Đấu Y
Chương 246: Thực sự không phải cố ý
Thành phần trong độc nguyên lực này cực kỳ hỗn tạp, tùy tiện một loại cũng có thể làm cho một tu luyện giả cao cấp mất mạng trong nháy mắt, đại sư giai cũng không thể tránh được trọng thương, tổn hao rất nhiều nguyên khí.
Coi như là cao thủ linh hồn giai và vào giữa đám sương mù độc nguyên lực này cũng ăn không tiêu, không có tám mười năm căn bản không thể bức được toàn bộ độc lực ra ngoài cơ thể.
Trên thực tế, thông đạo này có hệ thống phòng ngự so với "tử linh trận" bên ngoài còn mạnh hơn rất nhiều, chỉ là "tử linh trận" thuộc về loại hình phòng ngự có hình dạng nhất định, liếc mắt nhìn nhìn ra mánh khóe, còn chỗ thông đạo này hoàn toàn là độc nguyên lực, căn bản không có ai nhìn ra sự uy hiếp, khi người xâm nhập cảm giác được thì rất có thể bản thân đã trúng độc rồi.
Lâm Khiếu Đường âm thầm cảm thấy may mắn khi bản thân có năng lực bách độc bất xâm, bằng không còn chưa tiến được vào đã chết từ lâu.
Thông đạo khá dài, Lâm Khiếu Đường đi hơn trăm trượng mới nhìn thấy đầu bên kia, cũng là một gian thạch ốc (nhà đá) rất khác biệt, trong thạch ốc chỉ bày đặt mấy thạch thai (bệ bằng đá, thường dùng để bày đặt đồ vật), mặt trên cái gì cũng không có.
Thế nhưng từ một số vết tích còn sót lại trên mặt thạch thai đánh bóng kia có thể thấy được trên đó đã từng được bày đặt một số vật phẩm, còn về phần vật phẩm đó là cái gì thì không thể biết được rồi.
Lâm Khiếu Đường thầm giật mình, ở đây hiển nhiên đã từng có người đến viếng thăm, hơn nữa còn quét sạch tất cả những thứ tốt, rốt cuộc là ai có được năng lực lớn đến mực có thể bình yên đi qua được thông đạo tràn đầy độc nguyên lực vừa rồi đây?
Thể chất của Lâm Khiếu Đường hôm nay hoàn toàn là do nhiều phương diện nhân tốt tập hợp mà thành, có kỳ ngộ có trùng hợp, sợ là vạn năm cũng khó xuất hiện một trường hợp, bởi vậy đối với người đi trước đến viếng thăm, Lâm Khiếu Đường lộ vẻ hiếu kỳ, nghĩ đến vị tổ tiên này rất có thể là người giống như mình.
Trong gian thạch ốc này cái gì cũng không có, Lâm Khiếu Đường không có lý do gì để tiếp tục lưu lại, trong gian thạch ốc có một cầu thang để di xuống, Lâm Khiếu Đường cẩn thận dò xét một phen, sau khi không phát hiện có nguy hiểm gì mới chậm rãi đi xuống.
Đây chính là một thông đạo sâu thẳm, nơi này tựa hồ như không có bất cứ cơ quan, pháp trận, hay thủ đoan phòng ngự nào, bất quá Lâm Khiếu Đường vẫn tiểu tâm đề phòng, ai có thể biết được có hay không đột nhiên nhảy ra một thứ gì đó, hoặc có thể an trí một pháp trận quỷ dị.
Phía dưới thông đạo rất tối, bất quá cũng không lâu lắm, đầu cuối cùng có tia sáng, Lâm Khiếu Đường hơi tăng tốc độ bước tiến, vừa đi ra khỏi thông đạo, xung quanh nhất thời mở rộng snasg ngời, phảng phất giống như tiến vào một thế ngoại đào viên.
Ở đây còn trong mộ tháp hay không? Lâm Khiếu Đường có chút hoài nghi, rõ ràng chính là một mảnh thiên địa hoàn toàn khác.
