Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn
Chương 161: Thi đầu vào
Edit: Tử Miêu
Sa Nặc Nhân cười cười không lên tiếng, các nữ sinh chỉ là nghi hoặc đánh giá cậu, sau đó lại tiếp tục thảo luận vấn đề thần cùng người của bọn họ, mỗi người đều dị thường hưng phấn, phát thệ (aka thề) nhất định phải thi đậu vào trường quân đội hoàng gia, nếu như lão sư giám khảo không cho qua, các nàng liền ôm chân lão sư kêu rên, cho đến khi lão sư đồng ý mới thôi!
Sa Nặc Nhân tiếp tục thẹn thùng, hiện tại nữ sinh thật là mạnh bạo a!
Tiếp tục nghe đến sau mới biết, các nàng là vì theo đuổi nam thần, mới cố ý chuyển trường, mà cái nam thần kia, không cần nghi ngờ chính là cái người vừa đi ngang qua kia ---- Xích Diên!
Cũng may kiểm tra đầu vào đã sắp bắt đầu, các nữ sinh muốn bát quái cũng không có thời gian nữa. Có một lão sư đi ra thông báo cho bọn họ, dựa theo số báo danh của mình lần lượt tiến vào phòng thi của mình, khảo hạch sắp bắt đầu.
Sa Nặc Nhân xem số báo danh của mình một chút, tìm được vị trí của mình, liền đứng vào. Cậu không nghĩ tới, năm học mới, người chuyển trường lại nhiều như thế, chính là không biết, có bao nhiêu người có thể lưu lại đến cuối cùng.
Cùng đồng học phía trước đi vào trong, kiểm tra của trường quân đội hoàng gia phi thường nghiêm ngặt, năm người một phòng thi, Sa Nặc Nhân là người thứ ba trong năm thí sinh.
Thời điểm đối chiếu thông tin để vào phòng, lão sư tuổi trẻ trước mặt nhìn thấy thông tin của Sa Nặc Nhân, cố ý nhìn mặt cậu một chút, sau đó biểu tình lạnh lùng nói: "Đem kính mắt tháo xuống."
Sa Nặc Nhân không nghĩ tới, vào phòng còn có yêu cầu này, mà lời nói của lão sư, thành công khiến bốn vị đằng trước chú ý tới, đều quay đầu nhìn sang. Có người nhận ra cậu liền cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng có người cười lạnh, nghĩ thầm một người chưa từng học dược tề, lại muốn trực tiếp tiến vào lớp năm hai, thực sự là buồn cười.
Thân phận hiện tại của Sa Nặc Nhân, chính là không bao giờ thiếu người đố kỵ, trong bốn người phía trước, thì có hai người ghen tỵ vận khí tốt của cậu, dưới cái nhìn của bọn họ, Sa Nặc Nhân ngoại trừ tướng mạo, thì không còn sở trưởng khác, đế quân cư nhiên lại coi trọng một người như vậy, hơn nữa thời gian bọn họ kết hôn cũng qua đúng thời điểm, vừa mới kết hôn hai tháng, Xích Linh Vương tử liền leo lên đế vị, nhất định Sa Nặc Nhân đã đoán được Xích Linh Vương tử có thể thắng lợi, mới có thể dùng thủ đoạn không đứng đắn ép buộc ngài kết hôn.
Nhưng hãy chờ xem, không bao lâu nữa, tân quân sẽ nạp tân phi khác, thân phận bây giờ của Sa Nặc Nhân, cao nhất cũng chỉ có thể là một đế phi, cái này có thể nhìn ra từ thái độ của tân quân đối với hắn*, hắn là bạn lữ chính thức bên người tân quân, theo lệ cần phải sắc phong làm hậu, nhưng chuyện này lại không được người nào nhắc tới, đừng nhìn bọn họ tú ân ái trước mặt người, trên thực tế ở phía sau như thế nào, chỉ có chính họ mới biết. Người đố kỵ phía trước, nghĩ như vậy.
* này là ý nghĩ của mấy người ghen tỵ nên mk để Sa Nặc Nhân là hắn
Sa Nặc Nhân đem kính mắt bỏ vào trong rương được đặt bên cạnh. Bởi vì biết kiểm tra rất nghiêm khắc, cho nên trước khi tới, cậu đã đem nhẫn không gian cùng vòng tay xương tháo ra để lại ở đế cung, nhưng là Phượng Hoàng dù có thế nào cũng không rời khỏi cậu, sau một hồi xoắn xuýt, Phượng Hoàng tự mình biến thành một chuỗi dây xích chân =))) màu vàng óng, móc vào cổ chân của cậu, cũng tự động đem nhẫn không gian cùng chuỗi mảnh xương của Sa Nặc Nhân thu vào trong không gian của nó, bảo quản thay cậu. Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ, chỉ hy vọng có thể mang theo nó vào.
Tai trái của cậu có một cái khuyên màu đỏ, vừa nhìn cũng biết là trang sức, lão sư cũng cho qua, thời điểm kiểm tra đến dây xích ở cổ chân cậu, ánh mắt lão sư nhìn Sa Nặc Nhân có chút cổ quái, nửa ngày sau mới thả người.
Kiểm tra chia làm đề mục cùng thực hành, mỗi phần 100 điểm, hai bài phân biệt đạt từ 80 điểm trở lên, tổng điểm 170 trở lên mới có thể đỗ. Không thể không nói, cái điểm tuyển chọn này vô cùng cao, cho nên học sinh có thể đỗ vào, đều là tinh anh trong tinh anh.
Bài kiểm tra đầu tiên chính là thi đề mục.
Sa Nặc Nhân có thể cảm nhận được ánh mắt bất thiện cùng lãnh ý của bọn họ, cậu có chút nghi hoặc, bất quá cũng không suy nghĩ nhiều, toàn tộ tâm tình đều tập trung vào đề mục kiểm tra sắp tới.
Năng lực tốc ký của cậu rất tốt, nhưng là sau một quãng thời gian cũng dễ quên, trừ phi nhìn qua mấy lần, mới có thể nhớ kỹ, giờ khắc này trong đầu cậu tràn đầy đều là kiến thức chuyên sâu, ngay cả lời cũng không muốn nói, chỉ muốn chuyên tâm làm bài thi. Thi đề mục được tiến hành trên mạng giả lập, mỗi người một tài khoản cá nhân tiến vào, đề thi được phát cho mỗi người cũng không giống nhau, muốn gian lận, tuyệt đối không thể.
Thời điểm Sa Nặc Nhân tiền vào, thứ nhảy ra không phải bài tập, mà là khẩu hiệu
- ---- vì tương lai đế quốc, cố lên!
Sa Nặc Nhân 囧 囧, hướng vào trong một chút, đây mới là bài tập, cậu bắt đầu chuyên tâm làm bài thi. Thời gian kiểm tra chỉ có 40 phút, cậu một phút cũng không thể trì hoãn, sau khi mở đề, không ít câu cậu đã từng thấy qua, trả lời rất dễ dàng, bất quá cũng gặp phải một vài câu hỏi khó khăn, còn có mấy câu hỏi về lịch sử dược tề của Tinh Diệu đế quốc. Thời điểm nhìn thấy câu hỏi cuối cùng, Sa Nặc Nhân do dự, một đề vấn đáp cuối cùng, có 20 điểm, nói cách khác, một khi trả lời sai, nhất định phải đảm bảo được những câu trước đạt điểm tối đa, bằng không, coi như đề thực tiễn đạt điểm tối đa, cũng không được tuyển chọn.
Câu hỏi cuối cùng chính là:
"Ngài cảm thấy ngành dược tề của đế quốc hiện nay như thế nào? Hãy viết ra ưu khuyết điểm của nó, đồng thời đưa ra phương án giải quyết."
Mồ hôi lạnh của Sa Nặc Nhân đều chảy xuống, cái câu hỏi này là đặc biệt nhắm vào cậu sao? Xích Linh đã nói trước mắt vẫn không thể tiết lộ kỹ thuật chế dược tiên tiến, nhưng là câu hỏi này...
Thời gian không chờ người, Sa Nặc Nhân khẽ cắn răng, quyết định dựa trên cơ sở kỹ thuật chế dược của đế quốc hiện nay, thêm thắt vào một chút kỹ thuật chế dược tiên tiến mà cậu biết, bất quá cũng chỉ là khái niệm không rõ ràng, cũng không kỹ càng.
Thời gian kiểm tra đã kết thúc, Sa Nặc Nhân lui ra khỏi mạng giả lập, đứng dậy rời khỏi vị trí của mình, sau đó đi theo lão sư tới phòng thực nghiệm cách vách, tiến hành phần kiểm tra thực tiễn kế tiếp.
Tình trạng của toàn bộ thí sinh ở hiện trường, đều luôn bị theo dõi, đề thi cũng sẽ được đưa ra ngay giây tiếp theo sau khi được phê duyệt. Lão sư phê duyệt đề thi của mỗi phòng thi, sẽ là giám khảo của phần kiểm tra thực tiễn, cũng sẽ chấm điểm ngay tại hiện trường, mỗi một phòng có hai vị lão sư, lấy điểm bình quân, chính là thành tích của thí sinh sau phần kiểm tra thực tiễn.
Trong phòng thi có năm đài thực nghiệm, được sắp xếp theo thứ tự từ một đến năm.
Lúc này, có một vị lão sư khác từ bên ngoài đi tới, là một người trung niên rất nghiêm túc, hắn đem một tờ giấy đưa cho một vị lão sư giám thị bọn cậu, vị lão sư kia sau khi xem qua tờ giấy, thời điểm nhìn xuống phía dưới, biểu lộ ra vẻ kinh ngạc, sau là xem thường hừ lạnh.
Mạnh miệng ai cũng sẽ nói, để xem nói ra có thể làm được hay không.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Thứ ta đang cầm trên tay, chính là đáp án của các người cho câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra vừa rồi, đề bài của phần thi thực tiễn, là dũng phương pháp các người đã viết ra, chế tác dược tề." Lão sư trẻ tuổi câu lên khóa môi, cười lạnh nói: "Một đồng học có ý nghĩ kỳ lạ, như vậy cũng thỉnh người nghĩ ra phương pháp kỳ lạ này áp dụng nó để chế tác ra dược tề."
Lão sư trẻ tuổi nói xong, cố ý liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái.
Sa Nặc Nhân sững sờ, lẽ nào "ý nghĩ kỳ lạ" lão sư nói đến chính là cậu?
Đương nhiên, "ý nghĩ kỳ lạ" không chỉ có một mình Sa Nặc Nhân, lão sư trẻ tuổi vừa mới nói xong, lập tức có ba vị đồng học khác biển đổi sắc mặt. Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, phương pháp giải quyết câu hỏi cuối cùng kia sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến phần kiểm tra thực tiễn, đáp án mới của bọn họ gọi là ý nghĩ kỳ lạ, thiên mã hành không(1) viết linh tinh, vì muốn điểm cao một chút, bọn họ không chỉ có đem trình độ chế dược của đế quốc ra sức khen một trận, lại còn đem những kỹ thuật chế dược hoang tưởng nghĩ ra được viết lên, ai có thể nghĩ tới, đây là đang đào hố chô chính mình đâu!
1: Ngựa thần lướt gió tung mây => ví với văn chương, thi ca, thư pháp hào phóng, không câu thúc.
Cãi lão sư trung niên một mặt nghiêm túc kia, đi đến trước mặt Sa Nặc Nhân, "Ngươi là Sa Nặc Nhân?"
Sa Nặc Nhân: "Là ta."
Trung niên lão sư: "Đáp án của người rất thú vị, ta muốn tự mình theo dõi ngươi, thỉnh ngươi dùng phương pháp của ngươi chế ra dược tề 20 đan tư, nếu như thành công, ta sẽ cho ngươi điểm tối đa."
Sa Nặc Nhân thầm, 20 đan tư có gì khó?
Nhưng là mấy đồng học kia vừa nghe trung niên lão sư nói, đầu tiên là sững sờ, sau đó lại phát ra tiếng cười nhạo, mỗi người đều dùng ánh mắt như nhìn một tên ngớ ngẩn nhìn về phía Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân một mặt mờ mịt, sau đó lại nghĩ đến, tại Đại Uyển Toàn Tí, coi như là dược tề cực phẩm, cũng chỉ mới đạt tới gần 20 đan tư mà thôi, bình thường đều nằm trong khoảng 16, 17 đan tư, dám nói ra "dựa theo phương pháp vừa viết chế ra được dược tề 20 đan tư, không phải việc khó" mạnh miệng như vậy, đến cả ngôi sao sáng ngành dược tề của đế quốc ---- Lục Như Tiền cùng Vẫn Sương Phong cũng không dám, hắn chỉ là một cái học sinh chuyển trường, đến hệ thống học tập kinh nghiệm cũng không có, cư nhiên lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy, không phải là muốn bị người bắt được điểm yếu à?
Sa Nặc Nhân xoắn xuýt, cậu cũng không ngờ tới câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra trước, lại là đề bài của phần kiểm tra kế tiếp, lúc đó cậu do dự nửa ngày, mới viết xuống 20 đan tư, sớm biết như vậy, cậu chắc chắn sẽ viết 17 đan tư.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Như vậy, kiểm tra liền bắt đầu đi, hiện tại bắt đầu phát đề."
Trong tay lão sư cầm vài tấm thẻ có ghi đề thi, bắt đầu phát từ thí sinh thứ nhất, đến chỗ Sa Nặc Nhân, cũng chỉ còn lại một tấm cuối cùng, cậu căn bản không có soi mói. Dùng tinh thần lực để mở ra thẻ đề thi, bên trên liền hiện ra tên loại dược tề phải chế tác ra, trên tấm thẻ chỉ có một cái tên, phương pháp phối chế cùng số liệu gì đó đều không có, cái này là muốn kiểm tra kiến thức cơ bản của người thi.
Dược tề trong phần kiểm tra lần này căn bản đều là dược tề cấp 2, trình độ này đối với những thí sinh sẽ lên năm hai như bọn họ mà nói đã có một chút khó khăn, bết bát hơn chính là, bên trong một đám dược tề cấp 2 còn có thể trộn lẫn vào mấy loại dược tề cấp 3, lần kiểm tra này phải xem vận khí của ngươi, vận may không tốt, một khi nhận bốc phải cấp 3, ngươi là có thể đóng gói về nhà. Nhưng mà, vận may của Sa Nặc Nhân tựa hồ không quá tốt, một tấm cuối cùng, vừa vặn chính là dược tề cấp 3 ---- An Thần Tề.
Kỳ thực đối với đẳng cấp của dược tề Sa Nặc Nhân cũng không để ý, có thể có dược tề khó hơn dược tề bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục) nữa sao? Cho nên cậu cũng không để ý.
Trung niên lão sư vẫn đứng đối diện cậu, nhìn thấy cái tên trong tấm thẻ cậu đặt trên bàn, phía trên viết rõ ràng dược tề cấp 3 An Thần Tề, trong lòng than thở vận may của cậu không tốt. Sau khi than thở, lại phát hiện Sa Nặc Nhân cũng không có biểu hiện gì khác thường, ngược lại phi thường bình tĩnh đến khu dược thực lựa chọn dược thực, điều này làm cho người lão sư kia cảm thấy rất kinh ngạc.
An Thần Tề cần đến 6 loại dược thực, một loại chủ yếu nhất chính là Du Du Thảo, Sa Nặc Nhân đứng trước tủ kính, tìm kiếm dược thực mình cần, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng "leng keng" một tiếng, sau đó chính là âm thanh dụng cụ bằng thủy tinh rơi vỡ, quay đầu lại liền nhìn thấy thí sinh bên cạnh cậu, hai mắt vô thần ngồi bệt xuống đất, mặt đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, đôi môi không ngừng run rẩy.
Lão sư trẻ tuổi đi tới, liếc mắt nhìn thẻ đề thi của hắn một cái, dược tề cấp 3, nói: "Chu Nhuận, ngươi là muốn từ bỏ kiểm tra, hay là tiếp tục?"
Chu Nhuận mặt xám như đất, hoàn toàn đắm chìm trong khủng hoảng không phản ứng lại câu hỏi của lão sư.
Khu lựa chọn dược thực mỗi lần chỉ cho phép một người tiến vào, Sa Nặc Nhân cũng không có ở đó quá lâu, cầm vật liệu mình cần trở về, nhìn thấy thí sinh gọi là Chu Nhuận kia vẫn còn ngồi dưới đất.
Đem dược thực đặt xuống, hỏi: "Có cần giúp một tay không?"
Chu Nhuận giống như là đột nhiên hoàn hồn, bám vào đài thí nghiệm đứng lên, lo lắng nói: "Lão, lão sư, ta muốn bốc thẻ thi lần nữa..."
Lão sư trẻ tuổi ánh mắt quái lạ nhìn hắn, "Cái này không thể được, bốc phải dược tề cấp 3, là vận may của ngươi có vấn đề, không có cơ hội lần thứ hai."
Chu Nhuận mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tưởng chừng như muốn khóc lên, tuổi của hắn so với những thí sinh còn lại ở đây có chút lớn, tuổi quả thực cũng không nhỏ.
"Van ngươi lão sư, cuộc thi lần này đối với ta mà nói là vô cùng quan trọng, bỏ lỡ năm nay, ta cũng không còn cơ hội tiến vào trường quân đội hoàng gia học tập nữa, van cầu ngươi lão sư, hãy để cho ta bốc thẻ thi một lần nữa đi!"
