Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song
Chương 188: Sự quan tâm của huân nhi
Câu nói của Tiêu Viêm cực kỳ đơn giản tầm thường nhưng lại mang một cỗ khí phách làm người khác không thể bỏ qua , chỉ một câu nói làm không ít người rối loạn .
Ở giữa sân, vô số Vân Lam Tông đệ tử đều hướng ánh mắt về phía Tiêu Viêm . Đối với người trẻ tuổi tên là Tiêu Viêm này, bọn họ cũng không cảm thấy xa lạ gì , sự việc quyết đấu của Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu Viêm đã trở thành ' giai thoại ' của Vân Lam Tông , trở thành một câu chuyện cười mình chứng cho câu nói 'Cóc Ghẻ Mà Đòi Ăn Thịt Thiên Nga “ .
Tiêu Viêm chỉ là một cái thiếu chủ một tiểu gia tộc lại muốn kết thân với chân truyền đệ tử của Vân Lam Tông , kết thân vớid đệ tử của đấu hoàng cường giả . Cho dù Nạp Lan Yên Nhiên không có cơ hội trở thành tông chủ của Vân Lam Tông đời tiếp theo thì nàng cũng là gia chủ của một trong những gia tộc lớn nhất Gia Mã đế quốc – Nạp Lan gia . Nạp Lan Yên Nhiên giống một con công đang khoe sắc , vẻ đẹp cùng sự cao quý của nàng làm mọi người như say như mê , còn Tiêu Viêm chỉ là một chú vịt con xấu xí mà thôi .
Tuy nhiên hôm nay , ngay lúc này sự xuất hiện của Tiêu Viêm lại làm rất nhiều người phải suy nghĩ lại , không cần biết hôm nay Tiêu Viêm thắng hay thua chỉ riêng việc hắn dám đến đây , trước ánh mắt hàng ngàn con người cũng đủ để được khen tặng .
Không cần biết thực lực của Tiêu Viêm mạnh thế nào chỉ cần biết ngữ khí bình thản mà hắn nói ra , chỉ cần nhìn cử động của hắn , nhìn những bước đi chậm rãi mà đầy tự tin cũng để rất nhiều kẻ ghé mắt mà nhìn . Xung quanh bắt đầu xuất hiện rất nhiều tiếng xì xào bàn tán .
"Đó là Tiêu gia cái tên tiểu tử ấy? Không phải đều nói là phế vật tự mình không thể tu luyện được đấu khí sao?."Phía trên cây đại thụ, Gia Hình Thiên nhìn về phía Tiêu Viêm, trong mắt có tới vài tia kinh ngạc, khẽ cười nói:"Ha hả,tên tiểu từ này không tệ nha , trên người hắn chính là ẩn hiện khí phách chứ không phải loại thùng rỗng kêu to ngoài mạnh trong yếu nha . Chưa kể tên nhóc này đứng giữa cả trận hình Vân Lam Tông mà vẫn không mảy may sợ hãi , đáng khen đáng khen .".
Cách Gia Hình Thiên không xa Pháp Mã có chút gật gật đầu, ánh mắt già dặn kinh nghiệm chậm rãi đảo qua Tiêu Viêm. Một lát sau, dừng lại ở trên gương mặt hăn , lông mày Pháp Mã đột nhiên nhíu lại "Không biết tại sao tựa hồ đối với hắn ta có loại cảm giác khá quen thuộc."
Tiêu Viêm chính là Nham Kiều , linh hồn lực lượng và hỏa hệ đấu khí của hắn thực sự rất khó để tự thay đổi , cho dù Tiêu Viêm đã cố hết sức thì vẫn làm cho Pháp Mã có một tia nghi hoặc .
"Hắc, cái lão gia hỏa Nạp Lan này, Tiêu gia tiểu tử này chính là thiếu chút nữa trở thành con rể Nạp Lan gia tộc đây mà?. Tựa hồ nhìn qua cũng không giống như lời đồn đãi là cái thứ phế vật a, khí phách cùng tâm tính như vậy chỉ sợ cùng độ tuổi với hắn quả thực không có mấy người a". Mộc Thần quay đầu đối diện với Nạp Lan Kiệt cười nói, giọng điệu của ông ta như cười trên nỗi đau của kẻ khác vậy .
Trong tam đại gia tộc của Gia Mã Đế Quốc thì Mộc gia cùng Nạp Lan gia là ganh đua nhiều nhất còn về phần Mễ Đặc Nhĩ gia tộc thuần về buôn bán cũng không liên quan hay tranh giành lợi ích quá nhiều với hai đại gia tộc còn lại .
Nạp Lan Kiệt sắc mặt khó coi hung hăng liếc mắt qua Mộc Thần tuy nhiên Nạp Lan Kiệt lại lựa chọn im lặng không thèm đôi co với đối thủ của mình nữa . Ánh mắt của Nạp Lan Kiệt đang chậm rãi quan sát Tiêu Viêm từ đầu đến chân , trong lòng ông ta nghĩ gì chỉ mình ông ta biết .
Nạp Lan Kiệt đã sớm biết được Tiêu Viêm thoát khỏi cái danh tiếng phế vật của chính mình , tất cả mọi thông tin của Tiêu Viêm những ngày còn ở Ô Thản Thành ông ta đều nắm toàn bộ có điều sau khi rời khỏi Ô Thản Thành thì ông ta đã mất dấu Tiêu Viêm , Nạp Lan Kiệt cũng lười theo dõi tên tiểu tử Tiêu gia đó nữa nhưng hôm nay kẻ đã bị Nạp Lan Kiệt quên lãng không ngờ lại biểu hiện ra ngoài tâm trí cùng với định lực kinh người , điều này làm Nạp Lan Kiệt kinh ngạc rất nhiều.
Đương nhiên kinh ngạc thì kinh ngạc , Nạp Lan Kiệt vẫn chưa đến mức cảm thấy nuối tiếc đứa con rể này , đối với Nạp Lan Kiệt quả thật Tiêu Viêm không xứng với Nạp Lan Yên Nhiên , ít nhất chỉ bằng biểu hiện lúc này hắn còn chưa xứng . Trong lòng Nạp Lan Kiệt hiện nay chỉ mong cuộc chiến này có thể kết thúc trong hòa bình sau đó ông ta sẽ cố gắng tiêu trừ mọi bất mãn của Tiêu Viêm với Nạp Lan gia " Xem ra, phải phái người cùng Tiêu Gia tiếp xúc giao thiệp một chút a". Trong lòng thở dài một tiếng, Nạp Lan Kiệt lắc lắc đầu mang tâm trạng u ám nhìn vào trung tâm quảng trường .
Vân Vận lúc này cũng đứng lên quan sát Tiêu Viêm sau đó nàng phất tay ra hiệu cho thập đại trưởng lão lui ra sau , không có Vân Sơn ỏ đây thì tuyệt đối không ai dám gây khó dễ cho Vân Vận cả , nàng ta chính là đệ nhị cường giả của Vân Lam Tông .
Vân Vận đứng lên lập tức không gian xung quanh trở lại yên tĩnh , đối với cao tầng của Vân Lam Tông bọn họ thực sự không sợ hãi Vân Vận cho lắm nhưng với những người ở tầng thấp hơn thì Vân Vận có uy vọng cực cao .
Cảm thấy xung quanh an tĩnh Vân Vận lúc này mới bình thản nói “ Ngươi là Tiêu gia Tiêu Viêm sao ? “.
Tiêu Viêm ánh mắt khẽ ngạc nhiên nhìn Vân Vận sau đó khẽ thất thần , Vân Vận thực sự cực kỳ kinh diễm , ẩn ẩn sau bộ chiến giáp kia chính là sự mị hoặc , vũ mị tận xương .
Tiêu Viêm cũng rất nhanh bình ổn lại tâm tình của mình , hắn nhìn thẳng vào mất vị cường giả đấu hoàng đỉnh đỉnh đại danh này , không kiêu không nản “ Đúng , vãn bối chính là Tiêu gia Tiêu Viêm “.
Vân Vận khẽ gật đầu với thái độ của Tiêu Viêm sau đó ánh mắt nàng bao quát cả quảng trường giọng nói hết sức bình thản “ Ta là Vân Lam Tông tông chủ – Vân Vận , hôm nay ước hẹn ba năm của hai người các ngươi do ta chủ trì , lần này tỷ thí cốt để luận bàn đến điểm … “.
