Đế Bá - Lý Bát Dạ
Chương 37: Đoản côn
Ngay khi cái bóng trảm xuống Lý Bát Dạ, đám trưởng lão kinh hãi thất sắc, ngay cả Lý Sương Nhan muốn cứu cũng không đủ sức.
Lúc này, ánh mắt Lý Bát Dạ ngưng tụ, nhưng hắn không có bất kỳ động tác gì, giống như bị khí thế doạ sợ...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nín thở, một ít đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều không dám nhìn, tất cả đều cho rằng Lý Bát Dạ chắc chắn bị làm thịt.
Nhưng mà, ngay khi cự trảm bổ xuống Lý Bát Dạ, một đoản côn khổng lồ từ thương khung thò ra, đập tới cái bóng.
“Ầm” một tiếng vang thật lớn, đoản côn liền đem cái bóng đập vỡ.
A!
Nhân Hoàng ý chí kêu thảm một tiếng, có một tia pháp tắc muốn đào tẩu.
Phanh!
Đoản côn tiếp tục nghiền ép một cái, lập tức đem một tia pháp tắc này oanh diệt, cái bóng của Nhân Hoàng thoáng cái hôi phi yên diệt.
Hết thảy phát sinh quá nhanh, không có người nhìn rõ ràng đoản côn này từ đâu mà tới.
Lúc này, trên quảng trường Cửu Thánh Yêu Môn xa xôi, có một tôn thạch nhân thò tay xuống cầm lấy con chim rồi oanh vào hư không.
Phanh!
Một chim của nó kéo dài qua Thiên Địa, xuyên qua vòm trời.
Một chim từ Cửu Thánh Yêu Môn hoành không, xuyên phá ức vạn dặm không gian, dễ dàng đem cái bóng Nhân Hoàng thành sâu kiến, một chim đập vụn.
Nhìn thấy đoản côn bằng đá lóe lên một cái rồi biến mất, Lý Sương Nhan chấn động, người khác không biết chim đá khổng lồ đột nhiên xuất hiện kia là cái gì, nhưng nàng biết!
Lý Sương Nhan từng nghe sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng nói qua, Lý Bát Dạ kích hoạt được bốn tôn cự nhân của bọn họ, nhưng mà, nàng căn bản không tin. Hôm nay, Lý Sương Nhan rốt cuộc biết bốn tôn thạch nhân đáng sợ cỡ nào, lúc này, nàng cũng minh bạch vì cái gì mà sư phụ nàng phải nhượng bộ đối với Lý Bát Dạ, so với bốn tôn cự nhân kia, Yêu Hoàng, Nhân Hoàng đáng là gì?
Lúc này, không chỉ là hết thảy tu sĩ xa xa quan sát, ngay cả trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái, đều ngây dại, Nhân Hoàng ý chí đáng sợ đến bực nào, nhưng lại bị một côn nhẹ nhàng ép diệt.
..........
Bảo Thánh thượng quốc...
Thời điểm đoản côn khổng lồ ép diệt cái bóng của Nhân Hoàng, bên trong hoàng thành, một nam tử to lớn cao ngạo khí phách lập tức lập tức đứng lên, lúc này, sắc mặt nam tử đại biến, trông về phía chân trời, trong lúc nhất thời, thần thái nam tử vô cùng ngưng trọng, hắn làm Nhân Hoàng, hắn đã từng đứng trên chư thiên, đã từng trấn áp chư vương, nhưng mà hôm nay, ý chí của hắn bị người ta diệt, tâm thần bị thương, đạo tâm cũng ba động.
Nam tử đứng ở nơi đó thật lâu không nói, bị người khác dễ dàng ép diệt ý chí, không có chút sức phản kháng nào, khiến hắn vô cùng nhục nhã, lại có chút hoảng sợ.
- Thỉnh lão tổ…
Cuối cùng, Nhân Hoàng trầm giọng nói rồi hướng tổ địa Thánh Thiên Giáo đi tới, hướng lão tổ của bọn hắn xin chỉ thị!
......
Cửu Thánh Yêu môn.
Thạch nhân dị động, rất nhanh liền có đệ tử hướng Luân Nhật Yêu Hoàng báo cáo, Luân Nhật Yêu Hoàng vừa chạy tới, thần sắc lập tức chấn động.
