Dâm Sử Võ Tòng
Chương 7
Trong lúc đó, c-c Võ Tòng vẫn liên tục ra vào trong l-n của Bình Nhi, nàng hẩy mông lúc dữ dội lúc dịu dàng để con c-c ngoáy đều trong l-n mình, 2 vú được Võ Tòng chăm sóc tận tình, xoa bóp, sờ nắn, cấu véo… đủ hết… Lúc này Võ Tòng đang búng búng 2 đầu nhũ làm nàng nổi cả da gà xuất khí đầy c-c hắn, dính bết lên yên ngựa.
Võ Tòng công nhận vú nàng to quá, như 2 quả dưa hấu ấy, hắn nắc ngược lên như điên trong lúc tiếng ngựa phi đang tới gần, những cú thúc mạnh lút cán, đâm vào âm đạo êm ái của Bình Nhi.
Ngựa đi đều đều như hòa nhịp với con c-c đang thúc những cú mạnh mẽ lút cán vào l-n của mỹ phụ dâm đãng, Bình Nhi kiễng chân trên bàn đạp những lúc quá thốn vì con c-c đi vào quá sâu, nó làm nàng phải cắn môi đến bật máu, cái vú thì bị gã đô đầu dâm dê kéo ra khỏi hẳn chiếc yếm để gã bóp thuận tay hơn.
Nàng quay đầu lại nhìn gã bằng ánh mắt mơ màng, đĩ thõa, cả 2 lại quấn vào nhau trong 1 cái hôn đắm đuối, môi lưỡi nút nhau chùn chụt, rồi bỗng phụt phụt phụt dòng tinh nóng rực lại thêm 1 lần nữa bắn phụt vào trong l-n của Bình Nhi, nàng ngoáy mông sàng hông để tinh dịch phụt lung tung khắp l-n, đem lại cho nàng khoái cảm khôn tả, mồ hôi bết trên trán và tóc nàng khiến nàng trông rũ rượi, nhưng sắc đẹp kiều diễm ấy vẫn rực sáng trong ánh nắng và nụ cười thỏa mãn nhìn người tình thổ lộ yêu thương:
– Thiếp yêu chàng mất rồi… thay giờ mình đừng về nữa, chàng dẫn thiếp đi thật xa, đâu cũng được, thiếp sẽ làm nương tử của chàng, sẽ sinh con cho chàng, còn chàng chỉ cần đ-t thiếp mỗi ngày là đủ, hihi… thiếp có mang theo ít của cải đủ cho 2 ta sống cả đời…
Võ Tòng chỉ cười, làm sao gã có thể dẫn 1 thiếu phụ bỏ trốn, thế còn gì là đạo nghĩa, là luân lý, Võ gia sẽ phải chịu một nỗi nhục quá lớn, hơn nữa là trai anh hùng sao có thể cướp vợ người khác, mình vừa làm gì, sao mình không thể khống chế được dục vọng… Gã ấp úng 1 lúc rồi nói?:
– Có người tới rồi, để khi khác hẵng nói…
Bình Nhi lúc này mới để ý tiếng vó ngựa, nàng hoảng sợ nhấc mông lên để rút c-c ra thì Võ Tòng giữ lại nói:
– Cứ để thế, trong l-n nàng ấm và tuyệt quá, họ không phát hiện đâu, nàng tin ta đi…
Hắn gạt những làn tóc rối bê bết mồ hôi trên trán người đẹp, tay bóp nắn cặp vú cho nó méo móp rồi chà xát chúng vào nhau cho nàng rên aaaa… hừ hừ… thôi đi chàng… mau kéo áo yếm lên cho thiếp…
Gã cười dâm dục kéo yếm lên che lại cặp vú tròn căng đỏ hồng bởi đôi tay thô ráp của gã, nàng rất muốn kéo con c-c dâm dục ra khỏi l-n vì dù nó đã mềm nhũn sau khi bắn xong vẫn còn to và nằm trong l-n nàng, ướt nhẹp tinh dịch và dâm thủy. Ngồi trên yên ngựa rất xóc, nãy đ- nhau lúc không có ai ở gần, nàng thấy thế càng thêm hứng khoái giờ có nhiều người phi ngựa tới làm nàng ngượng muốn độn thổ, đặc biệt nàng càng ngượng thì l-n càng bóp ép mạnh làm…
Đoàn ngựa tới gần lúc Võ Tòng đã chỉnh lại tóc, áo cho Bình Nhi, lúc này mặt nàng vẫn ửng hồng, khắp người vẫn đầy mồ hôi sau khi có 1 màn ân ái quá cuồng loạn.
