là do ta ngừng lại lâu quáấy mà, bảo bối nhà ta thích phi nước đại thôi.” Thay y giải thích, Sở Thần tà tà cười.
Đưa tay nhéo tay Sở Thần, Mạc U thẹn quá hóa giận nghiêng đầu đi.
“Thôi ta đi trước, cáo từ.”
Thấy bảo bối nhà mình nổi giận, Sở Thần tạm biệt HổĐầu phi ngựa chạy về ngôi nhà cây.
“A..ư..ưm..bại hoại…ư…”
“Ưm..chậm…phu quân …ư…”
Trong căn chòi cây, Sở Thần thúc ngựa chạy vòng tròn, điên cuồng xóc nảy, Mạc U rên đến lợi hại, phía dưới ra nước ướt đẫm nhiễu xuống thân ngựa tẫm tơi.
“A….nóng…ư…”
Ghìm ngựa lại, Sở Thần thật sâu bắn ra những luồng tinh mạnh mẽ. Do tư thế ngồi, dịch thể trào ra rơi xuống thân ngựa, hắn chậm rãi rút dục vọng của mình ra.
Ôm Mạc U nhảy xuống ngựa, Sở Thần đặt y nằm úp sấp trên giường. Đưa phân thân ướt rũđến bên môi y.
Mạc U do phát tiết quá nhiều nên mệt lả người, nhưng vẫn ngoan ngoãn hé môi tẩy sạch cho hắn. Sau đó lim dim thiếp đi.
Khi Mạc U tỉnh lại trời đã tối, Sở Thần bưng cháo loãng lên, y một hơi húp liền ba bát, tựa người vào lòng hắn thoải mái để hắn xoa xoa bụng cho mình.
Qua nửa canh giờ, Sở Thần lấy hộp gỗ của Lạc Ô ra, đẩy qua trước mặt Mạc U, thản nhiên nói:
“Hôm nay là đêm thứ bảy rồi, còn lại bao nhiêu đây hạt, bỏđi thì mất linh nghiệm, ngươi tự mình nhét chúng vào đi.” Nói xong bỏ qua một bên ngồi nhìn.
Nhìn cả chục hạt trong hộp, tay Mạc U run run, quỳ sấp xuống bắt đầu nhét vào. Bảy hạt, tám hạt, chín hạt… mồ hôi ướt đẫm hai bên thái dương, mặt đỏ bừng, y gồng người nhét hạt cuối cùng vào.
“Ư…..”
Cuối cùng cũng xong, dị vật nhồi đầy ma xát động đậy lung tung khiến y không dám nhúc nhích, giữ nguyên từ thế quỳ sấp như thế.
“Phải nghiền nát chúng ra nữa, bảo bối.” Sở Thần thảy một cọc gỗ lớn qua, ngồi yên, hiển nhiên không hề cóý giúp đỡ.
Cầm cọc gỗ nhẵn nhụi nhỏ hơn phân thân của y một chút nhưng độ dài thì hơn hẳn, Mạc U đặt nó lên tường, một đầu chỉa vào hậu môn của mình, ấn mạnh mông một cái, cọc gỗđâm vào lút cán đâm vỡ những hạt hắc thủy kia ra. Mặt Mạc U trắng bệch, há miệng không kêu nổi thành tiếng, chỉ có thểồồ thở gấp.
“Lại đây!”
Khập khễnh đi đến chỗ Sở Thần, nhu thuận quỳ xuống giữa hai chân hắn, dùng miệng hầu hạ con quái vật giữa háng hắn. Đến khi nó phình to ra thì dịu ngoan bò lên người hắn, không để hắn nhắc nhởđã tự giác dạng rộng chân, vươn tay muốn móc cọc gỗ ra thì hắn ngăn cản.
“Để yên ởđó, lấy tay banh mông rộng ra, ta muốn xem thử cái mông *** đãng này rộng bao nhiêu.”Ý tứ rõ ràng là muốn y chứa cả hai, không được rút ra.
Mạc U run rẩy, thử cho một ngón tay vào trong, cọc gỗở trong khiến diện tích hẹp đi, nhưng cũng kháẩm ướt. Mạc U tách mông ra, cầm lấy thứ khổng lồ kia của Sở Thần đặt trước lối vào rồi chậm rãi ngồi xuống.
“Aaaa….ư…….”
Phân thân to lớn chen chúc với cọc gỗ làm cho hậu môn y muốn vỡ ra, đau đớn không sao tả nổi. Tư thế này lại đạt đến độ sâu nhất định, khiến cho hai người kết hợp một cách sít sao, rên lên một tiếng, Mạc U dừng lại một chút để thích ứng. Thấy hắn không cóýđịnh động đậy thì bắt đầu lắc lư tự di chuyển. Hai tay vòng qua cổ hắn, y cố gắng từ từ nhấp lên nhấp xuống, cọc gỗ bị hắn thụt ra thụt vào đều đặn theo từng cú nhấp của y, sau cơn đau là khoái cảm tràn trề, tiếng rên rỉ vang lên mỗi lúc một lớn
“Ưm…aa…ư..ưm…”
Ngửa cổ ra sau, dâng lên hai quả chín trước ngực, Mạc U mềm mại nói: “Phu quân, cầu giúp ta.”
Sở Thần nghe giọng nói dịu êm kia, mắt tối đi thêm vài phần, cúi đầu cắn mạnh lên đầu nhũ y, bắt đầu điên cuồng nẩy hông lên. Tay vỗ mạnh lên mông y vài cái để lại mấy vệt đỏửng, tay kia mạnh mẽ chuyển động cọc gỗ.
“Ai cho phép dừng lại, tiếp tục làm đến khi ngươi bắn ra thì thôi.”
Mạc U lại bịăn đau, không dám lười biếng lắc mông thật mạnh phối hợp với từng cú thúc lên của hắn. Đầu đỉnh phía dưới đã hơi rỉ nước.
“Ư….ưm…ư….A …”
Mút mạnh lấy môi Sở Thần, y hôn hắn một cách cuồng nhiệt, một lát sau, Mạc U ngửa mạnh ra sau một chút, hét lớn tiết ra.
Xụi lơ trong lòng Sở Thần cảm nhận dư vị sau cao trào, bỗng y bị bế thốc lên. Biết đãđến lúc tiếp tục, y thả lỏng người tùy ý hắn bày bố.
Rút cọc gỗ kia ra, Sở Thần kiểm tra một chút không thấy dấu hiệu bị nứt ra thì an tâm, âm thầm cảm khái – Vật nhỏ này đúng là báu vật trời sinh mà.
Lần hoan ái cuối cùng, Sở Thần rất dịu dàng, đặt y nằm nghiêng trên giường, chân phải nhấc lên, Sở Thần từ phía sau chậm rãi sáp nhập.
“Ưm…ưm…ư…ưm..”
Ôn nhu trừu sáp, mỗi lần đều đỉnh vào điểm nhạy cảm của y, tay luồn qua vân vê hai hạt đậu đau rát trước ngực y, Mạc U khô nóng cả người nhưng không thể tiết ra thêm một giọt nào nữa. Nằm im hưởng thụ sự dịu dàng của hắn, những tiếng rên rỉ khàn đục bật ra khỏi miệng.
Chồm qua hôn lên môi y nuốt hết âm thanh y vào miệng, Sở Thần hung hăng luật động vài chục cái thì gầm một tiếng bắn ra.
Để yên dục vọng trong cơ thể y, Sở Thần ôm y nhập mộng. Kết thúc bảy ngày bảy đêm điên cuồng.
**********
Tác giả :
Băng Vy