Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
Chương 294: Vô Niệm vs Phi Điện (2)
Sinh Tử Đài lúc này bao trùm bởi một màu đỏ, toàn bộ bầu trời phía trên đều là lửa, cả một biển lửa xung quanh bảo hộ Vô Niệm, ánh mắt Vô Niệm tự tin vô cùng nhìn Phi Điện bên dưới.
“Phi Thiên Kiếm Tông – Phi Thiên Hỏa Vực – Diệt Thế Hỏa Kiếm”.
Phi Điện ánh mắt xuất hiện một tia chán ghét nhìn thanh kiếm lao tới, bản thân hắn đương nhiên lúc này cực kỳ coi thường Vô Niệm, đối với Phi Điện mà nói chỉ riêng việc Vô Niệm không sử dụng tuyệt học của Hỏa Quốc khi chiến đấu với mình thì tuyệt đối không thể chấp nhận.
Võ Thần Điện cùng Hỏa Quốc từ lâu đã không còn là cuộc chiến quyết định thắng bại đơn thuần mà nó còn là cuộc chiến về danh dự, cuộc chiến xác minh tuyệt học hai bên.
Hai cánh tay Phi Điện mạnh mẽ đưa ra ngăn chặn hỏa kiếm, trên tay hắn hai luồng kinh thiên băng khí hiện lên đóng băng toàn bộ thanh hỏa kiếm lại sau đó dùng sức bóp nát.
Có điều Phi Điện cũng không thấy vui mừng cho lắm bởi hắn biết Phi Thiên Hỏa Vực của Phi Thiên Kiếm Tông là gì, đây tuyệt đối là một trong những ngự kiếm quyết mạnh mẽ nhất thiên hạ.
Đến ngay cả Vô Song đang chữa trị cho Hách Mông cũng phải thoáng dừng tay, ánh mắt chăm chú quan sát Phi Thiên Hỏa Vực, Vô Song vậy mà lúc này có xúc động muốn chiếm được bộ công pháp này, Phi Thiên Hỏa Vực thực sự cực kỳ thích hợp với Vô Song.
Phi Thiên Hỏa Vực có thể nói không khác gì lắm so với Tru Thiên Kiếm mà Vô Song tạo ra có điều Phi Thiên Hỏa Kiếm mà Phi Thiên Hỏa Vực tạo ra về chất lượng có thể không sánh bằng nhưng về số lượng thì tuyệt đối kinh thiên.
Vô Niệm nhìn Phi Điện mỉm cười:”Một thanh kiếm không đủ thì 100 thanh không biết ngươi chịu nổi không?”.
“Phi Thiên Hỏa Vực – Bách Kiếm Sát Nhân”.
Đúng như lời Vô Niệm nói khi lần này một mình hắn xuất ra đủ 100 thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm thậm chí cả khuôn mặt của Vô Niệm cũng không có một tia mỏi mệt nào, căn bản cứ nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước vậy.
100 thanh hỏa kiếm xoay tròn trên không trung sau đó bắn thẳng xuống như cơn mưa rào mùa hạ, ở dưới một cơn mưa kiếm này Phi Điện thoạt nhìn cực kỳ nhỏ bé, cực kỳ vô lực.
Ánh mắt Phi Điện xuất hiện một tia hàn quang, hắn bắt đầu nhẹ nhàng điều chỉnh nhịp độ hô hấp, hô hấp của hắn trở nên đều đều, lồng ngực phập phồng “Buồn cười, Hỏa Quốc tuyệt học còn chưa là gì vậy mà dám dùng Phi Thiên Kiếm Tông đến thử sức với Võ Thần Điện? Ngươi chán sống rồi”.
Trên người Phi Điện toát ra một dòng khói trắng, hai mắt như điện, từng khớp xương vang lên răng rắc:”Võ Thần Niết Bàn –Tịch Diệt”.