Ngay sau đó, Luân Nhật Yêu Hoàng triệu kiến chư vị trưởng lão, bên trong mật thất, hào khí trở nên ngưng trọng.
- Tin tức có thể xác định, một bộ phận của thạch nhân tông môn ta, kéo dài qua Thiên Địa, ép diệt Nhân Hoàng ý chí của Bảo Thánh thượng quốc!
Mặc dù Luân Nhật Yêu Hoàng không lộ mặt, nhưng mà, thanh âm của hắn ở trong mật thất vang lên.
Xảy ra chuyện như vậy, khiến chư lão không khỏi hai mặt nhìn nhau, chuyện này không chỉ phát sinh quá đột ngột, cũng không phải Cửu Thánh Yêu Môn bọn hắn có khả năng nắm giữ.
- Nhất định là Lý Bát Dạ tác động thủ hộ thần.
Có trưởng lão không khỏi trầm giọng nói.
Đừng bảo là bọn hắn, dù là toàn bộ Cửu Thánh Yêu Môn, cũng không có người có thể tác động bốn tôn thủ hộ thần. Ngoại trừ Lý Bát Dạ, còn có thể là ai?
Trầm mặc hồi lâu sau, có trưởng lão mở lời nói ra:
- Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta cùng Tẩy Nhan Cổ Phái cách xa nhau ngàn vạn dặm, không cùng bên trong một cái cương quốc.
Nói đến đây, trưởng lão dừng một chút, nói tiếp:
- Vậy mà, thủ hộ thần có thể xuyên qua ức vạn dặm thiên địa, cuối cùng, thủ hộ thần mạnh cỡ nào?
Nghe vậy, nội tâm chư lão đang ngồi chấn động, không khỏi nhìn nhau, đây thật là sự tình khảo nghiệm bọn hắn, từ xưa đến nay, Cửu Thánh Yêu Môn bọn hắn chưa từng nghe qua thủ hộ thần xuất thủ, trên thực tế, ở trước khi Lý Bát Dạ đến, chư lão của Cửu Thánh Yêu Môn cũng không biết Cửu Thánh Yêu Môn mình có thủ hộ thần.
- Nên là thời điểm chúng ta xuất thủ.
Thời điểm chư lão trầm mặc, âm thanh của Luân Nhật Yêu Hoàng vang lên, từ từ nói ra:
- Thánh Thiên Giáo cùng Tẩy Nhan Cổ Phái xung đột, chúng ta nên điều hòa một lần.
Nghe được Luân Nhật Yêu Hoàng nói, một vị trưởng lão không khỏi nói ra:
- Bệ hạ, Thánh Thiên Giáo cùng Tẩy Nhan Cổ Phái chính là tử địch. Nếu Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta nhúng tay trong đó, chỉ sợ là đối địch với Thánh Thiên Giáo.
- Thánh Thiên Giáo muốn cùng phái ta khai chiến, bọn hắn nhất định phải ước lượng một hai.
Âm thanh của Luân Nhật Yêu Hoàng vang lên:
- Hai hổ tranh chấp, tất có một bị thương. Bọn hắn mới kiến quốc ba vạn năm, đã dám xưng thượng quốc, chờ bọn hắn chính thức có được thực lực thượng quốc rồi nói sau.
Bảo Thánh thượng quốc, lấy tiêu chuẩn mà nói, bọn hắn không có tư cách xưng là thượng quốc, bọn hắn tối đa chỉ là cương quốc mà thôi, nhưng mà, bọn hắn ỷ vào Thánh Thiên Giáo lão tổ vô địch, cho nên tự xưng là thượng quốc.
Đương nhiên, rất nhiều người kiêng kị Thánh Thiên Giáo lão tổ, cũng không dám chỉ trích.
Luân Nhật Yêu Hoàng nói, để chư lão đang ngồi tâm thần chấn động, chư lão cũng không khỏi vì đó nhìn nhau liếc mắt, có trưởng lão không khỏi trầm ngâm trong chốc lát, nói ra:
- Bệ hạ, luận quốc lực, Cổ Ngưu cương quốc chúng ta không thua kém Bảo Thánh thượng quốc, nhưng mà, lão tổ Thánh Thiên Giáo khiến người ta kiêng kị a.