Đoàn ngựa phi tới, có khoảng chục nha sai mình đầy binh khí tiến tới, đều đập vào mắt họ là 1 mỹ phụ với mái tóc hơi rối, đôi má ửng hồng, làn môi phơn phớt xuân tình đang thở khá gấp gáp ngồi ở phía trước… Phía sau, là 1 nam tử hán cao to lực lưỡng, 1 tay cầm dây cương, 1 tay ôm lấy bụng của mỹ phụ xinh đẹp.
Phi ngựa lại gần thì thấy hai người ngồi sát rạt nhau, không có 1 kẻ hở, cái mông của mỹ phụ thỉnh thoảng cũng nhấp nhổm nhẹ nhàng, đôi môi mấp máy, như đang kìm nén cái gì đó… Mặt mỹ phụ lúc đỏ lúc hồng, chân thì hơi run… Nếu nam tử hán này không phải là Võ Tòng, anh hùng đả hổ, đệ tử tục gia của Thiếu Lâm Tự, xưa nay luôn là chính nhân quân tử thì đám nha sai đã nghĩ 2 người đang có quan hệ mờ ám… Chúng sai nha vội nói:
– Võ đô đầu, người đã cứu được Hoa phu nhân, vậy còn bọn cướp?
Võ Tòng ưỡn người lên, gã cố ý làm thế để con c-c thúc 1 cú mạnh vào l-n của Bình Nhi, nàng cắn môi tươm máu nén tiếng rên dâm dục, ánh mắt oán hờn khẽ liếc con quỷ dâm Võ Tòng…
Lúc nãy vì quá ngượng nền l-n nàng đã tự động co bóp mạnh c-c của Võ Tòng làm c-c gã hồi sinh, ưỡn thẳng húc mạnh vào tử cung Bình Nhi làm nàng ra khí vì quá đã khi bị con c-c cứng đâm lút quá thớ l-n khép chặt ướt đẫm ấy. Sướng quá nên dù người càng lúc càng lại gần nàng vẫn thỉnh thoảng lén sàng hông nhẹ nhàng hoặc nhấp nhổm rất kín đáo để con c-c cọ xát nhiều hơn vào thành l-n thịt bóp ép như cao su siêu mềm của mình…
Nàng bực bội vì dù đang có đông người ở bên mà gã lại đột ngột ưỡn người thúc mạnh c-c vào l-n làm nàng cố gắng mới nén được tiếng rên dâm dục… Nàng chẳng biết làm sao chỉ có bặm môi nén những tiếng rên dâm dục khi con c-c ngoáy ngoáy khắp l-n nàng lúc Võ Tòng đang nói chuyện cố tình lắc người, lắc mông để c-c đâm phá khắp cái tử cung yếu ớt của Bình Nhi.
Nhìn đôi môi mọng đỏ khép lại và ánh mắt mơ màng trên gương mặt xinh như nữ thần dâm dục đó làm 10 tên sai nha cứng c-c, nếu không phải lúc này bên nàng là cao thủ võ lâm như Võ Tòng thì chắc chúng đã đè Bình Nhi ra mà hiếp 1 trận đã đời sau đó biến nàng thành nô lệ tình dục cho chúng… Dẫu chúng chưa từng hiếp dâm ai nhưng người phụ nữ đẹp, quyến rũ, lại có thân hình nóng bỏng, mặt mày lại ửng hồng, môi cứ bặm đi bặm lại như đang kích dâm chúng, mùi dâm dục nồng nặc từ người nàng toát ra làm 10 kẻ thì cả 10 đều nứng c-c, có kẻ còn xuất tinh ra quần nữa…
Chúng hỏi:
– Hoa phu nhân vẫn ổn chứ, ta thấy sắc mặt Hoa phu nhân có vẻ hơi phờ phạc, hay để chúng ta đưa phu nhân về, còn Võ đô đầu đã mệt cứ về huyện nha trước…
Lũ dâm dục này vẫn còn ý định đen tối với Lý Bình Nhi, nhưng Võ Tòng liền gạt đi:
– Hoa phu nhân không sao, chỉ mệt và hoảng sợ, cơ thể phu nhân rất yếu nên ta phải dìu phu nhân. Ta đã chém chết tên đầu lĩnh, các ngươi đi hướng đông cách đây 1 dặm lấy đầu đem về mà lĩnh thưởng, ta sẽ đích thân đưa Hoa phu nhân về, phải rồi 2 nha hoàn của Hoa phu nhân đâu?