Trên cánh tay của Phi Điện hiện ra một luồng hắc khí sau đó càng ngày càng mở rộng, hắc khí lớn tựa như trời, vô biên như biển cả bao la, hắc khí sau đó rất nhanh xoay tròn lại, nó thu nhỏ nhanh đến mức cả mắt thường cũng không thể nhìn thấy, toàn bộ hắc khí vậy mà đều bị bàn tay Phi Điện nắm lại.
Một quyền đánh ra thiên hạ biến sắc, một quyền đánh ra xé tan một lỗ thủng trên bầu trời, đánh xuyên luôn quả Phi Thiên Hỏa Vực của Vô Niệm, toàn bộ trăm thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm lập tức bị biến thành hư vô, nếu không phải Vô Niệm đứng đủ xa, tốc độ hắn đủ nhanh thì một chiêu này chỉ sợ Vô Niệm cũng không tránh được.
Phi Điện bước lên một bước, thân hình tựa như sấm chớp lao tới, tốc độ của hắn trong thoáng chốc bạo tăng:”Võ Thần Niết Bàn – Hư Không”.
Lại một quyền nữa xuất ra, một quyền này không mang theo hắc khí có thể diệt đi tất cả như Tịch Diệt mà nó mang theo chấn động khủng khiếp của không gian, một quyền một thế giới.
Vô Niệm hai tay chắp lại, trong ánh mắt có một luồng kỳ quang:”Không hổ là Bắc Địa đệ nhất công pháp, không hổ là Võ Thần Điện trấn phái thần công có điều muốn đánh bại Phi Thiên Hỏa Vực của ta còn chưa đủ đâu”.
Hai tay Vô Niệm rất nhanh kết lại, trên bầu trời bỗng chốc hiện ra cả nghìn thanh kiếm:”Phi Thiên Hỏa Vực – Thiên Kiếm hủy địa”.
Một lần nữa quyền của Phi Điện cùng hàng ngàn thanh kiếm của Vô Niệm va chạm, không gian lực lượng của Phi Điện vậy mà lại hoàn toàn lấn át tất cả, không gian xung quanh như nát vụn, nơi nào Phi Điện đi qua mọi thứ đều ầm ầm đổ vỡ.
Một quyền của Phi Điện quyền kình chưa tan vậy mà nện thẳng vào ngực Vô Niệm, một quyền lập tức đánh nát thân thể Vô Niệm tạo ra một vũng máu trên bầu trời.
Một quyền thành công nhưng Phi Điện tuyệt đối không hề vui mừng, hắn lập tức quay đầu lại, một quyền nữa mạnh mẽ đánh về phía sau:”Võ Thần Niết Bàn – Tịch Diệt”.
Lại một Tịch Diệt nữa được xuất ra, vị trí Phi Điện ra quyền đụng vào một mũi kiếm khổng lồ đâm thủng trời cao, thân thể Phi Điện lập tức bị đánh bay đi, cánh tay trài xuất hiện một vết máu kéo dài đến tận vai, khuôn mặt Phi Điện có chút nhíu lại.
Thanh kiếm trên bầu trời lúc này cũng vang lên những âm thanh răng rắc sau đó vỡ vụn trên không trung, ngay sau khi thân ảnh khổng lồ của thanh kiếm đó biến mất, Vô Niệm một lần nữa lững thững đi ra, hắn mỉm cười nhìn Phi Điện:”Đây mới là Thiên Kiếm Hủy Địa của Phi Thiên Hỏa Vực, thứ này không làm ngươi thất vọng chứ?”.
Phi Thiên Hỏa Vực được rất nhiều người coi là cái gân gà, bỏ đi thì tiếc mà giữ lại thì chẳng mấy có ích, Phi Thiên Hỏa Vực dùng để miểu sát kẻ yếu thì thừa nhưng để chống lại kẻ mạnh thì yếu có điều nếu nó đi cùng đệ nhất công pháp của Phi Thiên Kiếm Tông thì lại khác.
Ngưng Kiếm Quyết của Phi Thiên Kiếm Tông chính là bộ công pháp song song cùng Phi Thiên Hỏa Vực, bằng hai thứ này có thể khiến Phi Thiên Kiếm Tông có một chỗ đặt chân tại Nam Địa.
Ngưng Kiếm Quyết tên như ý nghĩa nó giúp Phi Thiên Hỏa Vực biến số lượng thành chất lượng, chỉ cần như vậy thôi là quá đủ rồi.
Một thanh đại kiếm khổng lồ tiếp tục xuất hiện từ trong hư không, lần này thậm chí Phi Thiên Hỏa Vực của Vô Niệm còn rung lên liên hồi, Vô Niệm thản nhiên đưa ngón tay chỉ về phía Phi Điện “Phi Thiên Hỏa Vực – Vạn Kiếm Diệt Thiên”.
Đây mới là bộ mặt thật của Phi Thiên Hỏa Vực, một trong những công phạt công pháp mạnh nhất Nam Địa.
Phi Điện lúc này cảm thấy áp lực vô cùng, Vạn Kiếm Diệt Thiên thực sự quá đáng sợ có điều bằng vào nó muốn đánh bại truyền nhân của Võ Thần Điện thì còn chưa đủ.
Hai cánh tay Phi Điện nắm chặt lại sau đó đá vụn dưới chân hắn vậy mà liên tục bay lên, Sinh Tử Đài tầng thứ hai tiếp tục bị phá nát, lại một chiêu nữa đạt đến chiến lực Chân Tiên cấp.
“Võ Thần Niết Bàn – Thôn Thiên”.
…...........
Vô Tận Hải – Đế Sư Môn.
Đế Sư lúc này ánh mắt sáng lên nhìn cuộc chiến của Phi Điện và Vô Niệm sau đó chậm rãi gật đầu.
“Tiểu Hỏa, thằng nhóc Vô Niệm này không tệ, thực sự không tệ”.
Hỏa Tổ mỉm cười ung dung cúi đầu:”Đa tạ sư phụ đã khích lệ nó, Vô Niệm còn nhiều thứ phải học lắm”.
Ngạc nhiên là ngay cả khi Đế Sư khen ngợi Vô Niệm trước mặt Võ Thần nhưng ông ta cũng không có cảm giác gì thậm chí trong ánh mắt Võ Thần còn có một tia vui vẻ, quan hệ của Võ Thần Điện cùng Hỏa Quốc thực sự chưa chắc đã giống như bề ngoài.
Đế Sư cố gắng lê thân thể béo mập của mình ngồi dậy, ông ta chậm rãi lắc đầu:”Con nhón Trâm Anh của lão bất tử kia ngày càng không ra gì, bằng từng này tuổi đầu rồi còn đi tham dự Tiềm Long đại hội khác gì bắt nạt mất tiểu tử kia, nếu không có mấy kẻ đoạt xá như vậy tham gia kì thi lần này thì tiểu tử Vô Niệm này tuyệt đối có thể đi vào chung kết”.
Sau đó Đế Sư bắt đầu thao thao bất tuyệt, ông ta nói liên hồi thậm chí nói những việc chẳng đâu vào đâu, chẳng liên quan gì, đây chính là thói quen của Đế Sư, mỗi khi say Đế Sư nói rất nhiều, nhiều vô cùng.
Tiêu Dao lão tổ, Hỏa tổ cùng Võ Thần đương nhiên chỉ biết im lặng lắng nghe, ánh mắt vẫn tiếp tục nhìn vào màn hình cho dù bọn họ biết kết quả cuộc đấu này đã được xác định từ lâu rồi.
Ở giữa Vô Niệm cùng Phi Điện có một khoảng cách, khoảng cách về tư chất.
….....
Khói bụi tan đi, mặt đất vỡ nát, Phi Điện lúc này toàn thân quần áo xộc xệch vô cùng, khuôn mặt có chút trắng xám vì hao lực, hai cánh tay của hắn đều bị thương có điều ánh mắt rực lên chiến ý, Phi Điện nhìn Vô Niệm mỉm cười:”Ngươi còn có thể tạo ra thêm thanh kiếm nào nữa không?, Phi Thiên Hỏa Vực của ngươi sắp tan biến rồi kìa”.
Đáp lại câu nói của Phi Điện thì Vô Niệm chỉ hành động, hành động lần này của Vô Niệm làm Phi Điện thực sự cảm thấy bất lực, trên bầu trời lại có một thanh Vạn Kiếm Diệt Thiên xuất hiện, Phi Thiên Hỏa Vực một lần nữa rung lên, một lần nữa có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào nhưng nó dĩ nhiên không có vỡ vụn.
Một nụ cười đắng chát hiện lên trên khuôn mặt Phi Điện có điều Phi Điện vẫn cứ nắm chặt nắm đấm lại, hắn muốn chiến tiếp, mang theo danh dự của Võ Thần Điện đến Nam Địa, hắn không muốn thua.
Chỉ đến khi thanh Vạn Kiếm Diệt Thiên thứ hai xuất hiện đứng song song cùng thanh kiếm thứ nhất, hai thanh kiếm làm không gian như bị đốt cháy, hai thanh kiếm mang sức nóng làm mặt đất nứt toác. Vô Niệm lạnh lùng đứng trên bầu trời, ánh mắt nhìn xuống Phi Điện:”Kết thúc đi”.
Một chiêu này Phi Điện không đỡ nổi, một chiêu này hắn chắc chắn phải thua.
Phi Điện thân hình vậy mà một lần nữa lao lên, hắn không muốn thua, hắn tuyệt đối không thể thua, cách duy nhất để Phi Điện có thể thắng được lần này là ra tay giết chết Vô Niệm ngay trước khi hắn kịp thả hai thanh kiếm khổng lồ kia ra.
Phi Điện hét lên một tiếng:”Võ Thần Niết Bàn – Tốc Sát”.
Phi Điện một lần nữa lao tới, một quyền nhanh tuyệt luân đến mức Vô Niệm không tài nào phản ứng kịp, có điều sau khi đấm xong một quyền này Phi Điện như chết lặng – lại là phân thân.
Ngồi thảnh nhiên trên thanh đại kiếm, Vô Niệm khẽ gật đầu:”Rất tốt nhưng chưa đủ, kết thúc đi”.
Thân hình hắn lập tức nhún lên, hai thanh đại kiếm bắn thẳng về phía Phi Điện với tốc độ kinh hồn.
Phi Điện còn chưa bị chúng đòn mà đã bị uy lực khủng khiếp kìa ép bắn xuống đất, lúc này Phi Điện biết hắn không làm gì thì chắc chắn sẽ chết.
“ Võ Thần Niết Bàn – Bất Tử Võ Thần”.
Vô Niệm đương nhiên không quan tâm đến Phi Điện dãy dụa, hai tay nhét vào túi quần, cuộc chiến này kết thúc rồi.
….......
Một điều đặc biệt nữa là trong số 10 thí sinh tham gia Tiềm Long đệ tam quan Sinh Tử Đài lần này đã có 5 người thua cuộc, trong 5 người này thì Hách Mông cùng Phong Phiêu Nhiên đã vô lực đấu tiếp,
Mặt đất nứt toát, khói bụi tan đi, Phi Điện lúc này toàn thân nằm trong một cái hố khổng lồ, cả người chịu vô số vết thương, hô hấp yếu ớt vô cùng. Phi Điện là người thứ ba không còn khả năng tái đấu.
Sau trận chiến này Top 7 lập tức được hình thành hay nói đúng hơn là top 6, Lạc Nhạn chắc chắn là người về vị trí thứ 7 trong Long Môn đệ tam quan-Sinh Tử Đài.
(Chưa xong còn tiếp).
Team Đang Bí Ý Tưởng -
Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình.
P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.
