Đế Chế Đại Việt
Chương 154: Đầy đường tiểu Boss
Càn Nguyên điện hôm nay đặc biệt đông đúc, trải qua một kỳ thi bận rộn cuối cùng triều đình cũng đã có thể an tâm vì toàn bộ bộ máy nhà nước về cơ bản đã đủ người, các lão bồ chính cũng không cần phải ngày đêm tăng ca gánh việc. Ai cũng hiểu được bọn hắn đã già, qua ngày hôm nay Đại Việt tương lai đặt vào tay những người trẻ tuổi, mà bọn họ thì sẽ lui về sau ở nhà dưỡng cháu mà thôi.
- Bệ hạ giá lâm.
- Bái kiến bệ hạ.
Lý Anh Tú ăn mặc Cổn Miện ngồi uy nghi trên long ỷ nhìn xuống quần thần, Đại Việt hôm nay đã có những nét phồn vinh, Lý Anh Tú vô cùng vui mừng. Lý Anh Tú nói.
- Buổi thiết triều hôm nay Trẫm và các khanh sẽ cùng chào đón những đồng liêu mới, bọn hắn chính là tương lai của Đại Việt sau này. Cho truyền Tam khôi và các tiến sĩ vào điện.
Sau vài tiếng hô vang từ ngoài cửa điện liền có một đội người xếp thành hai hàng ngay ngắn bước vào, dẫn đầu hai hàng một bên lại là một cậu nhóc dáng người bé tý, chỉ cao được một mét hai tầm đó, mũ phốc đầu đội quá rộng muốn xụp xuống tận mắt nhìn trông rất buồn cười. Mà bên kia một người tướng mạo lại vô cùng xấu xí, da đen, tráng dô, môi trên dày y như con khỉ đột vậy, Lý Anh Tú vừa nhìn liền chắc chắn đây chính là Mạc Đỉnh Chi trong truyền thuyết nha. Lại nhìn xuống dưới Mạc Hiển Tích vẫn nhắm mắt đứng im như một tượng đất, dung nhan hai người quả thực không thể liên tưởng bọn họ là ông cháu cách nhau năm đời đây. Đoàn Tam khôi, tiến sĩ vào điện liền khom người hành lễ.
- Chúng thần bái kiến bệ hạ.
- Miễn lễ. Đầu tiên Trẫm chúc mừng các khanh đã thi đậu kỳ thi vừa rồi, hi vọng các khanh có thể càng cố gắng phục vụ nước nhà, phục vụ nhân dân.
- Thần cẩn tuân ý chỉ của bệ hạ.
Lý Anh Tú lại tranh thủ nhìn thông tin của mấy vị danh nhân.
Nguyễn Hiền: Trạng nguyên nhỏ tuổi nhất Đại Việt, võ nghệ toàn tài. Tư chất (S+???). Trị thủy, mưu lược.
Trị thủy: Người này có sự hiểu biết sâu rộng về sông nước, giỏi về việc trị thủy phát triển nông nghiệp.
Mưu lược: Người này không những dõi về hành quân, đánh trận mà còn giỏi cả về mưu kế ứng đối trong chính trị, văn hóa, xã hội.
Nếu như nói thời Lý Lý Thường Kiệt là siêu cấp đại Boss, thì ít ra Nguyễn Hiền hiện tại cũng là cấp tiểu Boss, mới mười ba tuổi tư chất lại cao như vậy, kèm theo hai kỹ năng thực dụng vô cùng. Quả không hổ danh: “Thập nhị tuế khôi khai lưỡng quốc, vạn niên thiên tuế lập tam hài” (Mười hai tuổi khai khoa hai nước, nghìn năm ghi mãi chữ tam hài).
Mạc Đỉnh Chi: Trạng nguyên thời Trần, có nhiều công lao trong việc đi sứ, trời sinh thông tuệ, không gì không hiểu. Tư chất (S+??). Kỹ năng: Ứng đối, thiên tài.
Ứng đối: Người này sở hữu khả năng ứng đối tình huống nhanh nhạy, xử lý mọi việc hợp tình hợp lý.
Thiên tài: Người này là thiên tài, học tập không gì không hiểu, hơn nữa còn có khả năng sáng tạo phi thường.
