Đạo Chu
Chương 163: Nhóm bốn người
“Đôi mắt đó…” Người thanh niên tóc hồng thấy được đôi mắt màu đỏ với ba viên cậu ngọc xoay tròn thì hoảng hốt hô lên: “Chẳng lẽ là Sharingan trong truyền thuyết nhưng không phải gia tộc Uchiha đã bị diệt tộc rồi sao?” Bàn tay hắn đưa lên run run ngay sau có cả người hắn cứng lại.
“Cái gì thế này…” Thân thể tên đeo khan trắng che miệng cũng hoảng hồn hô lên một tiếng. Hắn thấy được cơ thể mình bị khắp nơi đóng những thanh cọc sắt lên trên người. Cảm giác cả người đau nhức, một ngón tay hắn cũng không dịch chuyển được. Mỗi khi cố gắng di chuyển thì cơn đau từ đại não truyền đến làm cho hắn không có cách nào di chuyển nổi.
“Anh hai, chúng ta đã trúng ảo thuật của thằng nhóc!” Nữ nhân tóc cam mở miệng nói chuyện. Nàng có chút hoảng hốt hô lên: “ Chúng ta phải…” Ngay sau đó nàng chỉ cảm giác được cả người như bị một con voi cán bay.
Phanh, phanh, phanh, phanh! Năm tiếng vang lên. Người thanh niên cùng với thiếu nữ chỉ thấy một cái bóng mờ di chuyển tới đám ninja ám sát này sau đó cả người đám bọn họ bắn đi như một viên đạn. Chúng trực tiếp phá vỡ thành tường bắn ra bên ngoài.
Bành, bành, bành… Vụn gỗ vỡ tung toé kèm theo bụi mù bay ra. Bốn người theo một đường cong tuyệt đẹp rơi thẳng xuống phía dưới mặt đất. Tất cả đều cảm giác được sau lưng truyền tới cảm giác đau xót, ngực truyền tới xúc cảm cực kỳ khó chịu. Miệng ngọt ngọt đồng thời nhổ ra một ngụm máu đỏ tươi.
Bốn người theo một đường cong tuyệt đẹp rơi xuống phía dưới mặt đất. Chúng rơi phịch lên mặt đất tạo ra một cú đập vang dội. Bụi mù theo nơi chúng rớt xuống bắn lên một đám khói bụi.
Phịch! Bàn chân cậu nhóc chạm nhẹ lên trên mặt đất. Đôi mắt cậu nhìn thẳng về phía một đám người đang đứng trước mặt mình. Trong giọng nói mang theo khó chịu và khinh khỉnh: “Yếu như vậy sao? Ta cứ nghĩ được các ngươi sẽ để cho ta cảm nhận được vui thích hơn cơ. Sẽ có một cuộc chiên ngang tài ngang sức. Xem ra ta đã quá mong chờ ở các ngươi rồi!”
“Xem ra sự tồn tại các ngươi chẳng thể làm cho ta cảm nhận được sinh tử tồn vong!” Bàn tay cậu nhóc đưa lên. Hai lưỡi đao chakra sáng lấp lánh trong suốt hình thành trong tay cậu. Cùng lúc đó đôi mắt cậu nhóc híp lại với ánh mắt cực kỳ nguy hiểm. Bốn người lóp ngóp bò dậy từ dưới đất, họ dùng ánh mắt sợ hãi quan sát cậu nhóc. Thằng nhóc này thực sự chỉ là một thằng nhóc sao? Sao mà nó đáng sợ như vậy? Đây đều là ý nghĩ trong lòng bốn người.
“Gitai, Setsuna, Shizuku!” Người thanh niên tóc hồng mở miệng ra lệnh: “Dùng chiêu phối hợp thổ, hoả, phong!” Vừa nói hắn vừa che miệng ngực mình lại, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Vụt! Thân ảnh thanh niên tóc hồng tráo đổi cho người thanh niên che mặt. Lập tức người thanh niên che mặt đấm hai nắm đấm to tướng vào với nhau phát ra âm thanh vang dội. Bàn tay hắn đưa lên sau đó đấm mạnh xuống mặt đất hô: “Thổ độn: Hành lang đá!”. Ngay lập tức mặt đất ở vị trí hắn vỡ nát giống như mạng nhện và lan tràn đến tận thân thể cậu nhóc.
