Dây Dưa Không Rõ - Củ Triền Bất Thanh
Chương 11
Lôi cả ngày ở trong biệt thự nhà họ Lý, cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, chuyên tâm chiếu cố Doãn Tử Trừng. Đối với Lôi mà nói, đây là một loạt hạnh phúc cũng là một loại tra tấn.
Đối diện với người trong mộng của mình, trong đầu Lôi thoáng hiện ra cảnh hai người ân ái triền miên: Mặt Doãn Tử Trừng dính đầy dịch thể, bản thân do bị khiêu khích, thở gấp không ngừng, lại phát ra tiếng rên rỉ, thân thể căng cứng khi đạt đến cao trào, biểu tình mê loạn. Lúc này, hạ thân của anh lập tức nóng như lửa đốt, mong được phát tiết.
Anh một ngày phải tắm nước lạnh không biết bao nhiều lần, uống hết bao nhiêu cốc nước đá, nhưng vẫn không cách nào đè xuống lửa tình không ngừng dâng lên.
Ba năm nay, anh hầu như đều nhìn ảnh Doãn Tử Trừng mà tự an ủi bản thân, nhưng bây giờ người thật đang ở trước mặt, liều mạng dốc sức kiềm chế, nhịn đến toàn thân đau nhức. Đến khi anh thật sự không nhịn được nữa, đành khuất phục quay mặt lại nhìn Doãn Tử Trừng đang nằm ngủ trên giường, tự mình động thủ, dùng sức cầm lấy hạ thể mà cử động, cũng tự chửi mình là đồ vô lại.
Thế mà dục hỏa vẫn không tắt đi, anh dùng hết sức của bản thân, mới có thể kìm chế chính mình, không nhét hạ thể to lớn vào trong miệng Doãn Tử Trừng, ở trong miệng hắn mà tàn sát bừa bãi.
Thống khổ nhất là khi giúp Doãn Tử Trừng tắm rửa. Mỗi lần anh đều phải tắt đèn, quay mặt đi, cố gắng không sờ vào da thịt đang trần trụi phía trước, dùng khăn tắm lau vội vàng.
Tình hình kéo dài chừng một tuần lễ, Lôi cảm giác như toàn thân sắp nổ tung, bất kể là tắm nước lạnh hay uống nước đáthì lửa trong cơ thể anh vẫn cháy hừng hực. Nhưng anh vẫn không thể đi cường bạo Doãn Tử Trừng đang trong tình trạng thần trí mơ hồ này. Cả người anh bây giờ hết sức mẫn cảm cũng như căng thẳng.
Doãn Tử Trừng ngoan ngoãn ngồi trong bồn tắm, để cho Lôi tắm rửa cho mình. Phòng tắm màu xanh nhạt, phối hợp với màu trắng của chiếc bốn tắm lớn, cực kỳ tao nhã và thoải mái. Hắn không chú ý hết nhìn đông lại nhìn tây, thình thoảng lại vặn vẹo hạ thể, cọ cọ vào ngực người bên cạnh, cảm thấy thật ấm áp khiến người ta an tâm.
Lôi thấy làn da ướt át của Doãn Tử Trừng xáp lại, cả người đều cứng đờ, tay như có quỷ lôi kéo đến vật mềm mềm ở giữa hai chân Doãn Tử Trừng, nhẹ nhàng xoa bóp. Doãn Tử Trừng không hiểu Lôi đang làm gì, nhìn anh hai mắt kép hờ, cảm thấy có điểm mơ hồ, vỗ bừa bãi nước trong bồn tắm, tung tóe khăp nơi.
Nước bắn vào mặt Lôi, tìm lại được một chút tỉnh táo, vội vàng thu tay. Anh bất chấp cắn ngón tay của mình, muốn dùng đau đớn để phân tán dục vọng bản thân, thẳng đến khi có máu tươi chảy vào trong nước.
Doãn Tử Trừng nhìn thấy bọt trắng tỏng bồn có máu rơi vào, đột nhiên ngây ra. Trong trí nhớ xuất hiện máu tanh với trắng dã, thoáng một cái điên cuồng tràn ra, cả phòng đều là máu, đỏ đến ghê người, mặt trắng dã, không còn sự sống.
AAAAhhhhhh……………
Hắn hét lên chói tai, đẩy Lôi không hề phòng bị, tnhảy ra ừ trong bông tắm, lảo đảo lao đi. Hắn đi không vững, ngã sập xuống mặt đất trong phòng ngủ, lại giãy dụa bò lên, cật lực chạy trốn cảnh tượng khủng khiếp kia.
Lôi giật mình, vôi vàng đổi theo, bắt lấy Doãn Tử Trừng, sợ hắn sẽ tự làm bản thân bị thương. Khí lực của Doãn Tử Trừng đang điên cuồng vô cùng lớn, Lôi bắt được hai tay hắn, lại không thể chế trụ nổi.
Lôi đành phải dùng cả cơ thể đè Doãn Tử Trừng xuống mặt đất, dùng sức ngăn hắn phát điên. Doãn Tử Trừng vừa hét vừa liều mạng đẩy Lôi ra, cơ thể trần trụi ở dưới thân Lôi giãy dụa kịch liệt. Thân hình gợi cảm không mảnh vải, ở dưới thân cuồng loạn mà lay động, làn da mang theo hơi ẩm trắng nõn, cánh tay bóng loáng như tơ, cái miệng mê người đóng mở kêu to, giống như đang mời mình hôn lên, mà không thể chịu được nhất chính là phần thân trần trụi văn vẹo kịch liệt ma sát lấy hạ thể Lôi.
“Trừng, không nên cử động, cậu không nên cử động.” Lôi hô to, muốn tự làm mình tỉnh táo từ trong thần trí bắt đầu mê muội. Nhưng Doãn Tử Trừng hoàn toàn rơi vào trạng thái sợ hãi trong ký ức, không nghe đưuọc bất kỳ âm thanh nào, toàn thân đều run rẩy, giãy dụa.
