Đem Em Nhai Nuốt
Chương 20
Tô Vụ bị một đám nam nhân vần vò, thân thể bẩn thỉu đầy những thứ dịch trắng nhờn tanh tưởi.
Hai chân bị mở lớn một cách nhục ngã, ả hiện tại không có khí lực khép chân vào. Một cái dương cụ hiện tại vẫn điên cuồng quấy phá nơi ấy của ả.
Trương Cẩn đứng dậy, cơ thể đẹp đẽ, cao ngạo.
"Đem phát tán video này đi"
Sau đó liền quay đi không chút lưu tình nhìn thân thể tả tơi của người đàn bà dưới đất.
......
Công ty Trương Y.
Bạch Mị ngồi ngoan ngoãn trong lòng Trương Nghiêu, ánh mắt nai vẫn luôn mang vài phần sợ sệt nhìn hắn.
Mà Trương Nghiêu hiện thời đang hết sức chăm chú xử lý công văn. Gương mặt nhìn nghiêng lạnh lùng nhưng thật hoàn mĩ, đôi mắt nâu đẹp đẽ mị hoặc chúng sinh nhìn cô chăm chú.
Khoan đã sao lại là nhìn cô?
Ách, Bạch Mị giống con thỏ nhỏ giật thột một cái, mắt bối rối thu lại, đầu nhỏ chui tọt vào lồng ngực của người đàn ông.
Hắn nhìn hành động đáng yêu của Bạch Mị lại có chút buồn cười, tay lớn búng mạnh vào cái trán xinh đẹp.
"Mệt rồi sao? Muốn uống sữa hay đi ngủ?"
"Muốn sữa"
Bạch Mị ôm cốc sữa bò ấm, từng ngụm từng ngụm đem sữa nuốt vào bụng. Bỗng nhiên cảm giác sau lưng một trận mát lạnh.
"A"
"Để tôi xem vết thương của em"
Trân tấm lưng nhẵn nhụi là hằn lên các vết roi dài, vết thương đã lên vảy máu, cũng có thể để lại sẹo.
"Có phải... rất xấu?"
"Sẽ không, sẽ không có sẹo, đừng lo lắng" công nghệ thời nay tiên tiến như vậy, hắn tất nhiên là con người theo kịp thời đại rồi.
Hắn quá nóng vội đã đánh oan Bạch Mị, nhất định sau này một chút cũng không để bảo bối như vậy chịu ủy khuất.
Đem mái đầu lớn gục vào trong ngực Bạch Mị, hai cánh tay xiết chặt nhân ảnh vào lòng.
"Xin lỗi" cả đời hắn lần đầu tiên nói xin lỗi, lại là xin lỗi một cô gái.
Bạch Mị ngốc nghếch lại ra vẻ giống như người lớn. Tay nho nhỏ trắng mềm đưa tới vỗ vỗ vào đầu Trương Nghiêu.
"Tiểu Mị không đau nha!"
Hắn có chút tức cười với Bạch Mị, từ khi Bạch Mị rơi vào tráng thái trầm cảm, tính cách có chút thay đổi, trì độn, sợ người lạ, hay cắn tay, luôn luôn tìm nơi nhỏ bé cùng tối tăm để chui vào. Còn nữa, luôn không dám cười.
Hiện tại cô như vậy tươi cười, là bệnh tình tốt lên sao? Chỉ là hiện tại vừa mới nghĩ xong, ai đó liền đem đầu ngón tay lên miệng cắn thật mạnh, Trương Nghiêu phát hoảng giật ngón tay bé nhỏ ttong miệng kia ra thì đã kịp hằn lên một vết răng sâu, thật may còn chưa chảy máu.
Bạch Mị ngơ ngác, nhìn ngón tay mình, nhăn nhăn đôi lông mày xinh đẹp.
"Muốn cắn a~" còn tính lần nữa vùng tay khỏi vòng kiềm chặt của Trương Nghiêu.
Hắn nhíu mày, đem cô nằm sấp lên đùi mình, tay lớn không thương lượng vén váy của cô lên.
"Ba" một cái đánh mạnh vào mông cô, Bạch Mị đau đến kêu oa oa.
