Đấu Phá Chi Xuyên Qua Chỉ Vì Các Ngươi
Chương 105
Chương 105 : Chuẩn bị săn Tiêu Viêm .
Trong khu rừng rậm rạp , ánh mặt trời len lõi từ khe hở lá cây chiếu xuống . Chiếu xạ thành nhiều điểm sang lên trên đám lá khô đang phủ kín cả mặt đất . Làm cho toàn bộ khu rừng hiện lên với vẻ mộng ảo .
Trong khu rừng tĩnh lặng , bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân , thanh âm từ xa đến gần , lát sau năm đạo nhân ảnh chậm rãi xuất hiện , năm người trông có vẻ là một tiểu đội , nhưng lại không ngừng tranh cãi ầm ĩ với nhau , âm thanh mắng nhiếc vang lên bén nhọn quanh quẫn trong khu rừng .
" Oạch , các vị thật là nhàn rỗi a ~ dĩ nhiên dưới loại tình huống này mà còn có tâm tình nhàn nhã để cãi nhau ! " Một thanh âm trêu tức nhàn nhạt đột nhiên vang lên . Năm thân ảnh đang di chuyển đột nhiên cứng đờ lại , vội vã ngẩng đầu , nhìn lên nhánh cây phía trên đầu họ , có năm người thanh niên đang đứng , trên ngực họ đều đeo một một loại huy chương giống nhau . Mà lúc này , năm người thanh niên mang theo vẻ mặt giễu cợt nhìn năm người phía dưới , giống như là mèo thấy chuột vậy .
" Thông minh " trên nhánh cây , một người thanh niên có vết sẹo uốn éo trên mặt , chợt cười mỉm nói " Các ngươi đã biết mục đích của chúng ta , vậy thì cũng không cần nhiều lời , giao ra Hỏa Năng , miễn cho da thịt chịu khổ , các ngươi thấy thế nào ? "
" Nằm mộng ? " một gã thanh niên gầy yếu nói , nhưng khi lời nói hắn vừa dứt một bóng người đột ngột phóng tới trước mặt hắn , bóng ảnh liền xuất hiện trước mặt hắn một luồng kình phong phá rách không khí đột nhiên xuất hiện như là thiểm điện , đá một cước thật mạnh vào bụng của thanh niên gầy yếu , nhất thời thân thể thanh niên gầy yếu bắn ra phía sau rồi nện vào thân cây , phun một ngụm máu tươi bắn ra , sau vài lần cố gắng thế như hắn vẫn không thể đứng lên !
" Huynh đệ , ta mặc kệ ngươi trước kia ở ngoại viện hung hăng như thế nào , nhưng khi tiến vào Nội Viện , là rồng thì ngươi phải cuộn mình lại , là hổ thì ngươi phải nằm xuống , những điều này là do học trưởng chúng ta trãi qua vô số lần da thịt bị đau đớn mà tổng kết ra , hôm nay là ta miễn phí ban tặng cho ngươi ! " nở một nụ cười lạnh , bỗng bên tai thanh niên cao lớn đột khởi một bóng ảnh giống như thiểm điện tiến đến , đại quyền vung lên hung hăng nện lên khuôn mặt hắn , thanh niên kia liền ngã xuống đất , miệng phun đầy máu tươi .
Nghe được lời hắn nói , năm tên tân sinh sắc mặt đều trở nên khó coi . Cắn răng , trong lòng thầm nghĩ hảo hán không sợ cái thiệt trước mắt , đem cái gọi là hỏa tinh tạp lấy ra .
Tiếp nhận tạp phiến trong tay năm người . Trên khuôn mặt thanh niên hiện lên một chút hưng phấn , hung hăng hôn lên tạp phiến một cái . Sau đó vung tay lên phân phát bốn tấm còn lại cho bốn đồng bọn của mình . Tay hắn vừa lật , một tạp phiến mà lam nhạt xuất hiện ở trong tay . Tinh tế nhìn kỹ , phía trên tạp phiến màu lam dĩ nhiên xuất hiện con số 47 có màu hỏa hồng .
Một tay cầm tạp phiến đen nhánh . Một tay cầm tạp phiến màu lam nhạt . Sau đó thanh niên có vết sẹo đem chúng dí sát vào nhau . Dùng sức chà xát . Nhất thời trên 2 tạp phiến lóa ra hào quang . Lát sau , hào quang mờ dần . Chẳng qua lúc này con số trên mặt tạp phiến màu lam đã biến thành 50 . Trái lại trên tạp phiến màu đen kia cũng là từ 5 biến thành 2 .
Cười to một tiếng , tên thanh niên có vết sẹo vung tay lên , năm người liền nhanh chóng phóng đi về phía đám cây , sau đó hướng sâu vào bên trong mà đi , lưu lại năm tên tân sinh ủ rũ , mặt mày xanh mét .
Sau khi đội học viên cũ ly khai , mấy tên tân sinh kia sau khi uể oải một lúc lâu , thì đều mang vẻ mặt âm trầm cố gắng đứng dậy . Liếc mắt nhìn nhau một cái , rồi phân tán ra , mỗi người mỗi ngã .
Ở một nơi cây cối rậm rạp cách nơi này hơn vài chục mét , năm đạo nhân ảnh đang ẩn náo bên trong nơi ánh mắt họ đang hướng đến , chính là địa phương mà năm tên tân sinh rời đi , hiển nhiên tràng cảnh trước đó của đội tân sinh cũng được họ chứng kiến rõ ràng .
" Xem ra hỏa năng ở bên trong tinh tạp có tác dụng cực kỳ trọng yếu , nếu không vị tất những tên kia sẽ không phải làm như thế ! " chậm rãi thu hồi ánh mắt , Tiêu Viêm nhìn tấm tinh tạp đen nhánh trong tay có số 5 thật lớn , thấp giọng nói .
" Ân ! " Mấy người Huân Nhi khẽ gật đầu , mục đích cướp đoạt của những tên kia cực kỳ rõ ràng , cái họ cần chỉ là Hỏa Năng .
" Chờ một chút . " Tiêu Viêm vung tay lên ngăn cản mọi người lại , người phía sau nhướng mày âm thanh lạnh lùng vang lên " Ngươi lại làm sao vậy ? "
Tiêu Viêm liếc liếc mắt một cái chậm rãi nói " Ta mặc kệ chúng ta có mâu thuẫn với nhau như thế nào , hiện tại chúng ta đã hợp lại thành một đội, do đó ta cho rằng , chúng ta cần phải biết đoàn kết tinh thần , nếu không tiểu đội tân sinh lúc nãy chính là tấm gương sang cho chúng ta . "
Hổ Gia gật gật đầu , đội học viên cũ kia từ lúc ra tay cho tới lúc phối hợp vơi nhau đều cực kỳ ăn ý , rõ ràng là họ thường xuyên ở cùng một chỗ , thực lực của họ cũng không kém đoàn người của mình bao nhiêu , nếu là đơn đả độc đấu mà nói có lẻ năm người chúng ta có thể đạt được thắng lợi , mà nếu là đoàn chiến thì với sự ăn ý của họ , đối phó với đội ngũ rã rời của chúng ta chỉ sợ cũng không quá khó khăn để đánh bại !
" Vậy ngươi có ý kiến gì ? " Hổ Gia con ngươi sáng ngời nhìn chằm chằm Tiêu Viêm nhíu mày hỏi .
" Nếu là một đoàn đội đương nhiên cần có một thủ lĩnh , đó là người chỉ huy và phân phối ý của ta là trong năm người chúng ta chọn ra một người chỉ huy , nếu không chi chúng ta chiến đấu riêng rẻ , năm bè bảy mảng , chỉ sợ rất khó mà thuận lợi đi ra khỏi nơi này từ bên trong vòng vây của những tên học viên cũ mạnh mẽ kia . " Tiêu Viêm chậm rãi nói .
Nghe vậy , mấy người Hổ Gia đều ngẩn ra , ngập ngừng trong chốc lát , sau đó đều gật đầu , lời nói của Tiêu Viêm cũng không sai , một đoàn đội có sự chỉ huy so với một đoàn đội rời rạc thì khả năng phát huy ra sức chiến đấu sẽ khác đi rất nhiều !
" Vậy chức vị Đội trưởng này sẽ do ai đảm đương ? " Ngô Hạo toàn thân bao bọc bên trong áo bào , trầm mặc một hồi lâu sau đó đem nan đề lớn nhất hỏi ra .
Hắn vừa thốt lên xong , Tiêu Viêm mấy người đều lâm vào trầm mặc sau một lát , Huân Nhi cước bộ khẽ nhúc nhích , đứng ở bên cạnh Tiêu Viêm , nàng dùng hành động biểu lộ lựa chọn của mình .
Nhìn thấy hành động của Huân Nhi , sắc mặt mấy người khác đều có chút biến hóa khác nhau , sau một lúc lâu Hổ Gia nhíu chặt mày cũng lắc đầu bất đắc dĩ nói " Được rồi , nể mặt Huân Nhi, ta tin tưởng ngươi một lần . " Nói xong cũng đi tới bên cạnh Tiêu Viêm , những người khác thấy nhị nữ đều như vậy đồng lòng nhất chí chọn Tiêu Viêm cũng chỉ đành thở dài mà gật đầu đồng ý không phản bác .
Trong lúc rừng rậm rậm rạp im lặng , bỗng nhiên lá cây hơi rung rung , vài nhân ảnh theo trên nhánh cây phóng ra , chợt thân hình như linh hầu điểm lên thân cây , thân thể lại lần nữa vọt tới trước , sau vài cái như thế thân hình đã rất nhanh biến mất trong rừng cây .
Lâm Phong nhìn Triệu Vũ Linh và Thượng Quan Vô Ngạo nói " Theo như nãy giờ chúng ta quan sát đám cướp Hỏa Năng ban nãy hẳn là Bạch đội đang nổi gần đây người trong Bạch bang ? Theo ý các ngươi chúng ta có nên hùa theo chúng cướp Hỏa Năng không ? "
" Bạch bang ta không biết thực lực chúng ra sao ? Nhưng trong nội viện chúng là kẻ không tôn trọng Bàn Long , chả khác nào đánh vào mặt vương tử . Cũng như vương tử đã nói chúng ta cứ chơi hết mình , ai ngăn cản mà không phải người Bàn Long cứ việc xử đẹp ! " Một cái gái ôn nhu như Triệu Vũ Linh cũng huơ tay múa chân , nàng không thích cái đám Bạch bang kia , hôm nay một bạch đội thì có gì lớn lao , dựa vào sức của nàng vẫn có thể đánh chúng tan nát !
" Vũ Linh tỷ nói không sai ! Cứ theo tình hình mà hành động ! Cứ nhắm cái tên họ Tiêu mà ra tay là được ! " Thượng Quan Vô Ngạo cũng đồng ý tán thành của Triệu Vũ Linh , chợt nhớ đến cái lời căn dặn của Bạch Tuyết liền nhắc nhở lại , chủ ý quan trọng nhất của vương tử chính là tìm đánh cho sống không được chết không xong tên Tiêu Viêm !
" Như vậy chúng ta cứ nhắm tên Tiêu Viêm đi ! còn cái khác giao cho Hoàng đội và những tên khác xử trí ! " Lâm Phong vỗ trên lưng của hắn trọng kiếm , lần đầu trong đời kể từ khi vào nội môn đến giờ hắn mới phải tham gia cuộc thi cướp hỏa năng này . Phải biểu hiện trước mặt vương tử cho tốt một cái ! Dù hắn , Triệu Vũ Linh , Thượng Quan Vô ngạo đều thắc mắc trong lòng , tên Tiêu Viêm đó đã làm gì mà khiến vương tử điện hạ ghét cay ghét đắng đến ra lệnh đánh cho sống không bằng chết mới thôi ?