Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
Chương 304: Tiềm long tử địa (2)
Tiềm Long Thành hiện nay hỗn loạn vô cùng, ngay vào cái thời khắc mà Thiên quyết định hủy diệt nơi đây thì trong toàn bộ Tiềm Long Thành gần như không có một phép tắc nào tồn tại, xung quanh ngoại trừ sự hỗn loạn chỉ còn hỗn loạn.
Ngoại trừ oán niệm từ dưới các khe rãnh xuất hiện liên tục thì toàn bộ Tiềm Long Thành cũng bị một màn sương mù bao phủ, màn sương này mang cái lạnh thấu xương cùng với âm khí kinh khủng, ở trong này bất cứ ai cũng dấy lên một cảm giác tử vong, cảm giác không hề được tự nhiên.
Càng chạy khỏi Sinh Tử Đài thì màn sương lại càng dày đặc thậm chí bắt đầu xuất hiện tình trạng không quan sát được những thứ trước mặt, mọi hình ảnh đều mờ mờ ảo ảo không rõ là thật hay giả nữa.
Cho dù là Vô Song đi ngay cạnh bên Lạc Nhạn cũng phải nắm lấy cánh tay nàng, chính bản thân hắn cũng không thể nhìn rõ mọi vật xung quanh, đến cả khuôn mặt Lạc Nhạn bên cạnh mình Vô Song còn không nhìn rõ huống hồ gì là cảnh vật trước mặt.
Điều đáng sợ nhất đương nhiên không phải là màn sương mù dày đặc đó mà là oán niệm đang không ngừng chui ra từ các khe đất, với một người làm bạn với oán niệm như Vô Song thì hắn thừa hiểu không bao lâu nữa những thứ này sẽ biến thành oán linh, lúc đó mới thực sự là thảm họa.
Vô Song cùng Lạc Nhạn di chuyển cực nhanh về phía Long Môn đệ nhất quan bất quá khi vừa bắt đầu di chuyển tốc độ của bọn họ còn khả quan càng về sau càng khó di chuyển thậm chí Vô Song còn có cảm giác toàn bộ Tiềm Long Thành đang thay đổi, đường xá, các con phố, ngôi nhà như bị lật tung lên, tất cả như biến thành một mê cung khổng lồ.
Vô Song cũng không phải là kẻ tự cao, cũng không dám vỗ ngực tự xưng là nhìn một lần thì không bao giờ quên bất quá những thứ hắn thực sự muốn nhớ thì rất khó quên được trong đó có cả cấu trúc bản đồ Tiềm Long Thành.
Ngay lúc Vô Song đang phân vân đột nhiên một tiếng xé gió rít gào vang lên bên tai hắn, Vô Song không đợi chờ gì mà lập tức lùi lại phía sau đồng thời không quẩy nắm lấy cánh tay Lạc Nhạn kéo lại phía sau mình.
Quả nhiên ngay khi thân hình Vô Song vừa lùi lại thì một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, mặt đất dưới chân hắn bỗng nhiên xuất hiện một cái hố to bằng nửa thân người trưởng thành.
Mặt đất của Tiềm Long Thành cực kỳ cứng rắn, để có thể phá hủy được một cái hố ngay trong tòa thành này thì sức tấn công tuyệt đối cực kỳ đáng sợ. Ngay khi khói bụi tan đi thì một bàn tay đen thùi với bộ móng vuốt sắc nhọn và đặc biệt là đầy lông lá xuất hiện, tiếp theo đó từ trong màn sương mù cực kỳ đáng ghét kia một cái đầu chậm rãi thò ra, chủ nhân của cánh tay kia dần dần hiện hình.
Một sinh vật có chiều cao ít nhất cũng phải đạt đến 5m, khuôn mặt dài như mặt ngựa thậm chí mặt nó còn dài quá khổ so với các bộ phận khác, trên khuôn mặt xuất hiện sáu con mắt lớn màu trắng đục ngầu, cái tai nhọn hoắc khá giống với tinh linh tộc cùng cái miệng khổng lồ đang thè ra, cái miệng của nó không khác gì một cái hang động với hàm răng sắc nhọc cũng cãi lưỡi đỏ lòm đang đung đưa.
Ngoại trừ cái mặt tương đối kinh tởm ra thì đôi tay của con quái vật này cũng rất đặc biệt, cánh tay nó phải dài gập 2 lần đôi chân, cánh tay với những móng vuốt sắc nhọn không ngờ lại là hai bộ phận chủ yếu giúp nó di chuyển, thoạt nhìn khá giống với loài linh trưởng đi bằng hai chân trước.
Đương nhiên Vô Song cũng không rõ con quái vật này là gì, đây là lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện ở Nguyên Tố Thế Giới thì Vô Song mới nhìn thấy sinh vật kỳ lạ và gớm ghiếc bực này, thậm chí khuôn mặt Lạc Nhạn bên cạnh hắn cũng tái mét đi, chỉ cần nhìn con quái vật trước mặt tuyệt đối có thể dọa sợ 7 phần nữ nhân trong thiên hạ.
Thực lực của con quái vật này cũng không có gì phải bàn cãi cả, ít nhất cũng phải là Tiên Hoàng cửu phẩm, thực lực dạng này căn bản không có một thiên tài nào trong Tiềm Long Bảng có tư cách đánh lại, đương nhiên Vô Song là trường hợp đặc biệt.
Điều ngạc nhiên tiếp theo là con quái vật này sau khi tấn công xong lại không trực tiếp lao lên, đôi tai nó khẽ động đậy trong không trung như đang thám thính điều gì đó, cái mũi cũng liên tục chớp động, cái đầu chậm rãi lắc lư mang cả thân thể tiến về phía Vô Song.
Vô Song lúc này mới nhận ra sáu con mắt to lớn đục ngầu trên mặt nó căn bản là vật trang trí, trong sáu con mắt này không hề phản hồi lại hình ảnh, ngoại trừ màu trắng ra cũng chỉ có màu trắng mà thôi, đầu quái vật này dĩ nhiên bị mù.
Đối với rất nhiều người sau khi phát hiện con quái vật bị mù sẽ lựa chọn phong bế khí tức đợi nó bỏ đi tuy nhiên lần này con quái vật là đen đủi khi gặp Vô Song, ngay khi cái đầu của nó còn đang 'khụt khịt', ngay khi cái đầu của nó còn cách Vô Song khoảng 30 cm thì Vô Song ra tay.
Năm ngón tay cong lại thành trảo rồi không ngần ngại gì đâm thẳng vào cái khuôn mặt to lớn kia, đục thủng cả những con mắt đục ngầu của nó. Con quái vật lập tức gầm rút lên như heo bị cắt tiết vậy tuy nhiên âm thanh ồn ào của nó cũng rất nhanh kết thúc khi mà Vô Song vận sức, dùng một tay nhấc cả thân hình dài 5m của nó lên trên trời rồi đập thật mạnh xuống đất, một đòn Vô Song bóp nát đầu quái vật như một trái nho vậy.
Thân hình con quái vật ngay cả khi nát đầu vẫn run lên một chút sau đó mới chậm rãi chết hẳn, từ cơ thể nó một làn khói đen xuất hiện, một làn khói rất nhỏ nhưng sao thoát được khỏi ánh mắt của Vô Song.
Trong thiên hạ này rất ít người dám đụng vào oán khí, bọn họ có thể không sợ hãi oán khí nhưng còn lâu mới dám để oán khí chạy dọc cơ thể bởi thứ này nhẹ thì làm nghẽn kinh mạch làm suy yếu cơ thể từ bên trong nặng thì sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma điên điên khùng kùng còn nặng hơn nữa chính là sẽ bị đoạt xá, bị oán niệm chiếm lấy thân xác mà trở thanh một oán linh cao cấp.
Đáng tiếc Vô Song dĩ nhiên không sợ oán khí, chỉ cần oán khí không mạnh hơn khả năng chịu đựng của Huyễn Mộng Chi Tâm và khả năng thôn phệ của Niết Bàn Hỏa thì Vô Song căn bản không sợ, oán niệm này chính là thuốc bổ đối với linh hồn Vô Song.
Khẽ cảm nhận linh hồn biến đổi sau đó khóe miệng Vô Song chậm rãi xuất hiện một nụ cười:”Không tệ không tệ”.
Nếu như lúc trước Vô Song còn không rõ con quái vật kì dị này là gì thì hiện nay hắn chắc chắn nó là một oán linh có điều hình thù hơi dị dạng một chút, khác hoàn toàn với tất cả các oán linh mà Vô Song đã từng gặp, có lẽ nó bị biến đổi dưới sự ảnh hưởng của Tiềm Long Thành.
Oán linh xuất hiện đại diện cho một điều- Vô Song cùng Lạc Nhạn tuyệt đối không thể thoát ra ngoài theo phương án hòa bình được nữa, bọn họ cần phải chiến đấu.
Trên vai Vô Song lúc này là Hách Mông cùng Tiêu Thu Phong còn trong tay Lạc Nhạn là Cơ Tuyết Nhạn, rất nhanh cả ba người đều lơ lửng trong không trung, ba cánh tay khổng lồ màu tím vậy mà xuất hiện từ bao giờ giữ lấy họ.
Vô Song cũng không phải mang việc vào thân mà cứu ba người này thậm chí Vô Song cũng nguyện ý bắt trước Tố Ngôn rời đi mà không mang theo ai cả có điều hắn cứu bọn họ đương nhiên là đợi báo đáp.
Đầu tiên là Cơ Tuyết Nhạn, Cơ Tuyết Nhạn cùng Vô Song đã trải qua khá nhiều việc bên nhau, cô gái này cũng có thể coi là nửa cái bằng hữu của Vô Song mà đã là bằng hữu thì Vô Song không thể để nàng ở đây đặc biệt hắn còn nhận lời bảo vệ nàng với Trâm Anh, lời hứa mà Vô Song đã nói chắc chắn hắn phải thực hiện.
Hách Mông có thể coi là đối thủ của Vô Song nhưng kẻ này làm bạn cũng không tệ, Vô Song thích tính cách của hắn hơn nữa Việt Quốc nằm ở ngay bên cạnh U Ám Sâm Lâm là địa bàn của Dã Man Nhân, sau này Việt Quốc muốn phát triển không chỉ dựa vào mỗi Hắc Ám Mị Linh Tộc được, Vô Song còn cần cả Dã Man Nhân trợ giúp.
Về phần Tiêu Thu Phong lúc này hắn căn bản là một cái xác chết, Vô Song mang hắn ra cũng chỉ mong đổi được một cái ân tình của Tiêu Dao Môn mà thôi đặc biệt là Tiêu Dao lão tổ, cho dù chưa biết nhân vật này thế nào nhưng riêng danh hiệu đệ nhất cường giả Nam Địa thì đã đáng để Vô Song đánh cuộc, đương nhiên nếu tình hình quá khó khăn thì Vô Song cũng không ngại ném Tiêu Thu Phong lại.
Nếu đã quyết định chiến đấu thì Vô Song không thể không khởi động Huyết Nhãn của bản thân mình, đôi mắt hắn dần dần biến thành màu đỏ như máu đồng thời bằng huyết nhãn rõ ràng khả năng quan sát của Vô Song tăng lên đáng kể, ít nhất hắn có thể quan sát được phạm vi 20m trước mặt mình chứ không còn chỉ là 2m như cũ.
Nói thì rất dài nhưng tất cả hành động của Vô Song chỉ như một cái chớp mắt, tiếng rú của con quái vật khi nãy đã đánh động cho tất cả các con xung quanh, chỉ vài giây đồng hồ thôi trong mắt Vô Song đã xuất hiện thân ảnh của năm con oán linh đạt đến Tiên Hoàng cảnh giới.
Đương nhiên nói oán linh đạt đến Tiên Hoàng cũng thực sự có chút hư cấu, bọn chúng có trí tuệ rất thấp lại không có công pháp hay binh khí hoàn toàn có thể coi là những xác chết di động, oán linh Tiền Hoàng cấp chỉ sợ cũng chỉ đủ sức gây khó khăn cho cao chủ dưới Địa Tiên cảnh của nhân loại mà thôi.
Năm con oán linh từ cùng một hướng lao tới như muốn xé xác Vô Song, về phần Vô Song căn bản động cũng không thèm động, hắn còn có thời gian chậm rãi quay lại nhìn Lạc Nhạn rồi ung dung mỉm cười:”Đừng sợ, bám theo sau lưng ta thì không có gì phải sợ hãi cả”.
Lạc Nhạn nhìn khuôn mặt mỉm cười của Vô Song khóe miệng cong lên đồng thời hai má phiến hồng, nàng nhu thuận gật đầu:”Vâng thưa công tử”.
Ngay khi Lạc Nhạn vừa dứt lời thì đập vào mắt nàng là khung cảnh bảy cái đầu khổng lồ bị chặt đứt, Vô Song giải quyết cả bảy con oán linh này căn bản không mất đến một giây đồng thời lần này Vô Song ra tay cũng phi thường yên tĩnh tuyệt đối không có âm thanh phát ra.
Thân hình Vô Song thoáng dừng lại một chút để hấp thụ oán khí sau đó không ngần ngại nắm tay Lạc Nhạn di chuyển cực nhanh về phía trước có điều Vô Song càng chạy càng sợ hãi, bằng vào huyết nhãn quả nhiên hắn nhận ra Tiềm Long Thành đang thay đổi liên tục, chỉ mười giây trước rõ ràng là đường rộng thênh thang mà mười giây sau đã là ngõ cụt, Tiềm Long Thành đang trở thành một cái mê cung khổng lồ thay đổi liên tục, sự việc càng ngày càng khó khăn.
Vô Song đúng là đang mượn thần lực nhưng thần lực của hắn cũng chỉ là đi mượn, cùng lắm cũng chỉ có thể duy trì 1 tiếng đồng hồ, nếu không thể thoát ra khỏi đây nhanh chóng thì tuyệt đối là lành ít giữ nhiều bởi hắn đã quá hiểu rõ oán linh, oán khí bốc lên càng ngày càng nhiều thì oán linh sẽ càng ngày càng mạnh.
Vài con oán linh đầu tiên thì đám người Trầm Côn hay Tố Ngôn còn có thể giải quyết vì bọn họ cũng có chiến lực của Địa Tiên Cảnh có điều nếu oán linh cao cấp hơn xuất hiện thì tuyệt đối không phải là đối thủ.
Team Đang Bí Ý Tưởng -
Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình
P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.
Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác giả. Đứa con của Vua Địa ngục, cha con vô sỉ, mọi người cùng thưởng thức nào.
Ngoại trừ oán niệm từ dưới các khe rãnh xuất hiện liên tục thì toàn bộ Tiềm Long Thành cũng bị một màn sương mù bao phủ, màn sương này mang cái lạnh thấu xương cùng với âm khí kinh khủng, ở trong này bất cứ ai cũng dấy lên một cảm giác tử vong, cảm giác không hề được tự nhiên.
Càng chạy khỏi Sinh Tử Đài thì màn sương lại càng dày đặc thậm chí bắt đầu xuất hiện tình trạng không quan sát được những thứ trước mặt, mọi hình ảnh đều mờ mờ ảo ảo không rõ là thật hay giả nữa.
Cho dù là Vô Song đi ngay cạnh bên Lạc Nhạn cũng phải nắm lấy cánh tay nàng, chính bản thân hắn cũng không thể nhìn rõ mọi vật xung quanh, đến cả khuôn mặt Lạc Nhạn bên cạnh mình Vô Song còn không nhìn rõ huống hồ gì là cảnh vật trước mặt.
Điều đáng sợ nhất đương nhiên không phải là màn sương mù dày đặc đó mà là oán niệm đang không ngừng chui ra từ các khe đất, với một người làm bạn với oán niệm như Vô Song thì hắn thừa hiểu không bao lâu nữa những thứ này sẽ biến thành oán linh, lúc đó mới thực sự là thảm họa.
Vô Song cùng Lạc Nhạn di chuyển cực nhanh về phía Long Môn đệ nhất quan bất quá khi vừa bắt đầu di chuyển tốc độ của bọn họ còn khả quan càng về sau càng khó di chuyển thậm chí Vô Song còn có cảm giác toàn bộ Tiềm Long Thành đang thay đổi, đường xá, các con phố, ngôi nhà như bị lật tung lên, tất cả như biến thành một mê cung khổng lồ.
Vô Song cũng không phải là kẻ tự cao, cũng không dám vỗ ngực tự xưng là nhìn một lần thì không bao giờ quên bất quá những thứ hắn thực sự muốn nhớ thì rất khó quên được trong đó có cả cấu trúc bản đồ Tiềm Long Thành.
Ngay lúc Vô Song đang phân vân đột nhiên một tiếng xé gió rít gào vang lên bên tai hắn, Vô Song không đợi chờ gì mà lập tức lùi lại phía sau đồng thời không quẩy nắm lấy cánh tay Lạc Nhạn kéo lại phía sau mình.
Quả nhiên ngay khi thân hình Vô Song vừa lùi lại thì một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, mặt đất dưới chân hắn bỗng nhiên xuất hiện một cái hố to bằng nửa thân người trưởng thành.
Mặt đất của Tiềm Long Thành cực kỳ cứng rắn, để có thể phá hủy được một cái hố ngay trong tòa thành này thì sức tấn công tuyệt đối cực kỳ đáng sợ. Ngay khi khói bụi tan đi thì một bàn tay đen thùi với bộ móng vuốt sắc nhọn và đặc biệt là đầy lông lá xuất hiện, tiếp theo đó từ trong màn sương mù cực kỳ đáng ghét kia một cái đầu chậm rãi thò ra, chủ nhân của cánh tay kia dần dần hiện hình.
Một sinh vật có chiều cao ít nhất cũng phải đạt đến 5m, khuôn mặt dài như mặt ngựa thậm chí mặt nó còn dài quá khổ so với các bộ phận khác, trên khuôn mặt xuất hiện sáu con mắt lớn màu trắng đục ngầu, cái tai nhọn hoắc khá giống với tinh linh tộc cùng cái miệng khổng lồ đang thè ra, cái miệng của nó không khác gì một cái hang động với hàm răng sắc nhọc cũng cãi lưỡi đỏ lòm đang đung đưa.
Ngoại trừ cái mặt tương đối kinh tởm ra thì đôi tay của con quái vật này cũng rất đặc biệt, cánh tay nó phải dài gập 2 lần đôi chân, cánh tay với những móng vuốt sắc nhọn không ngờ lại là hai bộ phận chủ yếu giúp nó di chuyển, thoạt nhìn khá giống với loài linh trưởng đi bằng hai chân trước.
Đương nhiên Vô Song cũng không rõ con quái vật này là gì, đây là lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện ở Nguyên Tố Thế Giới thì Vô Song mới nhìn thấy sinh vật kỳ lạ và gớm ghiếc bực này, thậm chí khuôn mặt Lạc Nhạn bên cạnh hắn cũng tái mét đi, chỉ cần nhìn con quái vật trước mặt tuyệt đối có thể dọa sợ 7 phần nữ nhân trong thiên hạ.
Thực lực của con quái vật này cũng không có gì phải bàn cãi cả, ít nhất cũng phải là Tiên Hoàng cửu phẩm, thực lực dạng này căn bản không có một thiên tài nào trong Tiềm Long Bảng có tư cách đánh lại, đương nhiên Vô Song là trường hợp đặc biệt.
Điều ngạc nhiên tiếp theo là con quái vật này sau khi tấn công xong lại không trực tiếp lao lên, đôi tai nó khẽ động đậy trong không trung như đang thám thính điều gì đó, cái mũi cũng liên tục chớp động, cái đầu chậm rãi lắc lư mang cả thân thể tiến về phía Vô Song.
Vô Song lúc này mới nhận ra sáu con mắt to lớn đục ngầu trên mặt nó căn bản là vật trang trí, trong sáu con mắt này không hề phản hồi lại hình ảnh, ngoại trừ màu trắng ra cũng chỉ có màu trắng mà thôi, đầu quái vật này dĩ nhiên bị mù.
Đối với rất nhiều người sau khi phát hiện con quái vật bị mù sẽ lựa chọn phong bế khí tức đợi nó bỏ đi tuy nhiên lần này con quái vật là đen đủi khi gặp Vô Song, ngay khi cái đầu của nó còn đang 'khụt khịt', ngay khi cái đầu của nó còn cách Vô Song khoảng 30 cm thì Vô Song ra tay.
