Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chương 201: Phá Tù Lung, Vĩnh Đông Chi Vực (Thượng)
Bằng khả năng của Đại Hồn Sư đỡ lấy Hồn Kỹ từ Hồn Tông, sau đó lại còn khiến đối phương hoảng hốt, e là hắn là người đầu tiên. Nhưng, hắn quả thật làm được.
Hai bàn tay của Hoắc Vũ Hạo đã hóa thành màu bạch ngọc, ngay sau đó, trên bàn tay ấy xuất hiện vố số viên bi ánh sáng trắng lóa như kim cương bao phủ lấy tạo thành một thứ tựa như cái bao tay, trông vô cùng hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật vậy.
Tuy nhiên giờ phút này, Diễm Nhi hoàn toàn không có hứng thú thưởng thức tác phẩm nghệ thuật. Nàng chỉ cảm thấy Hồn Lực thuộc tính Hỏa của mình bị luồng khí lạnh như băng kia ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí còn có xu hướng giảm mạnh nữa.
Tại sao thế này? Chuyện này làm sao có thể?
Diễm Nhi rốt cuộc không nhịn nữa, hai tay đưa về trước, đẩy quả cầu lửa màu tím bay về hướng Hoắc Vũ Hạo.
Khán giả bên dưới trông thấy rõ ràng quả cầu lửa màu tím không hiểu tại sao không ngừng thu nhỏ với tốc độ kinh khủng. Khi nó bay đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo thì đường kính của nó còn chưa đến nửa thước.
Hoắc Vũ Hạo nâng tay phải lên, một làn sương trắng từ cánh tay Hoắc Vũ Hạo bay lên, ngay sau đó, nhờ tác dụng của Hồn Đạo Thôi Tiến Khí, Hoắc Vũ Hạo tăng tốc vọt đến trước mặt Diễm Nhi.
Sở dĩ bọn họ chọn mục tiêu là Diễm Nhi, nguyên nhân chính cũng vì thuộc tính tương khắc. Hoắc Vũ Hạo có Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng, khắc chế nhất chính là thuộc tính băng, kế đến là thuộc tính hỏa.
Hắn đang phối hợp với Vương Đông sử dụng Hạo Đông Lực nên có thể phát huy ra thực lực cấp Hồn Tông, nói cách khác, Hoắc Vũ Hạo lúc này có thể phát huy ra Cực Hạn Chi Băng của cấp bậc Hồn Tông. Cùng cấp bậc Hồn Tông nhưng thuộc tính Hỏa của Diễm Nhi không sao so được với Hoắc Vũ Hạo. Cho nên, việc đầu tiên bọn họ muốn làm là chặt đứt một đôi cánh của đối phương.
Diễm Nhi quả thật có chút bối rối, Cực Hạn Chi Băng mang đến áp lực cho cô thậm chí vượt xa dự tính của Hoắc Vũ Hạo. Thuộc tính áp chế tuyệt đối khiến Diễm Nhi khó chịu đến mức chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.
Chỉ trong vài giây ngăn ngủi này, Diệp Vô Tình từ trong tê dại tỉnh táo lại, Thượng Quan Tàn cũng miễn cưỡng bò dậy từ vụ nổ của Hoàng Kim Diệp.
Bọn họ đều thấy rõ Diễm Nhi bị Hoắc Vũ Hạo chèn ép vô cùng khổ sở nhưng bọn họ không ngờ đây là do áp chế từ thuộc tính.
Đáng tiếc lúc này bọn họ không thể đi cứu viện Diễm Nhi được vì trước mặt bọn họ vẫn còn một người, Bối Bối.
Khi Hoắc Vũ Hạo lướt qua người hắn đánh về phía Diễm Nhi, Bối Bối cũng bắt đầu tấn công nhưng mục tiêu không phải Diễm Nhi mà là Diệp Vô Tình. Bởi vậy, khi Diệp Vô Tình vừa mới tỉnh táo lại thì Bối Bối cũng đã xuất hiện trước mặt hắn, cho nên, hắn chỉ có thể tự bảo vệ mình chứ không thể đi cứu viện đồng đội.
