Đấu La Đại Lục
Chương 108: Thành lập Tam Ngũ đội(3)
Dịch: tongngocxp
Biên sơ sơ: Tiểu Vô Vi
Nhưng mà, Khánh Bảo chỉ nghĩ kịp tới đó, sau một khắc thì trận đấu đã kết thúc.
Tiểu Vũ đá một cước vào trên cổ tráng kiện của Khánh Bảo, lực đạo so với Khánh Bảo tưởng tượng còn muốn nhẹ hơn, một cước trúng đích của nàng đá vào, cũng không dội ngược lại, mà cặp vào cổ của Khánh Bảo, cùng lúc đó, phát ra cước còn lại, kẹp quanh ngực của Khánh Bảo.
Quang mang màu hồng phấn xuất ra, là hai cái trong suốt quang mang màu vàng xuất hiện bên người Tiểu Vũ, giờ khắc này, nàng xuât hồn hòan ra chứng minh cho mọi người rõ nàng chính là một vị Hồn Sư.
Nhìn vào hồn sư trên đài, Đường Tam thấy Tiểu Vũ đang cặp trên người Khánh Bảo thì khóe miệng chợt cười nhạt "Lại nữa..".
Đây là đệ nhất hồn hoàn kỹ năng của Tiểu Vũ: Yêu Cung phát động.
Khánh Bảo chỉ cảm thấy ngực và cổ phía sau mình đồng thời truyền đến một cổ lực mạnh, cả người theo một cái nghiêng người của Tiểu Vũ, đã đằng vân giá vũ hướng không trung bay lên.
Ngay sau đó, Tiểu Vũ rơi xuống đất chống nhẹ một chân lại phóng lên, đón Khánh Bảo từ không trung rơi xuống, hai chân chuẩn xác nhắm vào bên hông hắn, dựa vào eo nhỏ của mình làm tựa, thân thể tại giữa không trung xoay tròn một vòng, vừa quấn vừa đá thân thể Khánh Bảo đang rơi xuống đích làm cho hắn tà tà bay ra ngoài, vượt quá hai bên bờ bảo vệ của đấu hồn một chút, trực tiếp rơi tới phía dưới lôi đài, phát ra thanh âm vật nặng rơi xuống đất.
Xung quanh đấu tràng thứ mười bốn hòan tòan im lặng, đừng nói người xem, ngay cả vị chủ trì cuộc đấu kia..tất cả đều há to miệng.
Ai cũng không nghĩ trận đấu lại kết thúc nhanh như vậy mà chiến thắng lại là tiểu cô nương chỉ có mười mấy tủôi, toàn quá trình chẳng những rất nhanh, hơn nữa Tiểu Vũ lai có thể quăng cái thân hình khổng lồ của đối thủ một cách đẹp mắt, man ngưu Khánh Bảo thậm chí ngay cả vũ hồn còn chưa kịp dùng đến, trận đấu đã kết thúc.
Bởi vì Khánh Bảo khách khí, Tiểu Vũ công kích hắn cũng không có dụng xuất bao nhiêu hồn lực, hơn nữa hắn có thân phòng ngự lực mạnh mẽ, lúc này đã từ trên mặt đất lảo đảo đứng lên.
"Muội tử, ngươi thật lợi hại. Ta thua". Khánh Bảo là người thành thật, nhưng cũng không ngốc. Lúc Tiểu Vũ phát lực đích trong nháy mắt, hắn đã nhận ra hồn lực của Tiểu Vũ hơn xa hắn, Khánh Bảo có thân hồn lực là hai mươi lăm cấp. Tại cấp bậc hồn lực chênh lệch một tí, hơn nữa kỷ xảo của Tiểu cô nương lại quỷ dị, hắn biết, cho dù là mình dụng toàn lực, cũng không có khả năng chiến thắng.
Tiểu Vũ tức giận nói: "Cái gì muội tử, gọi ta là sư tỷ Tiểu Vũ. Không biết luật năng giả vi đại (người nào mạnh lớn hơn) sao?"
"Vâng, Tiểu Vũ tỷ". Khánh Bảo rất thành thật kêu một tiếng, vẻ mặt đỏ bừng bỏ đi.
Đang nhìn lên đài, Đường Tam nghe Tiểu Vũ nói không khỏi ngẩn người, nha đầu kia, lại muốn làm Đại tỷ nữa rồi.
Oanh -, tiếng hoan hô lúc này mới chợt vang lên, một Tiểu cô nương xinh đẹp, lại lợi hại như vậy, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người, trong lúc nhất thời tiếng vỗ tay vang động khắp nơi.
