Đến Tương Lai Tôi Là Học Bá
Chương 35
Edit: Thủy Lưu Ly
Tuy đấu trường cao cấp và đấu trường trung cấp có quan hệ thăng cấp, nhưng trình độ hai đấu trường này vẫn có chênh lệch.
Warner để mọi người vào đấu trường giả thuyết thi đấu là muốn nâng cao năng lực tác chiến đoàn đội, vì lẽ đó, nhất định phải thi đấu ở đấu trường cao cấp mới có thể đột phá cực hạn.
Thế nhưng hiện tại đã xuất hiện một vấn đề quan trọng, đó là nhân vật của Mạc Vấn vẫn còn đứng ở đấu trường trung cấp không nhúc nhích, vì thế để có thể cùng thi đấu cùng mọi người, mấy ngay nay cậu đã cố gắng không ít.
Đối với chuyện Mạc Vấn điên cuồng cày điểm trên đấu trường giả thuyết, mấy người Warner cũng biết, thế nhưng bọn họ đều là người ở đấu trường cao cấp, cho nên dù thương cũng không thể giúp được gì cả.
Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như thế, mỗi người chỉ có thể đăng ký một tài khoản ở thế giới giả thuyết, coi như có dùng tài khoản của người khác cũng không thể đăng nhập được, vì thế nếu Mạc Vấn muốn vào đấu trường cao cấp thì phải tự mình cố gắng.
May mà cuộc thi tinh anh của hệ viễn cổ đã kết thúc, muốn xin giáo sư An nghỉ tiết cũng rất thuận tiện, chỉ cần bình thường thành tích không quá kém, thì đa số giáo viên đều rất khoan dung.
Nhóm người ghiền mạng giả thuyết đột nhiên phát hiện đại thần Bóng dáng đã khôi phục trạng thái điên cuồng lúc ở đấu trường sơ cấp, mỗi buổi tối đều thi đấu không ngừng nghỉ để cày điểm, tốc độ tăng điểm quả thực khiến người bình thường chỉ có thể theo sau hít bụi.
Thấy Mạc Vấn liều mạng như vậy, cho dù mấy người Lambert có sốt ruột cũng bị tốc độ này dọa sợ hết hồn, cả Warner còn cố ý đến phòng Mạc Vấn liên lạc với cậu lúc cậu vẫn còn nằm trong khoang ngủ đông, trong giọng nói lộ rõ lo lắng: “Muộn mấy ngày cũng không sao, không cần gấp gáp như vậy, đừng để chưa tới thi đấu mà bản thân em đã ngã gục.”
Mạc Vấn cũng không phải là con nít, đương nhiên sẽ nắm rõ tình hình sức khỏe của bản thân, hơn nữa thân thể hắn là từ trong game mà ra, chỉ cần ngủ một giấc là thể lực có thể bổ đầy.
Sau khi lựa lời khuyên nhủ Warner trở về phòng, Mạc Vấn bổ sung dịch dinh dưỡng rồi trực tiếp nhắm mắt nghỉ ngơi trong khoang ngủ đông một lát, hoàn toàn không biết lúc này có rất nhiều người trong đấu trường đang điên cuồng lựa chọn tổ đội ngẫu nhiên.
Đại thần rất ít khi dùng chức năng tổ đội ngẫu nhiên này, đại thần cũng có trái tim pha lê, tổ đội ngẫu nhiên nghe qua có vẻ rất dễ dàng nhưng nếu chẳng may đụng phải kẻ ngu xuẩn thì lúc đó sẽ không dễ chịu mấy đâu.
Vì thế mà người bình thường rất ít khi có thể tổ đội thi đấu chung với đại thần, bỗng nhiên xuất hiện người thất thường lại có kỹ năng như Mạc Vấn, tất nhiên sẽ khiến mọi người nóng lòng muốn thử rồi.
Cho đến hiện tại ‘Tôi có bóng dáng’ vẫn thắng liên tục mà chưa từng thua một trận nào, giống như đối thủ mãi là newbie mà đội hữu mãi mãi là cao thủ vậy, cũng vì vậy mà hiện tại có rất nhiều người muốn trải nghiệm cảm giác được đại thần mang theo đánh một trận
Do đó, sau khi Mạc Vấn tỉnh ngủ, lúc xếp hàng thi đấu lập tức phát hiện họa phong của các đồng đội bắt đầu là lạ, như bình thường kiểu (Rồi rồi rồi, rốt cuộc cũng tình cờ gặp được đại thần rồi.) (Đại thần Bóng dáng mang tôi giả ngầu, mang tôi bay bay đi) gì gì quả thật đều chỉ là chút lòng thành, cơ mà…
Có ai nói cho cậu biết (Lão lái xe* mang theo êm với.) là có ý gì không?
(*ý chỉ dày dạn kinh nghiệm)
‘Góc’ là một học viên bình thường của hệ cơ giáp học viện Horst, tương tự anh ta cũng là fans của ‘Tôi có bóng dáng’, bởi vì từng được tổ đội với đại thần Bóng dáng, biết skill của đại thần rất lợi hại cho nên từ đó vẫn luôn sùng bái đối phương.
Nhưng mà anh ta không ngờ mình sẽ bị nhân bánh từ trên trời rớt trúng lần nữa, mãi đến khi thắng cuộc, bị truyền tống ra khỏi bản đồ, mới mơ màng phản ứng lại… Tui lại được đại thần lâm hạnh rồi!
Ngay sau đó ‘Góc’ hoảng lên, cuống quýt bắt đầu bận bịu đăng bài trên diễn đàn (Lại được tổ đội với đại thần Bóng dáng, vô cùng ung dung giành được thắng lợi 罒 ▽ 罒) Anh ta nghĩ bài viết của mình sẽ khiến mọi người ước ao ghen tị hận, nhưng không ngờ bài viết đã đăng nguyên buổi chiều mà không có một người nhắn lại, đây thật sự không bình thường chút nào.
‘Góc’ ôm khó hiểu càn quét diễn đàn một hồi, lại bị hàng loạt chữ ‘Đệt’ spam đầy óc.
(Hôm nay đại thần mang tui bay bay, mấy thím thì sao?)
([dán video] Ba ba Đàn (đàn cổ) dẫn đường phía trước, mấy tên cặn bã các người còn không mau quỳ liếm?) (Khoảng cách xa nhất là chúng ta ở cùng một bản đồ nhưng tôi ở đối diện cậu, có duyên mà không có phận ở cùng đại thần Bóng dáng.)…
Nguyên cái diễn đàn đều bị tin tức về đại thần Bóng dáng dán đầy, khó trách không ai để ý đến anh ta. ‘Góc’ khóc nhìn, chỉ định khoe khoan một cái mà cũng hổng có được, cục cưng không vui.
