Đế Chế Đại Việt
Chương 91: Chế tạo diêm tiêu
- Thức 02?
Hồ Nguyên Trừng cùng các công tược trợn mắt, thiên nghĩ vạn nghĩ lại không nghĩ ra rằng bệ hạ lại đặt một cái tên lạ như vậy, ví dụ như súng thần cơ của Hồ Nguyên Trừng vậy, mặc dù bắn không ra gì nhưng tên cũng rất kêu Thần cơ hỏa sang. Bây giờ một vũ khí lợi hại vậy lại chỉ được bệ là gọi là thức 02?
Lý Anh Tú lắc đầu sửa lại nói.
- Là Type 02.
Các công tượng lần nữa gật đầu khẳng định.
- Thức 02.
Lý Anh Tú lắc lắc đầu, tùy bọn họ đọc như thế nào đọc thôi. Lý Anh Tú nói.
- Trẫm trước đặt hàng một trăm chi súng như thế này cùng một ngàn phát đạn, các khanh có thể trong vòng bao nhiêu ngày làm xong?
Hồ Nguyên Trừng có chút khó khăn nói.
- Bẩm bệ hạ, chế tạo một trăm chi súng lò rèn dùng hết công suất chỉ cần trong vòng một tuần là có thể chế tạo ra. Nhưng một ngàn phát đạn thần e không được.
Lý Anh Tú kỷ quái, chế tạo đạn thực sự rất dễ dàng, tại sao lại không thể chế tạo được?
Thấy vẻ mặt của Lý Anh Tú Hồ Nguyên Trừng nói tiếp.
- Bẩm bệ hạ, thực sự thì thuốc súng trong kho cũng không còn nhiều, hiện còn chưa tìm ra được nguồn cung ứng. Số còn lại chỉ có thể chế tạo được nhiều nhất năm trăm viên đạn. Diêm sinh (lưu huỳnh) thần đã tìm được một mỏ nhỏ tại xứ Giác Long, than củi cũng không thiếu nhưng diêm tiêu thần lại không biết tìm đâu được, chỉ biết phái người vào các hang dơi để tìm nhưng vẫn chưa tìm ra.
Lý Anh Tú nghe đến vấn đề này cũng rất đau đầu. Lạc Long Quân cho hắn một cái hệ thống giống game nhưng không hề giống game tí nào. Ngoại trừ lính đánh thuê là NPC không cần hắn lo lắng ra thì những binh sĩ Đại Việt đánh trận đều là dùng súng thật đạn thật. Giống như trận Lục Giang, Lâu thuyền hết tên liền trở nên vô dụng, binh sĩ phải đánh giáp lá cà. Bây giờ không có diêm tiêu, không có thuốc súng chế tạo ra được hỏa thương cũng vô dụng. Hắn cần phải nhanh chóng tìm nguồn cung cho nó.
Lý Anh Tú nói.
- Khanh trước tiên cứ chế tạo cho Trẫm súng đạn, chuyện thuốc súng Trẫm sẽ giải quyết.
Dừng một chút Lý Anh Tú lại nói.
- Trẫm muốn khanh nghiên cứu cả loại súng này.
Lý Anh Tú vẽ ra một bản súng kíp ngắn, chính là tiền thân của của súng lục sau này. Lý Anh Tú nói.
- Yêu cầu của Trẫm là khẩu súng này phải nhẹ, thiết kế nhỏ máy súng lại. Tầm bắn hiệu quả cũng không cần quá xa, từ mười mét trở lại là được.
Lý Anh Tú dự định trang bị súng trường hỏa mai cho binh lính, còn tướng lĩnh, sĩ quan lại dùng súng ngắn. Hồ Nguyên Trừng nhìn bản thiết kế, về cơ bản cũng không khác súng kíp quá nhiều, quan trọng là phải tiết giảm máy súng. Hồ Nguyên Trừng nói.
- Thần sẽ làm hết sức, mong bệ hạ yên tâm.
