Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 219
Nháy mắt, đầu óc Lâm Mộ Thiên trống rỗng, đôi mắt tràn ngập tình dục của y mê ly nhìn sườn mặt Thanh Dương, y bị dục vọng xui khiến thuận theo hé miệng ra. Đầu lưỡi hơi lạnh của Thanh Dương chậm rãi luồn vào trong miệng y, nhẹ nhàng mà ma sát đầu lưỡi nóng như thiêu của nam nhân.
Cả người nam nhân nhũn ra nằm trên giường lớn, y hơi hơi nghiêng đầu, lần lượt ma sát với chóp mũ Thanh Dương, nam nhân như có như không đáp lại nụ hôn mềm nhẹ của Thanh Dương, hai tay y cũng không chịu khống chế vòng lên cổ Thanh Dương. Nam nhân tứ chi mềm nhũn, nhưng giờ khắc này y cũng không muốn buông tay……
Nếu là bình thường, nam nhân khẳng định không thể làm ra loại hành động như vậy, nhưng tình huống hiện tại không giống.
Từ lỗ mũi Lâm Mộ Thiên nhẹ nhàng “ưhm” một tiếng, đầu lưỡi lửa nóng của y do dự dây dưa đầu lưỡi lạnh lẽo của Thanh Dương, sự va chạm cẩn thận ngược lại khơi mào dục vọng của Thanh Dương.
Hô hấp của hai người nóng rực, hơi thở Lâm Mộ Thiên hỗn loạn, y mềm nhũn vờn quanh cổ Thanh Dương, càng kéo gần lại khoảng cách của nhau. Tay y chậm rãi trượt về phía ngực Thanh Dương, đụng đến da thịt lạnh lẽo kia, quả thực y luyến tiếc buông tay. Cả người khô nóng khiến y bất an giãy dụa, giãy dụa này lại giống như một sự phóng thích, kích thích thần kinh Thanh Dương.
Thanh Dương hôn y một trận sau đó liền rời khỏi môi y, nam nhân thần chí không rõ thế nhưng chủ động xả quần áo Thanh Dương, nhưng nam nhân dường như ý thức được gì đó, nên gấp rút thu tay lại……
“Không đúng, không đúng, như vậy là không đúng……” Miệng Lâm Mộ Thiên thấp giọng trầm ngâm, đầu y đầy mồ hôi, y nhắm hai mắt, có vẻ như đang cật lực nhẫn nại.
Nhìn thấy nam nhân khắc chế dục vọng bộ dáng khó chịu như thế, Thanh Dương cũng không nói gì cả, chỉ dùng đôi mắt u tĩnh lẳng lặng nhìn chăm chú nam nhân trong chốc lát. Sau đó hắn giống như hạ quyết tâm, vươn tay kéo Lâm Mộ Thiên từ trên giường lên, bản thân hắn lại thuận thế nằm ở trên giường lớn mềm mại, làm cho nam nhân Lâm Mộ Thiên bị tình dục tra tấn này vô lực quỳ ở giữa hai chân hắn.
Thanh Dương miễn cưỡng dùng khuỷu tay chống giường, hắn một bên quan sát cảm xúc nam nhân, một bên vươn bàn tay tái nhợt lại xinh đẹp chậm rãi kéo cái tay run run của nam nhân qua, vuốt ve lên bộ vị xụi lơ trong quần mình.
Nam nhân đụng tới dục vọng vẫn còn mềm của Thanh Dương, một loại cảm giác nói không nên lời nảy lên trong lòng. Y biết Thanh Dương là thẳng nam, đối với đàn ông không có cảm giác. Tuy Thanh Dương cũng chơi đùa đàn ông, nhưng cũng không nhiều, yêu cầu đối với giường bạn của Thanh Dương rất nhiều. Hắn thích phụ nữ gợi cảm quyến rũ, dáng người vừa nóng bỏng lại vừa thon thả, nghĩ đến đây, tay Lâm Mộ Thiên càng run run lợi hại.
“Làm sao vậy?” Thanh Dương thản nhiên hỏi nam nhân, động tác Thanh Dương rất nhẹ, rất chậm rãi vuốt ve hai má bị mồ hôi nhiễm ướt của nam nhân, “Không cần thẹn thùng, tôi là Thanh Dương, không phải ai khác, tôi sẽ giúp anh.”
Động tác như trấn an của Thanh Dương làm cho Lâm Mộ Thiên có điểm xúc động muốn khóc. Ngay cả bản thân Lâm Mộ Thiên cũng không biết, loại cảm xúc này rốt cuộc là cảm động hay là khổ sở…..