Tiểu Vũ cười hì hì hướng lên khán đài phất vẫy vẫy tay.
Người chủ trì lúc này cũng tỉnh táo lại, bước nhanh lên trên đấu hồn, lớn tiếng tuyên bố, "Chiến hồn đại sư Tiểu Vũ chiến thắng, chiến tích, một thắng không thua. Khánh Bảo chiến tích hai mươi mốt thắng mười bốn thua. Tiểu Vũ đại sư, mời ngài xuống đài phía sau tiến hành đăng ký tích phân".
Tiết tấu trận đấu diễn ra rất nhanh, có lẽ là bởi vì Tiểu Vũ cùng Khánh Bảo đánh một trận ngắn ngủi đặc sắc, người xem trên đài lúc này cũng sôi nổi bàn tán hẳn lên.
Nhưng điều Đường Tam và những người khác không nghĩ tới chính là, trận thứ hai đẳng cấp đấu hồn sư, lại là cuộc nội chiến của Sử Lai Khắc học viện, phân biệt là Đường Tam và Chu Trúc Thanh.
Chu Trúc Thanh chỉ nhìn Đường Tam một cái rồi đi tới thông đạo, Đường Tam đang chuẩn bị theo sau, lại bị Đái Mộc Bạch bắt lấy bả vai.
Đái Mộc Bạch trên mặt toát ra vài phần xấu hổ, thấp giọng nói: "Huynh đệ, xin hạ thủ lưu tình ".
Đường Tam mỉm cười, hướng hắn gật đầu, lúc này mới thông qua đấu hồn thông đạo đi ra.
Lại là nam nữ đối chiến, vẫn là Tiểu cô nương có một dung mạo sắc sảo không kém phần xinh đẹp so với Tiểu Vũ thi đấu, đấu hồn chưa bắt đầu, khán trên đài đã vang lên từng tràng hoan hô.
Người chủ trì đơn giản giới thiệu danh tính và vũ hồn của song phương, tựu ý bảo hai người có thể bắt đầu ngay.
"Mời". Đường Tam khách khí hướng Chu Trúc Thanh lịch sự đưa tay thủ thế.
Chu Trúc Thanh lạnh lùng nói: "Mời toàn lực xuất chiến, để ta xem được thực lực của ta kém ngươi bao nhiêu ".
Từ ngày thấy tận mắt Đường Tam cùng Triệu Vô Cực đánh một trận, nàng tự nhiên hiểu được mình không có khả năng là đối thủ của Đường Tam, nhưng nàng vẫn muốn biết chính là, đều cùng là đại hồn sư, thực lực của mình và Đường Tam đích chênh lệch đến tột cùng là bao nhiêu.
Không giống trận trước, trận đấu hồn này đã nóng ngay từ đầu, song phương đều phóng thích ra vũ hồn của chính mình, hai mắt của Chu Trúc Thanh đồng thời biến sắc, mắt trái màu lục, mắt phải màu lam, một đôi miêu nhĩ đáng yêu nhú lên một tí, hai tay mọc ra móng dài,thân thể hạ thấp xuống một tí, lạnh lùng nhìn thẳng Đường Tam, tựa như nhìn thấy con mồi. Hai cái hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện ở trên người, tóat ra hơi lạnh làm cho người ta có cảm giác vài phần hít thở không thông.
Đồng dạng màu sắc hồn hoàn cũng xuất hiện tại người Đường Tam, hàng loạt dây cỏ dài dài màu xanh đen lan tràn khắp mặt đất, tựa như con rắn lặng yên di chuyển, bao trùm tòan thân thể Đường Tam và hơn mười thước phạm vi chung quanh, cơ hồ chiếm cứ nửa diện tích sàn đấu hồn.
Đường Tam vẻ mặt không đổi nhìn Chu Trúc Thanh, hắn một chút cũng không nóng nảy, mặc dù song phương đích tỷ thí vẫn chưa bắt đầu, Đường Tam chỉ biết, chính mình đã nắm chắc thắng lợi.
Là khống chế hệ chiến hồn sư, hắn chính là khắc chế Chu Trúc Thanh mẫn công hệ, thêm nữa tại trên lôi đài này, sự linh động của Chu Trúc Thanh không cách nào phát huy đến mức tận cùng. Trận chiến ngay từ đầu đã không có chút lo lắng.
Mắt nhìn Lam Ngân Thảo lan tràn lại hướng mình đứng, Chu Trúc Thanh biết, chính mình không thể đợi nữa rồi. Thân hình chợt bắn lên, thậm chí mang theo liên tiếp ảo ảnh, từ mặt trước hướng của Đường Tam đánh tới.