Sa Nặc Nhân cười cười không lên tiếng, các nữ sinh chỉ là nghi hoặc đánh giá cậu, sau đó lại tiếp tục thảo luận vấn đề thần cùng người của bọn họ, mỗi người đều dị thường hưng phấn, phát thệ (aka thề) nhất định phải thi đậu vào trường quân đội hoàng gia, nếu như lão sư giám khảo không cho qua, các nàng liền ôm chân lão sư kêu rên, cho đến khi lão sư đồng ý mới thôi!
Sa Nặc Nhân tiếp tục thẹn thùng, hiện tại nữ sinh thật là mạnh bạo a!
Tiếp tục nghe đến sau mới biết, các nàng là vì theo đuổi nam thần, mới cố ý chuyển trường, mà cái nam thần kia, không cần nghi ngờ chính là cái người vừa đi ngang qua kia ---- Xích Diên!
Cũng may kiểm tra đầu vào đã sắp bắt đầu, các nữ sinh muốn bát quái cũng không có thời gian nữa. Có một lão sư đi ra thông báo cho bọn họ, dựa theo số báo danh của mình lần lượt tiến vào phòng thi của mình, khảo hạch sắp bắt đầu.
Sa Nặc Nhân xem số báo danh của mình một chút, tìm được vị trí của mình, liền đứng vào. Cậu không nghĩ tới, năm học mới, người chuyển trường lại nhiều như thế, chính là không biết, có bao nhiêu người có thể lưu lại đến cuối cùng.
Cùng đồng học phía trước đi vào trong, kiểm tra của trường quân đội hoàng gia phi thường nghiêm ngặt, năm người một phòng thi, Sa Nặc Nhân là người thứ ba trong năm thí sinh.
Thời điểm đối chiếu thông tin để vào phòng, lão sư tuổi trẻ trước mặt nhìn thấy thông tin của Sa Nặc Nhân, cố ý nhìn mặt cậu một chút, sau đó biểu tình lạnh lùng nói: "Đem kính mắt tháo xuống."
Sa Nặc Nhân không nghĩ tới, vào phòng còn có yêu cầu này, mà lời nói của lão sư, thành công khiến bốn vị đằng trước chú ý tới, đều quay đầu nhìn sang. Có người nhận ra cậu liền cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng có người cười lạnh, nghĩ thầm một người chưa từng học dược tề, lại muốn trực tiếp tiến vào lớp năm hai, thực sự là buồn cười.
Thân phận hiện tại của Sa Nặc Nhân, chính là không bao giờ thiếu người đố kỵ, trong bốn người phía trước, thì có hai người ghen tỵ vận khí tốt của cậu, dưới cái nhìn của bọn họ, Sa Nặc Nhân ngoại trừ tướng mạo, thì không còn sở trưởng khác, đế quân cư nhiên lại coi trọng một người như vậy, hơn nữa thời gian bọn họ kết hôn cũng qua đúng thời điểm, vừa mới kết hôn hai tháng, Xích Linh Vương tử liền leo lên đế vị, nhất định Sa Nặc Nhân đã đoán được Xích Linh Vương tử có thể thắng lợi, mới có thể dùng thủ đoạn không đứng đắn ép buộc ngài kết hôn.
Nhưng hãy chờ xem, không bao lâu nữa, tân quân sẽ nạp tân phi khác, thân phận bây giờ của Sa Nặc Nhân, cao nhất cũng chỉ có thể là một đế phi, cái này có thể nhìn ra từ thái độ của tân quân đối với hắn*, hắn là bạn lữ chính thức bên người tân quân, theo lệ cần phải sắc phong làm hậu, nhưng chuyện này lại không được người nào nhắc tới, đừng nhìn bọn họ tú ân ái trước mặt người, trên thực tế ở phía sau như thế nào, chỉ có chính họ mới biết. Người đố kỵ phía trước, nghĩ như vậy.
* này là ý nghĩ của mấy người ghen tỵ nên mk để Sa Nặc Nhân là hắn
Sa Nặc Nhân đem kính mắt bỏ vào trong rương được đặt bên cạnh. Bởi vì biết kiểm tra rất nghiêm khắc, cho nên trước khi tới, cậu đã đem nhẫn không gian cùng vòng tay xương tháo ra để lại ở đế cung, nhưng là Phượng Hoàng dù có thế nào cũng không rời khỏi cậu, sau một hồi xoắn xuýt, Phượng Hoàng tự mình biến thành một chuỗi dây xích chân =))) màu vàng óng, móc vào cổ chân của cậu, cũng tự động đem nhẫn không gian cùng chuỗi mảnh xương của Sa Nặc Nhân thu vào trong không gian của nó, bảo quản thay cậu. Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ, chỉ hy vọng có thể mang theo nó vào.
Tai trái của cậu có một cái khuyên màu đỏ, vừa nhìn cũng biết là trang sức, lão sư cũng cho qua, thời điểm kiểm tra đến dây xích ở cổ chân cậu, ánh mắt lão sư nhìn Sa Nặc Nhân có chút cổ quái, nửa ngày sau mới thả người.
Kiểm tra chia làm đề mục cùng thực hành, mỗi phần 100 điểm, hai bài phân biệt đạt từ 80 điểm trở lên, tổng điểm 170 trở lên mới có thể đỗ. Không thể không nói, cái điểm tuyển chọn này vô cùng cao, cho nên học sinh có thể đỗ vào, đều là tinh anh trong tinh anh.
Bài kiểm tra đầu tiên chính là thi đề mục.
Sa Nặc Nhân có thể cảm nhận được ánh mắt bất thiện cùng lãnh ý của bọn họ, cậu có chút nghi hoặc, bất quá cũng không suy nghĩ nhiều, toàn tộ tâm tình đều tập trung vào đề mục kiểm tra sắp tới.
Năng lực tốc ký của cậu rất tốt, nhưng là sau một quãng thời gian cũng dễ quên, trừ phi nhìn qua mấy lần, mới có thể nhớ kỹ, giờ khắc này trong đầu cậu tràn đầy đều là kiến thức chuyên sâu, ngay cả lời cũng không muốn nói, chỉ muốn chuyên tâm làm bài thi. Thi đề mục được tiến hành trên mạng giả lập, mỗi người một tài khoản cá nhân tiến vào, đề thi được phát cho mỗi người cũng không giống nhau, muốn gian lận, tuyệt đối không thể.
Thời điểm Sa Nặc Nhân tiền vào, thứ nhảy ra không phải bài tập, mà là khẩu hiệu
- ---- vì tương lai đế quốc, cố lên!
Sa Nặc Nhân 囧 囧, hướng vào trong một chút, đây mới là bài tập, cậu bắt đầu chuyên tâm làm bài thi. Thời gian kiểm tra chỉ có 40 phút, cậu một phút cũng không thể trì hoãn, sau khi mở đề, không ít câu cậu đã từng thấy qua, trả lời rất dễ dàng, bất quá cũng gặp phải một vài câu hỏi khó khăn, còn có mấy câu hỏi về lịch sử dược tề của Tinh Diệu đế quốc. Thời điểm nhìn thấy câu hỏi cuối cùng, Sa Nặc Nhân do dự, một đề vấn đáp cuối cùng, có 20 điểm, nói cách khác, một khi trả lời sai, nhất định phải đảm bảo được những câu trước đạt điểm tối đa, bằng không, coi như đề thực tiễn đạt điểm tối đa, cũng không được tuyển chọn.
Câu hỏi cuối cùng chính là:
"Ngài cảm thấy ngành dược tề của đế quốc hiện nay như thế nào? Hãy viết ra ưu khuyết điểm của nó, đồng thời đưa ra phương án giải quyết."
Mồ hôi lạnh của Sa Nặc Nhân đều chảy xuống, cái câu hỏi này là đặc biệt nhắm vào cậu sao? Xích Linh đã nói trước mắt vẫn không thể tiết lộ kỹ thuật chế dược tiên tiến, nhưng là câu hỏi này...
Thời gian không chờ người, Sa Nặc Nhân khẽ cắn răng, quyết định dựa trên cơ sở kỹ thuật chế dược của đế quốc hiện nay, thêm thắt vào một chút kỹ thuật chế dược tiên tiến mà cậu biết, bất quá cũng chỉ là khái niệm không rõ ràng, cũng không kỹ càng.
Thời gian kiểm tra đã kết thúc, Sa Nặc Nhân lui ra khỏi mạng giả lập, đứng dậy rời khỏi vị trí của mình, sau đó đi theo lão sư tới phòng thực nghiệm cách vách, tiến hành phần kiểm tra thực tiễn kế tiếp.
