Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng
Chương 56: Sỉ nhục trước nay chưa từng có
Cửa thang máy đóng lại.
Chỉ lên tầng hai mà thôi, rất nhanh lại mở ra.
Kiều Thừa Huân dẫn đầu đi ra ngoài, quay lưng về phía vợ nói: “Đi theo tôi, đừng đi linh tinh.”
“Tại sao tôi phải đi theo anh?” Ôn Đề Nhi không đi ra khỏi thang máy.
Kiều Thừa Huân đột nhiên quay đầu, đôi mắt lạnh như băng có thêm một tầng âm trầm sâu không thấy đáy, “Nhà họ Đường đối với cô, rất quan trọng sao?”
Trái tim Ôn Đề Nhi run lên, đôi mắt trừng lớn, “Anh đừng có mà làm bậy!”
Thông minh như cô, sao nghe không hiểu, Kiều Diêm Vương muốn uy hiếp nhà họ Đường.
“Vậy thì ngoan ngoãn nghe lời.” Kiều Thừa Huân dịu dàng nói.
Ôn Đề Nhi không cam lòng cắn răng, lửa giận hừng hực ở trong lòng thiêu đốt mạnh, từ nhỏ đến lớn cô chưa bất lực như vậy, hết lần này đến lần khác lại ở trong tay người đàn ông này.
Mẹ kiếp!
Kiều Diêm Vương chết tiệt, cô tuyệt đối sẽ không chịu để yên!
Không đợi cô nói chuyện, Kiều Thừa Huân đột nhiên đi vào trong, lại cầm tay cô lần nữa, giống như kéo con chó không nghe lời, kéo cô đi.
Giờ khắc này, Ôn Đề Nhi cảm thấy sỉ nhục trước nay chưa từng có.
Cứ như vậy một nhóm lửa dần dần cháy mạnh lên.
Đi đến phòng họp 300 người, đại hội đấu thầu mời dự họp ở đây, lúc này trong phòng hội nghị ngồi đầy người, chỉ có khu khách quý là trống.
Kiều Thừa Huân đã đến, dẫn tới sự chú ý của mọi người, nhất là phụ nữ.
“Mau nhìn mau nhìn, Kiều Thừa Huân đến!”
“A a a… Thật kích động, quả nhiên hôm nay theo cha tôi đến tham gia đấu thầu là đúng, không nghĩ tới có thể gặp được Kiều Thừa Huân!”
“Đừng kích động, không thấy anh ta nắm tay một người phụ nữ sao?”
“Người phụ nữ đó là ai thế?”
…
Nghe thấy tiếng thét chói tai của đám hoa si, trong lòng Ôn Đề Nhi phản cảm.
Còn cái gì mà người đàn ông phụ nữ khắp thế giới đều muốn ngủ, cút đi!
Kiều Diêm Vương là con rùa đen khốn nạn!
Đinh… Đột nhiên trong mắt lóe sáng, một ý nghĩ xấu lóe lên.
Hôm nay người đến tham gia đấu thầu, đều là nhân vật có danh dự uy tín đúng không nhỉ?
Có lãnh đạo.
Có truyền thông.
Cực kỳ quy củ là được rồi.
Nếu cô làm như vậy, nhất định sẽ làm anh mất mặt?
Ha ha ha…
Ôn Đề Nhi nhếch môi cười lạnh, bước nhanh đến trước mặt Kiều Thừa Huân, kiễng chân lên, hai tay ôm lấy cổ anh, chủ động dán sát môi lên.
“A…” Thân thể Kiều Thừa Huân hơi cứng một lát, ôm cái eo nhỏ của cô gái theo bản năng.
Nụ hôn bảy phần đùa dai, ba phần không quen, nháy mắt quấy rầy trấn định của anh.
Người phụ nữ chết tiệt, nơi này mà cô cũng dám đùa được sao?
Rất tốt!
Cô muốn chơi, anh chơi với cô đến cùng.
Chỉ trong nháy mắt, quyền chủ đạo đã bị người đàn ông cướp đi.
Nóng… Nóng quá…
Người của anh rất nóng, mà cô cũng nóng.
Ôn Đề Nhi hối hận, cố gắng giãy dụa vô số lần, hoàn toàn không có hiệu quả.
Môi anh đào hồng nhuận hầu như bị anh cắn nát, không khí dần dần ít đi, loại cảm giác này rất kỳ lạ…
Cái hôn này, tuyệt đối là cấp bậc địa ngục.
“Trời ạ… Kiều Thừa Huân bị một người phụ nữ hôn!”
“Sao người phụ nữ đó không biết xấu hổ như vậy nhỉ, nhiều người nhìn như thế, không biết rụt rè một chút sao.”
“Những lời này của cô đúng là chuyện cười, chẳng lẽ hôn môi không phải là chuyện của hai người sao? Sao có thể đổ toàn bộ lên người phụ nữ được? Tôi thấy ham muốn của Kiều Thừa Huân quá mạnh mẽ!”
“Mẹ kiếp, tôi nhìn mà sắp cứng rồi.”
…
Ôn Đề Nhi không chịu được nữa, thân thể rốt cuộc dùng không được sức, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào người anh mà đứng vững.
