Dây Dưa Không Rõ - Củ Triền Bất Thanh
Chương 13
Đầu tiên Phương Hòa Kính liếm nhẹ cửa động phía sau khiến nó từ từ thả lỏng, lại cuộn tròn đầu lưỡi dịu dàng đâm nhẹ vào bên trong mật huyệt. Đầu lưỡi cậu ở bên trong dò xét trên dưới vài vòng lại đi ngược trở ra mà hút chặt miệng huyệt bên dưới kia, cứ vậy liếm dần lên múi quả trong vùng rậm rạp kia thẳng đến phân thân ở phía trước.
Đầu lưỡi cậu nương theo phân thân mà di chuyển lên xuống từ gốc đến đỉnh, ngậm chặt nhắm ngay lỗ nhỏ ngay trên đỉnh mà ra sức hút hai cái, quả nhiên liền nghe được âm thanh thở gấp dồn dập từ Doãn Tử Trừng. Cậu lại lần nữa quay lại cửa miệng hậu đình mà liếm hút, nhìn nơi đó đã dần mở ra mỗi khi cậu liếm lộng chơi đùa, chốn mỹ lệ khẽ run lên làm cậu say mê. Cậu chuyên chú dùng đầu lưỡi liên tục tiến nhập hậu đình, cuộn lại nấy lên, trở qua khuấy lại, nhẹ nhàng mà va chạm, đồng thời dùng ngón trỏ khe khẽ luồn vào trong động, cùng với đầu lưỡi vừa tiến công áp vào mật huyệt đã từ từ mở ra. Trừng lúc nãy bị kiêu khích mà rên rĩ không ngừng, trong âm thanh tràn đầy thống khổ cùng vui sướng.
Lôi dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy nụ hoa đã sớm cứng rắn của Trừng, lại không nhịn được mà dùng đầu lưỡi đảo quanh, chốc chốc lại dùng sức hút vào không tha. Anh vẫn dịu dàng liếm, cực kỳ ôn nhu… nghe thấy tiếng rên nhỏ nhẹ tinh xảo đang đắm chìm trong khoái cảm của Trừng. Bỗng nhiên anh dùng sức mà hút chặt lấy nụ hoa của Trừng, toàn lực nâng nó lên, rồi đột nhiên lại buông thả, lầm cho nó nặng nề mà bắn trở lại.
“A a a a…” Động tác đột ngột không ngờ đến này khiến Trừng phát ra tiếng kêu *** đãng liên miên không ngớt, toàn thân đều cong lên. Hắn thần mê ý loạn mà đứng dậy, thân trên ưởn ra, ôm lấy đầu của Lôi mà áp nụ hoa đỏ tươi ướt át sáng bóng đến bên mép môi.
Lôi hôn Trừng một cái rồi quay sang liếc nhìn Phương Hòa Kính, cười nói: “Anh tới trước, còn em mặc kệ đấy.”
Anh tựa bên sườn của Trừng, bỏ phân thân to lớn của mình vào trong miệng Trừng, để đầu lưỡi hắn có thể lặp đi lặp lại ra vào phục vụ cho anh.
Doãn Tử Trừng run rẩy đem chất lỏng đang nhỏ giọt trên phân thân của Lôi mà ngậm vào, bắt đầu chuẩn bị cố sức liếm lộng đầu phân thân đỏ tía kia, còn luồn đầu lưỡi vào linh hoạt chuyển động khiến cho Lôi thở dốc một trận. Hắn lại tiếp tục tích cực mở rộng miệng bao chặt lại bao chặt, làm cho phân thân thâm nhập vào tận cuống họng của mình, kết hợp mím chặt môi lại từ từ nhả ra, dùng môi và lưỡi chuyên chú ma sát hai bên phân thân rồi lại bao bọc trở lại, yết hầu đem đầu phân thân kẹp lại khiến nó nhu động.
“Ôi, trời ạ! Trừng, cậu tuyệt quá!” Lôi bị Trừng làm cho liên tục thở gấp, liền rút ra phân thân, chỉ sợ thêm chút nữa thôi anh sẽ tiết ra mất.
Anh phải tạm ngưng lại, lần thứ hai nhét phân thân vào miệng của Trừng, bắt đầu từ bên miệng của Trừng liên tục chuyển động ra vào.
Phương Hòa Kính nâng đầu liếc mắt nhìn, toàn thân sôi trào, bất chấp nặng nhẹ. Cậu tận lực mở rộng đùi của Trừng ra, khiến cho mật huyệt phải mở ra lớn hơn nữa, vừa thô bạo lại vừa ôn nhu mà xen vào rút ra đầu lưỡi liên tục, nước miếng của cậu đã khiến đùi của Trừng trở nên ướt át, thẳng đến tận chỗ sâu bên trong mật huyệt. Cậu càng xuyên càng sâu, càng lúc càng nhanh, phối hợp với động tác của ngón tay, toàn lực mở rộng hậu đình của Trừng, sẵn sàng.
Phía trên miệng đã mạnh mẽ bị nắm giữ, địa phương bên dưới lại bị đầu lưỡi ôn nhu mềm mại không nhanh không chậm mà làm, khiến cho Trừng toàn thân căng cứng, trong mắt đã tràn ngập sắc màu mê tình, tay không tự chủ được mà nắm chặt lấy ra giường dưới thân, một mực thỏa thích mơ hồ phát ra tiếng rên rỉ, hưởng thụ mập hợp vui sướng đến cực điểm.
Phương Hòa Kính liếm lên dọc theo phân thân, bàn tay cầm trụ khéo léo chuyển sang chơi đùa với hai viên cầu, dùng miệng hung hãn hút lấy đầu phân thân, khiến Trừng không chịu nổi mà toàn thân giãy dụa, cong người lên, trong cuống họng thỉnh thoảng mất khống chế phát ra những tiếng rên ngâm nga. Cậu càng thêm lực hút mạnh lấy, rốt cuộc thân thể Trừng cũng mãnh liệt nãy lên, ở trong miệng của Phương Hòa Kính mà đạt tới cao trào.
Ở trong lúc mà Trừng đạt tới cao trào, Lôi cũng rút phân thân của mình trong miệng hắn ra, quay người nhìn về phía Trừng không buông tha bất kỳ biểu tình mê hồn khi đạt đến cao trào của hắn, chính mình lại tự lực dốc sức chuẩn bị. Chỉ trong chốc lát, anh đã điên cuồng hét lên phun toàn bộ dịch thể lên trên gương mặt vẫn còn trong dư vị cao trào của Trừng…
Sau cao trào thật lâu mà thân thể Trừng vẫn không có khả năng dừng run rẩy được, hắn nắm chặt hai mắt lại, dịch thể trên mặt chậm rãi chảy xuống, thấm đẫm trên gối bởi vì thở dốc mà chảy vào miệng đang mở ra. Phương Hòa Kính thấy được vẻ gợi tình mê người của Trưng như vậy, vốn chưa hề phát tiết qua liền nổi cả gân xanh lên, trên đầu cũng nhỏ xuống một lượng lớn *** thủy: “Trời ơi! Em chịu không nổi nữa!” Phương Hòa Kính trầm giọng gầm lên một tiếng, một phen ôm lấy trừng, thắt lưng thẳng tắp chen vào hậu đình đã sớm được bôi trơn, mở rộng. Miệng vết thương cũ nơi hậu đình còn chưa lành hẳn đã tiếp tục bị tàn phá lần thứ hai, Trừng đau đến đầu tóc lay động, sống chết mà bấu chặt lấy thắt lưng của Phương Hòa Kính làm trên đó hiện nên từng vết máu. Nhưng Phương Hòa Kính dường như không hề cảm thấy chút đau đớn nào, vẫn cuồng dã phát tiết chạy nước rút bên trong Trừng, làm cho nơi đấy của Trừng lại thêm lần nữa chảy máu xuống thấm nhuộm ra giường dưới thân.