Lại tổ đội thi đấu thêm vài trận, rốt cuộc Mạc Vấn cũng đủ điểm để tiến vào đấu trường cao cấp, đồng thời xếp hạng đấu trường trung cấp lại xảy ra biến hóa.
Lúc trước khi Mạc Vấn bước vào đấu trường sơ cấp không hề có tiếng tăm gì, mãi đến khi video thi đấu của cậu được công bố, cộng thêm trong vòng một đêm leo lên bảng xếp hạng, lúc này mới hấp dẫn tầm mắt của nhân sĩ khắp nơi.
Thế nhưng bây giờ, Mạc Vấn đã thành danh từ lâu lại tiến vào trạng thái cày điểm lần nữa, mọi người không nhịn được mà ở đại sảnh nhìn chằm chằm sự thay đổi của Mạc Vấn. Lúc nickname Mạc Vấn biến mất khỏi đấu trường trung cấp, tất cả những người quan sát đều không nhịn được than thở.
Thật nhanh! Sợ là đã thăng cấp rồi.
Thi đấu ngẫu nhiên ở đấu trường trung cấp không dễ đánh như vậy, không biết vị phụ trợ sư thần bí này rốt cuộc có những thủ đoạn gì.
Mạc Vấn không biết có rất nhiều người đã bị tốc độ của cậu kinh sợ, chẳng qua thi đấu ngẫu nhiên ở đấu trường trung cấp không dễ ăn chút nào, suýt chút đã khiến cậu mệt chết, cũng suýt chút đã làm cậu lộ nguyên hình.
Chuyện Skill thì đương nhiên càng ít dùng càng rèn luyện năng lực của chính mình, nếu như mới ở đấu trường trung cấp đã giao toàn bộ skill ra ngoài thì lúc đến đấu trường cao cấp còn làm ăn gì được nữa.
Sau khi thành công thăng cấp đấu trường, Mạc Vấn mới thả lỏng mà ngủ ròng rã một ngày, đến khi cậu tỉnh dậy, định ra ngoài ăn cơm chiều lại vừa lúc gặp mặt Warner mới vừa tan học trở về, theo sau anh còn có một người nữa, là Dick.
Lúc nhìn thấy Mạc Vấn xuất hiện, Dick còn cười ngả ngớn chào hỏi như thường, mãi đến khi Mạc Vấn nói buổi tối cậu có thể cùng đánh 5V5, Dick Σ( ° △ °|||).
“Ba ngày! Chỉ ba ngày mà cậu đã thăng lên đấu trường cao cấp rồi?” Dick kinh ngạc nhìn Mạc Vấn, ngay cả khi một nhúm tóc phủ lên má cũng không kịp quản nó.
“Đúng đấy.” Mạc Vấn tự nhiên nhận lấy phần thức ăn Warner mang về, đẩy cửa ký túc xá đi vào, có chút không thể chờ đợi được mà xơi trước vài miếng rồi mới ngẩng đầu vừa ăn vừa ngó Dick, nói: “Rất nhanh hả? Bình thường thôi mà, dù sao tôi thi đấu cả ngày cả đêm, còn mấy người khác chắc do mỗi ngày chỉ online hai ba tiếng nên chậm hơn tôi chứ không phải tôi nhanh đâu.”
Mấy ngày nay luôn uống dịch dinh dưỡng không mùi không vị, vì thế bữa cơm này khiến cậu cảm thấy vui sướng như thần tiên.
Đã lâu không được nếm thử món thịt bò viên chính tông như vậy. Mạc Vấn vừa ăn vừa mồm miệng không rõ hỏi Warner: “Món này là ở cửa số mấy, ăn rất ngon.”
Warner cũng không nhớ rõ, lại gần cầm một viên cho vào miệng, hơi không xác định trả lời: “Số năm? Chắc là số năm.” Ăn xong, Warner cũng gật gật đầu đồng ý với Mạc Vấn: “Đúng là ăn rất ngon.”
Dick vốn là kẻ tham ăn, hai người này ăn được mà mình chỉ có thể ngồi nhìn? Điều này sao nhịn được? Nghĩ thế cũng bất chấp, lon ton chạy đi tìm một đôi đũa, gắp một viên cho vào miệng.
Ăn xong cũng không đánh giá hương vị, chỉ yên lặng tăng nhanh tốc độ nhai nuốt.
Một túi thịt bò viên đã nhanh chóng bị ba người tiêu diệt xong, đây vốn là phần của hai người, lại bị Dich miễn cưỡng chen vào, cuối cùng cả ba người ai cũng ăn không no.
Đối mặt với túi thức ăn trống trơn, ba người nhìn lẫn nhau, ai cũng không chịu mở miệng đề nghị lại mua thêm phần nữa, Mạc Vấn thở dài: “Tôi ăn thêm mì ăn liền, hai người thì sao?”
“Đồng ý.” Warner và Dick đều gật gật đầu.
Sau khi ăn no, Dick trở về ký túc xá của mình, theo lời Warner, thông báo cho Lambert và Amber chuẩn bị online đánh PK mấy trận 5V5.
Tuy rằng Mạc Vấn đã vào được đấu trường cao cấp nhưng chưa từng đấu trận nào trong này, vì thế không quá hiểu trình độ trung bình của những người trong này lắm.
Sau khi năm người tập hợp tổ đội xong, trong lòng Mạc Vấn bắt đầu nóng lòng muốn thử.
Cũng không biết nên nói số bọn họ may mắn hay đen đủi mà vừa vào bản đồ đã gặp một đội tương đối khó chơi.
“Xem ra đây sẽ là một trận đánh ác liệt đây, đối diện là ‘Túy ngọa (nằm) hồng trần’ dẫn đội.” Lambert hé miệng phun ra một câu, bình thường anh ta hay lang thang trên diễn đàn, cho nên đại thần tiểu thần gì, chỉ cần hỏi anh ta là biết ngay.
Warner lạnh nhạt “Ừ” một tiếng rồi không nói gì thêm. Mạc Vấn thấy vậy mới mở miệng tiếp lời: “Lúc bắt đầu mọi người không cần để ý đến tôi, nếu tôi không chạy nổi sẽ gọi mọi người.”
Bản lĩnh của Mạc Vấn bọn họ cũng hiểu, nếu cậu đã nói như thế, vậy chắc chắn không có vất đề, vì thế sau khi bắt đầu, bốn người đều trực tiếp vọt lên trước.