Lý Anh Tú trở về trong lòng đầy tâm sự. Hắn cố gắng lúc lọi lại các kiến thức hóa học hắn học trước kia để tìm ra giải pháp. Kali nitrat chỉ tồn tại một số ít trong tự nhiên, vậy người xưa phải làm gì để thu được. Phải vào trong các hang dơi, cạo trên các vách hang động. Vậy trong hang dơi có gì để thu được Kali nitrat? Phân dơi? Phân.
- Có cách rồi.
Bóng đèn sáng lên trên đầu Lý Anh Tú. Tuy kiến thức hóa học không giải quyết được nhưng lịch sử lại có thể. Hắn nhớ khi tìm hiểu về nội chiến Mỹ khi nhu cầu sản xuất thuốc súng ngày càng lớn, diêm tiêu không đủ, một vị giáo sư đã viết ra phương thức chế tạo ra diêm tiêu từ phân và nước tiểu. Dùng amoniac trong nước tiểu để phân hủy phân, từ đó chiết xuất ra được lớp diêm tiêu màu trắng phía trên.
Ngay trong ngày hôm đó triều đình Đại Việt thành lập một cơ quan đặt tên là cục vệ sinh, đồng thời xây hàng loạt nhà vệ sinh công cộng trong Thăng Long. Cục vệ sinh có trách nhiệm thu gom phân và nước tiểu trong nhà dân và nhà vệ sinh công cộng. Lý Anh Tú còn hạ một đạo chiếu chỉ toàn bộ dân chúng Đại Việt phải giữ nước tiểu và phân, người của cục môi trường sẽ đến thu, đi tiểu bậy là bất hợp pháp.
Mệnh lệnh này tuy làm dân chúng bỡ ngỡ nhưng Lý Anh Tú danh vọng rất cao nên nhân dân Đại Việt đều làm theo, nhất là có người thay mình đổ phân, nước tiểu thì còn gì thích bằng.
Một xưởng chế tạo thuốc súng cũng bắt đầu được xây dựng ngoại thành. Để tránh bốc mùi ảnh hưởng đến không khí, nó được xây khá xa Thăng Long, tránh xa khu dân cư được canh phòng cẩn thận. Phân và nước tiểu được tập kết về đây để bắt đầu điều chế thuốc súng.
Điều chế thuốc súng Lý Anh Tú cũng chỉ giúp đỡ được đến đây, còn lại đều phải giao cho những người chuyên gia thí nghiệm, Lý Anh Tú biết việc này mất thời gian nên cũng không quá đôn thúc bọn hắn.
Ba ngày sau tại Thần Cơ doanh Lý Anh Tú, Cao Lỗ, Phạm Cự Lượng dẫn theo một trăm Cấm quân, hai trăm Thần Sách quân cùng với Phạm Tu, Lê Phụng Hiểu dẫn theo một trăm học viên của Diễn Võ trường đến bắt đầu huấn luyện sử dụng hỏa khí.
Hồ Nguyên Trừng buổi sáng đã điều động binh sĩ vận chuyển vũ khí từ lò rèn đến Thần Cơ doanh. Ba ngày làm việc không mệt mỏi lò rèn cũng xuất xưởng lô vũ khí đầu tiên bao gồm hai mươi chi Type 02, một trăm ổ hỏa thương, ngoài ra còn có một khẩu Thần cơ hỏa sang đã được sản xuất từ trước.
Bởi vì nòng súng Type 02 luyện hoàn toàn từ thép Bravia dẫn đến sản lượng không đủ, đại pháo còn chưa có nên Lý Anh Tú phải dùng đến hỏa thương xem như một dạng hỏa lực tầm trung, vốn hắn cũng định đặt hàng thêm thủ pháo nhưng thủ pháo làm bằng tre, băn không được bao lâu liền phế bỏ nên hắn không dùng đến.
Lại nói đến Thần Cơ doanh Lý Anh Tú cũng rất đau đầu. Binh lính Thần Cơ doanh đào tạo ra trình độ chỉ dừng lại ở thời đại Lý - Trần, buổi đầu của hỏa khí, huấn luyện binh sĩ chỉ biết sử dụng các loại Thần cơ hỏa sang, hỏa thương, thủ pháo các kiểu. Binh lính biết sử dụng súng Hỏa mai buộc phải thăng cấp lên nền văn minh Lê sơ mới có thể huấn luyện. Lý Anh Tú đành phải tự mình ra trận, huấn luyện các binh sĩ.