- Nếu Mục Thiếu Đế năm đó vẫn còn, Đại Trung Vực làm sao có thể đến phiên Thánh Thiên Giáo lão tổ xưng bá đây.
Cũng có trưởng lão không khỏi cảm khái nói ra.
Mục Thiếu Đế là đại nhân vật nghịch thiên vô địch, thời điểm Đạp Không Tiên Đế còn chưa gánh chịu Thiên mệnh, hắn đã từng là địch nhân mạnh nhất của Đạp Không Tiên Đế, nghe đồn, thuở niên thiếu, hắn cùng Đạp Không Tiên Đế tranh giành thiên mệnh, ba thắng ba bại.
Có một vị trưởng lão không khỏi nói ra:
- Nếu Thánh Thiên Giáo lão tổ xuất thế, chỉ sợ Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta khó chống đỡ được.
- Thiên Thánh giáo lão tổ…
Luân Nhật Yêu Hoàng từ từ nói ra:
- Thời đại Đạo Trung đã qua, thời đại mới sắp tới, Thiên Thánh giáo lão tổ đã già, tương lai là thiên hạ của người trẻ tuổi.
Thời đại Đạo Trung, là chỉ ba vạn năm gần đây. Ở năm vạn năm trước, Đạp Không Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế, chấp chưởng Càn Khôn, nhưng mà, không biết vì cái gì, ba vạn năm trước, Hắc Long Vương đột nhiên bão nổi, đánh nhau với Đạp Không Tiên Đế. Một trận chiến này, đánh nát thiên khung, một trận chiến này, thiên mệnh cũng bị thiêu đốt.
Từ đó về sau, thiên địa tinh khí khô kiệt, tu sĩ tu đạo vô cùng gian nan, thời đại này được gọi là Thời đại Đạo Trung, thời đại này trọn vẹn đau khổ tu sĩ Cửu Giới ba vạn năm. Thẳng đến mười năm gần đây, thời đại Đạo Trung mới đi qua, thiên địa tinh khí mới khôi phục.
Lúc này, Luân Nhật Yêu Hoàng dừng một chút, nói ra:
- Ta xem trọng Lý Bát Dạ. Tương lai của hắn không hạn lượng được!
Luân Nhật Yêu Hoàng vừa nói lời này, đám trưởng lão ở đây cũng không khỏi nhìn nhau, có trưởng lão cũng không đồng ý, nói ra:
- Bệ hạ, mặc dù Lý Bát Dạ có chút yêu dị, nhưng mà, hắn chỉ là phàm thể phàm mệnh phàm luân, thiên phú tư chất như vậy, khó có thành tựu gì.
- Đúng vậy, bệ hạ, nếu bàn về thể chất thọ luân, Sương Nhan không biết mạnh hơn hắn gấp bao nhiêu lần.
Có trưởng lão cũng không khỏi phản đối nói.
Lý Sương Nhan đi sứ Tẩy Nhan Cổ Phái, không phải tất cả trưởng lão đều đồng ý.
- Ta sẽ không nhìn lầm người.
Luân Nhật Yêu Hoàng từ từ nói.
Luân Nhật Yêu Hoàng tại Cửu Thánh Yêu Môn có địa vị cực cao! Lúc bình thường, trưởng lão cũng sẽ không phản bác ý kiến của bệ hạ, bọn họ chỉ dám góp ý thôi.
- Nếu Thánh Thiên Giáo lão tổ xuất thế thì sao.
Có trưởng lão lo lắng, nói.
- Thánh Thiên Giáo có lão tổ, chúng ta có bốn tôn thủ hộ thần! Có Lý Bát Dạ ủng hộ, chúng ta liền có bốn tôn thủ hộ thần ủng hộ!
Luân Nhật Yêu Hoàng trầm giọng:
- Cái này phải xem Thánh Thiên Giáo lão tổ cường đại, hay là thủ hộ thần của chúng ta vô địch! Thủy tổ của chúng ta, chính là một đời đại năng tuyệt thế vô song, ta không tin lão già Thánh Thiên Giáo kia mạnh hơn bốn tôn thủ hộ thần của Thủy Tổ.
