Đêm Nay Tỉnh Rượu
Chương 82
Nhưng Lý Nguyên thực mau phản ứng lại đây, cười nói: "Anh làm sao có thể xúi giục ba em tự sát? Loại sự tình này cũng không thể tùy tiện nói."
Lục Tử Cẩn nghe xong cười lạnh một tiếng: "Nếu không phải anh xúi giục, kia là chuyện riêng của Lục gia, tôi cũng không cần anh quan tâm. Nhưng theo ý tứ của anh, tôi cảm thấy anh là muốn biết sau khi ba tôi nhảy lầu, tôi sẽ cảm thấy thế nào. Như vậy rõ ràng ngay từ đầu anh đã biết ý định của ba tôi?"
Lý Nguyên không nói lời nào, chỉ là hừ một tiếng: "Hiện tại các tờ báo lớn đều đưa tin, anh đương nhiên biết Lục Tuần ở cao ốc bên cạnh Trí Hòa nhảy lầu. Ông ấy vì sao sẽ tự sát, Tử Cẩn hẳn là rõ ràng nhất. Bị nữ nhi thân sinh của mình thiết kế, huỷ hoại công ty. Lục Tuyết lại bị bắt vào ngục giam, đổi là anh rơi vào đường cùng chỉ sợ cũng sẽ nhảy lầu, thật là đáng thương."
"Hy vọng anh nhớ rõ những lời đã nói, tôi rất bận liền không thể cùng anh nhiều lời, xin phép gác máy." Nói xong dứt khoát lưu loát mà tắt cuộc gọi.
Lý Nguyên trong lòng hơi đổ, khó chịu muốn mệnh. Hắn đã mơ hồ nhận thấy được nguy cơ. Lưu tẩu bên kia hắn đã hoài nghi xảy ra vấn đề, gần nhất hắn vẫn đang nghĩ cách xóa sạch bất luận dấu vết gì tồn tại, sức khỏe Sầm Mặc Tiêu tựa hồ tốt hơn suy đoán của hắn rất nhiều, cái này làm cho hắn có chút nôn nóng.
Chuyện Lục Tuần nhảy lầu tự sát, hắn đã làm truyền thông bốn phía hấp thụ ánh sáng, hẳn là thực mau, Lục Tử Cẩn liền sẽ bị cuốn vào một trận bạo phong. Đồng thời hắn còn cho người thêm mắm dặm muối, đem Lục Tử Cẩn thân thế cùng Sầm Mặc Tiêu đối Lục Tuần thấy chết mà không cứu đều truyền ra ngoài, miệng đời đáng sợ, hắn không tin hai nàng có thể vượt qua được trận sóng gió này.
Chỉ cần các nàng lâm vào dư luận lốc xoáy, hắn xem Sầm Mặc Tiêu làm thế nào bình chân như vại. Nàng mới tiếp quản Trí Hòa, một cái ma ốm chỉ dựa vào ông ngoại sủng ái, cũng chưa có thành tích gì đáng nói, Trí Hòa đại cổ đông sao có thể tin phục nàng.
Hiện giờ Trí Hòa vừa mới đổi chủ, Sầm Mặc Tiêu ngồi cái ghế chủ tịch kia còn chưa nóng, nếu nàng lại bị cuốn vào chuyện không từ thủ đoạn ác ý cạnh tranh, đối Trí Hòa tất nhiên ảnh hưởng không nhỏ. Lục Tuần chết rất đúng lúc, vừa vặn giúp hắn giải quyết không ít chuyện.
Mà Lục Tử Cẩn treo điện thoại, cúi đầu đang suy nghĩ chuyện gì, Trần Tư Lương toàn bộ hành trình nghe được, hỏi: "Phu nhân, việc này là do Lý Nguyên gây ra sao?"
Lục Tử Cẩn gật đầu: "Nguyên bản tôi không nghĩ tới, nhưng hắn quá nóng lòng ở trước mặt tôi khoe khoang, ngược lại làm tôi hoài nghi. Việc này tám chín phần là do hắn xúi giục."