Ở đấu trường cao cấp, Túy ngọa hồng trần cũng là một nhân vật có tiếng, nhưng những người như bọn họ, bình thường đều rất ít đi dạo diễn đàn, so với việc lên diễn đàn xem topic nói ai lợi hại hơn ai, bọn họ càng muốn tự mình đến lĩnh giáo một trận.
Đây là lần đầu tiên Mạc Vấn tranh tài ở đấu trường cao cấp, tất nhiên Túy ngọa hồng trần còn chưa biết cậu. Tuy rằng hắn chưa từng gặp Mạc Vấn nhưng nick ‘Đặt cái tên’ của Warner, hắn có biết, cũng đã từng so tài qua.
Đồng đội bên cạnh Túy ngọa hồng trần có lòng nhắc nhở đội trưởng nhưng lại không dám mở miệng. Bởi vì Túy ngọa hồng trần là một người cực kỳ có thiên phú chỉ huy, nhưng đồng thời cũng là một người rất bá đạo, không cho phép người khác nói mấy chuyện vô bổ trong khi thi đấu.
Thấy Mạc Vấn cô đơn một mình phía sau, Túy ngọa hồng trần dứt khoát phái hai người ra để đánh giết Mạc Vấn.
Đây là thi đấu giả thuyết, người bị giết ở đây sẽ không tạo thành tổn thất gì trong hiện thực, vì thế, lúc thi đấu 5V5 thế này, chỉ cần phụ trợ sư sơ ý một chút, nhất định sẽ trở thành sự tồn tại bị đánh giết.
Thấy hai người đối diện khí thế bừng bừng chạy lại chỗ mình. Mạc Vấn không nhanh không chậm ném cho đối phương mấy skill kéo dài thương tổn, sau đó, quay người, bắt đầu, chạy.
Trong thực tế, chỉ cần hơi quá tay thì skill kéo dài thương tổn thậm chí có thể đánh chết người, thế nhưng vì trong thế giới giả thuyết này không cần kiêng dè nhiều lắm, lại rất khó bị người khác phát hiện, nên được xem là thần kỹ của Mạc Vấn.
Tốc độ của đối phương rất nhanh, căn bản không muốn cho Mạc Vấn chút chỗ trống nào. Trong chớp mắt, một người đã chặn trước người Mạc Vấn, người còn lại thì bọc sau lưng cậu.
“Mạc Vấn cẩn thận!” Warner tăng âm lượng, lớn tiếng nhắc nhở Mạc Vấn.
Khi giọng nói của Warner vừa dứt, cánh tay cơ giáp đối thủ cũng nhanh chóng đập xuống. Amber cách quá xa, hoàn toàn không có cách nào nhào tới kịp, chỉ có thể gào thét một tiếng, đồng thời xiết chặt nắm đấm, đấm về phía Túy ngọa hồng trần.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Mạc Vấn phát động một skill chưa từng sử dụng trong thi đấu —— Sơ Ảnh Hoành Tà.
Nickname ở thế giới giả thuyết của Mạc Vấn là căn cứ hiệu quả của skill này, bốn chữ Tôi có bóng dáng đã giải thích công dụng skill này một cách hoàn mỹ.
Trong nháy mắt, sáu Mạc Vấn giống nhau như đúc phân tán ở mỗi góc của địa đồ, tác dụng của ảo ảnh không chỉ mê hoặc đối phương, mà còn có thể giúp người sử dụng di động trong nháy mắt.
Trong lúc ảo ảnh xuất hiện, bản thể đồng thời được dời sang vị trí khác, thứ đánh đổi là ảo ảnh bị bản thể thay thế sẽ biến mất.
Mạc Vấn dứt khoát lợi dụng thời cơ dời ra sau lưng phụ trợ sư đối diện, cũng đẩy mạnh y vào phạm vi chiến đấu của Lambert.
Mà ở chỗ cũ, nắm đấm của cơ giáp kia nhào vào khoảng không, vừa ngẩng đầu muốn tìm tung tích cậu lần nữa lại phát hiện ‘Mạc Vấn’ đang đứng ở chỗ khác đánh đàn, cũng không nghĩ quá nhiều mà hung hăng vọt lên.
Sau khi Lambert phát hiện phụ trợ đối diện bị Mạc Vấn hãm hại, anh ta tất nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này, dùng một quyền miểu sát đối phương, tiêu diệt thành viên đầu tên của đối thủ.
“Cậu bị ngu hả? Đó là giả! Nhanh chóng trở về!” Túy ngọa hồng trần thấy người mình ngốc ngốc chạy theo đuổi đánh ảo ảnh, tức đến mức suýt chửi má nó. Tên đó ngốc à, phụ trợ người ta có ngốc đến mức đứng yên một chỗ để bị đánh như vậy không hả? Cũng không biết động não suy nghĩ xem có vấn đề không!
Trong mấy giây khi hắn chửi đổng, Dick thần không biết quỷ không hay luồn ra sau hắn, nhấc chân, đạp bay Túy ngọa hồng trần.
Trên thực tế Dick sử dụng loại cơ giáp hạng nhẹ, cho nên đại biểu thao tác của anh ta sẽ linh hoạt hơn người khác nhiều. Linh hoạt (người) + linh hoạt (cơ giáp) sẽ khiến cơ giáp phát huy hiệu quả lớn nhất.
Loại linh hoạt này khiến Dick thành công kiếm lợi, hung hăng đá bay một vị đại thần.
Túy ngọa hồng trần sao có thể bị đánh đổ nhanh như vậy được, dù sao hắn cũng là một vị đại thần lâu năm mà. Chỉ thấy Túy ngọa hồng trần vốn bị đá bay đã không nhanh không chậm điều chỉnh tốt tư thế trên không, xoay người bổ nhào ngược về phía Dick.
Lúc này, thành viên trong đội của Túy ngọa hồng trần cũng đã âm thầm vây quanh Dick từ khi nào.
“Không được, bọn họ muốn miểu sát tớ!” Dick đoán ra mục đích của đối phương, sắc mặt thay đổi, mắt thấy bốn nắm đấm sẽ đồng loạt rơi trên cơ giáp mình, Dick kêu rên một tiếng: “Mạc Vấn cứu tôi!”
Thật ra câu này chỉ là phản xạ có điều kiện của Dick mà thôi, bởi Dick cũng không chắc chắn Mạc Vấn có thể cứu được mình hay không.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Mạc Vấn nhanh chóng quay đầu lại, chính xác ném một skill lại chỗ Dick.
Vẫn là một vòng sáng, có điều hoa văn lại rất khác ‘Giang trục Nguyệt Thiên’. Đây là thần kỹ khiến người người căm hận của Trường Ca —— Tiếu Ngạo Quang Âm.