"Xem em còn dám tự thương tổn mình không"
Bạch Mị mếu máo cùng ủy khuất, không có nha, mỗi lần cắn tay cô đều cảm thấy rất thỏa mãn mà!
.......
Tối hôm ấy Bạch Mị ngốc ngốc ngồi ăn bánh kem liền bị Trương Cẩn tới giành lấy ôm vào trong lòng.
Vùi đầu cọ cọ mấy cái vào khuôn ngực non mềm, gương mặt nam nhân lãnh khốc lại có chút làm nũng hết sức khôi hài.
"Bảo bối~ anh hiện cực đói nha!"
Bạch Mị nhìn anh rồi lại nhìn bánh kem còn nhiều trên bàn, cực kỳ hào phóng đem bánh kem một miếng đưa tới miệng kia.
Chỉ là còn chưa kịp hai ba cái đưa tới đã bị lột sạch sẽ, mảnh áo bị kéo ra rồi vứt qua một bên, con thỏ nhỏ xinh xắn trần trụi ôm ấp bảo vệ bánh kem trong ngực. Miệng hồng chu lên cực kỳ không hài lòng.
Muốn ăn bánh kem tại sao lại cởi áo cô?
"Muốn ăn em" nam nhân đem môi áp xuốn cái miệng thơm tho, đầu lưỡi khéo léo dụ dỗ cô mở hàm răng ra rồi nhanh chóng đem lưỡi vào sâu bên trong hết sức khuấy động, hút thết ngọt ngào trong miệng cô.
Bạch Mị mấy lần đem tay đẩy ra lồng ngực nhưng đều vô hiệu, đợi đến khi Bạch Mị thiếu dưỡng khí đến nỗi mặt đỏ ửng giống cà chua, hơi thở hổn hển dồn dập, cậu mới chịu thả cô ra.
Đem oxi hít hít vào Bạch Mị vô cùng tủi thân.
"Ta mới không ngon nha! Liền chỉ cho ăn bánh!"
"Được, được không ăn bảo bối, chỉ ăn bánh" Trương Cẩn cười cợt rồi bất ngờ đem hết bánh ngọt trong lòng Bạch Mị bôi loạn lên cả người cô.
Cậu xấu xa vươn đầu lưới liếm liếm hai nụ hoa trắng mềm dính đầy kem.
Cả người Bạch Mị run lên mấy cái. Thân dưới bị cậu mạnh mẽ áp chế bắp buộc mở lớn hết sức, khẩu huyệt non mềm bị phơi bày trước con mắt Trương Cẩn căng thẳng đến nỗi không ngừng mở ra đóng lại, mà xung quanh dính rất nhiều socola đen
Trương Cẩn đem miệng ác ma liếm dần dần xuống bên dưới, dừng lại ở trước cửa bích động xinh đẹp, tà tà mấy cái liền đem đầu lưỡi xấm nhập vào bên trong u cốc đã có phần ướt át ái dịch.
Nợi tiểu hạch hồng nộn vốn dĩ bị Trương Cẩn nhiều nhất bôi bánh kem, cô cực kỳ không vừa lòng, một chút liền muốn đem cái lưỡi hư hỏng đang thâm nhập nơi khẩu huyệt của mình đi ra thì hai tay bị một lực đạo từ đằng sau khóa lại.
Đầu bị giật ngửa ra đằng sau, liền tiếp tục bị một đôi môi khác xâm chiếm, Trương Nghiêu từ đằng sau tiến tới đem cả hai bàn tay to lớn chủ quyền, bao bọc hai cái vú xinh đẹp.
Nghịch ngợm bóp bóp nhéo nhéo.
"Ngô.... ngô....~" cô bị tàn ác xâm chiếm, cô còn chưa ăn xong bánh kem đâu nga!
Trương Nghiêu có vài phần nhíu mày khó chịu nhìn cơ thể trắng trẻo của Bạch thỏ dính đầy kem socola đen, mà em trai hắn thì đang không ngừng dùng đầu lưỡi liếm đi socola để lộ ra từng khoảng da sữa trắng mịn màng.
Rõ ràng biết hắn như vậy không thích bánh kem socola nên cố ý đem bôi vào, chủ ý độc chiếm ngốc nghếch của hắn sao?
Mơ đi!
- tg: Tử dục-
Hai chân bị mở lớn một cách nhục ngã, ả hiện tại không có khí lực khép chân vào. Một cái dương cụ hiện tại vẫn điên cuồng quấy phá nơi ấy của ả.
Trương Cẩn đứng dậy, cơ thể đẹp đẽ, cao ngạo.
"Đem phát tán video này đi"
Sau đó liền quay đi không chút lưu tình nhìn thân thể tả tơi của người đàn bà dưới đất.
......
Công ty Trương Y.
Bạch Mị ngồi ngoan ngoãn trong lòng Trương Nghiêu, ánh mắt nai vẫn luôn mang vài phần sợ sệt nhìn hắn.
Mà Trương Nghiêu hiện thời đang hết sức chăm chú xử lý công văn. Gương mặt nhìn nghiêng lạnh lùng nhưng thật hoàn mĩ, đôi mắt nâu đẹp đẽ mị hoặc chúng sinh nhìn cô chăm chú.
Khoan đã sao lại là nhìn cô?
Ách, Bạch Mị giống con thỏ nhỏ giật thột một cái, mắt bối rối thu lại, đầu nhỏ chui tọt vào lồng ngực của người đàn ông.
Hắn nhìn hành động đáng yêu của Bạch Mị lại có chút buồn cười, tay lớn búng mạnh vào cái trán xinh đẹp.
"Mệt rồi sao? Muốn uống sữa hay đi ngủ?"
"Muốn sữa"
Bạch Mị ôm cốc sữa bò ấm, từng ngụm từng ngụm đem sữa nuốt vào bụng. Bỗng nhiên cảm giác sau lưng một trận mát lạnh.
"A"
"Để tôi xem vết thương của em"
Trân tấm lưng nhẵn nhụi là hằn lên các vết roi dài, vết thương đã lên vảy máu, cũng có thể để lại sẹo.
"Có phải... rất xấu?"
"Sẽ không, sẽ không có sẹo, đừng lo lắng" công nghệ thời nay tiên tiến như vậy, hắn tất nhiên là con người theo kịp thời đại rồi.
Hắn quá nóng vội đã đánh oan Bạch Mị, nhất định sau này một chút cũng không để bảo bối như vậy chịu ủy khuất.
Đem mái đầu lớn gục vào trong ngực Bạch Mị, hai cánh tay xiết chặt nhân ảnh vào lòng.
"Xin lỗi" cả đời hắn lần đầu tiên nói xin lỗi, lại là xin lỗi một cô gái.
Bạch Mị ngốc nghếch lại ra vẻ giống như người lớn. Tay nho nhỏ trắng mềm đưa tới vỗ vỗ vào đầu Trương Nghiêu.
"Tiểu Mị không đau nha!"
Hắn có chút tức cười với Bạch Mị, từ khi Bạch Mị rơi vào tráng thái trầm cảm, tính cách có chút thay đổi, trì độn, sợ người lạ, hay cắn tay, luôn luôn tìm nơi nhỏ bé cùng tối tăm để chui vào. Còn nữa, luôn không dám cười.
Hiện tại cô như vậy tươi cười, là bệnh tình tốt lên sao? Chỉ là hiện tại vừa mới nghĩ xong, ai đó liền đem đầu ngón tay lên miệng cắn thật mạnh, Trương Nghiêu phát hoảng giật ngón tay bé nhỏ ttong miệng kia ra thì đã kịp hằn lên một vết răng sâu, thật may còn chưa chảy máu.
Bạch Mị ngơ ngác, nhìn ngón tay mình, nhăn nhăn đôi lông mày xinh đẹp.
"Muốn cắn a~" còn tính lần nữa vùng tay khỏi vòng kiềm chặt của Trương Nghiêu.
Hắn nhíu mày, đem cô nằm sấp lên đùi mình, tay lớn không thương lượng vén váy của cô lên.
"Ba" một cái đánh mạnh vào mông cô, Bạch Mị đau đến kêu oa oa.
"Xem em còn dám tự thương tổn mình không"
Bạch Mị mếu máo cùng ủy khuất, không có nha, mỗi lần cắn tay cô đều cảm thấy rất thỏa mãn mà!
