Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 294: Đỉnh cấp cường giả Belief!
Khảo hạch ở trường quân đội chính thức mở màn, tầm mắt của mọi người đều bị những trận đấu khảo hạch hấp dẫn. Lăng Tiêu là người mang đội tới khảo hạch nên trong ngày đầu tiên ông phải tới tham dự một chút, điều này làm cho Lăng Lan có cảm giác thời gian còn lại ông sẽ tới làm phiền mình.
Mấy ngày nay, Lăng Tiêu vẫn luôn để Lăng Lan mang ông đi tham quan toàn bộ trường quân đội, mục đích chủ yếu là để tìm hiểu cuộc sống của con gái ở học viện. Đối với điều này, Lăng Lan khinh bỉ Lăng Tiêu không thôi, chẳng lẽ mới rời đi có hơn hai chục năm mà cha già nhà cô đã quên trước đây ông cũng là học sinh tốt nghiệp từ trường quân đội ra hay sao….
Đương nhiên, trong lòng Lăng Lan biết đây chỉ là cái cớ mà cha già bám vào để có cơ hội kết nối tình cảm đã bị bỏ trống trong suốt mười sau năm qua với cô thôi, vì vậy cho dù là cô hay là Lăng Tiêu cũng đều cố gắng trong khoảng thời gian này để mở lòng nói chuyện với nhau. Vì thế, cho dù khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng Lăng Lan vẫn vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ, bồi cha già nhà mình đi dạo mấy ngày. Quả thật hiệu quả cũng không tồi, ít nhất hai người không cần phải giống như trước nữa, ngồi đối diện mà không biết nói gì, bây giờ đã có chút vẫn đề chung để thảo luận.
Bất quá sau khi rỗi rãnh nửa ngày, sau giờ ăn cơm trưa, Lăng Lan lại bị cha già nhà mình ra lệnh tiếp tục cùng ông đi ra ngoài, hóa ra sau lần lộ mặt đầu tiên, Lăng Tiêu liền tìm cớ trốn ra không quay về nơi khảo hạch nữa.
Lăng Lan mở cửa ở biệt thự của Lăng Tiều rồi nhìn về phía mặt trời đang không ngừng tỏa nắng chói chang trên cao thì bỗng cảm thấy ra ngoài vào lúc này thật sự không phải là ý kiến hay.
Nhìn thấy Lăng Lan cau mày nhìn bên ngoài, Lăng Tiêu cũng nhìn thoáng qua, có chút ngượng ngùng mà gãi gãi mũi: “Ách, giống như trời có chút nóng.”
Lúc nghĩ đến việc có thể cùng con gái gặp mặt, Lăng Tiêu thật sự không còn quan tâm đến những thứ râu ria như chuyện thời tiết nữa. “Nếu không chúng ta liền ở trong nhà nghỉ ngơi một chút đi?” Bây giờ Lăng Tiêu cũng đang ở trong một biệt thự độc lập, có điều nó lớn hơn gấp đôi so với biệt thự của Lăng Lan.
Lăng Lan tuy rằng không sợ nóng nhưng cô cũng không muốn đi ra ngoài để bị mặt trời nướng khô vì thế liền vui vẻ đồng ý. Bất quá sau khi cùng Lăng Tiều uống ba bình hồng trà mà không nói gì cả thì cô liền liền cảm thấy việc uống trà cùng cha già là một việc vô cùng ngu xuẩn.
Lăng Tiêu tựa hồ cũng phát hiện điểm này, và điều đó làm ông có chút nhụt chí. Mấy ngày hôm trước ông còn có thể tìm đề tài để nói chuyện, tới bây giờ, ông thật sự không biết phải nói cái gì. Chẳng lẽ muốn hỏi lại những vấn đề của mấy hôm trước lần nữa sao? Như vậy con gái ông có bị chán không? Có tức giận đá ông đi luôn không?
Nhìn thoáng qua khuôn mặt lạnh băng của con gái, Lăng Tiêu bỗng cảm thấy xác xuất mình bị đá đi cao cực kỳ…. Ông làm sao có thể nguyện ý để con gái đối xử với mình như vậy chứ… Lăng Tiêu bắt đầu đau khổ suy tư việc nên nói chuyện gì với con gái bây giờ??? Con gái đã mười sáu tuổi thì thường hay nghĩ tới cái gì nhỉ, hẳn là nghĩ đến chuyện tình cảm, chẳng lẽ bây giờ hỏi con gái có để ý ai không hay thích ai không sao???
Trong lúc Lăng Tiêu còn đang rối rắm không biết nói gì thì Lăng Lan đang trầm mặc vuốt chén uống trà rốt cuộc mở miệng: “Cha, ở đây có khoang đăng nhập thế giới ảo hay không?”
Lăng Tiêu sửng sốt rồi vội nói: “Có, ở lầu ba!” Vì chiêu đãi những quân nhân từ các quân đoàn đến khảo hạch, trường quân đội trang bị rất đầy đủ các thiết bị cần thiết cho các biệt thự dừng chân, khoang đăng nhập cũng là một trong những thiết bị được trang bị cẩn thận đó, nó được dùng để các quân nhân có thể giải trí khi rãnh rỗi.
Lăng Lan đem chén trà đặt ở trên bàn trà, ngẩng đầu nghiêm túc mà nhìn Lăng Tiêu: “Nếu như cha buổi chiều rảnh thì cùng đi tham quan thế giới cơ giáp sĩ đi.”
“Đi thế giới cơ giáp sao?” Lăng Tiêu nghĩ nghĩ, từ sau khi tấn chức Thần cấp sư sĩ, ông tựa hồ đã rất lâu không đi nơi đó, ông thậm chí còn sắp quên thời trẻ tuổi, mình đã từng si mê thế giới cơ giáp đến mức nào, trong lòng ông khẽ động, có chút hứng thú với sự thay đổi của thời gian. Đương nhiên quan trọng nhất chính là đây là lần đầu tiên con gái bảo bối mời ông đi đâu, cho dù chỉ là thế giới cơ thì ông cũng nhất định phải đi vào.
“Được.” Lăng Tiêu vui vẻ đồng ý. Vì thế cha con hai thực mau tới lầu ba, nằm vào khoang đăng nhập. Lăng Lan trước khi tiến vào khoang mô phỏng thì không quên nói cho Lăng Tiêu tên của cô ở thế giới cơ giáp là Lăng Thiên Nhất Tuyến.
“Lăng Thiên Nhất Tuyến?” Lăng Tiêu nhìn tên hiện lên trên màn hình ở khoang đăng nhập bên cạnh mà cười suy tư.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Lúc này, trong thế giới cơ giáp, tại một phòng cách đấu kín được miễn quyền theo dõi từ bên ngoài, hai cơ giáp đang chiến đấu kịch liệt.
Một cơ giáp là cơ giáp cao cấp của Liên bang, thân máy bay có màu lam trắng truyền thống của cơ giáp Liên Bang, trên thân cơ giáp ngoại trừ đã bỏ đi những bộ phần dùng để chuyên chở hàng và một vài vũ khí chuyên dùng theo thói quen thì không có bất kỳ thay đổi nào.
Mà cơ giáp còn lại lại có ngoại hình và màu sắc vô cùng độc đáo, toàn bộ thân cơ giáp là một màu đen tuyền, bề ngoài của cơ giáp này vô cùng to lớn, hùng dũng, thậm chí còn lớn gấp đôi so với cơ giáp cao cấp đối diện, mà vũ khí của nó cũng không cần phải nói tới, đều là những vũ khí lạnh thuộc cấp bậc cường hãn, chỉ cần nhìn một chút là biết cơ giáp này tuyệt đối chuyên về cận chiến.
Chỉ cần là người quen thuộc với thế giới cơ giáp thì đều biết loại cơ giáp cực kỳ độc đáo này là đặc cấp cơ giáp, có thể điều khiển chúng nó tất nhiên chính là đặc cấp cơ giáp sư.
Nói như vậy, đây chính là trận đấu giữa cao cấp cơ giáp sĩ và đặc cấp sư sĩ, trận đấu này nhất định sẽ nghiêng qua một phía, hay nói cách khác, đặc cấp sư sĩ nhất định sẽ dành được thắng lợi cuối cùng, còn về việc thắng sau bao nhiêu chiêu thì phải xem sự chênh lệch về thực lực của hai người điều khiển chênh nhau nhiều hay ít.
Nhưng trận chiến đấu này lại có chút bất đồng, tuy rằng nhìn một cách tổng quát thì cao cấp cơ giáp sĩ quả thật vẫn luôn vào thế hạ phong, nhưng cũng chỉ là chịu hạ phong mà thôi, không xuất hiện tình huống nghiêng hẳn về một bên. Có mấy lần quả thật xuất hiện tình hình nguy hiểm, bị đối phương đè đánh cơ hồ không thể đánh lại, nhưng cuối cùng cao cấp cơ giáp sĩ vẫn vượt qua.
Vì thế, chiến đấu biến thành trận đánh lâu dài, cuối cùng không còn là so đấu thao tác điều khiển hay tính năng của cơ giáp nữa mà trở thành trận đấu so sánh sức chịu đựng của người điều khiển.
Hai chiếc cơ giáp ở không trung lại một lần đánh giáp lá cà phát ra tiếng va chạm kịch liệt. Nếu so về cận chiến thì cơ giáp cao cấp rõ ràng chiếm ưu thế hơn, chỉ cần nhìn vị trí mà bọn họ rơi xuống là có thể nhìn ra điểm này.
Lúc này, sau một đợt công kích kịch liệt, hai cơ giáp không tiếp tục dây dưa nữa mà giằng co, yên lặng nhìn nhau.
“Hô hô hô……” Hai chiếc cơ giáp bởi vì không có người ngoài quấy rầy nên trực tiếp mở kênh công cộng để nói chuyện, từ tiếng loa có thể nghe thấy tiếng thở dốc kịch liệt.
“Ôi, Lý Lan Phong, cậu tên biến thái này.” Người đầu tiên dừng tiếng thở dốc chính là người điều khiển cơ giáp màu đen, vừa dừng thở đã mở miệng mắng một câu, người này chính là Triệu Thuân.
“Ha hả……” Lý Lan Phong suy yếu mà cười, cấp bậc chênh lệch cũng không phải dễ dàng đền bù như vậy, anh đã dốc hết sức lực mới có thể không bị Triệu Thuân đánh bại. Kết quả này làm anh có chút nhụt chí, cho dù kết quả đánh ngang tay này khiến nhiều người phải thán phục nhưng cũng không làm anh cao hứng lên bao nhiêu.
“Có mấy lần, không phải, là thiếu chút nữa bị cậu đánh bại?” Lý Lan Phong kịch liệt thở dốc, đứt quãng mà nói. Nếu so về khôi phục thể lực thì anh không thể bằng người có thể chất thiên tài như Triệu Thuân.
“Hừ, sao cậu không nói tới chính mình đi, giống như gián đánh hoài không chết vậy.” Triệu Thuân oán trách nói, cùng Lý Lan Phong đánh nhau khiến anh cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, rõ ràng là có loại cảm giác có thể đánh bại đối phương, thế nhưng khi anh cảm giác thắng lợi đã tới tay thì nó lại vụt qua, cảm giác khó chịu trong lòng anh cũng không kém hơn Lý Lan Phong là bao.
“Cậu đến tột cùng là luyện tập như thế nào? Cao cấp cơ giáp sĩ đã có thể kháng được với đòn tấn công của đặc cấp sư sĩ, nếu cậu thăng cấp thành đặc cấp sư sĩ, vậy thì tớ phải làm sao đây?” Triệu Thuân cảm giác vị trí đệ nhất cao thủ của chính mình có chút nguy cơ, xem ra cần phải gia tăng khổ luyện, miễn cho sau khi Lý Lan Phong thăng cấp anh liền không thể lăn lộn.
Triệu Thuân rất rõ ràng độ yêu nghiệt của Lý Lan Phong, vì thế sau khi làm quen, anh liền hạ quyết tâm đi theo Lý Lan Phong lăn lộn. Đầu óc anh kỳ thật không tính ngốc, nhưng sau khi bị Lý Lan Phong đả kích nhiều lần, anh cũng liền không muốn phí đầu óc, vì thế anh đem chính mình định vị trở thành một nấm đấm siêu cấp …… Ách, không, là siêu cấp cao thủ. Nhưng hiện tại anh phát hiện, cái mục tiêu này cũng rất có thể không thực hiện được.
“Yên tâm, từ giờ tới lúc tớ thăng cấp thành đặc cấp sư sĩ còn phải một một đoạn thời gian nữa, lúc ấy, phỏng chừng cậu cũng có thể chạm đến cánh cửa vương bài sư sĩ rồi.” Lý Lan Phong cuối cùng khôi phục lại, rốt cuộc có thể nói một câu hoàn chỉnh, “Cho nên, cận vẫn trên tớ một đầu như cũ, đừng lo.” Lý Lan Phong cười an ủi nói.
“Cậu đang an ủi tớ hay đang trào phúng tớ vậy?” Triệu Thuân bất mãn nói……
Ngay lúc này, một thông báo màu đỏ tươi vô cùng xinh đẹp của hệ thống thông cáo tới tất cả những cơ giáp sư một tin tức vô cùng chấn động, cũng dừng cuộc nói chuyện của hai người.
“Tin tức lớn, cơ giáp đỉnh cấp cường giả vĩ đại Belief đã giá lâm đến thế giới cơ giáp, anh ta đã đến, có phải là có một cường giả đỉnh cấp khác sắp xuất hiện? Có thể đoán được thế giới lại sắp đòn chào một cơn sóng mới….”
“Belief!” Triệu Thuân và Lý Lan Phong cơ hồ đồng thời kinh hô, cái tên quá quen thuộc, tên của cơ giáp thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu. Cho dù có người không biết tên của cơ giáp mà Lăng Tiêu điều khiển là gì, nhưng cái tên “Belief” này một khi đã gắn liền với mác cơ giáp đỉnh cấp cường giả vĩ đại thì cũng đủ khiến mọi người không thể không hoài nghi người này chính là Lăng Tiêu thật sự.
“Giả đi, Lăng Tiêu đại tướng làm gì có thời gian rãnh mà tới thế giới ảo này chứ?” Triệu Thuân vẻ mặt không thể tin, anh ngay lập tức phủ định. Bọn họ rất rõ ràng, Lăng Tiêu đại tướng đang bận rộn kiến tạo thành lập quân đoàn 23, cho dù ông ấy có thời gian thì cũng sẽ không tới nơi mà người trẻ tuổi chiếm hơn phân nửa thế giới như thế giới ảo này. Nếu Lăng Tiêu muốn tìm người để đấu thì chỉ cần liên hệ với quân bộ Liên bang, ngay lập tức sẽ có rất nhiều quân nhân có tư cách thi đua nhau để được đấu với ông.
“Không biết, chỉ là những người được gọi là đỉnh cấp cường giả trên cơ bản đều là nhóm quái vật từ mười mấy năm trước, thậm chí là mấy chục năm trước, có lẽ là ông ấy cũng không chừng.” So sánh với Triệu Thuân không thể tin được, Lý Lan Phong rất bình tĩnh mà suy luân, có lẽ Lăng Tiêu đại tướng thật sự động kinh một lần, muốn tới đây để ôn lại quá khứ thời thiếu niên cũng không chừng.
Không đề cập tới Triệu Thuân và Lý Lan Phong đang đoán già đoán non, mọi người trong thế giới cơ giáp cũng bị tin tức lớn này làm sợ ngây người. Có thể nói, toàn bộ thế giới cơ giáp nguyên bản đang ầm ĩ thì vì một thông báo nhỏ này mà im lặng hoàn toàn, không ít cơ giáp sĩ đang chiến đấu để với quái vật để tích điểm cũng bị bỏ mạng. Bất quá việc mất mạng cũng không phải là vấn đề, chỉ trong chốc lát, thế giới lại ồn ào trở lại, mọi người đều đang hỏi thăm lẫn nhau xem vị “đỉnh cấp cường giả Belief” này đến tột cùng là ai?
Có mấy người đầu óc linh hoạt thông minh liền nhanh chóng tra tư liệu về Belief trong đầu não của thế giới ảo. Đáng tiếc, bọn họ thất vọng rồi. Bởi vì tư liệu của những cường giả đứng đầu thì chỉ có những người cùng đẳng cấp mới có thể đọc được, cho dù bọn họ đi tra thì kết quả cuối cùng chỉ là thông báo “Thực lực của bạn không đủ, không có quyền đọc tư liệu này!”