Trần Tư Lương nhíu này: "Xúi giục người nhảy lầu, Lý Nguyên quả nhiên là táng tận lương tâm."
"Tôi còn lo lắng hắn có âm mưu khác, tôi trước gọi điện thoại." Dứt lời nàng lấy ra di động, mở ra ký lục, gọi điện cho Lý Phong.
"Lý bí thư, tôi có việc cần anh hỗ trợ. Phải, là về chuyện ba tôi, đây là chuyện ngoài ý muốn nhưng lại có điểm rất kỳ quặc, có người từ giữa làm khó dễ. Tôi lo lắng sẽ có người mượn cơ hội vặn vẹo sự thật, đem mâu thuẫn tập trung đến trên người tôi."
"Đúng vậy. Tôi chính mình không sao cả, tôi chỉ lo lắng bọn họ mục đích không chỉ có tôi, mà là A Tiêu, thậm chí là ZHO. Tôi bên này chút nữa sẽ gửi qua anh một ít tư liệu, cần anh kịp thời liên hệ đoàn đội làm công tác xã giao, tránh cho tình thế lên men ảnh hưởng đến Trí Hòa. Nếu có thể, điều tra một chút mấy tờ báo kia có phải là nhận tiền rồi truyền phát thông tin gây nhiễu."
"Là có người nhằm vào tiểu Sầm tổng sao? Phu nhân biết là ai?" Lý Phong là tâm phúc của Sầm Khang Hồng, biết rất rõ những chuyện xảy ra trong Sầm gia, cũng biết rõ ngài chủ tịch đối Sầm tiểu thư người thừa kế duy nhất của Sầm gia luôn nhiều để ý, nghe xong Lục Tử Cẩn nói, nhịn không được hỏi.
"Không dối gạt Lý bí thư, Lý Nguyên người anh trai nuôi của A Tiêu, cũng là tổng giám đốc Thái Hòa, hắn vì muốn một số thứ của Sầm gia nên không ngừng tổn hại đến nàng. Bởi vì A Tiêu có ông ngoại cùng Trí Hòa chống lưng, hắn sợ không có phần thắng, gần đây liên tục gây sóng gió. Chuyện ba tôi nhảy lầu cũng có liên quan đến hắn. Vừa rồi hắn gọi điện cho tôi, làm tôi mơ hồ cảm thấy không đúng, cho nên lập tức thông tri anh."
Sầm Khang Hồng đã nói với các nàng, dưới trướng ông có hai người tuyệt đối có thể tin cậy, trong đó có Lý Phong, cho nên nàng đối Lý Phong cũng không có gì che giấu, cũng để hắn càng tận lực thay các nàng đi giải quyết chuyện này.
Lý Phong hiểu rõ gật đầu, hơi hơi mỉm cười: "Phu nhân thực nhạy bén, sớm một chút hành động chúng ta mới không bị động, tôi lập tức cho người đi điều tra, ai dám trợ đối phương khí thế, Trí Hòa sẽ cùng bọn họ thương thảo một chút."
"Mặt khác, A Tiêu muốn nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nàng thân thể không tốt, hôm nay trải qua không ít kinh hách, hai ngày tới lại muốn vất vả anh."
"Vâng, tiểu Sầm tổng cùng phu nhân hẳn là đều chấn kinh không nhỏ, hai vị hảo hảo nghỉ ngơi, phu nhân cũng nén bi thương."
"Cảm ơn." Treo điện thoại, nàng vẫn nhíu chặt lông mày. Lý Nguyên so Lục Tuần còn khó đối phó, người này tự đại lại âm độc, ngu xuẩn lại xảo trá, nếu để hắn có cơ hội thở dốc, chính là mối họa vô cùng. Các nàng cần thiết nhanh hơn tốc độ, trực tiếp đánh bọn họ một cái trở tay không kịp.
