Đấu Y
Chương 373: Thu nhận
Một tiếng đại ca, một tiếng tam đệ, sau đó Hồng Chiến liền kéo Lâm Khiếu Đường tới một gian phòng trong Hiên Viên Tông nghỉ tạm.
Nhìn Hồng Chiến, Lâm Khiếu Đường không khỏi nhớ tới ngày trước cũng tại Hiên Viên quốc có nhận thức qua một vị đại ca khác là Lâm Liệt, cũng chính là phụ thân của Uyển nhi. Tựa hồ trên thân của nhưng người luyện võ đỉnh cao này đều tản mát ra một loại khí thế vạn trượng hào hùng.
Nếu Lâm Liệt còn sống, lúc này đây ba người kết bái, vẫn như cũ là mình nhỏ nhất, cái danh tam đệ này thật đúng là hợp với mình, đáng tiếc là anh hùng khí đoản, Lâm Liệt đã hồn về tây thiên, thực là đáng tiếc.
Lâm Khiếu Đường đang cân nhắc, nghĩ lại cần phải đem chuyện tình Thiên Cực lão nhân nói ra, liền nhân tiện nói:
"Đại ca, đệ có chuyện muốn nói cho huynh biết!"
"Tam đệ cứ nói!"
Hồng Chiến tỏ rõ bộ dáng chăm chú lắng nghe nói.
Lâm Khiếu Đường chỉ đơn giản đem chuyện tình hơn một tháng qua mình làm sao lẻn vào Hiên Viên Tông, làm sao tìm kiếm được gian tế, cùng với việc giết Thiên Cực lão nhân sau đó giả dạng ngụy trang làm sao tất tật đều nói hết ra.
Hồng Chiến vừa nghe vừa liên tục gật đầu, cuối cùng mới bừng tỉnh nói:
"Thảo nào một tháng liền bên phía các thám tử lại không nhận được tin tức Thiên Cực lão nhân, nguyên lai Thiên Cực lão nhân chân chính đã chết, tam đệ, ngươi đúng là phúc tinh của Hiên Viên Tông, nếu không phải trước đó ngươi đem Thiên Cực lão nhân giết đi, sau lại ngụy trang nhập cốc làm náo loạn kế hoạch tấn công của Đại Hạ quốc, vậy thì lần này bị tập kích, bản phái hẳn là gặp khó khăn lớn. Bất quá Tam đệ vì sao đối với bản phái lại quan tâm như vậy? Trong giới tu luyện rất coi trọng tâm tư, coi như là đại ca ta cũng sẽ không tùy tâm mà vì môn phái khác xuất đầu lộ diện như vậy!"
"Đại ca, thực không dám dấu diếm, đệ nguyên vốn là người Hiên Viên quốc, ngày trước xác thực là đệ tử nhập môn Cự Kiếm sơn trang, sau lúc phát sinh chiến sự, đệ gặp phải tao ngộ bị cao nhân bắt đi Minh Tây đại lục. Sau đó trải qua thiên tâm vạn khổ vượt qua đại dương mới trở lại Kỳ Đông, sau đó vẫn một mình qua lại trong Nam Xuyên Giới."
Lâm Khiếu Đường thành thật nói.
Hồng Chiến lúc này mới hiểu ra:
"Nói như vậy tam đệ kỳ thực là người Hiên Viên chúng ta?"
Lâm Khiếu Đường gật đầu:
"Có thể nói là như thế, dù sao cũng là cùng một gốc mà ra!"
"Ha ha ha, rất tốt, rất tốt!"
Hồng Chiến đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to nói:
"Tam đệ, đã như vậy hãy ở lại Hiên Viên Tông, trợ giúp Hiên Viên Tông vượt qua cửa ải khó khăn này, dĩ nhiên với tu vi hôm nay của đệ, tiền đồ ngày sau phải nói là vô lượng, tài nguyên môn phái chỉ cần ngươi muốn là có thể hưởng dụng, đại ca ta sẽ tận lực đáp ứng, hơn nữa Tam đệ ngươi nhiều lần lập được kỳ công, đảm nhiệm vị trí đệ tử đại nguyên lão Hiên Viên Tông hẳn là không vấn đề."
Ánh mắt Lâm Khiếu Đường khẽ nhúc nhích, cũng chối từ nói:
"Đa tạ ý tốt của đại ca, tiểu đệ xin tâm lĩnh, Hiên Viên Tông là gốc rễ của đệ, đệ vĩnh viễn sẽ không quên, Hiên Viên Tông gặp nạn đệ sẽ toàn lực mà ứng phó, bất quá đệ hôm nay đã là nguyên lão Thiên Hà Tông, dù sao thì cũng phải để ý chút mặt mũi môn phái, mong đại ca hiểu cho."
Trong hai mắt Hồng Chiến hiện lên một tia thất vọng, bất quá rất nhanh liền khôi phục thái độ bình thường, đối với quyết định của Lâm Khiếu Đường lại rất tán thưởng, thoải mái nói:
"Thật ra đại ca cũng chẳng ép buộc, nếu Tam đệ đã có dự tính, đại ca sẽ không nói thêm gì nữa."
Hai người lại nhàn nhã đàm thoại thêm hồi lâu rồi nói lời giã từ, lúc này tình thế gấp gáp, tự nhiên không có thời gian mà nâng cốc chúc mừng, nếu là bình thường Hồng Chiến nhất định phải hướng toàn bộ tông phái tuyên bố chính mình cùng Lâm Khiếu Đường kết giao huynh đệ, tiếp đó sẽ mời Lâm Khiếu Đường đến chính động phủ của mình mà hàn huyên, bất quá lúc này quả thật không phải thời gian nói chuyện.
Lâm Khiếu Đường cùng Hồng Chiến phân ly, sau đó hắn cũng không có ly khai Hiên Viên Tông ngay lập tức mà lại đi tới động phủ của Thiên Cực lão nhân lúc trước, ở đây còn có một số vật phẩm cần lấy, mặt khác trong động phủ vẫn còn hơn mười vị nữ tu, Lâm Khiếu Đường cũng có chút lo lắng, không biết Đại Hạ quốc tập kích có hay không liên lụy đến các nàng.
Đến trước động phủ, Lâm Khiếu Đường liền cảm giác được nguyên khí kết trận bốn phía vô cùng cường liệt, toàn bộ động phủ bị mấy tầng phòng ngự kết trận bao vây.
Trên người Lâm Khiếu Đường có tất cả bảo bối của Thiên Cực lão nhân, mấy tầng kết trận này tự nhiên không thể ngăn cản hắn, liền trực tiếp bay vào.
Lâm Khiếu Đường hạ xuống một mảnh đất trống phía trước động phủ, tiếp đó mấy đạo hào quang liền phóng tới.
Phanh phanh...
Mấy đoàn quang mang này tới trước người Lâm Khiếu Đường liền tự bạo tạc, bất quá chúng cũng không thể làm tổn thương chân khí hộ thể của Lâm Khiếu Đường.
Công kích qua đi, Lâm Khiếu Đường đang muốn truyền âm vào thì một bóng hình màu trắng cũng từ trong động phủ bay ra.
Tố Tố vô cùng kích động chạy ra đón đường, mang theo cả một tia nức nở nói:
"Tiền bối, ngươi đã trở về!"
Lâm Khiếu Đường nhìn Tố Tố, trong lòng không khỏi thở dài, con đường tu luyện này thật không dễ đi, đối với nữ tu lại càng thêm phần gian nan, đối với những người tư chất tầm thường thế này mà nói, sống tại tu luyện giới cũng chỉ là chịu khổ mà thôi.
Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng gật đầu liền trực tiếp tiến vào trong động, chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ công đã thấy quay ra.
Lúc này dải đất phía trước động phủ, toàn bộ trên mười vị nữ tu đều đã xuất hiện, toàn bộ quỳ trên mặt đất, dùng một loại ánh mắt chờ đợi nhìn người thanh niên.
Lâm Khiếu Đường ngạc nhiên nhìn hơn mười nữ tu, vẻ khó hiểu nói:
"Các ngươi đang làm cái gì vậy?"
Tố Tố quỳ gối đầu tiên, khẩn thiết nói:
"Tố Tố cùng các vị tỷ muội trước lúc tiền bối ly khai cũng đã cùng nhau thương lượng qua, chúng ta nguyện ý sau này đi theo tiền bối, mong rằng tiền bối thu lưu chúng ta!"
"Trước đứng lên đã rồi nói!"
Lâm Khiếu Đường có chút bất mãn.
Trên mặt Tố Tố lộ vẻ cầu khẩn nhìn Lâm Khiếu Đường:
"Dù phải làm bất kỳ điều gì chúng ta cũng đều nguyện ý, chỉ cầu tiền bối thu lưu chúng ta mà thôi!"
Lâm Khiếu Đường nào có tâm lý chuẩn bị, huống hồ hắn cũng không hề có tâm nguyện thu nạp những thiếu nữ này, về phần cái gì là nô tỳ, hắn căn bản là không cần, tuy rằng trong lòng đối với các thiếu nữ cùng có chút đồng tình, nhưng thấy các nàng quỳ xuống đất hình như còn mang chút uy hiếp, trong lòng ngược lại hơi bốc hỏa, hừ lạnh một tiếng nói:
"Hừ, các ngươi làm như vậy, có phải là muốn uy hiếp ta không? Có tin hay không ta đem toàn bộ tu vi các ngươi phá bỏ, quay lại làm phàm nhân?"
Các nữ tu mỗi người một vẻ mặt, cũng không biết làm thế nào cho phải.
Tố Tố khẽ cắn môi dưới hướng mặt lên, nhìn thẳng Lâm Khiếu Đường nói:
"Thần tiên ca ca, có nhớ kỹ tám mươi năm trước, ngoại thành Tân La có một nữ trị liệu sư hay không?"
Trước mặt Lâm Khiếu Đường lúc này, Tố Tố vốn nhu nhược ngoan hiền lại biểu hiện ra đầy khí thế, cũng đủ làm cho Lâm Khiếu Đường nao nao, một tiếng thần tiên ca ca cực kỳ ấu trĩ, rơi vào trong tai Lâm Khiếu Đường làm hắn nhớ lại rất nhiều sự tình từ nhiều năm trước.
Ngoại thành Tân La? Nữ trị liệu sư? Ánh mắt Lâm Khiếu Đường hơi lóe lên, hẳn chính là lần cuối cùng hắn đứng trên mảnh đất Hiên Viên quốc, trận chiến ấy làm sao mà quên được.
Lâm Khiếu Đường lần đầu tiên đánh giá lại Tố Tố một cách cẩn thận. Dần dần thân ảnh nữ tử trước mặt cùng với một bóng dáng trong trí nhớ cũng mơ hồ có một vài tia trùng hợp, tuy rằng còn không có rõ ràng lắm, nhưng ít ra cũng còn chút ít ấn tượng.
"Ngươi, ngươi chính là nữ trị liệu sư kia hay sao?"
Lâm Khiếu Đường ngập ngừng nói, nữ tử trước mặt bất quá chỉ có tu vi sư giai trung kỳ, tự nhiên ngày trước chỉ có sĩ giai mà thôi, đã qua bao nhiêu năm, với bậc tu vi này làm sao vẫn có thể duy trì dung mạo như vậy được?
"Đúng vậy!"
Tố Tố gật đầu rất khẳng định nói.
"Vậy ngươi vì sao hiện tại ngươi mới nhận ra ta?"
Lâm Khiếu Đường kỳ quái hỏi, trước đây tuy là vẫn ngụy trang thành Thiên Cực lão nhân, nhưng trước mặt Tố Tố cũng có vài lần dùng khuôn mặt thật mà xuất hiện.
"Tố Tố chỉ là một nữ tử, tu vi bình thường, từ trước đến nay nữ tu trong luyện giới vẫn bị tu luyện giả cao cấp coi như công cụ sử dụng, càng nhiều lần bị coi như lễ vật đổi tới đổi lui, nếu là nghe lời thì coi như còn tốt một chút, còn nếu tỏ ra bất mãn rất có khả năng là bị cho ăn nghiêm phạt, thời gian lâu dần, Tố Tố đối mặt với tu luyện giả cao cấp không tự chủ được sinh ra cảm giác sợ hãi. Ngày ấy tiền bối hiện thân, Tố Tố cũng không có dám nhìn kỹ, sau này vài lần vội vã thoáng nhìn Tố Tố mới khắc trong tâm khảm, nhiều năm về trước tiền bối đã dành cho Tố Tố ấn tượng cực kỳ sâu sắc, đặc biệt là tùy ý vũ động một loạt kim thủ, một lần tiền bối vô ý để lộ ra một kim thủ như vậy, vừa may bị Tố Tố nhìn thấy, khi đó Tố Tố hầu như đã có thể xác định tiền bối chính thị là thần tiên ca ca năm đó!"
Tố Tố thành khẩn nói, hai mắt cũng dũng cảm nhìn Lâm Khiếu Đường.
"Với tu vi của ngươi sao nhiều năm như vậy mà vẫn giữ được dung mạo thiếu nữ như xưa?"
Lâm Khiếu Đường khó hiểu hỏi tiếp.
Ánh mắt Tố Tố hơi do dự, trầm mặc hồi lâu rồi mới nói:
"Bản nguyên của Tố Tố chính là thủy thuộc tính, người mang thủy thuộc tính so với tu luyện giả thuộc tính khác có thể bảo trì thanh xuân tương đối dễ dàng, hơn nữa cũng một phần nguyên nhân là do thể chất của Tố Tố."
"Chỉ là lý do này?"
Lâm Khiếu Đường nhìn ra Tố Tố còn có điểm chần chờ liền truy hỏi.
Tố Tố nhẹ nhàng lắc đầu nói:
"Không phải, tất cả những nguyên nhân đó chỉ là một phần rất nhỏ, chủ yếu là do tác dụng của Thiên Cực ma công."
Hai mắt Lâm Khiếu Đường lóe ra quang hoa, chợt nói:
"Ngày đó Thiên Cực lão nhi là cao thủ linh hồn giai, hắn còn không tu luyện được, ngươi tại sao có thể tu luyện?"
Tố Tố vội nói:
"Tố Tố đối với tất cả pháp quyết lẫn kỹ nghệ trị liệu đều có năng lực lĩnh ngộ rất cao, Thiên Cực lão nhân từng đem Thiên Cực ma công cho Tố Tố xem qua, lúc đó Thiên Cực lão nhân cũng chỉ là kiểm tra thử xem thái độ thế nào, đáng tiếc Tố Tố căn bản không thể hiểu thấu đáo những ảo diệu trong đó, bất quá Tố Tố cũng đã nhìn hiểu một chút phương pháp trị liệu bên trong, sau đó chính mình lại lén tu luyện, gần năm mươi năm qua vẫn kiên trì không dứt, Thiên Cực lão nhân cũng không biết tuổi tác thực của Tố Tố nên cũng không nghi ngờ."
"Thiên Cực ma công này có thật thần kỳ như vậy hay không?"
Lâm Khiếu Đường quan sát Tố Tố một lần nữa, tu vi của nàng xác thực chỉ có sư giai trung kỳ.
Tố Tố bị Lâm Khiếu Đường nhìn kỹ, trong lòng có chút sợ hãi liền cẩn thận nói:
"Tiền bối, hơn mười tỷ muội chúng ta, số phận người nào cũng lênh đênh, thầm nghĩ phụ thuộc vào một vị cao nhân mà an tâm tu luyện, cũng không còn tâm nguyện nào hơn."
Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên nghĩ đến điều kiện nhận người của Thiên Hà Tông cũng không cao lắm. Đem những nữ tu có tính cách dịu dàng ngoan ngoãn này an bài cũng không tồi. Động phủ lâu ngày không có người ở cũng sẽ ảnh hưởng đến việc khí nguyên ngưng tụ, mặt khác mấy gian thạch thất luyện bảo cũng cần có người quét tước.
"Đứng lên đi, động phủ của ta cũng chưa có người chăm nom, các ngươi có thể cùng đến đó."
Lâm Khiếu Đường miễn cưỡng nói, đối với việc thu nhận nhiều nữ tu như vậy thật cũng không có nhiều tình nguyện.
Chúng nữ tu vẫn quỳ thẳng dưới đất lúc này mới ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ, có thể được một vị cao thủ linh hồn giai che chở, chính là một hạnh phúc lớn nhất a, đám tu luyện giả bị vây tại hạ tầng hầu như đều có cảnh ngộ rất nghèo túng, nữ tu so với nam tu lại càng thêm bi ai, thậm chí qua tay nhiều người làm đồ chơi cho họ, cho dù là ở trong các môn phái cũng đồng dạng như vậy, các nguyên lão trong môn phái không vì những chuyện vặt vãnh như vậy mà phải suy nghĩ nhiều. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Vẫn còn quỳ làm gì nữa? Hay còn muốn ta bước từng bước đỡ các ngươi đứng lên hay sao?"
Lâm Khiếu Đường tức giận nói, lúc này hắn vẫn còn nghĩ là mình bị bức hiếp mà đồng ý.
"Cảm tạ tiền bối, đại ân đại đức này chúng tỷ muội sẽ không bao giờ quên, nếu có việc gì cần phân phó, chỉ cần là việc chúng tỷ muội có thể làm đến tuyệt sẽ không hai lời."
Tố Tố kích động nói, đột nhiên tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, đang nói bỗng nhiên dừng lại, mặt đỏ lựng lên, lí nhí nói:
"Tiền bối nếu có cần..., chúng tỷ muội cũng sẽ đồng ý."
Thanh âm đến cuối cùng hầu như không còn nghe được nữa, Lâm Khiếu Đường đến lúc này cũng minh bạch ý tứ, vội ho một tiếng rồi nói:
"Chuyện kia không cần nhắc đến, hiện tại ta chính là nguyên lão Thiên Hà Tông, bởi vậy thu nhận các ngươi không phải ta mà là Thiên Hà Tông, chỉ bất quá các ngươi thuộc quyền điều hành của ta mà thôi, từ hôm nay trở đi các ngươi chính là đệ tử Thiên Hà Tông."
Các thiếu nữ vừa nghe lời này không hẹn mà cùng đồng loạt quỳ xuống, vui mừng nói:
"Sư phụ ở trên, xin nhận một lạy của đệ tử!"
Nhìn trận thế này, trong lòng Lâm Khiếu Đường không có lý do đột nhiên cảm thấy xấu hổ.
Tác giả :
Mộc Thang