Tiếu Ngạo Quang Âm, người chơi nằm trong âm vực thì thương tổn sẽ giảm đến 40%, hơn nữa những người chơi trong ngoài âm vực cũng không có cách nào sử dụng skill với nhau.
Nói đơn giản thì skill này có tác dụng là người đứng trong âm vực có hiệu quả giảm thương, nhưng không thể công kích người ngoài âm vực, cũng vậy, người ngoài âm vực cũng không có cách nào công kích người bên trong, trừ khi bọn họ đều đứng trong âm vực.
Tuy Mạc Vấn đã xem xét kỹ vị trí rồi mới ném, nhưng vì chút trục trặc kỹ thuật mà Dick chỉ đứng ở biên giới vòng giảm thương mà không phải trung tâm, cho nên Dick cứ trơ mắt nhìn công kích của mấy người Túy ngọa hồng trần đến trước mặt anh ta mà không có cách nào tiến thêm được nữa, cứ như đánh vào kết giới, thứ mà mấy tiểu thuyết ma huyễn thường nhắc đến ấy.
Mấy người Túy ngọa hồng trần dùng toàn lực công kích, ý muốn một đòn giết chết, nhưng kỳ quái là công kích của bọn họ như đánh vào một bức tường không khí không thể nhìn thấy, Túy ngọa hồng trần cũng vì dùng sức quá mạnh mà mặt mũi đều bị biến hình.
May mắn vì ở trong cơ giáp nên không ai phát hiện nếu không hình tượng của Túy ngọa hồng trần trong lòng fans đã mất sạch.
“Chuyện gì thế này!” Túy ngọa hồng trần la hoảng trên kênh đội ngũ, nhưng tình huống trước mắt đã không cho phép hắn tiếp tục chần chờ nữa, nhìn ‘Đặt cái tên’ hung hăng từ trên không trung lao xuống, hắn vội vã giơ tay ngăn cản thế tiến công của đối phương.
Loại trùng kích cực lớn này khiến Túy ngọa hồng trần phải liên tục rút lui ba bước, cơ giáp cũng bị đánh lõm vào một mảng lớn.
Đèn đỏ cảnh báo bên cạnh liên tục chớp nháy, điều này đại biểu hệ thống mạng giả thuyết đang nhắc nhở cơ giáp của hắn đã bị phá hỏng gần hết rồi.
“Mẹ nhà nó!” Túy ngọa hồng trần ngồi trong buồng lái há mồm mắng một câu, sau đó lật người né tránh công kích của người sau lưng.
“Túy ngọa hồng trần sắp không chịu được nữa rồi, Mạc Vấn thêm giảm tốc, lại ném một vòng mộng bức nữa.” Warner có tự tin một đòn vừa rồi của chính mình tuyệt đối làm đối phương không chịu nổi, ai bảo ngay thời khắc mấu chốt mà Túy ngọa hồng trần lại ngây người, cho nên mới trốn tránh không kịp đây.
Mạc Vấn nghe Warner nói mình thả thêm một vòng mộng bức nữa, trong lòng vừa buồn cười lại không biết nói gì cho phải. Cách gọi này là cậu nói cho đối phương biết, bởi vì lúc cấp bách, tên Giang Trục Nguyệt Thiên rất khó có thể hét lên được.
Nếu so sánh thì cách gọi vòng mộng bức nhanh, gọn, lại dễ gọi hơn nhiều.
Lấy Warner làm trung tâm, bao phủ toàn bộ đối thủ vào trong phạm vi vòng mộng bức.
Người nhìn thấy skill này lần đầu sẽ không phản ứng nhanh như vậy, cũng không biết ngay lập tức nắm chặt thời gian chạy trốn là quyết sách tốt nhất, vì thế thừa dịp đối phương sững sờ, bên Mạc Vấn như ong vỡ tổ xông lên giết chết đội ngũ Túy ngọa hồng trần.
Lúc Túy ngọa hồng trần ngã xuống liền báo trước kết cục cuối cùng của mấy người bọn họ. Không giống bên Mạc Vấn tinh thần tăng vọt, kênh đội ngũ của đối thủ đã trở nên im lặng như tờ.
Từ lúc chết đến hiện tại, Túy ngọa hồng trần vẫn không nói một câu, nếu bây giờ hắn mở miệng mắng thì không đáng sợ lắm, đáng sợ là hắn ngoài trầm mặc nhưng bên trong lại bạo phát.
Trong lòng đồng đội hắn không ngừng nơm nớp lo sợ, chỉ lo lúc mình không chú ý sẽ bị tiếng gào đột ngột của hắn dọa run rẩy, cũng vì thế mà từ lúc kết thúc đến giờ, cả đám bọn họ đều ở trong trạng thái căng thẳng, không dám thả lỏng chút nào.
“Nhanh kết thúc đi!” Warner đưa ra chỉ lệnh cuối cùng.
Sau khi bên mình thắng bị truyền tống ra khỏi bản đồ, dường như tinh thần của Dick vẫn còn trong trạng thái lâng lâng mờ mịt. Giời ạ, quá thần kỳ! Như vậy cũng được hả!
Dick không ngờ trong tình cảnh ấy mà bản thân vẫn được cứu, chuyện này xảy ra khi những thành viên khác đều đang chiến đấu, cho dù có chú ý tới tình huống bên này cũng không thể hiểu được tính hung hiểm trong đó.
Đúng là hung hiểm, nếu chậm thêm một giây, Dick sẽ bị đánh văng ra ngoài, nhưng may mắn Mạc Vấn đã nắm chắc được thời gian, dùng một giây này đổi lại cơ hội sống sót cho Dick, năng lực nắm chắt thời cơ của cậu không thể không khiến người ta khâm phục.
“Nói đi, cậu còn chiêu gì nữa!”
Khi tổ đội, lúc bị truyền tống ra khỏi bản đồ thì mọi người sẽ cùng xuất hiện trong một đại sảnh, Dick nắm vai Mạc Vấn, dáng vẻ thần thần bí bí nói với Mạc Vấn: “Cậu có thể lén lút nói cho tôi biết, tôi sẽ không nói lại cho bọn họ đâu.”
Mạc Vấn quạt cánh tay trên vai xuống, tỏ vẻ cái gì cũng không biết, trả lời: “Anh đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu.”
“Đừng giả bộ! Cậu tuyệt đối còn tư tàng.” Dick vẫn chưa chịu từ bỏ ý định mà sáp tới, kết quả đã bị Warner không nhìn nổi tha đi.
Riêng Lambert và Amber đứng cạnh thì cật lực nhịn cười, bả vai run lên từng đợt.