Vân Vận còn chưa kịp nói xong thì Tiêu Viêm đã cắt ngang lời nàng .
"Sống chết, do trời ."
Chỉ một câu nói của Tiêu Viêm lại một lần nữa làm toàn trường rung động , rất nhiều người đều không nghĩ tới Tiêu Viêm sẽ nói ra những lời như vậy , đối thủ của Tiêu Viêm tuyệt đối không phải là loại gà đất chó sảnh , Nạp Lan Yên Nhiên chính là vô địch cùng thế hệ , trong thế hệ trẻ tuổi của Gia Mã đế quốc tuyệt đối không có ai theo kịp bước chân nàng .
Vân Vận đang nói bị chặn họng , khuôn mặt nàng xuất hiện một tia không vui , nàng là đấu hoàng cường giả cao cao tại thượng , lần đầu tiên có người dám vô lễ với nàng như vậy . Mắt đẹp khẽ liếc nhìn Nạp Lan Yên Nhiên thấy đệ tử của mình khẽ gật đầu , Vân Vận phát ra một thanh âm trong trẻo đầy lạnh lùng “ Tùy ngươi “ , cuộc chiến bắt đầu .
Thân hình Vân Vận như một làn gió bay thẳng về phái đài khách quý , nàng ngồi ở ghế trung tâm bên trái là Cửu U bên phải là Tiểu Y Tiên . Vân Vận cũng như rất nhiều người ở đây , nàng luôn tin tưởng tuyệt đối vào Nạp Lan Yên Nhiên , đệ tử của nàng không thể nào thua một kẻ đi lên từ tiểu gia tộc như Tiêu Viêm cả .
Có lẽ ở đây có hai người duy nhất luôn đánh giá cao Tiêu Viêm , một là Hải Ba Đông còn người thứ hai là Cửu U . Tình báo của Yêu Cung cơ bản đều là do Cửu U kiểm tra rồi mới đưa cho Vô Song , đối với nàng mà nói từng hành động của Tiêu Viêm tại Gia Mã Đế Quốc đều nắm trong lòng bàn tay , nàng biết Nạp Lan Yên Nhiên chưa chắc có khả năng đánh bại được Tiêu Viêm .
Nạp Lan Yên Nhiên cũng không có gì để nói , thanh kiếm của nàng chỉ thẳng về phía cổ Tiêu Viêm , năm đó nàng công nhận là nàng sai nhưng nếu Tiêu Viêm đã muốn sinh tử do trời thì việc gì phải giải thích , lúc này chỉ có chiến mới có thể phai mờ hết ân oán hai bên .
Tiêu Viêm cũng bước lên thạch đài , huyền trọng xích màu đen rời khỏi lưng gắn vào tay hắn , mái tóc đen dài tung bay , Tiêu Viêm hắn cố gắng quá nhiều trong ba năm qua , Tiêu Viêm hắn trải qua quá nhiều việc trong ba năm qua , Tiêu Viêm hắn đợi ngày này lâu lắm rồi .
Ngay trước thời khắc quyết đấu , Tiêu Viêm lại nghĩ về một bóng hình xinh đẹp , cô gái nhỏ luôn ở sau lưng động viên hắn , cô gái nhỏ đang ở Già Nam Học Viện ngày ngày đợi hắn đến , Tiêu Viêm khóe miệng mỉm cười “ Huân Nhi , đợi ta ta sắp quay về bên nàng rồi đây”.
….................
Già Nam học viện ngoại viện , đã hai năm trôi qua kể từ đợt tuyển sinh gần nhất cũng là hai năm Tiêu Viêm và Huân Nhi xa cách .
Huân Nhi ở Già Nam học viện ngoại viện cực kỳ nổi tiếng , nàng chính là đệ nhất mỹ nữ của ngoại viện thậm chí là cả nội viện tương lai , không chỉ có khuôn mặt như thiên tiên mà còn có thiên phú trác tuyệt , ở trong ngoại viện cũng không có nhiều kẻ có thể làm đối thủ của nàng.
Huân Nhi lúc này đang ngồi bên cạnh một hồ nước , đôi chân trần trắng nõn nhẹ chạm vào mặt hồ tạo nên những vệt sóng lăn tăn , mái tóc dài buông thõng ánh mắt mông lung nhìn cảnh hoàng hôn dần buông “ Tiêu Viêm ca ca cố lên , muội tin ca ca chắc chắn không bao giờ thua cô ta”.