Thân thể khao khát đã lâu, mà người dưới thân lại trần trụi ma sát kịch liệt, hơi thở mê người phả ra, khuôn mặt kích động đỏ ửng, tất cả phá hủy một tia lý trí cuối cùng của anh. Anh không cách nào ngăn chặn dục hỏa cháy hừng hực, thú tính đói khát ngóc đầu dậy. Anh nghĩ thầm muốn liều lĩnh chiếm dữ Doãn Tử Trừng một phen, muốn đi vào cơ thể hắn, để hắn thành một phần cơ thể mình. Giống như nhiều lần mơ mộng, hoàn toàn có hắn, lại để cho hắn vì mình mà thút thít nỉ non, cầu xin tha thứ. Lôi cúi đầu xuống, dùng môi mạnh mẽ khao khát chiếm lấy tiếng quát tháo của Trừng, đầu lưỡi trong miệng Trừng giống như mãnh thú, mạnh mẽ quấy động. Anh dùng ngón tay ở trước ngực hắn mà vân về nụ hoa, tần suất càng lúc càng nhanh, đến khi Lô idùng ngón tay thô lỗ miết làm cho nụ hoa cứng ngắc, lại hung hăng kéo ra, hung hăng túm lấy. Anh muốn làm đau hắn, để cho hắn ở trong ngực mình khóc lóc, thật ỷ lại vào anh, không thể rời đi!
Một mặt anh dùng bắp đùi đứng trụ, mặt khác lại để hai chân Trừng dang rộng, ngón tay mơn trớn phần hạ thân đến mật huyệt đang đóng chặt.
Lôi dùng tia ý trí còn sót lại cuối cùng, dùng ngón tay cưỡnng ép tiếp vào hoa huyệt kia, ở bên trong thô bạo tùy tiện càn quấy, càng ngày càng mở rộng diện tích. Ý đồ nới rộng dũng đạo đang tắc nghẽn. Dũng đạo mềm mại ấm nóng bỗng chốc như mút lấy ngón tay, khiến cho toàn thân Lôi như lửa trong luyên ngục. Anh rút tay ra, không nhịn được nữa, đem dục vọng phóng lớn, ngang ngược cường bào trực tiếp cắm vào huyệt mật nhỏ hẹp kia. Ah ah ah…
Mật huyệt bị căng đến cực hạn, Doãn tử Trừng cảm thấy một trận đau đớn tê tâm phế liệt, đường như có một thanh đao nhọn khổng lồ hung hăng đâm vào bên trong thân thể mềm yếu của mình, thong thả cát, thong thả xoay tròn, muốn từ bên trong mà lăng trì hắn, tách thành hai nửa.
Hăn đau đến xanh mặt, mồ hôi lạnh nhỏ xuống, giống như xé rách cuống họng mà kêu lên thảm thiết, liều mạng dùng sức đẩy ra hung khí bên trong hắn, nhưng thân thể bị đè nặng không dậy nổi.
Lôi cũng đau đến nhíu chặt lông mày, nhắm mắt lại nhẫn nhịn. Anh nghe thấy tiếng gào thét của Doan Tử Trừng, trong nội tâm cực kỳ đau đớn, tranh thủ thởi gian muốn thử đi ra. Cơ thể anh khẽ cử động, Doãn Tử Trừng kêu càng thảm thiết, đau đến mức toàn thân run rẩy. Lôi tiến không được lùi không xong. Hắn cắn răng một tay đẩy đùi Doãn Tử Trừng ra, một tay nắm lấy hạ thể của mình, lấy toàn bộ khí lực, cắm vảo chỗ sâu nhất bên trong Doãn Tử Trừng.
Lúc này, Doãn Tử Trừng đã đau đến kếu không lên tiếng rồi, sợ hãi quá độ mà mở to hai con mắt, nhìn trừng trừng lên trần nhà, tê liệt ngã xuống đất, thở hổn hển.
Rốt cục cũng tiến vào thân thể Trừng rồi, cùng hắn hòa làm một, Lôi cảm thấy hạ thể bị thân thể Doãn Tử Trừng chặt chẽ bao lấy, quấn lấy không buống. Lôi hưng phấn gần như muốn phát điên, liều lĩnh mà dùng hạ thể vừa to vừa thô, ở trong Trừng mãnh mẽ đâm vào.
Trong dũng đạo nóng rực giống như muốn làm anh tan chảy vào đó, vừa mềm mại, vừa khẽ mở ra khẽ thắt lại mút lấy hạ thể căng trướng của hắn, dục vọng sôi trào, dục vọng mãnh liệt mà ma sát anh, Lôi cảm thấy mình đang ở thiên đường tuyệt mỹ.
Dần dần, hắn thấy bên trong Trừng không còn khô khốc và tắc nghẹn nữa, một cỗ ấm áp chậm rãi bao lấy anh, lại để anh thuận lợi…mà bắt đầu.
Lôi hưng phấn cực độ, không phân biệt là cái gì, hiện tại chỉ biết ở trong cơ thể Trừng mà điên cuồng va chạm và vặn vẹo, hưởng thụ cảm giác khoái cảm đè nén vì hạ thể bị hoa nguyệt mút lấy chặt chẽ, hưng phấn mà kêu rên.
Toàn thân đè lên cơ thể trần trụi của Trừng, hai tay thô rát mà chạy khắp lưng hắn, đưa lưỡi liếm loạn mồ hôi trên mặt Trừng, không ngừng thấp giọng nỉ non:” Bảo bối, thật xin lỗi, chịu đựng một chút, mọt chút là tốt rồi!” Mắt nhìn Trừng thống khổ mà nỉ non, thân thể thon dài gợi cảm ở dưới thân không chút sức lúc vặn vẹo, anh không hề thương tiếc mà tiếp tục hành hạ.
Toàn thân Doãn Tử Trừng đau đớn, thần trí càng ngày càng mơ hồ, nhưng lại vì đau đớn mà thanh tỉnh. Phía sau bị kéo căng tàn nhẫn, như một cái cây sắt vừa to vừa cứng mãnh liệt đâm vào trong, chọc thẳng vào nội tạng, giống như đem nội tạng hắn từ miệng nôn ra, đau đớn giống như một dòng điện chạy hết tứ chi, huyệt thái dương như bị kim đâm vào, ruột quặn lên, trong hậu môn như bị đao cắt từng khúc ra, lại tiếp tục bị giày vò đến huyết nhục mơ hồ.
Toàn thân hắn co quắp té ngã trên mặt đất, hai chân vô lực mở ra, khoác vào hai bên eo của nam nhân đang hành hạ mình, theo lực của hắn mà co rúm lay động.