Một màn này có chút tương tự với cảnh Tiêu Tiêu vì Hòa Thái Đầu và cản trở đối thủ, nhưng rõ ràng bên phía học viện Sử Lai Khắc thân thiết với nhau hơn rất nhiều.
Lôi Đình Vạn Quân, Bối Bối không chút do dự sử dụng ngay cả kỹ năng ảnh hưởng đến bản thân minh, hàng loạt tia lôi điện xuất hiện trong không khí tàn sát bừa bãi, hợp thành một bức rào điện. Lúc này cho dù là Diệp Vô Tình cũng khó mà bắn ra phiến Hoàng Kim Diệp nữa.
Lúc nãy cả hai từng "đấu võ mồm" với nhau nên lúc này gặp lại đối thủ, Diệp Vô Tình vừa thấy từng tia điện quang xuất hiện thì hai mắt cũng hóa thành màu vàng kim. Giống như có hai phiến lá Hoàng Kim Diệp chắn ngang trước hai tròng mắt của hắn vậy.
Cùng lúc này, Hồn Hoàn thứ nhất và thứ ba ở trên người hắn đồng loạt lóe sáng.
Trên tay hắn xuất hiện một lần mười phiến lá Hoàng Kim Diệp. Nháy mắt trên không trung hình thành một mảng lưới Hoàng Kim Diệp, trực tiếp đón đánh Lôi Đình Vạn Quân của Bối Bối.
Vì ban nãy Bối Bối đã thấy rõ uy lực từ Hoàng Kim Diệp nên lúc này có chút chùn bước, hắn không muốn bị nhiều phiến Hoàng Kim Diệp kia vây quanh rồi phát nổ.
Nhưng rất nhanh sau đó hắn liền nhận ra mình đã phán đoán sai, cùng là Hoàng Kim Diệp nhưng uy lực của nó không giống với những phiến lá ban nãy.
Từng phiến lá kia như những lưỡi đao sắc bén bay thẳng về phía Lôi Đình Vạn Quân, sau đó giống như bầu trời nổ ra một trận cuồng phong, cuốn sạch mọi thứ quanh cơ thể hắn.
Đây là kỹ năng kết hợp giữa Hồn Kỹ thứ nhất và thứ hai của Diệp Vô Tình, Diệp Trận. Đây là kỹ năng sở trường của hắn, Hoàng Kim Diệp dưới sự khống chế của hắn không ngừng bay về phía Bối Bối.
Giờ phút này, Bối Bối bỗng cảm thấy nếu mình lọt vào Diệp Trận kia, cả người sẽ bị cắt nát thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng hắn có thể lùi về sau sao?
Không thể!
Ngay cả Tiêu Tiêu bé nhỏ như vậy mà trong thời điểm mấu chốt vẫn có thể không tiếc thân mình mà liều mạng ngăn cản đối thủ, huống chi là hắn.
Một nụ cười tà dị xuất hiện trên khóe môi, hắn chẳng những không lùi bước mà còn vọt thẳng về phía Diệp Vô Tình đánh móc sau gáy.
Trong lúc này, ở bên phía Hoắc Vũ Hạo, hắn đã đạt được kết quả. Hai tay của hắn đến ngay trước mặt Diễm Nhi.
Bị Cực Hạn Chi Băng bức bách, trong lòng Diễm Nhi vô cùng hoảng sợ, nàng đã gần như phát điên lên, so với con trai, khi con gái phát điên còn đáng sợ hơn nữa, cô hoảng hốt vừa bước lùi về sau vừa không ngừng phóng ra các quá cầu lửa về phía Hoắc Vũ Hạo.
Nhưng, bất cứ quả cầu lửa nào chỉ cần bay đến gần Hoắc Vũ Hạo đều bị ảnh hưởng từ Cực Hạn Chi Băng mà suy yếu, sau đó là vỡ nát. Nhờ Hồn Đạo Thôi Tiến Khí nên tốc độ của Hoắc Vũ Hạo nhanh hơn Diễm Nhi rất nhiều, rốt cuộc hắn cũng đến trước mặt nàng.
Hai tay hắn cùng tấn công, mục tiêu là hai vai Diễm Nhi.