– Dạ, đã ở huyện nha… – Lời vừa dứt, Võ Tòng đã thúc ngựa rời đi, xa xa chúng sai nha như nghe vọng lại tiếng aaaaa… của mỹ phụ… Chúng nuốt ực tiếc rẻ rồi đành phi ngựa về hướng đông theo lời Võ Tòng… Sau khi về huyện nha, chúng đã phải lập tức về nhà, đè vợ ra đ-t tới tấp cho thỏa con c-c nứng thèm làm vợ chúng sướng quá cứ hỏi sao hôm nay tướng công sung thế… Còn lũ chưa vợ thì đã quậy nát l-n mấy em kỹ nữ chốn lầu xanh… Đời chúng tuyệt không bao giờ có cơ hội chạm vào những mỹ phụ như Lý Bình Nhi bởi đã có Võ Tòng chiếm hữu nàng mất rồi…
Con ngựa phi càng nhanh, càng xóc mạnh, con c-c càng đâm cực mạnh, cực nhanh, lại chĩa chọt lung tung làm Lý Bình Nhi ngất lên ngất xuống vì sướng khoái và đê mê, người nàng đờ ra, 2 vú lại lòi ra khỏi chiếc yếm lúc đôi tay Võ Tòng say sưa bóp nắn hai tuyệt phẩm của tạo hóa đang rực rỡ dưới những ngọn gió nhẹ thổi qua… Nàng rên aaaaa… ư ư ư ư ư… chết thiếp… chàng dâm quá à… dâm hơn cả tướng công của thiếp… chắc còn hơn kẻ ấy nữa…
Võ Tòng hỏi:
– Kẻ nào? Lẽ nào nàng đã thông gian với ai trước ta…
Võ Tòng bóp mạnh vú nàng, cảm thấy tình lang tức giận, Bình Nhi cố nén cơn nứng hừng hực vì con c-c đâm ngoáy mạnh vào âm đạo bóp ép liên tục với nhịp xóc của ngựa phi, nàng tình cảm nói:
– Thiếp chỉ có chàng thôi à, thiếp chỉ thông gian với chàng thôi, chàng đừng ghen lung tung, kẻ kia chưa động được 1 ngón tay vào thiếp, còn chàng đã chơi thiếp 4 lần liền, nát cả bướm thiếp ra còn ghen gì nữa. Người thiếp đang nói là Tây Môn Khánh, chủ 1 tiệm sính dược(bán dược liệu chưa chế biến) ở huyện Thanh Hà, cũng là nghĩa tử thái sư đương triều – Thái Kinh, cha hắn là Tây Môn Đạt đã chết nên toàn bộ gia sản đã thuộc về hắn…
Võ Tòng gặng hỏi trong lúc liên tục thúc c-c vào l-n của Lý Bình Nhi, con c-c cứ xuyên qua vòng cơ thịt bóp ép đâm vào cổ tử cung làm nàng lớn tiếng rên la aaaa… đã quá…
– Nàng đã có gì với hắn chưa, khai mau…
Lý Bình Nhi thấy chàng càng ghen thì càng đ-t mạnh, nàng cũng chả chịu thua, sàng lắc cái mông để con c-c không đâm được như ý mà phải lắc ngoáy theo ý nàng, làm nàng ra khí chả biết bao lần nữa, nàng cười dâm nói:
– Gã có tán tỉnh thiếp, nhưng thiếp có chịu đâu, gã đã có 4 thê thiếp mà còn dâm lắm, háu gái lắm, thiếp thật sự chưa có gì với gã mà, thiếp đã có tướng công, sao dám làm chuyện phản bội cơ chứ, chỉ đáng tiếc…
– TiẾC gì…
– Hôm nay thiếp bị 1 đại dâm tặc hiếp tận 4 lần… á… úi… hắn vẫn đang hiếp thiếp…
Nàng rên dâm dục, và cười rú lên thỏa mãn lúc con c-c đã đâm những cú cuối cùng, đầu c-c phồng to rồi phụt mạnh vào l-n của Bình Nhi. Nàng thỏa mãn miệng chảy dãi lên trên đầu ngựa làm nó lắc đầu vì ngứa ngáy khó chịu. Nàng cười cười xoa xoa cái dạ dày no nê:
– Thiếp sẽ ở tạm tại nhà bà con ở huyện Dương Cốc để dự tang lễ trong 3 ngày, nếu chàng còn muốn cùng thiếp thì đêm nay hãy qua đó, nhà họ Lý chắc chàng biết, thiếp sẽ thắp đèn chờ chàng… – Nàng quyến rũ dụ dỗ Võ Tòng tiếp tục cuộc ân ái trái luân lý này…
Võ Tòng chợt thấy thật sai trái khi đ-t 1 phụ nữ đã có chồng, không thể sai thêm, gã nâng mông lên, để c-c rút ra khỏi l-n Bình Nhi cái bép, nàng rên hừ hừ hừ khi con c-c rút ra làm cái l-n trống vắng, cô đơn quá…
– Ta thấy… mình không nên tiếp tục… thế này là sai trái… ta thân là đô đầu… là nam tử hán lại thông dâm với một mỹ phụ… ta… nhưng ta vẫn muốn tiếp tục… ta không muốn nàng cùng nam nhân nào khác… ta…
Lý Bình Nhi thấy giọng điệu quân tử kia sau khi đã phun đến 4 lần vào l-n mình thì nhếch môi nói:
– Nếu chàng không muốn thì thiếp chả ép, nhưng nếu đêm nay chàng không tìm thiếp thì chuyện thiếp không cùng nam nhân nào ngoài tướng công Hoa Tử Hư của thiếp là chuyện không thể nào… Tùy chàng quyết… hay tối nay thiếp kiếm 1 gã trai trẻ khỏe nào…
Võ Tòng tức giận bóp mạnh bầu vú trần căng to quá khổ của nàng nói:
– Ta cấm… ta giết…
Bình Nhi cười ha ha xoa xoa tay chàng:
– Thiếp đùa thôi, thiếp sao dám phản bội Võ đô đầu đả hổ chứ, thiếp chán sống rồi sao, nhưng đêm nay chàng nhớ đến nhé, thiếp sẽ cho chàng cúc hoa của thiếp, nhất chàng rồi đó… Mà ta tìm chỗ nào để thiếp lau tiểu huyệt nhé, chàng ra nhiều quá, về huyện nha sợ đám nha hoàn nghi… chúng ranh mãnh lắm…
Võ Tòng gật đầu rồi cho ngựa vào 1 lùm cây vắng, trong khi Bình Nhi đang dùng khăn lau l-n thì hắn nhét c-c vào miệng nàng, rồi đ- liên tục làm nàng phải cố phồng miệng bú liếm chụt chụt con c-c đến lúc nó bóng lưỡng gã mới chịu kéo c-c ra cho vào quần…
Bình Nhi thở hộc hộc lườm tình lang rồi lại lên ngựa, nàng vẫn áp sát người Võ Tòng, l-n nàng vẫn thèm được đ-t nữa nhưng do sắp tới cổng thành nên Võ Tòng xuống ngựa để dắt ngựa vì cảnh nam nữ ôm sát nhau trên ngựa chẳng phải cảnh gì hay ho, sẽ làm hỏng danh tiết của cả hai…
Sau khi đến huyện nha, 2 nha hoàn lo lắng hỏi thăm chủ nhân có sao không rồi đích thân Võ Tòng cưỡi ngựa hộ tống xe ngựa đưa 3 người về Lý gia, trước lúc vào phủ họ Lý, Lý Bình Nhi nói lại 1 câu:
– Đa tạ đô đầu đã cứu giúp, thiếp thân sẽ nhớ mãi ân đức này, ngày đêm không quên… – Nàng cố tình nhấn mạnh chữ đêm, như để nhắc Võ Tòng về cuộc hẹn đêm nay…
Võ Tòng cười cười nhìn nàng khuất dần rồi cưỡi ngựa về huyện nha, chiến tích lần này được huyện nha hết lời khen ngợi và còn thưởng cho 1 số bạc, nhưng Võ Tòng chỉ nhận 1 ít rồi đem cho anh em nhậu 1 bữa, vì thế chàng rất được lòng chúng nha sai trong huyện phủ. Giữa trưa, hắn về nhà để nghỉ 1 lúc vì hơi mệt sau khi giết cướp và mây mưa với mỹ phụ Lý Bình Nhi. Trên đường, gã chợt mua cho Kim Liên 1 chiếc trâm giá 3 lạng bạc…
Võ Tòng công nhận vú nàng to quá, như 2 quả dưa hấu ấy, hắn nắc ngược lên như điên trong lúc tiếng ngựa phi đang tới gần, những cú thúc mạnh lút cán, đâm vào âm đạo êm ái của Bình Nhi.
Ngựa đi đều đều như hòa nhịp với con c-c đang thúc những cú mạnh mẽ lút cán vào l-n của mỹ phụ dâm đãng, Bình Nhi kiễng chân trên bàn đạp những lúc quá thốn vì con c-c đi vào quá sâu, nó làm nàng phải cắn môi đến bật máu, cái vú thì bị gã đô đầu dâm dê kéo ra khỏi hẳn chiếc yếm để gã bóp thuận tay hơn.
Nàng quay đầu lại nhìn gã bằng ánh mắt mơ màng, đĩ thõa, cả 2 lại quấn vào nhau trong 1 cái hôn đắm đuối, môi lưỡi nút nhau chùn chụt, rồi bỗng phụt phụt phụt dòng tinh nóng rực lại thêm 1 lần nữa bắn phụt vào trong l-n của Bình Nhi, nàng ngoáy mông sàng hông để tinh dịch phụt lung tung khắp l-n, đem lại cho nàng khoái cảm khôn tả, mồ hôi bết trên trán và tóc nàng khiến nàng trông rũ rượi, nhưng sắc đẹp kiều diễm ấy vẫn rực sáng trong ánh nắng và nụ cười thỏa mãn nhìn người tình thổ lộ yêu thương:
– Thiếp yêu chàng mất rồi… thay giờ mình đừng về nữa, chàng dẫn thiếp đi thật xa, đâu cũng được, thiếp sẽ làm nương tử của chàng, sẽ sinh con cho chàng, còn chàng chỉ cần đ-t thiếp mỗi ngày là đủ, hihi… thiếp có mang theo ít của cải đủ cho 2 ta sống cả đời…
Võ Tòng chỉ cười, làm sao gã có thể dẫn 1 thiếu phụ bỏ trốn, thế còn gì là đạo nghĩa, là luân lý, Võ gia sẽ phải chịu một nỗi nhục quá lớn, hơn nữa là trai anh hùng sao có thể cướp vợ người khác, mình vừa làm gì, sao mình không thể khống chế được dục vọng… Gã ấp úng 1 lúc rồi nói?:
– Có người tới rồi, để khi khác hẵng nói…
Bình Nhi lúc này mới để ý tiếng vó ngựa, nàng hoảng sợ nhấc mông lên để rút c-c ra thì Võ Tòng giữ lại nói:
– Cứ để thế, trong l-n nàng ấm và tuyệt quá, họ không phát hiện đâu, nàng tin ta đi…
Hắn gạt những làn tóc rối bê bết mồ hôi trên trán người đẹp, tay bóp nắn cặp vú cho nó méo móp rồi chà xát chúng vào nhau cho nàng rên aaaa… hừ hừ… thôi đi chàng… mau kéo áo yếm lên cho thiếp…
Gã cười dâm dục kéo yếm lên che lại cặp vú tròn căng đỏ hồng bởi đôi tay thô ráp của gã, nàng rất muốn kéo con c-c dâm dục ra khỏi l-n vì dù nó đã mềm nhũn sau khi bắn xong vẫn còn to và nằm trong l-n nàng, ướt nhẹp tinh dịch và dâm thủy. Ngồi trên yên ngựa rất xóc, nãy đ- nhau lúc không có ai ở gần, nàng thấy thế càng thêm hứng khoái giờ có nhiều người phi ngựa tới làm nàng ngượng muốn độn thổ, đặc biệt nàng càng ngượng thì l-n càng bóp ép mạnh làm…
Đoàn ngựa tới gần lúc Võ Tòng đã chỉnh lại tóc, áo cho Bình Nhi, lúc này mặt nàng vẫn ửng hồng, khắp người vẫn đầy mồ hôi sau khi có 1 màn ân ái quá cuồng loạn.
Đoàn ngựa phi tới, có khoảng chục nha sai mình đầy binh khí tiến tới, đều đập vào mắt họ là 1 mỹ phụ với mái tóc hơi rối, đôi má ửng hồng, làn môi phơn phớt xuân tình đang thở khá gấp gáp ngồi ở phía trước… Phía sau, là 1 nam tử hán cao to lực lưỡng, 1 tay cầm dây cương, 1 tay ôm lấy bụng của mỹ phụ xinh đẹp.
Phi ngựa lại gần thì thấy hai người ngồi sát rạt nhau, không có 1 kẻ hở, cái mông của mỹ phụ thỉnh thoảng cũng nhấp nhổm nhẹ nhàng, đôi môi mấp máy, như đang kìm nén cái gì đó… Mặt mỹ phụ lúc đỏ lúc hồng, chân thì hơi run… Nếu nam tử hán này không phải là Võ Tòng, anh hùng đả hổ, đệ tử tục gia của Thiếu Lâm Tự, xưa nay luôn là chính nhân quân tử thì đám nha sai đã nghĩ 2 người đang có quan hệ mờ ám… Chúng sai nha vội nói:
– Võ đô đầu, người đã cứu được Hoa phu nhân, vậy còn bọn cướp?
Võ Tòng ưỡn người lên, gã cố ý làm thế để con c-c thúc 1 cú mạnh vào l-n của Bình Nhi, nàng cắn môi tươm máu nén tiếng rên dâm dục, ánh mắt oán hờn khẽ liếc con quỷ dâm Võ Tòng…
Lúc nãy vì quá ngượng nền l-n nàng đã tự động co bóp mạnh c-c của Võ Tòng làm c-c gã hồi sinh, ưỡn thẳng húc mạnh vào tử cung Bình Nhi làm nàng ra khí vì quá đã khi bị con c-c cứng đâm lút quá thớ l-n khép chặt ướt đẫm ấy. Sướng quá nên dù người càng lúc càng lại gần nàng vẫn thỉnh thoảng lén sàng hông nhẹ nhàng hoặc nhấp nhổm rất kín đáo để con c-c cọ xát nhiều hơn vào thành l-n thịt bóp ép như cao su siêu mềm của mình…
Nàng bực bội vì dù đang có đông người ở bên mà gã lại đột ngột ưỡn người thúc mạnh c-c vào l-n làm nàng cố gắng mới nén được tiếng rên dâm dục… Nàng chẳng biết làm sao chỉ có bặm môi nén những tiếng rên dâm dục khi con c-c ngoáy ngoáy khắp l-n nàng lúc Võ Tòng đang nói chuyện cố tình lắc người, lắc mông để c-c đâm phá khắp cái tử cung yếu ớt của Bình Nhi.
Nhìn đôi môi mọng đỏ khép lại và ánh mắt mơ màng trên gương mặt xinh như nữ thần dâm dục đó làm 10 tên sai nha cứng c-c, nếu không phải lúc này bên nàng là cao thủ võ lâm như Võ Tòng thì chắc chúng đã đè Bình Nhi ra mà hiếp 1 trận đã đời sau đó biến nàng thành nô lệ tình dục cho chúng… Dẫu chúng chưa từng hiếp dâm ai nhưng người phụ nữ đẹp, quyến rũ, lại có thân hình nóng bỏng, mặt mày lại ửng hồng, môi cứ bặm đi bặm lại như đang kích dâm chúng, mùi dâm dục nồng nặc từ người nàng toát ra làm 10 kẻ thì cả 10 đều nứng c-c, có kẻ còn xuất tinh ra quần nữa…
Chúng hỏi:
– Hoa phu nhân vẫn ổn chứ, ta thấy sắc mặt Hoa phu nhân có vẻ hơi phờ phạc, hay để chúng ta đưa phu nhân về, còn Võ đô đầu đã mệt cứ về huyện nha trước…
Lũ dâm dục này vẫn còn ý định đen tối với Lý Bình Nhi, nhưng Võ Tòng liền gạt đi:
– Hoa phu nhân không sao, chỉ mệt và hoảng sợ, cơ thể phu nhân rất yếu nên ta phải dìu phu nhân. Ta đã chém chết tên đầu lĩnh, các ngươi đi hướng đông cách đây 1 dặm lấy đầu đem về mà lĩnh thưởng, ta sẽ đích thân đưa Hoa phu nhân về, phải rồi 2 nha hoàn của Hoa phu nhân đâu?
– Dạ, đã ở huyện nha… – Lời vừa dứt, Võ Tòng đã thúc ngựa rời đi, xa xa chúng sai nha như nghe vọng lại tiếng aaaaa… của mỹ phụ… Chúng nuốt ực tiếc rẻ rồi đành phi ngựa về hướng đông theo lời Võ Tòng… Sau khi về huyện nha, chúng đã phải lập tức về nhà, đè vợ ra đ-t tới tấp cho thỏa con c-c nứng thèm làm vợ chúng sướng quá cứ hỏi sao hôm nay tướng công sung thế… Còn lũ chưa vợ thì đã quậy nát l-n mấy em kỹ nữ chốn lầu xanh… Đời chúng tuyệt không bao giờ có cơ hội chạm vào những mỹ phụ như Lý Bình Nhi bởi đã có Võ Tòng chiếm hữu nàng mất rồi…
Con ngựa phi càng nhanh, càng xóc mạnh, con c-c càng đâm cực mạnh, cực nhanh, lại chĩa chọt lung tung làm Lý Bình Nhi ngất lên ngất xuống vì sướng khoái và đê mê, người nàng đờ ra, 2 vú lại lòi ra khỏi chiếc yếm lúc đôi tay Võ Tòng say sưa bóp nắn hai tuyệt phẩm của tạo hóa đang rực rỡ dưới những ngọn gió nhẹ thổi qua… Nàng rên aaaaa… ư ư ư ư ư… chết thiếp… chàng dâm quá à… dâm hơn cả tướng công của thiếp… chắc còn hơn kẻ ấy nữa…
Võ Tòng hỏi:
– Kẻ nào? Lẽ nào nàng đã thông gian với ai trước ta…
Võ Tòng bóp mạnh vú nàng, cảm thấy tình lang tức giận, Bình Nhi cố nén cơn nứng hừng hực vì con c-c đâm ngoáy mạnh vào âm đạo bóp ép liên tục với nhịp xóc của ngựa phi, nàng tình cảm nói:
– Thiếp chỉ có chàng thôi à, thiếp chỉ thông gian với chàng thôi, chàng đừng ghen lung tung, kẻ kia chưa động được 1 ngón tay vào thiếp, còn chàng đã chơi thiếp 4 lần liền, nát cả bướm thiếp ra còn ghen gì nữa. Người thiếp đang nói là Tây Môn Khánh, chủ 1 tiệm sính dược(bán dược liệu chưa chế biến) ở huyện Thanh Hà, cũng là nghĩa tử thái sư đương triều – Thái Kinh, cha hắn là Tây Môn Đạt đã chết nên toàn bộ gia sản đã thuộc về hắn…
Võ Tòng gặng hỏi trong lúc liên tục thúc c-c vào l-n của Lý Bình Nhi, con c-c cứ xuyên qua vòng cơ thịt bóp ép đâm vào cổ tử cung làm nàng lớn tiếng rên la aaaa… đã quá…
– Nàng đã có gì với hắn chưa, khai mau…
Lý Bình Nhi thấy chàng càng ghen thì càng đ-t mạnh, nàng cũng chả chịu thua, sàng lắc cái mông để con c-c không đâm được như ý mà phải lắc ngoáy theo ý nàng, làm nàng ra khí chả biết bao lần nữa, nàng cười dâm nói:
– Gã có tán tỉnh thiếp, nhưng thiếp có chịu đâu, gã đã có 4 thê thiếp mà còn dâm lắm, háu gái lắm, thiếp thật sự chưa có gì với gã mà, thiếp đã có tướng công, sao dám làm chuyện phản bội cơ chứ, chỉ đáng tiếc…
– TiẾC gì…
– Hôm nay thiếp bị 1 đại dâm tặc hiếp tận 4 lần… á… úi… hắn vẫn đang hiếp thiếp…
Nàng rên dâm dục, và cười rú lên thỏa mãn lúc con c-c đã đâm những cú cuối cùng, đầu c-c phồng to rồi phụt mạnh vào l-n của Bình Nhi. Nàng thỏa mãn miệng chảy dãi lên trên đầu ngựa làm nó lắc đầu vì ngứa ngáy khó chịu. Nàng cười cười xoa xoa cái dạ dày no nê:
– Thiếp sẽ ở tạm tại nhà bà con ở huyện Dương Cốc để dự tang lễ trong 3 ngày, nếu chàng còn muốn cùng thiếp thì đêm nay hãy qua đó, nhà họ Lý chắc chàng biết, thiếp sẽ thắp đèn chờ chàng… – Nàng quyến rũ dụ dỗ Võ Tòng tiếp tục cuộc ân ái trái luân lý này…
Võ Tòng chợt thấy thật sai trái khi đ-t 1 phụ nữ đã có chồng, không thể sai thêm, gã nâng mông lên, để c-c rút ra khỏi l-n Bình Nhi cái bép, nàng rên hừ hừ hừ khi con c-c rút ra làm cái l-n trống vắng, cô đơn quá…
– Ta thấy… mình không nên tiếp tục… thế này là sai trái… ta thân là đô đầu… là nam tử hán lại thông dâm với một mỹ phụ… ta… nhưng ta vẫn muốn tiếp tục… ta không muốn nàng cùng nam nhân nào khác… ta…
Lý Bình Nhi thấy giọng điệu quân tử kia sau khi đã phun đến 4 lần vào l-n mình thì nhếch môi nói:
– Nếu chàng không muốn thì thiếp chả ép, nhưng nếu đêm nay chàng không tìm thiếp thì chuyện thiếp không cùng nam nhân nào ngoài tướng công Hoa Tử Hư của thiếp là chuyện không thể nào… Tùy chàng quyết… hay tối nay thiếp kiếm 1 gã trai trẻ khỏe nào…
Võ Tòng tức giận bóp mạnh bầu vú trần căng to quá khổ của nàng nói:
– Ta cấm… ta giết…
Bình Nhi cười ha ha xoa xoa tay chàng:
– Thiếp đùa thôi, thiếp sao dám phản bội Võ đô đầu đả hổ chứ, thiếp chán sống rồi sao, nhưng đêm nay chàng nhớ đến nhé, thiếp sẽ cho chàng cúc hoa của thiếp, nhất chàng rồi đó… Mà ta tìm chỗ nào để thiếp lau tiểu huyệt nhé, chàng ra nhiều quá, về huyện nha sợ đám nha hoàn nghi… chúng ranh mãnh lắm…
Võ Tòng gật đầu rồi cho ngựa vào 1 lùm cây vắng, trong khi Bình Nhi đang dùng khăn lau l-n thì hắn nhét c-c vào miệng nàng, rồi đ- liên tục làm nàng phải cố phồng miệng bú liếm chụt chụt con c-c đến lúc nó bóng lưỡng gã mới chịu kéo c-c ra cho vào quần…
Bình Nhi thở hộc hộc lườm tình lang rồi lại lên ngựa, nàng vẫn áp sát người Võ Tòng, l-n nàng vẫn thèm được đ-t nữa nhưng do sắp tới cổng thành nên Võ Tòng xuống ngựa để dắt ngựa vì cảnh nam nữ ôm sát nhau trên ngựa chẳng phải cảnh gì hay ho, sẽ làm hỏng danh tiết của cả hai…
Sau khi đến huyện nha, 2 nha hoàn lo lắng hỏi thăm chủ nhân có sao không rồi đích thân Võ Tòng cưỡi ngựa hộ tống xe ngựa đưa 3 người về Lý gia, trước lúc vào phủ họ Lý, Lý Bình Nhi nói lại 1 câu:
– Đa tạ đô đầu đã cứu giúp, thiếp thân sẽ nhớ mãi ân đức này, ngày đêm không quên… – Nàng cố tình nhấn mạnh chữ đêm, như để nhắc Võ Tòng về cuộc hẹn đêm nay…
Võ Tòng cười cười nhìn nàng khuất dần rồi cưỡi ngựa về huyện nha, chiến tích lần này được huyện nha hết lời khen ngợi và còn thưởng cho 1 số bạc, nhưng Võ Tòng chỉ nhận 1 ít rồi đem cho anh em nhậu 1 bữa, vì thế chàng rất được lòng chúng nha sai trong huyện phủ. Giữa trưa, hắn về nhà để nghỉ 1 lúc vì hơi mệt sau khi giết cướp và mây mưa với mỹ phụ Lý Bình Nhi. Trên đường, gã chợt mua cho Kim Liên 1 chiếc trâm giá 3 lạng bạc…
Tác giả :
Idontknowwhoiam