Mấy ngày nay, Lăng Tiêu vẫn luôn để Lăng Lan mang ông đi tham quan toàn bộ trường quân đội, mục đích chủ yếu là để tìm hiểu cuộc sống của con gái ở học viện. Đối với điều này, Lăng Lan khinh bỉ Lăng Tiêu không thôi, chẳng lẽ mới rời đi có hơn hai chục năm mà cha già nhà cô đã quên trước đây ông cũng là học sinh tốt nghiệp từ trường quân đội ra hay sao….
Đương nhiên, trong lòng Lăng Lan biết đây chỉ là cái cớ mà cha già bám vào để có cơ hội kết nối tình cảm đã bị bỏ trống trong suốt mười sau năm qua với cô thôi, vì vậy cho dù là cô hay là Lăng Tiêu cũng đều cố gắng trong khoảng thời gian này để mở lòng nói chuyện với nhau. Vì thế, cho dù khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng Lăng Lan vẫn vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ, bồi cha già nhà mình đi dạo mấy ngày. Quả thật hiệu quả cũng không tồi, ít nhất hai người không cần phải giống như trước nữa, ngồi đối diện mà không biết nói gì, bây giờ đã có chút vẫn đề chung để thảo luận.
Bất quá sau khi rỗi rãnh nửa ngày, sau giờ ăn cơm trưa, Lăng Lan lại bị cha già nhà mình ra lệnh tiếp tục cùng ông đi ra ngoài, hóa ra sau lần lộ mặt đầu tiên, Lăng Tiêu liền tìm cớ trốn ra không quay về nơi khảo hạch nữa.
Lăng Lan mở cửa ở biệt thự của Lăng Tiều rồi nhìn về phía mặt trời đang không ngừng tỏa nắng chói chang trên cao thì bỗng cảm thấy ra ngoài vào lúc này thật sự không phải là ý kiến hay.
Nhìn thấy Lăng Lan cau mày nhìn bên ngoài, Lăng Tiêu cũng nhìn thoáng qua, có chút ngượng ngùng mà gãi gãi mũi: “Ách, giống như trời có chút nóng.”
Lúc nghĩ đến việc có thể cùng con gái gặp mặt, Lăng Tiêu thật sự không còn quan tâm đến những thứ râu ria như chuyện thời tiết nữa. “Nếu không chúng ta liền ở trong nhà nghỉ ngơi một chút đi?” Bây giờ Lăng Tiêu cũng đang ở trong một biệt thự độc lập, có điều nó lớn hơn gấp đôi so với biệt thự của Lăng Lan.
Lăng Lan tuy rằng không sợ nóng nhưng cô cũng không muốn đi ra ngoài để bị mặt trời nướng khô vì thế liền vui vẻ đồng ý. Bất quá sau khi cùng Lăng Tiều uống ba bình hồng trà mà không nói gì cả thì cô liền liền cảm thấy việc uống trà cùng cha già là một việc vô cùng ngu xuẩn.
Lăng Tiêu tựa hồ cũng phát hiện điểm này, và điều đó làm ông có chút nhụt chí. Mấy ngày hôm trước ông còn có thể tìm đề tài để nói chuyện, tới bây giờ, ông thật sự không biết phải nói cái gì. Chẳng lẽ muốn hỏi lại những vấn đề của mấy hôm trước lần nữa sao? Như vậy con gái ông có bị chán không? Có tức giận đá ông đi luôn không?
Nhìn thoáng qua khuôn mặt lạnh băng của con gái, Lăng Tiêu bỗng cảm thấy xác xuất mình bị đá đi cao cực kỳ…. Ông làm sao có thể nguyện ý để con gái đối xử với mình như vậy chứ… Lăng Tiêu bắt đầu đau khổ suy tư việc nên nói chuyện gì với con gái bây giờ??? Con gái đã mười sáu tuổi thì thường hay nghĩ tới cái gì nhỉ, hẳn là nghĩ đến chuyện tình cảm, chẳng lẽ bây giờ hỏi con gái có để ý ai không hay thích ai không sao???
Trong lúc Lăng Tiêu còn đang rối rắm không biết nói gì thì Lăng Lan đang trầm mặc vuốt chén uống trà rốt cuộc mở miệng: “Cha, ở đây có khoang đăng nhập thế giới ảo hay không?”
Lăng Tiêu sửng sốt rồi vội nói: “Có, ở lầu ba!” Vì chiêu đãi những quân nhân từ các quân đoàn đến khảo hạch, trường quân đội trang bị rất đầy đủ các thiết bị cần thiết cho các biệt thự dừng chân, khoang đăng nhập cũng là một trong những thiết bị được trang bị cẩn thận đó, nó được dùng để các quân nhân có thể giải trí khi rãnh rỗi.
Lăng Lan đem chén trà đặt ở trên bàn trà, ngẩng đầu nghiêm túc mà nhìn Lăng Tiêu: “Nếu như cha buổi chiều rảnh thì cùng đi tham quan thế giới cơ giáp sĩ đi.”
“Đi thế giới cơ giáp sao?” Lăng Tiêu nghĩ nghĩ, từ sau khi tấn chức Thần cấp sư sĩ, ông tựa hồ đã rất lâu không đi nơi đó, ông thậm chí còn sắp quên thời trẻ tuổi, mình đã từng si mê thế giới cơ giáp đến mức nào, trong lòng ông khẽ động, có chút hứng thú với sự thay đổi của thời gian. Đương nhiên quan trọng nhất chính là đây là lần đầu tiên con gái bảo bối mời ông đi đâu, cho dù chỉ là thế giới cơ thì ông cũng nhất định phải đi vào.
“Được.” Lăng Tiêu vui vẻ đồng ý. Vì thế cha con hai thực mau tới lầu ba, nằm vào khoang đăng nhập. Lăng Lan trước khi tiến vào khoang mô phỏng thì không quên nói cho Lăng Tiêu tên của cô ở thế giới cơ giáp là Lăng Thiên Nhất Tuyến.
“Lăng Thiên Nhất Tuyến?” Lăng Tiêu nhìn tên hiện lên trên màn hình ở khoang đăng nhập bên cạnh mà cười suy tư.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
Lúc này, trong thế giới cơ giáp, tại một phòng cách đấu kín được miễn quyền theo dõi từ bên ngoài, hai cơ giáp đang chiến đấu kịch liệt.
Một cơ giáp là cơ giáp cao cấp của Liên bang, thân máy bay có màu lam trắng truyền thống của cơ giáp Liên Bang, trên thân cơ giáp ngoại trừ đã bỏ đi những bộ phần dùng để chuyên chở hàng và một vài vũ khí chuyên dùng theo thói quen thì không có bất kỳ thay đổi nào.
Mà cơ giáp còn lại lại có ngoại hình và màu sắc vô cùng độc đáo, toàn bộ thân cơ giáp là một màu đen tuyền, bề ngoài của cơ giáp này vô cùng to lớn, hùng dũng, thậm chí còn lớn gấp đôi so với cơ giáp cao cấp đối diện, mà vũ khí của nó cũng không cần phải nói tới, đều là những vũ khí lạnh thuộc cấp bậc cường hãn, chỉ cần nhìn một chút là biết cơ giáp này tuyệt đối chuyên về cận chiến.
Chỉ cần là người quen thuộc với thế giới cơ giáp thì đều biết loại cơ giáp cực kỳ độc đáo này là đặc cấp cơ giáp, có thể điều khiển chúng nó tất nhiên chính là đặc cấp cơ giáp sư.
Nói như vậy, đây chính là trận đấu giữa cao cấp cơ giáp sĩ và đặc cấp sư sĩ, trận đấu này nhất định sẽ nghiêng qua một phía, hay nói cách khác, đặc cấp sư sĩ nhất định sẽ dành được thắng lợi cuối cùng, còn về việc thắng sau bao nhiêu chiêu thì phải xem sự chênh lệch về thực lực của hai người điều khiển chênh nhau nhiều hay ít.
Nhưng trận chiến đấu này lại có chút bất đồng, tuy rằng nhìn một cách tổng quát thì cao cấp cơ giáp sĩ quả thật vẫn luôn vào thế hạ phong, nhưng cũng chỉ là chịu hạ phong mà thôi, không xuất hiện tình huống nghiêng hẳn về một bên. Có mấy lần quả thật xuất hiện tình hình nguy hiểm, bị đối phương đè đánh cơ hồ không thể đánh lại, nhưng cuối cùng cao cấp cơ giáp sĩ vẫn vượt qua.
Vì thế, chiến đấu biến thành trận đánh lâu dài, cuối cùng không còn là so đấu thao tác điều khiển hay tính năng của cơ giáp nữa mà trở thành trận đấu so sánh sức chịu đựng của người điều khiển.
Hai chiếc cơ giáp ở không trung lại một lần đánh giáp lá cà phát ra tiếng va chạm kịch liệt. Nếu so về cận chiến thì cơ giáp cao cấp rõ ràng chiếm ưu thế hơn, chỉ cần nhìn vị trí mà bọn họ rơi xuống là có thể nhìn ra điểm này.
Lúc này, sau một đợt công kích kịch liệt, hai cơ giáp không tiếp tục dây dưa nữa mà giằng co, yên lặng nhìn nhau.
“Hô hô hô……” Hai chiếc cơ giáp bởi vì không có người ngoài quấy rầy nên trực tiếp mở kênh công cộng để nói chuyện, từ tiếng loa có thể nghe thấy tiếng thở dốc kịch liệt.
“Ôi, Lý Lan Phong, cậu tên biến thái này.” Người đầu tiên dừng tiếng thở dốc chính là người điều khiển cơ giáp màu đen, vừa dừng thở đã mở miệng mắng một câu, người này chính là Triệu Thuân.
“Ha hả……” Lý Lan Phong suy yếu mà cười, cấp bậc chênh lệch cũng không phải dễ dàng đền bù như vậy, anh đã dốc hết sức lực mới có thể không bị Triệu Thuân đánh bại. Kết quả này làm anh có chút nhụt chí, cho dù kết quả đánh ngang tay này khiến nhiều người phải thán phục nhưng cũng không làm anh cao hứng lên bao nhiêu.
“Có mấy lần, không phải, là thiếu chút nữa bị cậu đánh bại?” Lý Lan Phong kịch liệt thở dốc, đứt quãng mà nói. Nếu so về khôi phục thể lực thì anh không thể bằng người có thể chất thiên tài như Triệu Thuân.
“Hừ, sao cậu không nói tới chính mình đi, giống như gián đánh hoài không chết vậy.” Triệu Thuân oán trách nói, cùng Lý Lan Phong đánh nhau khiến anh cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, rõ ràng là có loại cảm giác có thể đánh bại đối phương, thế nhưng khi anh cảm giác thắng lợi đã tới tay thì nó lại vụt qua, cảm giác khó chịu trong lòng anh cũng không kém hơn Lý Lan Phong là bao.
“Cậu đến tột cùng là luyện tập như thế nào? Cao cấp cơ giáp sĩ đã có thể kháng được với đòn tấn công của đặc cấp sư sĩ, nếu cậu thăng cấp thành đặc cấp sư sĩ, vậy thì tớ phải làm sao đây?” Triệu Thuân cảm giác vị trí đệ nhất cao thủ của chính mình có chút nguy cơ, xem ra cần phải gia tăng khổ luyện, miễn cho sau khi Lý Lan Phong thăng cấp anh liền không thể lăn lộn.
Triệu Thuân rất rõ ràng độ yêu nghiệt của Lý Lan Phong, vì thế sau khi làm quen, anh liền hạ quyết tâm đi theo Lý Lan Phong lăn lộn. Đầu óc anh kỳ thật không tính ngốc, nhưng sau khi bị Lý Lan Phong đả kích nhiều lần, anh cũng liền không muốn phí đầu óc, vì thế anh đem chính mình định vị trở thành một nấm đấm siêu cấp …… Ách, không, là siêu cấp cao thủ. Nhưng hiện tại anh phát hiện, cái mục tiêu này cũng rất có thể không thực hiện được.
“Yên tâm, từ giờ tới lúc tớ thăng cấp thành đặc cấp sư sĩ còn phải một một đoạn thời gian nữa, lúc ấy, phỏng chừng cậu cũng có thể chạm đến cánh cửa vương bài sư sĩ rồi.” Lý Lan Phong cuối cùng khôi phục lại, rốt cuộc có thể nói một câu hoàn chỉnh, “Cho nên, cận vẫn trên tớ một đầu như cũ, đừng lo.” Lý Lan Phong cười an ủi nói.
“Cậu đang an ủi tớ hay đang trào phúng tớ vậy?” Triệu Thuân bất mãn nói……
Ngay lúc này, một thông báo màu đỏ tươi vô cùng xinh đẹp của hệ thống thông cáo tới tất cả những cơ giáp sư một tin tức vô cùng chấn động, cũng dừng cuộc nói chuyện của hai người.
“Tin tức lớn, cơ giáp đỉnh cấp cường giả vĩ đại Belief đã giá lâm đến thế giới cơ giáp, anh ta đã đến, có phải là có một cường giả đỉnh cấp khác sắp xuất hiện? Có thể đoán được thế giới lại sắp đòn chào một cơn sóng mới….”
“Belief!” Triệu Thuân và Lý Lan Phong cơ hồ đồng thời kinh hô, cái tên quá quen thuộc, tên của cơ giáp thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu. Cho dù có người không biết tên của cơ giáp mà Lăng Tiêu điều khiển là gì, nhưng cái tên “Belief” này một khi đã gắn liền với mác cơ giáp đỉnh cấp cường giả vĩ đại thì cũng đủ khiến mọi người không thể không hoài nghi người này chính là Lăng Tiêu thật sự.
“Giả đi, Lăng Tiêu đại tướng làm gì có thời gian rãnh mà tới thế giới ảo này chứ?” Triệu Thuân vẻ mặt không thể tin, anh ngay lập tức phủ định. Bọn họ rất rõ ràng, Lăng Tiêu đại tướng đang bận rộn kiến tạo thành lập quân đoàn 23, cho dù ông ấy có thời gian thì cũng sẽ không tới nơi mà người trẻ tuổi chiếm hơn phân nửa thế giới như thế giới ảo này. Nếu Lăng Tiêu muốn tìm người để đấu thì chỉ cần liên hệ với quân bộ Liên bang, ngay lập tức sẽ có rất nhiều quân nhân có tư cách thi đua nhau để được đấu với ông.
“Không biết, chỉ là những người được gọi là đỉnh cấp cường giả trên cơ bản đều là nhóm quái vật từ mười mấy năm trước, thậm chí là mấy chục năm trước, có lẽ là ông ấy cũng không chừng.” So sánh với Triệu Thuân không thể tin được, Lý Lan Phong rất bình tĩnh mà suy luân, có lẽ Lăng Tiêu đại tướng thật sự động kinh một lần, muốn tới đây để ôn lại quá khứ thời thiếu niên cũng không chừng.
Không đề cập tới Triệu Thuân và Lý Lan Phong đang đoán già đoán non, mọi người trong thế giới cơ giáp cũng bị tin tức lớn này làm sợ ngây người. Có thể nói, toàn bộ thế giới cơ giáp nguyên bản đang ầm ĩ thì vì một thông báo nhỏ này mà im lặng hoàn toàn, không ít cơ giáp sĩ đang chiến đấu để với quái vật để tích điểm cũng bị bỏ mạng. Bất quá việc mất mạng cũng không phải là vấn đề, chỉ trong chốc lát, thế giới lại ồn ào trở lại, mọi người đều đang hỏi thăm lẫn nhau xem vị “đỉnh cấp cường giả Belief” này đến tột cùng là ai?
Có mấy người đầu óc linh hoạt thông minh liền nhanh chóng tra tư liệu về Belief trong đầu não của thế giới ảo. Đáng tiếc, bọn họ thất vọng rồi. Bởi vì tư liệu của những cường giả đứng đầu thì chỉ có những người cùng đẳng cấp mới có thể đọc được, cho dù bọn họ đi tra thì kết quả cuối cùng chỉ là thông báo “Thực lực của bạn không đủ, không có quyền đọc tư liệu này!”
Tác giả :
Nhữ Phu Nhân