Quả nhiên là siêu cấp tiểu Boss, kỹ năng không hề làm Lý Anh Tú thất vọng. Kiếp trước Mạc Đỉnh Chi theo học Nho học, kiếp này theo học Toán học, ấy vậy mà vẫn xếp đầu Tam nguyên đủ thấy Mạc Đỉnh Chi khả năng học tập là kinh khủng cỡ nào.
Phạm Văn Tuấn: Bảng nhãn nhà Trần, vô cùng thông minh, hiếu học. Tư chất (S??). Kỹ năng: Chăm chỉ.
Chăm chỉ: Người này có sự chăm chỉ khó ai bì được, lại vô cùng tận tụy với công việc.
Bùi Quốc Khái: Tiến sĩ nhà Lý, bản tích thanh liêm, không ham quyền thế, đầy lòng trung nghĩa. Tư chất (S??). Kỹ năng: Dạy học.
Đặng Ma La: Thám hoa cùng thời với Nguyễn Hiền, vô cùng nhỏ tuổi, thông minh, văn võ toàn tài. Tư Chất (S??). Kỹ năng: Mưu lược, Công chính.
Công chính: Người này có tài phá án, công chính nghiêm minh.
Lưu Thúc Kiệm: Trạng nguyên đầu tiên của nhà Hồ. Tư chất (A+??). Kỹ năng: Biện bạch.
Biện bạch: Người này giỏi dùng lý lẽ để thanh minh, bào chữa.
Bạch Liêu: Trạng nguyên nhà Trần nhưng không ra làm quan. Tư chất (S???). Kỹ năng: Mưu lược, ngoại giao.
Lý Đạo Tái: Là Huyền Quan thiền sư văn hay chữ tốt. Tư chất (S???). Kỹ năng: Bác học.
Bác học: Người này hiểu biết sâu rộng trên nhiều lĩnh vực, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, không gì không biết.
Nhìn xong thông tin các vị danh nhân Lý Anh Tú càng hài lòng. Mặc dù đều chưa phát triển toàn diện nhưng cấp độ tư chất đều rất cao. Cũng bởi nền giáo dục cũng chỉ mới phát triển gần hai năm, nên vừa thi tuyển nếu không có những bậc danh nhân người bình thường quả thực thi không nổi.
Tiếp theo lại bộ bắt đầu tuyên bố ban thưởng, chức quan cho từng người. Các cử nhân thi đậu để ở lại Quốc Tử Giám để đào tạo chuyên sâu, về sau họ sẽ trở thành lực lượng giáo viên phân bố trên toàn quốc. Bốn vị tiến sĩ ban tự nhiên liền được phân bố về công bộ để Cao Lỗ phân bổ nhiệm vụ cho bọn hắn, Lý Anh Tú tuyệt đối không yên tâm khi để Chrissy lại đi theo Nguyễn Phi Khanh đi. Lưu Thúc Kiệm và Lý Đạo Tái được đưa sang Hàn Lâm viện, Bùi Quốc Khái, Phạm Văn Tuấn được đưa sang Quốc Tử giám, Bạch Liêu được đưa sang Lễ bộ. Cuối cùng cũng chỉ còn ba người Nguyễn Hiền, Mạc Đỉnh Chi và Đặng Ma La. Đối với ba vị tiểu Boss này Lý Anh Tú muốn có sự phân bổ riêng.
- Đặng Ma La văn võ toàn tài, làm người công chính, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, tạm thời chưa phong chức tước. Trước tiên đi theo Trương Hanh đi hình bộ học tập. Ngươi có ý kiến gì không?
Nghe Lý Anh Tú nói như vậy Đặng Ma La trong bộ quần áo thùng thình, cất tiếng nói vẫn còn non nớt.
- Thần tuân lệnh bệ hạ.
Lý Anh Tú hài lòng lại đối với Nguyễn Hiền nói.
- Nguyễn Hiền văn võ toàn tài, tuổi vẫn còn nhỏ, tạm thời chưa phong chức tước. Nhưng tài năng của ngươi làm Trẫm vô cùng mến mộ liền đặc phái ngươi đi xứ Thuận Hóa làm phụ tá cho Tô Hiến Thành.
- Tạ ơn bệ hạ.
Lại một giọng nói non nớt vang lên, Lý Anh Tú nhìn xuống tên này vẫn còn đang chật vật với cái mũ quá rộng đây. Lý Anh Tú không khỏi cười khổ, nếu mình lại tổ chức thêm mấy kỳ thi như thế này không biết có phải Đại Việt sẽ toàn quan lại là thiếu niên hay không. Nguyễn Hiền và Đặng Ma La tài năng là không thể phủ nhận, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, thiếu sót kinh nghiệm xử lý công việc, chưa thể đảm nhiệm một phương, có Tô Hiến Thành và Trương Hanh dạy bảo Lý Anh Tú càng yên tâm.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình Mạc Đỉnh Chi Lý Anh Tú nói.
- Mạc Đỉnh Chi, tuy ngươi văn hay chữ tốt, hiểu biết sâu rộng, nhưng Trẫm cũng chưa muốn ngươi đảm nhiệm chức vụ trong triều đình. Trẫm càng có một nhiệm vụ muốn giao cho ngươi, ngươi dám nhận hay không.
Mạc Đỉnh Chi lúc này tuổi đã ba mươi vô cùng chững chạc nói.
- Mời bệ hạ nói, Thần dám nhận.
Lý Anh Tú thấy hắn tự tin như vậy liền hài lòng nói.
- Sắp đến Chu Văn An sẽ dẫn một đoàn du học sinh sang Bravia, Trẫm muốn khanh đi theo, học điều hay, điều tốt của bọn họ để đem về Đại Việt phát triển.
Mạc Đỉnh Chi sửng sốt, hắn tưởng mình sẽ làm quan, không ngờ bệ hạ lại muốn hắn đi học đây. Thế nhưng Thánh mệnh đưa xuống hắn cần phải làm theo.
- Thần tuân lệnh bệ hạ.
Triều đình Đại Việt nhân sự xem như đã bổ túc đầy đủ, Lý Anh Tú lại ra lệnh chuẩn bị hai đoàn đi xứ, một đoàn do Chu Văn An dẫn đầu đi sang Bravia, một đoàn do Trần Khánh Dư dẫn đầu đi về phía Đông tìm đường giao thương. Một tháng sau khi hai đoàn sứ bắt đầu rời đi cơn mưa tuyết đầu tiên cũng đã phủ xuống Đại Việt. Lãnh thổ Tử Vong rừng rậm thay một màu áo mới, Đại Việt cũng trở nên ảm đạm hơn, nhưng lấp ló dưới đó là bừng bừng sinh cơ chuẩn bị chào đó Thừa Mệnh năm thứ ba.
- ++++++++++++++++===========
Đây sẽ là đợt buff danh nhân nhiều cuối cùng, hôm nay lật lại nhìn mới thấy có nhiều danh nhân triệu hoán ra nhưng chưa có chỗ dùng, cảm thấy lãng phí vô cùng
- Bệ hạ giá lâm.
- Bái kiến bệ hạ.
Lý Anh Tú ăn mặc Cổn Miện ngồi uy nghi trên long ỷ nhìn xuống quần thần, Đại Việt hôm nay đã có những nét phồn vinh, Lý Anh Tú vô cùng vui mừng. Lý Anh Tú nói.
- Buổi thiết triều hôm nay Trẫm và các khanh sẽ cùng chào đón những đồng liêu mới, bọn hắn chính là tương lai của Đại Việt sau này. Cho truyền Tam khôi và các tiến sĩ vào điện.
Sau vài tiếng hô vang từ ngoài cửa điện liền có một đội người xếp thành hai hàng ngay ngắn bước vào, dẫn đầu hai hàng một bên lại là một cậu nhóc dáng người bé tý, chỉ cao được một mét hai tầm đó, mũ phốc đầu đội quá rộng muốn xụp xuống tận mắt nhìn trông rất buồn cười. Mà bên kia một người tướng mạo lại vô cùng xấu xí, da đen, tráng dô, môi trên dày y như con khỉ đột vậy, Lý Anh Tú vừa nhìn liền chắc chắn đây chính là Mạc Đỉnh Chi trong truyền thuyết nha. Lại nhìn xuống dưới Mạc Hiển Tích vẫn nhắm mắt đứng im như một tượng đất, dung nhan hai người quả thực không thể liên tưởng bọn họ là ông cháu cách nhau năm đời đây. Đoàn Tam khôi, tiến sĩ vào điện liền khom người hành lễ.
- Chúng thần bái kiến bệ hạ.
- Miễn lễ. Đầu tiên Trẫm chúc mừng các khanh đã thi đậu kỳ thi vừa rồi, hi vọng các khanh có thể càng cố gắng phục vụ nước nhà, phục vụ nhân dân.
- Thần cẩn tuân ý chỉ của bệ hạ.