Nhưng cũng ngay lúc này, đột nhiên Diễm Nhi đứng yên lại. Nét kinh hoảng trên gương mặt cũng biến mất. Khóe miệng nở một nụ cười động lòng người.
- Tiểu đệ đệ, rút lui thôi. Hỏa Diễm Tù Lung, chúng ta cùng đi xuống nào.
Nàng vừa dứt lời thì một ngọn lửa từ dưới đất bùng cháy bao bọc lấy Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông lẫn Diễm Nhi. Hai tay của Hoắc Vũ Hạo cũng chạm xuống bả vai Diễm Nhi, hai vai nàng bỗng nhiên lạnh cóng. Nhưng cái Hỏa Diễm Tù Lung của Diễm Nhi đã hoàn thành bước chuẩn bị, Diễm Nhi vô cùng đắc ý khống chế nó tạo ra một bàn tay lửa thật lớn bao phủ cả ba người rồi cùng đẩy cả ba rơi xuống sàn đấu.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông mới phát hiện, không biết từ lúc nào, Diễm Nhi đã đi đến sát bên mép sàn đấu. Mà cái gọi là Hỏa Diễm Tù Lung kia chính là Hồn Kỹ thứ tư của nàng.
Đây là cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, đối với học viện Chính Thiên có thể nói đây là một trận đấu liên quan đến vinh quang mang tính lịch sử của bọn họ, làm sao bọn họ lại không chuẩn bị kỹ càng đây?
Khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cùng đánh về phía Diễm Nhi, nàng đã cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng tình huống ấy lại nằm trong phạm vi tính toán của bọn họ
Thuộc tính Cực Hạn Chi Băng của Hoắc Vũ Hạo không phải là lần đầu tiên hắn sử dụng khi thi đấu, nên trong quá trình phân tích thực lực, học viện Chính Thiên mặc dù không tin Hoắc Vũ Hạo là một Hồn Đế nhưng hắn tuyệt đối là một đối thủ đáng chú ý, bởi vì Hoắc Vũ Hạo quá thần bí.
Mà sau khi phân tích, bọn họ không hề nghĩ rằng vũ hồn của Hoắc Vũ Hạo có thuộc tính tinh thần mà phải là thuộc tính băng, hơn nữa thuộc tính băng kia còn rất mạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bởi vì ở trận đấu trước, Hoắc Vũ Hạo chỉ cần một chiêu đã có thể phá nát Băng Sương Hùng của An Lãnh Dạ, tuy rằng khi ấy trận đấu đã gần kết thúc nhưng nếu không có vũ hồn thuộc tính Băng cực mạnh thì làm sao có thể làm được như vậy?
Diễm Nhi sở dĩ được trở thành một thành viên của tổ đội cuối cùng cũng vì Diệp Vô Tình đoán rằng Hoắc Vũ Hạo sẽ tham gia trận chiến cuối. Thuộc tính Băng cực mạnh sẽ áp chế được thuộc tính Hỏa, nên Diệp Vô Tình tương kế tựu kế để Hoắc Vũ Hạo đối phó với Diễm Nhi.
Nhưng có một chuyện ngoài ý muốn, bọn họ không ngờ quá trình này còn kéo theo cả Vương Đông nữa.
Đúng vậy, Vũ Hồn Hỏa Cầu của Diễm Nhi rõ ràng không phải là đối thủ của Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng của Hoắc Vũ Hạo. Cho dù là Hồn Kỹ thứ tư Hỏa Diễm Tù Lung cũng không thể uy hiếp được hắn. Nhưng đây là trong trận đấu, không phải là chiến đấu sinh tử. Cho nên, có một số quy tắc có thể lợi dụng.
Đấy là lý do tại sao cuối cùng Diễm Nhi đã mỉm cười vui vẻ như vậy, vì nàng có thể lấy một đổi hai, trong đó còn có một thiếu niên thần bí nữa. Nếu không có hai người này giúp đỡ, bọn họ tin chắc dưới sự phối hợp của Diệp Vô Tình và Thượng Quan Tàn, Bối Bối không có cơ hội chiến thắng.
Đây căn bản là cái bẫy. Khi bản thân bị đẩy về phía bên ngoài sàn đấu, trong lòng Hoắc Vũ Hạo lẫn Vương Đông đều nghĩ như vậy.
Chính xác, là bẫy, nhưng bọn họ đã rơi vào nó rồi.
Kỹ năng Hoắc Vũ Hạo vừa sử dụng, chính là Băng Đế Chi Ngao. Nhưng dù là Băng Đế Chi Ngao vô cùng mạnh mẽ cũng không thể nháy mắt phá vỡ Hỏa Diễm Tù Lung, kéo Vương Đông trở về sàn đấu. Đây là kỹ năng được một Hồn Tông cấp 46 sử dụng toàn lực phóng ra vào lúc cuối cùng đó.
Tiêu rồi! Đây là suy nghĩ kế tiếp trong lòng Vương Đông. Hắn ngàn vạn lần không ngờ mình và Hoắc Vũ Hạo lại bị đánh xuống sàn đấu bằng cách này.
Lúc này hắn có muốn phóng thích ra Hồn Kỹ cũng không còn kịp nữa. Hạo Đông Lực được hắn và Hoắc Vũ Hạo ngưng tụ lại đều vận chuyển bên trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo. Huống chi lúc này hắn có thi triển kỹ năng gì cũng không thể trong nháy mắt phá vỡ được.
Thật sự tiêu rồi sao?
Hoắc Vũ Hạo nhìn nụ cười trên khóe môi Diễm Nhi mà khẽ híp mắt lại, trong phút chốc, Diễm Nhi trông thấy một quầng sáng màu xanh biếc.
Quầng sáng ấy là phát ra từ trên người Hoắc Vũ Hạo. Hỏa Diễm Tù Lung nháy mắt hóa thành hư vô, biến mất hoàn toàn. Vương Đông điều khiển hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp quay ngược lại sàn đầu. Mà Diễm Nhi như bị đóng băng ngã nhào xuống sàn đấu, may màn khối băng này khá cứng, khi rơi xuống chỉ phát ra một tiếng "ầm" thật lớn, nếu không cả người Diễm Nhi đã vỡ nát tan tành rồi.
Hai bàn tay của Hoắc Vũ Hạo đã hóa thành màu bạch ngọc, ngay sau đó, trên bàn tay ấy xuất hiện vố số viên bi ánh sáng trắng lóa như kim cương bao phủ lấy tạo thành một thứ tựa như cái bao tay, trông vô cùng hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật vậy.
Tuy nhiên giờ phút này, Diễm Nhi hoàn toàn không có hứng thú thưởng thức tác phẩm nghệ thuật. Nàng chỉ cảm thấy Hồn Lực thuộc tính Hỏa của mình bị luồng khí lạnh như băng kia ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí còn có xu hướng giảm mạnh nữa.
Tại sao thế này? Chuyện này làm sao có thể?
Diễm Nhi rốt cuộc không nhịn nữa, hai tay đưa về trước, đẩy quả cầu lửa màu tím bay về hướng Hoắc Vũ Hạo.
Khán giả bên dưới trông thấy rõ ràng quả cầu lửa màu tím không hiểu tại sao không ngừng thu nhỏ với tốc độ kinh khủng. Khi nó bay đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo thì đường kính của nó còn chưa đến nửa thước.
Hoắc Vũ Hạo nâng tay phải lên, một làn sương trắng từ cánh tay Hoắc Vũ Hạo bay lên, ngay sau đó, nhờ tác dụng của Hồn Đạo Thôi Tiến Khí, Hoắc Vũ Hạo tăng tốc vọt đến trước mặt Diễm Nhi.
Sở dĩ bọn họ chọn mục tiêu là Diễm Nhi, nguyên nhân chính cũng vì thuộc tính tương khắc. Hoắc Vũ Hạo có Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng, khắc chế nhất chính là thuộc tính băng, kế đến là thuộc tính hỏa.