Nóng!
Dược hiệu mãnh liệt đánh sâu vào cảm quan nam nhân, khiêu chiến ý chí y. Nam nhân chậm rãi đẩy áo Thanh Dương ra, cởi quần đối phương, để cho dục vọng của Thanh Dương bại lộ ở trong không khí. Quần rơi xuống dưới giường, Lâm Mộ Thiên hai tay run run đỡ dục vọng xụi lơ của đối phương, do dự lại “khát vọng” đem dục vọng mềm nhũn của Thanh Dương ngậm vào miệng.
Lâm Mộ Thiên cố gắng phun ra nuốt vào dục vọng của đối phương, khoảnh khắc dục vọng của Thanh Dương bị nam nhân ngậm vào trong miệng, cái loại cảm giác ẩm ướt lại nóng rực đến hít thở không thông này làm cho Thanh Dương hít một hơi thật sâu.
Miệng Lâm Mộ Thiên thật mềm thật ôn nhuận, hơn nữa miệng nam nhân đang phun ra nuốt vào dục vọng của hắn, cái loại tư vị tuyệt vời này rất nhanh đã khiến cho hắn “dựng” lên. Mà cả người nam nhân trần trụi ở giữa hai chân hắn, mút vào, liếm láp, ngậm chặt, chậm rãi dùng miệng phục vụ dục vọng giữa hai chân Thanh Dương. Nam nhân có thể cảm giác được, dục vọng của đối phương rất nhanh đã bành trướng ngay trong miệng y, đỉnh đến mức y không thể khép kín môi.
Thanh Dương từ trước tới giờ chưa từng nghĩ tới miệng đàn ông lại so với của phụ nữ dùng tốt hơn nhiều. Hắn dần dần ấn chặt đầu nam nhân, nam nhân ngậm dục vọng của hắn, xụi lơ ở giữa hai chân hắn. Dưới tác dụng của thuốc, hai chân nam nhân không ngừng run run, mỗi lần y động một cái, thân thể liền khát vọng, cảm giác này phi thường mãnh liệt, mãnh liệt đến mức nam nhân cũng ngượng ngùng.
Thanh Dương vươn tay, nâng đầu nam nhân dậy, rút dục vọng đứng thẳng của mình từ trong miệng nam nhân ra, ánh mắt hắn nặng nề nhìn chằm chằm khuôn mặt rối rắm của nam nhân. Cũng không biết lấy khí lực ở đâu, hắn ôm cả người nam nhân mềm nhũn lên trên đùi, khiến cho dục vọng của hắn để ở giữa cái mông trơn láng của nam nhân, thong thả ma sát hậu huyệt mở ra khép lại kia của y.
Thân thể Lâm Mộ Thiên nóng hừng hực như lửa, dán lên ngực Thanh Dương. Y vô lực tựa đầu mình lên đầu Thanh Dương, y không có khí lực để tránh đi, y chỉ có thể phun hô hấp nóng rực vào mặt Thanh Dương. Y khổ sở cọ tới cọ lui ở trên mặt Thanh Dương, hơi thở của Thanh Dương đã dần dần tăng thêm, nhưng Thanh Dương cũng không bài xích động tác của nam nhân, tùy ý nam nhân ôm hắn.
Hai tay Thanh Dương đỡ cái mông nam nhân lên, chậm rãi xoa nhẹ vài cái rồi dùng sức tách ra, để cho dục vọng mình chậm rãi trượt vào trong con đường cực nóng tự động phân bố ra dịch của nam nhân. Nhưng vừa mới tiến vào một nửa, bên trong hẹp hòi của nam nhân liền không thể dễ dàng nhận dục vọng tráng kiện của Thanh Dương, nam nhân nửa hừ nửa khóc ôm cổ Thanh Dương.
Kỳ thật Thanh Dương cũng không muốn làm bị thương nam nhân, hắn giữ chặt thắt lưng nam nhân, muốn thong thả ép nam nhân xuống. Nhưng nam nhân đã sớm bị tra tấn không thể nhẫn nại, lúc này cũng không chịu khống chế. Nam nhân cố nén đau đớn, dùng sức ngồi xuống, tiểu huyệt chặt chẽ cố gắng “ nuốt” dục vọng của Thanh Dương vào.
Hơi thở của hai người đồng thời tăng thêm.
Cả căn dục vọng của Thanh Dương hoàn toàn nhập vào trong cơ thể của nam nhân, địa phương nóng ướt kia như có lực hút nào đó, làm cho hắn muốn ngừng mà không được. Dưới vặn vẹo bất an của nam nhân, Thanh Dương như hiểu ý chậm rãi cử động eo. Hắn một bên nhìn khuôn mặt mê ly mà hỗn loạn của nam nhân như đang thưởng thức, một bên vuốt ve song mông rắn chắc của y, tần suất động eo của hắn cũng dần dần nhanh hơn.
“Tôi thật là khó chịu, Thanh…… Thanh Dương……” Lâm Mộ Thiên ý thức hỗn loạn nói nhỏ, trong giọng nói lộ ra vài tiếng rên rỉ áp lực, “Sờ…… Sờ tôi……” Lâm Mộ Thiên mở miệng yêu cầu, da y ngứa ngáy nóng lên, mãnh liệt cần âu yếm……
Nam nhân đầu đầy mồ hôi nằm sấp ở trên người Thanh Dương, y thong thả cử động eo, mở đùi ra đáp lại đối phương tiến vào. Cảm giác được Thanh Dương dựa theo y “yêu cầu” vuốt ve thân thể y, y vùi cả đầu vào cổ Thanh Dương, mở ra khép lại để đối phương tiến vào. Tuy bình thường Thanh Dương nhìn qua phi thường lười, nhưng ở những lúc như vậy vẫn sẽ phát huy năng lực nên có của nam nhân, hắn rất kỹ xảo, đơn giản hai ba cái liền sờ khiến nam nhân hoàn toàn đầu hàng.
Lúc “ làm”, Thanh Dương còn thời thời khắc khắc quan sát đến tình huống nam nhân, nếu nam nhân đau hắn sẽ chậm lại, thân thể lửa nóng của nam nhân giống như cũng đang châm lên ngọn lửa trong hắn. Đôi môi lạnh băng mang theo chút độ ấm, hắn ngẩng đầu lên hai mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào nam nhân, cũng ý bảo nam nhân hôn hắn. Nam nhân không chút suy nghĩ liền cúi đầu, ngậm môi Thanh Dương, khiêu khích đầu lưỡi mềm mại của đối phương, mút vào đầu lưỡi của nhau.
Thanh Dương ôm nam nhân thay đổi một tư thế, hắn đứng ở dưới giường, để cho nam nhân đối mặt nhìn lên, hai chân mở ra nằm ở trên giường. Hai chân nam nhân vòng lên thắt lưng hắn, mật huyệt ngậm vào dục vọng đầy đặn tráng kiện, nội vách tường ấm áp hút chặt dục vọng hắn không chịu buông tha. Động tác Thanh Dương tiến vào trở nên vừa sâu lại vừa nặng, Thanh Dương là cao thủ ở phương diện này, rất nhanh đã khiến cho nam nhân run run bắn ra. Lặp lại mấy lần sau, nam nhân bắt đầu chống đỡ không được.
Thanh Dương dường như vẫn chưa chính thức bắt đầu, Lâm Mộ Thiên run run bắt tay vào thay Thanh Dương cởi quần áo. Da thịt hoa văn đẹp mắt hiện ra ở trước mắt nam nhân, dưới sự đỉnh vào thật mạnh cùng nụ hôn sâu ướt át của Thanh Dương, hai tay y không chịu khống chế vuốt ve thân thể Thanh Dương. Dáng người Thanh Dương rất tốt, không giống như dáng vẻ gầy yếu, thậm chí nam nhân còn đụng tới cơ bụng của Thanh Dương…..
Thanh Dương dùng giọng khàn khàn hỏi cảm nhận của y; “Anh cảm giác thế nào? Có thể chịu nổi không? Cần tôi dừng một chút rồi mới tiếp tục không?”
“Không…… Không…… Đừng có ngừng…… uhm ahhhhh……” Lâm Mộ Thiên đầu đầy mồ hôi lắc đầu, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào run run, cùng tiếng rên rỉ khó nhịn. Lâm Mộ Thiên cũng không chán ghét khoái cảm như những cơn sóng triều mãnh liệt này, y không thể phủ nhận y cũng có khoái cảm, khiến cho nam nhân cảm thấy mất mặt chính là y cư nhiên bị “làm” đến mức run run, “làm” đến mức nghẹn ngào, “ làm ” đến mức gọi tên đối phương, còn kẹp chặt hai chân lên.