Có hoa có cỏ có cây, thậm chí còn có một số động vật qua lại, bất quá vẫn như cũ nơi này hiển nhiên là một thế giới bị phong bế, giống như là một hoa viên trong thế giới.
Lâm Khiếu Đường cảm ứng bốn phái xung quanh, vẫn không phát hiện ra tung tích truyền tống trận, ngay khi Lâm Khiếu Đường chuẩn bị thu hồi nguyên thức, bỗng nhiên cảm ứng được một cỗ nguyên khí cường liệt.
Nơi này có người? Lâm Khiếu Đường đột nhiên cả kinh, lập tức vận chuyển vô tung quyết, lẻn vào bụi cây, hướng về phía cỗ nguyên lực phát ra đi tới, rất nhanh hắn nghe được âm thanh nước chảy cực kỳ tươi mát.
Hiện tại, Lâm Khiếu Đường sớm đã luyện thành vô tung quyết tầng cao nhất, vô luận là cao thủ có tu vi thâm hậu đến đâu đi nữa, muốn dưới trường hợp hắn tận lực ẩn dấu khí tức của mình và phát hiện ra tung tích của hắn, đều là một chuyện vô cùng khó khăn.
Tiếng nước chảy ngày càng lớn hơn, mơ hồ còn có thanh âm đùa nước, đẩy lùm cây ra, Lâm Khiếu Đường vô cùng ngạc nhiên nhìn thác nước phía trước.
Dưới thác nước xuất hiện một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân cùng một sinh vật nào đó chơi đùa trong nước, thiếu nữ hoàn toàn xích lõa, hai luồng nhũ phong trắng muốt trong lước lập lờ lên xuống.
Lâm Khiếu Đường thế nào cũng không nghĩ ra địa phương này lại có người tồn tại, càng không nghĩ ra có người ở chỗ này tắm rửa.
Sinh vật trong nước chỉ là một con cá heo, chỉ là toàn bộ cơ thể màu tuyết trắng, thể tích so với cá heo bình thường nhỏ hơn nhiều, đại khái chỉ bằng một nửa, cá heo màu trắng hưng phấn nhảy tung tăng, bay ra khỏi mặt nước đến hơn ba trượng, thiếu nữ cũng bay vọt ra theo.
Thân thể trắng muốt như ngọc nhất thời lộ hẳn ra ngoài không khí, Lâm Khiếu Đường hơi thất thần, thân thể hoàn mỹ như thế này chỉ sợ là Uyển nhi và Tô Thiến Thiến cũng phải kém hơn một chút, thiếu nữ này có mái tóc đen, mắt đen, dung mạo tinh xảo trong sáng, hẳn là người của Kỳ Đông đại lục.
Trong thế gian này thế nào lại có một thiên địa hoàn mỹ đến như vậy? Lâm Khiếu Đường không khỏi cảm thán.
Dươi sự thất thần, cánh tay của Lâm Khiếu Đường hơi hơi buông lỏng ra, chỉ là hơi buông lỏng này làm cho thần sắc của thiếu nữ đại biến, yêu kiều quát lên một tiếng:
- Ai?
Lâm Khiếu Đường vội vàng thu tay lại, lập tức ẩn nấp, đối với vô tung quyết, Lâm Khiếu Đường có lòng tin tuyệt đối, hẳn là nàng không thể phát hiện ra được.
Thế nhưng động tác tiếp theo của thiếu nữ, nhất thời làm cho trong lòng Lâm Khiếu Đường lạnh lẽo, đôi mắt đẹp của thiếu nữ nhìn chằm chằm vào bụi cây mà Lâm Khiếu Đường đang ẩn nấp, phảng phất giống như nàng có thể thấu thị vậy.
Bàn tay nhỏ của thiếu nữ vung lên, một đóa thủy hoa chuẩn xác bắn thảng vào Lâm Khiếu Đường đang ẩn nấp, cảm giác được đóa thủy hoa này rất nguy hiểm, Lâm Khiếu Đường đành phải buông tha ẩn nấp nhảy lên cao tránh né.
Oanh, chỗ Lâm Khiếu Đường vừa ẩn nấp lập tức bạo tạc thành một hố to đường kính tới mấy trượng.
Tu vi của thiếu nữ này cực cao, sau lưng Lâm Khiếu Đường bốc lên một thân mồ hôi lạnh, thiếu nữ chí ít cũng có tu vi linh hồn giai trung kỳ.
Thiếu nữ nhìn thấy trong lùm cây thực sự có người, lại còn là một nam nhân, nhất thời kiều nộ không gì sánh được, lớn tiếng quát lên:
- Dâm tặc lớn mật, dám nhìn lén bản cô nương tắm rửa, ta xem người không muốn sống nữa rồi.
Lâm Khiếu Đường chính là kẻ câm ăn hoàng liên, trong lòng khóc thét, ta dù muốn nhìn lén cũng không muốn đến loại địa phương này nhìn lén, nhưng theo tình thế hiện tại, muốn nói rõ cũng khó.
Lâm Khiếu Đường đơn giản ngậm miệng không nói, nhìn quanh bốn phía tìm kiếm lối ra, nếu như ở đây có một thông đạo khác, nói không chừng có thể trực tiếp thông đến tầng sau cũng nên.
Thiếu nữ nhìn thấy gã thanh niên quỷ ủy nhạc nhạc này cứ như không có việc gì hết nhìn đông lại nhìn tây, cục tức trong lòng lại một lần nữa thăng cấp, giơ tay lên, y phục bên bờ trong nháy mắt mặc vào thân thể, đem thân thể hoàn mỹ mềm mại che lại.
Nhìn thấy y phục của thiếu nữ, trong lòng Lâm Khiếu Đường nhất thời mọc lên một cỗ cảm giác thân thiết, y phục kia chính là y phục mà các nữ nhân trẻ tuổi Kỳ Đông đại lục thương mặc, thanh sam trù đoạn y, thiếu nữ mặc vào nhất thời phiêu dật duyên dáng, giống như tiên tử hạ phàm siêu phàm thoạt tục.
- Còn nhìn, đào cẩu nhãn của ngươi.
Thiếu nữ đang nói chuyện, thân hình dĩ nhiên đến trước mặt Lâm Khiếu Đường.
Lâm Khiếu Đường thất kinh, đây là loại tốc độ gì?
Đôi ngón tay thon dài cực kỳ xinh đẹp co lại như móc câu, mạnh mẽ hướng về phía con mắt của Lâm Khiếu Đường.
Phanh, một kim thủ to lớn chặn ngang che chắn trước mặt Lâm Khiếu Đường chừng ba tấc, cùng với hai ngón tay co thành móc câu của thiếu nữ va chạm một chỗ bộc phát ra âm thanh trầm muộn.
Thiếu nữ nao nao, biểu tình có vẻ rất ngoài ý muốn, nhưng đó gần như chỉ là phản ứng trong nháy mắt, công kích lần thứ hai xuất hiện, Lâm Khiếu Đường giơ tay ngăn cản.
Đối với công kích cận thân, sở học của Lâm Khiếu Đường cực kỳ phong phú, lại có đấu luyện làm phụ trợ, tự nhiên không cần sợ hãi.
Tốc độ tấn công của thiếu nữ càng dần càng nhanh, hai tay hầu như đã biến mất không thấy, chỉ nghe trong hư không vang lên thanh âm bị cắt nát.
Trên trán Lâm Khiếu Đường chảy mồ hôi lạnh, dần dần không bắt kịp tốc độ của thiếu nữ, cung may hắn có "trảo long thủ" phụ trợ, ngưng tụ ra ba "trảo long thủ", hơn nữa bản thân cũng có hai tay, mới miễn cưỡng bất phân thắng bại với thiếu nữ, mà tốc độ của đối phương vẫn còn đang tăng thêm, bộ dáng cực kỳ thành thạo.
Cứ tiếp tục như vậy, khẳng định là dây dưa không rõ, Lâm Khiếu Đường đành phải nói:
- Cô nương, tại hạ vô ý xông vào đây, tuyệt đối không có ý rình coi.
Thiếu nữ hừ lạnh một tiếng:
- Lén lút, còn nói không phải rình coi, ngày hôm nay bản cô nương nhất định phải đem đôi cẩu nhãn của ngươi đào ra.
Nhật, đây không phải là không chịu buông ta cho người ta hay sao, trong lòng Lâm Khiếu Đường thầm mắng mỏ, tốc độ tấn công của thiếu nữa lại tăng thêm trên diện rộng, Lâm Khiếu Đường lại ngưng tụ thêm ba "trảo long thủ" mới, tổng cộng với ba chiếc lúc đầu và hai tay tạo thành tám tay chống lại đối phương.
Lâm Khiếu Đường lần đầu tiên gặp phải năng lực cận chiến mạnh đến hư vậy, những đối thủ trước đây căn bản không thể so sánh với thiếu nữ này cũng may mấy đại vũ kỹ của Lâm Khiếu Đường đã đại thành, bằng không gặp phải đối thủ biến thái như vậy, chỉ sợ không kịp động đậy gì thì đã bị nàng ta đánh bại rồi.
Thiếu nữ cũng tràn đầy một bụng nghi hoặc, coi như là trước kia chống lại đại cao thủ nổi danh Minh Tây đại lục Áo Phỉ Khắc, bản thân dùng một tay cũng đủ ngang ngửa, thế nào mà hiện tại một tên dâm tặc cũng không thể thu phục được, vũ kỹ của dâm tặc này thực sự là rất quỷ dị.
Mãi cho đến khi Lâm Khiếu Đường ngưng tụ ra mười sáu "trảo long thủ", tốc độ tấn công của thiếu nữ mới có dấu hiệu không tăng thêm.
Thiếu nữ thấy cận chiến không thể thu phục được người này, quang hoa trong mắt chợt lóe lên, mạnh mẽ đẩy rời hai tay, song phương đối chưởng, thiếu nữ mượn lực lượng lùi lại mấy trượng, trên bàn tay trắng muốt lại chậm rãi hiện lên một đóa tử kim hoa.
Lâm Khiếu Đường gian nan nuốt một ngụm nước bọt, đóa tử kim hoa được ngưng tụ bằng nguyên lực kia so với trảo long thủ của bản thân có cùng một nguyên lí và công dụng, thế nhưng uy lực tựa hồ như cao hơn một chút, Lâm Khiếu Đường có thể cảm giác được điều này.
Tử kim hoa phóng tới, Lâm Khiếu Đường rút ngân tinh ra mạnh mẽ chém xuống, khi kiếm phong ngân tinh và tử kim hoa va chạm một chỗ tức thì oanh một tiếng, tử kim tiêu biến mũi nhọn đại hiện, một vòng bảo hộ từ trong trung tâm đóa hoa kéo dài ra, trong nháy mắt đem Lâm Khiếu Đường bao phủ bên trong.
Thiếu nữ lạnh lùng cười
- Dâm tặc chết dẫm, để xem lần này ngươi chạy đi đằng nào.
- Tất cả mọi người đều là đồng hương, hà tất phải đuổi cùng giết tận đây?
Một thanh âm nam tử yếu ớt vang lên phía sau thiếu nữ, thiếu nữ mạnh mẽ xoay người lại, chỉ thấy Lâm Khiếu Đường huyền phù cách nàng ba trượng, mặt hiện rõ vẻ bất đắc dĩ. Thiếu nữ kinh ngạc không gì sánh được, lại nhìn về phía tử kim hoa, thanh niên nam tử cầm kiếm bên trong dần dần mờ ảo rồi biến mất, chính là tàn ảnh.
Lúc này thiếu nữ mới hơi tỉnh táo lại, tuy rằng nộ quang trong mắt bắn ra bốn phía, thế nhưng trong lòng lại bình tĩnh không sóng, không có chút điểm thực lực tuyệt đối không thể xông vào đây, một thân tu vi của tiểu tử này thủy chung bảo trì tại sư giai tiêu chuẩn, hiển nhiên là tránh bình thường tiêu hao một cách vô vị, chí ít hắn cũng có tu vi đại sư giai, thậm chí cao hơn nữa.
- Là đồng hương, vậy thì bản cô nương nên dung túng cho đồ dâm tặc nhà ngươi ư?
Thiếu nữ nghiêm mặt nói.
Lâm Khiếu Đường bĩu môi:
- Thiên hạ nào có dâm tặc dám động tâm tư đến cô nương, đó không phải là muốn chết hay sao chứ? Ta đã nói, ta chỉ là trong lúc vô ý mà tiến nhập vào nơi này, căn bản không biết có người đang tắm rửa.
- Nhìn chính là nhìn, trừ phi tự ngươi đào con mắt của ngươi ra, bằng không tuyệt đối ta không để yên chuyện này đâu!
Thiếu nữ rất kiên quyết nói.
Trong lòng Lâm Khiếu Đường thầm thở dài, thiếu nữ này nhìn bề ngoài rất trẻ con nhưng dù sao đi nữa cũng có tu vi linh hồn giai, cao thủ như vậy mà sao không có đến nửa điểm phong phạm cao thủ. Tính toán quá chi li, trong lòng có chút căm tức, Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên xuất hiện cảm giác khi còn trẻ lại Lâm gia, khóe miệng hiện lên nét tiếu ý đanh đá
- Cùng lắm là ta cho ngươi xem lại là được rồi.
Khuôn mặt thiếu nữ nhất thời đỏ lên:
- Vô sỉ
Trên bầu trời không hiểu sao đột nhiên hạ xuống một cánh hoa phấn hồng, cán hoa càng lúc càng lớn, dần dần đem Lâm Khiếu Đường bao phủ.
Lại là quái chiêu này? Lâm Khiếu Đường vận chuyển nguyên lực toàn thân, tùy thời chuẩn bị chống lại công kích của đối phương, thế nhưng đột nhiên nhìn cánh hoa này, Lâm Khiếu Đường lại hiện lên cảm giác lực bất tòng tâm.
- Dâm tặc, ở tại Minh Tây đại lục này để cho ta xử dụng đến chiêu này, ngươi là người thứ nhất! Đi tìm chết đi!
Thiếu nữ lạnh lùng nói.
Vô số cánh hoa hiện lên dưới tiếng kêu của thiếu nữa chợt vũ lộng, không gian dưới hoa vũ nhất thời vặn vẹo.
Đã không có ngân tinh, Lâm Khiếu Đường chỉ có thể xử dụng trảo long thủ để chống đỡ cánh hoa tập kích, thế nhưng số lượng của cánh hoa thực sự quá nhiều, hơn nữa những cánh hoa này nhìn có vẻ như nhược nhưng tuyệt đối không kém hơn pháp bảo kinh khủng, trảo long thủ căn bản không làm gì được.
"Tham thị thú", một lần nữa Lâm Khiếu Đường vô cùng hoài niệm!
Con bài cuối cùng, nguyên sa, dưới sự khống chế của Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ trào ra, biến hóa thành các loại hình phòng ngự khác nhau quay xung quanh Lâm Khiếu Đường, sa thuẫn, sa tráo, đinh ốc thuẫn, hình thái nào hữu dụng đều được hiện lên.
Thế nhưng uy lực của những cánh hoa này thực sự rất lớn, với tu vi hiện nay của Lâm Khiếu Đường, can bản không thể ngăn cản nổi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Phốc…, Lâm Khiếu Đường cảm thấy máu trong người trào dâng, mạnh mẽ phun ra một ngụm tiên huyết.
Vạn hoa khởi vũ, mỗi một cánh hoa trở thành răng cưa sắc bén nhất để cắt đứt da thịt…
Tác giả :
Mộc Thang