Ở giữa sân, vô số Vân Lam Tông đệ tử đều hướng ánh mắt về phía Tiêu Viêm . Đối với người trẻ tuổi tên là Tiêu Viêm này, bọn họ cũng không cảm thấy xa lạ gì , sự việc quyết đấu của Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu Viêm đã trở thành ' giai thoại ' của Vân Lam Tông , trở thành một câu chuyện cười mình chứng cho câu nói 'Cóc Ghẻ Mà Đòi Ăn Thịt Thiên Nga “ .
Tiêu Viêm chỉ là một cái thiếu chủ một tiểu gia tộc lại muốn kết thân với chân truyền đệ tử của Vân Lam Tông , kết thân vớid đệ tử của đấu hoàng cường giả . Cho dù Nạp Lan Yên Nhiên không có cơ hội trở thành tông chủ của Vân Lam Tông đời tiếp theo thì nàng cũng là gia chủ của một trong những gia tộc lớn nhất Gia Mã đế quốc – Nạp Lan gia . Nạp Lan Yên Nhiên giống một con công đang khoe sắc , vẻ đẹp cùng sự cao quý của nàng làm mọi người như say như mê , còn Tiêu Viêm chỉ là một chú vịt con xấu xí mà thôi .
Tuy nhiên hôm nay , ngay lúc này sự xuất hiện của Tiêu Viêm lại làm rất nhiều người phải suy nghĩ lại , không cần biết hôm nay Tiêu Viêm thắng hay thua chỉ riêng việc hắn dám đến đây , trước ánh mắt hàng ngàn con người cũng đủ để được khen tặng .
Không cần biết thực lực của Tiêu Viêm mạnh thế nào chỉ cần biết ngữ khí bình thản mà hắn nói ra , chỉ cần nhìn cử động của hắn , nhìn những bước đi chậm rãi mà đầy tự tin cũng để rất nhiều kẻ ghé mắt mà nhìn . Xung quanh bắt đầu xuất hiện rất nhiều tiếng xì xào bàn tán .
"Đó là Tiêu gia cái tên tiểu tử ấy? Không phải đều nói là phế vật tự mình không thể tu luyện được đấu khí sao?."Phía trên cây đại thụ, Gia Hình Thiên nhìn về phía Tiêu Viêm, trong mắt có tới vài tia kinh ngạc, khẽ cười nói:"Ha hả,tên tiểu từ này không tệ nha , trên người hắn chính là ẩn hiện khí phách chứ không phải loại thùng rỗng kêu to ngoài mạnh trong yếu nha . Chưa kể tên nhóc này đứng giữa cả trận hình Vân Lam Tông mà vẫn không mảy may sợ hãi , đáng khen đáng khen .".
Cách Gia Hình Thiên không xa Pháp Mã có chút gật gật đầu, ánh mắt già dặn kinh nghiệm chậm rãi đảo qua Tiêu Viêm. Một lát sau, dừng lại ở trên gương mặt hăn , lông mày Pháp Mã đột nhiên nhíu lại "Không biết tại sao tựa hồ đối với hắn ta có loại cảm giác khá quen thuộc."
Tiêu Viêm chính là Nham Kiều , linh hồn lực lượng và hỏa hệ đấu khí của hắn thực sự rất khó để tự thay đổi , cho dù Tiêu Viêm đã cố hết sức thì vẫn làm cho Pháp Mã có một tia nghi hoặc .
"Hắc, cái lão gia hỏa Nạp Lan này, Tiêu gia tiểu tử này chính là thiếu chút nữa trở thành con rể Nạp Lan gia tộc đây mà?. Tựa hồ nhìn qua cũng không giống như lời đồn đãi là cái thứ phế vật a, khí phách cùng tâm tính như vậy chỉ sợ cùng độ tuổi với hắn quả thực không có mấy người a". Mộc Thần quay đầu đối diện với Nạp Lan Kiệt cười nói, giọng điệu của ông ta như cười trên nỗi đau của kẻ khác vậy .
Trong tam đại gia tộc của Gia Mã Đế Quốc thì Mộc gia cùng Nạp Lan gia là ganh đua nhiều nhất còn về phần Mễ Đặc Nhĩ gia tộc thuần về buôn bán cũng không liên quan hay tranh giành lợi ích quá nhiều với hai đại gia tộc còn lại .
Nạp Lan Kiệt sắc mặt khó coi hung hăng liếc mắt qua Mộc Thần tuy nhiên Nạp Lan Kiệt lại lựa chọn im lặng không thèm đôi co với đối thủ của mình nữa . Ánh mắt của Nạp Lan Kiệt đang chậm rãi quan sát Tiêu Viêm từ đầu đến chân , trong lòng ông ta nghĩ gì chỉ mình ông ta biết .
Nạp Lan Kiệt đã sớm biết được Tiêu Viêm thoát khỏi cái danh tiếng phế vật của chính mình , tất cả mọi thông tin của Tiêu Viêm những ngày còn ở Ô Thản Thành ông ta đều nắm toàn bộ có điều sau khi rời khỏi Ô Thản Thành thì ông ta đã mất dấu Tiêu Viêm , Nạp Lan Kiệt cũng lười theo dõi tên tiểu tử Tiêu gia đó nữa nhưng hôm nay kẻ đã bị Nạp Lan Kiệt quên lãng không ngờ lại biểu hiện ra ngoài tâm trí cùng với định lực kinh người , điều này làm Nạp Lan Kiệt kinh ngạc rất nhiều.
Đương nhiên kinh ngạc thì kinh ngạc , Nạp Lan Kiệt vẫn chưa đến mức cảm thấy nuối tiếc đứa con rể này , đối với Nạp Lan Kiệt quả thật Tiêu Viêm không xứng với Nạp Lan Yên Nhiên , ít nhất chỉ bằng biểu hiện lúc này hắn còn chưa xứng . Trong lòng Nạp Lan Kiệt hiện nay chỉ mong cuộc chiến này có thể kết thúc trong hòa bình sau đó ông ta sẽ cố gắng tiêu trừ mọi bất mãn của Tiêu Viêm với Nạp Lan gia " Xem ra, phải phái người cùng Tiêu Gia tiếp xúc giao thiệp một chút a". Trong lòng thở dài một tiếng, Nạp Lan Kiệt lắc lắc đầu mang tâm trạng u ám nhìn vào trung tâm quảng trường .
Vân Vận lúc này cũng đứng lên quan sát Tiêu Viêm sau đó nàng phất tay ra hiệu cho thập đại trưởng lão lui ra sau , không có Vân Sơn ỏ đây thì tuyệt đối không ai dám gây khó dễ cho Vân Vận cả , nàng ta chính là đệ nhị cường giả của Vân Lam Tông .
Vân Vận đứng lên lập tức không gian xung quanh trở lại yên tĩnh , đối với cao tầng của Vân Lam Tông bọn họ thực sự không sợ hãi Vân Vận cho lắm nhưng với những người ở tầng thấp hơn thì Vân Vận có uy vọng cực cao .
Cảm thấy xung quanh an tĩnh Vân Vận lúc này mới bình thản nói “ Ngươi là Tiêu gia Tiêu Viêm sao ? “.
Tiêu Viêm ánh mắt khẽ ngạc nhiên nhìn Vân Vận sau đó khẽ thất thần , Vân Vận thực sự cực kỳ kinh diễm , ẩn ẩn sau bộ chiến giáp kia chính là sự mị hoặc , vũ mị tận xương .
Tiêu Viêm cũng rất nhanh bình ổn lại tâm tình của mình , hắn nhìn thẳng vào mất vị cường giả đấu hoàng đỉnh đỉnh đại danh này , không kiêu không nản “ Đúng , vãn bối chính là Tiêu gia Tiêu Viêm “.
Vân Vận khẽ gật đầu với thái độ của Tiêu Viêm sau đó ánh mắt nàng bao quát cả quảng trường giọng nói hết sức bình thản “ Ta là Vân Lam Tông tông chủ – Vân Vận , hôm nay ước hẹn ba năm của hai người các ngươi do ta chủ trì , lần này tỷ thí cốt để luận bàn đến điểm … “.
Vân Vận còn chưa kịp nói xong thì Tiêu Viêm đã cắt ngang lời nàng .
"Sống chết, do trời ."