Lúc này, ánh mắt Lý Bát Dạ ngưng tụ, nhưng hắn không có bất kỳ động tác gì, giống như bị khí thế doạ sợ...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nín thở, một ít đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều không dám nhìn, tất cả đều cho rằng Lý Bát Dạ chắc chắn bị làm thịt.
Nhưng mà, ngay khi cự trảm bổ xuống Lý Bát Dạ, một đoản côn khổng lồ từ thương khung thò ra, đập tới cái bóng.
“Ầm” một tiếng vang thật lớn, đoản côn liền đem cái bóng đập vỡ.
A!
Nhân Hoàng ý chí kêu thảm một tiếng, có một tia pháp tắc muốn đào tẩu.
Phanh!
Đoản côn tiếp tục nghiền ép một cái, lập tức đem một tia pháp tắc này oanh diệt, cái bóng của Nhân Hoàng thoáng cái hôi phi yên diệt.
Hết thảy phát sinh quá nhanh, không có người nhìn rõ ràng đoản côn này từ đâu mà tới.
Lúc này, trên quảng trường Cửu Thánh Yêu Môn xa xôi, có một tôn thạch nhân thò tay xuống cầm lấy con chim rồi oanh vào hư không.
Phanh!
Một chim của nó kéo dài qua Thiên Địa, xuyên qua vòm trời.
Một chim từ Cửu Thánh Yêu Môn hoành không, xuyên phá ức vạn dặm không gian, dễ dàng đem cái bóng Nhân Hoàng thành sâu kiến, một chim đập vụn.
Nhìn thấy đoản côn bằng đá lóe lên một cái rồi biến mất, Lý Sương Nhan chấn động, người khác không biết chim đá khổng lồ đột nhiên xuất hiện kia là cái gì, nhưng nàng biết!
Lý Sương Nhan từng nghe sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng nói qua, Lý Bát Dạ kích hoạt được bốn tôn cự nhân của bọn họ, nhưng mà, nàng căn bản không tin. Hôm nay, Lý Sương Nhan rốt cuộc biết bốn tôn thạch nhân đáng sợ cỡ nào, lúc này, nàng cũng minh bạch vì cái gì mà sư phụ nàng phải nhượng bộ đối với Lý Bát Dạ, so với bốn tôn cự nhân kia, Yêu Hoàng, Nhân Hoàng đáng là gì?
Lúc này, không chỉ là hết thảy tu sĩ xa xa quan sát, ngay cả trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái, đều ngây dại, Nhân Hoàng ý chí đáng sợ đến bực nào, nhưng lại bị một côn nhẹ nhàng ép diệt.
..........
Bảo Thánh thượng quốc...
Thời điểm đoản côn khổng lồ ép diệt cái bóng của Nhân Hoàng, bên trong hoàng thành, một nam tử to lớn cao ngạo khí phách lập tức lập tức đứng lên, lúc này, sắc mặt nam tử đại biến, trông về phía chân trời, trong lúc nhất thời, thần thái nam tử vô cùng ngưng trọng, hắn làm Nhân Hoàng, hắn đã từng đứng trên chư thiên, đã từng trấn áp chư vương, nhưng mà hôm nay, ý chí của hắn bị người ta diệt, tâm thần bị thương, đạo tâm cũng ba động.
Nam tử đứng ở nơi đó thật lâu không nói, bị người khác dễ dàng ép diệt ý chí, không có chút sức phản kháng nào, khiến hắn vô cùng nhục nhã, lại có chút hoảng sợ.
- Thỉnh lão tổ…
Cuối cùng, Nhân Hoàng trầm giọng nói rồi hướng tổ địa Thánh Thiên Giáo đi tới, hướng lão tổ của bọn hắn xin chỉ thị!
......
Cửu Thánh Yêu môn.
Thạch nhân dị động, rất nhanh liền có đệ tử hướng Luân Nhật Yêu Hoàng báo cáo, Luân Nhật Yêu Hoàng vừa chạy tới, thần sắc lập tức chấn động.