Tình trạng của toàn bộ thí sinh ở hiện trường, đều luôn bị theo dõi, đề thi cũng sẽ được đưa ra ngay giây tiếp theo sau khi được phê duyệt. Lão sư phê duyệt đề thi của mỗi phòng thi, sẽ là giám khảo của phần kiểm tra thực tiễn, cũng sẽ chấm điểm ngay tại hiện trường, mỗi một phòng có hai vị lão sư, lấy điểm bình quân, chính là thành tích của thí sinh sau phần kiểm tra thực tiễn.
Trong phòng thi có năm đài thực nghiệm, được sắp xếp theo thứ tự từ một đến năm.
Lúc này, có một vị lão sư khác từ bên ngoài đi tới, là một người trung niên rất nghiêm túc, hắn đem một tờ giấy đưa cho một vị lão sư giám thị bọn cậu, vị lão sư kia sau khi xem qua tờ giấy, thời điểm nhìn xuống phía dưới, biểu lộ ra vẻ kinh ngạc, sau là xem thường hừ lạnh.
Mạnh miệng ai cũng sẽ nói, để xem nói ra có thể làm được hay không.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Thứ ta đang cầm trên tay, chính là đáp án của các người cho câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra vừa rồi, đề bài của phần thi thực tiễn, là dũng phương pháp các người đã viết ra, chế tác dược tề." Lão sư trẻ tuổi câu lên khóa môi, cười lạnh nói: "Một đồng học có ý nghĩ kỳ lạ, như vậy cũng thỉnh người nghĩ ra phương pháp kỳ lạ này áp dụng nó để chế tác ra dược tề."
Lão sư trẻ tuổi nói xong, cố ý liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái.
Sa Nặc Nhân sững sờ, lẽ nào "ý nghĩ kỳ lạ" lão sư nói đến chính là cậu?
Đương nhiên, "ý nghĩ kỳ lạ" không chỉ có một mình Sa Nặc Nhân, lão sư trẻ tuổi vừa mới nói xong, lập tức có ba vị đồng học khác biển đổi sắc mặt. Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, phương pháp giải quyết câu hỏi cuối cùng kia sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến phần kiểm tra thực tiễn, đáp án mới của bọn họ gọi là ý nghĩ kỳ lạ, thiên mã hành không(1) viết linh tinh, vì muốn điểm cao một chút, bọn họ không chỉ có đem trình độ chế dược của đế quốc ra sức khen một trận, lại còn đem những kỹ thuật chế dược hoang tưởng nghĩ ra được viết lên, ai có thể nghĩ tới, đây là đang đào hố chô chính mình đâu!
1: Ngựa thần lướt gió tung mây => ví với văn chương, thi ca, thư pháp hào phóng, không câu thúc.
Cãi lão sư trung niên một mặt nghiêm túc kia, đi đến trước mặt Sa Nặc Nhân, "Ngươi là Sa Nặc Nhân?"
Sa Nặc Nhân: "Là ta."
Trung niên lão sư: "Đáp án của người rất thú vị, ta muốn tự mình theo dõi ngươi, thỉnh ngươi dùng phương pháp của ngươi chế ra dược tề 20 đan tư, nếu như thành công, ta sẽ cho ngươi điểm tối đa."
Sa Nặc Nhân thầm, 20 đan tư có gì khó?
Nhưng là mấy đồng học kia vừa nghe trung niên lão sư nói, đầu tiên là sững sờ, sau đó lại phát ra tiếng cười nhạo, mỗi người đều dùng ánh mắt như nhìn một tên ngớ ngẩn nhìn về phía Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân một mặt mờ mịt, sau đó lại nghĩ đến, tại Đại Uyển Toàn Tí, coi như là dược tề cực phẩm, cũng chỉ mới đạt tới gần 20 đan tư mà thôi, bình thường đều nằm trong khoảng 16, 17 đan tư, dám nói ra "dựa theo phương pháp vừa viết chế ra được dược tề 20 đan tư, không phải việc khó" mạnh miệng như vậy, đến cả ngôi sao sáng ngành dược tề của đế quốc ---- Lục Như Tiền cùng Vẫn Sương Phong cũng không dám, hắn chỉ là một cái học sinh chuyển trường, đến hệ thống học tập kinh nghiệm cũng không có, cư nhiên lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy, không phải là muốn bị người bắt được điểm yếu à?
Sa Nặc Nhân xoắn xuýt, cậu cũng không ngờ tới câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra trước, lại là đề bài của phần kiểm tra kế tiếp, lúc đó cậu do dự nửa ngày, mới viết xuống 20 đan tư, sớm biết như vậy, cậu chắc chắn sẽ viết 17 đan tư.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Như vậy, kiểm tra liền bắt đầu đi, hiện tại bắt đầu phát đề."
Trong tay lão sư cầm vài tấm thẻ có ghi đề thi, bắt đầu phát từ thí sinh thứ nhất, đến chỗ Sa Nặc Nhân, cũng chỉ còn lại một tấm cuối cùng, cậu căn bản không có soi mói. Dùng tinh thần lực để mở ra thẻ đề thi, bên trên liền hiện ra tên loại dược tề phải chế tác ra, trên tấm thẻ chỉ có một cái tên, phương pháp phối chế cùng số liệu gì đó đều không có, cái này là muốn kiểm tra kiến thức cơ bản của người thi.
Dược tề trong phần kiểm tra lần này căn bản đều là dược tề cấp 2, trình độ này đối với những thí sinh sẽ lên năm hai như bọn họ mà nói đã có một chút khó khăn, bết bát hơn chính là, bên trong một đám dược tề cấp 2 còn có thể trộn lẫn vào mấy loại dược tề cấp 3, lần kiểm tra này phải xem vận khí của ngươi, vận may không tốt, một khi nhận bốc phải cấp 3, ngươi là có thể đóng gói về nhà. Nhưng mà, vận may của Sa Nặc Nhân tựa hồ không quá tốt, một tấm cuối cùng, vừa vặn chính là dược tề cấp 3 ---- An Thần Tề.
Kỳ thực đối với đẳng cấp của dược tề Sa Nặc Nhân cũng không để ý, có thể có dược tề khó hơn dược tề bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục) nữa sao? Cho nên cậu cũng không để ý.
Trung niên lão sư vẫn đứng đối diện cậu, nhìn thấy cái tên trong tấm thẻ cậu đặt trên bàn, phía trên viết rõ ràng dược tề cấp 3 An Thần Tề, trong lòng than thở vận may của cậu không tốt. Sau khi than thở, lại phát hiện Sa Nặc Nhân cũng không có biểu hiện gì khác thường, ngược lại phi thường bình tĩnh đến khu dược thực lựa chọn dược thực, điều này làm cho người lão sư kia cảm thấy rất kinh ngạc.
An Thần Tề cần đến 6 loại dược thực, một loại chủ yếu nhất chính là Du Du Thảo, Sa Nặc Nhân đứng trước tủ kính, tìm kiếm dược thực mình cần, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng "leng keng" một tiếng, sau đó chính là âm thanh dụng cụ bằng thủy tinh rơi vỡ, quay đầu lại liền nhìn thấy thí sinh bên cạnh cậu, hai mắt vô thần ngồi bệt xuống đất, mặt đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, đôi môi không ngừng run rẩy.
Lão sư trẻ tuổi đi tới, liếc mắt nhìn thẻ đề thi của hắn một cái, dược tề cấp 3, nói: "Chu Nhuận, ngươi là muốn từ bỏ kiểm tra, hay là tiếp tục?"
Chu Nhuận mặt xám như đất, hoàn toàn đắm chìm trong khủng hoảng không phản ứng lại câu hỏi của lão sư.
Khu lựa chọn dược thực mỗi lần chỉ cho phép một người tiến vào, Sa Nặc Nhân cũng không có ở đó quá lâu, cầm vật liệu mình cần trở về, nhìn thấy thí sinh gọi là Chu Nhuận kia vẫn còn ngồi dưới đất.
Đem dược thực đặt xuống, hỏi: "Có cần giúp một tay không?"
Chu Nhuận giống như là đột nhiên hoàn hồn, bám vào đài thí nghiệm đứng lên, lo lắng nói: "Lão, lão sư, ta muốn bốc thẻ thi lần nữa..."
Lão sư trẻ tuổi ánh mắt quái lạ nhìn hắn, "Cái này không thể được, bốc phải dược tề cấp 3, là vận may của ngươi có vấn đề, không có cơ hội lần thứ hai."
Chu Nhuận mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tưởng chừng như muốn khóc lên, tuổi của hắn so với những thí sinh còn lại ở đây có chút lớn, tuổi quả thực cũng không nhỏ.
"Van ngươi lão sư, cuộc thi lần này đối với ta mà nói là vô cùng quan trọng, bỏ lỡ năm nay, ta cũng không còn cơ hội tiến vào trường quân đội hoàng gia học tập nữa, van cầu ngươi lão sư, hãy để cho ta bốc thẻ thi một lần nữa đi!"
Sa Nặc Nhân cười cười không lên tiếng, các nữ sinh chỉ là nghi hoặc đánh giá cậu, sau đó lại tiếp tục thảo luận vấn đề thần cùng người của bọn họ, mỗi người đều dị thường hưng phấn, phát thệ (aka thề) nhất định phải thi đậu vào trường quân đội hoàng gia, nếu như lão sư giám khảo không cho qua, các nàng liền ôm chân lão sư kêu rên, cho đến khi lão sư đồng ý mới thôi!
Sa Nặc Nhân tiếp tục thẹn thùng, hiện tại nữ sinh thật là mạnh bạo a!
Tiếp tục nghe đến sau mới biết, các nàng là vì theo đuổi nam thần, mới cố ý chuyển trường, mà cái nam thần kia, không cần nghi ngờ chính là cái người vừa đi ngang qua kia ---- Xích Diên!
Cũng may kiểm tra đầu vào đã sắp bắt đầu, các nữ sinh muốn bát quái cũng không có thời gian nữa. Có một lão sư đi ra thông báo cho bọn họ, dựa theo số báo danh của mình lần lượt tiến vào phòng thi của mình, khảo hạch sắp bắt đầu.
Sa Nặc Nhân xem số báo danh của mình một chút, tìm được vị trí của mình, liền đứng vào. Cậu không nghĩ tới, năm học mới, người chuyển trường lại nhiều như thế, chính là không biết, có bao nhiêu người có thể lưu lại đến cuối cùng.
Cùng đồng học phía trước đi vào trong, kiểm tra của trường quân đội hoàng gia phi thường nghiêm ngặt, năm người một phòng thi, Sa Nặc Nhân là người thứ ba trong năm thí sinh.
Thời điểm đối chiếu thông tin để vào phòng, lão sư tuổi trẻ trước mặt nhìn thấy thông tin của Sa Nặc Nhân, cố ý nhìn mặt cậu một chút, sau đó biểu tình lạnh lùng nói: "Đem kính mắt tháo xuống."
Sa Nặc Nhân không nghĩ tới, vào phòng còn có yêu cầu này, mà lời nói của lão sư, thành công khiến bốn vị đằng trước chú ý tới, đều quay đầu nhìn sang. Có người nhận ra cậu liền cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng có người cười lạnh, nghĩ thầm một người chưa từng học dược tề, lại muốn trực tiếp tiến vào lớp năm hai, thực sự là buồn cười.
Thân phận hiện tại của Sa Nặc Nhân, chính là không bao giờ thiếu người đố kỵ, trong bốn người phía trước, thì có hai người ghen tỵ vận khí tốt của cậu, dưới cái nhìn của bọn họ, Sa Nặc Nhân ngoại trừ tướng mạo, thì không còn sở trưởng khác, đế quân cư nhiên lại coi trọng một người như vậy, hơn nữa thời gian bọn họ kết hôn cũng qua đúng thời điểm, vừa mới kết hôn hai tháng, Xích Linh Vương tử liền leo lên đế vị, nhất định Sa Nặc Nhân đã đoán được Xích Linh Vương tử có thể thắng lợi, mới có thể dùng thủ đoạn không đứng đắn ép buộc ngài kết hôn.
Nhưng hãy chờ xem, không bao lâu nữa, tân quân sẽ nạp tân phi khác, thân phận bây giờ của Sa Nặc Nhân, cao nhất cũng chỉ có thể là một đế phi, cái này có thể nhìn ra từ thái độ của tân quân đối với hắn*, hắn là bạn lữ chính thức bên người tân quân, theo lệ cần phải sắc phong làm hậu, nhưng chuyện này lại không được người nào nhắc tới, đừng nhìn bọn họ tú ân ái trước mặt người, trên thực tế ở phía sau như thế nào, chỉ có chính họ mới biết. Người đố kỵ phía trước, nghĩ như vậy.
* này là ý nghĩ của mấy người ghen tỵ nên mk để Sa Nặc Nhân là hắn
Sa Nặc Nhân đem kính mắt bỏ vào trong rương được đặt bên cạnh. Bởi vì biết kiểm tra rất nghiêm khắc, cho nên trước khi tới, cậu đã đem nhẫn không gian cùng vòng tay xương tháo ra để lại ở đế cung, nhưng là Phượng Hoàng dù có thế nào cũng không rời khỏi cậu, sau một hồi xoắn xuýt, Phượng Hoàng tự mình biến thành một chuỗi dây xích chân =))) màu vàng óng, móc vào cổ chân của cậu, cũng tự động đem nhẫn không gian cùng chuỗi mảnh xương của Sa Nặc Nhân thu vào trong không gian của nó, bảo quản thay cậu. Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ, chỉ hy vọng có thể mang theo nó vào.
Tai trái của cậu có một cái khuyên màu đỏ, vừa nhìn cũng biết là trang sức, lão sư cũng cho qua, thời điểm kiểm tra đến dây xích ở cổ chân cậu, ánh mắt lão sư nhìn Sa Nặc Nhân có chút cổ quái, nửa ngày sau mới thả người.
Kiểm tra chia làm đề mục cùng thực hành, mỗi phần 100 điểm, hai bài phân biệt đạt từ 80 điểm trở lên, tổng điểm 170 trở lên mới có thể đỗ. Không thể không nói, cái điểm tuyển chọn này vô cùng cao, cho nên học sinh có thể đỗ vào, đều là tinh anh trong tinh anh.
Bài kiểm tra đầu tiên chính là thi đề mục.
Sa Nặc Nhân có thể cảm nhận được ánh mắt bất thiện cùng lãnh ý của bọn họ, cậu có chút nghi hoặc, bất quá cũng không suy nghĩ nhiều, toàn tộ tâm tình đều tập trung vào đề mục kiểm tra sắp tới.
Năng lực tốc ký của cậu rất tốt, nhưng là sau một quãng thời gian cũng dễ quên, trừ phi nhìn qua mấy lần, mới có thể nhớ kỹ, giờ khắc này trong đầu cậu tràn đầy đều là kiến thức chuyên sâu, ngay cả lời cũng không muốn nói, chỉ muốn chuyên tâm làm bài thi. Thi đề mục được tiến hành trên mạng giả lập, mỗi người một tài khoản cá nhân tiến vào, đề thi được phát cho mỗi người cũng không giống nhau, muốn gian lận, tuyệt đối không thể.
Thời điểm Sa Nặc Nhân tiền vào, thứ nhảy ra không phải bài tập, mà là khẩu hiệu
- ---- vì tương lai đế quốc, cố lên!
Sa Nặc Nhân 囧 囧, hướng vào trong một chút, đây mới là bài tập, cậu bắt đầu chuyên tâm làm bài thi. Thời gian kiểm tra chỉ có 40 phút, cậu một phút cũng không thể trì hoãn, sau khi mở đề, không ít câu cậu đã từng thấy qua, trả lời rất dễ dàng, bất quá cũng gặp phải một vài câu hỏi khó khăn, còn có mấy câu hỏi về lịch sử dược tề của Tinh Diệu đế quốc. Thời điểm nhìn thấy câu hỏi cuối cùng, Sa Nặc Nhân do dự, một đề vấn đáp cuối cùng, có 20 điểm, nói cách khác, một khi trả lời sai, nhất định phải đảm bảo được những câu trước đạt điểm tối đa, bằng không, coi như đề thực tiễn đạt điểm tối đa, cũng không được tuyển chọn.
Câu hỏi cuối cùng chính là:
"Ngài cảm thấy ngành dược tề của đế quốc hiện nay như thế nào? Hãy viết ra ưu khuyết điểm của nó, đồng thời đưa ra phương án giải quyết."
Mồ hôi lạnh của Sa Nặc Nhân đều chảy xuống, cái câu hỏi này là đặc biệt nhắm vào cậu sao? Xích Linh đã nói trước mắt vẫn không thể tiết lộ kỹ thuật chế dược tiên tiến, nhưng là câu hỏi này...
Thời gian không chờ người, Sa Nặc Nhân khẽ cắn răng, quyết định dựa trên cơ sở kỹ thuật chế dược của đế quốc hiện nay, thêm thắt vào một chút kỹ thuật chế dược tiên tiến mà cậu biết, bất quá cũng chỉ là khái niệm không rõ ràng, cũng không kỹ càng.
Thời gian kiểm tra đã kết thúc, Sa Nặc Nhân lui ra khỏi mạng giả lập, đứng dậy rời khỏi vị trí của mình, sau đó đi theo lão sư tới phòng thực nghiệm cách vách, tiến hành phần kiểm tra thực tiễn kế tiếp.
Tình trạng của toàn bộ thí sinh ở hiện trường, đều luôn bị theo dõi, đề thi cũng sẽ được đưa ra ngay giây tiếp theo sau khi được phê duyệt. Lão sư phê duyệt đề thi của mỗi phòng thi, sẽ là giám khảo của phần kiểm tra thực tiễn, cũng sẽ chấm điểm ngay tại hiện trường, mỗi một phòng có hai vị lão sư, lấy điểm bình quân, chính là thành tích của thí sinh sau phần kiểm tra thực tiễn.
Trong phòng thi có năm đài thực nghiệm, được sắp xếp theo thứ tự từ một đến năm.
Lúc này, có một vị lão sư khác từ bên ngoài đi tới, là một người trung niên rất nghiêm túc, hắn đem một tờ giấy đưa cho một vị lão sư giám thị bọn cậu, vị lão sư kia sau khi xem qua tờ giấy, thời điểm nhìn xuống phía dưới, biểu lộ ra vẻ kinh ngạc, sau là xem thường hừ lạnh.
Mạnh miệng ai cũng sẽ nói, để xem nói ra có thể làm được hay không.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Thứ ta đang cầm trên tay, chính là đáp án của các người cho câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra vừa rồi, đề bài của phần thi thực tiễn, là dũng phương pháp các người đã viết ra, chế tác dược tề." Lão sư trẻ tuổi câu lên khóa môi, cười lạnh nói: "Một đồng học có ý nghĩ kỳ lạ, như vậy cũng thỉnh người nghĩ ra phương pháp kỳ lạ này áp dụng nó để chế tác ra dược tề."
Lão sư trẻ tuổi nói xong, cố ý liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái.
Sa Nặc Nhân sững sờ, lẽ nào "ý nghĩ kỳ lạ" lão sư nói đến chính là cậu?
Đương nhiên, "ý nghĩ kỳ lạ" không chỉ có một mình Sa Nặc Nhân, lão sư trẻ tuổi vừa mới nói xong, lập tức có ba vị đồng học khác biển đổi sắc mặt. Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, phương pháp giải quyết câu hỏi cuối cùng kia sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến phần kiểm tra thực tiễn, đáp án mới của bọn họ gọi là ý nghĩ kỳ lạ, thiên mã hành không(1) viết linh tinh, vì muốn điểm cao một chút, bọn họ không chỉ có đem trình độ chế dược của đế quốc ra sức khen một trận, lại còn đem những kỹ thuật chế dược hoang tưởng nghĩ ra được viết lên, ai có thể nghĩ tới, đây là đang đào hố chô chính mình đâu!
1: Ngựa thần lướt gió tung mây => ví với văn chương, thi ca, thư pháp hào phóng, không câu thúc.
Cãi lão sư trung niên một mặt nghiêm túc kia, đi đến trước mặt Sa Nặc Nhân, "Ngươi là Sa Nặc Nhân?"
Sa Nặc Nhân: "Là ta."
Trung niên lão sư: "Đáp án của người rất thú vị, ta muốn tự mình theo dõi ngươi, thỉnh ngươi dùng phương pháp của ngươi chế ra dược tề 20 đan tư, nếu như thành công, ta sẽ cho ngươi điểm tối đa."
Sa Nặc Nhân thầm, 20 đan tư có gì khó?
Nhưng là mấy đồng học kia vừa nghe trung niên lão sư nói, đầu tiên là sững sờ, sau đó lại phát ra tiếng cười nhạo, mỗi người đều dùng ánh mắt như nhìn một tên ngớ ngẩn nhìn về phía Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân một mặt mờ mịt, sau đó lại nghĩ đến, tại Đại Uyển Toàn Tí, coi như là dược tề cực phẩm, cũng chỉ mới đạt tới gần 20 đan tư mà thôi, bình thường đều nằm trong khoảng 16, 17 đan tư, dám nói ra "dựa theo phương pháp vừa viết chế ra được dược tề 20 đan tư, không phải việc khó" mạnh miệng như vậy, đến cả ngôi sao sáng ngành dược tề của đế quốc ---- Lục Như Tiền cùng Vẫn Sương Phong cũng không dám, hắn chỉ là một cái học sinh chuyển trường, đến hệ thống học tập kinh nghiệm cũng không có, cư nhiên lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy, không phải là muốn bị người bắt được điểm yếu à?
Sa Nặc Nhân xoắn xuýt, cậu cũng không ngờ tới câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra trước, lại là đề bài của phần kiểm tra kế tiếp, lúc đó cậu do dự nửa ngày, mới viết xuống 20 đan tư, sớm biết như vậy, cậu chắc chắn sẽ viết 17 đan tư.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Như vậy, kiểm tra liền bắt đầu đi, hiện tại bắt đầu phát đề."
Trong tay lão sư cầm vài tấm thẻ có ghi đề thi, bắt đầu phát từ thí sinh thứ nhất, đến chỗ Sa Nặc Nhân, cũng chỉ còn lại một tấm cuối cùng, cậu căn bản không có soi mói. Dùng tinh thần lực để mở ra thẻ đề thi, bên trên liền hiện ra tên loại dược tề phải chế tác ra, trên tấm thẻ chỉ có một cái tên, phương pháp phối chế cùng số liệu gì đó đều không có, cái này là muốn kiểm tra kiến thức cơ bản của người thi.
Dược tề trong phần kiểm tra lần này căn bản đều là dược tề cấp 2, trình độ này đối với những thí sinh sẽ lên năm hai như bọn họ mà nói đã có một chút khó khăn, bết bát hơn chính là, bên trong một đám dược tề cấp 2 còn có thể trộn lẫn vào mấy loại dược tề cấp 3, lần kiểm tra này phải xem vận khí của ngươi, vận may không tốt, một khi nhận bốc phải cấp 3, ngươi là có thể đóng gói về nhà. Nhưng mà, vận may của Sa Nặc Nhân tựa hồ không quá tốt, một tấm cuối cùng, vừa vặn chính là dược tề cấp 3 ---- An Thần Tề.
Kỳ thực đối với đẳng cấp của dược tề Sa Nặc Nhân cũng không để ý, có thể có dược tề khó hơn dược tề bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục) nữa sao? Cho nên cậu cũng không để ý.
Trung niên lão sư vẫn đứng đối diện cậu, nhìn thấy cái tên trong tấm thẻ cậu đặt trên bàn, phía trên viết rõ ràng dược tề cấp 3 An Thần Tề, trong lòng than thở vận may của cậu không tốt. Sau khi than thở, lại phát hiện Sa Nặc Nhân cũng không có biểu hiện gì khác thường, ngược lại phi thường bình tĩnh đến khu dược thực lựa chọn dược thực, điều này làm cho người lão sư kia cảm thấy rất kinh ngạc.
An Thần Tề cần đến 6 loại dược thực, một loại chủ yếu nhất chính là Du Du Thảo, Sa Nặc Nhân đứng trước tủ kính, tìm kiếm dược thực mình cần, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng "leng keng" một tiếng, sau đó chính là âm thanh dụng cụ bằng thủy tinh rơi vỡ, quay đầu lại liền nhìn thấy thí sinh bên cạnh cậu, hai mắt vô thần ngồi bệt xuống đất, mặt đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, đôi môi không ngừng run rẩy.
Lão sư trẻ tuổi đi tới, liếc mắt nhìn thẻ đề thi của hắn một cái, dược tề cấp 3, nói: "Chu Nhuận, ngươi là muốn từ bỏ kiểm tra, hay là tiếp tục?"
Chu Nhuận mặt xám như đất, hoàn toàn đắm chìm trong khủng hoảng không phản ứng lại câu hỏi của lão sư.
Khu lựa chọn dược thực mỗi lần chỉ cho phép một người tiến vào, Sa Nặc Nhân cũng không có ở đó quá lâu, cầm vật liệu mình cần trở về, nhìn thấy thí sinh gọi là Chu Nhuận kia vẫn còn ngồi dưới đất.
Đem dược thực đặt xuống, hỏi: "Có cần giúp một tay không?"
Chu Nhuận giống như là đột nhiên hoàn hồn, bám vào đài thí nghiệm đứng lên, lo lắng nói: "Lão, lão sư, ta muốn bốc thẻ thi lần nữa..."
Lão sư trẻ tuổi ánh mắt quái lạ nhìn hắn, "Cái này không thể được, bốc phải dược tề cấp 3, là vận may của ngươi có vấn đề, không có cơ hội lần thứ hai."
Chu Nhuận mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tưởng chừng như muốn khóc lên, tuổi của hắn so với những thí sinh còn lại ở đây có chút lớn, tuổi quả thực cũng không nhỏ.
"Van ngươi lão sư, cuộc thi lần này đối với ta mà nói là vô cùng quan trọng, bỏ lỡ năm nay, ta cũng không còn cơ hội tiến vào trường quân đội hoàng gia học tập nữa, van cầu ngươi lão sư, hãy để cho ta bốc thẻ thi một lần nữa đi!"
Sa Nặc Nhân cười cười không lên tiếng, các nữ sinh chỉ là nghi hoặc đánh giá cậu, sau đó lại tiếp tục thảo luận vấn đề thần cùng người của bọn họ, mỗi người đều dị thường hưng phấn, phát thệ (aka thề) nhất định phải thi đậu vào trường quân đội hoàng gia, nếu như lão sư giám khảo không cho qua, các nàng liền ôm chân lão sư kêu rên, cho đến khi lão sư đồng ý mới thôi!
Sa Nặc Nhân tiếp tục thẹn thùng, hiện tại nữ sinh thật là mạnh bạo a!
Tiếp tục nghe đến sau mới biết, các nàng là vì theo đuổi nam thần, mới cố ý chuyển trường, mà cái nam thần kia, không cần nghi ngờ chính là cái người vừa đi ngang qua kia ---- Xích Diên!
Cũng may kiểm tra đầu vào đã sắp bắt đầu, các nữ sinh muốn bát quái cũng không có thời gian nữa. Có một lão sư đi ra thông báo cho bọn họ, dựa theo số báo danh của mình lần lượt tiến vào phòng thi của mình, khảo hạch sắp bắt đầu.
Sa Nặc Nhân xem số báo danh của mình một chút, tìm được vị trí của mình, liền đứng vào. Cậu không nghĩ tới, năm học mới, người chuyển trường lại nhiều như thế, chính là không biết, có bao nhiêu người có thể lưu lại đến cuối cùng.
Cùng đồng học phía trước đi vào trong, kiểm tra của trường quân đội hoàng gia phi thường nghiêm ngặt, năm người một phòng thi, Sa Nặc Nhân là người thứ ba trong năm thí sinh.
Thời điểm đối chiếu thông tin để vào phòng, lão sư tuổi trẻ trước mặt nhìn thấy thông tin của Sa Nặc Nhân, cố ý nhìn mặt cậu một chút, sau đó biểu tình lạnh lùng nói: "Đem kính mắt tháo xuống."
Sa Nặc Nhân không nghĩ tới, vào phòng còn có yêu cầu này, mà lời nói của lão sư, thành công khiến bốn vị đằng trước chú ý tới, đều quay đầu nhìn sang. Có người nhận ra cậu liền cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng có người cười lạnh, nghĩ thầm một người chưa từng học dược tề, lại muốn trực tiếp tiến vào lớp năm hai, thực sự là buồn cười.
Thân phận hiện tại của Sa Nặc Nhân, chính là không bao giờ thiếu người đố kỵ, trong bốn người phía trước, thì có hai người ghen tỵ vận khí tốt của cậu, dưới cái nhìn của bọn họ, Sa Nặc Nhân ngoại trừ tướng mạo, thì không còn sở trưởng khác, đế quân cư nhiên lại coi trọng một người như vậy, hơn nữa thời gian bọn họ kết hôn cũng qua đúng thời điểm, vừa mới kết hôn hai tháng, Xích Linh Vương tử liền leo lên đế vị, nhất định Sa Nặc Nhân đã đoán được Xích Linh Vương tử có thể thắng lợi, mới có thể dùng thủ đoạn không đứng đắn ép buộc ngài kết hôn.
Nhưng hãy chờ xem, không bao lâu nữa, tân quân sẽ nạp tân phi khác, thân phận bây giờ của Sa Nặc Nhân, cao nhất cũng chỉ có thể là một đế phi, cái này có thể nhìn ra từ thái độ của tân quân đối với hắn*, hắn là bạn lữ chính thức bên người tân quân, theo lệ cần phải sắc phong làm hậu, nhưng chuyện này lại không được người nào nhắc tới, đừng nhìn bọn họ tú ân ái trước mặt người, trên thực tế ở phía sau như thế nào, chỉ có chính họ mới biết. Người đố kỵ phía trước, nghĩ như vậy.
* này là ý nghĩ của mấy người ghen tỵ nên mk để Sa Nặc Nhân là hắn
Sa Nặc Nhân đem kính mắt bỏ vào trong rương được đặt bên cạnh. Bởi vì biết kiểm tra rất nghiêm khắc, cho nên trước khi tới, cậu đã đem nhẫn không gian cùng vòng tay xương tháo ra để lại ở đế cung, nhưng là Phượng Hoàng dù có thế nào cũng không rời khỏi cậu, sau một hồi xoắn xuýt, Phượng Hoàng tự mình biến thành một chuỗi dây xích chân =))) màu vàng óng, móc vào cổ chân của cậu, cũng tự động đem nhẫn không gian cùng chuỗi mảnh xương của Sa Nặc Nhân thu vào trong không gian của nó, bảo quản thay cậu. Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ, chỉ hy vọng có thể mang theo nó vào.
Tai trái của cậu có một cái khuyên màu đỏ, vừa nhìn cũng biết là trang sức, lão sư cũng cho qua, thời điểm kiểm tra đến dây xích ở cổ chân cậu, ánh mắt lão sư nhìn Sa Nặc Nhân có chút cổ quái, nửa ngày sau mới thả người.
Kiểm tra chia làm đề mục cùng thực hành, mỗi phần 100 điểm, hai bài phân biệt đạt từ 80 điểm trở lên, tổng điểm 170 trở lên mới có thể đỗ. Không thể không nói, cái điểm tuyển chọn này vô cùng cao, cho nên học sinh có thể đỗ vào, đều là tinh anh trong tinh anh.
Bài kiểm tra đầu tiên chính là thi đề mục.
Sa Nặc Nhân có thể cảm nhận được ánh mắt bất thiện cùng lãnh ý của bọn họ, cậu có chút nghi hoặc, bất quá cũng không suy nghĩ nhiều, toàn tộ tâm tình đều tập trung vào đề mục kiểm tra sắp tới.
Năng lực tốc ký của cậu rất tốt, nhưng là sau một quãng thời gian cũng dễ quên, trừ phi nhìn qua mấy lần, mới có thể nhớ kỹ, giờ khắc này trong đầu cậu tràn đầy đều là kiến thức chuyên sâu, ngay cả lời cũng không muốn nói, chỉ muốn chuyên tâm làm bài thi. Thi đề mục được tiến hành trên mạng giả lập, mỗi người một tài khoản cá nhân tiến vào, đề thi được phát cho mỗi người cũng không giống nhau, muốn gian lận, tuyệt đối không thể.
Thời điểm Sa Nặc Nhân tiền vào, thứ nhảy ra không phải bài tập, mà là khẩu hiệu
- ---- vì tương lai đế quốc, cố lên!
Sa Nặc Nhân 囧 囧, hướng vào trong một chút, đây mới là bài tập, cậu bắt đầu chuyên tâm làm bài thi. Thời gian kiểm tra chỉ có 40 phút, cậu một phút cũng không thể trì hoãn, sau khi mở đề, không ít câu cậu đã từng thấy qua, trả lời rất dễ dàng, bất quá cũng gặp phải một vài câu hỏi khó khăn, còn có mấy câu hỏi về lịch sử dược tề của Tinh Diệu đế quốc. Thời điểm nhìn thấy câu hỏi cuối cùng, Sa Nặc Nhân do dự, một đề vấn đáp cuối cùng, có 20 điểm, nói cách khác, một khi trả lời sai, nhất định phải đảm bảo được những câu trước đạt điểm tối đa, bằng không, coi như đề thực tiễn đạt điểm tối đa, cũng không được tuyển chọn.
Câu hỏi cuối cùng chính là:
"Ngài cảm thấy ngành dược tề của đế quốc hiện nay như thế nào? Hãy viết ra ưu khuyết điểm của nó, đồng thời đưa ra phương án giải quyết."
Mồ hôi lạnh của Sa Nặc Nhân đều chảy xuống, cái câu hỏi này là đặc biệt nhắm vào cậu sao? Xích Linh đã nói trước mắt vẫn không thể tiết lộ kỹ thuật chế dược tiên tiến, nhưng là câu hỏi này...
Thời gian không chờ người, Sa Nặc Nhân khẽ cắn răng, quyết định dựa trên cơ sở kỹ thuật chế dược của đế quốc hiện nay, thêm thắt vào một chút kỹ thuật chế dược tiên tiến mà cậu biết, bất quá cũng chỉ là khái niệm không rõ ràng, cũng không kỹ càng.
Thời gian kiểm tra đã kết thúc, Sa Nặc Nhân lui ra khỏi mạng giả lập, đứng dậy rời khỏi vị trí của mình, sau đó đi theo lão sư tới phòng thực nghiệm cách vách, tiến hành phần kiểm tra thực tiễn kế tiếp.
Tình trạng của toàn bộ thí sinh ở hiện trường, đều luôn bị theo dõi, đề thi cũng sẽ được đưa ra ngay giây tiếp theo sau khi được phê duyệt. Lão sư phê duyệt đề thi của mỗi phòng thi, sẽ là giám khảo của phần kiểm tra thực tiễn, cũng sẽ chấm điểm ngay tại hiện trường, mỗi một phòng có hai vị lão sư, lấy điểm bình quân, chính là thành tích của thí sinh sau phần kiểm tra thực tiễn.