Tuy đấu trường cao cấp và đấu trường trung cấp có quan hệ thăng cấp, nhưng trình độ hai đấu trường này vẫn có chênh lệch.
Warner để mọi người vào đấu trường giả thuyết thi đấu là muốn nâng cao năng lực tác chiến đoàn đội, vì lẽ đó, nhất định phải thi đấu ở đấu trường cao cấp mới có thể đột phá cực hạn.
Thế nhưng hiện tại đã xuất hiện một vấn đề quan trọng, đó là nhân vật của Mạc Vấn vẫn còn đứng ở đấu trường trung cấp không nhúc nhích, vì thế để có thể cùng thi đấu cùng mọi người, mấy ngay nay cậu đã cố gắng không ít.
Đối với chuyện Mạc Vấn điên cuồng cày điểm trên đấu trường giả thuyết, mấy người Warner cũng biết, thế nhưng bọn họ đều là người ở đấu trường cao cấp, cho nên dù thương cũng không thể giúp được gì cả.
Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như thế, mỗi người chỉ có thể đăng ký một tài khoản ở thế giới giả thuyết, coi như có dùng tài khoản của người khác cũng không thể đăng nhập được, vì thế nếu Mạc Vấn muốn vào đấu trường cao cấp thì phải tự mình cố gắng.
May mà cuộc thi tinh anh của hệ viễn cổ đã kết thúc, muốn xin giáo sư An nghỉ tiết cũng rất thuận tiện, chỉ cần bình thường thành tích không quá kém, thì đa số giáo viên đều rất khoan dung.
Nhóm người ghiền mạng giả thuyết đột nhiên phát hiện đại thần Bóng dáng đã khôi phục trạng thái điên cuồng lúc ở đấu trường sơ cấp, mỗi buổi tối đều thi đấu không ngừng nghỉ để cày điểm, tốc độ tăng điểm quả thực khiến người bình thường chỉ có thể theo sau hít bụi.
Thấy Mạc Vấn liều mạng như vậy, cho dù mấy người Lambert có sốt ruột cũng bị tốc độ này dọa sợ hết hồn, cả Warner còn cố ý đến phòng Mạc Vấn liên lạc với cậu lúc cậu vẫn còn nằm trong khoang ngủ đông, trong giọng nói lộ rõ lo lắng: “Muộn mấy ngày cũng không sao, không cần gấp gáp như vậy, đừng để chưa tới thi đấu mà bản thân em đã ngã gục.”
Mạc Vấn cũng không phải là con nít, đương nhiên sẽ nắm rõ tình hình sức khỏe của bản thân, hơn nữa thân thể hắn là từ trong game mà ra, chỉ cần ngủ một giấc là thể lực có thể bổ đầy.
Sau khi lựa lời khuyên nhủ Warner trở về phòng, Mạc Vấn bổ sung dịch dinh dưỡng rồi trực tiếp nhắm mắt nghỉ ngơi trong khoang ngủ đông một lát, hoàn toàn không biết lúc này có rất nhiều người trong đấu trường đang điên cuồng lựa chọn tổ đội ngẫu nhiên.
Đại thần rất ít khi dùng chức năng tổ đội ngẫu nhiên này, đại thần cũng có trái tim pha lê, tổ đội ngẫu nhiên nghe qua có vẻ rất dễ dàng nhưng nếu chẳng may đụng phải kẻ ngu xuẩn thì lúc đó sẽ không dễ chịu mấy đâu.
Vì thế mà người bình thường rất ít khi có thể tổ đội thi đấu chung với đại thần, bỗng nhiên xuất hiện người thất thường lại có kỹ năng như Mạc Vấn, tất nhiên sẽ khiến mọi người nóng lòng muốn thử rồi.
Cho đến hiện tại ‘Tôi có bóng dáng’ vẫn thắng liên tục mà chưa từng thua một trận nào, giống như đối thủ mãi là newbie mà đội hữu mãi mãi là cao thủ vậy, cũng vì vậy mà hiện tại có rất nhiều người muốn trải nghiệm cảm giác được đại thần mang theo đánh một trận
Do đó, sau khi Mạc Vấn tỉnh ngủ, lúc xếp hàng thi đấu lập tức phát hiện họa phong của các đồng đội bắt đầu là lạ, như bình thường kiểu (Rồi rồi rồi, rốt cuộc cũng tình cờ gặp được đại thần rồi.) (Đại thần Bóng dáng mang tôi giả ngầu, mang tôi bay bay đi) gì gì quả thật đều chỉ là chút lòng thành, cơ mà…
Có ai nói cho cậu biết (Lão lái xe* mang theo êm với.) là có ý gì không?
(*ý chỉ dày dạn kinh nghiệm)
‘Góc’ là một học viên bình thường của hệ cơ giáp học viện Horst, tương tự anh ta cũng là fans của ‘Tôi có bóng dáng’, bởi vì từng được tổ đội với đại thần Bóng dáng, biết skill của đại thần rất lợi hại cho nên từ đó vẫn luôn sùng bái đối phương.
Nhưng mà anh ta không ngờ mình sẽ bị nhân bánh từ trên trời rớt trúng lần nữa, mãi đến khi thắng cuộc, bị truyền tống ra khỏi bản đồ, mới mơ màng phản ứng lại… Tui lại được đại thần lâm hạnh rồi!
Ngay sau đó ‘Góc’ hoảng lên, cuống quýt bắt đầu bận bịu đăng bài trên diễn đàn (Lại được tổ đội với đại thần Bóng dáng, vô cùng ung dung giành được thắng lợi 罒 ▽ 罒) Anh ta nghĩ bài viết của mình sẽ khiến mọi người ước ao ghen tị hận, nhưng không ngờ bài viết đã đăng nguyên buổi chiều mà không có một người nhắn lại, đây thật sự không bình thường chút nào.
‘Góc’ ôm khó hiểu càn quét diễn đàn một hồi, lại bị hàng loạt chữ ‘Đệt’ spam đầy óc.
(Hôm nay đại thần mang tui bay bay, mấy thím thì sao?)
([dán video] Ba ba Đàn (đàn cổ) dẫn đường phía trước, mấy tên cặn bã các người còn không mau quỳ liếm?) (Khoảng cách xa nhất là chúng ta ở cùng một bản đồ nhưng tôi ở đối diện cậu, có duyên mà không có phận ở cùng đại thần Bóng dáng.)…
Nguyên cái diễn đàn đều bị tin tức về đại thần Bóng dáng dán đầy, khó trách không ai để ý đến anh ta. ‘Góc’ khóc nhìn, chỉ định khoe khoan một cái mà cũng hổng có được, cục cưng không vui.