Event bạo chương, từ hôm nay đến thứ 7 mỗi ngày sẽ ra từ 2-4 chương vì vậy Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác giả.
“Phi Thiên Kiếm Tông – Phi Thiên Hỏa Vực – Diệt Thế Hỏa Kiếm”.
Phi Điện ánh mắt xuất hiện một tia chán ghét nhìn thanh kiếm lao tới, bản thân hắn đương nhiên lúc này cực kỳ coi thường Vô Niệm, đối với Phi Điện mà nói chỉ riêng việc Vô Niệm không sử dụng tuyệt học của Hỏa Quốc khi chiến đấu với mình thì tuyệt đối không thể chấp nhận.
Võ Thần Điện cùng Hỏa Quốc từ lâu đã không còn là cuộc chiến quyết định thắng bại đơn thuần mà nó còn là cuộc chiến về danh dự, cuộc chiến xác minh tuyệt học hai bên.
Hai cánh tay Phi Điện mạnh mẽ đưa ra ngăn chặn hỏa kiếm, trên tay hắn hai luồng kinh thiên băng khí hiện lên đóng băng toàn bộ thanh hỏa kiếm lại sau đó dùng sức bóp nát.
Có điều Phi Điện cũng không thấy vui mừng cho lắm bởi hắn biết Phi Thiên Hỏa Vực của Phi Thiên Kiếm Tông là gì, đây tuyệt đối là một trong những ngự kiếm quyết mạnh mẽ nhất thiên hạ.
Đến ngay cả Vô Song đang chữa trị cho Hách Mông cũng phải thoáng dừng tay, ánh mắt chăm chú quan sát Phi Thiên Hỏa Vực, Vô Song vậy mà lúc này có xúc động muốn chiếm được bộ công pháp này, Phi Thiên Hỏa Vực thực sự cực kỳ thích hợp với Vô Song.
Phi Thiên Hỏa Vực có thể nói không khác gì lắm so với Tru Thiên Kiếm mà Vô Song tạo ra có điều Phi Thiên Hỏa Kiếm mà Phi Thiên Hỏa Vực tạo ra về chất lượng có thể không sánh bằng nhưng về số lượng thì tuyệt đối kinh thiên.
Vô Niệm nhìn Phi Điện mỉm cười:”Một thanh kiếm không đủ thì 100 thanh không biết ngươi chịu nổi không?”.
“Phi Thiên Hỏa Vực – Bách Kiếm Sát Nhân”.
Đúng như lời Vô Niệm nói khi lần này một mình hắn xuất ra đủ 100 thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm thậm chí cả khuôn mặt của Vô Niệm cũng không có một tia mỏi mệt nào, căn bản cứ nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước vậy.
100 thanh hỏa kiếm xoay tròn trên không trung sau đó bắn thẳng xuống như cơn mưa rào mùa hạ, ở dưới một cơn mưa kiếm này Phi Điện thoạt nhìn cực kỳ nhỏ bé, cực kỳ vô lực.
Ánh mắt Phi Điện xuất hiện một tia hàn quang, hắn bắt đầu nhẹ nhàng điều chỉnh nhịp độ hô hấp, hô hấp của hắn trở nên đều đều, lồng ngực phập phồng “Buồn cười, Hỏa Quốc tuyệt học còn chưa là gì vậy mà dám dùng Phi Thiên Kiếm Tông đến thử sức với Võ Thần Điện? Ngươi chán sống rồi”.
Trên người Phi Điện toát ra một dòng khói trắng, hai mắt như điện, từng khớp xương vang lên răng rắc:”Võ Thần Niết Bàn –Tịch Diệt”.
Trên cánh tay của Phi Điện hiện ra một luồng hắc khí sau đó càng ngày càng mở rộng, hắc khí lớn tựa như trời, vô biên như biển cả bao la, hắc khí sau đó rất nhanh xoay tròn lại, nó thu nhỏ nhanh đến mức cả mắt thường cũng không thể nhìn thấy, toàn bộ hắc khí vậy mà đều bị bàn tay Phi Điện nắm lại.
Một quyền đánh ra thiên hạ biến sắc, một quyền đánh ra xé tan một lỗ thủng trên bầu trời, đánh xuyên luôn quả Phi Thiên Hỏa Vực của Vô Niệm, toàn bộ trăm thanh Phi Thiên Hỏa Kiếm lập tức bị biến thành hư vô, nếu không phải Vô Niệm đứng đủ xa, tốc độ hắn đủ nhanh thì một chiêu này chỉ sợ Vô Niệm cũng không tránh được.
Phi Điện bước lên một bước, thân hình tựa như sấm chớp lao tới, tốc độ của hắn trong thoáng chốc bạo tăng:”Võ Thần Niết Bàn – Hư Không”.
Lại một quyền nữa xuất ra, một quyền này không mang theo hắc khí có thể diệt đi tất cả như Tịch Diệt mà nó mang theo chấn động khủng khiếp của không gian, một quyền một thế giới.
Vô Niệm hai tay chắp lại, trong ánh mắt có một luồng kỳ quang:”Không hổ là Bắc Địa đệ nhất công pháp, không hổ là Võ Thần Điện trấn phái thần công có điều muốn đánh bại Phi Thiên Hỏa Vực của ta còn chưa đủ đâu”.
Hai tay Vô Niệm rất nhanh kết lại, trên bầu trời bỗng chốc hiện ra cả nghìn thanh kiếm:”Phi Thiên Hỏa Vực – Thiên Kiếm hủy địa”.
Một lần nữa quyền của Phi Điện cùng hàng ngàn thanh kiếm của Vô Niệm va chạm, không gian lực lượng của Phi Điện vậy mà lại hoàn toàn lấn át tất cả, không gian xung quanh như nát vụn, nơi nào Phi Điện đi qua mọi thứ đều ầm ầm đổ vỡ.
Một quyền của Phi Điện quyền kình chưa tan vậy mà nện thẳng vào ngực Vô Niệm, một quyền lập tức đánh nát thân thể Vô Niệm tạo ra một vũng máu trên bầu trời.
Một quyền thành công nhưng Phi Điện tuyệt đối không hề vui mừng, hắn lập tức quay đầu lại, một quyền nữa mạnh mẽ đánh về phía sau:”Võ Thần Niết Bàn – Tịch Diệt”.
Lại một Tịch Diệt nữa được xuất ra, vị trí Phi Điện ra quyền đụng vào một mũi kiếm khổng lồ đâm thủng trời cao, thân thể Phi Điện lập tức bị đánh bay đi, cánh tay trài xuất hiện một vết máu kéo dài đến tận vai, khuôn mặt Phi Điện có chút nhíu lại.
Thanh kiếm trên bầu trời lúc này cũng vang lên những âm thanh răng rắc sau đó vỡ vụn trên không trung, ngay sau khi thân ảnh khổng lồ của thanh kiếm đó biến mất, Vô Niệm một lần nữa lững thững đi ra, hắn mỉm cười nhìn Phi Điện:”Đây mới là Thiên Kiếm Hủy Địa của Phi Thiên Hỏa Vực, thứ này không làm ngươi thất vọng chứ?”.
Phi Thiên Hỏa Vực được rất nhiều người coi là cái gân gà, bỏ đi thì tiếc mà giữ lại thì chẳng mấy có ích, Phi Thiên Hỏa Vực dùng để miểu sát kẻ yếu thì thừa nhưng để chống lại kẻ mạnh thì yếu có điều nếu nó đi cùng đệ nhất công pháp của Phi Thiên Kiếm Tông thì lại khác.
Ngưng Kiếm Quyết của Phi Thiên Kiếm Tông chính là bộ công pháp song song cùng Phi Thiên Hỏa Vực, bằng hai thứ này có thể khiến Phi Thiên Kiếm Tông có một chỗ đặt chân tại Nam Địa.