Tại sao lại đau nhức như vậy, toàn thân như xé thành nhiều mảnh, nội tạng bị cắt đứt máu đen chaỷ ra? Là ta cầu khẩn thần linh, rốt cục cũng để ta nhận thống khổ thay Tiểu Kính sao? hắn lăng trì ta, đánh ta, làm thân thê ta đau đớn, giải thoát ta khỏi đau đớn thương tâm không ngừng. Sau khi đau đớn, Tiểu Kính có thể trở về, cậu ấy sẽ không chết, Lôi sẽ giống như trước kia yêu thương ta…Vậy thì hãy để cho thân ta bị tra tấn thật mạnh, càng thô bạo càng tốt, ta sẽ mau được gặp Tiểu Kính, Lôi…Tất cả sẽ giống như ngày xưa…Thô bạo tiếp đi, đến đây khiến ta đau đớn, để đau đớn của ta trôi đi…
Hắn trong sự thống khổ lại bắt đầu cảm thấy một loạt khoái cảm vì bị làm nhục, thân thể mềm nhũi không phản ứng bắt đầu cử động, cảm giác đau đớn bên ngoài xuất hiện.
Lôi không biết mình làm trong bao lâu, anh chỉ cảm thấy hạ thể của mình do Trừng cử động mà càng ngày càng bị bao lấy chặt chẽ. Toàn thân hắn căng như dây thừng, động tác bỗng nhiên gia tăng.Trải qua một hồi mãnh liệt, anh rên lên một tiếng, bỗng nhiên động thân, lại đem hạ thể thật to cắm vảo nơi sâu nhất của Trừng, chất lỏng mãnh liệt bắn ra, lấp đầy nơi nhỏ hẹp đằng sau.
Anh thở từng hơi nặng nề, thần trí có chút thanh tỉnh, chậm rãi rút ra. Sau khi phát tiết hạ thể mềm đi, nhưng trong lúc rút ra lại phóng lớn, kêu gào đòi hỏi thêm một lần. Lôi cố ngăn dục vọng bản thân, xem xét thân thể Trừng đang phát run. Lúc này anh mới kinh hãi không thôi, trên thân cũng như đùi của Trừng nhuộm đầy máu tươi. Anh cẩn thận nâng Trừng mở hai chân ra, xem chỗ kín vừa bị anh thô bạo.
Cửa huyệt do bị tàn sát bừa bãi, căng lên co giật, máu tươi hòa cùng dịch thể đậm đặc chậm rãi chảy xuống đùi, chứng cứ phạm tộii khiến tội nhân nhìn cũng phải giật mình, lại như vừa lên án hành động hung ác.
Lôi vừa hối hận vừa ôm Trừng đam hôn mê lên trên giường, hôn đôi môi hắn đang khẽ nhếch lên, sờ lên thân thể đang run rẩy của hắn như trấn an, đau lòng và si mê ngắm nhìn Trừng.
Đường cong xinh đẹp tên thân thể Trừng, khuôn mặt tuấn tú, lại khiến cho hạ thể đang trong trạng thái hưng phấn nhanh chóng căng trướng đau nhức, lại muốn làm lần nữa, muốn rong ruổi trong cơ thể xinh đẹp kia, muốn cho hoa huyệt của hắn mút chặt phân thân của mình…Muốn cường bạo hắn, xé nát hắn, đem hắn nuốt vào, cùng mình làm một vĩnh viễn không chia lìa…
Thật sự là không bằng súc sinh!!! Lôi mắng nhiếc bản thân, nhưng không có tác dụng, lửa tình hay nhanh chóng bùng lên. Anh nhìn thấy Trừng dần tình táo, mắt đen sáng như sao đang ai oán nhìn anh, lông mi thật dài bị nước mắt thấm ướt, toàn thân yếu ớt, khí tức mê người, như hấp dẫn người khác đến để yêu thương hắn, xé nát hắn…
Lôi biết mình bị biểu cảm này củaTrừng mê hoặc không kìm hãm được, nhất định phải phát tiết.
Anh cầm lấy một cái gối, đặt dưới cổ Trừng, giúp hắn có thể thấy thoải mái dễ chịu. Một chân quỳ trên giường, một chân để ngang đầu Trừng, đem hạ thể to lớn vương đầy dịch thể và máu ra trước mặt Trừng, nói thật ôn nhu:” Bảo bối, ngậm lấy nó đi. Đến, há miệng ra…Đúng, cứ như vậy.”
Trừng ngoan ngoãn há miệng, lại để cho Lôi nhét hạ thể dích máu cùng tính dịch chậm rãi vào trong miệng mình.
Hạ thể Lôi quá lớn, Trừng không có cách nào ngậm hết, hít thở khó khăn, không biết làm sao cho đúng.
“Đến, đưa lưỡi ra, liếm sạch nó…Đúng, liếm sạch tất cả, a! Ah! Giỏi quá! Trừng cậu là giỏi nhất…” Lôi hơi lui thân về sau một chút, hướng dẫn Trừng cử động, h…Thật là quá đã kích thích!
Trừng nhìn vật to lớn có đầy gân xanh đang ở trước mắt mình, đưa ra chiếc lưỡi đỏ hồng, tỉ mỉ liếm hết tất cả chất lỏng dính lên nó. Hắn hơi dừng lại, nghiêng đầu, dọc một đường đi xuống, lấy lưỡi liếm lên hai quá cầu, cũng liếm sách sẽ, lại trượt xuống đùi thu lấy toàn bộ máu cùng dịch, đưa mắt lên nhìn người đàn ông kia.
Lôi thở dồn dập phì phò, nhìn mỗi động tác của Trừng, hãm sâu vào trong dục vọng, không thể tự kiềm chế. Anh ra hiệu cho Trừng há mồm một lần nữa, lập tức nhét hạ thể nhét vào trong miệng, đâm vào tận yết hầu hắn, để hắn ngậm lấy cực đại của mình. Lôi dừng lại, để cho Trừng thích ứng một chút, mà không thể ngừng co giật ở trong miệng hắn. Trừng không biết làm thế nào, miệng bị bịt kín không một kẽ hở, mặt đều bị đám lông cọ lên, môi áp lên phần thịt. Hắn cảm thấy không thở được, yết hầu bị chặn lại, nước mắt bắt đầu chảy ra. Hắn muốn lắc đầu, lấy một chút khẽ hở, nhưng hai cánh tay Lôi đặt trên đầu hắn, khiến hắn không cách nào cử động.
Tốc độ Lôi nhanh hơn, cảm thụ lạc thú mà yết hầu Trừng chèn ép mang đến. Hô hấp ngày càng nặng nề, tốc độ ngày càng tăng, ấn đầu xuống, mối một tế bào trên người đều chìm vào khoái cảm. Thật vất vả, Lôi rốt cục cũng ở trong miệng Trừng bộc phát. Anh muốn rút nhanh ra, có thể vẫn kịp, nhìn miệng Trừng đầy dịch, hai mắt mê man, Lôi vội đem người hắn lật lại, khẽ nói: “Ngoan, cậu nhổ ra đi! Không cần nuốt!” Trừng nghe lời, phun ra toàn bộ chất lỏng trong miệng.
