Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh
Chương 209: Huyết lang trấn
Nhìn ba nữ nhân kia đi xa khuất khỏi tầm mắt lúc này Cơ Huyền động thân, cậu không tiến vào Vân Thành mà cậu xâm nhập vào trong dãy sơn mạch trọng điệp này, mục tiêu hiện tại của cậu là khôi phục lại thương thế. Hiện tại ở trong thành tuyệt đối không phải tối ưu, ở trong sơn mạch thì khác, quyền lớn hơn đầu thì thắng. Hơn cả là có nhiều “ con dê béo ” qua lại, mỗi kẻ hoạt động trong sơn mạch thấp cũng là Đấu sư trung giai, cùng lắm thì tích tiểu thành đại.
Nghĩ được như vậy Cơ Huyền không hề giảm tốc thân hình như khất cái linh động tiến nhập vào rừng cây rồi biến mất. Hiện tại thực lực Cơ Huyền khôi phục được ba thành, miễn cưỡng sử dụng mấy công pháp huyền giai không có vấn đề.
……..
Vài ngày qua đi, sâu trong sơn mạch một thân ảnh quỷ dị lướt đi trong rừng với tốc độ cực nhanh. Phía trước mặt thân ảnh này là một nhóm năm người, từ cách ăn mặc có thể thấy là các dong binh thiện chiến, khí tức trên năm người này tỏa ra vô cùng mạnh mẽ. Toàn bộ đều là đại đấu sư, thấp nhất là tứ tinh Đại Đấu sư.
Vậy mà nhóm người này mặt mày kiếp đản, trên người vết thương chằng chịt, lớn có nhỏ có liên tục rỉ máu, nhưng không ai trong nhóm người dám dừng lại ngăn máu mà liều mạng chạy trốn. Tên trọc đầu, với vết sẹo lại ở mắt cũng là kẻ có khí tức mạnh mẽ nhất cả đám cảm nhận được điều gì đó trên bầu trời liền gầm lên với bốn kẻ còn lại:
- Mọi người cẩn thận trên trời.
- Ầm.
Đột ngột một tiếng nổ mạnh vang lên, trên tời một tia hắc mang lao thẳng xuống khu rừng um tùm trước mặt rồi san thành nó bình địa trong vài chục trượng, một thanh trường kiếm mày đen tuyền cắm ở trung tâm vụ nổ. Năm dong binh kia bị trận nổ bất ngờ này không kịp né tránh chỉ có thể triệu hoán khải giáp đấu khí nghênh đón.
- Phụt!
Không bất ngờ lắm, tên đầu trọc mặt sẹo đem khải giáp triệu hồi vừa vặn khi vụ nổ lan tới miễn cưỡng chống trọi được, thân hình văng ra vài trượng va đập vào gốc cây gần đó mới dừng lại, khải giáp đấu khí trên người chằng chịt vết nứt vỡ như tơ nhện xung lực làm hắn phun ngụm máu tươi. Ánh mắt hoảng sợ nhìn về phí chung tâm vụ nộ.
- Xoẹt xoẹt.
- Áaaa!!!!
Một đạo thân ảnh mờ ảo lướt tới trung tâm vụ nổ nắm lấy hắc kiếm rồi biến mất, không lâu sau đó trong rừng lang lên tiếng kêu thê lương như lợn bị chọc tiết. Đạo nhân ảnh đó lướt về đúng vị trí của đồng bọn tên mặt sẹo bị vụ nổ chấn bay.
- Aaaa!
- …..
Không rừng lại đạo thân ảnh liên tục biến mất rồi xuất hiện ở các vị trí khác nhau, ở mỗi trị trí đó thì lại vang lên nhiều tiếng kêu thê lương.Kẻ này giống như một tên thợ săn lão luyện vậy, đem con mồi chạy trốn trong tuyệt vọng rồi mới từ từ nhấm nháp kẻ đó trong nỗi sợ hãi tột cùng.
Tên dong binh mặt sẹo mặt trắng không còn chút hột máu, vốn khuôn mặt của hắn vô cùng giữ tợn nhưng hiện tại thì lại giống như con chó nhỏ bị dồn vào đường cùng vậy. Hắn biết thân mang trọng thương như này không thể chạy thoát, nắm liết thân tàn đứng dậy gầm to:
- Ẩn nấp trong bóng tối có gì là tài giỏi, ngươi cũng chỉ là một con rùa nhát cái không dám đối mặt với kẻ khác, chỉ có thể thụt thò trong bóng tối giống như con chuột chỉ sống trong bóng tối vì sợ hãi ánh sáng.
Tiếng mắng chửi của hắn vang vong quanh đây, tên trọc đầu dong binh sau khi chửi xong tay siết chặt đại đao, chú tâm quan sát. Hắn đã quang sát rất kĩ kẻ săn mồi, tuy tốc độ của kẻ bí ẩn cực nhanh, nhưng chỉ cần nắm bắt được vị trí xuất hiện thì hắn có thể chớp khoảng khắc đánh phủ đầu. Từ vị trí con mồi hóa thành thợ săn.