Cậu nhóc cũng không hề ngăn chặn chút nào, thân thể cậu nhóc lập tức bị bao phủ. Một đám đất đã mọc lên sau đó trở thành một cái hang động đem cậu nhóc che chắn lại bên trong. Từ trong động truyền ra âm thanh giễu cợt: “Đây là những gì các ngươi làm ra sao? Cái động này không tệ chút nào đâu! Thích hợp che chắn che mưa đấy. Nhưng các ngươi cho rằng thứ này sẽ hữu ích trong việc đánh bại ta sao?”
“Hừ…” Người thanh niên tóc hồng che ngực của mình, hắn quát lạnh nhìn về phía hai người thiếu nữ cùng với nam nhân tóc đen: “Mau giải quyết hắn đi!”
“Hoả Độn: Hoả Luân Xa!” Người thiếu nữ tóc cam lập tức mua lên một điệu, đôi chân uốn éo và thân mình xoay vòng tròn. Nhẫn thuật trực tiếp bị cô ta đánh ra.
Hừng! Một ngọn lửa đỏ rực tạo ra một cái bánh xe lửa xuất hiện trước mặt bốn người. Kích cỡ nó vừa đủ để phóng thẳng vào trong miệng hang động. Âm thanh cậu nhóc vang lên mang theo châm chọc: “Một cái ngọn lửa bé tí này có thể làm cái gì?”
“Ngươi chê lựa nhỏ vậy chúng ta sẽ làm cho nó lớn hơn!” Người thanh niên tóc hồng giận dữ quát lên một tiếng: “Setsuna!”
Đôi tay người thanh niên tóc đen được vuốt ngược ra phía sau ngay lập tức chuyển động đôi tay. Đôi tay hắn giống như bắt vào một luồng không khí biến ảo. Khi bàn tay hắn đẩy ra một cơn gió mạnh giống như một luồng nước bắn thẳng vào trong hang động. Giọng nói người thanh niên tóc đen vang lên: “Phong độn: Phong Thần Lưu!”
Phừng! Lửa được gió trợ trực tiếp biến thành một biển lửa đánh thẳng về phía cậu nhóc, sức mạnh khủng bố của nó khiến cho đám người nở nụ cười tràn đầy tự tin.
“Đóng cửa lại, Gitai!” Người thanh niên tóc hồng mở miệng quát lên. Tên nam nhân đeo khăn che mặt vỗ nhẹ lên mặt đất. Nhất thời mặt đất rung động nhè nhẹ và hang động bằng đất đá trực tiếp khép lại. Giọng nói theo đó phát ra châm chọc và cười nhạo: “Sẽ chằng còn một mẩu gì con lại của thằng nhóc đó nữa rồi!” Hai tay người thanh niên tóc hồng ôm ngực của mình.
“Ạnh hai…” Gitai mở miệng nói: “Chúng ta đã giải quyết thằng nhóc đáng ghét rồi! Hiện giờ không còn có ai có thể ngăn cản chúng ta nữa. Chúng ta có thể xử lý nữ pháp sư…”
Phanh! Cửa động bị một đoàn lôi điện trực tiếp phá nát thành tung toé. Đám người bị lôi điện càn quét qua trực tiếp bị đánh bay. Con mắt của cả đám người trợn to nhìn về phía cảnh này. Vẻ mặt bàng hoàng của bốn người không thể tin tưởng sự điều này xảy ra.
Phịch! Khi đám người rơi xuống mặt đất, họ cảm nhận được toàn thân tê dại. Mái tóc dựng ngược bốc cháy ra khói đen. Quần áo nhăn nheo đã có vài chỗ xuất hiện rách nát. Thế nhưng họ vẫn cố gắng ngẩng đầu nhìn về phái cái cửa động bị phá nát.
Con mắt đám người mở lớn hoàn toàn không tin tưởng được cảnh này xảy ra. Một cậu nhóc bước ra khỏi cửa hang động với thân thể hoàn hảo không có bất cứ thương tích gì. Bàn tay cậu nhóc đưa lên phẩy phẩy đám bụi trên người của mình. Giọng nói mang theo khó chịu: “Yếu, quá yếu! Đây là những gì các ngươi có thể làm được sao?”