Chỉ một câu nói của Tiêu Viêm lại một lần nữa làm toàn trường rung động , rất nhiều người đều không nghĩ tới Tiêu Viêm sẽ nói ra những lời như vậy , đối thủ của Tiêu Viêm tuyệt đối không phải là loại gà đất chó sảnh , Nạp Lan Yên Nhiên chính là vô địch cùng thế hệ , trong thế hệ trẻ tuổi của Gia Mã đế quốc tuyệt đối không có ai theo kịp bước chân nàng .
Vân Vận đang nói bị chặn họng , khuôn mặt nàng xuất hiện một tia không vui , nàng là đấu hoàng cường giả cao cao tại thượng , lần đầu tiên có người dám vô lễ với nàng như vậy . Mắt đẹp khẽ liếc nhìn Nạp Lan Yên Nhiên thấy đệ tử của mình khẽ gật đầu , Vân Vận phát ra một thanh âm trong trẻo đầy lạnh lùng “ Tùy ngươi “ , cuộc chiến bắt đầu .
Thân hình Vân Vận như một làn gió bay thẳng về phái đài khách quý , nàng ngồi ở ghế trung tâm bên trái là Cửu U bên phải là Tiểu Y Tiên . Vân Vận cũng như rất nhiều người ở đây , nàng luôn tin tưởng tuyệt đối vào Nạp Lan Yên Nhiên , đệ tử của nàng không thể nào thua một kẻ đi lên từ tiểu gia tộc như Tiêu Viêm cả .
Có lẽ ở đây có hai người duy nhất luôn đánh giá cao Tiêu Viêm , một là Hải Ba Đông còn người thứ hai là Cửu U . Tình báo của Yêu Cung cơ bản đều là do Cửu U kiểm tra rồi mới đưa cho Vô Song , đối với nàng mà nói từng hành động của Tiêu Viêm tại Gia Mã Đế Quốc đều nắm trong lòng bàn tay , nàng biết Nạp Lan Yên Nhiên chưa chắc có khả năng đánh bại được Tiêu Viêm .
Nạp Lan Yên Nhiên cũng không có gì để nói , thanh kiếm của nàng chỉ thẳng về phía cổ Tiêu Viêm , năm đó nàng công nhận là nàng sai nhưng nếu Tiêu Viêm đã muốn sinh tử do trời thì việc gì phải giải thích , lúc này chỉ có chiến mới có thể phai mờ hết ân oán hai bên .
Tiêu Viêm cũng bước lên thạch đài , huyền trọng xích màu đen rời khỏi lưng gắn vào tay hắn , mái tóc đen dài tung bay , Tiêu Viêm hắn cố gắng quá nhiều trong ba năm qua , Tiêu Viêm hắn trải qua quá nhiều việc trong ba năm qua , Tiêu Viêm hắn đợi ngày này lâu lắm rồi .
Ngay trước thời khắc quyết đấu , Tiêu Viêm lại nghĩ về một bóng hình xinh đẹp , cô gái nhỏ luôn ở sau lưng động viên hắn , cô gái nhỏ đang ở Già Nam Học Viện ngày ngày đợi hắn đến , Tiêu Viêm khóe miệng mỉm cười “ Huân Nhi , đợi ta ta sắp quay về bên nàng rồi đây”.
….................
Già Nam học viện ngoại viện , đã hai năm trôi qua kể từ đợt tuyển sinh gần nhất cũng là hai năm Tiêu Viêm và Huân Nhi xa cách .
Huân Nhi ở Già Nam học viện ngoại viện cực kỳ nổi tiếng , nàng chính là đệ nhất mỹ nữ của ngoại viện thậm chí là cả nội viện tương lai , không chỉ có khuôn mặt như thiên tiên mà còn có thiên phú trác tuyệt , ở trong ngoại viện cũng không có nhiều kẻ có thể làm đối thủ của nàng.
Huân Nhi lúc này đang ngồi bên cạnh một hồ nước , đôi chân trần trắng nõn nhẹ chạm vào mặt hồ tạo nên những vệt sóng lăn tăn , mái tóc dài buông thõng ánh mắt mông lung nhìn cảnh hoàng hôn dần buông “ Tiêu Viêm ca ca cố lên , muội tin ca ca chắc chắn không bao giờ thua cô ta”.
Tác giả :
Team Đang Bí Ý Tưởng