Lý Anh Tú lại tranh thủ nhìn thông tin của mấy vị danh nhân.
Nguyễn Hiền: Trạng nguyên nhỏ tuổi nhất Đại Việt, võ nghệ toàn tài. Tư chất (S+???). Trị thủy, mưu lược.
Trị thủy: Người này có sự hiểu biết sâu rộng về sông nước, giỏi về việc trị thủy phát triển nông nghiệp.
Mưu lược: Người này không những dõi về hành quân, đánh trận mà còn giỏi cả về mưu kế ứng đối trong chính trị, văn hóa, xã hội.
Nếu như nói thời Lý Lý Thường Kiệt là siêu cấp đại Boss, thì ít ra Nguyễn Hiền hiện tại cũng là cấp tiểu Boss, mới mười ba tuổi tư chất lại cao như vậy, kèm theo hai kỹ năng thực dụng vô cùng. Quả không hổ danh: “Thập nhị tuế khôi khai lưỡng quốc, vạn niên thiên tuế lập tam hài” (Mười hai tuổi khai khoa hai nước, nghìn năm ghi mãi chữ tam hài).
Mạc Đỉnh Chi: Trạng nguyên thời Trần, có nhiều công lao trong việc đi sứ, trời sinh thông tuệ, không gì không hiểu. Tư chất (S+??). Kỹ năng: Ứng đối, thiên tài.
Ứng đối: Người này sở hữu khả năng ứng đối tình huống nhanh nhạy, xử lý mọi việc hợp tình hợp lý.
Thiên tài: Người này là thiên tài, học tập không gì không hiểu, hơn nữa còn có khả năng sáng tạo phi thường.
Quả nhiên là siêu cấp tiểu Boss, kỹ năng không hề làm Lý Anh Tú thất vọng. Kiếp trước Mạc Đỉnh Chi theo học Nho học, kiếp này theo học Toán học, ấy vậy mà vẫn xếp đầu Tam nguyên đủ thấy Mạc Đỉnh Chi khả năng học tập là kinh khủng cỡ nào.
Phạm Văn Tuấn: Bảng nhãn nhà Trần, vô cùng thông minh, hiếu học. Tư chất (S??). Kỹ năng: Chăm chỉ.
Chăm chỉ: Người này có sự chăm chỉ khó ai bì được, lại vô cùng tận tụy với công việc.
Bùi Quốc Khái: Tiến sĩ nhà Lý, bản tích thanh liêm, không ham quyền thế, đầy lòng trung nghĩa. Tư chất (S??). Kỹ năng: Dạy học.
Đặng Ma La: Thám hoa cùng thời với Nguyễn Hiền, vô cùng nhỏ tuổi, thông minh, văn võ toàn tài. Tư Chất (S??). Kỹ năng: Mưu lược, Công chính.
Công chính: Người này có tài phá án, công chính nghiêm minh.
Lưu Thúc Kiệm: Trạng nguyên đầu tiên của nhà Hồ. Tư chất (A+??). Kỹ năng: Biện bạch.
Biện bạch: Người này giỏi dùng lý lẽ để thanh minh, bào chữa.
Bạch Liêu: Trạng nguyên nhà Trần nhưng không ra làm quan. Tư chất (S???). Kỹ năng: Mưu lược, ngoại giao.
Lý Đạo Tái: Là Huyền Quan thiền sư văn hay chữ tốt. Tư chất (S???). Kỹ năng: Bác học.
Bác học: Người này hiểu biết sâu rộng trên nhiều lĩnh vực, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, không gì không biết.
Nhìn xong thông tin các vị danh nhân Lý Anh Tú càng hài lòng. Mặc dù đều chưa phát triển toàn diện nhưng cấp độ tư chất đều rất cao. Cũng bởi nền giáo dục cũng chỉ mới phát triển gần hai năm, nên vừa thi tuyển nếu không có những bậc danh nhân người bình thường quả thực thi không nổi.