Năm ngón tay cong lại thành trảo rồi không ngần ngại gì đâm thẳng vào cái khuôn mặt to lớn kia, đục thủng cả những con mắt đục ngầu của nó. Con quái vật lập tức gầm rút lên như heo bị cắt tiết vậy tuy nhiên âm thanh ồn ào của nó cũng rất nhanh kết thúc khi mà Vô Song vận sức, dùng một tay nhấc cả thân hình dài 5m của nó lên trên trời rồi đập thật mạnh xuống đất, một đòn Vô Song bóp nát đầu quái vật như một trái nho vậy.
Thân hình con quái vật ngay cả khi nát đầu vẫn run lên một chút sau đó mới chậm rãi chết hẳn, từ cơ thể nó một làn khói đen xuất hiện, một làn khói rất nhỏ nhưng sao thoát được khỏi ánh mắt của Vô Song.
Trong thiên hạ này rất ít người dám đụng vào oán khí, bọn họ có thể không sợ hãi oán khí nhưng còn lâu mới dám để oán khí chạy dọc cơ thể bởi thứ này nhẹ thì làm nghẽn kinh mạch làm suy yếu cơ thể từ bên trong nặng thì sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma điên điên khùng kùng còn nặng hơn nữa chính là sẽ bị đoạt xá, bị oán niệm chiếm lấy thân xác mà trở thanh một oán linh cao cấp.
Đáng tiếc Vô Song dĩ nhiên không sợ oán khí, chỉ cần oán khí không mạnh hơn khả năng chịu đựng của Huyễn Mộng Chi Tâm và khả năng thôn phệ của Niết Bàn Hỏa thì Vô Song căn bản không sợ, oán niệm này chính là thuốc bổ đối với linh hồn Vô Song.
Khẽ cảm nhận linh hồn biến đổi sau đó khóe miệng Vô Song chậm rãi xuất hiện một nụ cười:”Không tệ không tệ”.
Nếu như lúc trước Vô Song còn không rõ con quái vật kì dị này là gì thì hiện nay hắn chắc chắn nó là một oán linh có điều hình thù hơi dị dạng một chút, khác hoàn toàn với tất cả các oán linh mà Vô Song đã từng gặp, có lẽ nó bị biến đổi dưới sự ảnh hưởng của Tiềm Long Thành.
Oán linh xuất hiện đại diện cho một điều- Vô Song cùng Lạc Nhạn tuyệt đối không thể thoát ra ngoài theo phương án hòa bình được nữa, bọn họ cần phải chiến đấu.
Trên vai Vô Song lúc này là Hách Mông cùng Tiêu Thu Phong còn trong tay Lạc Nhạn là Cơ Tuyết Nhạn, rất nhanh cả ba người đều lơ lửng trong không trung, ba cánh tay khổng lồ màu tím vậy mà xuất hiện từ bao giờ giữ lấy họ.
Vô Song cũng không phải mang việc vào thân mà cứu ba người này thậm chí Vô Song cũng nguyện ý bắt trước Tố Ngôn rời đi mà không mang theo ai cả có điều hắn cứu bọn họ đương nhiên là đợi báo đáp.
Đầu tiên là Cơ Tuyết Nhạn, Cơ Tuyết Nhạn cùng Vô Song đã trải qua khá nhiều việc bên nhau, cô gái này cũng có thể coi là nửa cái bằng hữu của Vô Song mà đã là bằng hữu thì Vô Song không thể để nàng ở đây đặc biệt hắn còn nhận lời bảo vệ nàng với Trâm Anh, lời hứa mà Vô Song đã nói chắc chắn hắn phải thực hiện.
Hách Mông có thể coi là đối thủ của Vô Song nhưng kẻ này làm bạn cũng không tệ, Vô Song thích tính cách của hắn hơn nữa Việt Quốc nằm ở ngay bên cạnh U Ám Sâm Lâm là địa bàn của Dã Man Nhân, sau này Việt Quốc muốn phát triển không chỉ dựa vào mỗi Hắc Ám Mị Linh Tộc được, Vô Song còn cần cả Dã Man Nhân trợ giúp.
Về phần Tiêu Thu Phong lúc này hắn căn bản là một cái xác chết, Vô Song mang hắn ra cũng chỉ mong đổi được một cái ân tình của Tiêu Dao Môn mà thôi đặc biệt là Tiêu Dao lão tổ, cho dù chưa biết nhân vật này thế nào nhưng riêng danh hiệu đệ nhất cường giả Nam Địa thì đã đáng để Vô Song đánh cuộc, đương nhiên nếu tình hình quá khó khăn thì Vô Song cũng không ngại ném Tiêu Thu Phong lại.
Nếu đã quyết định chiến đấu thì Vô Song không thể không khởi động Huyết Nhãn của bản thân mình, đôi mắt hắn dần dần biến thành màu đỏ như máu đồng thời bằng huyết nhãn rõ ràng khả năng quan sát của Vô Song tăng lên đáng kể, ít nhất hắn có thể quan sát được phạm vi 20m trước mặt mình chứ không còn chỉ là 2m như cũ.
Nói thì rất dài nhưng tất cả hành động của Vô Song chỉ như một cái chớp mắt, tiếng rú của con quái vật khi nãy đã đánh động cho tất cả các con xung quanh, chỉ vài giây đồng hồ thôi trong mắt Vô Song đã xuất hiện thân ảnh của năm con oán linh đạt đến Tiên Hoàng cảnh giới.
Đương nhiên nói oán linh đạt đến Tiên Hoàng cũng thực sự có chút hư cấu, bọn chúng có trí tuệ rất thấp lại không có công pháp hay binh khí hoàn toàn có thể coi là những xác chết di động, oán linh Tiền Hoàng cấp chỉ sợ cũng chỉ đủ sức gây khó khăn cho cao chủ dưới Địa Tiên cảnh của nhân loại mà thôi.
Năm con oán linh từ cùng một hướng lao tới như muốn xé xác Vô Song, về phần Vô Song căn bản động cũng không thèm động, hắn còn có thời gian chậm rãi quay lại nhìn Lạc Nhạn rồi ung dung mỉm cười:”Đừng sợ, bám theo sau lưng ta thì không có gì phải sợ hãi cả”.
Lạc Nhạn nhìn khuôn mặt mỉm cười của Vô Song khóe miệng cong lên đồng thời hai má phiến hồng, nàng nhu thuận gật đầu:”Vâng thưa công tử”.
Ngay khi Lạc Nhạn vừa dứt lời thì đập vào mắt nàng là khung cảnh bảy cái đầu khổng lồ bị chặt đứt, Vô Song giải quyết cả bảy con oán linh này căn bản không mất đến một giây đồng thời lần này Vô Song ra tay cũng phi thường yên tĩnh tuyệt đối không có âm thanh phát ra.
Thân hình Vô Song thoáng dừng lại một chút để hấp thụ oán khí sau đó không ngần ngại nắm tay Lạc Nhạn di chuyển cực nhanh về phía trước có điều Vô Song càng chạy càng sợ hãi, bằng vào huyết nhãn quả nhiên hắn nhận ra Tiềm Long Thành đang thay đổi liên tục, chỉ mười giây trước rõ ràng là đường rộng thênh thang mà mười giây sau đã là ngõ cụt, Tiềm Long Thành đang trở thành một cái mê cung khổng lồ thay đổi liên tục, sự việc càng ngày càng khó khăn.
Vô Song đúng là đang mượn thần lực nhưng thần lực của hắn cũng chỉ là đi mượn, cùng lắm cũng chỉ có thể duy trì 1 tiếng đồng hồ, nếu không thể thoát ra khỏi đây nhanh chóng thì tuyệt đối là lành ít giữ nhiều bởi hắn đã quá hiểu rõ oán linh, oán khí bốc lên càng ngày càng nhiều thì oán linh sẽ càng ngày càng mạnh.
Vài con oán linh đầu tiên thì đám người Trầm Côn hay Tố Ngôn còn có thể giải quyết vì bọn họ cũng có chiến lực của Địa Tiên Cảnh có điều nếu oán linh cao cấp hơn xuất hiện thì tuyệt đối không phải là đối thủ.
Team Đang Bí Ý Tưởng -
Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình
P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.
Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác giả. Đứa con của Vua Địa ngục, cha con vô sỉ, mọi người cùng thưởng thức nào.
Tác giả :
Team Đang Bí Ý Tưởng