Cậu nâng hai chân của Trừng lên thật cao cơ hồ muốn chạm đến ngang mặt của cậu để hậu đình kia có thể lộ ra hoàn toàn. Cậu nhìn nơi hậu đình còn vươn tơ máu đang ngậm chặt lấy phân thân to lớn của mình, cảm nhận được niềm vui sướng khi cùng hòa nhập thành một với Trừng. Cậu chậm rãi rời khỏi hậu đình kia chỉ còn vẽn vẹn mỗi đầu phân thân tại cửa động, rồi đột nhiên động thân mạnh một cái hung hăng mà tiến vào cái miệng dưới, thẳng tắp chạm vào trực tràng yếu ớt bên trong, khiến Trừng thất thanh kêu to, hai chân vô lực mà xuống. Cậu thô lỗ di chuyển phân thân bên trong cơ thể hắn, kích thích hắn từng điểm từng điểm hưng phấn gần như không ngừng được mà nhỏ giọng rên rỉ liên miên… Rồi lại lần thứ hai chậm rãi rời khỏi, sau lại hung hăng mà đâm mạnh trở vào…
Đây là bên trong cơ thể Trừng, nơi mà từ bé đã khát vọng muốn đi vào, nơi mềm mại nóng rực lại đang bao thật chặt quanh thân mình. Cảm giác này so với trong tưởng tượng quả thực tuyệt vời như nhau, không, phải là so với tưởng tượng còn tuyệt hảo hơn nhiều. Trừng vĩnh viễn là tuyệt mỹ nhất, từ trong ra ngoài không một chỗ nào không làm cậu như say như dại, lòng cậu lúc nào cũng say mê như điên loạn,…
“Trừng, em yêu anh! Vô luận anh biến thành bộ dạng nào em vẫn đều yêu anh! Em tuyệt sẽ không để anh rời xa em! Em đời này kiếp này đều sẽ cùng anh một chỗ… Em yêu anh, Trừng…” Phương Hòa Kính một mặt bên trong Trừng cuồng nhiệt ra vào, một bên lại không ngừng nói ra những lời yêu thương.
Cậu càng lúc càng hưng phấn, càng thêm tiến về phía trước mà áp lên đùi của Trừng, khiến thân thể mềm dẻo kia rốt cuộc cũng theo hình chữ U mà cong lên, làm cho phân thân của Trừng không ngừng chạm vào miệng của chính mình. phân thân đã phồng lớn của Trừng bởi vì Phương Hòa Kính công kích liên tục mà đánh nhẹ lên mặt của mình. Trừng bị ngăn chặn vững vàng, không còn cách nào tránh được phân thân chạm đến gương mặt, *** dịch bên trong đầu phân thân chảy ra cứ vậy mà dính lên mặt hòa lẫn với dịch thể của Lôi còn lưu lại, lóe lên hình ảnh mỹ lệ khôn cùng.
Lôi tiến tới cầm lấy dương vậy của Trừng lại hướng với cậu mà nói: “Há miệng, ngậm nó vào! Dùng miệng chính mình làm nó đi! Hút nó lại, nuốt vào đi! Ngậm!”
Thần trí Trừng đã bị Phương Hòa Kính làm cho mơ hồ, hé miệng ngậm vào phân thân của chính mình, theo thân thể lắc lư liếm mút chơi đùa phân thân to lớn của chính mình. Hắn cứ thỉnh thoảng thì đem nó phun ra lại dùng đầu lưỡi ướt át liếm nhẹ nơi đầu phân thânrồi lại dùng môi ngậm chặt mà hút vào, lưỡi liếm phân thân của mình, tận lực hút càng sâu, say sưa thống khoái chơi đùa với phân thân trong miệng. Khi hắn vì Phương Hòa Kính mạnh mẽ tiến vào mà thét chói tai, không còn cách nào phải ngậm chặt lấy dương mật của mình thì Lôi ở một bên cũng dùng tay đem nó áp vào trong miệng của Trừng, làm cho cậu *** đãng mà dùng miệng khẩu giao cho chính mình.
Trừng phát ra âm thanh hàm hồ, cả gương mặt cuồng loạn mà say mê, lần thứ hai hưởng thụ trước sau đồng thời được đùa bỡn đến vui sướng. Tiếng rên rỉ của hắn càng ngày càng lớn, rốt cuộc cũng không nhịn được mà muốn nhả phân thân trong miệng ra để phát ra tiếng thét chói tai đạt cao trào. Lôi ở một bên đè hắn lại, đem phân thân của hắn càng xen sau vào miệng của chính mình, ngăn chặn tiếng kêu của hắn lại khiến cho hắn phát tiết trong miệng của chính mình. Lượng lớn dịch thể bắn ra rất nhanh lấp đầy cuống họng của Trừng khiến hắn không thể không nuốt vào dịch thể của chính mình.
Chứng kiến hình ảnh *** đãng không thể tưởng tượng nổi của Trừng khiến Phương Hòa Kính cũng đạt đến cao trào. Cậu hứng phấn mà kêu to, gia tốc chạy nước rút, đem dịch thể cuồn cuộn mà không ngừng bắn vào trong thân thể của Trừng, lại theo rời khỏi của cậu mà chảy ra mật huyệt.
Trên mặt, trong miệng, hậu huyệt của trừng đều là dịch thể của cả ba người, vô lực nằm trên giường thở hổn hển. Toàn thân hắn tản ra khí tức phóng đãng *** mỹ làm cho Phương Hòa Kính cùng Lôi chỉ mới vừa phát tiết thôi đã bắt đầu rục rịch trở lại.
Lôi đem Trưng từ trên gường ôm dậy làm cho hắn đứng đối diện với cửa sổ, nâng một chân đặt lên bệ cửa sổ, từ phía sau mà ôm chặt lấy hắn. Liền ở tư thế này mà đem phân thân to lớn của mình lầ thứ hai lại thả vào hậu đình còn đang rướm máu của Trừng, làm hắn đau đến toàn thân phát run không thể nhịn được mà nghẹn ngào nức nở.
Khi mà cuối cùng cũng đem chính mình hoàn toàn tiến vào, Lôi tạm dừng lại, cảm nhận cái cảm giác tuyệt vời khi cả cây phân thân được mật huyệt mềm mại vây chặt lại, phân thân cứ chậm rãi mà chuyển động, tìm ra được điểm nhạy cảm của Trừng cứ vậy mà liên tục công kích vào điểm này.
