Đấu La Chi Ngôn Linh Pháp Tắc
Chương 14 Đấu Hồn Tràng
Khi màn đêm buông xuống, viện trưởng học viện Sử Lai Khắc, Tứ Nhãn Miêu Ưng Phất Lan Đức đang đứng trên sân thể dục lớn, nhìn bảy học viên trước mắt, mà Kỷ Vu đang đứng bên người hắn làm trợ thủ.
Sự chú ý của Phất Lan Đức đổ dồn vào Áo Tư Tạp và Ninh Vinh Vinh, ánh mắt sắc bén làm Áo Tư Tạp không dám cùng hắn đối diện, Ninh Vinh Vinh trái lại là một bộ dáng không sợ gì cả.
Bởi vì bị Chu Trúc Thanh kéo đi quá sớm, Kỷ Vu hoàn toàn không biết gì mờ mịt mà nghe Phất Lan Đức dạy bảo, ánh mắt dần dần phiêu đãng, khi đang nghĩ về hiệu quả của đệ nhất Hồn Kỹ của mình tại sao lại thay đổi, đột nhiên nghe được Phất Lan Đức nhắc tới chính mình, đột nhiên tỉnh táo lại, thân mình run lên, sợ bị nam nhân gian trá này bắt đi làm việc riêng, an bài cho cho chính mình một ít nhiệm vụ kỳ kỳ quái quái.
Chỉ nghe thấy Phất Lan Đức chỉ vào Kỷ Vu nói với Ninh Vinh Vinh: "Nàng năm nay 15 tuổi, Võ Hồn thư, Khí Hồn Sư cấp 57, có năm Hồn Hoàn một vàng, ba tím, một đen, không biết ngươi có thể ở tuổi 15 đạt tới cấp 50 hay không, có thể vượt cấp hấp thu Hồn Hoàn, sống một mình trong Rừng Thú Hồn ba năm, mỗi cái trong số này, ngươi có thể làm được cái nào?
Lại nói những người khác, hồn lực nào không bằng ngươi, Áo Tư Tạp và ngươi đều là Hồn Sư hệ mẫn công, nhưng hắn là thiên tiên mãn hồn lực." Chỉ còn thiếu một câu, trong các vị đang ngồi đây, ngươi là yếu nhất.
Chu Trúc Thanh thực vừa lòng đối với sự thờ ơ của Kỷ Vu, rốt cuộc ở trong lòng nàng, bất luận nữ hài đáng yêu xinh đẹp nào cũng là 'tình địch'.
Sắc mặt Ninh Vinh Vinh trắng bệt, khóc lóc chạy đi, Kỷ Vu nhíu nhíu mày quay đầu nhìn về phía Phất Lan Đức, chỉ thấy hắn đắc ý mà cười cười, phân phó Đới Mộc Bạch cùng Áo Tư Tạp đi an ủi nàng, những người còn lại đều theo hắn đi ra ngoài học viện.
Qua một nén hương, mục đích chuyến này của bọn họ liền xuất hiện ở trước mắt, Kỷ Vu có chút kinh ngạc mà liếc nhìn Phất Lan Đức đang dẫn đầu, không nghĩ tới ngày đầu tiên liền để bọn họ đi Đại Đấu Hồn Tràng.
Chú ý tới kinh ngạc trong đáy mắt Kỷ Vu, Chu Trúc Thanh ngẩng đầu nhìn tòa kiến trúc thật lớn cách đó không xa, chỉ có thể thấy tòa kiến trúc cao gần một trăm mét, trong bóng đêm, ẩn ẩn có quang mang lập lòe, đặc biệt dễ thấy.
Phất Lan Đức dừng lại ở một quán trà gần đó, trầm giọng nói: "Võ Hồn các ngươi đều bất đồng, mỗi người có phương pháp tu luyện riêng. Học viện có thể dạy dỗ các ngươi tận dụng thật tốt Võ Hồn của mình như thế nào, trợ giúp các ngươi đạt được Hồn Hoàn, có thêm nhiều kinh nghiệm thực chiến, tận khả năng khai phá tiềm lực bản thân. Hơn nữa, chính là phương diện tri thức về Võ Hồn, cùng với tình huống các Hồn Sư trên đại lục. Ở đây có tất cả những thứ các ngươi cần phải học tập, quan trọng nhất chính là kinh nghiệm thực chiến."
"Cấp bậc đồng dạng cùng thực lực, kinh nghiệm thực chiến nhiều hay ít sẽ quyết định mấu chốt thắng bại. Chỉ có thông qua thực chiến không ngừng mới có thể tận khả năng tăng lên năng lực ứng biến trong chiến đấu của các ngươi. Cho nên, bài học đầu tiên của các ngươi chính là thực chiến. Mà nơi đó, Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng, chính là lớp học của các ngươi."
Thấy mọi người toát ra biểu tình nghi hoặc, Phất Lan Đức nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: "Cấp bậc của Võ Hồn là tiêu chí đánh giá một Hồn Sư mạnh hay yếu, Hồn Hoàn chính là phương thức biểu đạt tốt nhất. Nhưng mà, điều này không đại biểu cho năng lực chân chính của Hồn Sư. Chỉ có thông qua nỗ lực từ Đại Đấu Hồn Tràng, có được danh hiệu mới là cách thể hiện thực lực tốt nhất."
"Bất luận là Hồn Sư cấp bậc gì, sau khi thắng trận đầu tiên sẽ nhận được một huy hiệu, sau đó, mỗi lần chiến thắng sẽ có tích phân nhất định, khi tích phân đạt tới một mức nhất định, cấp bậc của huy hiệu sẽ tăng lên. Huy hiệu này tượng trưng cho cấp bậc ở Đại Đấu Hồn Tràng, hơn nữa cũng là hình thức đại diện thông dụng ở tất cà các thành trên toàn đại lục. Huy hiệu cấp bậc cao có rất nhiều chỗ tốt, ta sẽ không giải thích cụ thể. Cấp bậc huy hiệu, thấp nhất chính là huy hiệu thiết, cũng chính là Thiết đấu hồn, theo thứ tự đi lên là Đồng, Bạc, Kim, Tử kim, Lam bảo thạch, Hồng bảo thạch, Toản thạch (Kim Cương). Tổng cộng tám cấp bậc."
Nói tới đây, ánh mắt Phất Lan Đức quét qua mặt năm người theo thứ tự, "Ta cho các ngươi nhiệm vụ, chính là trước khi tốt nghiệp, ít nhất phải bắt được huy hiệu Bạc đấu hồn, hiểu không?"
"Đừng tưởng rằng đạt được Bạc đấu hồn là dễ dàng, Mộc Bạch và Hồng Tuấn đã ở chỗ này tham gia thực chiến hơn một năm rồi, Mộc Bạch, ngươi nói cho ba người bọn họ, yêu cầu để nâng cấp bậc huy hiệu là cái gì, còn có chiến tích của các ngươi nữa."
Đới Mộc Bạch nói: "Thời điểm ta bắt đầu tham gia Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràng là cấp 29, đấu tổng cộng 56 trận, thắng 29 trận, thua 27 trận. Hiện tại ta có 2 tích phân. Từ Thiết đấu hồn tăng lên Đồng đấu hồn cần 100 tích phân. Mỗi khi thắng trận, ngươi sẽ nhận được 1 tích phân, nhưng mà, nếu thua một trận, cũng sẽ bị trừ 1 thích phân tương ứng. Nếu thắng liên tiếp 5 trận, tích phân sẽ tăng thêm 10. Thắng liên tiếp 10 trận, tích phân sẽ tăng 100. Cho dù tích phân thành công đạt tới Đồng đấu hồn, nhưng chỉ cần tích phân bị rớt xuống dưới 100, cũng bị hủy bỏ tư cách Đồng đấu hồn. Đồng đấu hồn tăng lên Bạc đấu hồn, phải có 1000 tích phân, chiến đấu giữa các Đồng đấu hồn, mỗi một lần thắng, sẽ được 10 tích phân, thua một trận cũng bị trừ 10 tích phân. Thắng liên tiếp cũng nhận được tích phân như Thiết đấu hồn."
Thấy trong mắt bọn họ mang chút nghi hoặc, Đới Mộc Bạch tiếp tục: "Đại Đấu Hồn Tràng không phải địa phương dễ lăn lộn như vậy. Nơi này có 3 loại phương thức, một loại kêu là Bác Dịch, mang tính chất bàn luận, cũng chính là quy tắc theo như lời ta vừa nói. Dựa theo cùng bậc chia tổ tiến hành, hoặc là nói là dựa theo Hồn Hoàn bao nhiêu cấp mà tiến hành chia tổ. Một khi ngươi chỉ có một Hồn Hoàn, vậy thì cũng chỉ có thể tham gia tổ Bác Dịch tiếp theo. Thời điểm ta cấp 29, thắng 4 trận liên tiếp, khi mắt thấy có thể bắt đầu bắt được thắng liên tiếp được thêm 10 tích phân, thực lực cũng tăng lên tới cấp 30, đạt được Hồn Hoàn thứ ba. Sau đó, ta liền thua 10 trận liên tiếp. Đồng dạng là có ba Hồn Hoàn, ta cấp 30 đối phó đối thủ cấp 38, cấp 39, làm sao có khả năng thắng. Muốn ở chỗ này thắng liên tiếp, trừ phi là cấp 29 tham gia Bác Dịch một đoạn thời gian, chờ tới cấp 30, tạm dừng tham dự, sau khi đạt tới cấp 39 lại tiếp tục Bác Dịch, mới có khả năng thắng. Nhưng mục đích của chúng ta là thực chiến, tất nhiên không thể làm như vậy, chiến tích của ta tự nhiên cũng liền kém chút. Tích phân còn không bằng Mập Mạp."
Mã Hồng Tuấn tiếp lời: "Ta đến bây giờ đã đánh 33 trận, thắng 21 trận, thua 12 trận, có 9 tích phân."
Tiểu Vũ nhìn Kỷ Vu, người có vẻ không quan tâm đến Đấu Hồn Tràng chút nào, tò mò hỏi: "Vậy chiến tích của lão Kỷ thì sao? Khẳng định là lợi hại hơn lão đại và Mập Mạp!"
Lúc Kỷ Vu nghe đến xưng hô 'lão Kỷ' này có chút ngạc nhiên, nhất thời không nghe ra là đang kêu chính mình, sửng sốt một lúc lâu mới trả lời: "Ta hả? Ta đánh 6 trận, 5 trận thắng, 1 trận hòa. Có 5 tích phân."
Tiểu Vũ kinh ngạc hỏi: "Còn có thể có hòa sao?"
Trên mặt Mã Hồng Tuấn bày ra một biểu tình khó có thể miêu tả, nói: "Lão Kỷ là một kẻ biếи ŧɦái, trận hòa đó là một Thú Hồn Sư cấp 65, tên kia chính là một con gấu, da dày đánh không được, lão Kỷ ngạnh sinh sinh đem người khống chết, một chút lại một chút rút cạn hồn lực hắn, kéo thời gian quá dài, đánh nhau mà không có đam mê, trong sân ta nghe thấy tiếng gấu kêu, ồn ào đến khán phòng của Đấu Hồn Tràng đi hơn phân nửa, quản lí không có biện pháp, tính hai người hòa, nếu như đánh tới cuối cùng, lão Kỷ nhất định có thể gϊếŧ chết hắn."
Kỷ Vu khiêm tốn mà cười cười, trong mắt không có nửa phần tự đắc, không khỏi khiến mọi người đánh giá cao hơn.
Phất Lan Đức nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, "Thời gian không sai biệt lắm, chúng ta đi trước đi, tình huống còn lại ta sẽ nói rõ ràng với các ngươi khi đã đến hiện trường."
Trả tiền trà, một hàng sáu người ra khỏi quán, đi đến Tác Tác Đại Đấu Hồn Tràng.
Tác Tác Đại Đấu Hồn Tràng có hình bầu dục, cao một trăm hai mươi mét, bên trong chia thành một đấu hồn tràng chính và hai mươi bốn đấu hồn tràng phụ. Một lúc có thể chứa sáu vạn người xem. Trong đó có năm ghế dành cho khách quý. Đây chẳng những là nơi Hồn Sư giao lưu, mà còn là nơi để các thế lực khác nhau phô diễn sức mạnh của mình.
Hình thức thi đấu có ba loại: đấu một chọi một, đấu hai và đấu nhóm. Trong đó, số lượng người của hai bên khiêu chiến do hiệp thương quy định, dựa theo quy củ của Đại Đấu Hồn Tràng, bình thường đều là từ bảy đến mười người một đội.
Sau khi Đới Mộc Bạch dẫn theo Đường Tam, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh hoàn thành đăng ký, thực mau, năm người đã được sắp xếp xong xuôi, bởi vì bọn họ là tới cùng nhau, cho nên đều được phân vào khu Bác Dịch thứ 14 tiến hành thi đấu. Chẳng qua, đối thủ của Đới Mộc Bạch là cấp bậc Hồn Tôn, đối thủ của bốn người Đường Tam là Đại Hồn Sư mà thôi.
Kỷ Vu không tham gia Bác Dịch, ngay từ sau trận chiến với Hồn Đế cấp 65 kia, Phất Lan Đức đã không để cô tiếp tục đăng ký, bởi vì không cần thiết, trình độ thực chiến của Kỷ Vu ở cấp 50 đã không sai biệt lắm, nếu đánh tiếp sẽ không chiếm được kinh nghiệm hữu ích, thay vì lãng phí thời gian luyện tập, còn không bằng nhanh chóng đến cấp 60, tham gia các trận chiến cao giai hơn.
Trong lúc Đường Tam cùng Tiểu Vũ đi đăng kí đấu hai, trận đầu một chọi một của Chu Trúc Thanh đã bắt đầu rồi, Kỷ Vu mỉm cười sờ sờ đầu nàng, "Đi đi, ta ở trên khán phòng xem ngươi. Cố lên!"
"Ừm!" Sắc mặt Chu Trúc Thanh tuy rằng bình đạm, nhưng trong con ngươi ngầm có cảm xúc nóng lòng muốn thử. Nàng muốn biết thực lực ba năm qua đã đạt được đến trình độ nào rồi.
Trên đài đấu hồn, một người đàn ông trung niên mặc lễ phục lúc này đang đứng ở trung tâm, hắn hắng giọng, cất cao giọng, nói: "Tiếp theo, chúng ta sẽ có đấu hồn tràng một chọi một đầu tiên trong khu 14, lên sân khấu sẽ là hai vị Đại Hồn Sư, từng người bọn họ là, Võ Hồn U Minh Linh Miêu, Đại Hồn Sư Chu Trúc Thanh, đánh với Đại Hồn Sư Nghiêm Mộ có Thú Võ Hồn Kim Cang Lang. Hai vị đều là Đại Hồn Sư mới đến, rốt cuộc ai mạnh hơn? Tiếp theo, mời hai vị Đại Hồn Sư lên sân khấu."