“Đấy…” Đứng ở trên vách đá cao, người thiếu nữ tóc đỏ rực quay đầu nhìn về phía nam nhân trung tuổi nói: “Tôi đã bảo rồi mà! Thằng nhóc sẽ chẳng sao đâu!”
“Này…” Ao mấp máy khoé miệng, hăn run run mở ra Byakugan. Bản thân hắn hoàn toàn không thể tin tưởng được chuyện này có thể xảy ra. Mấy người ninja này thực lực dù không đạt đến tinh anh Jounin nhưng cũng không kém là bao nhiêu. Đặc biệt là khả năng không dùng kết ấn là có thể sử dụng nhẫn thuật với cái loại chakra kỳ lạ kia thực sự khó giải quyết. Chính hắn muốn một mình giải quyết bốn người này cũng vô cùng khó khăn.
“Anh bạn nhỏ… chúng ta không có thù oán gì đi!” người thanh niên tóc hồng thấy được cậu nhóc dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía bọn hắn thì cả người hắn cảm nhận như mình được ngâm trong nước lạnh. Ánh mắt đó giống như đang nhìn một người chết. Điều này thực sự làm cho người thanh niên tóc hồng và đồng bạn của hắn rợn cả tóc gáy.
“Vậy sao? Sao ta không nghĩ như thế nhỉ?” Bàn tay cậu nhóc sáng lên và hai thanh đao chakra ở hai bên tay bắt đầu hình thành. Nó ngưng trọng gần như thực thể. Tuy nhiên bất chợt cậu nhóc hơi nhíu mày lại khẽ hô: “Hử?” Hắn quay đầu nhìn về phía trên bầu trời.
Dường như bị hành động cậu nhóc kích thích, đoàn bốn người ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời. Họ thấy được hai cái lốc xoáy bắn mạnh về phía họ. Ngay lập tức một tên trong bốn người hô lên: “Tránh ra!”
Hai đoàn lốc xoay đánh về phía bốn người bọn họ, mỗi một cái lốc xoáy nhận nhiệm vụ tập kích hai người. Dù sao bốn người hiện giờ họp thành hai hai lên lốc xoáy cũng theo đó tấn công như đã phân chia sẵn.
Oanh! Oanh! Hai tiếng nổ vang lên, đất đá bị đám lốc xoáy đâm mạnh vào mặt đất phát ra một tiếng nổ vang. Cậu nhóc nhìn về phía cảnh này khẽ lẩm bẩm nói: “Bí thuật gia tộc Inuzuka, Inuzuka Kiba!?”
“vo ve, vo ve…” Theo sau đó là một đoàn côn trùng bao phủ về phía đám người đang ở phía dưới sân. Một người thanh niên có mái tóc màu đen được buộc chỏm thành đuôi dài. Điểm đặc biệt của hắn chính là một đôi mắt với con ngươi màu trắng đặc trưng của Byakugan xuất hiện. Thân mình hắn vọt xuống dưới bắt đầu lao về phía đám người kia bắt đầu tiến hành tấn công áp sát.
“Lập tức rút lui!” Người thanh niên tóc hồng cảm nhận được áp lực cực lớn. Hắn lập tức hô lên một tiếng quát. Theo sau đó đám người nhanh chóng rút lui. Cậu nhóc cũng đứng nơi đó mà không ngăn cản chút nào.
“Bát quái: Lục thập tứ chưởng!” Người thanh niên mắt trắng chớp được thời cơ đánh lên thân thể Gitai liên hồi. Ngón tay chỏ chớp động đánh lên cơ thể Gintai nhưng dường như Gintai lại không có phản ứng gì. Bàn tay Gitai trực tiếp đưa lên nắm đấm đấm thẳng về phía người thanh niên. Người thanh niên không hoảng sợ trực tiếp biến chiêu: “Thạch hoá sao? Bát Quái: Phách Sơn Chưởng!”
Ầm! Thân thể Gitai trực tiếp bị nện bay. Một luồng không khí áp lực lớn đánh thẳng lên bụng hắn đem hắn đánh bay. Hắn vừa chạm đất thì đã bị hai mũi khoan do Inuzuka Kiba cùng với Akamaru tấn công xoáy mạnh vào thân thể hắn.