Cứ như rất cơ khát……
Thanh Dương cũng biết nam nhân như vậy là do tác dụng của thuốc, hắn tự nhận coi như hiểu nam nhân Lâm Mộ Thiên này, y căn bản sẽ không chủ động như vậy. Nếu không phải do xuân dược, có lẽ đời này hắn cũng không nhìn tới trạng thái cực phẩm như thế của nam nhân. (giồi xong, đời này a hết thoát:3)
Cứ như làm thế nào cũng không đủ, dù không đụng vào dục vọng ngay trước của nam nhân, nhưng đến thời điểm hưng phấn, nam nhân thế nhưng nhịn không được mà bắn tinh. Này đối với một người đàn ông mà nói, nhìn thấy “người phụ nữ” của mình mẫn cảm như vậy, đứng ở góc độ của Thanh Dương mà nhìn, quả thật rất có cảm giác thành tựu. (=.,=)
“Thân thể của anh thật mẫn cảm, là cơ thể mẫn cảm nhất mà tôi chưa từng gặp qua, hơn nữa nóng quá, thật ướt, hơn nữa…… còn rất biết kẹp.” hai mắt hẹp dài mê người của Thanh Dương giữa dòng thoáng hơi thở dục vọng. Giọng hắn rất thấp, rất ái muội, làm cho tim nam nhân không ngừng đập gia tốc, mỗi lần hắn nói nhiệt khí kia đều kích thích làn da y.
Hắn kéo hai tay nam nhân qua, khiến cho nam nhân tự xoa khuôn ngực mềm dẻo của mình, tay nắm tay dạy nam nhân làm sao tự sờ ngực mình để khiêu khích hắn. Hắn khiến nam nhân tự niết nhũ tiêm mình, tự xoa ngực mình, lại bảo nam nhân hai mắt ướt át, vẻ mặt mê loạn lại vô tình mang theo chút quyến rũ mà nhìn hắn.
Thanh Dương rất vừa lòng bộ dạng giờ phút này của nam nhân, thậm chí hắn thích nam nhân “phong tình” như thế. Hắn thong thả thẳng lưng, thật sâu tiến vào trong cơ thể của nam nhân, không ngại phiền ma sát bộ vị mẫn cảm trong cơ thể của y. Lúc thì ôn nhu, lúc thì bình tĩnh, lúc thì cấp bách, làm đến nỗi nam nhân nói không ra lời, chỉ có thể run run ôm chặt đối phương, cảm nhận từng đợt đánh sâu mà đối phương mang đến cho y cùng khoái cảm khiến người tim đập, và nội tâm xao động rầm rĩ!
Nam nhân lại vô lực rên rỉ, y ôm chặt thân thể Thanh Dương, thậm chí còn vô tình đáp lại sự tiến vào của đối phương, tiếp nhận luật động từ chậm đến nhanh của đối phương. Nơi gắn kết giữa hai người không ngừng có nhiệt dịch chảy xuống chăn đệm, tiếng nước dâm mỹ cùng với tiếng thân thể dây dưa ma sát thong thả quanh quẩn ở trong căn phòng tràn ngập hơi thở tình dục……
Ngày hôm sau khi Lâm Mộ Thiên tỉnh lại, nhìn thấy Thanh Dương thân thể trần trụi ngủ ở bên cạnh y, còn có dấu vết bừa bãi đầy giường, liền nhịn không được nhớ lại cảnh tượng hỏa bạo tối hôm qua.
Thanh Dương ngủ trông rất lười, có lẽ là bởi vì hoạt động quá nhiều đã khiến cho hắn mệt mỏi, giữa hai mắt hắn có thêm vài nét mỏi mệt. Bộ dạng hắn miễn cưỡng lại mê người, làm cho người ta nhịn không được nhìn thêm vài lần, nhưng giờ phút này Lâm Mộ Thiên lại không có tâm tình gì để ngắm. Nghĩ tới bản thân tối qua mất mặt khóa ngồi ở trên người Thanh Dương, cảnh tượng không ngừng “ cầu hoan” dâm loạn kia khiến y hổ thẹn lại hối hận……
Lâm Mộ Thiên cảm thấy mình phi thường mất mặt, mà nhiều hơn là khổ sở và bàng hoàng. Y và Thanh Dương phát sinh quan hệ, y thế nhưng đối với Thanh Dương làm ra chuyện xấu xa như thế……
Thanh Dương có phải sẽ chán ghét y hay không? (thích còn ko hết, lấy đâu ghét =.,=) Thanh Dương có phải sẽ khinh thường y hay không? Sau này, y phải dùng biểu tình, thái độ và tâm tình như thế nào để đối mặt với Thanh Dương?
Thanh Dương không thích đàn ông.. Lâm Mộ Thiên biết … từ lâu, y đã biết……
Cả người nam nhân nhũn ra nằm trên giường lớn, y hơi hơi nghiêng đầu, lần lượt ma sát với chóp mũ Thanh Dương, nam nhân như có như không đáp lại nụ hôn mềm nhẹ của Thanh Dương, hai tay y cũng không chịu khống chế vòng lên cổ Thanh Dương. Nam nhân tứ chi mềm nhũn, nhưng giờ khắc này y cũng không muốn buông tay……
Nếu là bình thường, nam nhân khẳng định không thể làm ra loại hành động như vậy, nhưng tình huống hiện tại không giống.
Từ lỗ mũi Lâm Mộ Thiên nhẹ nhàng “ưhm” một tiếng, đầu lưỡi lửa nóng của y do dự dây dưa đầu lưỡi lạnh lẽo của Thanh Dương, sự va chạm cẩn thận ngược lại khơi mào dục vọng của Thanh Dương.
Hô hấp của hai người nóng rực, hơi thở Lâm Mộ Thiên hỗn loạn, y mềm nhũn vờn quanh cổ Thanh Dương, càng kéo gần lại khoảng cách của nhau. Tay y chậm rãi trượt về phía ngực Thanh Dương, đụng đến da thịt lạnh lẽo kia, quả thực y luyến tiếc buông tay. Cả người khô nóng khiến y bất an giãy dụa, giãy dụa này lại giống như một sự phóng thích, kích thích thần kinh Thanh Dương.
Thanh Dương hôn y một trận sau đó liền rời khỏi môi y, nam nhân thần chí không rõ thế nhưng chủ động xả quần áo Thanh Dương, nhưng nam nhân dường như ý thức được gì đó, nên gấp rút thu tay lại……
“Không đúng, không đúng, như vậy là không đúng……” Miệng Lâm Mộ Thiên thấp giọng trầm ngâm, đầu y đầy mồ hôi, y nhắm hai mắt, có vẻ như đang cật lực nhẫn nại.
Nhìn thấy nam nhân khắc chế dục vọng bộ dáng khó chịu như thế, Thanh Dương cũng không nói gì cả, chỉ dùng đôi mắt u tĩnh lẳng lặng nhìn chăm chú nam nhân trong chốc lát. Sau đó hắn giống như hạ quyết tâm, vươn tay kéo Lâm Mộ Thiên từ trên giường lên, bản thân hắn lại thuận thế nằm ở trên giường lớn mềm mại, làm cho nam nhân Lâm Mộ Thiên bị tình dục tra tấn này vô lực quỳ ở giữa hai chân hắn.
Thanh Dương miễn cưỡng dùng khuỷu tay chống giường, hắn một bên quan sát cảm xúc nam nhân, một bên vươn bàn tay tái nhợt lại xinh đẹp chậm rãi kéo cái tay run run của nam nhân qua, vuốt ve lên bộ vị xụi lơ trong quần mình.
Nam nhân đụng tới dục vọng vẫn còn mềm của Thanh Dương, một loại cảm giác nói không nên lời nảy lên trong lòng. Y biết Thanh Dương là thẳng nam, đối với đàn ông không có cảm giác. Tuy Thanh Dương cũng chơi đùa đàn ông, nhưng cũng không nhiều, yêu cầu đối với giường bạn của Thanh Dương rất nhiều. Hắn thích phụ nữ gợi cảm quyến rũ, dáng người vừa nóng bỏng lại vừa thon thả, nghĩ đến đây, tay Lâm Mộ Thiên càng run run lợi hại.
“Làm sao vậy?” Thanh Dương thản nhiên hỏi nam nhân, động tác Thanh Dương rất nhẹ, rất chậm rãi vuốt ve hai má bị mồ hôi nhiễm ướt của nam nhân, “Không cần thẹn thùng, tôi là Thanh Dương, không phải ai khác, tôi sẽ giúp anh.”
Động tác như trấn an của Thanh Dương làm cho Lâm Mộ Thiên có điểm xúc động muốn khóc. Ngay cả bản thân Lâm Mộ Thiên cũng không biết, loại cảm xúc này rốt cuộc là cảm động hay là khổ sở…..
Nóng!
Dược hiệu mãnh liệt đánh sâu vào cảm quan nam nhân, khiêu chiến ý chí y. Nam nhân chậm rãi đẩy áo Thanh Dương ra, cởi quần đối phương, để cho dục vọng của Thanh Dương bại lộ ở trong không khí. Quần rơi xuống dưới giường, Lâm Mộ Thiên hai tay run run đỡ dục vọng xụi lơ của đối phương, do dự lại “khát vọng” đem dục vọng mềm nhũn của Thanh Dương ngậm vào miệng.
Lâm Mộ Thiên cố gắng phun ra nuốt vào dục vọng của đối phương, khoảnh khắc dục vọng của Thanh Dương bị nam nhân ngậm vào trong miệng, cái loại cảm giác ẩm ướt lại nóng rực đến hít thở không thông này làm cho Thanh Dương hít một hơi thật sâu.
Miệng Lâm Mộ Thiên thật mềm thật ôn nhuận, hơn nữa miệng nam nhân đang phun ra nuốt vào dục vọng của hắn, cái loại tư vị tuyệt vời này rất nhanh đã khiến cho hắn “dựng” lên. Mà cả người nam nhân trần trụi ở giữa hai chân hắn, mút vào, liếm láp, ngậm chặt, chậm rãi dùng miệng phục vụ dục vọng giữa hai chân Thanh Dương. Nam nhân có thể cảm giác được, dục vọng của đối phương rất nhanh đã bành trướng ngay trong miệng y, đỉnh đến mức y không thể khép kín môi.
Thanh Dương từ trước tới giờ chưa từng nghĩ tới miệng đàn ông lại so với của phụ nữ dùng tốt hơn nhiều. Hắn dần dần ấn chặt đầu nam nhân, nam nhân ngậm dục vọng của hắn, xụi lơ ở giữa hai chân hắn. Dưới tác dụng của thuốc, hai chân nam nhân không ngừng run run, mỗi lần y động một cái, thân thể liền khát vọng, cảm giác này phi thường mãnh liệt, mãnh liệt đến mức nam nhân cũng ngượng ngùng.
Thanh Dương vươn tay, nâng đầu nam nhân dậy, rút dục vọng đứng thẳng của mình từ trong miệng nam nhân ra, ánh mắt hắn nặng nề nhìn chằm chằm khuôn mặt rối rắm của nam nhân. Cũng không biết lấy khí lực ở đâu, hắn ôm cả người nam nhân mềm nhũn lên trên đùi, khiến cho dục vọng của hắn để ở giữa cái mông trơn láng của nam nhân, thong thả ma sát hậu huyệt mở ra khép lại kia của y.
Thân thể Lâm Mộ Thiên nóng hừng hực như lửa, dán lên ngực Thanh Dương. Y vô lực tựa đầu mình lên đầu Thanh Dương, y không có khí lực để tránh đi, y chỉ có thể phun hô hấp nóng rực vào mặt Thanh Dương. Y khổ sở cọ tới cọ lui ở trên mặt Thanh Dương, hơi thở của Thanh Dương đã dần dần tăng thêm, nhưng Thanh Dương cũng không bài xích động tác của nam nhân, tùy ý nam nhân ôm hắn.
Hai tay Thanh Dương đỡ cái mông nam nhân lên, chậm rãi xoa nhẹ vài cái rồi dùng sức tách ra, để cho dục vọng mình chậm rãi trượt vào trong con đường cực nóng tự động phân bố ra dịch của nam nhân. Nhưng vừa mới tiến vào một nửa, bên trong hẹp hòi của nam nhân liền không thể dễ dàng nhận dục vọng tráng kiện của Thanh Dương, nam nhân nửa hừ nửa khóc ôm cổ Thanh Dương.
Kỳ thật Thanh Dương cũng không muốn làm bị thương nam nhân, hắn giữ chặt thắt lưng nam nhân, muốn thong thả ép nam nhân xuống. Nhưng nam nhân đã sớm bị tra tấn không thể nhẫn nại, lúc này cũng không chịu khống chế. Nam nhân cố nén đau đớn, dùng sức ngồi xuống, tiểu huyệt chặt chẽ cố gắng “ nuốt” dục vọng của Thanh Dương vào.
Hơi thở của hai người đồng thời tăng thêm.
Cả căn dục vọng của Thanh Dương hoàn toàn nhập vào trong cơ thể của nam nhân, địa phương nóng ướt kia như có lực hút nào đó, làm cho hắn muốn ngừng mà không được. Dưới vặn vẹo bất an của nam nhân, Thanh Dương như hiểu ý chậm rãi cử động eo. Hắn một bên nhìn khuôn mặt mê ly mà hỗn loạn của nam nhân như đang thưởng thức, một bên vuốt ve song mông rắn chắc của y, tần suất động eo của hắn cũng dần dần nhanh hơn.
“Tôi thật là khó chịu, Thanh…… Thanh Dương……” Lâm Mộ Thiên ý thức hỗn loạn nói nhỏ, trong giọng nói lộ ra vài tiếng rên rỉ áp lực, “Sờ…… Sờ tôi……” Lâm Mộ Thiên mở miệng yêu cầu, da y ngứa ngáy nóng lên, mãnh liệt cần âu yếm……
Nam nhân đầu đầy mồ hôi nằm sấp ở trên người Thanh Dương, y thong thả cử động eo, mở đùi ra đáp lại đối phương tiến vào. Cảm giác được Thanh Dương dựa theo y “yêu cầu” vuốt ve thân thể y, y vùi cả đầu vào cổ Thanh Dương, mở ra khép lại để đối phương tiến vào. Tuy bình thường Thanh Dương nhìn qua phi thường lười, nhưng ở những lúc như vậy vẫn sẽ phát huy năng lực nên có của nam nhân, hắn rất kỹ xảo, đơn giản hai ba cái liền sờ khiến nam nhân hoàn toàn đầu hàng.
Lúc “ làm”, Thanh Dương còn thời thời khắc khắc quan sát đến tình huống nam nhân, nếu nam nhân đau hắn sẽ chậm lại, thân thể lửa nóng của nam nhân giống như cũng đang châm lên ngọn lửa trong hắn. Đôi môi lạnh băng mang theo chút độ ấm, hắn ngẩng đầu lên hai mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào nam nhân, cũng ý bảo nam nhân hôn hắn. Nam nhân không chút suy nghĩ liền cúi đầu, ngậm môi Thanh Dương, khiêu khích đầu lưỡi mềm mại của đối phương, mút vào đầu lưỡi của nhau.
Thanh Dương ôm nam nhân thay đổi một tư thế, hắn đứng ở dưới giường, để cho nam nhân đối mặt nhìn lên, hai chân mở ra nằm ở trên giường. Hai chân nam nhân vòng lên thắt lưng hắn, mật huyệt ngậm vào dục vọng đầy đặn tráng kiện, nội vách tường ấm áp hút chặt dục vọng hắn không chịu buông tha. Động tác Thanh Dương tiến vào trở nên vừa sâu lại vừa nặng, Thanh Dương là cao thủ ở phương diện này, rất nhanh đã khiến cho nam nhân run run bắn ra. Lặp lại mấy lần sau, nam nhân bắt đầu chống đỡ không được.
Thanh Dương dường như vẫn chưa chính thức bắt đầu, Lâm Mộ Thiên run run bắt tay vào thay Thanh Dương cởi quần áo. Da thịt hoa văn đẹp mắt hiện ra ở trước mắt nam nhân, dưới sự đỉnh vào thật mạnh cùng nụ hôn sâu ướt át của Thanh Dương, hai tay y không chịu khống chế vuốt ve thân thể Thanh Dương. Dáng người Thanh Dương rất tốt, không giống như dáng vẻ gầy yếu, thậm chí nam nhân còn đụng tới cơ bụng của Thanh Dương…..
Thanh Dương dùng giọng khàn khàn hỏi cảm nhận của y; “Anh cảm giác thế nào? Có thể chịu nổi không? Cần tôi dừng một chút rồi mới tiếp tục không?”
“Không…… Không…… Đừng có ngừng…… uhm ahhhhh……” Lâm Mộ Thiên đầu đầy mồ hôi lắc đầu, chỉ có thể phát ra tiếng nghẹn ngào run run, cùng tiếng rên rỉ khó nhịn. Lâm Mộ Thiên cũng không chán ghét khoái cảm như những cơn sóng triều mãnh liệt này, y không thể phủ nhận y cũng có khoái cảm, khiến cho nam nhân cảm thấy mất mặt chính là y cư nhiên bị “làm” đến mức run run, “làm” đến mức nghẹn ngào, “ làm ” đến mức gọi tên đối phương, còn kẹp chặt hai chân lên.
Cứ như rất cơ khát……
Thanh Dương cũng biết nam nhân như vậy là do tác dụng của thuốc, hắn tự nhận coi như hiểu nam nhân Lâm Mộ Thiên này, y căn bản sẽ không chủ động như vậy. Nếu không phải do xuân dược, có lẽ đời này hắn cũng không nhìn tới trạng thái cực phẩm như thế của nam nhân. (giồi xong, đời này a hết thoát:3)
Cứ như làm thế nào cũng không đủ, dù không đụng vào dục vọng ngay trước của nam nhân, nhưng đến thời điểm hưng phấn, nam nhân thế nhưng nhịn không được mà bắn tinh. Này đối với một người đàn ông mà nói, nhìn thấy “người phụ nữ” của mình mẫn cảm như vậy, đứng ở góc độ của Thanh Dương mà nhìn, quả thật rất có cảm giác thành tựu. (=.,=)
“Thân thể của anh thật mẫn cảm, là cơ thể mẫn cảm nhất mà tôi chưa từng gặp qua, hơn nữa nóng quá, thật ướt, hơn nữa…… còn rất biết kẹp.” hai mắt hẹp dài mê người của Thanh Dương giữa dòng thoáng hơi thở dục vọng. Giọng hắn rất thấp, rất ái muội, làm cho tim nam nhân không ngừng đập gia tốc, mỗi lần hắn nói nhiệt khí kia đều kích thích làn da y.
Hắn kéo hai tay nam nhân qua, khiến cho nam nhân tự xoa khuôn ngực mềm dẻo của mình, tay nắm tay dạy nam nhân làm sao tự sờ ngực mình để khiêu khích hắn. Hắn khiến nam nhân tự niết nhũ tiêm mình, tự xoa ngực mình, lại bảo nam nhân hai mắt ướt át, vẻ mặt mê loạn lại vô tình mang theo chút quyến rũ mà nhìn hắn.
Thanh Dương rất vừa lòng bộ dạng giờ phút này của nam nhân, thậm chí hắn thích nam nhân “phong tình” như thế. Hắn thong thả thẳng lưng, thật sâu tiến vào trong cơ thể của nam nhân, không ngại phiền ma sát bộ vị mẫn cảm trong cơ thể của y. Lúc thì ôn nhu, lúc thì bình tĩnh, lúc thì cấp bách, làm đến nỗi nam nhân nói không ra lời, chỉ có thể run run ôm chặt đối phương, cảm nhận từng đợt đánh sâu mà đối phương mang đến cho y cùng khoái cảm khiến người tim đập, và nội tâm xao động rầm rĩ!
Nam nhân lại vô lực rên rỉ, y ôm chặt thân thể Thanh Dương, thậm chí còn vô tình đáp lại sự tiến vào của đối phương, tiếp nhận luật động từ chậm đến nhanh của đối phương. Nơi gắn kết giữa hai người không ngừng có nhiệt dịch chảy xuống chăn đệm, tiếng nước dâm mỹ cùng với tiếng thân thể dây dưa ma sát thong thả quanh quẩn ở trong căn phòng tràn ngập hơi thở tình dục……
Ngày hôm sau khi Lâm Mộ Thiên tỉnh lại, nhìn thấy Thanh Dương thân thể trần trụi ngủ ở bên cạnh y, còn có dấu vết bừa bãi đầy giường, liền nhịn không được nhớ lại cảnh tượng hỏa bạo tối hôm qua.
Thanh Dương ngủ trông rất lười, có lẽ là bởi vì hoạt động quá nhiều đã khiến cho hắn mệt mỏi, giữa hai mắt hắn có thêm vài nét mỏi mệt. Bộ dạng hắn miễn cưỡng lại mê người, làm cho người ta nhịn không được nhìn thêm vài lần, nhưng giờ phút này Lâm Mộ Thiên lại không có tâm tình gì để ngắm. Nghĩ tới bản thân tối qua mất mặt khóa ngồi ở trên người Thanh Dương, cảnh tượng không ngừng “ cầu hoan” dâm loạn kia khiến y hổ thẹn lại hối hận……
Lâm Mộ Thiên cảm thấy mình phi thường mất mặt, mà nhiều hơn là khổ sở và bàng hoàng. Y và Thanh Dương phát sinh quan hệ, y thế nhưng đối với Thanh Dương làm ra chuyện xấu xa như thế……
Thanh Dương có phải sẽ chán ghét y hay không? (thích còn ko hết, lấy đâu ghét =.,=) Thanh Dương có phải sẽ khinh thường y hay không? Sau này, y phải dùng biểu tình, thái độ và tâm tình như thế nào để đối mặt với Thanh Dương?
Thanh Dương không thích đàn ông.. Lâm Mộ Thiên biết … từ lâu, y đã biết……
Tác giả :
Mặc Kỳ Lân