"Tôi lập tức báo cho Lâm Mạc, để bọn họ liên hệ truyền thông, cùng nhau hỗ trợ." Trần Tư Lương nhìn kính chiếu hậu, mở miệng nói.
"Không thể tốt hơn, tôi cũng sẽ vận dụng một ít tài nguyên. Hơn nữa cho dù áp không được dư luận, tôi cũng có chuẩn bị."
Đúng lúc này, Sầm Mặc Tiêu từ cao ốc Trí Hòa ra tới. Lục Tử Cẩn mở cửa xe, nhìn nàng lên xe, tinh tế đánh giá sắc mặt nàng.
Sầm Mặc Tiêu nhẹ nhàng cười: "Em không có việc gì."
Lục Tử Cẩn không nói chuyện, chỉ là nắm tay nàng. Sau một lúc lâu mới nói: "Lý Nguyên gọi điện thoại cho chị."
"Hắn lại muốn làm chuyện xấu gì?" Sầm Mặc Tiêu vẻ mặt chán ghét, cau mày.
"Hắn đại khái kiềm chế không được muốn nhìn một chút chị hiện tại thế nào, có phải hay không đã hỏng mất."
Sầm Mặc Tiêu con ngươi híp lại: "Chuyện ba chị nhảy lầu, cùng hắn có quan hệ?"
"Chị cũng hoài nghi như vậy."
Sầm Mặc Tiêu sắc mặt âm trầm: "Khó trách. Hôm nay Lục Tuần rõ ràng biết chị sẽ đi ngang cao ốc Bạch Vân, hội nghị trước đó đã định, nhưng chị đi ra cửa chính ngang qua chỗ kia bất quá chỉ một hai phút, ông ấy là được người chỉ điểm, cho nên mới vừa vặn chọn đúng lúc nhảy xuống. Hẳn là bên trong Trí Hòa có người lộ ra lịch trình của chị. Lục Tuần trạng thái kia, không có khả năng đủ tỉnh táo đi làm loại sự tình này, nói không chừng chính là Lý Nguyên giở trò quỷ."
Lục Tử Cẩn hơi có chút kinh ngạc, nguyên lai ba nàng là cố ý gây khó dễ cho nàng.
"Vậy mặt sau hắn có khả năng sẽ bố trí truyền thông, đi tung tin chị bức tử Lục Tuần." Sầm Mặc Tiêu rất thông minh, lại hiểu biết loại người như Lý Nguyên, lập tức nghĩ tới một tầng này, có chút tức giận nói.
"Vợ đừng nóng giận, mới từ bệnh viện ra tới. Bác sĩ nói, cảm xúc không thể quá kích động. Vô luận Lý Nguyên muốn làm cái gì, chúng ta cũng có cách ứng đối. Vừa rồi chị đã báo cho Lý bí thư, để hắn đi sắp xếp, chỉ cần có thể ổn định tình hình, tránh liên luỵ đến em cùng Trí Hòa, liền không sao cả." Lục Tử Cẩn an ủi nàng, sờ sờ tay nàng.
Sầm Mặc Tiêu không vui: "Cái gì kêu không liên luỵ em cùng Trí Hòa liền không sao? Em không cho phép Lý Nguyên khi dễ chị, hắn đại khái là ngày tháng tiêu dao quá lâu rồi, chẳng lẽ ba em không nói cho hắn, em đã biết 28% cổ phần Thái Hòa ở trong tay em rồi?"
Lục Tử Cẩn nhíu mày: "Có lẽ hắn chưa biết, bằng không hắn cũng không bình tĩnh như vậy. Nhưng hắn sớm hay muộn sẽ biết, A Tiêu, bên kia chứng cứ thu thập như thế nào?"
"Không sai biệt lắm, phía trước ông ngoại liền nói cho em. Ông điều tra được vài thứ đều giao cho Vạn Duy Nhất, chỉ chờ lập án khởi tố. Những bằng chứng kia nộp lên, cơ quan tư pháp sẽ lập tức đối Lý Nguyên tiến hành khởi tố hình sự." Điểm này Sầm Mặc Tiêu tương đương có nắm chắc.
"Vậy đợi chuyện này sóng gió qua đi, chúng ta liền động thủ. Đêm dài lắm mộng, ngay cả ba chị đều có thể làm đến nông nỗi này, Lý Nguyên càng không cần bàn tới."
"Được."
Chuyện Lục Tuần chết tựa hồ liền như vậy đi qua, nhưng trên thực tế cấp hai người như cũ mang đến một ít thương tổn. Lục Tử Cẩn chỉ tưởng tượng liền cảm thấy cả người phát lạnh, mà hôm nay tình cảnh Lục Tuần ngã xuống, Sầm Mặc Tiêu lại là tận mắt chứng kiến.
Lục Tử Cẩn ngủ sau nửa đêm liền bừng tỉnh, lòng còn sợ hãi mà vỗ vỗ ngực, nàng theo bản năng liền đi xem bên người Sầm Mặc Tiêu. Lập tức nhận thấy được người bên gối tình huống không đúng, trong lòng bỗng nhiên nhảy dựng, nàng duỗi tay mở ra đèn đầu giường, sờ sờ trán Sầm Mặc Tiêu, lòng bàn tay một mảnh nóng bỏng.
Sầm Mặc Tiêu đầy đầu mồ hôi lạnh, trong miệng còn thường thường nói mớ, thoạt nhìn lâm vào bóng đè thập phần bất an. Lục Tử Cẩn chạy nhanh đứng dậy đi tìm hòm thuốc, trong lòng run sợ cho nàng đo nhịp tim cùng nhiệt độ cơ thể.
Sầm Mặc Tiêu phát sốt, nhịp tim cũng nhanh đến không bình thường, cái này làm cho Lục Tử Cẩn gấp đến độ không được, trong lòng lại tràn đầy hối hận. Nàng không nên mang nàng ấy về nhà, hẳn là nên ở lại bệnh viện quan sát hai ngày, Sầm Mặc Tiêu không có bị cảm lạnh vô duyên vô cớ phát sốt, khẳng định là ban ngày kinh hách quá độ.
Lục Tử Cẩn ở trong rương tìm được thuốc hạ sốt, thật sự không còn cách nào đành phải gọi điện cho bác sĩ Trang.
Hơn nửa đêm đánh thức người khác, nàng thập phần ngượng ngùng, nhưng bác sĩ Trang nghe nàng nói tình huống, lập tức ở trong điện thoại hướng dẫn, để Lục Tử Cẩn dùng nước ấm lau mình cho Sầm Mặc Tiêu.
Sợ Sầm Mặc Tiêu liên tục chìm trong bóng đè, Lục Tử Cẩn chỉ có thể đánh thức nàng. Người đã phát sốt thực không thoải mái, một đôi con ngươi mê mang nhìn nàng, lẩm bẩm nói mấy câu.
Lục Tử Cẩn ngồi dậy ôm nàng, một bên cho nàng sát lòng bàn tay cái trán, một bên thấp giọng nói chuyện hống nàng.
Như vậy lăn lộn nửa đêm, Sầm Mặc Tiêu mới hạ sốt, hôn hôn trầm trầm ngủ.
Không yên tâm trạng huống của Sầm Mặc Tiêu, ngày hôm sau tám giờ, nàng lại mời bác sĩ Trang tới trong nhà một chuyến, kiểm tra thân thể cho Sầm Mặc Tiêu còn đang chìm trong giấc ngủ.
"Yên tâm đi, tiểu thư không có việc gì. Nàng bị sốt là do kinh hách quá độ, hiện tại hạ sốt, nhịp tim cũng giáng xuống, hẳn là không sao. Chỉ là quá hao tinh lực, còn muốn cho nàng nghỉ ngơi nhiều. Mặt khác ngài nói trạng huống, nhất định phải để nàng trong lòng điều tiết, lúc cần thiết tiến hành tâm lý khơi thông, bằng không trường kỳ ngủ gặp ác mộng, đối nàng thân thể thương tổn rất lớn."
Bác sĩ Trang nghe Lục Tử Cẩn kể một số chuyện các nàng gặp phải, nghiêm túc dặn dò.
"Tôi đã biết, cảm ơn bác sĩ. Thật vất vả ngài, tối hôm qua quấy rầy ngài, hôm nay sáng sớm lại mời ngài tới."
"Không khách khí, việc này là bổn phận của tôi. Tôi có thể lý giải tâm tình ngài, trước mắt xem tiểu thư thân thể vẫn là hao tổn quá lớn, điều trị bước đầu có hiệu quả, nhưng còn muốn lưu tâm, yêu cầu tỉ mỉ chăm sóc, loại kích thích này càng ít càng tốt, bằng không chỉ sợ về sau có ảnh hưởng."
Lục Tử Cẩn nghe được trong lòng hoảng hốt, một cổ quặn đau nảy lên trong lòng, nàng biết bác sĩ Trang ý tứ, người bệnh tim theo hậu kỳ phát triển, nếu không điều trị tốt, chỉ sợ khó được trường thọ.
Tiễn đi bác sĩ, Lục Tử Cẩn ngồi bên giường phát ngốc thật lâu, liền Sầm Mặc Tiêu tỉnh cũng chưa phát giác.
"Tử Cẩn." Thẳng đến nghe được Sầm Mặc Tiêu kêu nàng, nàng mới quay đầu, vội vàng nhìn Sầm Mặc Tiêu.
"Tỉnh, đói bụng sao?"
Sầm Mặc Tiêu lắc đầu, nhìn vành mắt xanh xao của Lục Tử Cẩn, sau một lúc lâu không nói chuyện, chỉ là trong mắt ảo não cùng đau lòng không thể giấu được Lục Tử Cẩn.
"Được rồi, chị chính là thiếu ngủ điểm, còn không mệt. Em sao rồi, cảm giác thế nào?"
Sầm Mặc Tiêu thở dài: "Em không có việc gì, tối hôm qua có phải em phát sốt nói mê sảng?" Nàng mơ hồ có thể cảm giác đã xảy ra chuyện gì.
"Ừ, ngủ thật sự không ngoan." Lục Tử Cẩn nói, nhéo nhéo cái mũi của nàng.
Sầm Mặc Tiêu rũ mắt, biểu tình hạ xuống: "Em luôn khiến chị lo lắng, thực xin lỗi."
Lục Tử Cẩn nhíu hạ mi: "Em muốn nói xin lỗi với chị sao?"
Sầm Mặc Tiêu nhìn nàng, sau một lúc lâu muộn thanh nói: "Em chỉ là cảm thấy chị quá vất vả."
"Vất vả là thật sự, nhưng vui vẻ sung sướng, cũng là thật sự. Chúng ta ngủ tiếp một chút, được không?"
Sầm Mặc Tiêu nghe xong, trở lại nằm tốt, vươn tay ý bảo Lục Tử Cẩn nằm tiến vào.
Lục Tử Cẩn lên giường nằm ở trong lòng ngực Sầm Mặc Tiêu, Sầm Mặc Tiêu nghiêng người ôm nàng, nhìn đôi mắt nàng, lại hôn hôn nàng con ngươi: "Đều có quầng thâm, hảo hảo ngủ."
Lục Tử Cẩn ừ một tiếng, ôm lấy nàng, sau đó không nói nữa, trong lòng vừa chua xót lại khủng hoảng. Ông trời có thể hay không đối xử tử tế một chút với vợ nàng, không cần làm nàng ấy luôn bị tra tấn.
---------------