Trừng bị Lôi mạnh mẽ nắm giữ, hai chân run rẩy hầu như không trụ vững được toàn thân đều dựa vào đôi tay hữu lực của Lôi chống đở. Hắn nằm ngã sấp trên bệ cửa sổ, đau đớn cùng vui sướng không ngừng công kích hắn, âm thanh trộn lẫn giữa đau thương cùng khoái lạc của hắn không cách nào ngừng được mà rên rỉ triền miên.
Lôi bỗng nhiên hoàn toàn rút ra khỏi nơi đấy rồi lại mạnh mẽ nhắm ngay miệng huyệt đâm vào, một phát xỏ xuyên thật sâu qua thân thể của hắn, dường như tàn bạo dùng mũi nhọn to dài của mình đập vỡ bên trong của hắn đem hắn đính sát lên tường. Hành động vô tình lãnh khốc này của Lôi làm Trừng thảm thiết kêu lên liên tục, đau đến muốn hôn mê bất tỉnh.
Máu cùng dịch thể còn tồn trữ bên trong cơ thể Trừng theo phân thân to lớn mà chảy ra khỏi mật huyệt, mùi máu tươi cùng dịch thể ngập tràn cả căn phòng, làm không khí *** đãng trong phòng càng thêm đậm hơn.
Phương Hòa Kính cảm nhận được *** mãnh liệt của mình dưới sự kích thích mà muốn bùng nổ, liền tiến tới ôm lấy thân thể yếu đuối vô lực của Trừng trên kệ. Cậu ngồi lên ghế làm cho Trừng quỳ rạp trước mặt mình, nhét phân thân đã sớm phồng đến đỏ tía vào trong miệng của hắn, để hắn dùng miệng mà giải trừ phân thân đang ngày càng đau nhức của mình.
Trong suốt quá trình Phương Hòa Kính hành động, Lôi cũng không hề rời khỏi mật huyệt của Trừng, vẫn không ngừng tiến nhập bên trong. Trừng quỳ trên mặt đất, trong miệng ngậm chặt phân thân của Phương Hòa Kính, huyệt đình lại tiếp nhận phân thân của Lôi công kích, toàn thân đong đưa kịch liệt. Phân thânt to lớn của Lôi không ngừng mãnh liệt xuyên xỏ hậu đình khiến hắn không tự chủ được mà bị đấy về phía trước lại càng làm cho phân thân của Phương Hòa Kính đâm sâu xuống tận cuống họng, khiến Phương Hòa Kính không nhịn được mà thỏa mãn ngâm nga thành tiếng. Lôi và Phương Hòa Kính vẫn duy trì liên tục tần số ra vào tương đương nhau, đồng thời nắm trụ hai cửa huyệt trên dưới của Trừng, mãnh liệt hùng hồn công kích khiến toàn thân Trừng buộc chặt, thống khổ phát ra âm thanh gào thét.
Hai mật huyệt của Trừng không ngừng được công kích mãnh liệt, hai cây phân thân đỏ tía sôi sục duy trì vận động pít – tông liên tục tiến nhập cơ thể hắn. Huyết mạch Trừng gia tốc lưu động khiến toàn thân đỏ ửng, hắn hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm vui sướng bị hai người hoàn tòa đùa bỡn, tận tình để cho bọn họ tàn phá, phân thân của hắn cũng đã phồng đến mức cực hạn, phần lớn tuyến dịch chảy ra làm ướt sủng sàn nhà dưới thân. Hắn gần như chịu đựng không nổi cảm giác đau đớn mà cũng đầy vui sướng này, toàn thân run rẩy giống như ngọn nến trước gió, rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi thể lực đã bị tiêu hao từ lâu mà té nằm trên mặt đất, hai phân thân đang xâm phạm hắn cũng vì thế mà tạm thời rời khỏi cơ thế hắn.
Hắn nằm trên mặt đất thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, cũng không cách nào nhúc nhích nổi. Đang trong tận hứng lại rời khỏi, Phương Hòa Kính ngay lập tức ôm hắn lên, để hắn ngồi ngay trên đùi của chính mình, cái mông từ trên cao mà hạ xuống, mật huyệt ngắm ngay phân thân mà ngậm chặt. Cậu vừa buông tay, thân thể Trừng vô lực té xuống, huyệt đình từng chút từng chút một nuốt trọn cây dương vât của Phương Hoà Kính, làm nó mạnh mẽ tiến thẳng đến trực tràng yếu ớt tận sâu trong cùng, ghim chặt vào bên trong cơ thế hắn. Trừng bị chấn động mãnh liệt này mang đến thống khổ kêu lên thảm thiết, hắn cảm giác chính mình bị xỏ xuyên chia làm hai nửa. Hắn liều mạng lắc đầu, muốn làm chậm lại thời điểm đau nhức đang cuộn trào mãnh liệt mà đến này, nhưng Phương Hòa Kính lại còn ngang tàn luật động bên trong cơ thể, dùng phân thân tựa như cây gậy sắt mà đâm mạnh vào trở mình khuấy động trực tràng mềm mại bên trong của Trừng.
Ngay khi Trừng nghĩ bên trong của mình phải bị đâm chọc đến vỡ vụn, đau đớn đến khó mà chịu được thì Lôi ở một bên đã không còn kiềm chế được mà lấy tay khiến cho Phương Hòa Kính ngừng lại công kích mãnh liệt. Anh dạng hai chân ra, tay nắm lấy phân thân đem phân thân to lớn của chính mình đồng thời chen vào mật huyệt của Trừng. Hậu đình của Trừng đã sớm bị phân thân của Phương Hòa Kính nhét chặt không còn một khe hở thế nên anh không còn đường nào để mà tiến vào. Lôi vẫn cứ sử dụng ngón tay men theo tiến vào hậu đình của Trừng, bỏ mặc hắn kêu lên thảm thiết, mạnh mẽ dùng lực kéo ra. Anh liều mình mạnh mẽ dùng tay kéo ra hậu đình của hắn, lại vón thêm một ngón tay vào, hai ngón tận lực mà ra sức đến cùng cũng khiến cho bên trong huyệt đình lộ ra một khẽ hở, đem phân thân chống đỡ lại, dùng hết sức tiến đầu phân thân to lớn của mình vào cơ thể Trừng, trong lúc Phương Hòa Kính trợn mắt hốc mồm chắm chú nhìn mà xoay tròn tiến vào, cùng với Phương Hòa Kình hưởng thụ thân thể tuyệt vời của hắn.
Một trận đau đến thấu trời thẳng tắpđánh tới, âm thanh hạ thân bị xé rách còn có thể nghe thấy rõ ràng, đầu Trừng oanh một tiếng, trong phút chốc mất đi tất cả ý thức. Nhưng chỉ là trong nháy mắt này, hắn lại bị loại cực hình không phải người có thể chịu đựng kéo trở lại, khiến hắn tiếp tục phải gặp cực hình ngũ mã phanh thây dằn vặt. Trừng đã đau đến mức không thốt nên lời, toàn thân hắn run rẩy kịch liệt, mồ hôi lạnh ứa ra, cả mặt xanh xám chỉ có thể xụi lơ toàn thân mặc cho người muốn làm gì thì làm, tùy tiện tàn phá thân thể. Trừng cảm nhận được hậu đình của mình hơn cả dặm đều đã bị xé rách hoàn toàn, một lượng lớn máu tươi dọc theo phân thân của Lôi và Phương Hòa Kính từ bên trong vách huyệt điên cuồng tuôn ra. Hắn cảm giác được mình đã cực kỳ suy yếu toàn thân giống như lơ lửng trên không trung, vui sướng mới ban nãy đã biến mất không còn gì, ý thức của hắn hiện tại chỉ còn có đau đớn và đau đớn thảm thiết. Hắn rốt cuộc cũng không chịu được nữa, nức nở khóc lên.
Hai phân thân to lớn của Lôi và Phương Hòa Kính ở bên trong cơ thể Trừng cũng không dám động đậy lung tung, nâng đầu lên liều mạng hôn hắn, nổ lực giảm bớt thống khổ của hắn đi. Phương Hòa Kínhnghiêng qua hôn lên miệng của hắn, đầu lưỡi thâm nhập tiến vào liếm mút môi trên của hắn, hấp dẫn đầu lưỡi hắn, hai tay nhẹ nhàng đảo quanh nụ hoa mong muốn khơi lại dục vọng của hắn. Lôi từ phía sau khẽ liếm lên lỗ tai hắn, ngậm toàn bộ lỗ tai hắn trong miệng mà hà hơi thổi khí vào, tay cũng không an phận di chuyển xuống nắm lấy phân thân đã héo rũ của hắn, trên dưới nhẹ nhàng bao bọc chơi đùa, xoa nắn… Hai người hành động cực kỳ ôn nhu, từ từ trấn an tâm và thân thể đang bất an cùng đau nhức của hắn, chậm rãi cùng hai người bọn họ sung túc… Dưới những kỹ xảo khiêu trên khích dưới, Trừng cuối cùng cũng kêu lên một tia rên rỉ yếu ớt, gương mặt đỏ lên, phân thân cũng ngẩng đầu lên…
Thế nhưng vào lúc này, hai cây thịt đang nhẫn nhịn bên trong cơ thể hắn cũng bắt đầu luât động. Một đem lui lại thì một đem tiến lên, không có lấy một thời gian để mà thở dốc, từng giây từng phút lấp đầy mật huyệt nhỏ bé của hắn, đè ép đánh tới.
Lôi và Phương Hòa Kình cảm nhận được từng đợt co rút huyệt đình của Trừng vây chặt lấy lửa nóng cực đại của bọn họ, khó nhọc xen vào rời đi, lực ma sát to lớn, dục vọng cuồng nhiệt bởi vì bọn họ cận hề mà bùng cháy mãnh liệt, càng ngay càng cháy mạnh mẽ, làm toàn thân họ dấy lên hỏa hoạn. Toàn thân họ đỏ rực lên, mồ hôi từa như nước mà chảy xuống thân thể, thần trí và thân thể bọn họ hoàn toàn bị dục vọng chiếm lĩnh, dư vị cao trào rỉa rác toàn bộ thân thể. Thân thể khêu gợi của Trừng, cảm giác bức bách bao chặt làm bọn họ mất hết lý trí, tăng nhanh tốc độ mà rút ra xuyên vào, ở trong thân thể của hắn đứng lên chạy nước rút.
Đồng thời miệng và tay của bọn họ không ngừng chơi đùa những điểm mẫn cảm trên người hắn, mong muốn hắn sẽ cùng với bọn họ rơi vào vực sâu ái tình ác nghiệt này.
Ba thân thể trần truồng kịch liệt mà cọ sát nhau, trao đổi mồ hôi cùng thể dịch, miệng, tai, nụ hoa cùng phân thân của Trừng bị bọn họ lỗ mãng và ôn nhu đối đãi. Hậu đình bị tách ra cực lớn, hai cây khí cụ thô lớn ở bên trong điên cuồng tàn sát bừa bãi, va chạm vào mọi chỗ mềm mài bên trong hậu đình. Toàn thân Trừng thao hai người tiến vào mà đong đưa lên xuống, tay cũng vì không ôm được bất kỳ vật gì mà rũ xuống, toàn thân hắn xụi lơ ở trong lòng Lôi và Phương Hòa Kình. Trong cực hình toàn thân mẫn cảm bị *** loạn thì hắn cũng cảm nhận được một tia vui sướng.
Những cực hình giống như vĩnh viễn tiếp diễn mà không ngừng lại nghỉ ngơi, Lôi và Phương Hòa Kính vẫn lưỡng lự trong thiên đường tình ái. Trừng thật sự là không chịu nổi, cả người trước khi lâm vào ranh giới bị dồn dập đến hỏng mất, hắn nức nở khẩn cầu: “Van cầu các người thả tôi, tôi không được.... Đau quá... Tha cho tôi đi... A... A… Người, các người buông tha tôi… Tôi không chịu nổi... Cầu, cầu các người...” Hơi thở của hắn càng ngày càng yếu ớt.
Hắn ngất đi rồi tỉnh lại, rồi lại bất tỉnh, lại lần nữa bị hai người dằn vặt khiến tỉnh, cuối cùng hắn cũng ngất đi, rơi vào một mảnh tối đen…
Hai người như dã thú rốt cuộc từ trên người đã sớm hôn mê đạt tới cao trào trước nay chưa từng có, điên cuồng bắn ra dịch thể đánh thẳng vào trực tràng của Trừng, thấm đầy từ tận sâu bên trong cơ thể hắn. Bọn họ lưu luyến không rời rút ra khỏi thân thể hắn, ôn nhu ôm hôn âu yếu hắn. Đây là một loại kết hợp cao trào nhất giữa thể xác cùng tinh thần, chỉ có thểđạt được trên người của Trừng, hai người bọn họ hận không thể vĩnh viễn cứ như vậy mà cùng Trừng ở cùng một chỗ, dung hợp làm một thể, cùng nhau đùa bỡn thân thể xích lõa trơn trụi của Trừng.
Bọn họ cũng biết đừng nói tới thân thể Trừng đã từng có thời gian bị bệnh, ngay cả thân thể cường tráng cũng không chịu nổi hai người đồng thời đùa bỡn như thế, bọn họ cuối cùng cũng đình chỉ làm tình, ôn nhu ôm lấy Trừng đã chìm vào hôn mê tiến vào phòng tắm, cẩn thận tỉ mỉ làm sạch dịch thể cùng vết máu khỏi thân thể mệt mỏi của hắn, lại ôm trở về bên giường cẩn thận nhẹ nhàng bôi thuốc lên vùng đã bị thương. Bọn họ ôn nhu hôn hắn, vừa nãy như dã thú tàn bạo nay biến thành thân sĩ ôn nhu, toàn tâm toàn ý yêu thương Trừng.
Bôi thuốc xong, bọn họ để hắn nằm giữa bọn họ, vuốt ve là da trơn truột săn chắc của người còn đang hôn mê rồi thỏa mãn cùng nhau tiến vào mộng đẹp….
Đầu lưỡi cậu nương theo phân thân mà di chuyển lên xuống từ gốc đến đỉnh, ngậm chặt nhắm ngay lỗ nhỏ ngay trên đỉnh mà ra sức hút hai cái, quả nhiên liền nghe được âm thanh thở gấp dồn dập từ Doãn Tử Trừng. Cậu lại lần nữa quay lại cửa miệng hậu đình mà liếm hút, nhìn nơi đó đã dần mở ra mỗi khi cậu liếm lộng chơi đùa, chốn mỹ lệ khẽ run lên làm cậu say mê. Cậu chuyên chú dùng đầu lưỡi liên tục tiến nhập hậu đình, cuộn lại nấy lên, trở qua khuấy lại, nhẹ nhàng mà va chạm, đồng thời dùng ngón trỏ khe khẽ luồn vào trong động, cùng với đầu lưỡi vừa tiến công áp vào mật huyệt đã từ từ mở ra. Trừng lúc nãy bị kiêu khích mà rên rĩ không ngừng, trong âm thanh tràn đầy thống khổ cùng vui sướng.
Lôi dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy nụ hoa đã sớm cứng rắn của Trừng, lại không nhịn được mà dùng đầu lưỡi đảo quanh, chốc chốc lại dùng sức hút vào không tha. Anh vẫn dịu dàng liếm, cực kỳ ôn nhu… nghe thấy tiếng rên nhỏ nhẹ tinh xảo đang đắm chìm trong khoái cảm của Trừng. Bỗng nhiên anh dùng sức mà hút chặt lấy nụ hoa của Trừng, toàn lực nâng nó lên, rồi đột nhiên lại buông thả, lầm cho nó nặng nề mà bắn trở lại.
“A a a a…” Động tác đột ngột không ngờ đến này khiến Trừng phát ra tiếng kêu *** đãng liên miên không ngớt, toàn thân đều cong lên. Hắn thần mê ý loạn mà đứng dậy, thân trên ưởn ra, ôm lấy đầu của Lôi mà áp nụ hoa đỏ tươi ướt át sáng bóng đến bên mép môi.
Lôi hôn Trừng một cái rồi quay sang liếc nhìn Phương Hòa Kính, cười nói: “Anh tới trước, còn em mặc kệ đấy.”
Anh tựa bên sườn của Trừng, bỏ phân thân to lớn của mình vào trong miệng Trừng, để đầu lưỡi hắn có thể lặp đi lặp lại ra vào phục vụ cho anh.
Doãn Tử Trừng run rẩy đem chất lỏng đang nhỏ giọt trên phân thân của Lôi mà ngậm vào, bắt đầu chuẩn bị cố sức liếm lộng đầu phân thân đỏ tía kia, còn luồn đầu lưỡi vào linh hoạt chuyển động khiến cho Lôi thở dốc một trận. Hắn lại tiếp tục tích cực mở rộng miệng bao chặt lại bao chặt, làm cho phân thân thâm nhập vào tận cuống họng của mình, kết hợp mím chặt môi lại từ từ nhả ra, dùng môi và lưỡi chuyên chú ma sát hai bên phân thân rồi lại bao bọc trở lại, yết hầu đem đầu phân thân kẹp lại khiến nó nhu động.
“Ôi, trời ạ! Trừng, cậu tuyệt quá!” Lôi bị Trừng làm cho liên tục thở gấp, liền rút ra phân thân, chỉ sợ thêm chút nữa thôi anh sẽ tiết ra mất.
Anh phải tạm ngưng lại, lần thứ hai nhét phân thân vào miệng của Trừng, bắt đầu từ bên miệng của Trừng liên tục chuyển động ra vào.
Phương Hòa Kính nâng đầu liếc mắt nhìn, toàn thân sôi trào, bất chấp nặng nhẹ. Cậu tận lực mở rộng đùi của Trừng ra, khiến cho mật huyệt phải mở ra lớn hơn nữa, vừa thô bạo lại vừa ôn nhu mà xen vào rút ra đầu lưỡi liên tục, nước miếng của cậu đã khiến đùi của Trừng trở nên ướt át, thẳng đến tận chỗ sâu bên trong mật huyệt. Cậu càng xuyên càng sâu, càng lúc càng nhanh, phối hợp với động tác của ngón tay, toàn lực mở rộng hậu đình của Trừng, sẵn sàng.
Phía trên miệng đã mạnh mẽ bị nắm giữ, địa phương bên dưới lại bị đầu lưỡi ôn nhu mềm mại không nhanh không chậm mà làm, khiến cho Trừng toàn thân căng cứng, trong mắt đã tràn ngập sắc màu mê tình, tay không tự chủ được mà nắm chặt lấy ra giường dưới thân, một mực thỏa thích mơ hồ phát ra tiếng rên rỉ, hưởng thụ mập hợp vui sướng đến cực điểm.
Phương Hòa Kính liếm lên dọc theo phân thân, bàn tay cầm trụ khéo léo chuyển sang chơi đùa với hai viên cầu, dùng miệng hung hãn hút lấy đầu phân thân, khiến Trừng không chịu nổi mà toàn thân giãy dụa, cong người lên, trong cuống họng thỉnh thoảng mất khống chế phát ra những tiếng rên ngâm nga. Cậu càng thêm lực hút mạnh lấy, rốt cuộc thân thể Trừng cũng mãnh liệt nãy lên, ở trong miệng của Phương Hòa Kính mà đạt tới cao trào.
Ở trong lúc mà Trừng đạt tới cao trào, Lôi cũng rút phân thân của mình trong miệng hắn ra, quay người nhìn về phía Trừng không buông tha bất kỳ biểu tình mê hồn khi đạt đến cao trào của hắn, chính mình lại tự lực dốc sức chuẩn bị. Chỉ trong chốc lát, anh đã điên cuồng hét lên phun toàn bộ dịch thể lên trên gương mặt vẫn còn trong dư vị cao trào của Trừng…
Sau cao trào thật lâu mà thân thể Trừng vẫn không có khả năng dừng run rẩy được, hắn nắm chặt hai mắt lại, dịch thể trên mặt chậm rãi chảy xuống, thấm đẫm trên gối bởi vì thở dốc mà chảy vào miệng đang mở ra. Phương Hòa Kính thấy được vẻ gợi tình mê người của Trưng như vậy, vốn chưa hề phát tiết qua liền nổi cả gân xanh lên, trên đầu cũng nhỏ xuống một lượng lớn *** thủy: “Trời ơi! Em chịu không nổi nữa!” Phương Hòa Kính trầm giọng gầm lên một tiếng, một phen ôm lấy trừng, thắt lưng thẳng tắp chen vào hậu đình đã sớm được bôi trơn, mở rộng. Miệng vết thương cũ nơi hậu đình còn chưa lành hẳn đã tiếp tục bị tàn phá lần thứ hai, Trừng đau đến đầu tóc lay động, sống chết mà bấu chặt lấy thắt lưng của Phương Hòa Kính làm trên đó hiện nên từng vết máu. Nhưng Phương Hòa Kính dường như không hề cảm thấy chút đau đớn nào, vẫn cuồng dã phát tiết chạy nước rút bên trong Trừng, làm cho nơi đấy của Trừng lại thêm lần nữa chảy máu xuống thấm nhuộm ra giường dưới thân.
Cậu nâng hai chân của Trừng lên thật cao cơ hồ muốn chạm đến ngang mặt của cậu để hậu đình kia có thể lộ ra hoàn toàn. Cậu nhìn nơi hậu đình còn vươn tơ máu đang ngậm chặt lấy phân thân to lớn của mình, cảm nhận được niềm vui sướng khi cùng hòa nhập thành một với Trừng. Cậu chậm rãi rời khỏi hậu đình kia chỉ còn vẽn vẹn mỗi đầu phân thân tại cửa động, rồi đột nhiên động thân mạnh một cái hung hăng mà tiến vào cái miệng dưới, thẳng tắp chạm vào trực tràng yếu ớt bên trong, khiến Trừng thất thanh kêu to, hai chân vô lực mà xuống. Cậu thô lỗ di chuyển phân thân bên trong cơ thể hắn, kích thích hắn từng điểm từng điểm hưng phấn gần như không ngừng được mà nhỏ giọng rên rỉ liên miên… Rồi lại lần thứ hai chậm rãi rời khỏi, sau lại hung hăng mà đâm mạnh trở vào…
Đây là bên trong cơ thể Trừng, nơi mà từ bé đã khát vọng muốn đi vào, nơi mềm mại nóng rực lại đang bao thật chặt quanh thân mình. Cảm giác này so với trong tưởng tượng quả thực tuyệt vời như nhau, không, phải là so với tưởng tượng còn tuyệt hảo hơn nhiều. Trừng vĩnh viễn là tuyệt mỹ nhất, từ trong ra ngoài không một chỗ nào không làm cậu như say như dại, lòng cậu lúc nào cũng say mê như điên loạn,…
“Trừng, em yêu anh! Vô luận anh biến thành bộ dạng nào em vẫn đều yêu anh! Em tuyệt sẽ không để anh rời xa em! Em đời này kiếp này đều sẽ cùng anh một chỗ… Em yêu anh, Trừng…” Phương Hòa Kính một mặt bên trong Trừng cuồng nhiệt ra vào, một bên lại không ngừng nói ra những lời yêu thương.
Cậu càng lúc càng hưng phấn, càng thêm tiến về phía trước mà áp lên đùi của Trừng, khiến thân thể mềm dẻo kia rốt cuộc cũng theo hình chữ U mà cong lên, làm cho phân thân của Trừng không ngừng chạm vào miệng của chính mình. phân thân đã phồng lớn của Trừng bởi vì Phương Hòa Kính công kích liên tục mà đánh nhẹ lên mặt của mình. Trừng bị ngăn chặn vững vàng, không còn cách nào tránh được phân thân chạm đến gương mặt, *** dịch bên trong đầu phân thân chảy ra cứ vậy mà dính lên mặt hòa lẫn với dịch thể của Lôi còn lưu lại, lóe lên hình ảnh mỹ lệ khôn cùng.
Lôi tiến tới cầm lấy dương vậy của Trừng lại hướng với cậu mà nói: “Há miệng, ngậm nó vào! Dùng miệng chính mình làm nó đi! Hút nó lại, nuốt vào đi! Ngậm!”
Thần trí Trừng đã bị Phương Hòa Kính làm cho mơ hồ, hé miệng ngậm vào phân thân của chính mình, theo thân thể lắc lư liếm mút chơi đùa phân thân to lớn của chính mình. Hắn cứ thỉnh thoảng thì đem nó phun ra lại dùng đầu lưỡi ướt át liếm nhẹ nơi đầu phân thânrồi lại dùng môi ngậm chặt mà hút vào, lưỡi liếm phân thân của mình, tận lực hút càng sâu, say sưa thống khoái chơi đùa với phân thân trong miệng. Khi hắn vì Phương Hòa Kính mạnh mẽ tiến vào mà thét chói tai, không còn cách nào phải ngậm chặt lấy dương mật của mình thì Lôi ở một bên cũng dùng tay đem nó áp vào trong miệng của Trừng, làm cho cậu *** đãng mà dùng miệng khẩu giao cho chính mình.
Trừng phát ra âm thanh hàm hồ, cả gương mặt cuồng loạn mà say mê, lần thứ hai hưởng thụ trước sau đồng thời được đùa bỡn đến vui sướng. Tiếng rên rỉ của hắn càng ngày càng lớn, rốt cuộc cũng không nhịn được mà muốn nhả phân thân trong miệng ra để phát ra tiếng thét chói tai đạt cao trào. Lôi ở một bên đè hắn lại, đem phân thân của hắn càng xen sau vào miệng của chính mình, ngăn chặn tiếng kêu của hắn lại khiến cho hắn phát tiết trong miệng của chính mình. Lượng lớn dịch thể bắn ra rất nhanh lấp đầy cuống họng của Trừng khiến hắn không thể không nuốt vào dịch thể của chính mình.
Chứng kiến hình ảnh *** đãng không thể tưởng tượng nổi của Trừng khiến Phương Hòa Kính cũng đạt đến cao trào. Cậu hứng phấn mà kêu to, gia tốc chạy nước rút, đem dịch thể cuồn cuộn mà không ngừng bắn vào trong thân thể của Trừng, lại theo rời khỏi của cậu mà chảy ra mật huyệt.
Trên mặt, trong miệng, hậu huyệt của trừng đều là dịch thể của cả ba người, vô lực nằm trên giường thở hổn hển. Toàn thân hắn tản ra khí tức phóng đãng *** mỹ làm cho Phương Hòa Kính cùng Lôi chỉ mới vừa phát tiết thôi đã bắt đầu rục rịch trở lại.
Lôi đem Trưng từ trên gường ôm dậy làm cho hắn đứng đối diện với cửa sổ, nâng một chân đặt lên bệ cửa sổ, từ phía sau mà ôm chặt lấy hắn. Liền ở tư thế này mà đem phân thân to lớn của mình lầ thứ hai lại thả vào hậu đình còn đang rướm máu của Trừng, làm hắn đau đến toàn thân phát run không thể nhịn được mà nghẹn ngào nức nở.
Khi mà cuối cùng cũng đem chính mình hoàn toàn tiến vào, Lôi tạm dừng lại, cảm nhận cái cảm giác tuyệt vời khi cả cây phân thân được mật huyệt mềm mại vây chặt lại, phân thân cứ chậm rãi mà chuyển động, tìm ra được điểm nhạy cảm của Trừng cứ vậy mà liên tục công kích vào điểm này.
Trừng bị Lôi mạnh mẽ nắm giữ, hai chân run rẩy hầu như không trụ vững được toàn thân đều dựa vào đôi tay hữu lực của Lôi chống đở. Hắn nằm ngã sấp trên bệ cửa sổ, đau đớn cùng vui sướng không ngừng công kích hắn, âm thanh trộn lẫn giữa đau thương cùng khoái lạc của hắn không cách nào ngừng được mà rên rỉ triền miên.
Lôi bỗng nhiên hoàn toàn rút ra khỏi nơi đấy rồi lại mạnh mẽ nhắm ngay miệng huyệt đâm vào, một phát xỏ xuyên thật sâu qua thân thể của hắn, dường như tàn bạo dùng mũi nhọn to dài của mình đập vỡ bên trong của hắn đem hắn đính sát lên tường. Hành động vô tình lãnh khốc này của Lôi làm Trừng thảm thiết kêu lên liên tục, đau đến muốn hôn mê bất tỉnh.
Máu cùng dịch thể còn tồn trữ bên trong cơ thể Trừng theo phân thân to lớn mà chảy ra khỏi mật huyệt, mùi máu tươi cùng dịch thể ngập tràn cả căn phòng, làm không khí *** đãng trong phòng càng thêm đậm hơn.
Phương Hòa Kính cảm nhận được *** mãnh liệt của mình dưới sự kích thích mà muốn bùng nổ, liền tiến tới ôm lấy thân thể yếu đuối vô lực của Trừng trên kệ. Cậu ngồi lên ghế làm cho Trừng quỳ rạp trước mặt mình, nhét phân thân đã sớm phồng đến đỏ tía vào trong miệng của hắn, để hắn dùng miệng mà giải trừ phân thân đang ngày càng đau nhức của mình.
Trong suốt quá trình Phương Hòa Kính hành động, Lôi cũng không hề rời khỏi mật huyệt của Trừng, vẫn không ngừng tiến nhập bên trong. Trừng quỳ trên mặt đất, trong miệng ngậm chặt phân thân của Phương Hòa Kính, huyệt đình lại tiếp nhận phân thân của Lôi công kích, toàn thân đong đưa kịch liệt. Phân thânt to lớn của Lôi không ngừng mãnh liệt xuyên xỏ hậu đình khiến hắn không tự chủ được mà bị đấy về phía trước lại càng làm cho phân thân của Phương Hòa Kính đâm sâu xuống tận cuống họng, khiến Phương Hòa Kính không nhịn được mà thỏa mãn ngâm nga thành tiếng. Lôi và Phương Hòa Kính vẫn duy trì liên tục tần số ra vào tương đương nhau, đồng thời nắm trụ hai cửa huyệt trên dưới của Trừng, mãnh liệt hùng hồn công kích khiến toàn thân Trừng buộc chặt, thống khổ phát ra âm thanh gào thét.
Hai mật huyệt của Trừng không ngừng được công kích mãnh liệt, hai cây phân thân đỏ tía sôi sục duy trì vận động pít – tông liên tục tiến nhập cơ thể hắn. Huyết mạch Trừng gia tốc lưu động khiến toàn thân đỏ ửng, hắn hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm vui sướng bị hai người hoàn tòa đùa bỡn, tận tình để cho bọn họ tàn phá, phân thân của hắn cũng đã phồng đến mức cực hạn, phần lớn tuyến dịch chảy ra làm ướt sủng sàn nhà dưới thân. Hắn gần như chịu đựng không nổi cảm giác đau đớn mà cũng đầy vui sướng này, toàn thân run rẩy giống như ngọn nến trước gió, rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi thể lực đã bị tiêu hao từ lâu mà té nằm trên mặt đất, hai phân thân đang xâm phạm hắn cũng vì thế mà tạm thời rời khỏi cơ thế hắn.
Hắn nằm trên mặt đất thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, cũng không cách nào nhúc nhích nổi. Đang trong tận hứng lại rời khỏi, Phương Hòa Kính ngay lập tức ôm hắn lên, để hắn ngồi ngay trên đùi của chính mình, cái mông từ trên cao mà hạ xuống, mật huyệt ngắm ngay phân thân mà ngậm chặt. Cậu vừa buông tay, thân thể Trừng vô lực té xuống, huyệt đình từng chút từng chút một nuốt trọn cây dương vât của Phương Hoà Kính, làm nó mạnh mẽ tiến thẳng đến trực tràng yếu ớt tận sâu trong cùng, ghim chặt vào bên trong cơ thế hắn. Trừng bị chấn động mãnh liệt này mang đến thống khổ kêu lên thảm thiết, hắn cảm giác chính mình bị xỏ xuyên chia làm hai nửa. Hắn liều mạng lắc đầu, muốn làm chậm lại thời điểm đau nhức đang cuộn trào mãnh liệt mà đến này, nhưng Phương Hòa Kính lại còn ngang tàn luật động bên trong cơ thể, dùng phân thân tựa như cây gậy sắt mà đâm mạnh vào trở mình khuấy động trực tràng mềm mại bên trong của Trừng.
Ngay khi Trừng nghĩ bên trong của mình phải bị đâm chọc đến vỡ vụn, đau đớn đến khó mà chịu được thì Lôi ở một bên đã không còn kiềm chế được mà lấy tay khiến cho Phương Hòa Kính ngừng lại công kích mãnh liệt. Anh dạng hai chân ra, tay nắm lấy phân thân đem phân thân to lớn của chính mình đồng thời chen vào mật huyệt của Trừng. Hậu đình của Trừng đã sớm bị phân thân của Phương Hòa Kính nhét chặt không còn một khe hở thế nên anh không còn đường nào để mà tiến vào. Lôi vẫn cứ sử dụng ngón tay men theo tiến vào hậu đình của Trừng, bỏ mặc hắn kêu lên thảm thiết, mạnh mẽ dùng lực kéo ra. Anh liều mình mạnh mẽ dùng tay kéo ra hậu đình của hắn, lại vón thêm một ngón tay vào, hai ngón tận lực mà ra sức đến cùng cũng khiến cho bên trong huyệt đình lộ ra một khẽ hở, đem phân thân chống đỡ lại, dùng hết sức tiến đầu phân thân to lớn của mình vào cơ thể Trừng, trong lúc Phương Hòa Kính trợn mắt hốc mồm chắm chú nhìn mà xoay tròn tiến vào, cùng với Phương Hòa Kình hưởng thụ thân thể tuyệt vời của hắn.
Một trận đau đến thấu trời thẳng tắpđánh tới, âm thanh hạ thân bị xé rách còn có thể nghe thấy rõ ràng, đầu Trừng oanh một tiếng, trong phút chốc mất đi tất cả ý thức. Nhưng chỉ là trong nháy mắt này, hắn lại bị loại cực hình không phải người có thể chịu đựng kéo trở lại, khiến hắn tiếp tục phải gặp cực hình ngũ mã phanh thây dằn vặt. Trừng đã đau đến mức không thốt nên lời, toàn thân hắn run rẩy kịch liệt, mồ hôi lạnh ứa ra, cả mặt xanh xám chỉ có thể xụi lơ toàn thân mặc cho người muốn làm gì thì làm, tùy tiện tàn phá thân thể. Trừng cảm nhận được hậu đình của mình hơn cả dặm đều đã bị xé rách hoàn toàn, một lượng lớn máu tươi dọc theo phân thân của Lôi và Phương Hòa Kính từ bên trong vách huyệt điên cuồng tuôn ra. Hắn cảm giác được mình đã cực kỳ suy yếu toàn thân giống như lơ lửng trên không trung, vui sướng mới ban nãy đã biến mất không còn gì, ý thức của hắn hiện tại chỉ còn có đau đớn và đau đớn thảm thiết. Hắn rốt cuộc cũng không chịu được nữa, nức nở khóc lên.
Hai phân thân to lớn của Lôi và Phương Hòa Kính ở bên trong cơ thể Trừng cũng không dám động đậy lung tung, nâng đầu lên liều mạng hôn hắn, nổ lực giảm bớt thống khổ của hắn đi. Phương Hòa Kínhnghiêng qua hôn lên miệng của hắn, đầu lưỡi thâm nhập tiến vào liếm mút môi trên của hắn, hấp dẫn đầu lưỡi hắn, hai tay nhẹ nhàng đảo quanh nụ hoa mong muốn khơi lại dục vọng của hắn. Lôi từ phía sau khẽ liếm lên lỗ tai hắn, ngậm toàn bộ lỗ tai hắn trong miệng mà hà hơi thổi khí vào, tay cũng không an phận di chuyển xuống nắm lấy phân thân đã héo rũ của hắn, trên dưới nhẹ nhàng bao bọc chơi đùa, xoa nắn… Hai người hành động cực kỳ ôn nhu, từ từ trấn an tâm và thân thể đang bất an cùng đau nhức của hắn, chậm rãi cùng hai người bọn họ sung túc… Dưới những kỹ xảo khiêu trên khích dưới, Trừng cuối cùng cũng kêu lên một tia rên rỉ yếu ớt, gương mặt đỏ lên, phân thân cũng ngẩng đầu lên…
Thế nhưng vào lúc này, hai cây thịt đang nhẫn nhịn bên trong cơ thể hắn cũng bắt đầu luât động. Một đem lui lại thì một đem tiến lên, không có lấy một thời gian để mà thở dốc, từng giây từng phút lấp đầy mật huyệt nhỏ bé của hắn, đè ép đánh tới.
Lôi và Phương Hòa Kình cảm nhận được từng đợt co rút huyệt đình của Trừng vây chặt lấy lửa nóng cực đại của bọn họ, khó nhọc xen vào rời đi, lực ma sát to lớn, dục vọng cuồng nhiệt bởi vì bọn họ cận hề mà bùng cháy mãnh liệt, càng ngay càng cháy mạnh mẽ, làm toàn thân họ dấy lên hỏa hoạn. Toàn thân họ đỏ rực lên, mồ hôi từa như nước mà chảy xuống thân thể, thần trí và thân thể bọn họ hoàn toàn bị dục vọng chiếm lĩnh, dư vị cao trào rỉa rác toàn bộ thân thể. Thân thể khêu gợi của Trừng, cảm giác bức bách bao chặt làm bọn họ mất hết lý trí, tăng nhanh tốc độ mà rút ra xuyên vào, ở trong thân thể của hắn đứng lên chạy nước rút.
Đồng thời miệng và tay của bọn họ không ngừng chơi đùa những điểm mẫn cảm trên người hắn, mong muốn hắn sẽ cùng với bọn họ rơi vào vực sâu ái tình ác nghiệt này.
Ba thân thể trần truồng kịch liệt mà cọ sát nhau, trao đổi mồ hôi cùng thể dịch, miệng, tai, nụ hoa cùng phân thân của Trừng bị bọn họ lỗ mãng và ôn nhu đối đãi. Hậu đình bị tách ra cực lớn, hai cây khí cụ thô lớn ở bên trong điên cuồng tàn sát bừa bãi, va chạm vào mọi chỗ mềm mài bên trong hậu đình. Toàn thân Trừng thao hai người tiến vào mà đong đưa lên xuống, tay cũng vì không ôm được bất kỳ vật gì mà rũ xuống, toàn thân hắn xụi lơ ở trong lòng Lôi và Phương Hòa Kình. Trong cực hình toàn thân mẫn cảm bị *** loạn thì hắn cũng cảm nhận được một tia vui sướng.
Những cực hình giống như vĩnh viễn tiếp diễn mà không ngừng lại nghỉ ngơi, Lôi và Phương Hòa Kính vẫn lưỡng lự trong thiên đường tình ái. Trừng thật sự là không chịu nổi, cả người trước khi lâm vào ranh giới bị dồn dập đến hỏng mất, hắn nức nở khẩn cầu: “Van cầu các người thả tôi, tôi không được.... Đau quá... Tha cho tôi đi... A... A… Người, các người buông tha tôi… Tôi không chịu nổi... Cầu, cầu các người...” Hơi thở của hắn càng ngày càng yếu ớt.
Hắn ngất đi rồi tỉnh lại, rồi lại bất tỉnh, lại lần nữa bị hai người dằn vặt khiến tỉnh, cuối cùng hắn cũng ngất đi, rơi vào một mảnh tối đen…
Hai người như dã thú rốt cuộc từ trên người đã sớm hôn mê đạt tới cao trào trước nay chưa từng có, điên cuồng bắn ra dịch thể đánh thẳng vào trực tràng của Trừng, thấm đầy từ tận sâu bên trong cơ thể hắn. Bọn họ lưu luyến không rời rút ra khỏi thân thể hắn, ôn nhu ôm hôn âu yếu hắn. Đây là một loại kết hợp cao trào nhất giữa thể xác cùng tinh thần, chỉ có thểđạt được trên người của Trừng, hai người bọn họ hận không thể vĩnh viễn cứ như vậy mà cùng Trừng ở cùng một chỗ, dung hợp làm một thể, cùng nhau đùa bỡn thân thể xích lõa trơn trụi của Trừng.
Bọn họ cũng biết đừng nói tới thân thể Trừng đã từng có thời gian bị bệnh, ngay cả thân thể cường tráng cũng không chịu nổi hai người đồng thời đùa bỡn như thế, bọn họ cuối cùng cũng đình chỉ làm tình, ôn nhu ôm lấy Trừng đã chìm vào hôn mê tiến vào phòng tắm, cẩn thận tỉ mỉ làm sạch dịch thể cùng vết máu khỏi thân thể mệt mỏi của hắn, lại ôm trở về bên giường cẩn thận nhẹ nhàng bôi thuốc lên vùng đã bị thương. Bọn họ ôn nhu hôn hắn, vừa nãy như dã thú tàn bạo nay biến thành thân sĩ ôn nhu, toàn tâm toàn ý yêu thương Trừng.
Bôi thuốc xong, bọn họ để hắn nằm giữa bọn họ, vuốt ve là da trơn truột săn chắc của người còn đang hôn mê rồi thỏa mãn cùng nhau tiến vào mộng đẹp….
Tác giả :
Ninh Mông Hỏa Diệm