Lại tổ đội thi đấu thêm vài trận, rốt cuộc Mạc Vấn cũng đủ điểm để tiến vào đấu trường cao cấp, đồng thời xếp hạng đấu trường trung cấp lại xảy ra biến hóa.
Lúc trước khi Mạc Vấn bước vào đấu trường sơ cấp không hề có tiếng tăm gì, mãi đến khi video thi đấu của cậu được công bố, cộng thêm trong vòng một đêm leo lên bảng xếp hạng, lúc này mới hấp dẫn tầm mắt của nhân sĩ khắp nơi.
Thế nhưng bây giờ, Mạc Vấn đã thành danh từ lâu lại tiến vào trạng thái cày điểm lần nữa, mọi người không nhịn được mà ở đại sảnh nhìn chằm chằm sự thay đổi của Mạc Vấn. Lúc nickname Mạc Vấn biến mất khỏi đấu trường trung cấp, tất cả những người quan sát đều không nhịn được than thở.
Thật nhanh! Sợ là đã thăng cấp rồi.
Thi đấu ngẫu nhiên ở đấu trường trung cấp không dễ đánh như vậy, không biết vị phụ trợ sư thần bí này rốt cuộc có những thủ đoạn gì.
Mạc Vấn không biết có rất nhiều người đã bị tốc độ của cậu kinh sợ, chẳng qua thi đấu ngẫu nhiên ở đấu trường trung cấp không dễ ăn chút nào, suýt chút đã khiến cậu mệt chết, cũng suýt chút đã làm cậu lộ nguyên hình.
Chuyện Skill thì đương nhiên càng ít dùng càng rèn luyện năng lực của chính mình, nếu như mới ở đấu trường trung cấp đã giao toàn bộ skill ra ngoài thì lúc đến đấu trường cao cấp còn làm ăn gì được nữa.
Sau khi thành công thăng cấp đấu trường, Mạc Vấn mới thả lỏng mà ngủ ròng rã một ngày, đến khi cậu tỉnh dậy, định ra ngoài ăn cơm chiều lại vừa lúc gặp mặt Warner mới vừa tan học trở về, theo sau anh còn có một người nữa, là Dick.
Lúc nhìn thấy Mạc Vấn xuất hiện, Dick còn cười ngả ngớn chào hỏi như thường, mãi đến khi Mạc Vấn nói buổi tối cậu có thể cùng đánh 5V5, Dick Σ( ° △ °|||).
“Ba ngày! Chỉ ba ngày mà cậu đã thăng lên đấu trường cao cấp rồi?” Dick kinh ngạc nhìn Mạc Vấn, ngay cả khi một nhúm tóc phủ lên má cũng không kịp quản nó.
“Đúng đấy.” Mạc Vấn tự nhiên nhận lấy phần thức ăn Warner mang về, đẩy cửa ký túc xá đi vào, có chút không thể chờ đợi được mà xơi trước vài miếng rồi mới ngẩng đầu vừa ăn vừa ngó Dick, nói: “Rất nhanh hả? Bình thường thôi mà, dù sao tôi thi đấu cả ngày cả đêm, còn mấy người khác chắc do mỗi ngày chỉ online hai ba tiếng nên chậm hơn tôi chứ không phải tôi nhanh đâu.”
Mấy ngày nay luôn uống dịch dinh dưỡng không mùi không vị, vì thế bữa cơm này khiến cậu cảm thấy vui sướng như thần tiên.
Đã lâu không được nếm thử món thịt bò viên chính tông như vậy. Mạc Vấn vừa ăn vừa mồm miệng không rõ hỏi Warner: “Món này là ở cửa số mấy, ăn rất ngon.”
Warner cũng không nhớ rõ, lại gần cầm một viên cho vào miệng, hơi không xác định trả lời: “Số năm? Chắc là số năm.” Ăn xong, Warner cũng gật gật đầu đồng ý với Mạc Vấn: “Đúng là ăn rất ngon.”
Dick vốn là kẻ tham ăn, hai người này ăn được mà mình chỉ có thể ngồi nhìn? Điều này sao nhịn được? Nghĩ thế cũng bất chấp, lon ton chạy đi tìm một đôi đũa, gắp một viên cho vào miệng.
Ăn xong cũng không đánh giá hương vị, chỉ yên lặng tăng nhanh tốc độ nhai nuốt.
Một túi thịt bò viên đã nhanh chóng bị ba người tiêu diệt xong, đây vốn là phần của hai người, lại bị Dich miễn cưỡng chen vào, cuối cùng cả ba người ai cũng ăn không no.
Đối mặt với túi thức ăn trống trơn, ba người nhìn lẫn nhau, ai cũng không chịu mở miệng đề nghị lại mua thêm phần nữa, Mạc Vấn thở dài: “Tôi ăn thêm mì ăn liền, hai người thì sao?”
“Đồng ý.” Warner và Dick đều gật gật đầu.
Sau khi ăn no, Dick trở về ký túc xá của mình, theo lời Warner, thông báo cho Lambert và Amber chuẩn bị online đánh PK mấy trận 5V5.
Tuy rằng Mạc Vấn đã vào được đấu trường cao cấp nhưng chưa từng đấu trận nào trong này, vì thế không quá hiểu trình độ trung bình của những người trong này lắm.
Sau khi năm người tập hợp tổ đội xong, trong lòng Mạc Vấn bắt đầu nóng lòng muốn thử.
Cũng không biết nên nói số bọn họ may mắn hay đen đủi mà vừa vào bản đồ đã gặp một đội tương đối khó chơi.
“Xem ra đây sẽ là một trận đánh ác liệt đây, đối diện là ‘Túy ngọa (nằm) hồng trần’ dẫn đội.” Lambert hé miệng phun ra một câu, bình thường anh ta hay lang thang trên diễn đàn, cho nên đại thần tiểu thần gì, chỉ cần hỏi anh ta là biết ngay.
Warner lạnh nhạt “Ừ” một tiếng rồi không nói gì thêm. Mạc Vấn thấy vậy mới mở miệng tiếp lời: “Lúc bắt đầu mọi người không cần để ý đến tôi, nếu tôi không chạy nổi sẽ gọi mọi người.”
Bản lĩnh của Mạc Vấn bọn họ cũng hiểu, nếu cậu đã nói như thế, vậy chắc chắn không có vất đề, vì thế sau khi bắt đầu, bốn người đều trực tiếp vọt lên trước.
Ở đấu trường cao cấp, Túy ngọa hồng trần cũng là một nhân vật có tiếng, nhưng những người như bọn họ, bình thường đều rất ít đi dạo diễn đàn, so với việc lên diễn đàn xem topic nói ai lợi hại hơn ai, bọn họ càng muốn tự mình đến lĩnh giáo một trận.
Đây là lần đầu tiên Mạc Vấn tranh tài ở đấu trường cao cấp, tất nhiên Túy ngọa hồng trần còn chưa biết cậu. Tuy rằng hắn chưa từng gặp Mạc Vấn nhưng nick ‘Đặt cái tên’ của Warner, hắn có biết, cũng đã từng so tài qua.
Đồng đội bên cạnh Túy ngọa hồng trần có lòng nhắc nhở đội trưởng nhưng lại không dám mở miệng. Bởi vì Túy ngọa hồng trần là một người cực kỳ có thiên phú chỉ huy, nhưng đồng thời cũng là một người rất bá đạo, không cho phép người khác nói mấy chuyện vô bổ trong khi thi đấu.
Thấy Mạc Vấn cô đơn một mình phía sau, Túy ngọa hồng trần dứt khoát phái hai người ra để đánh giết Mạc Vấn.
Đây là thi đấu giả thuyết, người bị giết ở đây sẽ không tạo thành tổn thất gì trong hiện thực, vì thế, lúc thi đấu 5V5 thế này, chỉ cần phụ trợ sư sơ ý một chút, nhất định sẽ trở thành sự tồn tại bị đánh giết.
Thấy hai người đối diện khí thế bừng bừng chạy lại chỗ mình. Mạc Vấn không nhanh không chậm ném cho đối phương mấy skill kéo dài thương tổn, sau đó, quay người, bắt đầu, chạy.
Trong thực tế, chỉ cần hơi quá tay thì skill kéo dài thương tổn thậm chí có thể đánh chết người, thế nhưng vì trong thế giới giả thuyết này không cần kiêng dè nhiều lắm, lại rất khó bị người khác phát hiện, nên được xem là thần kỹ của Mạc Vấn.
Tốc độ của đối phương rất nhanh, căn bản không muốn cho Mạc Vấn chút chỗ trống nào. Trong chớp mắt, một người đã chặn trước người Mạc Vấn, người còn lại thì bọc sau lưng cậu.
“Mạc Vấn cẩn thận!” Warner tăng âm lượng, lớn tiếng nhắc nhở Mạc Vấn.
Khi giọng nói của Warner vừa dứt, cánh tay cơ giáp đối thủ cũng nhanh chóng đập xuống. Amber cách quá xa, hoàn toàn không có cách nào nhào tới kịp, chỉ có thể gào thét một tiếng, đồng thời xiết chặt nắm đấm, đấm về phía Túy ngọa hồng trần.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Mạc Vấn phát động một skill chưa từng sử dụng trong thi đấu —— Sơ Ảnh Hoành Tà.
Nickname ở thế giới giả thuyết của Mạc Vấn là căn cứ hiệu quả của skill này, bốn chữ Tôi có bóng dáng đã giải thích công dụng skill này một cách hoàn mỹ.
Trong nháy mắt, sáu Mạc Vấn giống nhau như đúc phân tán ở mỗi góc của địa đồ, tác dụng của ảo ảnh không chỉ mê hoặc đối phương, mà còn có thể giúp người sử dụng di động trong nháy mắt.
Trong lúc ảo ảnh xuất hiện, bản thể đồng thời được dời sang vị trí khác, thứ đánh đổi là ảo ảnh bị bản thể thay thế sẽ biến mất.
Mạc Vấn dứt khoát lợi dụng thời cơ dời ra sau lưng phụ trợ sư đối diện, cũng đẩy mạnh y vào phạm vi chiến đấu của Lambert.
Mà ở chỗ cũ, nắm đấm của cơ giáp kia nhào vào khoảng không, vừa ngẩng đầu muốn tìm tung tích cậu lần nữa lại phát hiện ‘Mạc Vấn’ đang đứng ở chỗ khác đánh đàn, cũng không nghĩ quá nhiều mà hung hăng vọt lên.
Sau khi Lambert phát hiện phụ trợ đối diện bị Mạc Vấn hãm hại, anh ta tất nhiên không muốn bỏ qua cơ hội này, dùng một quyền miểu sát đối phương, tiêu diệt thành viên đầu tên của đối thủ.
“Cậu bị ngu hả? Đó là giả! Nhanh chóng trở về!” Túy ngọa hồng trần thấy người mình ngốc ngốc chạy theo đuổi đánh ảo ảnh, tức đến mức suýt chửi má nó. Tên đó ngốc à, phụ trợ người ta có ngốc đến mức đứng yên một chỗ để bị đánh như vậy không hả? Cũng không biết động não suy nghĩ xem có vấn đề không!
Trong mấy giây khi hắn chửi đổng, Dick thần không biết quỷ không hay luồn ra sau hắn, nhấc chân, đạp bay Túy ngọa hồng trần.
Trên thực tế Dick sử dụng loại cơ giáp hạng nhẹ, cho nên đại biểu thao tác của anh ta sẽ linh hoạt hơn người khác nhiều. Linh hoạt (người) + linh hoạt (cơ giáp) sẽ khiến cơ giáp phát huy hiệu quả lớn nhất.
Loại linh hoạt này khiến Dick thành công kiếm lợi, hung hăng đá bay một vị đại thần.
Túy ngọa hồng trần sao có thể bị đánh đổ nhanh như vậy được, dù sao hắn cũng là một vị đại thần lâu năm mà. Chỉ thấy Túy ngọa hồng trần vốn bị đá bay đã không nhanh không chậm điều chỉnh tốt tư thế trên không, xoay người bổ nhào ngược về phía Dick.
Lúc này, thành viên trong đội của Túy ngọa hồng trần cũng đã âm thầm vây quanh Dick từ khi nào.
“Không được, bọn họ muốn miểu sát tớ!” Dick đoán ra mục đích của đối phương, sắc mặt thay đổi, mắt thấy bốn nắm đấm sẽ đồng loạt rơi trên cơ giáp mình, Dick kêu rên một tiếng: “Mạc Vấn cứu tôi!”
Thật ra câu này chỉ là phản xạ có điều kiện của Dick mà thôi, bởi Dick cũng không chắc chắn Mạc Vấn có thể cứu được mình hay không.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Mạc Vấn nhanh chóng quay đầu lại, chính xác ném một skill lại chỗ Dick.
Vẫn là một vòng sáng, có điều hoa văn lại rất khác ‘Giang trục Nguyệt Thiên’. Đây là thần kỹ khiến người người căm hận của Trường Ca —— Tiếu Ngạo Quang Âm.