- Bái kiến bệ hạ.
Hồ Nguyên Trừng từ sớm đã đi ra đón tiếp. Lý Anh Tú gật đầu hỏi.
- Vũ khí đã chuẩn bị xong hết chưa?
Hồ Nguyên Trừng nói.
- Bẩm bệ hạ đã chuẩn bị hoàn tất.
Lý Anh Tú gật đầu dẫn theo đại đội đi vào bên trong Thần Cơ doanh. Nơi này có một trường bắn rộng rãi. Bên trong đã có hai mươi thương thủ được huấn luyện từ Thần Cơ doanh, những người này vũ khí sử dụng đều là hỏa thương, ngoài ra còn có một tiểu đội pháo thủ sau người chờ để diễn luyện Thần cơ hỏa sang. Lý Anh Tú hiện tại không trọng dụng Thần cơ nhưng tương lai khi có thể cải tiến những pháo thủ này chắc chắn được trọng dụng.
Binh lính vào trong Thần Cơ doanh, mỗi quân xếp thành một phương trận, các loại hỏa khí được đặt trước mặt bọn hắn, Lý Anh Tú dẫn theo Phạm Tu, Lê Phụng Hiểu,… đi lên trên điểm tướng đài nói.
- Các binh sĩ, các học viên. Trước mắt các ngươi chính là thành tựu của vũ khí Đại Việt, tương lai của quân đội Đại Việt ta chính là hỏa khí, chính là những vũ khí trước mắt các ngươi, các ngươi vinh dự là những người đầu tiên được học cách sử dụng nó. Ngày hôm nay Trẫm không hi vọng các ngươi có thể thuần thục nắm giữ chúng, nhưng Trẫm muốn các ngươi phải có sự tư duy, có một cái nhìn về vũ khí mà tương lai các ngươi sẽ sử dụng.
- Tuân lên bệ hạ.
Hai trăm người gầm vang như sóng dậy. Lý Anh Tú hài lòng ra hiệu bắt đầu. Hai mươi thương thủ đi lên phía trước, hai người một tổ thuần thục nạp thuốc súng, hỏa thương đạn sử dụng là một mũi tên lớn. Hồ Nguyên Trừng ban đầu muốn học theo Lý Anh Tú làm đạn chì nhưng Lý Anh Tú không cho phép. Hỏa thương chính là hỏa lực bổ sung tầm trung, điểm mạnh của nó là tầm bắn xa và độ chính xác. So với đạn chì thì mũi tên sắt càng thêm phù hợp với tiêu chí này. Còn nếu cần đến sự công phá Lý Anh Tú chắc chắn phải dùng đến hỏa pháo.
Bia của nhóm thương thủ là những tấm bia hình người nằm cách xa đến ba trăm mét. Tầm bắn xa của hỏa thương là bảy trăm mét, Lý Anh Tú nghĩ tầm ba trăm mét là tầm bắn hỏa thương hiệu quả nhất.
- Chuẩn bị, bắn.
Ầm, ầm, ầm, ầm.
Đuốc mồi vừa châm vào hỏa thương liền khai hỏa, nòng súng phát ra tia lửa mũi tên như một tia chớp phóng ra ngoài, khói lửa mù mịt. So với Type 02 hỏa thương sử dụng thuốc súng nhiều hơn, khói phóng ra từ vụ nổ còn nhiều hơn cả chục lần, mười ổ cùng bắn khói mù như một đám mây sà xuống mặt đất, chỉ thấy đám thương thủ đi ra từ trong đám khói mặt mày đen nhẻm làm các binh sĩ khác không khỏi bật cười.
Lý Anh Tú quát.
- Cười cái gì?
Các binh sĩ liền nhanh chóng ngậm miệng, bọn hắn biết tính khí của lão đại nhà mình ưa thích quân kỉ nghiêm minh, trong hàng nói chuyện chắc chắn sẽ bị ăn đòn. Phạm Tu cũng các võ tướng không quan tâm đến điều đó, bọn hắn chỉ muốn chờ xem sức mạnh của hỏa khí là như thế nào mà thôi.