“Oa…” Miệng Gitai trực tiếp bị trấn ra máu tươi, vẻ mặt hắn lập tức xám trắng. Ngay lúc đó Setsuna cũng cứu viện. Hắn điều khiển phong độn cực kỳ điêu luyện. Những phi tiêu bốn cánh to lớn sắc nhọn quay tròn bắn thẳng về phía Kiba cùng Akamaru.
Shizuku phản ứng cực nhanh. Bàn chân chuyển động ngay lập tức cơ thể người thiếu nữ này bao bọc một ngọn lửa. Chúng phát ra hừng hực đem đám côn trùng bay múa khắp nơi đốt thành tro tàn. Người thanh niên tóc hồng cũng nhân cơ hội này túm lấy Gitai sáu đó nhảy lên không trung tránh thoát. Hai người còn lại cũng ngay lập tức nhảy lên không trung rút đi.
“Shizuka, Setsuna…” Người thanh niên lập tức quát lên: “Sử dụng chiến thuật phong hoả yểm trợ chúng ta rút lui!”
Phừng! Trước khi rời đi, Shizuku cùng với Setsuna lại một lần nữa kết hợp. Lửa gặp gió khiến cho ngọn lửa biến thành một biển lửa tấn công về phía đám người Kiba.
“Hồi Thiên!” Người thanh niên tóc trắng lập tức sử dụng ra tuyệt chiêu của gia tộc Hyuuga. Thân thể hắn xoay tròn biến thành một quả cầu màu xanh chắn đi đòn tấn công của ngọn lửa hung mãnh. Ngọn lửa thổi lên lập tức bị ngăn chặn bởi quả cầu xanh không có cách nào tiến thêm.
Khi mà ngọn lửa tản đi, đám người nào có tung tích của đám người tập kích nữ pháp sư nữa. Lúc này, một người thiếu niên mặc áo choàng xanh đeo kính mắt. Hắn nâng lên mắt kính nhìn về phía cậu nhóc. Ngay lập tức người thanh niên Kiba chạy đến bên cạnh hắn mở miệng hỏi: “Uây, Shino… cậu làm thế nào để bọn họ cháy trốn mất vậy?”
“Cậu nhóc này là ai?” Shino chẳng quan tấm đến câu hỏi Kiba mà quay ra nhìn về phía cậu nhóc Dan. Hai tay hắn đút túi sau khi gẩy chiếc kính đen mình lên.
“Cái gì thế này…” Thân thể tên đeo khan trắng che miệng cũng hoảng hồn hô lên một tiếng. Hắn thấy được cơ thể mình bị khắp nơi đóng những thanh cọc sắt lên trên người. Cảm giác cả người đau nhức, một ngón tay hắn cũng không dịch chuyển được. Mỗi khi cố gắng di chuyển thì cơn đau từ đại não truyền đến làm cho hắn không có cách nào di chuyển nổi.
“Anh hai, chúng ta đã trúng ảo thuật của thằng nhóc!” Nữ nhân tóc cam mở miệng nói chuyện. Nàng có chút hoảng hốt hô lên: “ Chúng ta phải…” Ngay sau đó nàng chỉ cảm giác được cả người như bị một con voi cán bay.
Phanh, phanh, phanh, phanh! Năm tiếng vang lên. Người thanh niên cùng với thiếu nữ chỉ thấy một cái bóng mờ di chuyển tới đám ninja ám sát này sau đó cả người đám bọn họ bắn đi như một viên đạn. Chúng trực tiếp phá vỡ thành tường bắn ra bên ngoài.
Bành, bành, bành… Vụn gỗ vỡ tung toé kèm theo bụi mù bay ra. Bốn người theo một đường cong tuyệt đẹp rơi thẳng xuống phía dưới mặt đất. Tất cả đều cảm giác được sau lưng truyền tới cảm giác đau xót, ngực truyền tới xúc cảm cực kỳ khó chịu. Miệng ngọt ngọt đồng thời nhổ ra một ngụm máu đỏ tươi.
Bốn người theo một đường cong tuyệt đẹp rơi xuống phía dưới mặt đất. Chúng rơi phịch lên mặt đất tạo ra một cú đập vang dội. Bụi mù theo nơi chúng rớt xuống bắn lên một đám khói bụi.
Phịch! Bàn chân cậu nhóc chạm nhẹ lên trên mặt đất. Đôi mắt cậu nhìn thẳng về phía một đám người đang đứng trước mặt mình. Trong giọng nói mang theo khó chịu và khinh khỉnh: “Yếu như vậy sao? Ta cứ nghĩ được các ngươi sẽ để cho ta cảm nhận được vui thích hơn cơ. Sẽ có một cuộc chiên ngang tài ngang sức. Xem ra ta đã quá mong chờ ở các ngươi rồi!”
“Xem ra sự tồn tại các ngươi chẳng thể làm cho ta cảm nhận được sinh tử tồn vong!” Bàn tay cậu nhóc đưa lên. Hai lưỡi đao chakra sáng lấp lánh trong suốt hình thành trong tay cậu. Cùng lúc đó đôi mắt cậu nhóc híp lại với ánh mắt cực kỳ nguy hiểm. Bốn người lóp ngóp bò dậy từ dưới đất, họ dùng ánh mắt sợ hãi quan sát cậu nhóc. Thằng nhóc này thực sự chỉ là một thằng nhóc sao? Sao mà nó đáng sợ như vậy? Đây đều là ý nghĩ trong lòng bốn người.
“Gitai, Setsuna, Shizuku!” Người thanh niên tóc hồng mở miệng ra lệnh: “Dùng chiêu phối hợp thổ, hoả, phong!” Vừa nói hắn vừa che miệng ngực mình lại, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Vụt! Thân ảnh thanh niên tóc hồng tráo đổi cho người thanh niên che mặt. Lập tức người thanh niên che mặt đấm hai nắm đấm to tướng vào với nhau phát ra âm thanh vang dội. Bàn tay hắn đưa lên sau đó đấm mạnh xuống mặt đất hô: “Thổ độn: Hành lang đá!”. Ngay lập tức mặt đất ở vị trí hắn vỡ nát giống như mạng nhện và lan tràn đến tận thân thể cậu nhóc.
Cậu nhóc cũng không hề ngăn chặn chút nào, thân thể cậu nhóc lập tức bị bao phủ. Một đám đất đã mọc lên sau đó trở thành một cái hang động đem cậu nhóc che chắn lại bên trong. Từ trong động truyền ra âm thanh giễu cợt: “Đây là những gì các ngươi làm ra sao? Cái động này không tệ chút nào đâu! Thích hợp che chắn che mưa đấy. Nhưng các ngươi cho rằng thứ này sẽ hữu ích trong việc đánh bại ta sao?”
“Hừ…” Người thanh niên tóc hồng che ngực của mình, hắn quát lạnh nhìn về phía hai người thiếu nữ cùng với nam nhân tóc đen: “Mau giải quyết hắn đi!”
“Hoả Độn: Hoả Luân Xa!” Người thiếu nữ tóc cam lập tức mua lên một điệu, đôi chân uốn éo và thân mình xoay vòng tròn. Nhẫn thuật trực tiếp bị cô ta đánh ra.
Hừng! Một ngọn lửa đỏ rực tạo ra một cái bánh xe lửa xuất hiện trước mặt bốn người. Kích cỡ nó vừa đủ để phóng thẳng vào trong miệng hang động. Âm thanh cậu nhóc vang lên mang theo châm chọc: “Một cái ngọn lửa bé tí này có thể làm cái gì?”
“Ngươi chê lựa nhỏ vậy chúng ta sẽ làm cho nó lớn hơn!” Người thanh niên tóc hồng giận dữ quát lên một tiếng: “Setsuna!”
Đôi tay người thanh niên tóc đen được vuốt ngược ra phía sau ngay lập tức chuyển động đôi tay. Đôi tay hắn giống như bắt vào một luồng không khí biến ảo. Khi bàn tay hắn đẩy ra một cơn gió mạnh giống như một luồng nước bắn thẳng vào trong hang động. Giọng nói người thanh niên tóc đen vang lên: “Phong độn: Phong Thần Lưu!”
Phừng! Lửa được gió trợ trực tiếp biến thành một biển lửa đánh thẳng về phía cậu nhóc, sức mạnh khủng bố của nó khiến cho đám người nở nụ cười tràn đầy tự tin.
“Đóng cửa lại, Gitai!” Người thanh niên tóc hồng mở miệng quát lên. Tên nam nhân đeo khăn che mặt vỗ nhẹ lên mặt đất. Nhất thời mặt đất rung động nhè nhẹ và hang động bằng đất đá trực tiếp khép lại. Giọng nói theo đó phát ra châm chọc và cười nhạo: “Sẽ chằng còn một mẩu gì con lại của thằng nhóc đó nữa rồi!” Hai tay người thanh niên tóc hồng ôm ngực của mình.
“Ạnh hai…” Gitai mở miệng nói: “Chúng ta đã giải quyết thằng nhóc đáng ghét rồi! Hiện giờ không còn có ai có thể ngăn cản chúng ta nữa. Chúng ta có thể xử lý nữ pháp sư…”
Phanh! Cửa động bị một đoàn lôi điện trực tiếp phá nát thành tung toé. Đám người bị lôi điện càn quét qua trực tiếp bị đánh bay. Con mắt của cả đám người trợn to nhìn về phía cảnh này. Vẻ mặt bàng hoàng của bốn người không thể tin tưởng sự điều này xảy ra.
Phịch! Khi đám người rơi xuống mặt đất, họ cảm nhận được toàn thân tê dại. Mái tóc dựng ngược bốc cháy ra khói đen. Quần áo nhăn nheo đã có vài chỗ xuất hiện rách nát. Thế nhưng họ vẫn cố gắng ngẩng đầu nhìn về phái cái cửa động bị phá nát.
Con mắt đám người mở lớn hoàn toàn không tin tưởng được cảnh này xảy ra. Một cậu nhóc bước ra khỏi cửa hang động với thân thể hoàn hảo không có bất cứ thương tích gì. Bàn tay cậu nhóc đưa lên phẩy phẩy đám bụi trên người của mình. Giọng nói mang theo khó chịu: “Yếu, quá yếu! Đây là những gì các ngươi có thể làm được sao?”
“Đấy…” Đứng ở trên vách đá cao, người thiếu nữ tóc đỏ rực quay đầu nhìn về phía nam nhân trung tuổi nói: “Tôi đã bảo rồi mà! Thằng nhóc sẽ chẳng sao đâu!”
“Này…” Ao mấp máy khoé miệng, hăn run run mở ra Byakugan. Bản thân hắn hoàn toàn không thể tin tưởng được chuyện này có thể xảy ra. Mấy người ninja này thực lực dù không đạt đến tinh anh Jounin nhưng cũng không kém là bao nhiêu. Đặc biệt là khả năng không dùng kết ấn là có thể sử dụng nhẫn thuật với cái loại chakra kỳ lạ kia thực sự khó giải quyết. Chính hắn muốn một mình giải quyết bốn người này cũng vô cùng khó khăn.
“Anh bạn nhỏ… chúng ta không có thù oán gì đi!” người thanh niên tóc hồng thấy được cậu nhóc dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía bọn hắn thì cả người hắn cảm nhận như mình được ngâm trong nước lạnh. Ánh mắt đó giống như đang nhìn một người chết. Điều này thực sự làm cho người thanh niên tóc hồng và đồng bạn của hắn rợn cả tóc gáy.
“Vậy sao? Sao ta không nghĩ như thế nhỉ?” Bàn tay cậu nhóc sáng lên và hai thanh đao chakra ở hai bên tay bắt đầu hình thành. Nó ngưng trọng gần như thực thể. Tuy nhiên bất chợt cậu nhóc hơi nhíu mày lại khẽ hô: “Hử?” Hắn quay đầu nhìn về phía trên bầu trời.
Dường như bị hành động cậu nhóc kích thích, đoàn bốn người ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời. Họ thấy được hai cái lốc xoáy bắn mạnh về phía họ. Ngay lập tức một tên trong bốn người hô lên: “Tránh ra!”
Hai đoàn lốc xoay đánh về phía bốn người bọn họ, mỗi một cái lốc xoáy nhận nhiệm vụ tập kích hai người. Dù sao bốn người hiện giờ họp thành hai hai lên lốc xoáy cũng theo đó tấn công như đã phân chia sẵn.
Oanh! Oanh! Hai tiếng nổ vang lên, đất đá bị đám lốc xoáy đâm mạnh vào mặt đất phát ra một tiếng nổ vang. Cậu nhóc nhìn về phía cảnh này khẽ lẩm bẩm nói: “Bí thuật gia tộc Inuzuka, Inuzuka Kiba!?”
“vo ve, vo ve…” Theo sau đó là một đoàn côn trùng bao phủ về phía đám người đang ở phía dưới sân. Một người thanh niên có mái tóc màu đen được buộc chỏm thành đuôi dài. Điểm đặc biệt của hắn chính là một đôi mắt với con ngươi màu trắng đặc trưng của Byakugan xuất hiện. Thân mình hắn vọt xuống dưới bắt đầu lao về phía đám người kia bắt đầu tiến hành tấn công áp sát.
“Lập tức rút lui!” Người thanh niên tóc hồng cảm nhận được áp lực cực lớn. Hắn lập tức hô lên một tiếng quát. Theo sau đó đám người nhanh chóng rút lui. Cậu nhóc cũng đứng nơi đó mà không ngăn cản chút nào.
“Bát quái: Lục thập tứ chưởng!” Người thanh niên mắt trắng chớp được thời cơ đánh lên thân thể Gitai liên hồi. Ngón tay chỏ chớp động đánh lên cơ thể Gintai nhưng dường như Gintai lại không có phản ứng gì. Bàn tay Gitai trực tiếp đưa lên nắm đấm đấm thẳng về phía người thanh niên. Người thanh niên không hoảng sợ trực tiếp biến chiêu: “Thạch hoá sao? Bát Quái: Phách Sơn Chưởng!”
Ầm! Thân thể Gitai trực tiếp bị nện bay. Một luồng không khí áp lực lớn đánh thẳng lên bụng hắn đem hắn đánh bay. Hắn vừa chạm đất thì đã bị hai mũi khoan do Inuzuka Kiba cùng với Akamaru tấn công xoáy mạnh vào thân thể hắn.
“Oa…” Miệng Gitai trực tiếp bị trấn ra máu tươi, vẻ mặt hắn lập tức xám trắng. Ngay lúc đó Setsuna cũng cứu viện. Hắn điều khiển phong độn cực kỳ điêu luyện. Những phi tiêu bốn cánh to lớn sắc nhọn quay tròn bắn thẳng về phía Kiba cùng Akamaru.
Shizuku phản ứng cực nhanh. Bàn chân chuyển động ngay lập tức cơ thể người thiếu nữ này bao bọc một ngọn lửa. Chúng phát ra hừng hực đem đám côn trùng bay múa khắp nơi đốt thành tro tàn. Người thanh niên tóc hồng cũng nhân cơ hội này túm lấy Gitai sáu đó nhảy lên không trung tránh thoát. Hai người còn lại cũng ngay lập tức nhảy lên không trung rút đi.
“Shizuka, Setsuna…” Người thanh niên lập tức quát lên: “Sử dụng chiến thuật phong hoả yểm trợ chúng ta rút lui!”
Phừng! Trước khi rời đi, Shizuku cùng với Setsuna lại một lần nữa kết hợp. Lửa gặp gió khiến cho ngọn lửa biến thành một biển lửa tấn công về phía đám người Kiba.
“Hồi Thiên!” Người thanh niên tóc trắng lập tức sử dụng ra tuyệt chiêu của gia tộc Hyuuga. Thân thể hắn xoay tròn biến thành một quả cầu màu xanh chắn đi đòn tấn công của ngọn lửa hung mãnh. Ngọn lửa thổi lên lập tức bị ngăn chặn bởi quả cầu xanh không có cách nào tiến thêm.
Khi mà ngọn lửa tản đi, đám người nào có tung tích của đám người tập kích nữ pháp sư nữa. Lúc này, một người thiếu niên mặc áo choàng xanh đeo kính mắt. Hắn nâng lên mắt kính nhìn về phía cậu nhóc. Ngay lập tức người thanh niên Kiba chạy đến bên cạnh hắn mở miệng hỏi: “Uây, Shino… cậu làm thế nào để bọn họ cháy trốn mất vậy?”
“Cậu nhóc này là ai?” Shino chẳng quan tấm đến câu hỏi Kiba mà quay ra nhìn về phía cậu nhóc Dan. Hai tay hắn đút túi sau khi gẩy chiếc kính đen mình lên.
Tác giả :
DanteSparda