Hắn đang phối hợp với Vương Đông sử dụng Hạo Đông Lực nên có thể phát huy ra thực lực cấp Hồn Tông, nói cách khác, Hoắc Vũ Hạo lúc này có thể phát huy ra Cực Hạn Chi Băng của cấp bậc Hồn Tông. Cùng cấp bậc Hồn Tông nhưng thuộc tính Hỏa của Diễm Nhi không sao so được với Hoắc Vũ Hạo. Cho nên, việc đầu tiên bọn họ muốn làm là chặt đứt một đôi cánh của đối phương.
Diễm Nhi quả thật có chút bối rối, Cực Hạn Chi Băng mang đến áp lực cho cô thậm chí vượt xa dự tính của Hoắc Vũ Hạo. Thuộc tính áp chế tuyệt đối khiến Diễm Nhi khó chịu đến mức chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.
Chỉ trong vài giây ngăn ngủi này, Diệp Vô Tình từ trong tê dại tỉnh táo lại, Thượng Quan Tàn cũng miễn cưỡng bò dậy từ vụ nổ của Hoàng Kim Diệp.
Bọn họ đều thấy rõ Diễm Nhi bị Hoắc Vũ Hạo chèn ép vô cùng khổ sở nhưng bọn họ không ngờ đây là do áp chế từ thuộc tính.
Đáng tiếc lúc này bọn họ không thể đi cứu viện Diễm Nhi được vì trước mặt bọn họ vẫn còn một người, Bối Bối.
Khi Hoắc Vũ Hạo lướt qua người hắn đánh về phía Diễm Nhi, Bối Bối cũng bắt đầu tấn công nhưng mục tiêu không phải Diễm Nhi mà là Diệp Vô Tình. Bởi vậy, khi Diệp Vô Tình vừa mới tỉnh táo lại thì Bối Bối cũng đã xuất hiện trước mặt hắn, cho nên, hắn chỉ có thể tự bảo vệ mình chứ không thể đi cứu viện đồng đội.
Một màn này có chút tương tự với cảnh Tiêu Tiêu vì Hòa Thái Đầu và cản trở đối thủ, nhưng rõ ràng bên phía học viện Sử Lai Khắc thân thiết với nhau hơn rất nhiều.
Lôi Đình Vạn Quân, Bối Bối không chút do dự sử dụng ngay cả kỹ năng ảnh hưởng đến bản thân minh, hàng loạt tia lôi điện xuất hiện trong không khí tàn sát bừa bãi, hợp thành một bức rào điện. Lúc này cho dù là Diệp Vô Tình cũng khó mà bắn ra phiến Hoàng Kim Diệp nữa.
Lúc nãy cả hai từng "đấu võ mồm" với nhau nên lúc này gặp lại đối thủ, Diệp Vô Tình vừa thấy từng tia điện quang xuất hiện thì hai mắt cũng hóa thành màu vàng kim. Giống như có hai phiến lá Hoàng Kim Diệp chắn ngang trước hai tròng mắt của hắn vậy.
Cùng lúc này, Hồn Hoàn thứ nhất và thứ ba ở trên người hắn đồng loạt lóe sáng.
Trên tay hắn xuất hiện một lần mười phiến lá Hoàng Kim Diệp. Nháy mắt trên không trung hình thành một mảng lưới Hoàng Kim Diệp, trực tiếp đón đánh Lôi Đình Vạn Quân của Bối Bối.
Vì ban nãy Bối Bối đã thấy rõ uy lực từ Hoàng Kim Diệp nên lúc này có chút chùn bước, hắn không muốn bị nhiều phiến Hoàng Kim Diệp kia vây quanh rồi phát nổ.
Nhưng rất nhanh sau đó hắn liền nhận ra mình đã phán đoán sai, cùng là Hoàng Kim Diệp nhưng uy lực của nó không giống với những phiến lá ban nãy.
Từng phiến lá kia như những lưỡi đao sắc bén bay thẳng về phía Lôi Đình Vạn Quân, sau đó giống như bầu trời nổ ra một trận cuồng phong, cuốn sạch mọi thứ quanh cơ thể hắn.