Hồ Nguyên Trừng cùng các công tược trợn mắt, thiên nghĩ vạn nghĩ lại không nghĩ ra rằng bệ hạ lại đặt một cái tên lạ như vậy, ví dụ như súng thần cơ của Hồ Nguyên Trừng vậy, mặc dù bắn không ra gì nhưng tên cũng rất kêu Thần cơ hỏa sang. Bây giờ một vũ khí lợi hại vậy lại chỉ được bệ là gọi là thức 02?
Lý Anh Tú lắc đầu sửa lại nói.
- Là Type 02.
Các công tượng lần nữa gật đầu khẳng định.
- Thức 02.
Lý Anh Tú lắc lắc đầu, tùy bọn họ đọc như thế nào đọc thôi. Lý Anh Tú nói.
- Trẫm trước đặt hàng một trăm chi súng như thế này cùng một ngàn phát đạn, các khanh có thể trong vòng bao nhiêu ngày làm xong?
Hồ Nguyên Trừng có chút khó khăn nói.
- Bẩm bệ hạ, chế tạo một trăm chi súng lò rèn dùng hết công suất chỉ cần trong vòng một tuần là có thể chế tạo ra. Nhưng một ngàn phát đạn thần e không được.
Lý Anh Tú kỷ quái, chế tạo đạn thực sự rất dễ dàng, tại sao lại không thể chế tạo được?
Thấy vẻ mặt của Lý Anh Tú Hồ Nguyên Trừng nói tiếp.
- Bẩm bệ hạ, thực sự thì thuốc súng trong kho cũng không còn nhiều, hiện còn chưa tìm ra được nguồn cung ứng. Số còn lại chỉ có thể chế tạo được nhiều nhất năm trăm viên đạn. Diêm sinh (lưu huỳnh) thần đã tìm được một mỏ nhỏ tại xứ Giác Long, than củi cũng không thiếu nhưng diêm tiêu thần lại không biết tìm đâu được, chỉ biết phái người vào các hang dơi để tìm nhưng vẫn chưa tìm ra.
Lý Anh Tú nghe đến vấn đề này cũng rất đau đầu. Lạc Long Quân cho hắn một cái hệ thống giống game nhưng không hề giống game tí nào. Ngoại trừ lính đánh thuê là NPC không cần hắn lo lắng ra thì những binh sĩ Đại Việt đánh trận đều là dùng súng thật đạn thật. Giống như trận Lục Giang, Lâu thuyền hết tên liền trở nên vô dụng, binh sĩ phải đánh giáp lá cà. Bây giờ không có diêm tiêu, không có thuốc súng chế tạo ra được hỏa thương cũng vô dụng. Hắn cần phải nhanh chóng tìm nguồn cung cho nó.
Lý Anh Tú nói.
- Khanh trước tiên cứ chế tạo cho Trẫm súng đạn, chuyện thuốc súng Trẫm sẽ giải quyết.
Dừng một chút Lý Anh Tú lại nói.
- Trẫm muốn khanh nghiên cứu cả loại súng này.
Lý Anh Tú vẽ ra một bản súng kíp ngắn, chính là tiền thân của của súng lục sau này. Lý Anh Tú nói.
- Yêu cầu của Trẫm là khẩu súng này phải nhẹ, thiết kế nhỏ máy súng lại. Tầm bắn hiệu quả cũng không cần quá xa, từ mười mét trở lại là được.
Lý Anh Tú dự định trang bị súng trường hỏa mai cho binh lính, còn tướng lĩnh, sĩ quan lại dùng súng ngắn. Hồ Nguyên Trừng nhìn bản thiết kế, về cơ bản cũng không khác súng kíp quá nhiều, quan trọng là phải tiết giảm máy súng. Hồ Nguyên Trừng nói.
- Thần sẽ làm hết sức, mong bệ hạ yên tâm.
Lý Anh Tú trở về trong lòng đầy tâm sự. Hắn cố gắng lúc lọi lại các kiến thức hóa học hắn học trước kia để tìm ra giải pháp. Kali nitrat chỉ tồn tại một số ít trong tự nhiên, vậy người xưa phải làm gì để thu được. Phải vào trong các hang dơi, cạo trên các vách hang động. Vậy trong hang dơi có gì để thu được Kali nitrat? Phân dơi? Phân.
- Có cách rồi.
Bóng đèn sáng lên trên đầu Lý Anh Tú. Tuy kiến thức hóa học không giải quyết được nhưng lịch sử lại có thể. Hắn nhớ khi tìm hiểu về nội chiến Mỹ khi nhu cầu sản xuất thuốc súng ngày càng lớn, diêm tiêu không đủ, một vị giáo sư đã viết ra phương thức chế tạo ra diêm tiêu từ phân và nước tiểu. Dùng amoniac trong nước tiểu để phân hủy phân, từ đó chiết xuất ra được lớp diêm tiêu màu trắng phía trên.
Ngay trong ngày hôm đó triều đình Đại Việt thành lập một cơ quan đặt tên là cục vệ sinh, đồng thời xây hàng loạt nhà vệ sinh công cộng trong Thăng Long. Cục vệ sinh có trách nhiệm thu gom phân và nước tiểu trong nhà dân và nhà vệ sinh công cộng. Lý Anh Tú còn hạ một đạo chiếu chỉ toàn bộ dân chúng Đại Việt phải giữ nước tiểu và phân, người của cục môi trường sẽ đến thu, đi tiểu bậy là bất hợp pháp.
Mệnh lệnh này tuy làm dân chúng bỡ ngỡ nhưng Lý Anh Tú danh vọng rất cao nên nhân dân Đại Việt đều làm theo, nhất là có người thay mình đổ phân, nước tiểu thì còn gì thích bằng.
Một xưởng chế tạo thuốc súng cũng bắt đầu được xây dựng ngoại thành. Để tránh bốc mùi ảnh hưởng đến không khí, nó được xây khá xa Thăng Long, tránh xa khu dân cư được canh phòng cẩn thận. Phân và nước tiểu được tập kết về đây để bắt đầu điều chế thuốc súng.
Điều chế thuốc súng Lý Anh Tú cũng chỉ giúp đỡ được đến đây, còn lại đều phải giao cho những người chuyên gia thí nghiệm, Lý Anh Tú biết việc này mất thời gian nên cũng không quá đôn thúc bọn hắn.
Ba ngày sau tại Thần Cơ doanh Lý Anh Tú, Cao Lỗ, Phạm Cự Lượng dẫn theo một trăm Cấm quân, hai trăm Thần Sách quân cùng với Phạm Tu, Lê Phụng Hiểu dẫn theo một trăm học viên của Diễn Võ trường đến bắt đầu huấn luyện sử dụng hỏa khí.
Hồ Nguyên Trừng buổi sáng đã điều động binh sĩ vận chuyển vũ khí từ lò rèn đến Thần Cơ doanh. Ba ngày làm việc không mệt mỏi lò rèn cũng xuất xưởng lô vũ khí đầu tiên bao gồm hai mươi chi Type 02, một trăm ổ hỏa thương, ngoài ra còn có một khẩu Thần cơ hỏa sang đã được sản xuất từ trước.
Bởi vì nòng súng Type 02 luyện hoàn toàn từ thép Bravia dẫn đến sản lượng không đủ, đại pháo còn chưa có nên Lý Anh Tú phải dùng đến hỏa thương xem như một dạng hỏa lực tầm trung, vốn hắn cũng định đặt hàng thêm thủ pháo nhưng thủ pháo làm bằng tre, băn không được bao lâu liền phế bỏ nên hắn không dùng đến.
Lại nói đến Thần Cơ doanh Lý Anh Tú cũng rất đau đầu. Binh lính Thần Cơ doanh đào tạo ra trình độ chỉ dừng lại ở thời đại Lý - Trần, buổi đầu của hỏa khí, huấn luyện binh sĩ chỉ biết sử dụng các loại Thần cơ hỏa sang, hỏa thương, thủ pháo các kiểu. Binh lính biết sử dụng súng Hỏa mai buộc phải thăng cấp lên nền văn minh Lê sơ mới có thể huấn luyện. Lý Anh Tú đành phải tự mình ra trận, huấn luyện các binh sĩ.