Ôm Trừng vào ngực chặt chẽ, Lôi để hai tay của hắn ôm lấy mình, vuốt ve làn da bòng loáng, một đường cung dọc theo sống lưng đi xuống, xoa nhẹ bờ mông mềm mượt của Trừng, vừa trượt xuống, Trừng lại có phản ứng. Tháp giọng nói nhỏ bên tai Trừng:
“Cậu có cảm giác sao? Thích không? Tôi làm cậu đau đúng không? Lần sau tôi sẽ chuản bị tốt, sẽ không làm đau cậu.”
Trừng vòng tay qua cổ Lôi, nhìn khuôn mặt anh tuán trước mắt, cảm thấy rất an tâm, rất thân thiết. Lôi cúi xuống, hôn lấy môi còn sót chút dịch của Trừng, mút lấy lưỡi của hắn, hai người trao đổi nước bọt, nhấm nháp dịch của chính mình…Hôn dần dần kịch liệt, thân thể lại ma sát dây dưa.
Trừng cảm thấy chưa đủ rên nhẹ, hắn muốn cảm giắc vuốt ve mà tàn bạo, để cho đầu óc hắn trống rỗng, không còn nhớ đến cảnh tượng khủng bố đó. Hắn cảm thấy hắn bị tra tấn như vậy tim không còn cảm thấy đau đớn, tất cả đều trở nên tốt hơn.
Hắn giãy dụa thân thể, càng muốn thì tiếng rên càng nhiều, mồ hôi toát ra, cầm lấy cánh tay Lôi mà nói:
“Tôi, tôi còn muốn…Giống như vữa nãy…! Tiếp tục khiến tôi đau đớn…tiếp tục để tôi chảy máu…tôi xin anh…”
Lôi kinh ngạc nhìn Trừng, bản tính giống như khát máu của anh, lại bị dục vọng khơi mào một lần nữa. Anh bỗng chốc đem Trừng xoay ngược lại, để cho hắn nằm sấp lên giường, cánh tay nâng cao lên, vạch mông hắn rộng ra, lại để cho bộ phận kia lộ ra trước mắt.
Nụ hoa vừa mới bị tra tấn thô bạo, còn chảy máu, mê mị đóng mở. Trong cơ thể Trừng vẫn còn dịch của anh, chảy ra sáng bóng, như chờ anh tới đùa giỡn lần nữa…
Lôi không nói hai lời, toàn lực đem hạ thể nóng rực kia cắm vào nụ hoa vẫn còn khép chặt, nhìn nó lần nữa bị xe rách, tận hưởng tiếng kêu thảm thiết của Trừng.
Trừng gào khóc, ở dưới dãy dụa, khóc không thành tiếng nói: “Đau, đau quá…thật đau…” Lôi là cảm giác sung sướng trong mơ từ lâu. Toàn thân Lôi hưng phấn, không để ý Trừng thống khổ, cầu xin, mãnh liệt rút ra đâm vào đằng sau Trừng, khiến nó hoàn toàn bật tung, máu tươi chày ròng ròng.
Cơ thể Trừng bỗng chốc kéo căng, há to miệng kêu, mà lại ở trong đau đớn tìm thấy một chút khoan khoái, hắn hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm ngược đãi.
“Đâm chết tôi đi… cứ thế mà đâm tôi chết đi.” Hắn kêu loạn xạ, ở một lần cơ thể cử động lại phát ra tiếng rên rỉ. Tiếng rên rỉ bất lực này càng làm cho tính bạo ngược trong Lôi tăng thêm, anh càng thêm hung hãn cứng rắn tiến công vào nơi mềm mại của Trừng. Anh mãnh liệt tiến công, làm cho khoái cảm thích ngược của Trừng tăng vọt, toàn thân bắt đầu nóng ran, chỉ muốn bản thân bị đối xử thô bạo, như thế sẽ đạt được khoái cảm càng lớn.
“Như thế này? Thích bị thế này sao? A? Nói đi thích bị tôi làm đến khóc lóc nói loạn như này?” Lôi một bên tiếp tục đâm loạn trong Trừng, một bên thô lỗ nói.
“A..a..! “ Trừng bị Lôi xỏ xuyên vào, kìm không được mà hét lên:” Thích! Tôi thích bị như vậy! Anh làm chết tôi, làm chết tôi… dùng sức mà đâm chết tôi! Giết tôi!”
Lý trí Lôi bị lời nói của Trừng kịch thích mà biến mất sạch sẽ, anh kéo Trừng lên, để cho hắn mở rộng hai chân ngồi lên đùi mình, hạ thận nóng bỏng hung ác cắm sâu, dốc sức liều mạng mà làm. Cái tư thế này, hắn có thể đi vào thất sâu, ma sát với Trừng chặt chẽ không kẽ hở mà thăm dò nơi ấy, cảm thụ Trừng bị khoái cảm bao trùm, cũng cảm nhận được máu chảy xuống đùi hắn.
Toàn thân Trừng bị lắc lư đứng không nổi, tê liệt mà ngã xuống trước ngực Lôi. Hắn chỉ cảm thấy mình bị đâm xuyên người rồi, hắn nói năng lộn xộn:
“Ah..ah! Đau! Không! Thật đau…đừng ngừng! Cứ như vậy, cứ như vậy! Làm thật mạnh!” Lôi đâm một cái thật sau, khiến hắn nghẹo ngào hét: “Ah..ah..ah! Đâm chết tôi! Ah..ah..ah..Đau quá…! Đau! Đừng có ngừng! Tiếp tục mạnh lên! Làm chết tôi!” Lôi ôm lấy mặt Trừng, vịn xuống mà hôn, còn dùng tay miết lấy điểm đỏ trước ngực. Trừng toàn thân cao thấp bị đùa giỡn mà hưng phấn, hắn càng phát ra tiếng rên rỉ mất hồn.
Hạ thể lúc nãy rút ra mềm nhũn đã sớm căng trướng, hiện giờ ở nơi tình ái máu me tàn bạo mà có được sung sướng. Trừng vô ý thức mà dùng tay cầm lấy hạ thể mình, theo động tác đâm vào của Lôi mà của động.Trước sau đều động, lại khiến hắn điên cuồng rên rỉ.
Trong tiếng thét chói tai, hạ thể hắn điên cuồng phun dịch, phía sau điên cuồng co rút, để Lôi cùng bản thân đạt đến đỉnh của dục vọng.
Đối diện với người trong mộng của mình, trong đầu Lôi thoáng hiện ra cảnh hai người ân ái triền miên: Mặt Doãn Tử Trừng dính đầy dịch thể, bản thân do bị khiêu khích, thở gấp không ngừng, lại phát ra tiếng rên rỉ, thân thể căng cứng khi đạt đến cao trào, biểu tình mê loạn. Lúc này, hạ thân của anh lập tức nóng như lửa đốt, mong được phát tiết.
Anh một ngày phải tắm nước lạnh không biết bao nhiều lần, uống hết bao nhiêu cốc nước đá, nhưng vẫn không cách nào đè xuống lửa tình không ngừng dâng lên.
Ba năm nay, anh hầu như đều nhìn ảnh Doãn Tử Trừng mà tự an ủi bản thân, nhưng bây giờ người thật đang ở trước mặt, liều mạng dốc sức kiềm chế, nhịn đến toàn thân đau nhức. Đến khi anh thật sự không nhịn được nữa, đành khuất phục quay mặt lại nhìn Doãn Tử Trừng đang nằm ngủ trên giường, tự mình động thủ, dùng sức cầm lấy hạ thể mà cử động, cũng tự chửi mình là đồ vô lại.
Thế mà dục hỏa vẫn không tắt đi, anh dùng hết sức của bản thân, mới có thể kìm chế chính mình, không nhét hạ thể to lớn vào trong miệng Doãn Tử Trừng, ở trong miệng hắn mà tàn sát bừa bãi.
Thống khổ nhất là khi giúp Doãn Tử Trừng tắm rửa. Mỗi lần anh đều phải tắt đèn, quay mặt đi, cố gắng không sờ vào da thịt đang trần trụi phía trước, dùng khăn tắm lau vội vàng.
Tình hình kéo dài chừng một tuần lễ, Lôi cảm giác như toàn thân sắp nổ tung, bất kể là tắm nước lạnh hay uống nước đáthì lửa trong cơ thể anh vẫn cháy hừng hực. Nhưng anh vẫn không thể đi cường bạo Doãn Tử Trừng đang trong tình trạng thần trí mơ hồ này. Cả người anh bây giờ hết sức mẫn cảm cũng như căng thẳng.
Doãn Tử Trừng ngoan ngoãn ngồi trong bồn tắm, để cho Lôi tắm rửa cho mình. Phòng tắm màu xanh nhạt, phối hợp với màu trắng của chiếc bốn tắm lớn, cực kỳ tao nhã và thoải mái. Hắn không chú ý hết nhìn đông lại nhìn tây, thình thoảng lại vặn vẹo hạ thể, cọ cọ vào ngực người bên cạnh, cảm thấy thật ấm áp khiến người ta an tâm.
Lôi thấy làn da ướt át của Doãn Tử Trừng xáp lại, cả người đều cứng đờ, tay như có quỷ lôi kéo đến vật mềm mềm ở giữa hai chân Doãn Tử Trừng, nhẹ nhàng xoa bóp. Doãn Tử Trừng không hiểu Lôi đang làm gì, nhìn anh hai mắt kép hờ, cảm thấy có điểm mơ hồ, vỗ bừa bãi nước trong bồn tắm, tung tóe khăp nơi.
Nước bắn vào mặt Lôi, tìm lại được một chút tỉnh táo, vội vàng thu tay. Anh bất chấp cắn ngón tay của mình, muốn dùng đau đớn để phân tán dục vọng bản thân, thẳng đến khi có máu tươi chảy vào trong nước.
Doãn Tử Trừng nhìn thấy bọt trắng tỏng bồn có máu rơi vào, đột nhiên ngây ra. Trong trí nhớ xuất hiện máu tanh với trắng dã, thoáng một cái điên cuồng tràn ra, cả phòng đều là máu, đỏ đến ghê người, mặt trắng dã, không còn sự sống.
AAAAhhhhhh……………
Hắn hét lên chói tai, đẩy Lôi không hề phòng bị, tnhảy ra ừ trong bông tắm, lảo đảo lao đi. Hắn đi không vững, ngã sập xuống mặt đất trong phòng ngủ, lại giãy dụa bò lên, cật lực chạy trốn cảnh tượng khủng khiếp kia.
Lôi giật mình, vôi vàng đổi theo, bắt lấy Doãn Tử Trừng, sợ hắn sẽ tự làm bản thân bị thương. Khí lực của Doãn Tử Trừng đang điên cuồng vô cùng lớn, Lôi bắt được hai tay hắn, lại không thể chế trụ nổi.
Lôi đành phải dùng cả cơ thể đè Doãn Tử Trừng xuống mặt đất, dùng sức ngăn hắn phát điên. Doãn Tử Trừng vừa hét vừa liều mạng đẩy Lôi ra, cơ thể trần trụi ở dưới thân Lôi giãy dụa kịch liệt. Thân hình gợi cảm không mảnh vải, ở dưới thân cuồng loạn mà lay động, làn da mang theo hơi ẩm trắng nõn, cánh tay bóng loáng như tơ, cái miệng mê người đóng mở kêu to, giống như đang mời mình hôn lên, mà không thể chịu được nhất chính là phần thân trần trụi văn vẹo kịch liệt ma sát lấy hạ thể Lôi.
“Trừng, không nên cử động, cậu không nên cử động.” Lôi hô to, muốn tự làm mình tỉnh táo từ trong thần trí bắt đầu mê muội. Nhưng Doãn Tử Trừng hoàn toàn rơi vào trạng thái sợ hãi trong ký ức, không nghe đưuọc bất kỳ âm thanh nào, toàn thân đều run rẩy, giãy dụa.
Thân thể khao khát đã lâu, mà người dưới thân lại trần trụi ma sát kịch liệt, hơi thở mê người phả ra, khuôn mặt kích động đỏ ửng, tất cả phá hủy một tia lý trí cuối cùng của anh. Anh không cách nào ngăn chặn dục hỏa cháy hừng hực, thú tính đói khát ngóc đầu dậy. Anh nghĩ thầm muốn liều lĩnh chiếm dữ Doãn Tử Trừng một phen, muốn đi vào cơ thể hắn, để hắn thành một phần cơ thể mình. Giống như nhiều lần mơ mộng, hoàn toàn có hắn, lại để cho hắn vì mình mà thút thít nỉ non, cầu xin tha thứ. Lôi cúi đầu xuống, dùng môi mạnh mẽ khao khát chiếm lấy tiếng quát tháo của Trừng, đầu lưỡi trong miệng Trừng giống như mãnh thú, mạnh mẽ quấy động. Anh dùng ngón tay ở trước ngực hắn mà vân về nụ hoa, tần suất càng lúc càng nhanh, đến khi Lô idùng ngón tay thô lỗ miết làm cho nụ hoa cứng ngắc, lại hung hăng kéo ra, hung hăng túm lấy. Anh muốn làm đau hắn, để cho hắn ở trong ngực mình khóc lóc, thật ỷ lại vào anh, không thể rời đi!