Ngưng Kiếm Quyết tên như ý nghĩa nó giúp Phi Thiên Hỏa Vực biến số lượng thành chất lượng, chỉ cần như vậy thôi là quá đủ rồi.
Một thanh đại kiếm khổng lồ tiếp tục xuất hiện từ trong hư không, lần này thậm chí Phi Thiên Hỏa Vực của Vô Niệm còn rung lên liên hồi, Vô Niệm thản nhiên đưa ngón tay chỉ về phía Phi Điện “Phi Thiên Hỏa Vực – Vạn Kiếm Diệt Thiên”.
Đây mới là bộ mặt thật của Phi Thiên Hỏa Vực, một trong những công phạt công pháp mạnh nhất Nam Địa.
Phi Điện lúc này cảm thấy áp lực vô cùng, Vạn Kiếm Diệt Thiên thực sự quá đáng sợ có điều bằng vào nó muốn đánh bại truyền nhân của Võ Thần Điện thì còn chưa đủ.
Hai cánh tay Phi Điện nắm chặt lại sau đó đá vụn dưới chân hắn vậy mà liên tục bay lên, Sinh Tử Đài tầng thứ hai tiếp tục bị phá nát, lại một chiêu nữa đạt đến chiến lực Chân Tiên cấp.
“Võ Thần Niết Bàn – Thôn Thiên”.
…...........
Vô Tận Hải – Đế Sư Môn.
Đế Sư lúc này ánh mắt sáng lên nhìn cuộc chiến của Phi Điện và Vô Niệm sau đó chậm rãi gật đầu.
“Tiểu Hỏa, thằng nhóc Vô Niệm này không tệ, thực sự không tệ”.
Hỏa Tổ mỉm cười ung dung cúi đầu:”Đa tạ sư phụ đã khích lệ nó, Vô Niệm còn nhiều thứ phải học lắm”.
Ngạc nhiên là ngay cả khi Đế Sư khen ngợi Vô Niệm trước mặt Võ Thần nhưng ông ta cũng không có cảm giác gì thậm chí trong ánh mắt Võ Thần còn có một tia vui vẻ, quan hệ của Võ Thần Điện cùng Hỏa Quốc thực sự chưa chắc đã giống như bề ngoài.
Đế Sư cố gắng lê thân thể béo mập của mình ngồi dậy, ông ta chậm rãi lắc đầu:”Con nhón Trâm Anh của lão bất tử kia ngày càng không ra gì, bằng từng này tuổi đầu rồi còn đi tham dự Tiềm Long đại hội khác gì bắt nạt mất tiểu tử kia, nếu không có mấy kẻ đoạt xá như vậy tham gia kì thi lần này thì tiểu tử Vô Niệm này tuyệt đối có thể đi vào chung kết”.
Sau đó Đế Sư bắt đầu thao thao bất tuyệt, ông ta nói liên hồi thậm chí nói những việc chẳng đâu vào đâu, chẳng liên quan gì, đây chính là thói quen của Đế Sư, mỗi khi say Đế Sư nói rất nhiều, nhiều vô cùng.
Tiêu Dao lão tổ, Hỏa tổ cùng Võ Thần đương nhiên chỉ biết im lặng lắng nghe, ánh mắt vẫn tiếp tục nhìn vào màn hình cho dù bọn họ biết kết quả cuộc đấu này đã được xác định từ lâu rồi.
Ở giữa Vô Niệm cùng Phi Điện có một khoảng cách, khoảng cách về tư chất.
….....
Khói bụi tan đi, mặt đất vỡ nát, Phi Điện lúc này toàn thân quần áo xộc xệch vô cùng, khuôn mặt có chút trắng xám vì hao lực, hai cánh tay của hắn đều bị thương có điều ánh mắt rực lên chiến ý, Phi Điện nhìn Vô Niệm mỉm cười:”Ngươi còn có thể tạo ra thêm thanh kiếm nào nữa không?, Phi Thiên Hỏa Vực của ngươi sắp tan biến rồi kìa”.
Đáp lại câu nói của Phi Điện thì Vô Niệm chỉ hành động, hành động lần này của Vô Niệm làm Phi Điện thực sự cảm thấy bất lực, trên bầu trời lại có một thanh Vạn Kiếm Diệt Thiên xuất hiện, Phi Thiên Hỏa Vực một lần nữa rung lên, một lần nữa có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào nhưng nó dĩ nhiên không có vỡ vụn.
Một nụ cười đắng chát hiện lên trên khuôn mặt Phi Điện có điều Phi Điện vẫn cứ nắm chặt nắm đấm lại, hắn muốn chiến tiếp, mang theo danh dự của Võ Thần Điện đến Nam Địa, hắn không muốn thua.
Chỉ đến khi thanh Vạn Kiếm Diệt Thiên thứ hai xuất hiện đứng song song cùng thanh kiếm thứ nhất, hai thanh kiếm làm không gian như bị đốt cháy, hai thanh kiếm mang sức nóng làm mặt đất nứt toác. Vô Niệm lạnh lùng đứng trên bầu trời, ánh mắt nhìn xuống Phi Điện:”Kết thúc đi”.
Một chiêu này Phi Điện không đỡ nổi, một chiêu này hắn chắc chắn phải thua.
Phi Điện thân hình vậy mà một lần nữa lao lên, hắn không muốn thua, hắn tuyệt đối không thể thua, cách duy nhất để Phi Điện có thể thắng được lần này là ra tay giết chết Vô Niệm ngay trước khi hắn kịp thả hai thanh kiếm khổng lồ kia ra.
Phi Điện hét lên một tiếng:”Võ Thần Niết Bàn – Tốc Sát”.
Phi Điện một lần nữa lao tới, một quyền nhanh tuyệt luân đến mức Vô Niệm không tài nào phản ứng kịp, có điều sau khi đấm xong một quyền này Phi Điện như chết lặng – lại là phân thân.
Ngồi thảnh nhiên trên thanh đại kiếm, Vô Niệm khẽ gật đầu:”Rất tốt nhưng chưa đủ, kết thúc đi”.
Thân hình hắn lập tức nhún lên, hai thanh đại kiếm bắn thẳng về phía Phi Điện với tốc độ kinh hồn.
Phi Điện còn chưa bị chúng đòn mà đã bị uy lực khủng khiếp kìa ép bắn xuống đất, lúc này Phi Điện biết hắn không làm gì thì chắc chắn sẽ chết.
“ Võ Thần Niết Bàn – Bất Tử Võ Thần”.
Vô Niệm đương nhiên không quan tâm đến Phi Điện dãy dụa, hai tay nhét vào túi quần, cuộc chiến này kết thúc rồi.
….......
Một điều đặc biệt nữa là trong số 10 thí sinh tham gia Tiềm Long đệ tam quan Sinh Tử Đài lần này đã có 5 người thua cuộc, trong 5 người này thì Hách Mông cùng Phong Phiêu Nhiên đã vô lực đấu tiếp,
Mặt đất nứt toát, khói bụi tan đi, Phi Điện lúc này toàn thân nằm trong một cái hố khổng lồ, cả người chịu vô số vết thương, hô hấp yếu ớt vô cùng. Phi Điện là người thứ ba không còn khả năng tái đấu.
Sau trận chiến này Top 7 lập tức được hình thành hay nói đúng hơn là top 6, Lạc Nhạn chắc chắn là người về vị trí thứ 7 trong Long Môn đệ tam quan-Sinh Tử Đài.
(Chưa xong còn tiếp).
Team Đang Bí Ý Tưởng -
Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình.
P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.
Event bạo chương, từ hôm nay đến thứ 7 mỗi ngày sẽ ra từ 2-4 chương vì vậy Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác giả.
Tác giả :
Team Đang Bí Ý Tưởng