Đây là kỹ năng kết hợp giữa Hồn Kỹ thứ nhất và thứ hai của Diệp Vô Tình, Diệp Trận. Đây là kỹ năng sở trường của hắn, Hoàng Kim Diệp dưới sự khống chế của hắn không ngừng bay về phía Bối Bối.
Giờ phút này, Bối Bối bỗng cảm thấy nếu mình lọt vào Diệp Trận kia, cả người sẽ bị cắt nát thành từng mảnh nhỏ.
Nhưng hắn có thể lùi về sau sao?
Không thể!
Ngay cả Tiêu Tiêu bé nhỏ như vậy mà trong thời điểm mấu chốt vẫn có thể không tiếc thân mình mà liều mạng ngăn cản đối thủ, huống chi là hắn.
Một nụ cười tà dị xuất hiện trên khóe môi, hắn chẳng những không lùi bước mà còn vọt thẳng về phía Diệp Vô Tình đánh móc sau gáy.
Trong lúc này, ở bên phía Hoắc Vũ Hạo, hắn đã đạt được kết quả. Hai tay của hắn đến ngay trước mặt Diễm Nhi.
Bị Cực Hạn Chi Băng bức bách, trong lòng Diễm Nhi vô cùng hoảng sợ, nàng đã gần như phát điên lên, so với con trai, khi con gái phát điên còn đáng sợ hơn nữa, cô hoảng hốt vừa bước lùi về sau vừa không ngừng phóng ra các quá cầu lửa về phía Hoắc Vũ Hạo.
Nhưng, bất cứ quả cầu lửa nào chỉ cần bay đến gần Hoắc Vũ Hạo đều bị ảnh hưởng từ Cực Hạn Chi Băng mà suy yếu, sau đó là vỡ nát. Nhờ Hồn Đạo Thôi Tiến Khí nên tốc độ của Hoắc Vũ Hạo nhanh hơn Diễm Nhi rất nhiều, rốt cuộc hắn cũng đến trước mặt nàng.
Hai tay hắn cùng tấn công, mục tiêu là hai vai Diễm Nhi.
Nhưng cũng ngay lúc này, đột nhiên Diễm Nhi đứng yên lại. Nét kinh hoảng trên gương mặt cũng biến mất. Khóe miệng nở một nụ cười động lòng người.
- Tiểu đệ đệ, rút lui thôi. Hỏa Diễm Tù Lung, chúng ta cùng đi xuống nào.
Nàng vừa dứt lời thì một ngọn lửa từ dưới đất bùng cháy bao bọc lấy Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông lẫn Diễm Nhi. Hai tay của Hoắc Vũ Hạo cũng chạm xuống bả vai Diễm Nhi, hai vai nàng bỗng nhiên lạnh cóng. Nhưng cái Hỏa Diễm Tù Lung của Diễm Nhi đã hoàn thành bước chuẩn bị, Diễm Nhi vô cùng đắc ý khống chế nó tạo ra một bàn tay lửa thật lớn bao phủ cả ba người rồi cùng đẩy cả ba rơi xuống sàn đấu.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông mới phát hiện, không biết từ lúc nào, Diễm Nhi đã đi đến sát bên mép sàn đấu. Mà cái gọi là Hỏa Diễm Tù Lung kia chính là Hồn Kỹ thứ tư của nàng.
Đây là cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, đối với học viện Chính Thiên có thể nói đây là một trận đấu liên quan đến vinh quang mang tính lịch sử của bọn họ, làm sao bọn họ lại không chuẩn bị kỹ càng đây?
Khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cùng đánh về phía Diễm Nhi, nàng đã cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng tình huống ấy lại nằm trong phạm vi tính toán của bọn họ
Thuộc tính Cực Hạn Chi Băng của Hoắc Vũ Hạo không phải là lần đầu tiên hắn sử dụng khi thi đấu, nên trong quá trình phân tích thực lực, học viện Chính Thiên mặc dù không tin Hoắc Vũ Hạo là một Hồn Đế nhưng hắn tuyệt đối là một đối thủ đáng chú ý, bởi vì Hoắc Vũ Hạo quá thần bí.