Ngay sau đó, Luân Nhật Yêu Hoàng triệu kiến chư vị trưởng lão, bên trong mật thất, hào khí trở nên ngưng trọng.
- Tin tức có thể xác định, một bộ phận của thạch nhân tông môn ta, kéo dài qua Thiên Địa, ép diệt Nhân Hoàng ý chí của Bảo Thánh thượng quốc!
Mặc dù Luân Nhật Yêu Hoàng không lộ mặt, nhưng mà, thanh âm của hắn ở trong mật thất vang lên.
Xảy ra chuyện như vậy, khiến chư lão không khỏi hai mặt nhìn nhau, chuyện này không chỉ phát sinh quá đột ngột, cũng không phải Cửu Thánh Yêu Môn bọn hắn có khả năng nắm giữ.
- Nhất định là Lý Bát Dạ tác động thủ hộ thần.
Có trưởng lão không khỏi trầm giọng nói.
Đừng bảo là bọn hắn, dù là toàn bộ Cửu Thánh Yêu Môn, cũng không có người có thể tác động bốn tôn thủ hộ thần. Ngoại trừ Lý Bát Dạ, còn có thể là ai?
Trầm mặc hồi lâu sau, có trưởng lão mở lời nói ra:
- Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta cùng Tẩy Nhan Cổ Phái cách xa nhau ngàn vạn dặm, không cùng bên trong một cái cương quốc.
Nói đến đây, trưởng lão dừng một chút, nói tiếp:
- Vậy mà, thủ hộ thần có thể xuyên qua ức vạn dặm thiên địa, cuối cùng, thủ hộ thần mạnh cỡ nào?
Nghe vậy, nội tâm chư lão đang ngồi chấn động, không khỏi nhìn nhau, đây thật là sự tình khảo nghiệm bọn hắn, từ xưa đến nay, Cửu Thánh Yêu Môn bọn hắn chưa từng nghe qua thủ hộ thần xuất thủ, trên thực tế, ở trước khi Lý Bát Dạ đến, chư lão của Cửu Thánh Yêu Môn cũng không biết Cửu Thánh Yêu Môn mình có thủ hộ thần.
- Nên là thời điểm chúng ta xuất thủ.
Thời điểm chư lão trầm mặc, âm thanh của Luân Nhật Yêu Hoàng vang lên, từ từ nói ra:
- Thánh Thiên Giáo cùng Tẩy Nhan Cổ Phái xung đột, chúng ta nên điều hòa một lần.
Nghe được Luân Nhật Yêu Hoàng nói, một vị trưởng lão không khỏi nói ra:
- Bệ hạ, Thánh Thiên Giáo cùng Tẩy Nhan Cổ Phái chính là tử địch. Nếu Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta nhúng tay trong đó, chỉ sợ là đối địch với Thánh Thiên Giáo.
- Thánh Thiên Giáo muốn cùng phái ta khai chiến, bọn hắn nhất định phải ước lượng một hai.
Âm thanh của Luân Nhật Yêu Hoàng vang lên:
- Hai hổ tranh chấp, tất có một bị thương. Bọn hắn mới kiến quốc ba vạn năm, đã dám xưng thượng quốc, chờ bọn hắn chính thức có được thực lực thượng quốc rồi nói sau.
Bảo Thánh thượng quốc, lấy tiêu chuẩn mà nói, bọn hắn không có tư cách xưng là thượng quốc, bọn hắn tối đa chỉ là cương quốc mà thôi, nhưng mà, bọn hắn ỷ vào Thánh Thiên Giáo lão tổ vô địch, cho nên tự xưng là thượng quốc.
Đương nhiên, rất nhiều người kiêng kị Thánh Thiên Giáo lão tổ, cũng không dám chỉ trích.
Luân Nhật Yêu Hoàng nói, để chư lão đang ngồi tâm thần chấn động, chư lão cũng không khỏi vì đó nhìn nhau liếc mắt, có trưởng lão không khỏi trầm ngâm trong chốc lát, nói ra:
- Bệ hạ, luận quốc lực, Cổ Ngưu cương quốc chúng ta không thua kém Bảo Thánh thượng quốc, nhưng mà, lão tổ Thánh Thiên Giáo khiến người ta kiêng kị a.
