Đánh Cương Thi, Nói Chuyện Yêu Đương
Chương 15-3: Ngoại truyện nhỏ: Nghiêm Học phản công
Rất rất lâu về trước, trước khi cương thi còn chưa đến, trước khi Nghiêm Học còn chưa biết Tả Minh Vũ là thể biến dị, trong lúc Tả Minh Vũ và Nghiêm Học còn đang hạnh phúc và hòa bình sinh hoạt, Nghiêm Học làm ra một quyết định gian nan – cậu phải phản công!
Cho nên…
“Minh Vũ~ qua đây giúp em chà lưng đi~” Nghiêm Học bên hông bao khăn tắm, đứng ở cửa phòng tắm kêu Tả Minh Vũ.
“Ồ, tốt.” Tả Minh Vũ nuốt nước miếng, đi vào phòng tắm.
“Em đã mở nước rồi, anh cũng vào tắm chung đi, đợi lát nữa chúng ta chà lưng cho nhau~” Nghiêm Học làm nũng cởi đồ Tả Minh Vũ ra, đẩy anh hướng bồn tắm.
Lúc Tả Minh Vũ bước một chân vào bồn tắm thì hơi ngây ra, sau đó ngồi vào trong, khóe miệng khẽ cong lên nụ cười gian.
‘Hèn chi hôm nay chủ động như vậy.’ Tả Minh Vũ thầm nghĩ.
Qua một lát, Tả Minh Vũ bước ra bồn tắm, ôm Nghiêm Học, há miệng bắt đầu cắn.
“Minh Vũ, anh thật nhiệt tình nha ~ có phải chỗ nào ngứa lắm không? Có phải muốn?” Nghiêm Học đắc ý hỏi.
“Ừm…muốn em.” Tả Minh Vũ nói, ưỡn thẳng lưng.
“Anh…không đúng…em bỏ xuân dược chắc không sai…” Nghiêm Học phát hiện nói lỡ lời, vội bịt miệng.
“Vậy A Học nói xem, dùng xuân dược với phụ nữ thì phụ nữ muốn, còn cho đàn ông dùng thì sao?” Tả Minh Vũ cười xấu xa hỏi.
“A…anh…Minh Vũ đã sớm biết rồi…ô…ư…” Nghiêm Học chưa nói hết câu miệng đã bị chặn.
Thế là đêm nay Nghiêm Học bị Tả Minh Vũ trước tiên như vầy như vầy, rồi lại như vậy như vậy, sau đó như thế như thế, rồi vật vã tới trời sáng. Xong xuôi, Nghiêm Học ba ngày không thể lết xuống giường.
Trong ba ngày nằm ì trên giường, Nghiêm Học không rảnh rỗi, cậu suy nghĩ cách phản công khác. Sau đó, đương nhiên lại là ba ngày không xuống giường.
Cứ thế tuần hoàn ngàn lần sau, Nghiêm Học lại một lần ba ngày không xuống giường được. Cậu nhìn Tả Minh Vũ, bình tĩnh nói.
“Minh Vũ, em không bao giờ phản công nữa.”
Ai biết Tả Minh Vũ chẳng những không lộ ra biểu tình vui vẻ nên có, ngược lại vẻ mặt tiếc nuối nói.
“Đừng! Lại thêm mấy lần nữa đi!”
Nghiêm Học câm nín ngó trần nhà.
Thật lâu thật lâu về sau, sau khi Nghiêm Học biết thân phận Tả Minh Vũ, anh cũng trở thành thể biến dị, hai người lại trải qua sinh hoạt hạnh phúc hòa bình, cùng nhau nhớ lại việc này. Nghiêm Học xấu hổ và mất mặt vùi đầu vào chăn không muốn ra.
Tả Minh Vũ thì còn thèm thuồng chép miệng, nói.
“A Học, em lại phản công nữa đi.”
Nghiêm Học hung tợn nhéo hông Tả Minh Vũ dưới tấm chăn. Tả Minh Vũ xoa đầu cậu, dịu dàng cười.
Cho nên…
“Minh Vũ~ qua đây giúp em chà lưng đi~” Nghiêm Học bên hông bao khăn tắm, đứng ở cửa phòng tắm kêu Tả Minh Vũ.
“Ồ, tốt.” Tả Minh Vũ nuốt nước miếng, đi vào phòng tắm.
“Em đã mở nước rồi, anh cũng vào tắm chung đi, đợi lát nữa chúng ta chà lưng cho nhau~” Nghiêm Học làm nũng cởi đồ Tả Minh Vũ ra, đẩy anh hướng bồn tắm.
Lúc Tả Minh Vũ bước một chân vào bồn tắm thì hơi ngây ra, sau đó ngồi vào trong, khóe miệng khẽ cong lên nụ cười gian.
‘Hèn chi hôm nay chủ động như vậy.’ Tả Minh Vũ thầm nghĩ.
Qua một lát, Tả Minh Vũ bước ra bồn tắm, ôm Nghiêm Học, há miệng bắt đầu cắn.
“Minh Vũ, anh thật nhiệt tình nha ~ có phải chỗ nào ngứa lắm không? Có phải muốn?” Nghiêm Học đắc ý hỏi.
“Ừm…muốn em.” Tả Minh Vũ nói, ưỡn thẳng lưng.
“Anh…không đúng…em bỏ xuân dược chắc không sai…” Nghiêm Học phát hiện nói lỡ lời, vội bịt miệng.
“Vậy A Học nói xem, dùng xuân dược với phụ nữ thì phụ nữ muốn, còn cho đàn ông dùng thì sao?” Tả Minh Vũ cười xấu xa hỏi.
“A…anh…Minh Vũ đã sớm biết rồi…ô…ư…” Nghiêm Học chưa nói hết câu miệng đã bị chặn.
Thế là đêm nay Nghiêm Học bị Tả Minh Vũ trước tiên như vầy như vầy, rồi lại như vậy như vậy, sau đó như thế như thế, rồi vật vã tới trời sáng. Xong xuôi, Nghiêm Học ba ngày không thể lết xuống giường.
Trong ba ngày nằm ì trên giường, Nghiêm Học không rảnh rỗi, cậu suy nghĩ cách phản công khác. Sau đó, đương nhiên lại là ba ngày không xuống giường.
Cứ thế tuần hoàn ngàn lần sau, Nghiêm Học lại một lần ba ngày không xuống giường được. Cậu nhìn Tả Minh Vũ, bình tĩnh nói.
“Minh Vũ, em không bao giờ phản công nữa.”
Ai biết Tả Minh Vũ chẳng những không lộ ra biểu tình vui vẻ nên có, ngược lại vẻ mặt tiếc nuối nói.
“Đừng! Lại thêm mấy lần nữa đi!”
Nghiêm Học câm nín ngó trần nhà.
Thật lâu thật lâu về sau, sau khi Nghiêm Học biết thân phận Tả Minh Vũ, anh cũng trở thành thể biến dị, hai người lại trải qua sinh hoạt hạnh phúc hòa bình, cùng nhau nhớ lại việc này. Nghiêm Học xấu hổ và mất mặt vùi đầu vào chăn không muốn ra.
Tả Minh Vũ thì còn thèm thuồng chép miệng, nói.
“A Học, em lại phản công nữa đi.”
Nghiêm Học hung tợn nhéo hông Tả Minh Vũ dưới tấm chăn. Tả Minh Vũ xoa đầu cậu, dịu dàng cười.
Tác giả :
Phạn Phạn Sama