Trong phòng thi có năm đài thực nghiệm, được sắp xếp theo thứ tự từ một đến năm.
Lúc này, có một vị lão sư khác từ bên ngoài đi tới, là một người trung niên rất nghiêm túc, hắn đem một tờ giấy đưa cho một vị lão sư giám thị bọn cậu, vị lão sư kia sau khi xem qua tờ giấy, thời điểm nhìn xuống phía dưới, biểu lộ ra vẻ kinh ngạc, sau là xem thường hừ lạnh.
Mạnh miệng ai cũng sẽ nói, để xem nói ra có thể làm được hay không.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Thứ ta đang cầm trên tay, chính là đáp án của các người cho câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra vừa rồi, đề bài của phần thi thực tiễn, là dũng phương pháp các người đã viết ra, chế tác dược tề." Lão sư trẻ tuổi câu lên khóa môi, cười lạnh nói: "Một đồng học có ý nghĩ kỳ lạ, như vậy cũng thỉnh người nghĩ ra phương pháp kỳ lạ này áp dụng nó để chế tác ra dược tề."
Lão sư trẻ tuổi nói xong, cố ý liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái.
Sa Nặc Nhân sững sờ, lẽ nào "ý nghĩ kỳ lạ" lão sư nói đến chính là cậu?
Đương nhiên, "ý nghĩ kỳ lạ" không chỉ có một mình Sa Nặc Nhân, lão sư trẻ tuổi vừa mới nói xong, lập tức có ba vị đồng học khác biển đổi sắc mặt. Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, phương pháp giải quyết câu hỏi cuối cùng kia sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến phần kiểm tra thực tiễn, đáp án mới của bọn họ gọi là ý nghĩ kỳ lạ, thiên mã hành không(1) viết linh tinh, vì muốn điểm cao một chút, bọn họ không chỉ có đem trình độ chế dược của đế quốc ra sức khen một trận, lại còn đem những kỹ thuật chế dược hoang tưởng nghĩ ra được viết lên, ai có thể nghĩ tới, đây là đang đào hố chô chính mình đâu!
1: Ngựa thần lướt gió tung mây => ví với văn chương, thi ca, thư pháp hào phóng, không câu thúc.
Cãi lão sư trung niên một mặt nghiêm túc kia, đi đến trước mặt Sa Nặc Nhân, "Ngươi là Sa Nặc Nhân?"
Sa Nặc Nhân: "Là ta."
Trung niên lão sư: "Đáp án của người rất thú vị, ta muốn tự mình theo dõi ngươi, thỉnh ngươi dùng phương pháp của ngươi chế ra dược tề 20 đan tư, nếu như thành công, ta sẽ cho ngươi điểm tối đa."
Sa Nặc Nhân thầm, 20 đan tư có gì khó?
Nhưng là mấy đồng học kia vừa nghe trung niên lão sư nói, đầu tiên là sững sờ, sau đó lại phát ra tiếng cười nhạo, mỗi người đều dùng ánh mắt như nhìn một tên ngớ ngẩn nhìn về phía Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân một mặt mờ mịt, sau đó lại nghĩ đến, tại Đại Uyển Toàn Tí, coi như là dược tề cực phẩm, cũng chỉ mới đạt tới gần 20 đan tư mà thôi, bình thường đều nằm trong khoảng 16, 17 đan tư, dám nói ra "dựa theo phương pháp vừa viết chế ra được dược tề 20 đan tư, không phải việc khó" mạnh miệng như vậy, đến cả ngôi sao sáng ngành dược tề của đế quốc ---- Lục Như Tiền cùng Vẫn Sương Phong cũng không dám, hắn chỉ là một cái học sinh chuyển trường, đến hệ thống học tập kinh nghiệm cũng không có, cư nhiên lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy, không phải là muốn bị người bắt được điểm yếu à?
Sa Nặc Nhân xoắn xuýt, cậu cũng không ngờ tới câu hỏi cuối cùng của phần kiểm tra trước, lại là đề bài của phần kiểm tra kế tiếp, lúc đó cậu do dự nửa ngày, mới viết xuống 20 đan tư, sớm biết như vậy, cậu chắc chắn sẽ viết 17 đan tư.
Lão sư trẻ tuổi nói: "Như vậy, kiểm tra liền bắt đầu đi, hiện tại bắt đầu phát đề."
Trong tay lão sư cầm vài tấm thẻ có ghi đề thi, bắt đầu phát từ thí sinh thứ nhất, đến chỗ Sa Nặc Nhân, cũng chỉ còn lại một tấm cuối cùng, cậu căn bản không có soi mói. Dùng tinh thần lực để mở ra thẻ đề thi, bên trên liền hiện ra tên loại dược tề phải chế tác ra, trên tấm thẻ chỉ có một cái tên, phương pháp phối chế cùng số liệu gì đó đều không có, cái này là muốn kiểm tra kiến thức cơ bản của người thi.
Dược tề trong phần kiểm tra lần này căn bản đều là dược tề cấp 2, trình độ này đối với những thí sinh sẽ lên năm hai như bọn họ mà nói đã có một chút khó khăn, bết bát hơn chính là, bên trong một đám dược tề cấp 2 còn có thể trộn lẫn vào mấy loại dược tề cấp 3, lần kiểm tra này phải xem vận khí của ngươi, vận may không tốt, một khi nhận bốc phải cấp 3, ngươi là có thể đóng gói về nhà. Nhưng mà, vận may của Sa Nặc Nhân tựa hồ không quá tốt, một tấm cuối cùng, vừa vặn chính là dược tề cấp 3 ---- An Thần Tề.
Kỳ thực đối với đẳng cấp của dược tề Sa Nặc Nhân cũng không để ý, có thể có dược tề khó hơn dược tề bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục) nữa sao? Cho nên cậu cũng không để ý.
Trung niên lão sư vẫn đứng đối diện cậu, nhìn thấy cái tên trong tấm thẻ cậu đặt trên bàn, phía trên viết rõ ràng dược tề cấp 3 An Thần Tề, trong lòng than thở vận may của cậu không tốt. Sau khi than thở, lại phát hiện Sa Nặc Nhân cũng không có biểu hiện gì khác thường, ngược lại phi thường bình tĩnh đến khu dược thực lựa chọn dược thực, điều này làm cho người lão sư kia cảm thấy rất kinh ngạc.
An Thần Tề cần đến 6 loại dược thực, một loại chủ yếu nhất chính là Du Du Thảo, Sa Nặc Nhân đứng trước tủ kính, tìm kiếm dược thực mình cần, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng "leng keng" một tiếng, sau đó chính là âm thanh dụng cụ bằng thủy tinh rơi vỡ, quay đầu lại liền nhìn thấy thí sinh bên cạnh cậu, hai mắt vô thần ngồi bệt xuống đất, mặt đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, đôi môi không ngừng run rẩy.
Lão sư trẻ tuổi đi tới, liếc mắt nhìn thẻ đề thi của hắn một cái, dược tề cấp 3, nói: "Chu Nhuận, ngươi là muốn từ bỏ kiểm tra, hay là tiếp tục?"
Chu Nhuận mặt xám như đất, hoàn toàn đắm chìm trong khủng hoảng không phản ứng lại câu hỏi của lão sư.
Khu lựa chọn dược thực mỗi lần chỉ cho phép một người tiến vào, Sa Nặc Nhân cũng không có ở đó quá lâu, cầm vật liệu mình cần trở về, nhìn thấy thí sinh gọi là Chu Nhuận kia vẫn còn ngồi dưới đất.
Đem dược thực đặt xuống, hỏi: "Có cần giúp một tay không?"
Chu Nhuận giống như là đột nhiên hoàn hồn, bám vào đài thí nghiệm đứng lên, lo lắng nói: "Lão, lão sư, ta muốn bốc thẻ thi lần nữa..."
Lão sư trẻ tuổi ánh mắt quái lạ nhìn hắn, "Cái này không thể được, bốc phải dược tề cấp 3, là vận may của ngươi có vấn đề, không có cơ hội lần thứ hai."
Chu Nhuận mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tưởng chừng như muốn khóc lên, tuổi của hắn so với những thí sinh còn lại ở đây có chút lớn, tuổi quả thực cũng không nhỏ.
"Van ngươi lão sư, cuộc thi lần này đối với ta mà nói là vô cùng quan trọng, bỏ lỡ năm nay, ta cũng không còn cơ hội tiến vào trường quân đội hoàng gia học tập nữa, van cầu ngươi lão sư, hãy để cho ta bốc thẻ thi một lần nữa đi!"
Tác giả :
Lương Lạc Sanh