Chỉ lên tầng hai mà thôi, rất nhanh lại mở ra.
Kiều Thừa Huân dẫn đầu đi ra ngoài, quay lưng về phía vợ nói: “Đi theo tôi, đừng đi linh tinh.”
“Tại sao tôi phải đi theo anh?” Ôn Đề Nhi không đi ra khỏi thang máy.
Kiều Thừa Huân đột nhiên quay đầu, đôi mắt lạnh như băng có thêm một tầng âm trầm sâu không thấy đáy, “Nhà họ Đường đối với cô, rất quan trọng sao?”
Trái tim Ôn Đề Nhi run lên, đôi mắt trừng lớn, “Anh đừng có mà làm bậy!”
Thông minh như cô, sao nghe không hiểu, Kiều Diêm Vương muốn uy hiếp nhà họ Đường.
“Vậy thì ngoan ngoãn nghe lời.” Kiều Thừa Huân dịu dàng nói.
Ôn Đề Nhi không cam lòng cắn răng, lửa giận hừng hực ở trong lòng thiêu đốt mạnh, từ nhỏ đến lớn cô chưa bất lực như vậy, hết lần này đến lần khác lại ở trong tay người đàn ông này.
Mẹ kiếp!
Kiều Diêm Vương chết tiệt, cô tuyệt đối sẽ không chịu để yên!
Không đợi cô nói chuyện, Kiều Thừa Huân đột nhiên đi vào trong, lại cầm tay cô lần nữa, giống như kéo con chó không nghe lời, kéo cô đi.
Giờ khắc này, Ôn Đề Nhi cảm thấy sỉ nhục trước nay chưa từng có.
Cứ như vậy một nhóm lửa dần dần cháy mạnh lên.
Đi đến phòng họp 300 người, đại hội đấu thầu mời dự họp ở đây, lúc này trong phòng hội nghị ngồi đầy người, chỉ có khu khách quý là trống.
Kiều Thừa Huân đã đến, dẫn tới sự chú ý của mọi người, nhất là phụ nữ.
“Mau nhìn mau nhìn, Kiều Thừa Huân đến!”
“A a a… Thật kích động, quả nhiên hôm nay theo cha tôi đến tham gia đấu thầu là đúng, không nghĩ tới có thể gặp được Kiều Thừa Huân!”
“Đừng kích động, không thấy anh ta nắm tay một người phụ nữ sao?”
“Người phụ nữ đó là ai thế?”
…
Nghe thấy tiếng thét chói tai của đám hoa si, trong lòng Ôn Đề Nhi phản cảm.
Còn cái gì mà người đàn ông phụ nữ khắp thế giới đều muốn ngủ, cút đi!
Kiều Diêm Vương là con rùa đen khốn nạn!
Đinh… Đột nhiên trong mắt lóe sáng, một ý nghĩ xấu lóe lên.
Hôm nay người đến tham gia đấu thầu, đều là nhân vật có danh dự uy tín đúng không nhỉ?
Có lãnh đạo.
Có truyền thông.
Cực kỳ quy củ là được rồi.
Nếu cô làm như vậy, nhất định sẽ làm anh mất mặt?
Ha ha ha…
Ôn Đề Nhi nhếch môi cười lạnh, bước nhanh đến trước mặt Kiều Thừa Huân, kiễng chân lên, hai tay ôm lấy cổ anh, chủ động dán sát môi lên.
“A…” Thân thể Kiều Thừa Huân hơi cứng một lát, ôm cái eo nhỏ của cô gái theo bản năng.
Nụ hôn bảy phần đùa dai, ba phần không quen, nháy mắt quấy rầy trấn định của anh.
Người phụ nữ chết tiệt, nơi này mà cô cũng dám đùa được sao?
Rất tốt!
Cô muốn chơi, anh chơi với cô đến cùng.
Chỉ trong nháy mắt, quyền chủ đạo đã bị người đàn ông cướp đi.
Nóng… Nóng quá…
Người của anh rất nóng, mà cô cũng nóng.
Ôn Đề Nhi hối hận, cố gắng giãy dụa vô số lần, hoàn toàn không có hiệu quả.
Môi anh đào hồng nhuận hầu như bị anh cắn nát, không khí dần dần ít đi, loại cảm giác này rất kỳ lạ…
Cái hôn này, tuyệt đối là cấp bậc địa ngục.
“Trời ạ… Kiều Thừa Huân bị một người phụ nữ hôn!”
“Sao người phụ nữ đó không biết xấu hổ như vậy nhỉ, nhiều người nhìn như thế, không biết rụt rè một chút sao.”
“Những lời này của cô đúng là chuyện cười, chẳng lẽ hôn môi không phải là chuyện của hai người sao? Sao có thể đổ toàn bộ lên người phụ nữ được? Tôi thấy ham muốn của Kiều Thừa Huân quá mạnh mẽ!”
“Mẹ kiếp, tôi nhìn mà sắp cứng rồi.”
…
Ôn Đề Nhi không chịu được nữa, thân thể rốt cuộc dùng không được sức, chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào người anh mà đứng vững.
Tác giả :
Ngọc Tư Tư