Đôi mắt đỏ lừ trừng lớn, đấu khí yếu ớt vận chuyển điệu bộ giống kẻ gần đất xa trời. Trước bộ dạng yếu ớt đó một đạo nhân ảnh xuất hiện, lúc này dong binh đầu trọc mặt sẹo mới nhìn được chân diện của kẻ săn lùng bọn hắn. À không, chính xác thì chỉ trên mặt của kẻ săn lùng đeo chiếc mặt nạ vô diện nên không thể thấy được diện mạo. Kết hợp với áo bào đen với chiếc mặt nạ quỷ dị này không khác gì một u linh khiến kẻ khác phải rùng mình.
Tên dong binh đầu trọc áp chế sự sợ hãi trước mặt của hắc y vô diện nhân tiếp tục kích bác:
- Đã xuất hiện rồi sao? Vẫn không dám đem gương mặt thật ra để gặp người khác quả nhiên là mệnh con chuột.
Hắc y vô diện nhân trước lời khiêu khích đó không đáp gì, chỉ đưa hắc kiếm lên ngang eo, trường kiếm kẽ rung động thân hình của hắc y vô diện thoáng chở trên mờ ảo, một bóng mờ màu đen xuất hiện phía sau lưng tên dong binh, một đạo hắc mang bổ thẳng xuống đầu của hắn.
- Hoàng giai cao đấu kĩ Liệt Dương Khai đao.
Tên đầu trọc như đọc được bước đi của hắc y vô diện nhân, thân thể vốn yếu nhược bùng phát đấu khí xích quang nóng bỏng ngưng tụ vào đại đao. Trong nháy mắt tên đầu trọc đã xoay người về sau, đại đao từ dưới hất lên một đường tạo thành vòng cung rực lửa. Với đấu kĩ này dù Đấu Linh bị tập kích cũng trọng thương.
Liệt Dương đao đánh lên đạo bóng mờ đó thì tên trọc đầu hiện lên sự vui mừng trong mắt nhưng rất nhanh sự vui mừng đó liền biến thành kinh hãi kiếp đản. Liệt Dương đao đánh lên thân hình đó thì bóng hình lập tức tan biến vào hư không, khai đao bay thẳng lên bầu trời trong xanh kia.
- Tàn ảnh.
- Bigo. Đoán đúng rồi nhưng không có thưởng đâu.
Sau lưng của hắn lúc này chân thân mới hiện ra, ngay từ đầu hắc y vô diện nhân đã nhìn thấu trò đó của dong binh đầu trọc nên mượn gậy ông đập lưng ông mà thôi.
Hắc y vô diện nhân cầm hắc kiếm một cắt đoạn đi đôi tay của dong binh trọc đấu, nhất cước đem đầu gối của tên dong binh đầu trọc đạp gẫy. Thủ trảo bên dưới hắc bào nắm chặt lấy gáy tên dong binh, công pháp vận chuyển từ người hắc y vô diện tỏa ra hấp lực ma quỷ.
Tên dong binh không kịp kêu gào đã hóa thành thây khô.
- Chậc, kế hoạch dùng mồi này không tệ, có mấy ngày mà thực lực khôi phục lại rồi. Những kẻ trong sơn lâm này đúng là thực lực mạnh mẽ ngoài dự đoán…. Chỉ có mấy ngày mà hơn trăm Đại Đấu sư vong mạng dưới tay mình nhưng kẻ tìm chết vẫn nhiều như vậy.
Đem tên dong binh đó hút hết đấu khí chi lực hắc y nhân liền vứt hắn về một ngóc, thân hình quỷ dị biến mất một lần nữa. Hắc ảnh quỷ dị lao đi.
Hắc ảnh lao về hướng một tiểu trấn nho nho nằm trong dãy sơn mạch này, Khi tiên gần tới trấn hắc ảnh đem hắc vào và mặt nạ cất vào trong giới chỉ, lúc này cậu hóa thành một kẻ vô cùng phổ thông. Cậu thu liễm khí tức vào trong người rồi chậm rãi tiến tới trấn.
Gần vào tới cửa hai tên dong binh khuôn mặt đầy huyết khí, tay cầm trường đao chắn ngang trước mặt. Hắc ảnh nhân vừa biến hóa đó như đã quen thuộc với việc này, cậu đưa một bọc có chút thô sơ cho hai kẻ này. Nhận được nó hai kẻ này hừ một tiếng, khai hai thành đao mở đường cho cậu tiến vào.
Cái trấn nhỏ này tên Huyết Lang trấn. Huyết Lang trấn cách phía tây Vân Thành năm mươi dặm, là một trấn nhỏ nằm giữa hai ngọn núi. Vì nguyên nhân này, Huyết Lang trấn cơ bản chính là đường giao thông quan trọng. Bất cứ người nào muốn vào giữa bụng Đế Quốc đều bắt buộc phải đi qua trấn này.
Trong Huyết Lang trấn, thỉnh thoảng lại có người có thể tìm được một quyển công pháp trong một động huvệt nào đó ở thâm sơn. Có được thì bán ở Huyết Lang trấn, người đó cơ bản cả đời sau cũng không cần khổ nữa. Nhưng những thứ giống như vậy, thứ càng đắt giá. không phải người nào cũng có tư cách có được. Có một số người có nó trong tay, thứ đổi lại được lại chính là tính mạng của mình mà thôi.
Trong Huyết Lang Trấn người chiếm cứ địa vị thống trị gọi là Âm Kiệt, kẻ này tâm tư không tệ, hắn biến Huyết Lang trấn này thành một nơi hái ra tiền, hắn tạo một sự bảo vệ ở một mức độ thích hợp nhất định với thương đội hay số người khi đi qua tuyến đường Huyết Lang trấn này. Đương nhiên, sự bảo vệ này là phải xem ngươi giao nộp bao nhiêu phí bảo vệ.
Dưới con đường mang lại lãi kếch sù này, Âm Kiệt trở nên vô cùng giàu có. Cũng vì con đường giao thông chủ chốt này được bảo vệ chặt, vì vậy, Huyết Lang trấn ngoài thiên đường của dong binh ra, càng là một hố vàng khiến người khác tiêu hồn.
Hắc ảnh nhân tiến về khách sạn có chút xa hoa trong tiểu trấn này ung dung đi vào, bảo vệ ở khách sạn nhìn thấy chủ động nhường đường giống như đã quen thuộc với người này. Cậu tiến một mạch về phòng, đóng chặt cửa phòng, đấu khí mỏng như tơ từ ống tay nhẹ dán lên cánh cửa khiến cánh cửa giống như càng kiên cố hơn.
- Tinh. Thương thế của kí chủ đã khôi phục tới sáu phần rồi. Tiến độ thực không tệ.
- Hắc, có thể không tệ sao? Đem một cái đấu kĩ Huyền giai trung cấp ra mà có dẫn dụ bao kẻ, trong đó đại đấu sư không ít tẹo nào đúng là kiến người khác vui vẻ mà. Nhờ vậy mà chỉ trong có hơn một tuần mà giúp ta thực lực khôi phục tương đối rồi.
Trong phòng Cơ Huyền cười gian xảo lẩm bẩm nói một mình. Sau khi chia tay với ba người nữ nhân kia Cơ Huyền tính vào dãy sơn mạch này tiềm tu tĩnh dưỡng không ngờ phát hiện ra trấn nhỏ này vậy cậu thuận tiện mượn hoa kính phật thiết kế ra một cái hố lớn cho những kẻ tham lao này nhảy vào.
……
Vài ngày trước…..
Trong một gian tửu điếm lớn ở Huyết Lang trrấn, một đám dong binh đang mặc dù loại khôi giáp, bên hông giắt đủ loại vũ khí khuôn mặt đằng đằng sát khí đã lớn tiếng hò hét.
Có người khoe khoang ma thú mà mình săn được hung dữ như thế nào. có người lại tâng bốc mình đã cưỡng bức nữ tử trên dường như thế nào. Nhiều người khác, lại không ngừng uống cạn hết chén rượu của mình.
Người Dong binh này nói nước miếng tuôn bay, không biết hưng phấn đến mức nào. Dong binh gần đó bất luận là nam nữ. Đều nghe đây ý vị. Tuy có một số nhíu mày, có điều những người này cũng sẽ không đi lo những chuyện không dính dáng đến mình, chi lặng lẽ uống rượu mạnh trong chén của mình!
- Hắc! Con quỷ nhỏ ấy chân dài a!.....
Tên dong binh ấy lớn tiếng rống lên, cơ hồ thật sự đang rất sung sướng.
Có điều, tên dong binh này khoe khoang được một nửa, đang nói đến thân hình của cô gái ấy đẹp thế nào, từ một chiếc bàn phía không xa chợt vang lên tiếng cười khẽ:
- Chẳng qua chỉ là chơi một nữ nhân mà thôi, có gì đáng khoe khoang!?
Mọi người trong quán rượu đều ngây người, ánh mắt nhìn qua đó. Những người có chút kiến thức đã bắt đầu chờ đợi, đêm nay lại bắt đầu có một trận quyết đấu sinh tử.
Ông chủ của quán rượu chỉ chậm rãi thu dọn rượu trên quầy, hiển nhiên là trường hợp này, ông đã nhìn quen rồi!
- Tiểu tử! Ngươi nói gì!? Lão tử khoe khoang!? Lão tử thấy bộ dạng của ngươi, không phải vẫn còn xử nam đấy chứ? Ngưỡng mộ đố kỵ oán hận rồi? Nếu đúng thì nói thẳng, lão tử sẽ không trách ngươi đâu!
Tên dong binh vẫn đang khoe khoang kia nhảy xuống bàn, bước nhanh đến bên cạnh người vừa nói chuyện, một tay nắm lấy cổ áo của hắn, nhấc hắn dậy.
Lúc này, mọi người mới nhin rõ, người này chưa đầy hai mươi, y phục trên người rất luộm thuộm. Rượu trong chén cũng là thứ rượu mạnh rẻ mạt nhất, bên hông giắt một trường đao cũ nát. trên người không có bì giáp nào. Vừa nhìn đã biết đó là một dong binh không biết kiếm sống.