Mà sau khi phân tích, bọn họ không hề nghĩ rằng vũ hồn của Hoắc Vũ Hạo có thuộc tính tinh thần mà phải là thuộc tính băng, hơn nữa thuộc tính băng kia còn rất mạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bởi vì ở trận đấu trước, Hoắc Vũ Hạo chỉ cần một chiêu đã có thể phá nát Băng Sương Hùng của An Lãnh Dạ, tuy rằng khi ấy trận đấu đã gần kết thúc nhưng nếu không có vũ hồn thuộc tính Băng cực mạnh thì làm sao có thể làm được như vậy?
Diễm Nhi sở dĩ được trở thành một thành viên của tổ đội cuối cùng cũng vì Diệp Vô Tình đoán rằng Hoắc Vũ Hạo sẽ tham gia trận chiến cuối. Thuộc tính Băng cực mạnh sẽ áp chế được thuộc tính Hỏa, nên Diệp Vô Tình tương kế tựu kế để Hoắc Vũ Hạo đối phó với Diễm Nhi.
Nhưng có một chuyện ngoài ý muốn, bọn họ không ngờ quá trình này còn kéo theo cả Vương Đông nữa.
Đúng vậy, Vũ Hồn Hỏa Cầu của Diễm Nhi rõ ràng không phải là đối thủ của Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng của Hoắc Vũ Hạo. Cho dù là Hồn Kỹ thứ tư Hỏa Diễm Tù Lung cũng không thể uy hiếp được hắn. Nhưng đây là trong trận đấu, không phải là chiến đấu sinh tử. Cho nên, có một số quy tắc có thể lợi dụng.
Đấy là lý do tại sao cuối cùng Diễm Nhi đã mỉm cười vui vẻ như vậy, vì nàng có thể lấy một đổi hai, trong đó còn có một thiếu niên thần bí nữa. Nếu không có hai người này giúp đỡ, bọn họ tin chắc dưới sự phối hợp của Diệp Vô Tình và Thượng Quan Tàn, Bối Bối không có cơ hội chiến thắng.
Đây căn bản là cái bẫy. Khi bản thân bị đẩy về phía bên ngoài sàn đấu, trong lòng Hoắc Vũ Hạo lẫn Vương Đông đều nghĩ như vậy.
Chính xác, là bẫy, nhưng bọn họ đã rơi vào nó rồi.
Kỹ năng Hoắc Vũ Hạo vừa sử dụng, chính là Băng Đế Chi Ngao. Nhưng dù là Băng Đế Chi Ngao vô cùng mạnh mẽ cũng không thể nháy mắt phá vỡ Hỏa Diễm Tù Lung, kéo Vương Đông trở về sàn đấu. Đây là kỹ năng được một Hồn Tông cấp 46 sử dụng toàn lực phóng ra vào lúc cuối cùng đó.
Tiêu rồi! Đây là suy nghĩ kế tiếp trong lòng Vương Đông. Hắn ngàn vạn lần không ngờ mình và Hoắc Vũ Hạo lại bị đánh xuống sàn đấu bằng cách này.
Lúc này hắn có muốn phóng thích ra Hồn Kỹ cũng không còn kịp nữa. Hạo Đông Lực được hắn và Hoắc Vũ Hạo ngưng tụ lại đều vận chuyển bên trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo. Huống chi lúc này hắn có thi triển kỹ năng gì cũng không thể trong nháy mắt phá vỡ được.
Thật sự tiêu rồi sao?
Hoắc Vũ Hạo nhìn nụ cười trên khóe môi Diễm Nhi mà khẽ híp mắt lại, trong phút chốc, Diễm Nhi trông thấy một quầng sáng màu xanh biếc.
Quầng sáng ấy là phát ra từ trên người Hoắc Vũ Hạo. Hỏa Diễm Tù Lung nháy mắt hóa thành hư vô, biến mất hoàn toàn. Vương Đông điều khiển hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp quay ngược lại sàn đầu. Mà Diễm Nhi như bị đóng băng ngã nhào xuống sàn đấu, may màn khối băng này khá cứng, khi rơi xuống chỉ phát ra một tiếng "ầm" thật lớn, nếu không cả người Diễm Nhi đã vỡ nát tan tành rồi.
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu