Đế Tôn
Chương 175: Thân hóa Ma Vực (2)
- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, tu vi của ngươi bất quá mới vừa đạt tới Thần Luân cảnh, cũng muốn mở ra Tử Phủ?
Cận Đông Lưu mắt lộ ra một tia hàn quan, khí thế hơi tăng thêm một phân, răng rắc, hai chân của Giang Nam bị gảy xương, cặp chân sinh sôi bị khí thế của Cận Đông Lưu áp đoạn, vẫn như cũ không quỳ, tùy ý hai chân bị áp thành một bãi bùn nhão, đỉnh đầu như cũ cao cao vung lên, huyền thai kim nhân trong mi tâm rốt cục đi tới phía trước Tử Phủ, hai tay đặt ở trên hai miếng đại môn của Tử Phủ.
Tử Phủ kia là môn hộ vô cùng khổng lồ, huyền thai kim nhân của hắn vẫn còn quá nhỏ, nhỏ bé đến cơ hồ có thể không cần tính!
- Mở cho ta a!
Giang Nam rống giận, làn da quanh thân đột nhiên băng băng nổ tung, máu bắn tung tóe khắp nơi!
Ầm!
Đại môn Tử Phủ khẽ run, như cũ không mở ra chút nào!
- Ma Ngục Huyền Thai!
Giang Nam gào thét.
Oanh!
Trong Kim hải áo nghĩa võ đạo vô cùng phức tạp, Thần Thông áo nghĩa, Đạo Đài áo nghĩa cho tới Thần Phủ áo nghĩa, Thiên Cung áo nghĩa hết thảy tương dung, nhất thời để cho kim hải phát sinh dị biến.
Ma tính vô cùng cường đại kia của Ma Ngục Huyền Thai Kinh rốt cục bắt đầu triển lộ ra, kim hải trong mi tâm của hắn bắt đầu trở nên ma khí um tùm, đủ loại dị tượng rối rít bày ra, Sâm La vạn tượng, đưa áo nghĩa vốn là tâm pháp tu luyện, hết thảy hóa thành Ma Đạo!
Kim hải trong mi tâm của hắn trở nên một mảnh đen nhánh, cơ hồ hóa thành nham tương Địa Ngục, cực nóng sôi trào, núi đao biển lửa, phún dũng mà ra, đủ loại dị thú bay múa, ma hóa Khổng Tước Minh Vương, quanh thân tràn ra lửa ma Đại Phật cuồn cuộn, lăng không trôi nỗi Thập nhị trọng lâu, còn có Phiên Thiên Ấn giống như trời sập hãm vào đất, năm tòa Đại Ngũ Hành Kiếm Khí biến thành cự sơn nguy nga, hoành hành tàn sát bừa bãi.
Thậm chí ngay cả linh khí khổng lồ trong Linh Dịch kia, cũng là cuồn cuộn ma khí, đấu đá lung tung, càn quét hết thảy, ở trên không Ma hải hóa thành một cơn lốc, nhấc lên cuồng phong sóng lớn, tựa hồ có thể phách sập Thương Thiên!
Không chỉ có như thế, Đậu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy cũng bắt đầu bạo động, hoả diễm ngập trời, trải rộng toàn thân hắn, hồng thủy ngập trời, tịch quyển hết thảy, nước lửa tan ra làm một thể, chí cực kinh người.
Trong cơ thể hắn từng cục màng xương, một mảnh dài hẹp gân mạch, một mảnh kinh lạc, thậm chí ngay cả đan điền của hắn, cũng bắt đầu ma hóa, phảng phất trở thành Địa Ngục, lửa ma hừng hực thiêu đốt, đốt cháy ma thân, Ma thủy tàn sát bừa bãi, vỡ tung hết thảy trở ngại!
Đây mới thực sự là Ma Vực!
Giang Nam muộn hanh nhất hưởng, nhục thể, tinh thần cùng cương khí của hắn vào giờ khắc này như địa ngục đau khổ, phảng phất cả người rơi vào trong địa ngục khôn cùng, binh đao sát thương, đại hỏa đại nhiệt, đại hàn đại lạnh, rãnh to đại cốc, hình phạt khôn cùng!
Cái loại đau khổ này, quả thực không phải là tiếng nói có thể hình dung, không phải là văn chương có thể miêu tả.
Chỉ có huyền thai kim nhân của hắn, như cũ đứng sửng ở trên kim hải, Tử Phủ lúc trước, trấn áp Ma Vực, giữ vững một tia thần trí thanh minh cuối cùng của hắn, không bị ma tính cuồn cuộn mà đến hoàn toàn ma hóa tâm trí.
Huyền thai kim nhân không ngừng cắn nuốt ma khí, luyện hóa đủ loại tâm pháp áo nghĩa, thân thể càng lúc càng lớn, giống như một pho tượng Ma Thần, hai tay đặt ở trên đại môn Tử Phủ, dùng hết khí lực toàn thân đẩy về phía trước, cố gắng đẩy ra môn hộ trầm trọng vô pháp tưởng tượng, mở ra một cái tiền trình vô hạn quang minh. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ở trong vô cùng vô tận đau khổ, Giang Nam có thể cảm giác được tiềm lực của mình nhận được tăng lên trước nay chưa có, tinh khí thần bắt đầu ngưng tụ cao độ, để cho Huyền Thai càng ngày càng khỏe mạnh, đây là lúc trước hắn chưa từng cảm nhận được chỗ cường đại.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh, môn Ma Đạo kinh điển này, cho tới giờ khắc này rốt cục hiện ra uy lực của nó!
- Ân? Lại còn có thể chống đở không quỳ?
Cận Đông Lưu nhẹ kêu một tiếng, cười lạnh nói:
- Tốt! Bản thân ta muốn nhìn, ý chí của ngươi có thể chịu đựng được thần trí của ta uy áp hay không!
Hô…
Một đạo thần thức của hắn từ trên trời giáng xuống, vô cùng cuồng bạo, trong nháy mắt liền xông vào mi tâm của Giang Nam, quyết định lấy thần thức tới hoàn toàn đánh sụp ý chí chiến đấu trong lòng Giang Nam, phá hủy hết thảy tín niệm của hắn, để cho hắn thần phục, để cho hắn quỳ xuống, để cho hắn đền tội!
Ầm!
Trong mi tâm Giang Nam, đột nhiên nhiều ra thân ảnh của Cận Đông Lưu, giống như một pho tượng thiên thần kim chói, đoạt con mắt người, uy phong vô tận, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng.
Này là thần thức của hắn biến thành tinh thần chiếu hình, thần thức so sánh với thần niệm còn muốn cao hơn một bậc, là tinh thần ý niệm cường đại nhất, có thể trong nháy mắt đánh sụp tinh thần ý chí của bất kỳ một Thần Thông cường giả nào, để cho người không dám phản kháng chút nào, thậm chí có thể dễ dàng đem người luyện thành thân ngoại hóa thân!
Cận Đông Lưu chính là thấy Giang Nam thà chết chứ không chịu khuất phục, lúc này mới quyết định muốn từ trong nội tâm hoàn toàn đánh sụp thiếu niên này, hoàn toàn đem hắn đánh ngã, đánh nát tự ái của hắn, để cho hắn chết vô cùng khuất nhục!
- Thần phục ta!
Thần thức hóa thân của Cận Đông Lưu trôi lơ lửng ở trên Địa Ngục khôn cùng, mới vừa xuất hiện, lập tức thấy toàn trời là ma khí cuồn cuộn, nham tương sôi trào, tựa hồ thiên địa điên đảo, Âm Dương thác loạn, không khỏi trợn tròn cặp mắt, thất thanh nói:
- Đây là địa phương gì?
Loại cảnh tượng này, cho dù là hắn cũng chẳng bao giờ gặp phải qua, để cho hắn rất lâu chưa từng dao động tâm thần rốt cục có chút rung động, cảm giác được sợ hãi từ đáy lòng nảy sinh.
- Mau rời đi!
Thần thức hóa thân của Cận Đông Lưu trong lòng vừa động, đang muốn rời khỏi mi tâm của Giang Nam, đột nhiên chỉ thấy Huyền Thai của Giang Nam đột nhiên xoay người, mở cái miệng rộng thật dài khẽ hấp, thần thức hóa thân giống như pho tượng thiên thần kia của Cận Đông Lưu kêu thảm một tiếng, thân bất do kỷ bị Huyền Thai hút vào, thân thể bị vô hạn kéo dài, từ đầu tới đuôi bị Huyền Thai một ngụm nuốt đi xuống!
- Thần trí hóa thân của ta biến mất?
Phía ngoài, Cận Đông Lưu khẽ cau mày, cảm ứng được thần trí hóa thân của mình mới vừa tiến vào trong mi tâm của Giang Nam, liền lập tức mất đi cảm ứng, trong lòng vừa sợ vừa giận:
- Tiểu tử, trong mi tâm của ngươi rốt cuộc có cái gì cổ quái... mi tâm của ngươi nhất định là có bảo vật bảo vệ, để cho ta mở ra đầu óc của ngươi, xem một chút đến tột cùng là vật gì giở trò!
Hắn một ngón tay điểm đi xuống phía dưới, một ngón tay này còn chưa rơi xuống, liền nhấc lên thiên địa dị tượng, chỉ thấy một ngón tay thô như ngọn núi từ trên trời giáng xuống, đại địa đột nhiên chìm xuống hơn mười trượng, băng băng băng không ngừng hướng dưới đất chìm.
Cận Đông Lưu mắt lộ ra một tia hàn quan, khí thế hơi tăng thêm một phân, răng rắc, hai chân của Giang Nam bị gảy xương, cặp chân sinh sôi bị khí thế của Cận Đông Lưu áp đoạn, vẫn như cũ không quỳ, tùy ý hai chân bị áp thành một bãi bùn nhão, đỉnh đầu như cũ cao cao vung lên, huyền thai kim nhân trong mi tâm rốt cục đi tới phía trước Tử Phủ, hai tay đặt ở trên hai miếng đại môn của Tử Phủ.
Tử Phủ kia là môn hộ vô cùng khổng lồ, huyền thai kim nhân của hắn vẫn còn quá nhỏ, nhỏ bé đến cơ hồ có thể không cần tính!
- Mở cho ta a!
Giang Nam rống giận, làn da quanh thân đột nhiên băng băng nổ tung, máu bắn tung tóe khắp nơi!
Ầm!
Đại môn Tử Phủ khẽ run, như cũ không mở ra chút nào!
- Ma Ngục Huyền Thai!
Giang Nam gào thét.
Oanh!
Trong Kim hải áo nghĩa võ đạo vô cùng phức tạp, Thần Thông áo nghĩa, Đạo Đài áo nghĩa cho tới Thần Phủ áo nghĩa, Thiên Cung áo nghĩa hết thảy tương dung, nhất thời để cho kim hải phát sinh dị biến.
Ma tính vô cùng cường đại kia của Ma Ngục Huyền Thai Kinh rốt cục bắt đầu triển lộ ra, kim hải trong mi tâm của hắn bắt đầu trở nên ma khí um tùm, đủ loại dị tượng rối rít bày ra, Sâm La vạn tượng, đưa áo nghĩa vốn là tâm pháp tu luyện, hết thảy hóa thành Ma Đạo!
Kim hải trong mi tâm của hắn trở nên một mảnh đen nhánh, cơ hồ hóa thành nham tương Địa Ngục, cực nóng sôi trào, núi đao biển lửa, phún dũng mà ra, đủ loại dị thú bay múa, ma hóa Khổng Tước Minh Vương, quanh thân tràn ra lửa ma Đại Phật cuồn cuộn, lăng không trôi nỗi Thập nhị trọng lâu, còn có Phiên Thiên Ấn giống như trời sập hãm vào đất, năm tòa Đại Ngũ Hành Kiếm Khí biến thành cự sơn nguy nga, hoành hành tàn sát bừa bãi.
Thậm chí ngay cả linh khí khổng lồ trong Linh Dịch kia, cũng là cuồn cuộn ma khí, đấu đá lung tung, càn quét hết thảy, ở trên không Ma hải hóa thành một cơn lốc, nhấc lên cuồng phong sóng lớn, tựa hồ có thể phách sập Thương Thiên!
Không chỉ có như thế, Đậu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy cũng bắt đầu bạo động, hoả diễm ngập trời, trải rộng toàn thân hắn, hồng thủy ngập trời, tịch quyển hết thảy, nước lửa tan ra làm một thể, chí cực kinh người.
Trong cơ thể hắn từng cục màng xương, một mảnh dài hẹp gân mạch, một mảnh kinh lạc, thậm chí ngay cả đan điền của hắn, cũng bắt đầu ma hóa, phảng phất trở thành Địa Ngục, lửa ma hừng hực thiêu đốt, đốt cháy ma thân, Ma thủy tàn sát bừa bãi, vỡ tung hết thảy trở ngại!
Đây mới thực sự là Ma Vực!
Giang Nam muộn hanh nhất hưởng, nhục thể, tinh thần cùng cương khí của hắn vào giờ khắc này như địa ngục đau khổ, phảng phất cả người rơi vào trong địa ngục khôn cùng, binh đao sát thương, đại hỏa đại nhiệt, đại hàn đại lạnh, rãnh to đại cốc, hình phạt khôn cùng!
Cái loại đau khổ này, quả thực không phải là tiếng nói có thể hình dung, không phải là văn chương có thể miêu tả.
Chỉ có huyền thai kim nhân của hắn, như cũ đứng sửng ở trên kim hải, Tử Phủ lúc trước, trấn áp Ma Vực, giữ vững một tia thần trí thanh minh cuối cùng của hắn, không bị ma tính cuồn cuộn mà đến hoàn toàn ma hóa tâm trí.
Huyền thai kim nhân không ngừng cắn nuốt ma khí, luyện hóa đủ loại tâm pháp áo nghĩa, thân thể càng lúc càng lớn, giống như một pho tượng Ma Thần, hai tay đặt ở trên đại môn Tử Phủ, dùng hết khí lực toàn thân đẩy về phía trước, cố gắng đẩy ra môn hộ trầm trọng vô pháp tưởng tượng, mở ra một cái tiền trình vô hạn quang minh. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Ở trong vô cùng vô tận đau khổ, Giang Nam có thể cảm giác được tiềm lực của mình nhận được tăng lên trước nay chưa có, tinh khí thần bắt đầu ngưng tụ cao độ, để cho Huyền Thai càng ngày càng khỏe mạnh, đây là lúc trước hắn chưa từng cảm nhận được chỗ cường đại.
Ma Ngục Huyền Thai Kinh, môn Ma Đạo kinh điển này, cho tới giờ khắc này rốt cục hiện ra uy lực của nó!
- Ân? Lại còn có thể chống đở không quỳ?
Cận Đông Lưu nhẹ kêu một tiếng, cười lạnh nói:
- Tốt! Bản thân ta muốn nhìn, ý chí của ngươi có thể chịu đựng được thần trí của ta uy áp hay không!
Hô…
Một đạo thần thức của hắn từ trên trời giáng xuống, vô cùng cuồng bạo, trong nháy mắt liền xông vào mi tâm của Giang Nam, quyết định lấy thần thức tới hoàn toàn đánh sụp ý chí chiến đấu trong lòng Giang Nam, phá hủy hết thảy tín niệm của hắn, để cho hắn thần phục, để cho hắn quỳ xuống, để cho hắn đền tội!
Ầm!
Trong mi tâm Giang Nam, đột nhiên nhiều ra thân ảnh của Cận Đông Lưu, giống như một pho tượng thiên thần kim chói, đoạt con mắt người, uy phong vô tận, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng.
Này là thần thức của hắn biến thành tinh thần chiếu hình, thần thức so sánh với thần niệm còn muốn cao hơn một bậc, là tinh thần ý niệm cường đại nhất, có thể trong nháy mắt đánh sụp tinh thần ý chí của bất kỳ một Thần Thông cường giả nào, để cho người không dám phản kháng chút nào, thậm chí có thể dễ dàng đem người luyện thành thân ngoại hóa thân!
Cận Đông Lưu chính là thấy Giang Nam thà chết chứ không chịu khuất phục, lúc này mới quyết định muốn từ trong nội tâm hoàn toàn đánh sụp thiếu niên này, hoàn toàn đem hắn đánh ngã, đánh nát tự ái của hắn, để cho hắn chết vô cùng khuất nhục!
- Thần phục ta!
Thần thức hóa thân của Cận Đông Lưu trôi lơ lửng ở trên Địa Ngục khôn cùng, mới vừa xuất hiện, lập tức thấy toàn trời là ma khí cuồn cuộn, nham tương sôi trào, tựa hồ thiên địa điên đảo, Âm Dương thác loạn, không khỏi trợn tròn cặp mắt, thất thanh nói:
- Đây là địa phương gì?
Loại cảnh tượng này, cho dù là hắn cũng chẳng bao giờ gặp phải qua, để cho hắn rất lâu chưa từng dao động tâm thần rốt cục có chút rung động, cảm giác được sợ hãi từ đáy lòng nảy sinh.
- Mau rời đi!
Thần thức hóa thân của Cận Đông Lưu trong lòng vừa động, đang muốn rời khỏi mi tâm của Giang Nam, đột nhiên chỉ thấy Huyền Thai của Giang Nam đột nhiên xoay người, mở cái miệng rộng thật dài khẽ hấp, thần thức hóa thân giống như pho tượng thiên thần kia của Cận Đông Lưu kêu thảm một tiếng, thân bất do kỷ bị Huyền Thai hút vào, thân thể bị vô hạn kéo dài, từ đầu tới đuôi bị Huyền Thai một ngụm nuốt đi xuống!
- Thần trí hóa thân của ta biến mất?
Phía ngoài, Cận Đông Lưu khẽ cau mày, cảm ứng được thần trí hóa thân của mình mới vừa tiến vào trong mi tâm của Giang Nam, liền lập tức mất đi cảm ứng, trong lòng vừa sợ vừa giận:
- Tiểu tử, trong mi tâm của ngươi rốt cuộc có cái gì cổ quái... mi tâm của ngươi nhất định là có bảo vật bảo vệ, để cho ta mở ra đầu óc của ngươi, xem một chút đến tột cùng là vật gì giở trò!
Hắn một ngón tay điểm đi xuống phía dưới, một ngón tay này còn chưa rơi xuống, liền nhấc lên thiên địa dị tượng, chỉ thấy một ngón tay thô như ngọn núi từ trên trời giáng xuống, đại địa đột nhiên chìm xuống hơn mười trượng, băng băng băng không ngừng hướng dưới đất chìm.
Tác giả :
Thạch Trư