Tiếu Ngạo Quang Âm, người chơi nằm trong âm vực thì thương tổn sẽ giảm đến 40%, hơn nữa những người chơi trong ngoài âm vực cũng không có cách nào sử dụng skill với nhau.
Nói đơn giản thì skill này có tác dụng là người đứng trong âm vực có hiệu quả giảm thương, nhưng không thể công kích người ngoài âm vực, cũng vậy, người ngoài âm vực cũng không có cách nào công kích người bên trong, trừ khi bọn họ đều đứng trong âm vực.
Tuy Mạc Vấn đã xem xét kỹ vị trí rồi mới ném, nhưng vì chút trục trặc kỹ thuật mà Dick chỉ đứng ở biên giới vòng giảm thương mà không phải trung tâm, cho nên Dick cứ trơ mắt nhìn công kích của mấy người Túy ngọa hồng trần đến trước mặt anh ta mà không có cách nào tiến thêm được nữa, cứ như đánh vào kết giới, thứ mà mấy tiểu thuyết ma huyễn thường nhắc đến ấy.
Mấy người Túy ngọa hồng trần dùng toàn lực công kích, ý muốn một đòn giết chết, nhưng kỳ quái là công kích của bọn họ như đánh vào một bức tường không khí không thể nhìn thấy, Túy ngọa hồng trần cũng vì dùng sức quá mạnh mà mặt mũi đều bị biến hình.
May mắn vì ở trong cơ giáp nên không ai phát hiện nếu không hình tượng của Túy ngọa hồng trần trong lòng fans đã mất sạch.
“Chuyện gì thế này!” Túy ngọa hồng trần la hoảng trên kênh đội ngũ, nhưng tình huống trước mắt đã không cho phép hắn tiếp tục chần chờ nữa, nhìn ‘Đặt cái tên’ hung hăng từ trên không trung lao xuống, hắn vội vã giơ tay ngăn cản thế tiến công của đối phương.
Loại trùng kích cực lớn này khiến Túy ngọa hồng trần phải liên tục rút lui ba bước, cơ giáp cũng bị đánh lõm vào một mảng lớn.
Đèn đỏ cảnh báo bên cạnh liên tục chớp nháy, điều này đại biểu hệ thống mạng giả thuyết đang nhắc nhở cơ giáp của hắn đã bị phá hỏng gần hết rồi.
“Mẹ nhà nó!” Túy ngọa hồng trần ngồi trong buồng lái há mồm mắng một câu, sau đó lật người né tránh công kích của người sau lưng.
“Túy ngọa hồng trần sắp không chịu được nữa rồi, Mạc Vấn thêm giảm tốc, lại ném một vòng mộng bức nữa.” Warner có tự tin một đòn vừa rồi của chính mình tuyệt đối làm đối phương không chịu nổi, ai bảo ngay thời khắc mấu chốt mà Túy ngọa hồng trần lại ngây người, cho nên mới trốn tránh không kịp đây.
Mạc Vấn nghe Warner nói mình thả thêm một vòng mộng bức nữa, trong lòng vừa buồn cười lại không biết nói gì cho phải. Cách gọi này là cậu nói cho đối phương biết, bởi vì lúc cấp bách, tên Giang Trục Nguyệt Thiên rất khó có thể hét lên được.
Nếu so sánh thì cách gọi vòng mộng bức nhanh, gọn, lại dễ gọi hơn nhiều.
Lấy Warner làm trung tâm, bao phủ toàn bộ đối thủ vào trong phạm vi vòng mộng bức.
Người nhìn thấy skill này lần đầu sẽ không phản ứng nhanh như vậy, cũng không biết ngay lập tức nắm chặt thời gian chạy trốn là quyết sách tốt nhất, vì thế thừa dịp đối phương sững sờ, bên Mạc Vấn như ong vỡ tổ xông lên giết chết đội ngũ Túy ngọa hồng trần.
Lúc Túy ngọa hồng trần ngã xuống liền báo trước kết cục cuối cùng của mấy người bọn họ. Không giống bên Mạc Vấn tinh thần tăng vọt, kênh đội ngũ của đối thủ đã trở nên im lặng như tờ.
Từ lúc chết đến hiện tại, Túy ngọa hồng trần vẫn không nói một câu, nếu bây giờ hắn mở miệng mắng thì không đáng sợ lắm, đáng sợ là hắn ngoài trầm mặc nhưng bên trong lại bạo phát.
Trong lòng đồng đội hắn không ngừng nơm nớp lo sợ, chỉ lo lúc mình không chú ý sẽ bị tiếng gào đột ngột của hắn dọa run rẩy, cũng vì thế mà từ lúc kết thúc đến giờ, cả đám bọn họ đều ở trong trạng thái căng thẳng, không dám thả lỏng chút nào.
“Nhanh kết thúc đi!” Warner đưa ra chỉ lệnh cuối cùng.
Sau khi bên mình thắng bị truyền tống ra khỏi bản đồ, dường như tinh thần của Dick vẫn còn trong trạng thái lâng lâng mờ mịt. Giời ạ, quá thần kỳ! Như vậy cũng được hả!
Dick không ngờ trong tình cảnh ấy mà bản thân vẫn được cứu, chuyện này xảy ra khi những thành viên khác đều đang chiến đấu, cho dù có chú ý tới tình huống bên này cũng không thể hiểu được tính hung hiểm trong đó.
Đúng là hung hiểm, nếu chậm thêm một giây, Dick sẽ bị đánh văng ra ngoài, nhưng may mắn Mạc Vấn đã nắm chắc được thời gian, dùng một giây này đổi lại cơ hội sống sót cho Dick, năng lực nắm chắt thời cơ của cậu không thể không khiến người ta khâm phục.
“Nói đi, cậu còn chiêu gì nữa!”
Khi tổ đội, lúc bị truyền tống ra khỏi bản đồ thì mọi người sẽ cùng xuất hiện trong một đại sảnh, Dick nắm vai Mạc Vấn, dáng vẻ thần thần bí bí nói với Mạc Vấn: “Cậu có thể lén lút nói cho tôi biết, tôi sẽ không nói lại cho bọn họ đâu.”
Mạc Vấn quạt cánh tay trên vai xuống, tỏ vẻ cái gì cũng không biết, trả lời: “Anh đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu.”
“Đừng giả bộ! Cậu tuyệt đối còn tư tàng.” Dick vẫn chưa chịu từ bỏ ý định mà sáp tới, kết quả đã bị Warner không nhìn nổi tha đi.
Riêng Lambert và Amber đứng cạnh thì cật lực nhịn cười, bả vai run lên từng đợt.
Tác giả :
Kỷ Nam Thành