- Bái kiến bệ hạ.
Hồ Nguyên Trừng từ sớm đã đi ra đón tiếp. Lý Anh Tú gật đầu hỏi.
- Vũ khí đã chuẩn bị xong hết chưa?
Hồ Nguyên Trừng nói.
- Bẩm bệ hạ đã chuẩn bị hoàn tất.
Lý Anh Tú gật đầu dẫn theo đại đội đi vào bên trong Thần Cơ doanh. Nơi này có một trường bắn rộng rãi. Bên trong đã có hai mươi thương thủ được huấn luyện từ Thần Cơ doanh, những người này vũ khí sử dụng đều là hỏa thương, ngoài ra còn có một tiểu đội pháo thủ sau người chờ để diễn luyện Thần cơ hỏa sang. Lý Anh Tú hiện tại không trọng dụng Thần cơ nhưng tương lai khi có thể cải tiến những pháo thủ này chắc chắn được trọng dụng.
Binh lính vào trong Thần Cơ doanh, mỗi quân xếp thành một phương trận, các loại hỏa khí được đặt trước mặt bọn hắn, Lý Anh Tú dẫn theo Phạm Tu, Lê Phụng Hiểu,… đi lên trên điểm tướng đài nói.
- Các binh sĩ, các học viên. Trước mắt các ngươi chính là thành tựu của vũ khí Đại Việt, tương lai của quân đội Đại Việt ta chính là hỏa khí, chính là những vũ khí trước mắt các ngươi, các ngươi vinh dự là những người đầu tiên được học cách sử dụng nó. Ngày hôm nay Trẫm không hi vọng các ngươi có thể thuần thục nắm giữ chúng, nhưng Trẫm muốn các ngươi phải có sự tư duy, có một cái nhìn về vũ khí mà tương lai các ngươi sẽ sử dụng.
- Tuân lên bệ hạ.
Hai trăm người gầm vang như sóng dậy. Lý Anh Tú hài lòng ra hiệu bắt đầu. Hai mươi thương thủ đi lên phía trước, hai người một tổ thuần thục nạp thuốc súng, hỏa thương đạn sử dụng là một mũi tên lớn. Hồ Nguyên Trừng ban đầu muốn học theo Lý Anh Tú làm đạn chì nhưng Lý Anh Tú không cho phép. Hỏa thương chính là hỏa lực bổ sung tầm trung, điểm mạnh của nó là tầm bắn xa và độ chính xác. So với đạn chì thì mũi tên sắt càng thêm phù hợp với tiêu chí này. Còn nếu cần đến sự công phá Lý Anh Tú chắc chắn phải dùng đến hỏa pháo.
Bia của nhóm thương thủ là những tấm bia hình người nằm cách xa đến ba trăm mét. Tầm bắn xa của hỏa thương là bảy trăm mét, Lý Anh Tú nghĩ tầm ba trăm mét là tầm bắn hỏa thương hiệu quả nhất.
- Chuẩn bị, bắn.
Ầm, ầm, ầm, ầm.
Đuốc mồi vừa châm vào hỏa thương liền khai hỏa, nòng súng phát ra tia lửa mũi tên như một tia chớp phóng ra ngoài, khói lửa mù mịt. So với Type 02 hỏa thương sử dụng thuốc súng nhiều hơn, khói phóng ra từ vụ nổ còn nhiều hơn cả chục lần, mười ổ cùng bắn khói mù như một đám mây sà xuống mặt đất, chỉ thấy đám thương thủ đi ra từ trong đám khói mặt mày đen nhẻm làm các binh sĩ khác không khỏi bật cười.
Lý Anh Tú quát.
- Cười cái gì?
Các binh sĩ liền nhanh chóng ngậm miệng, bọn hắn biết tính khí của lão đại nhà mình ưa thích quân kỉ nghiêm minh, trong hàng nói chuyện chắc chắn sẽ bị ăn đòn. Phạm Tu cũng các võ tướng không quan tâm đến điều đó, bọn hắn chỉ muốn chờ xem sức mạnh của hỏa khí là như thế nào mà thôi.
Tác giả :
Hàm Ngư