Một mặt anh dùng bắp đùi đứng trụ, mặt khác lại để hai chân Trừng dang rộng, ngón tay mơn trớn phần hạ thân đến mật huyệt đang đóng chặt.
Lôi dùng tia ý trí còn sót lại cuối cùng, dùng ngón tay cưỡnng ép tiếp vào hoa huyệt kia, ở bên trong thô bạo tùy tiện càn quấy, càng ngày càng mở rộng diện tích. Ý đồ nới rộng dũng đạo đang tắc nghẽn. Dũng đạo mềm mại ấm nóng bỗng chốc như mút lấy ngón tay, khiến cho toàn thân Lôi như lửa trong luyên ngục. Anh rút tay ra, không nhịn được nữa, đem dục vọng phóng lớn, ngang ngược cường bào trực tiếp cắm vào huyệt mật nhỏ hẹp kia. Ah ah ah…
Mật huyệt bị căng đến cực hạn, Doãn tử Trừng cảm thấy một trận đau đớn tê tâm phế liệt, đường như có một thanh đao nhọn khổng lồ hung hăng đâm vào bên trong thân thể mềm yếu của mình, thong thả cát, thong thả xoay tròn, muốn từ bên trong mà lăng trì hắn, tách thành hai nửa.
Hăn đau đến xanh mặt, mồ hôi lạnh nhỏ xuống, giống như xé rách cuống họng mà kêu lên thảm thiết, liều mạng dùng sức đẩy ra hung khí bên trong hắn, nhưng thân thể bị đè nặng không dậy nổi.
Lôi cũng đau đến nhíu chặt lông mày, nhắm mắt lại nhẫn nhịn. Anh nghe thấy tiếng gào thét của Doan Tử Trừng, trong nội tâm cực kỳ đau đớn, tranh thủ thởi gian muốn thử đi ra. Cơ thể anh khẽ cử động, Doãn Tử Trừng kêu càng thảm thiết, đau đến mức toàn thân run rẩy. Lôi tiến không được lùi không xong. Hắn cắn răng một tay đẩy đùi Doãn Tử Trừng ra, một tay nắm lấy hạ thể của mình, lấy toàn bộ khí lực, cắm vảo chỗ sâu nhất bên trong Doãn Tử Trừng.
Lúc này, Doãn Tử Trừng đã đau đến kếu không lên tiếng rồi, sợ hãi quá độ mà mở to hai con mắt, nhìn trừng trừng lên trần nhà, tê liệt ngã xuống đất, thở hổn hển.
Rốt cục cũng tiến vào thân thể Trừng rồi, cùng hắn hòa làm một, Lôi cảm thấy hạ thể bị thân thể Doãn Tử Trừng chặt chẽ bao lấy, quấn lấy không buống. Lôi hưng phấn gần như muốn phát điên, liều lĩnh mà dùng hạ thể vừa to vừa thô, ở trong Trừng mãnh mẽ đâm vào.
Trong dũng đạo nóng rực giống như muốn làm anh tan chảy vào đó, vừa mềm mại, vừa khẽ mở ra khẽ thắt lại mút lấy hạ thể căng trướng của hắn, dục vọng sôi trào, dục vọng mãnh liệt mà ma sát anh, Lôi cảm thấy mình đang ở thiên đường tuyệt mỹ.
Dần dần, hắn thấy bên trong Trừng không còn khô khốc và tắc nghẹn nữa, một cỗ ấm áp chậm rãi bao lấy anh, lại để anh thuận lợi…mà bắt đầu.
Lôi hưng phấn cực độ, không phân biệt là cái gì, hiện tại chỉ biết ở trong cơ thể Trừng mà điên cuồng va chạm và vặn vẹo, hưởng thụ cảm giác khoái cảm đè nén vì hạ thể bị hoa nguyệt mút lấy chặt chẽ, hưng phấn mà kêu rên.
Toàn thân đè lên cơ thể trần trụi của Trừng, hai tay thô rát mà chạy khắp lưng hắn, đưa lưỡi liếm loạn mồ hôi trên mặt Trừng, không ngừng thấp giọng nỉ non:” Bảo bối, thật xin lỗi, chịu đựng một chút, mọt chút là tốt rồi!” Mắt nhìn Trừng thống khổ mà nỉ non, thân thể thon dài gợi cảm ở dưới thân không chút sức lúc vặn vẹo, anh không hề thương tiếc mà tiếp tục hành hạ.
Toàn thân Doãn Tử Trừng đau đớn, thần trí càng ngày càng mơ hồ, nhưng lại vì đau đớn mà thanh tỉnh. Phía sau bị kéo căng tàn nhẫn, như một cái cây sắt vừa to vừa cứng mãnh liệt đâm vào trong, chọc thẳng vào nội tạng, giống như đem nội tạng hắn từ miệng nôn ra, đau đớn giống như một dòng điện chạy hết tứ chi, huyệt thái dương như bị kim đâm vào, ruột quặn lên, trong hậu môn như bị đao cắt từng khúc ra, lại tiếp tục bị giày vò đến huyết nhục mơ hồ.
Toàn thân hắn co quắp té ngã trên mặt đất, hai chân vô lực mở ra, khoác vào hai bên eo của nam nhân đang hành hạ mình, theo lực của hắn mà co rúm lay động.
Tại sao lại đau nhức như vậy, toàn thân như xé thành nhiều mảnh, nội tạng bị cắt đứt máu đen chaỷ ra? Là ta cầu khẩn thần linh, rốt cục cũng để ta nhận thống khổ thay Tiểu Kính sao? hắn lăng trì ta, đánh ta, làm thân thê ta đau đớn, giải thoát ta khỏi đau đớn thương tâm không ngừng. Sau khi đau đớn, Tiểu Kính có thể trở về, cậu ấy sẽ không chết, Lôi sẽ giống như trước kia yêu thương ta…Vậy thì hãy để cho thân ta bị tra tấn thật mạnh, càng thô bạo càng tốt, ta sẽ mau được gặp Tiểu Kính, Lôi…Tất cả sẽ giống như ngày xưa…Thô bạo tiếp đi, đến đây khiến ta đau đớn, để đau đớn của ta trôi đi…
Hắn trong sự thống khổ lại bắt đầu cảm thấy một loạt khoái cảm vì bị làm nhục, thân thể mềm nhũi không phản ứng bắt đầu cử động, cảm giác đau đớn bên ngoài xuất hiện.
Lôi không biết mình làm trong bao lâu, anh chỉ cảm thấy hạ thể của mình do Trừng cử động mà càng ngày càng bị bao lấy chặt chẽ. Toàn thân hắn căng như dây thừng, động tác bỗng nhiên gia tăng.Trải qua một hồi mãnh liệt, anh rên lên một tiếng, bỗng nhiên động thân, lại đem hạ thể thật to cắm vảo nơi sâu nhất của Trừng, chất lỏng mãnh liệt bắn ra, lấp đầy nơi nhỏ hẹp đằng sau.
Anh thở từng hơi nặng nề, thần trí có chút thanh tỉnh, chậm rãi rút ra. Sau khi phát tiết hạ thể mềm đi, nhưng trong lúc rút ra lại phóng lớn, kêu gào đòi hỏi thêm một lần. Lôi cố ngăn dục vọng bản thân, xem xét thân thể Trừng đang phát run. Lúc này anh mới kinh hãi không thôi, trên thân cũng như đùi của Trừng nhuộm đầy máu tươi. Anh cẩn thận nâng Trừng mở hai chân ra, xem chỗ kín vừa bị anh thô bạo.
Cửa huyệt do bị tàn sát bừa bãi, căng lên co giật, máu tươi hòa cùng dịch thể đậm đặc chậm rãi chảy xuống đùi, chứng cứ phạm tộii khiến tội nhân nhìn cũng phải giật mình, lại như vừa lên án hành động hung ác.
Lôi vừa hối hận vừa ôm Trừng đam hôn mê lên trên giường, hôn đôi môi hắn đang khẽ nhếch lên, sờ lên thân thể đang run rẩy của hắn như trấn an, đau lòng và si mê ngắm nhìn Trừng.
Đường cong xinh đẹp tên thân thể Trừng, khuôn mặt tuấn tú, lại khiến cho hạ thể đang trong trạng thái hưng phấn nhanh chóng căng trướng đau nhức, lại muốn làm lần nữa, muốn rong ruổi trong cơ thể xinh đẹp kia, muốn cho hoa huyệt của hắn mút chặt phân thân của mình…Muốn cường bạo hắn, xé nát hắn, đem hắn nuốt vào, cùng mình làm một vĩnh viễn không chia lìa…
Thật sự là không bằng súc sinh!!! Lôi mắng nhiếc bản thân, nhưng không có tác dụng, lửa tình hay nhanh chóng bùng lên. Anh nhìn thấy Trừng dần tình táo, mắt đen sáng như sao đang ai oán nhìn anh, lông mi thật dài bị nước mắt thấm ướt, toàn thân yếu ớt, khí tức mê người, như hấp dẫn người khác đến để yêu thương hắn, xé nát hắn…
Lôi biết mình bị biểu cảm này củaTrừng mê hoặc không kìm hãm được, nhất định phải phát tiết.
Anh cầm lấy một cái gối, đặt dưới cổ Trừng, giúp hắn có thể thấy thoải mái dễ chịu. Một chân quỳ trên giường, một chân để ngang đầu Trừng, đem hạ thể to lớn vương đầy dịch thể và máu ra trước mặt Trừng, nói thật ôn nhu:” Bảo bối, ngậm lấy nó đi. Đến, há miệng ra…Đúng, cứ như vậy.”
Trừng ngoan ngoãn há miệng, lại để cho Lôi nhét hạ thể dích máu cùng tính dịch chậm rãi vào trong miệng mình.
Hạ thể Lôi quá lớn, Trừng không có cách nào ngậm hết, hít thở khó khăn, không biết làm sao cho đúng.
“Đến, đưa lưỡi ra, liếm sạch nó…Đúng, liếm sạch tất cả, a! Ah! Giỏi quá! Trừng cậu là giỏi nhất…” Lôi hơi lui thân về sau một chút, hướng dẫn Trừng cử động, h…Thật là quá đã kích thích!
Trừng nhìn vật to lớn có đầy gân xanh đang ở trước mắt mình, đưa ra chiếc lưỡi đỏ hồng, tỉ mỉ liếm hết tất cả chất lỏng dính lên nó. Hắn hơi dừng lại, nghiêng đầu, dọc một đường đi xuống, lấy lưỡi liếm lên hai quá cầu, cũng liếm sách sẽ, lại trượt xuống đùi thu lấy toàn bộ máu cùng dịch, đưa mắt lên nhìn người đàn ông kia.
Lôi thở dồn dập phì phò, nhìn mỗi động tác của Trừng, hãm sâu vào trong dục vọng, không thể tự kiềm chế. Anh ra hiệu cho Trừng há mồm một lần nữa, lập tức nhét hạ thể nhét vào trong miệng, đâm vào tận yết hầu hắn, để hắn ngậm lấy cực đại của mình. Lôi dừng lại, để cho Trừng thích ứng một chút, mà không thể ngừng co giật ở trong miệng hắn. Trừng không biết làm thế nào, miệng bị bịt kín không một kẽ hở, mặt đều bị đám lông cọ lên, môi áp lên phần thịt. Hắn cảm thấy không thở được, yết hầu bị chặn lại, nước mắt bắt đầu chảy ra. Hắn muốn lắc đầu, lấy một chút khẽ hở, nhưng hai cánh tay Lôi đặt trên đầu hắn, khiến hắn không cách nào cử động.
Tốc độ Lôi nhanh hơn, cảm thụ lạc thú mà yết hầu Trừng chèn ép mang đến. Hô hấp ngày càng nặng nề, tốc độ ngày càng tăng, ấn đầu xuống, mối một tế bào trên người đều chìm vào khoái cảm. Thật vất vả, Lôi rốt cục cũng ở trong miệng Trừng bộc phát. Anh muốn rút nhanh ra, có thể vẫn kịp, nhìn miệng Trừng đầy dịch, hai mắt mê man, Lôi vội đem người hắn lật lại, khẽ nói: “Ngoan, cậu nhổ ra đi! Không cần nuốt!” Trừng nghe lời, phun ra toàn bộ chất lỏng trong miệng.
Ôm Trừng vào ngực chặt chẽ, Lôi để hai tay của hắn ôm lấy mình, vuốt ve làn da bòng loáng, một đường cung dọc theo sống lưng đi xuống, xoa nhẹ bờ mông mềm mượt của Trừng, vừa trượt xuống, Trừng lại có phản ứng. Tháp giọng nói nhỏ bên tai Trừng:
“Cậu có cảm giác sao? Thích không? Tôi làm cậu đau đúng không? Lần sau tôi sẽ chuản bị tốt, sẽ không làm đau cậu.”
Trừng vòng tay qua cổ Lôi, nhìn khuôn mặt anh tuán trước mắt, cảm thấy rất an tâm, rất thân thiết. Lôi cúi xuống, hôn lấy môi còn sót chút dịch của Trừng, mút lấy lưỡi của hắn, hai người trao đổi nước bọt, nhấm nháp dịch của chính mình…Hôn dần dần kịch liệt, thân thể lại ma sát dây dưa.
Trừng cảm thấy chưa đủ rên nhẹ, hắn muốn cảm giắc vuốt ve mà tàn bạo, để cho đầu óc hắn trống rỗng, không còn nhớ đến cảnh tượng khủng bố đó. Hắn cảm thấy hắn bị tra tấn như vậy tim không còn cảm thấy đau đớn, tất cả đều trở nên tốt hơn.
Hắn giãy dụa thân thể, càng muốn thì tiếng rên càng nhiều, mồ hôi toát ra, cầm lấy cánh tay Lôi mà nói:
“Tôi, tôi còn muốn…Giống như vữa nãy…! Tiếp tục khiến tôi đau đớn…tiếp tục để tôi chảy máu…tôi xin anh…”
Lôi kinh ngạc nhìn Trừng, bản tính giống như khát máu của anh, lại bị dục vọng khơi mào một lần nữa. Anh bỗng chốc đem Trừng xoay ngược lại, để cho hắn nằm sấp lên giường, cánh tay nâng cao lên, vạch mông hắn rộng ra, lại để cho bộ phận kia lộ ra trước mắt.
Nụ hoa vừa mới bị tra tấn thô bạo, còn chảy máu, mê mị đóng mở. Trong cơ thể Trừng vẫn còn dịch của anh, chảy ra sáng bóng, như chờ anh tới đùa giỡn lần nữa…
Lôi không nói hai lời, toàn lực đem hạ thể nóng rực kia cắm vào nụ hoa vẫn còn khép chặt, nhìn nó lần nữa bị xe rách, tận hưởng tiếng kêu thảm thiết của Trừng.
Trừng gào khóc, ở dưới dãy dụa, khóc không thành tiếng nói: “Đau, đau quá…thật đau…” Lôi là cảm giác sung sướng trong mơ từ lâu. Toàn thân Lôi hưng phấn, không để ý Trừng thống khổ, cầu xin, mãnh liệt rút ra đâm vào đằng sau Trừng, khiến nó hoàn toàn bật tung, máu tươi chày ròng ròng.
Cơ thể Trừng bỗng chốc kéo căng, há to miệng kêu, mà lại ở trong đau đớn tìm thấy một chút khoan khoái, hắn hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm ngược đãi.
“Đâm chết tôi đi… cứ thế mà đâm tôi chết đi.” Hắn kêu loạn xạ, ở một lần cơ thể cử động lại phát ra tiếng rên rỉ. Tiếng rên rỉ bất lực này càng làm cho tính bạo ngược trong Lôi tăng thêm, anh càng thêm hung hãn cứng rắn tiến công vào nơi mềm mại của Trừng. Anh mãnh liệt tiến công, làm cho khoái cảm thích ngược của Trừng tăng vọt, toàn thân bắt đầu nóng ran, chỉ muốn bản thân bị đối xử thô bạo, như thế sẽ đạt được khoái cảm càng lớn.
“Như thế này? Thích bị thế này sao? A? Nói đi thích bị tôi làm đến khóc lóc nói loạn như này?” Lôi một bên tiếp tục đâm loạn trong Trừng, một bên thô lỗ nói.
“A..a..! “ Trừng bị Lôi xỏ xuyên vào, kìm không được mà hét lên:” Thích! Tôi thích bị như vậy! Anh làm chết tôi, làm chết tôi… dùng sức mà đâm chết tôi! Giết tôi!”
Lý trí Lôi bị lời nói của Trừng kịch thích mà biến mất sạch sẽ, anh kéo Trừng lên, để cho hắn mở rộng hai chân ngồi lên đùi mình, hạ thận nóng bỏng hung ác cắm sâu, dốc sức liều mạng mà làm. Cái tư thế này, hắn có thể đi vào thất sâu, ma sát với Trừng chặt chẽ không kẽ hở mà thăm dò nơi ấy, cảm thụ Trừng bị khoái cảm bao trùm, cũng cảm nhận được máu chảy xuống đùi hắn.
Toàn thân Trừng bị lắc lư đứng không nổi, tê liệt mà ngã xuống trước ngực Lôi. Hắn chỉ cảm thấy mình bị đâm xuyên người rồi, hắn nói năng lộn xộn:
“Ah..ah! Đau! Không! Thật đau…đừng ngừng! Cứ như vậy, cứ như vậy! Làm thật mạnh!” Lôi đâm một cái thật sau, khiến hắn nghẹo ngào hét: “Ah..ah..ah! Đâm chết tôi! Ah..ah..ah..Đau quá…! Đau! Đừng có ngừng! Tiếp tục mạnh lên! Làm chết tôi!” Lôi ôm lấy mặt Trừng, vịn xuống mà hôn, còn dùng tay miết lấy điểm đỏ trước ngực. Trừng toàn thân cao thấp bị đùa giỡn mà hưng phấn, hắn càng phát ra tiếng rên rỉ mất hồn.
Hạ thể lúc nãy rút ra mềm nhũn đã sớm căng trướng, hiện giờ ở nơi tình ái máu me tàn bạo mà có được sung sướng. Trừng vô ý thức mà dùng tay cầm lấy hạ thể mình, theo động tác đâm vào của Lôi mà của động.Trước sau đều động, lại khiến hắn điên cuồng rên rỉ.
Trong tiếng thét chói tai, hạ thể hắn điên cuồng phun dịch, phía sau điên cuồng co rút, để Lôi cùng bản thân đạt đến đỉnh của dục vọng.
Tác giả :
Ninh Mông Hỏa Diệm