.......
Tối hôm ấy Bạch Mị ngốc ngốc ngồi ăn bánh kem liền bị Trương Cẩn tới giành lấy ôm vào trong lòng.
Vùi đầu cọ cọ mấy cái vào khuôn ngực non mềm, gương mặt nam nhân lãnh khốc lại có chút làm nũng hết sức khôi hài.
"Bảo bối~ anh hiện cực đói nha!"
Bạch Mị nhìn anh rồi lại nhìn bánh kem còn nhiều trên bàn, cực kỳ hào phóng đem bánh kem một miếng đưa tới miệng kia.
Chỉ là còn chưa kịp hai ba cái đưa tới đã bị lột sạch sẽ, mảnh áo bị kéo ra rồi vứt qua một bên, con thỏ nhỏ xinh xắn trần trụi ôm ấp bảo vệ bánh kem trong ngực. Miệng hồng chu lên cực kỳ không hài lòng.
Muốn ăn bánh kem tại sao lại cởi áo cô?
"Muốn ăn em" nam nhân đem môi áp xuốn cái miệng thơm tho, đầu lưỡi khéo léo dụ dỗ cô mở hàm răng ra rồi nhanh chóng đem lưỡi vào sâu bên trong hết sức khuấy động, hút thết ngọt ngào trong miệng cô.
Bạch Mị mấy lần đem tay đẩy ra lồng ngực nhưng đều vô hiệu, đợi đến khi Bạch Mị thiếu dưỡng khí đến nỗi mặt đỏ ửng giống cà chua, hơi thở hổn hển dồn dập, cậu mới chịu thả cô ra.
Đem oxi hít hít vào Bạch Mị vô cùng tủi thân.
"Ta mới không ngon nha! Liền chỉ cho ăn bánh!"
"Được, được không ăn bảo bối, chỉ ăn bánh" Trương Cẩn cười cợt rồi bất ngờ đem hết bánh ngọt trong lòng Bạch Mị bôi loạn lên cả người cô.
Cậu xấu xa vươn đầu lưới liếm liếm hai nụ hoa trắng mềm dính đầy kem.
Cả người Bạch Mị run lên mấy cái. Thân dưới bị cậu mạnh mẽ áp chế bắp buộc mở lớn hết sức, khẩu huyệt non mềm bị phơi bày trước con mắt Trương Cẩn căng thẳng đến nỗi không ngừng mở ra đóng lại, mà xung quanh dính rất nhiều socola đen
Trương Cẩn đem miệng ác ma liếm dần dần xuống bên dưới, dừng lại ở trước cửa bích động xinh đẹp, tà tà mấy cái liền đem đầu lưỡi xấm nhập vào bên trong u cốc đã có phần ướt át ái dịch.
Nợi tiểu hạch hồng nộn vốn dĩ bị Trương Cẩn nhiều nhất bôi bánh kem, cô cực kỳ không vừa lòng, một chút liền muốn đem cái lưỡi hư hỏng đang thâm nhập nơi khẩu huyệt của mình đi ra thì hai tay bị một lực đạo từ đằng sau khóa lại.
Đầu bị giật ngửa ra đằng sau, liền tiếp tục bị một đôi môi khác xâm chiếm, Trương Nghiêu từ đằng sau tiến tới đem cả hai bàn tay to lớn chủ quyền, bao bọc hai cái vú xinh đẹp.
Nghịch ngợm bóp bóp nhéo nhéo.
"Ngô.... ngô....~" cô bị tàn ác xâm chiếm, cô còn chưa ăn xong bánh kem đâu nga!
Trương Nghiêu có vài phần nhíu mày khó chịu nhìn cơ thể trắng trẻo của Bạch thỏ dính đầy kem socola đen, mà em trai hắn thì đang không ngừng dùng đầu lưỡi liếm đi socola để lộ ra từng khoảng da sữa trắng mịn màng.
Rõ ràng biết hắn như vậy không thích bánh kem socola nên cố ý đem bôi vào, chủ ý độc chiếm ngốc nghếch của hắn sao?
Mơ đi!
- tg: Tử dục-
Tác giả :
Tử Dục