Biên sơ sơ: Tiểu Vô Vi
Nhưng mà, Khánh Bảo chỉ nghĩ kịp tới đó, sau một khắc thì trận đấu đã kết thúc.
Tiểu Vũ đá một cước vào trên cổ tráng kiện của Khánh Bảo, lực đạo so với Khánh Bảo tưởng tượng còn muốn nhẹ hơn, một cước trúng đích của nàng đá vào, cũng không dội ngược lại, mà cặp vào cổ của Khánh Bảo, cùng lúc đó, phát ra cước còn lại, kẹp quanh ngực của Khánh Bảo.
Quang mang màu hồng phấn xuất ra, là hai cái trong suốt quang mang màu vàng xuất hiện bên người Tiểu Vũ, giờ khắc này, nàng xuât hồn hòan ra chứng minh cho mọi người rõ nàng chính là một vị Hồn Sư.
Nhìn vào hồn sư trên đài, Đường Tam thấy Tiểu Vũ đang cặp trên người Khánh Bảo thì khóe miệng chợt cười nhạt "Lại nữa..".
Đây là đệ nhất hồn hoàn kỹ năng của Tiểu Vũ: Yêu Cung phát động.
Khánh Bảo chỉ cảm thấy ngực và cổ phía sau mình đồng thời truyền đến một cổ lực mạnh, cả người theo một cái nghiêng người của Tiểu Vũ, đã đằng vân giá vũ hướng không trung bay lên.
Ngay sau đó, Tiểu Vũ rơi xuống đất chống nhẹ một chân lại phóng lên, đón Khánh Bảo từ không trung rơi xuống, hai chân chuẩn xác nhắm vào bên hông hắn, dựa vào eo nhỏ của mình làm tựa, thân thể tại giữa không trung xoay tròn một vòng, vừa quấn vừa đá thân thể Khánh Bảo đang rơi xuống đích làm cho hắn tà tà bay ra ngoài, vượt quá hai bên bờ bảo vệ của đấu hồn một chút, trực tiếp rơi tới phía dưới lôi đài, phát ra thanh âm vật nặng rơi xuống đất.
Xung quanh đấu tràng thứ mười bốn hòan tòan im lặng, đừng nói người xem, ngay cả vị chủ trì cuộc đấu kia..tất cả đều há to miệng.
Ai cũng không nghĩ trận đấu lại kết thúc nhanh như vậy mà chiến thắng lại là tiểu cô nương chỉ có mười mấy tủôi, toàn quá trình chẳng những rất nhanh, hơn nữa Tiểu Vũ lai có thể quăng cái thân hình khổng lồ của đối thủ một cách đẹp mắt, man ngưu Khánh Bảo thậm chí ngay cả vũ hồn còn chưa kịp dùng đến, trận đấu đã kết thúc.
Bởi vì Khánh Bảo khách khí, Tiểu Vũ công kích hắn cũng không có dụng xuất bao nhiêu hồn lực, hơn nữa hắn có thân phòng ngự lực mạnh mẽ, lúc này đã từ trên mặt đất lảo đảo đứng lên.
"Muội tử, ngươi thật lợi hại. Ta thua". Khánh Bảo là người thành thật, nhưng cũng không ngốc. Lúc Tiểu Vũ phát lực đích trong nháy mắt, hắn đã nhận ra hồn lực của Tiểu Vũ hơn xa hắn, Khánh Bảo có thân hồn lực là hai mươi lăm cấp. Tại cấp bậc hồn lực chênh lệch một tí, hơn nữa kỷ xảo của Tiểu cô nương lại quỷ dị, hắn biết, cho dù là mình dụng toàn lực, cũng không có khả năng chiến thắng.
Tiểu Vũ tức giận nói: "Cái gì muội tử, gọi ta là sư tỷ Tiểu Vũ. Không biết luật năng giả vi đại (người nào mạnh lớn hơn) sao?"
"Vâng, Tiểu Vũ tỷ". Khánh Bảo rất thành thật kêu một tiếng, vẻ mặt đỏ bừng bỏ đi.
Đang nhìn lên đài, Đường Tam nghe Tiểu Vũ nói không khỏi ngẩn người, nha đầu kia, lại muốn làm Đại tỷ nữa rồi.
Oanh -, tiếng hoan hô lúc này mới chợt vang lên, một Tiểu cô nương xinh đẹp, lại lợi hại như vậy, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người, trong lúc nhất thời tiếng vỗ tay vang động khắp nơi.
Tiểu Vũ cười hì hì hướng lên khán đài phất vẫy vẫy tay.
Người chủ trì lúc này cũng tỉnh táo lại, bước nhanh lên trên đấu hồn, lớn tiếng tuyên bố, "Chiến hồn đại sư Tiểu Vũ chiến thắng, chiến tích, một thắng không thua. Khánh Bảo chiến tích hai mươi mốt thắng mười bốn thua. Tiểu Vũ đại sư, mời ngài xuống đài phía sau tiến hành đăng ký tích phân".
Tiết tấu trận đấu diễn ra rất nhanh, có lẽ là bởi vì Tiểu Vũ cùng Khánh Bảo đánh một trận ngắn ngủi đặc sắc, người xem trên đài lúc này cũng sôi nổi bàn tán hẳn lên.
Nhưng điều Đường Tam và những người khác không nghĩ tới chính là, trận thứ hai đẳng cấp đấu hồn sư, lại là cuộc nội chiến của Sử Lai Khắc học viện, phân biệt là Đường Tam và Chu Trúc Thanh.
Chu Trúc Thanh chỉ nhìn Đường Tam một cái rồi đi tới thông đạo, Đường Tam đang chuẩn bị theo sau, lại bị Đái Mộc Bạch bắt lấy bả vai.
Đái Mộc Bạch trên mặt toát ra vài phần xấu hổ, thấp giọng nói: "Huynh đệ, xin hạ thủ lưu tình ".
Đường Tam mỉm cười, hướng hắn gật đầu, lúc này mới thông qua đấu hồn thông đạo đi ra.
Lại là nam nữ đối chiến, vẫn là Tiểu cô nương có một dung mạo sắc sảo không kém phần xinh đẹp so với Tiểu Vũ thi đấu, đấu hồn chưa bắt đầu, khán trên đài đã vang lên từng tràng hoan hô.
Người chủ trì đơn giản giới thiệu danh tính và vũ hồn của song phương, tựu ý bảo hai người có thể bắt đầu ngay.
"Mời". Đường Tam khách khí hướng Chu Trúc Thanh lịch sự đưa tay thủ thế.
Chu Trúc Thanh lạnh lùng nói: "Mời toàn lực xuất chiến, để ta xem được thực lực của ta kém ngươi bao nhiêu ".
Từ ngày thấy tận mắt Đường Tam cùng Triệu Vô Cực đánh một trận, nàng tự nhiên hiểu được mình không có khả năng là đối thủ của Đường Tam, nhưng nàng vẫn muốn biết chính là, đều cùng là đại hồn sư, thực lực của mình và Đường Tam đích chênh lệch đến tột cùng là bao nhiêu.
Không giống trận trước, trận đấu hồn này đã nóng ngay từ đầu, song phương đều phóng thích ra vũ hồn của chính mình, hai mắt của Chu Trúc Thanh đồng thời biến sắc, mắt trái màu lục, mắt phải màu lam, một đôi miêu nhĩ đáng yêu nhú lên một tí, hai tay mọc ra móng dài,thân thể hạ thấp xuống một tí, lạnh lùng nhìn thẳng Đường Tam, tựa như nhìn thấy con mồi. Hai cái hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện ở trên người, tóat ra hơi lạnh làm cho người ta có cảm giác vài phần hít thở không thông.
Đồng dạng màu sắc hồn hoàn cũng xuất hiện tại người Đường Tam, hàng loạt dây cỏ dài dài màu xanh đen lan tràn khắp mặt đất, tựa như con rắn lặng yên di chuyển, bao trùm tòan thân thể Đường Tam và hơn mười thước phạm vi chung quanh, cơ hồ chiếm cứ nửa diện tích sàn đấu hồn.
Đường Tam vẻ mặt không đổi nhìn Chu Trúc Thanh, hắn một chút cũng không nóng nảy, mặc dù song phương đích tỷ thí vẫn chưa bắt đầu, Đường Tam chỉ biết, chính mình đã nắm chắc thắng lợi.
Là khống chế hệ chiến hồn sư, hắn chính là khắc chế Chu Trúc Thanh mẫn công hệ, thêm nữa tại trên lôi đài này, sự linh động của Chu Trúc Thanh không cách nào phát huy đến mức tận cùng. Trận chiến ngay từ đầu đã không có chút lo lắng.
Mắt nhìn Lam Ngân Thảo lan tràn lại hướng mình đứng, Chu Trúc Thanh biết, chính mình không thể đợi nữa rồi. Thân hình chợt bắn lên, thậm chí mang theo liên tiếp ảo ảnh, từ mặt trước hướng của Đường Tam đánh tới.
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu