Đệ Nhất Sủng
Chương 9: Cái đó là cái gì?
Cái gì sau khi uống vào sẽ choáng váng, thân thể nóng lên, còn thấy là lạ?
Cố Kính Minh nhìn chằm chằm Cố Vị Y, tốt xấu gì cũng là một người đàn ông sống gần năm mươi năm, có thể không biết Cố Cơ Uyển đã uống gì ư?
Nhưng vì sao con hai lại cho con út uống thứ này?
Cố Vị Y bị ông ta nhìn đến chột dạ, cô ta lắc đầu: “Ba, con không có bỏ thuốc Cơ Uyển, sao con có thể...”
Cố Cơ Uyển chớp đôi mắt to, vô tội nhìn chăm chằm cô ta: “Chị hai, bỏ thuốc là có ý gì? Chị... chị bỏ thuốc gì cho em?”
Cô chỉ là một cô gái mười tám tuổi, ngây thơ không biết rất nhiều chuyện chẳng phải quá bình thường ư?
Cố Cơ Uyển cũng diễn sự vô tội vào lúc này đến vô cùng tinh tế!
“Vi Y, cuối cùng con cho con bé uống cái gì?” Cố Kính Minh nhíu chặt mày.
Nếu con hai thật sự động tay động chân phá hỏng tiệc đính hôn của Cơ Uyển và cậu cả Mộ, chắc chắn ông ta sẽ không nuông chiều!
“Ba, sao con có thể hại Cơ Uyển được? Chắc chắn là con nhóc đó uống cái gì không đúng, sợ bị ba trách mới đổ lên đầu con”
Diễn xuất của Cố Vị Y cũng không hề tầm thường, chẳng mấy chốc, khoé mắt đã phủ kín sương mù.
“Ba, con là con gái của ba mà! Con là người thế nào chẳng lẽ ba không hiểu sao?”
Dương Hiểu Nha cũng lập tức cao giọng: “Kính Minh, Vị Y của chúng ta là thiên kim đứng đầu Bắc Lăng, con bé có thể làm ra chuyện hãm hại em gái mình sao?”
“Hơn nữa Cố Cơ Uyển luôn là một đứa con gái hư hỏng, bây giờ ông ta muốn nghe Cố Cơ Uyển vu oan, trách móc con gái giỏi giang dịu dàng hiếu thảo của chúng ta à?”
Từ nhỏ Cố Vị Y đã có tri thức hiểu lễ nghĩa, dịu dàng ngoan ngoãn, cho dù là đối nhân xử thế hay thành tích ở trường đều đứng đầu.
Sau khi cô ta tham gia yến tiệc của xã hội thượng lưu Bắc Lăng mấy lần từ năm mười tám tuổi, chẳng mấy chốc danh hiệu thiên kim đứng đầu Bắc Lăng đã thuộc về cô ta.
Đâu tiên là cô ta thật sự rất xinh đẹp, thứ hai cũng là vì cô ta học rộng tài cao, đàn hay, nhảy đẹp, từng động tác đều gần như hoàn mỹ.
Cố Kính Minh mơ hồ nhìn Cố Cơ Uyển đứng ở đầu cầu thang.
Cô thật sự rất xinh đẹp, nhưng cô luôn là một cô gái có vấn đề.
Không chỉ bỏ học còn hút thuốc uống rượu, trang điểm đậm, chơi với bạn hư hỏng, bỏ nhà trốn đi, cả một đống vấn đề!
Đây cũng không phải thứ một khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ có thể cứu lại được.
Cuối cùng, Cố Kính Minh nói: “Cơ Uyển, chị con không thể cho con uống thứ gì được, chắc... chỉ là hiểu lầm thôi.”
Cố Cơ Uyển cười yếu ớt, nụ cười không có chút nhiệt độ.
Cả đời cô chỉ từng hút thuốc có một lần, còn là Cố Vị Y cố ý dẫn dắt, nói rất vui, vì thế cô mới thử hút một lần.
Có lần, không biết vì sao ảnh chụp cô trang điểm đậm hút thuốc, bên cạnh còn có mấy chai rượu đã bị đăng lên khắp internet.
Kiếp trước cô ngu ngốc, cô chấp nhận, cũng chưa từng nghi ngờ Cố Vị Y.
“Đương nhiên con biết là hiểu lầm, sao con có thể nghi ngờ chị hai muốn hại mình được? Năm đó khi chị hai kêu con học hút thuốc còn giấu diếm ba giúp con nữa.”
Cô chớp mắt mấy cái, cười ngốc nghếch: “Nếu không có chị hai, chắc chắn chuyện này đã bị ba phát hiện đầu tiên rồi”
“Con nói gì?” Cố Kính Minh chấn động, đưa mắt nhìn chằm chằm Cố Vị Y.
“Ba, con... sao con có thể...” Cố Cơ Uyển chết tiệt, đêm nay là cố ý à? Nhưng sao cô đột nhiên trở thành như thế?
Đây là chợt lỡ miệng? Hay là cố ý đây?
Là ảo giác của cô ta sao? Vì sao cứ cảm thấy Cố Cơ Uyển tối nay hoàn toàn không giống với trước đây?
“Kính Minh, Vị Y ghét mùi thuốc lá nhất, ông cũng biết mà, ông tin con bé sẽ dạy Cơ Uyển hút thuốc sao?”
Dương Hiểu Nha chỉ hận không thể xé rách miệng Cố Cơ Uyển, Cố Cơ Uyển trước kia rất ngu ngốc, ngay cả nói chuyện cũng không giỏi.
Nhưng Cố Cơ Uyển trước mặt nhìn như vô tội lại miệng lưỡi sắc bén, khắp nơi đều là bẫy, như thay đổi thành một người khác vậy.
Cố Kính Minh không biết có nên tin hay không, tối nay con gái út thay đổi quá nhiều, đến bây giờ ông ta vẫn hơi mơ hồ.
Nhưng quan trọng là tiệc đính hôn bị huỷ, e rằng cậu cả Mộ thật sự không cần Cơ Uyển nữa, vậy phải làm sao đây?
Dương Hiểu Nha đột nhiên nhíu mày, bước nhanh tới trước mặt Cố Cơ Uyển trên cầu thang: “Trên cổ cô là cái gì?”
Cố Kính Minh nhìn chằm chằm Cố Vị Y, tốt xấu gì cũng là một người đàn ông sống gần năm mươi năm, có thể không biết Cố Cơ Uyển đã uống gì ư?
Nhưng vì sao con hai lại cho con út uống thứ này?
Cố Vị Y bị ông ta nhìn đến chột dạ, cô ta lắc đầu: “Ba, con không có bỏ thuốc Cơ Uyển, sao con có thể...”
Cố Cơ Uyển chớp đôi mắt to, vô tội nhìn chăm chằm cô ta: “Chị hai, bỏ thuốc là có ý gì? Chị... chị bỏ thuốc gì cho em?”
Cô chỉ là một cô gái mười tám tuổi, ngây thơ không biết rất nhiều chuyện chẳng phải quá bình thường ư?
Cố Cơ Uyển cũng diễn sự vô tội vào lúc này đến vô cùng tinh tế!
“Vi Y, cuối cùng con cho con bé uống cái gì?” Cố Kính Minh nhíu chặt mày.
Nếu con hai thật sự động tay động chân phá hỏng tiệc đính hôn của Cơ Uyển và cậu cả Mộ, chắc chắn ông ta sẽ không nuông chiều!
“Ba, sao con có thể hại Cơ Uyển được? Chắc chắn là con nhóc đó uống cái gì không đúng, sợ bị ba trách mới đổ lên đầu con”
Diễn xuất của Cố Vị Y cũng không hề tầm thường, chẳng mấy chốc, khoé mắt đã phủ kín sương mù.
“Ba, con là con gái của ba mà! Con là người thế nào chẳng lẽ ba không hiểu sao?”
Dương Hiểu Nha cũng lập tức cao giọng: “Kính Minh, Vị Y của chúng ta là thiên kim đứng đầu Bắc Lăng, con bé có thể làm ra chuyện hãm hại em gái mình sao?”
“Hơn nữa Cố Cơ Uyển luôn là một đứa con gái hư hỏng, bây giờ ông ta muốn nghe Cố Cơ Uyển vu oan, trách móc con gái giỏi giang dịu dàng hiếu thảo của chúng ta à?”
Từ nhỏ Cố Vị Y đã có tri thức hiểu lễ nghĩa, dịu dàng ngoan ngoãn, cho dù là đối nhân xử thế hay thành tích ở trường đều đứng đầu.
Sau khi cô ta tham gia yến tiệc của xã hội thượng lưu Bắc Lăng mấy lần từ năm mười tám tuổi, chẳng mấy chốc danh hiệu thiên kim đứng đầu Bắc Lăng đã thuộc về cô ta.
Đâu tiên là cô ta thật sự rất xinh đẹp, thứ hai cũng là vì cô ta học rộng tài cao, đàn hay, nhảy đẹp, từng động tác đều gần như hoàn mỹ.
Cố Kính Minh mơ hồ nhìn Cố Cơ Uyển đứng ở đầu cầu thang.
Cô thật sự rất xinh đẹp, nhưng cô luôn là một cô gái có vấn đề.
Không chỉ bỏ học còn hút thuốc uống rượu, trang điểm đậm, chơi với bạn hư hỏng, bỏ nhà trốn đi, cả một đống vấn đề!
Đây cũng không phải thứ một khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ có thể cứu lại được.
Cuối cùng, Cố Kính Minh nói: “Cơ Uyển, chị con không thể cho con uống thứ gì được, chắc... chỉ là hiểu lầm thôi.”
Cố Cơ Uyển cười yếu ớt, nụ cười không có chút nhiệt độ.
Cả đời cô chỉ từng hút thuốc có một lần, còn là Cố Vị Y cố ý dẫn dắt, nói rất vui, vì thế cô mới thử hút một lần.
Có lần, không biết vì sao ảnh chụp cô trang điểm đậm hút thuốc, bên cạnh còn có mấy chai rượu đã bị đăng lên khắp internet.
Kiếp trước cô ngu ngốc, cô chấp nhận, cũng chưa từng nghi ngờ Cố Vị Y.
“Đương nhiên con biết là hiểu lầm, sao con có thể nghi ngờ chị hai muốn hại mình được? Năm đó khi chị hai kêu con học hút thuốc còn giấu diếm ba giúp con nữa.”
Cô chớp mắt mấy cái, cười ngốc nghếch: “Nếu không có chị hai, chắc chắn chuyện này đã bị ba phát hiện đầu tiên rồi”
“Con nói gì?” Cố Kính Minh chấn động, đưa mắt nhìn chằm chằm Cố Vị Y.
“Ba, con... sao con có thể...” Cố Cơ Uyển chết tiệt, đêm nay là cố ý à? Nhưng sao cô đột nhiên trở thành như thế?
Đây là chợt lỡ miệng? Hay là cố ý đây?
Là ảo giác của cô ta sao? Vì sao cứ cảm thấy Cố Cơ Uyển tối nay hoàn toàn không giống với trước đây?
“Kính Minh, Vị Y ghét mùi thuốc lá nhất, ông cũng biết mà, ông tin con bé sẽ dạy Cơ Uyển hút thuốc sao?”
Dương Hiểu Nha chỉ hận không thể xé rách miệng Cố Cơ Uyển, Cố Cơ Uyển trước kia rất ngu ngốc, ngay cả nói chuyện cũng không giỏi.
Nhưng Cố Cơ Uyển trước mặt nhìn như vô tội lại miệng lưỡi sắc bén, khắp nơi đều là bẫy, như thay đổi thành một người khác vậy.
Cố Kính Minh không biết có nên tin hay không, tối nay con gái út thay đổi quá nhiều, đến bây giờ ông ta vẫn hơi mơ hồ.
Nhưng quan trọng là tiệc đính hôn bị huỷ, e rằng cậu cả Mộ thật sự không cần Cơ Uyển nữa, vậy phải làm sao đây?
Dương Hiểu Nha đột nhiên nhíu mày, bước nhanh tới trước mặt Cố Cơ Uyển trên cầu thang: “Trên cổ cô là cái gì?”
Tác giả :
Sơ Cửu