- Nếu Mục Thiếu Đế năm đó vẫn còn, Đại Trung Vực làm sao có thể đến phiên Thánh Thiên Giáo lão tổ xưng bá đây.
Cũng có trưởng lão không khỏi cảm khái nói ra.
Mục Thiếu Đế là đại nhân vật nghịch thiên vô địch, thời điểm Đạp Không Tiên Đế còn chưa gánh chịu Thiên mệnh, hắn đã từng là địch nhân mạnh nhất của Đạp Không Tiên Đế, nghe đồn, thuở niên thiếu, hắn cùng Đạp Không Tiên Đế tranh giành thiên mệnh, ba thắng ba bại.
Có một vị trưởng lão không khỏi nói ra:
- Nếu Thánh Thiên Giáo lão tổ xuất thế, chỉ sợ Cửu Thánh Yêu Môn chúng ta khó chống đỡ được.
- Thiên Thánh giáo lão tổ…
Luân Nhật Yêu Hoàng từ từ nói ra:
- Thời đại Đạo Trung đã qua, thời đại mới sắp tới, Thiên Thánh giáo lão tổ đã già, tương lai là thiên hạ của người trẻ tuổi.
Thời đại Đạo Trung, là chỉ ba vạn năm gần đây. Ở năm vạn năm trước, Đạp Không Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế, chấp chưởng Càn Khôn, nhưng mà, không biết vì cái gì, ba vạn năm trước, Hắc Long Vương đột nhiên bão nổi, đánh nhau với Đạp Không Tiên Đế. Một trận chiến này, đánh nát thiên khung, một trận chiến này, thiên mệnh cũng bị thiêu đốt.
Từ đó về sau, thiên địa tinh khí khô kiệt, tu sĩ tu đạo vô cùng gian nan, thời đại này được gọi là Thời đại Đạo Trung, thời đại này trọn vẹn đau khổ tu sĩ Cửu Giới ba vạn năm. Thẳng đến mười năm gần đây, thời đại Đạo Trung mới đi qua, thiên địa tinh khí mới khôi phục.
Lúc này, Luân Nhật Yêu Hoàng dừng một chút, nói ra:
- Ta xem trọng Lý Bát Dạ. Tương lai của hắn không hạn lượng được!
Luân Nhật Yêu Hoàng vừa nói lời này, đám trưởng lão ở đây cũng không khỏi nhìn nhau, có trưởng lão cũng không đồng ý, nói ra:
- Bệ hạ, mặc dù Lý Bát Dạ có chút yêu dị, nhưng mà, hắn chỉ là phàm thể phàm mệnh phàm luân, thiên phú tư chất như vậy, khó có thành tựu gì.
- Đúng vậy, bệ hạ, nếu bàn về thể chất thọ luân, Sương Nhan không biết mạnh hơn hắn gấp bao nhiêu lần.
Có trưởng lão cũng không khỏi phản đối nói.
Lý Sương Nhan đi sứ Tẩy Nhan Cổ Phái, không phải tất cả trưởng lão đều đồng ý.
- Ta sẽ không nhìn lầm người.
Luân Nhật Yêu Hoàng từ từ nói.
Luân Nhật Yêu Hoàng tại Cửu Thánh Yêu Môn có địa vị cực cao! Lúc bình thường, trưởng lão cũng sẽ không phản bác ý kiến của bệ hạ, bọn họ chỉ dám góp ý thôi.
- Nếu Thánh Thiên Giáo lão tổ xuất thế thì sao.
Có trưởng lão lo lắng, nói.
- Thánh Thiên Giáo có lão tổ, chúng ta có bốn tôn thủ hộ thần! Có Lý Bát Dạ ủng hộ, chúng ta liền có bốn tôn thủ hộ thần ủng hộ!
Luân Nhật Yêu Hoàng trầm giọng:
- Cái này phải xem Thánh Thiên Giáo lão tổ cường đại, hay là thủ hộ thần của chúng ta vô địch! Thủy tổ của chúng ta, chính là một đời đại năng tuyệt thế vô song, ta không tin lão già Thánh Thiên Giáo kia mạnh hơn bốn tôn thủ hộ thần của Thủy Tổ.
Tác giả :
Gió Thổi Lá Bay