Tiếp theo lại bộ bắt đầu tuyên bố ban thưởng, chức quan cho từng người. Các cử nhân thi đậu để ở lại Quốc Tử Giám để đào tạo chuyên sâu, về sau họ sẽ trở thành lực lượng giáo viên phân bố trên toàn quốc. Bốn vị tiến sĩ ban tự nhiên liền được phân bố về công bộ để Cao Lỗ phân bổ nhiệm vụ cho bọn hắn, Lý Anh Tú tuyệt đối không yên tâm khi để Chrissy lại đi theo Nguyễn Phi Khanh đi. Lưu Thúc Kiệm và Lý Đạo Tái được đưa sang Hàn Lâm viện, Bùi Quốc Khái, Phạm Văn Tuấn được đưa sang Quốc Tử giám, Bạch Liêu được đưa sang Lễ bộ. Cuối cùng cũng chỉ còn ba người Nguyễn Hiền, Mạc Đỉnh Chi và Đặng Ma La. Đối với ba vị tiểu Boss này Lý Anh Tú muốn có sự phân bổ riêng.
- Đặng Ma La văn võ toàn tài, làm người công chính, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, tạm thời chưa phong chức tước. Trước tiên đi theo Trương Hanh đi hình bộ học tập. Ngươi có ý kiến gì không?
Nghe Lý Anh Tú nói như vậy Đặng Ma La trong bộ quần áo thùng thình, cất tiếng nói vẫn còn non nớt.
- Thần tuân lệnh bệ hạ.
Lý Anh Tú hài lòng lại đối với Nguyễn Hiền nói.
- Nguyễn Hiền văn võ toàn tài, tuổi vẫn còn nhỏ, tạm thời chưa phong chức tước. Nhưng tài năng của ngươi làm Trẫm vô cùng mến mộ liền đặc phái ngươi đi xứ Thuận Hóa làm phụ tá cho Tô Hiến Thành.
- Tạ ơn bệ hạ.
Lại một giọng nói non nớt vang lên, Lý Anh Tú nhìn xuống tên này vẫn còn đang chật vật với cái mũ quá rộng đây. Lý Anh Tú không khỏi cười khổ, nếu mình lại tổ chức thêm mấy kỳ thi như thế này không biết có phải Đại Việt sẽ toàn quan lại là thiếu niên hay không. Nguyễn Hiền và Đặng Ma La tài năng là không thể phủ nhận, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, thiếu sót kinh nghiệm xử lý công việc, chưa thể đảm nhiệm một phương, có Tô Hiến Thành và Trương Hanh dạy bảo Lý Anh Tú càng yên tâm.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình Mạc Đỉnh Chi Lý Anh Tú nói.
- Mạc Đỉnh Chi, tuy ngươi văn hay chữ tốt, hiểu biết sâu rộng, nhưng Trẫm cũng chưa muốn ngươi đảm nhiệm chức vụ trong triều đình. Trẫm càng có một nhiệm vụ muốn giao cho ngươi, ngươi dám nhận hay không.
Mạc Đỉnh Chi lúc này tuổi đã ba mươi vô cùng chững chạc nói.
- Mời bệ hạ nói, Thần dám nhận.
Lý Anh Tú thấy hắn tự tin như vậy liền hài lòng nói.
- Sắp đến Chu Văn An sẽ dẫn một đoàn du học sinh sang Bravia, Trẫm muốn khanh đi theo, học điều hay, điều tốt của bọn họ để đem về Đại Việt phát triển.
Mạc Đỉnh Chi sửng sốt, hắn tưởng mình sẽ làm quan, không ngờ bệ hạ lại muốn hắn đi học đây. Thế nhưng Thánh mệnh đưa xuống hắn cần phải làm theo.
- Thần tuân lệnh bệ hạ.
Triều đình Đại Việt nhân sự xem như đã bổ túc đầy đủ, Lý Anh Tú lại ra lệnh chuẩn bị hai đoàn đi xứ, một đoàn do Chu Văn An dẫn đầu đi sang Bravia, một đoàn do Trần Khánh Dư dẫn đầu đi về phía Đông tìm đường giao thương. Một tháng sau khi hai đoàn sứ bắt đầu rời đi cơn mưa tuyết đầu tiên cũng đã phủ xuống Đại Việt. Lãnh thổ Tử Vong rừng rậm thay một màu áo mới, Đại Việt cũng trở nên ảm đạm hơn, nhưng lấp ló dưới đó là bừng bừng sinh cơ chuẩn bị chào đó Thừa Mệnh năm thứ ba.
- ++++++++++++++++===========
Đây sẽ là đợt buff danh nhân nhiều cuối cùng, hôm nay lật lại nhìn mới thấy có nhiều danh nhân triệu hoán ra nhưng chưa có chỗ dùng, cảm thấy lãng phí vô cùng
Tác giả :
Hàm Ngư