Có điều, dong binh trẻ ấy lúc này lại hoàn toàn không bị tên cao to kia dọa sợ, hắn giật tay của tên kia ra, mơ hồ nói:
- Không phải là đàn bà thôi sao? Có cái gì ghê gớm? Thiếu gia... Thiếu gia ta ngày mai sẽ gọi một trăm cô đến!
- Ha ha ha... Tiểu tử ngu xuẩn.. Đừng nằm mơ nữa đi
Dong binh trẻ say khướt đứng dậy, chỉ ngón tay giữa, lẩm bẩm nói:
- Các ngươi... Các ngươi nghe kỹ cho ta... Thiếu gia ta... Thiếu gia ta... Hôm nay vốn dĩ đi bắt... Bắt một con Dã cẩu Thú để bán... Bán lấy tiền... Nhưng rồi... Nhưng rồi Thiếu gia ta gặp may... Khi Thiếu gia ta bắt được Dã cầu Thú. đột nhiên... Rơi... Rơi vào một động huyệt... Nói cho các ngươi biết... Thiếu gia ta... Thứ mà Thiếu gia ta nhìn thấy... Là vô số đấu kim tệ.
Rít!
Trong tửu quán ngay lập tức như hít phải khí lạnh. Trong Huyết Lang Trán này, chuyện tương tự như vậy tuy không nhiều, nhưng tuyệt đối không ít. Chỉ có điều người có thể có được những thứ này, thường sau khi chuyện đã xong mới nói ra. nhưng gã dong binh ngu xuẩn này lại...
Dường như rất hài lòng với sự sửng sốt của mọi người, hắn nấc một tiếng, đem mấy túi kim tệ vứt xuống bàn. Kim tệ rơi từ trong túi ra ào ào, liếc sơ qua cũng vài nghìn kim tệ……. số tiền này đủ cho một tên dong binh bình thường ăn chơi sa đọa trong vài năm không cần lo nghĩ gì.
Không biết nhiều người đã ngầm nắm vào vũ khí bên hông mình, cho dù là người đang say, lúc này cũng đã lãnh tỉnh lại. Trong không khí, một trận sát khí tràn ra. thoáng chốc, đã không biết bao nhiêu người sắp động thủ.
Thế nhưng gã dong binh trẻ trên bàn lại không hề phát giác, hắn nấc một tiếng, rồi nói tiếp:
- Hơn nữa….. ta….. ta còn thấy được….. một…. quyển trục đấu kĩ….. đấu kĩ cao cấp nữa.
Đám dong binh trong quán rượu mắt vô cùng sáng, có kẻ giả bộ kích tướng:
- Tiểu tử! Ngươi khoác lác gì thế! Nếu có quyển trục, cứ đưa ra cho chúng ta xem thử nào!
- Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi lấy ra đi!
Gã Dong binh trẻ thở dài:
- Ta… ta cũng muốn đoạt được…. nhưng…. nhưng thực lực ta quá kém…. Nếu là ta là Đại Đấu sư….. thì quyển đấu kĩ huyền giai trung cấp đó…. ta đoạt chắc rồi.
Nghe được lời dong binh trẻ nói đám người trong quán rượu mặt còn sáng hơn nhiều. Đấu kĩ huyền giai trung cấp không phải món hời nhỏ trong một gia tộc tầm trung thì đó cũng là trấn gia chi bảo rồi, với dong binh kiếm sống bằng lưỡi dao có thêm đấu kĩ huyền giai thì tỉ lệ sống cao hơn không biết bao lần, dù không dùng được thì có thể trao đổi được thứ còn thích hợp hơn cũng không sao.
Trong thoáng chốc cả đám người muốn lao tới bắt tên dong binh trẻ này ép cung tìm hiểu nơi động khẩu đó. Phản ứng nhanh nhất là tên dong binh cao lớn đó, đấu khí màu đỏ nhàn nhạt phát ra, ưng thủ sắc bắt chặt lấy cổ của dong binh trẻ giọng nói lạnh lẽo:
- Ngươi đưa ta đi tới động khẩu đó.. nếu không … chết.
Gã dong binh trẻ kêu thảm một tiếng, cuối cùng đã tỉnh táo lại! Nhưng tên dong binh cao lớn thực lực vừa vặt là Đại Đấu sư mạnh mẽ hơn dong binh trẻ hắn không phản kháng được…. Cuối cùng trong uất khí từ trong giới chỉ lấy ra quyển da dê khó khăn nói:
- Đây là… bản đồ ta vẽ ra… vị trí của nó…. tránh ta quên mất địa điểm.
Tên dong binh vừa thấy liền cướp lấy bản đồ, đá văng tên dong binh trẻ đó ra một góc xó. Dong binh trẻ thực lực thấp kém ăn một đòn của Đại Đấu sư liền thấp thỏm sắp chết. Tên dong binh cao lớn quả nhiên độc ác, muốn độc chiếm kho tàng một mình nên ra tay giết chết dong binh trẻ bịt đầu mối. Tên dong binh sau khi cướp đến tay thân hình hắn đã lao ra ngoài quán rượu.
Tên dong binh cao lớn ngay lập tức đã trờ thành mục tiêu của mọi người. Đám người không có ai quan tâm tới dong binh trẻ kia, một kẻ sắp chết không có giá trị. Toàn bộ lực chú ý dồn vào kẻ vừa bỏ trốn kia.
Đêm nay, Huyết Lang trấn chắc chắn người người sẽ không ngủ.
Nghĩ được như vậy Cơ Huyền không hề giảm tốc thân hình như khất cái linh động tiến nhập vào rừng cây rồi biến mất. Hiện tại thực lực Cơ Huyền khôi phục được ba thành, miễn cưỡng sử dụng mấy công pháp huyền giai không có vấn đề.
……..
Vài ngày qua đi, sâu trong sơn mạch một thân ảnh quỷ dị lướt đi trong rừng với tốc độ cực nhanh. Phía trước mặt thân ảnh này là một nhóm năm người, từ cách ăn mặc có thể thấy là các dong binh thiện chiến, khí tức trên năm người này tỏa ra vô cùng mạnh mẽ. Toàn bộ đều là đại đấu sư, thấp nhất là tứ tinh Đại Đấu sư.
Vậy mà nhóm người này mặt mày kiếp đản, trên người vết thương chằng chịt, lớn có nhỏ có liên tục rỉ máu, nhưng không ai trong nhóm người dám dừng lại ngăn máu mà liều mạng chạy trốn. Tên trọc đầu, với vết sẹo lại ở mắt cũng là kẻ có khí tức mạnh mẽ nhất cả đám cảm nhận được điều gì đó trên bầu trời liền gầm lên với bốn kẻ còn lại:
- Mọi người cẩn thận trên trời.
- Ầm.
Đột ngột một tiếng nổ mạnh vang lên, trên tời một tia hắc mang lao thẳng xuống khu rừng um tùm trước mặt rồi san thành nó bình địa trong vài chục trượng, một thanh trường kiếm mày đen tuyền cắm ở trung tâm vụ nổ. Năm dong binh kia bị trận nổ bất ngờ này không kịp né tránh chỉ có thể triệu hoán khải giáp đấu khí nghênh đón.
- Phụt!
Không bất ngờ lắm, tên đầu trọc mặt sẹo đem khải giáp triệu hồi vừa vặn khi vụ nổ lan tới miễn cưỡng chống trọi được, thân hình văng ra vài trượng va đập vào gốc cây gần đó mới dừng lại, khải giáp đấu khí trên người chằng chịt vết nứt vỡ như tơ nhện xung lực làm hắn phun ngụm máu tươi. Ánh mắt hoảng sợ nhìn về phí chung tâm vụ nộ.
- Xoẹt xoẹt.
- Áaaa!!!!
Một đạo thân ảnh mờ ảo lướt tới trung tâm vụ nổ nắm lấy hắc kiếm rồi biến mất, không lâu sau đó trong rừng lang lên tiếng kêu thê lương như lợn bị chọc tiết. Đạo nhân ảnh đó lướt về đúng vị trí của đồng bọn tên mặt sẹo bị vụ nổ chấn bay.
- Aaaa!
- …..
Không rừng lại đạo thân ảnh liên tục biến mất rồi xuất hiện ở các vị trí khác nhau, ở mỗi trị trí đó thì lại vang lên nhiều tiếng kêu thê lương.Kẻ này giống như một tên thợ săn lão luyện vậy, đem con mồi chạy trốn trong tuyệt vọng rồi mới từ từ nhấm nháp kẻ đó trong nỗi sợ hãi tột cùng.
Tên dong binh mặt sẹo mặt trắng không còn chút hột máu, vốn khuôn mặt của hắn vô cùng giữ tợn nhưng hiện tại thì lại giống như con chó nhỏ bị dồn vào đường cùng vậy. Hắn biết thân mang trọng thương như này không thể chạy thoát, nắm liết thân tàn đứng dậy gầm to:
- Ẩn nấp trong bóng tối có gì là tài giỏi, ngươi cũng chỉ là một con rùa nhát cái không dám đối mặt với kẻ khác, chỉ có thể thụt thò trong bóng tối giống như con chuột chỉ sống trong bóng tối vì sợ hãi ánh sáng.
Tiếng mắng chửi của hắn vang vong quanh đây, tên trọc đầu dong binh sau khi chửi xong tay siết chặt đại đao, chú tâm quan sát. Hắn đã quang sát rất kĩ kẻ săn mồi, tuy tốc độ của kẻ bí ẩn cực nhanh, nhưng chỉ cần nắm bắt được vị trí xuất hiện thì hắn có thể chớp khoảng khắc đánh phủ đầu. Từ vị trí con mồi hóa thành thợ săn.
Đôi mắt đỏ lừ trừng lớn, đấu khí yếu ớt vận chuyển điệu bộ giống kẻ gần đất xa trời. Trước bộ dạng yếu ớt đó một đạo nhân ảnh xuất hiện, lúc này dong binh đầu trọc mặt sẹo mới nhìn được chân diện của kẻ săn lùng bọn hắn. À không, chính xác thì chỉ trên mặt của kẻ săn lùng đeo chiếc mặt nạ vô diện nên không thể thấy được diện mạo. Kết hợp với áo bào đen với chiếc mặt nạ quỷ dị này không khác gì một u linh khiến kẻ khác phải rùng mình.
Tên dong binh đầu trọc áp chế sự sợ hãi trước mặt của hắc y vô diện nhân tiếp tục kích bác:
- Đã xuất hiện rồi sao? Vẫn không dám đem gương mặt thật ra để gặp người khác quả nhiên là mệnh con chuột.
Hắc y vô diện nhân trước lời khiêu khích đó không đáp gì, chỉ đưa hắc kiếm lên ngang eo, trường kiếm kẽ rung động thân hình của hắc y vô diện thoáng chở trên mờ ảo, một bóng mờ màu đen xuất hiện phía sau lưng tên dong binh, một đạo hắc mang bổ thẳng xuống đầu của hắn.
- Hoàng giai cao đấu kĩ Liệt Dương Khai đao.
Tên đầu trọc như đọc được bước đi của hắc y vô diện nhân, thân thể vốn yếu nhược bùng phát đấu khí xích quang nóng bỏng ngưng tụ vào đại đao. Trong nháy mắt tên đầu trọc đã xoay người về sau, đại đao từ dưới hất lên một đường tạo thành vòng cung rực lửa. Với đấu kĩ này dù Đấu Linh bị tập kích cũng trọng thương.
Liệt Dương đao đánh lên đạo bóng mờ đó thì tên trọc đầu hiện lên sự vui mừng trong mắt nhưng rất nhanh sự vui mừng đó liền biến thành kinh hãi kiếp đản. Liệt Dương đao đánh lên thân hình đó thì bóng hình lập tức tan biến vào hư không, khai đao bay thẳng lên bầu trời trong xanh kia.
- Tàn ảnh.
- Bigo. Đoán đúng rồi nhưng không có thưởng đâu.
Sau lưng của hắn lúc này chân thân mới hiện ra, ngay từ đầu hắc y vô diện nhân đã nhìn thấu trò đó của dong binh đầu trọc nên mượn gậy ông đập lưng ông mà thôi.
Hắc y vô diện nhân cầm hắc kiếm một cắt đoạn đi đôi tay của dong binh trọc đấu, nhất cước đem đầu gối của tên dong binh đầu trọc đạp gẫy. Thủ trảo bên dưới hắc bào nắm chặt lấy gáy tên dong binh, công pháp vận chuyển từ người hắc y vô diện tỏa ra hấp lực ma quỷ.
Tên dong binh không kịp kêu gào đã hóa thành thây khô.
- Chậc, kế hoạch dùng mồi này không tệ, có mấy ngày mà thực lực khôi phục lại rồi. Những kẻ trong sơn lâm này đúng là thực lực mạnh mẽ ngoài dự đoán…. Chỉ có mấy ngày mà hơn trăm Đại Đấu sư vong mạng dưới tay mình nhưng kẻ tìm chết vẫn nhiều như vậy.
Đem tên dong binh đó hút hết đấu khí chi lực hắc y nhân liền vứt hắn về một ngóc, thân hình quỷ dị biến mất một lần nữa. Hắc ảnh quỷ dị lao đi.
Hắc ảnh lao về hướng một tiểu trấn nho nho nằm trong dãy sơn mạch này, Khi tiên gần tới trấn hắc ảnh đem hắc vào và mặt nạ cất vào trong giới chỉ, lúc này cậu hóa thành một kẻ vô cùng phổ thông. Cậu thu liễm khí tức vào trong người rồi chậm rãi tiến tới trấn.
Gần vào tới cửa hai tên dong binh khuôn mặt đầy huyết khí, tay cầm trường đao chắn ngang trước mặt. Hắc ảnh nhân vừa biến hóa đó như đã quen thuộc với việc này, cậu đưa một bọc có chút thô sơ cho hai kẻ này. Nhận được nó hai kẻ này hừ một tiếng, khai hai thành đao mở đường cho cậu tiến vào.
Cái trấn nhỏ này tên Huyết Lang trấn. Huyết Lang trấn cách phía tây Vân Thành năm mươi dặm, là một trấn nhỏ nằm giữa hai ngọn núi. Vì nguyên nhân này, Huyết Lang trấn cơ bản chính là đường giao thông quan trọng. Bất cứ người nào muốn vào giữa bụng Đế Quốc đều bắt buộc phải đi qua trấn này.
Trong Huyết Lang trấn, thỉnh thoảng lại có người có thể tìm được một quyển công pháp trong một động huvệt nào đó ở thâm sơn. Có được thì bán ở Huyết Lang trấn, người đó cơ bản cả đời sau cũng không cần khổ nữa. Nhưng những thứ giống như vậy, thứ càng đắt giá. không phải người nào cũng có tư cách có được. Có một số người có nó trong tay, thứ đổi lại được lại chính là tính mạng của mình mà thôi.
Trong Huyết Lang Trấn người chiếm cứ địa vị thống trị gọi là Âm Kiệt, kẻ này tâm tư không tệ, hắn biến Huyết Lang trấn này thành một nơi hái ra tiền, hắn tạo một sự bảo vệ ở một mức độ thích hợp nhất định với thương đội hay số người khi đi qua tuyến đường Huyết Lang trấn này. Đương nhiên, sự bảo vệ này là phải xem ngươi giao nộp bao nhiêu phí bảo vệ.
Dưới con đường mang lại lãi kếch sù này, Âm Kiệt trở nên vô cùng giàu có. Cũng vì con đường giao thông chủ chốt này được bảo vệ chặt, vì vậy, Huyết Lang trấn ngoài thiên đường của dong binh ra, càng là một hố vàng khiến người khác tiêu hồn.
Hắc ảnh nhân tiến về khách sạn có chút xa hoa trong tiểu trấn này ung dung đi vào, bảo vệ ở khách sạn nhìn thấy chủ động nhường đường giống như đã quen thuộc với người này. Cậu tiến một mạch về phòng, đóng chặt cửa phòng, đấu khí mỏng như tơ từ ống tay nhẹ dán lên cánh cửa khiến cánh cửa giống như càng kiên cố hơn.
- Tinh. Thương thế của kí chủ đã khôi phục tới sáu phần rồi. Tiến độ thực không tệ.
- Hắc, có thể không tệ sao? Đem một cái đấu kĩ Huyền giai trung cấp ra mà có dẫn dụ bao kẻ, trong đó đại đấu sư không ít tẹo nào đúng là kiến người khác vui vẻ mà. Nhờ vậy mà chỉ trong có hơn một tuần mà giúp ta thực lực khôi phục tương đối rồi.
Trong phòng Cơ Huyền cười gian xảo lẩm bẩm nói một mình. Sau khi chia tay với ba người nữ nhân kia Cơ Huyền tính vào dãy sơn mạch này tiềm tu tĩnh dưỡng không ngờ phát hiện ra trấn nhỏ này vậy cậu thuận tiện mượn hoa kính phật thiết kế ra một cái hố lớn cho những kẻ tham lao này nhảy vào.
……
Vài ngày trước…..
Trong một gian tửu điếm lớn ở Huyết Lang trrấn, một đám dong binh đang mặc dù loại khôi giáp, bên hông giắt đủ loại vũ khí khuôn mặt đằng đằng sát khí đã lớn tiếng hò hét.
Có người khoe khoang ma thú mà mình săn được hung dữ như thế nào. có người lại tâng bốc mình đã cưỡng bức nữ tử trên dường như thế nào. Nhiều người khác, lại không ngừng uống cạn hết chén rượu của mình.
Người Dong binh này nói nước miếng tuôn bay, không biết hưng phấn đến mức nào. Dong binh gần đó bất luận là nam nữ. Đều nghe đây ý vị. Tuy có một số nhíu mày, có điều những người này cũng sẽ không đi lo những chuyện không dính dáng đến mình, chi lặng lẽ uống rượu mạnh trong chén của mình!
- Hắc! Con quỷ nhỏ ấy chân dài a!.....
Tên dong binh ấy lớn tiếng rống lên, cơ hồ thật sự đang rất sung sướng.
Có điều, tên dong binh này khoe khoang được một nửa, đang nói đến thân hình của cô gái ấy đẹp thế nào, từ một chiếc bàn phía không xa chợt vang lên tiếng cười khẽ:
- Chẳng qua chỉ là chơi một nữ nhân mà thôi, có gì đáng khoe khoang!?
Mọi người trong quán rượu đều ngây người, ánh mắt nhìn qua đó. Những người có chút kiến thức đã bắt đầu chờ đợi, đêm nay lại bắt đầu có một trận quyết đấu sinh tử.
Ông chủ của quán rượu chỉ chậm rãi thu dọn rượu trên quầy, hiển nhiên là trường hợp này, ông đã nhìn quen rồi!
- Tiểu tử! Ngươi nói gì!? Lão tử khoe khoang!? Lão tử thấy bộ dạng của ngươi, không phải vẫn còn xử nam đấy chứ? Ngưỡng mộ đố kỵ oán hận rồi? Nếu đúng thì nói thẳng, lão tử sẽ không trách ngươi đâu!
Tên dong binh vẫn đang khoe khoang kia nhảy xuống bàn, bước nhanh đến bên cạnh người vừa nói chuyện, một tay nắm lấy cổ áo của hắn, nhấc hắn dậy.
Lúc này, mọi người mới nhin rõ, người này chưa đầy hai mươi, y phục trên người rất luộm thuộm. Rượu trong chén cũng là thứ rượu mạnh rẻ mạt nhất, bên hông giắt một trường đao cũ nát. trên người không có bì giáp nào. Vừa nhìn đã biết đó là một dong binh không biết kiếm sống.
Có điều, dong binh trẻ ấy lúc này lại hoàn toàn không bị tên cao to kia dọa sợ, hắn giật tay của tên kia ra, mơ hồ nói:
- Không phải là đàn bà thôi sao? Có cái gì ghê gớm? Thiếu gia... Thiếu gia ta ngày mai sẽ gọi một trăm cô đến!
- Ha ha ha... Tiểu tử ngu xuẩn.. Đừng nằm mơ nữa đi
Dong binh trẻ say khướt đứng dậy, chỉ ngón tay giữa, lẩm bẩm nói:
- Các ngươi... Các ngươi nghe kỹ cho ta... Thiếu gia ta... Thiếu gia ta... Hôm nay vốn dĩ đi bắt... Bắt một con Dã cẩu Thú để bán... Bán lấy tiền... Nhưng rồi... Nhưng rồi Thiếu gia ta gặp may... Khi Thiếu gia ta bắt được Dã cầu Thú. đột nhiên... Rơi... Rơi vào một động huyệt... Nói cho các ngươi biết... Thiếu gia ta... Thứ mà Thiếu gia ta nhìn thấy... Là vô số đấu kim tệ.
Rít!
Trong tửu quán ngay lập tức như hít phải khí lạnh. Trong Huyết Lang Trán này, chuyện tương tự như vậy tuy không nhiều, nhưng tuyệt đối không ít. Chỉ có điều người có thể có được những thứ này, thường sau khi chuyện đã xong mới nói ra. nhưng gã dong binh ngu xuẩn này lại...
Dường như rất hài lòng với sự sửng sốt của mọi người, hắn nấc một tiếng, đem mấy túi kim tệ vứt xuống bàn. Kim tệ rơi từ trong túi ra ào ào, liếc sơ qua cũng vài nghìn kim tệ……. số tiền này đủ cho một tên dong binh bình thường ăn chơi sa đọa trong vài năm không cần lo nghĩ gì.
Không biết nhiều người đã ngầm nắm vào vũ khí bên hông mình, cho dù là người đang say, lúc này cũng đã lãnh tỉnh lại. Trong không khí, một trận sát khí tràn ra. thoáng chốc, đã không biết bao nhiêu người sắp động thủ.
Thế nhưng gã dong binh trẻ trên bàn lại không hề phát giác, hắn nấc một tiếng, rồi nói tiếp:
- Hơn nữa….. ta….. ta còn thấy được….. một…. quyển trục đấu kĩ….. đấu kĩ cao cấp nữa.
Đám dong binh trong quán rượu mắt vô cùng sáng, có kẻ giả bộ kích tướng:
- Tiểu tử! Ngươi khoác lác gì thế! Nếu có quyển trục, cứ đưa ra cho chúng ta xem thử nào!
- Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi lấy ra đi!
Gã Dong binh trẻ thở dài:
- Ta… ta cũng muốn đoạt được…. nhưng…. nhưng thực lực ta quá kém…. Nếu là ta là Đại Đấu sư….. thì quyển đấu kĩ huyền giai trung cấp đó…. ta đoạt chắc rồi.
Nghe được lời dong binh trẻ nói đám người trong quán rượu mặt còn sáng hơn nhiều. Đấu kĩ huyền giai trung cấp không phải món hời nhỏ trong một gia tộc tầm trung thì đó cũng là trấn gia chi bảo rồi, với dong binh kiếm sống bằng lưỡi dao có thêm đấu kĩ huyền giai thì tỉ lệ sống cao hơn không biết bao lần, dù không dùng được thì có thể trao đổi được thứ còn thích hợp hơn cũng không sao.
Trong thoáng chốc cả đám người muốn lao tới bắt tên dong binh trẻ này ép cung tìm hiểu nơi động khẩu đó. Phản ứng nhanh nhất là tên dong binh cao lớn đó, đấu khí màu đỏ nhàn nhạt phát ra, ưng thủ sắc bắt chặt lấy cổ của dong binh trẻ giọng nói lạnh lẽo:
- Ngươi đưa ta đi tới động khẩu đó.. nếu không … chết.
Gã dong binh trẻ kêu thảm một tiếng, cuối cùng đã tỉnh táo lại! Nhưng tên dong binh cao lớn thực lực vừa vặt là Đại Đấu sư mạnh mẽ hơn dong binh trẻ hắn không phản kháng được…. Cuối cùng trong uất khí từ trong giới chỉ lấy ra quyển da dê khó khăn nói:
- Đây là… bản đồ ta vẽ ra… vị trí của nó…. tránh ta quên mất địa điểm.
Tên dong binh vừa thấy liền cướp lấy bản đồ, đá văng tên dong binh trẻ đó ra một góc xó. Dong binh trẻ thực lực thấp kém ăn một đòn của Đại Đấu sư liền thấp thỏm sắp chết. Tên dong binh cao lớn quả nhiên độc ác, muốn độc chiếm kho tàng một mình nên ra tay giết chết dong binh trẻ bịt đầu mối. Tên dong binh sau khi cướp đến tay thân hình hắn đã lao ra ngoài quán rượu.
Tên dong binh cao lớn ngay lập tức đã trờ thành mục tiêu của mọi người. Đám người không có ai quan tâm tới dong binh trẻ kia, một kẻ sắp chết không có giá trị. Toàn bộ lực chú ý dồn vào kẻ vừa bỏ trốn kia.
Đêm nay, Huyết Lang trấn chắc chắn người người sẽ không ngủ.
Tác giả :
ChuaTeDiGioi