Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 214
Miệng mam nhân bị nụ hôn nóng ướt ngăn chặn, y cảm giác được đầu lưỡi của Lâm Việt ở trong miệng y thong thả quấy động, đảo qua môi y, cuốn lấy đầu lưỡi y. Nụ hôn triền miên thật sâu làm cho nam nhân nhất thời có ảo giác như miệng đang bị thiêu đốt. Hơi thở nóng cháy kia phun ở trên mặt y, làn da mẫn cảm làm cho nam nhân không tự chủ được căng chặt cổ lại.
Môi nam nhân bị Lâm Việt hôn phát ra tiếng vang nhỏ “ chậc chậc ”, hô hấp của nam nhân trở nên trầm trọng khó có thể khống chế, ngực giống như bị nghẹn phải một khối gì đó. Trong bóng đêm, y không nhìn thấy gì cả, chỉ có thể cảm giác nụ hôn ướt át của Lâm Việt, cùng hơi thở nóng cháy tràn ngập nam tính phả ra từ mũi đối phương. Xúc cảm nóng bỏng kia làm cho nam nhân không thể khống chế tim đập gia tốc, dù bị hôn sắp hít thở không thông, Lâm Việt cũng không có ý buông nam nhân ra. Khoái cảm hít thở không thông dưới sự nhẫn nại cực hạn, làm cho cả người nam nhân như nhũn ra.
Xúc cảm rất mãnh liệt……
Ngay cả Lâm Việt cũng có thể cảm giác được nhịp tim của nam nhân, cảm giác được y bất an giật giật. Vì thế hắn mới bằng lòng buông đôi môi nam nhân ra rồi hắn hầu như dán lên môi nam nhân, cười khẽ hỏi ý kiến nam nhân: “Làm sao vậy? Anh thích không?” Hắn nói xong lại như luyến tiếc sờ soạng hôn hôn khóe môi y, hai tay không chút nào lơi lỏng vuốt ve thân thể y.
“……” Bên trong chăn tối om làm người ta hít thở không thông, nam nhân cảm thấy việc hít thở cũng trở nên khó khăn, y muốn lật chăn ra, lại bị Lâm Việt ngăn trở.
“Nếu có ánh sáng, em lo anh sẽ thẹn thùng. Anh hai, hôm nay cứ như vậy làm đi.” Lâm Việt thấp giọng nói, giọng hắn nặng nề chứa đầy dục vọng. Hắn cúi đầu hôn cổ nam nhân, nắm nhũ tiêm y rồi nhẹ nhàng nhéo nhéo điểm nhô lên trước ngực nam nhân, thân thể nam nhân theo bản năng khẽ run.
“Không cần sờ nơi đó……” nam nhân thở gấp vì không khí trong chăn thiếu nên bất đắc dĩ nhắc nhở em trai mình, “Không cần sờ……”
Cả người Lâm Việt chôn ở trong chăn, hắn quỳ gối giữa hai chân nam nhân rồi hôn bụng y, vươn tay vuốt đỉnh dục vọng ở quần lót của y: “Là nơi này sao?”
“ uhm……” Nam nhân không có biện pháp nói gì, chỉ có thể gật đầu, nhưng trong bóng đêm Lâm Việt căn bản không nhìn thấy y gật đầu, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc áp lực của y.
Lâm Việt thay nam nhân cởi quần lót ra, bàn tay ấm áp bao trùm lên dục vọng của y, nhu đến nhu đi, nhẹ nhàng mà nắn niết. Hai chân nam nhân bị đẩy ra, tay Lâm Việt sờ soạng giữa hai chân y, mơn trớn đùi y, đụng đến khe hở giữa hai chân y. Hắn cảm giác được hậu huyệt của nam nhân bởi vì sự đụng chạm của ngón tay hắn mà theo bản năng co chặt lại.
Lâm Việt chậm rãi cúi đầu, chôn giữa hai chân nam nhân. Nam nhân cảm giác được giữa hai chân có hơi thở nóng cháy tới gần, y không biết Lâm Việt muốn làm cái gì. Không đợi y mở miệng, liền cảm giác được giữa hai chân một cỗ ướt át, đầu lưỡi ướt mềm đảo qua dục vọng của nam nhân, từ giữa hai chân nam nhân trượt xuống dưới, đầu lưỡi nóng ướt để ở hậu huyệt của nam nhân.
“Cậu……” Lâm Mộ Thiên gấp gáp kêu lên, y nắm chặt đệm dưới thân, muốn ngồi dậy ngăn cản Lâm Việt.
Cái nơi này của y sao có thể liếm……
Bẩn như vậy……
Nhưng Lâm Việt dường như biết ý y, mở hai chân nam nhân ra một chút nên y lại ngã lại xuống giường. Hai chân bị mở ra, địa phương sỉ nhục kia bị đầu lưỡi mềm mại nóng ướt của Lâm Việt xoa dịu, nam nhân bắt đầu bất an lộn xộn. Bị liếm như vậy khiến dục vọng bị khơi mào, cảm giác tê tê ngứa ngứa chậm rãi lan khắp lưng nam nhân.
Địa phương sỉ nhục kia bị đầu lưỡi và ngón tay Lâm Việt kích thích khiến động tác của nam nhân trở nên càng ngày càng chậm, chậm đến mức vô lực. Y chỉ có thể nghiêng đầu, khống chế không được rên rỉ, trong đó xen lẫn tiếng khóc nức nở khó nhịn, cảm giác được đầu lưỡi và ngón tay Lâm Việt đang không ngừng kích thích dục vọng của y, địa phương chặt chẽ kia bị đẩy ra, bị xâm nhập, bị quấy đảo.
Thẳng đến khi dục vọng sớm vận sức chờ phát động dưới thân Lâm Việt để ở giữa mông nam nhân, vật thể cực nóng đang chậm rãi chen vào hậu huyệt bị mở rộng của y. Nam nhân rõ ràng cảm giác được dục vọng của Lâm Việt từng chút từng chút một tiến vào thân thể mình, cho đến khi vật cứng lửa nóng kia từ bên ngoài chôn sâu vào trong cơ thể y, xúc cảm bành trướng nóng lên này khiến cho hai chân nam nhân hơi phát run.
“Anh hai, không cần lộn xộn, em sẽ nhịn không được.” Lâm Việt áp người y xuống, hôn cằm nam nhân, một bàn tay đỡ đùi y còn một bàn tay phủ lên dục vọng hơi ngẩng đầu của y. Ngón tay hắn không ngừng ma sát linh khẩu ngay trước dục vọng giữa hai chân nam nhân, kích thích dục vọng của y.
Lâm Mộ Thiên nhịn xuống rên rỉ, bất mãn bắt lấy tay Lâm Việt, lại không ngăn cản được Lâm Việt nhu lộng dục vọng giữa hai chân y. Nam nhân cầm lấy tay Lâm Việt đang dần dần buộc chặt, nhưng động tác trên tay Lâm Việt càng lúc càng nhanh, tiếng hừ nhẹ của nam nhân đều đang run rẩy, đứt quãng cứ như đang khóc.
Kỳ thật Lâm Mộ Thiên cũng không phản cảm hành động của Lâm Việt, y chỉ lo ở thời điểm như vậy mình sẽ mê loạn thất thố. Tâm tình nam nhân thật phức tạp, trong chăn vừa ngạt lại vừa nóng, hơn nữa tim y vì xúc cảm quá mức kích thích mà nhảy lên mãnh liệt. Y cảm thấy mình giống như uống rượu giả vậy, vừa loạn lại vừa khó chịu, trong khó chịu lại xen lẫn vài tia sảng khoái làm người ta hít thở không thông……
Loại cảm giác này rất kỳ lạ, nam nhân không thể phủ nhận cảm giác kích thích mãnh liệt này, đúng là đã ảnh hưởng đến cảm xúc y!
“Anh hai, những lúc như thế này, anh hẳn nên gọi tên em.” Lâm Việt cử động eo bắt đầu thong thả vận động, vật thể thật lớn kia chưa thong thả ra vào trong con đường của nam nhân, tựa hồ đang chờ nam nhân thích ứng sự xâm nhập của hắn.
“……” Lâm Mộ Thiên không nói gì, hai tay để ở ngực. Hy vọng Lâm Việt không cần ép tới quá gần, y sẽ hít thở khó khăn.
Khi Lâm Việt nói, hơi thở liền phun ở trên mặt y, làm cho tế bào toàn thân y đều căng chặt. Hơi thở của Lâm Việt giống như thuốc kích thích, kích thích thần kinh y, làm cho thân thể y run run, hạ thân tiếp nhận dục vọng lửa nóng của em trai, nhũ tiêm bị ngón tay em trai vuốt ve, đôi môi cũng thỉnh thoảng bị đầu lưỡi em trai kích thích, khiêu khích, liếm hôn……
“Anh hai, nếu anh gọi tên em, em cũng sẽ có cảm giác, em có cảm giác thì sẽ càng dùng sức nhồi anh.” Lâm Việt ngậm đầu lưỡi ướt mềm của nam nhân, dùng giọng nói mềm mại nhu hòa ái muội nói nhỏ, nhưng trong lời nói lại mang đầy hơi thở sắc dục.
Tâm trí nam nhân đã sớm lâm vào hỗn loạn, căn bản không nghe thấy yêu cầu tràn ngập độc chiếm của Lâm Việt. Lâm Việt chôn đầu ở trong cổ nam nhân, ngửi mùi vị chỉ thuộc về nam nhân, hắn thong thả động eo, ở trong con đường hẹp hòi chặt chẽ nóng rực của y ra ra vào vào……
Cùng với tiếng thở dốc của hai người, tần suất đong đưa của Lâm Việt cũng dần dần nhanh hơn, đong đưa vốn thong thả vào ra nay trở nên càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng thường xuyên. Hắn ôm chặt thân hình nóng bỏng của nam nhân, thỉnh thoảng hôn khóe mắt nam nhân giống như an ủi, ngậm đôi môi nam nhân, dùng đầu lưỡi liếm lộng đầu lưỡi trốn tránh của y, tóc gáy trên thân y đều sắp dựng đứng cả lên.
“Lâm Việt cậu mau…… Mau dừng lại đi……” tần suất càng ngày càng mạnh kia khiến giọng nam nhân run rẩy kịch liệt lại rất mất hồn, vốn mở miệng cầu xin Lâm Việt nhanh dừng nhưng trong đó lại xen lẫn tiếng rên rỉ như có như không, “Lâm Việt…… Lâm…… Lâm Việt……”
Mỗi lần Lâm Mộ Thiên cũng không thể nói xong cả câu, mỗi lần y muốn tiếp tục nói, Lâm Việt sẽ tiến công vào điểm mơ hồ nổi lên trong cơ thể y, khiến cho nam nhân chỉ có thể phát ra âm thanh bất lực lại bất đắc dĩ, nghe vào cứ như muốn tìm bất mãn. Âm thanh đáng thương hy vọng đối phương mau hơn chút nữa, y cũng không biết âm thanh của mình nghe tới tai Lâm Việt trở nên gợi cảm cỡ nào.
“Anh hai, vì sao chỉ có như vậy anh mới bằng lòng gọi tên em? Em nhớ rõ có một lần, anh và Thư Diệu ở trong phòng bệnh, khi đó, anh kêu rất dễ nghe, đáng tiếc không phải kêu em……” Lâm Việt thản nhiên cười khẽ, đáy mắt hắn có chút bất mãn.
Lúc này, Lâm Mộ Thiên ở trong bóng đêm cũng vô pháp biết biểu tình giờ phút này của Lâm Việt, nhưng từ giọng điệu của Lâm Việt có thể nghe ra, Lâm Việt đúng là không quá cao hứng, hắn không thích dùng loại này phương pháp bức nam nhân nói ra tên của hắn.
Lâm Việt dường như không muốn nói nữa, hắn đè chăn lại, mở hai chân nam nhân ra để hắn càng có thể thuận lợi chôn sâu vào mật huyệt kia. Cái loại chặt chẽ cùng với lực hút từ nội vách tường làm người ta trầm mê này khiến lúc dục vọng của hắn đồng thời ra vào thân thể nam nhân thì tâm linh hắn tựa hồ cũng đạt tới sự thỏa mãn.
“Lâm Việt……”
Lâm Mộ Thiên nhẹ giọng gọi tên Lâm Việt rất rõ, ở không gian hẹp hòi trong đệm chăn, không khí vốn đã nặng nề càng trở nên loãng hơn, hô hấp trở nên nặng trịch, hơn nữa động lực mạnh mẽ của Lâm Việt cũng càng lúc càng nhanh. Nam nhân quả thực đã bị hoàn cảnh cùng với phương thức làm tình như vậy khiến cho sắp khóc thành tiếng.
Thật ngạt, thật nóng, đó là một loại nóng rực, làm người ta hít thở không thông, lại tràn ngập sợ hãi và kích thích cùng với khoái cảm……
“ Uhm đừng……”
“Anh hai, anh giỏi quá, dù làm như thế nào, làm bao nhiêu lần phía sau anh cũng chặt như vậy.”
“……”
“Ở trong thân thể anh thật ẩm ướt, nóng nóng, còn kẹp em chặt quá.” Lâm Việt một mặt vươn đầu lưỡi liếm hôn cổ nam nhân, một mặt vươn ngón tay ái muội nhu niết nhũ tiêm nở ra trước ngực nam nhân: “Nơi này cũng nóng lên, ngứa quá, trướng quá đi. Anh hai, bên trong thân thể của anh thật là ướt, thật là nhiệt, ngậm em thật thoải mái.”
“Lâm Việt, cậu không cần nói nữa……” Lâm Mộ Thiên bị khoái cảm điên cuồng lại hít thở không thông này khiến cho nghẹn ngào, y mở to mồm hút khí, lại “xoạch” một tiếng bị Lâm Việt hôn chặt. Đầu lưỡi bị ngậm vào, đôi môi bị mân hôn, trong mũi toàn là hơi thở cuồng nhiệt. Nam nhân ngạt thở ở trong chăn, hạ thể ngậm lấy dục vọng của Lâm Việt, tiếp nhận sự tiến vào, y cảm thấy Lâm Việt đang ma sát một điểm kia trong cơ thể y cứ như khiêu khích……
Dục vọng Lâm Mộ Thiên run run, “ nước mắt” trong suốt tuôn ra, trong cơ thể càng ngày càng nóng, càng ngày càng tê dại. Cùng với sự đánh sâu vào dần dần dâng lên một cỗ khoái cảm tê dại khác thường, dưới tình huống không thể tới đỉnh cùng với việc thiếu dưỡng khí, hai tay nam nhân đặt lên vai Lâm Việt. Lâm Việt ở bên tai nam nhân không ngừng nhẹ giọng nói gì đó, nhưng nam nhân đã không còn tâm tư để nghe, chính là dưới khảo nghiệm dục vọng khó nhịn, y phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn mang theo tiếng nức nở ẫn nhẫn……
Môi nam nhân bị Lâm Việt hôn phát ra tiếng vang nhỏ “ chậc chậc ”, hô hấp của nam nhân trở nên trầm trọng khó có thể khống chế, ngực giống như bị nghẹn phải một khối gì đó. Trong bóng đêm, y không nhìn thấy gì cả, chỉ có thể cảm giác nụ hôn ướt át của Lâm Việt, cùng hơi thở nóng cháy tràn ngập nam tính phả ra từ mũi đối phương. Xúc cảm nóng bỏng kia làm cho nam nhân không thể khống chế tim đập gia tốc, dù bị hôn sắp hít thở không thông, Lâm Việt cũng không có ý buông nam nhân ra. Khoái cảm hít thở không thông dưới sự nhẫn nại cực hạn, làm cho cả người nam nhân như nhũn ra.
Xúc cảm rất mãnh liệt……
Ngay cả Lâm Việt cũng có thể cảm giác được nhịp tim của nam nhân, cảm giác được y bất an giật giật. Vì thế hắn mới bằng lòng buông đôi môi nam nhân ra rồi hắn hầu như dán lên môi nam nhân, cười khẽ hỏi ý kiến nam nhân: “Làm sao vậy? Anh thích không?” Hắn nói xong lại như luyến tiếc sờ soạng hôn hôn khóe môi y, hai tay không chút nào lơi lỏng vuốt ve thân thể y.
“……” Bên trong chăn tối om làm người ta hít thở không thông, nam nhân cảm thấy việc hít thở cũng trở nên khó khăn, y muốn lật chăn ra, lại bị Lâm Việt ngăn trở.
“Nếu có ánh sáng, em lo anh sẽ thẹn thùng. Anh hai, hôm nay cứ như vậy làm đi.” Lâm Việt thấp giọng nói, giọng hắn nặng nề chứa đầy dục vọng. Hắn cúi đầu hôn cổ nam nhân, nắm nhũ tiêm y rồi nhẹ nhàng nhéo nhéo điểm nhô lên trước ngực nam nhân, thân thể nam nhân theo bản năng khẽ run.
“Không cần sờ nơi đó……” nam nhân thở gấp vì không khí trong chăn thiếu nên bất đắc dĩ nhắc nhở em trai mình, “Không cần sờ……”
Cả người Lâm Việt chôn ở trong chăn, hắn quỳ gối giữa hai chân nam nhân rồi hôn bụng y, vươn tay vuốt đỉnh dục vọng ở quần lót của y: “Là nơi này sao?”
“ uhm……” Nam nhân không có biện pháp nói gì, chỉ có thể gật đầu, nhưng trong bóng đêm Lâm Việt căn bản không nhìn thấy y gật đầu, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc áp lực của y.
Lâm Việt thay nam nhân cởi quần lót ra, bàn tay ấm áp bao trùm lên dục vọng của y, nhu đến nhu đi, nhẹ nhàng mà nắn niết. Hai chân nam nhân bị đẩy ra, tay Lâm Việt sờ soạng giữa hai chân y, mơn trớn đùi y, đụng đến khe hở giữa hai chân y. Hắn cảm giác được hậu huyệt của nam nhân bởi vì sự đụng chạm của ngón tay hắn mà theo bản năng co chặt lại.
Lâm Việt chậm rãi cúi đầu, chôn giữa hai chân nam nhân. Nam nhân cảm giác được giữa hai chân có hơi thở nóng cháy tới gần, y không biết Lâm Việt muốn làm cái gì. Không đợi y mở miệng, liền cảm giác được giữa hai chân một cỗ ướt át, đầu lưỡi ướt mềm đảo qua dục vọng của nam nhân, từ giữa hai chân nam nhân trượt xuống dưới, đầu lưỡi nóng ướt để ở hậu huyệt của nam nhân.
“Cậu……” Lâm Mộ Thiên gấp gáp kêu lên, y nắm chặt đệm dưới thân, muốn ngồi dậy ngăn cản Lâm Việt.
Cái nơi này của y sao có thể liếm……
Bẩn như vậy……
Nhưng Lâm Việt dường như biết ý y, mở hai chân nam nhân ra một chút nên y lại ngã lại xuống giường. Hai chân bị mở ra, địa phương sỉ nhục kia bị đầu lưỡi mềm mại nóng ướt của Lâm Việt xoa dịu, nam nhân bắt đầu bất an lộn xộn. Bị liếm như vậy khiến dục vọng bị khơi mào, cảm giác tê tê ngứa ngứa chậm rãi lan khắp lưng nam nhân.
Địa phương sỉ nhục kia bị đầu lưỡi và ngón tay Lâm Việt kích thích khiến động tác của nam nhân trở nên càng ngày càng chậm, chậm đến mức vô lực. Y chỉ có thể nghiêng đầu, khống chế không được rên rỉ, trong đó xen lẫn tiếng khóc nức nở khó nhịn, cảm giác được đầu lưỡi và ngón tay Lâm Việt đang không ngừng kích thích dục vọng của y, địa phương chặt chẽ kia bị đẩy ra, bị xâm nhập, bị quấy đảo.
Thẳng đến khi dục vọng sớm vận sức chờ phát động dưới thân Lâm Việt để ở giữa mông nam nhân, vật thể cực nóng đang chậm rãi chen vào hậu huyệt bị mở rộng của y. Nam nhân rõ ràng cảm giác được dục vọng của Lâm Việt từng chút từng chút một tiến vào thân thể mình, cho đến khi vật cứng lửa nóng kia từ bên ngoài chôn sâu vào trong cơ thể y, xúc cảm bành trướng nóng lên này khiến cho hai chân nam nhân hơi phát run.
“Anh hai, không cần lộn xộn, em sẽ nhịn không được.” Lâm Việt áp người y xuống, hôn cằm nam nhân, một bàn tay đỡ đùi y còn một bàn tay phủ lên dục vọng hơi ngẩng đầu của y. Ngón tay hắn không ngừng ma sát linh khẩu ngay trước dục vọng giữa hai chân nam nhân, kích thích dục vọng của y.
Lâm Mộ Thiên nhịn xuống rên rỉ, bất mãn bắt lấy tay Lâm Việt, lại không ngăn cản được Lâm Việt nhu lộng dục vọng giữa hai chân y. Nam nhân cầm lấy tay Lâm Việt đang dần dần buộc chặt, nhưng động tác trên tay Lâm Việt càng lúc càng nhanh, tiếng hừ nhẹ của nam nhân đều đang run rẩy, đứt quãng cứ như đang khóc.
Kỳ thật Lâm Mộ Thiên cũng không phản cảm hành động của Lâm Việt, y chỉ lo ở thời điểm như vậy mình sẽ mê loạn thất thố. Tâm tình nam nhân thật phức tạp, trong chăn vừa ngạt lại vừa nóng, hơn nữa tim y vì xúc cảm quá mức kích thích mà nhảy lên mãnh liệt. Y cảm thấy mình giống như uống rượu giả vậy, vừa loạn lại vừa khó chịu, trong khó chịu lại xen lẫn vài tia sảng khoái làm người ta hít thở không thông……
Loại cảm giác này rất kỳ lạ, nam nhân không thể phủ nhận cảm giác kích thích mãnh liệt này, đúng là đã ảnh hưởng đến cảm xúc y!
“Anh hai, những lúc như thế này, anh hẳn nên gọi tên em.” Lâm Việt cử động eo bắt đầu thong thả vận động, vật thể thật lớn kia chưa thong thả ra vào trong con đường của nam nhân, tựa hồ đang chờ nam nhân thích ứng sự xâm nhập của hắn.
“……” Lâm Mộ Thiên không nói gì, hai tay để ở ngực. Hy vọng Lâm Việt không cần ép tới quá gần, y sẽ hít thở khó khăn.
Khi Lâm Việt nói, hơi thở liền phun ở trên mặt y, làm cho tế bào toàn thân y đều căng chặt. Hơi thở của Lâm Việt giống như thuốc kích thích, kích thích thần kinh y, làm cho thân thể y run run, hạ thân tiếp nhận dục vọng lửa nóng của em trai, nhũ tiêm bị ngón tay em trai vuốt ve, đôi môi cũng thỉnh thoảng bị đầu lưỡi em trai kích thích, khiêu khích, liếm hôn……
“Anh hai, nếu anh gọi tên em, em cũng sẽ có cảm giác, em có cảm giác thì sẽ càng dùng sức nhồi anh.” Lâm Việt ngậm đầu lưỡi ướt mềm của nam nhân, dùng giọng nói mềm mại nhu hòa ái muội nói nhỏ, nhưng trong lời nói lại mang đầy hơi thở sắc dục.
Tâm trí nam nhân đã sớm lâm vào hỗn loạn, căn bản không nghe thấy yêu cầu tràn ngập độc chiếm của Lâm Việt. Lâm Việt chôn đầu ở trong cổ nam nhân, ngửi mùi vị chỉ thuộc về nam nhân, hắn thong thả động eo, ở trong con đường hẹp hòi chặt chẽ nóng rực của y ra ra vào vào……
Cùng với tiếng thở dốc của hai người, tần suất đong đưa của Lâm Việt cũng dần dần nhanh hơn, đong đưa vốn thong thả vào ra nay trở nên càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng thường xuyên. Hắn ôm chặt thân hình nóng bỏng của nam nhân, thỉnh thoảng hôn khóe mắt nam nhân giống như an ủi, ngậm đôi môi nam nhân, dùng đầu lưỡi liếm lộng đầu lưỡi trốn tránh của y, tóc gáy trên thân y đều sắp dựng đứng cả lên.
“Lâm Việt cậu mau…… Mau dừng lại đi……” tần suất càng ngày càng mạnh kia khiến giọng nam nhân run rẩy kịch liệt lại rất mất hồn, vốn mở miệng cầu xin Lâm Việt nhanh dừng nhưng trong đó lại xen lẫn tiếng rên rỉ như có như không, “Lâm Việt…… Lâm…… Lâm Việt……”
Mỗi lần Lâm Mộ Thiên cũng không thể nói xong cả câu, mỗi lần y muốn tiếp tục nói, Lâm Việt sẽ tiến công vào điểm mơ hồ nổi lên trong cơ thể y, khiến cho nam nhân chỉ có thể phát ra âm thanh bất lực lại bất đắc dĩ, nghe vào cứ như muốn tìm bất mãn. Âm thanh đáng thương hy vọng đối phương mau hơn chút nữa, y cũng không biết âm thanh của mình nghe tới tai Lâm Việt trở nên gợi cảm cỡ nào.
“Anh hai, vì sao chỉ có như vậy anh mới bằng lòng gọi tên em? Em nhớ rõ có một lần, anh và Thư Diệu ở trong phòng bệnh, khi đó, anh kêu rất dễ nghe, đáng tiếc không phải kêu em……” Lâm Việt thản nhiên cười khẽ, đáy mắt hắn có chút bất mãn.
Lúc này, Lâm Mộ Thiên ở trong bóng đêm cũng vô pháp biết biểu tình giờ phút này của Lâm Việt, nhưng từ giọng điệu của Lâm Việt có thể nghe ra, Lâm Việt đúng là không quá cao hứng, hắn không thích dùng loại này phương pháp bức nam nhân nói ra tên của hắn.
Lâm Việt dường như không muốn nói nữa, hắn đè chăn lại, mở hai chân nam nhân ra để hắn càng có thể thuận lợi chôn sâu vào mật huyệt kia. Cái loại chặt chẽ cùng với lực hút từ nội vách tường làm người ta trầm mê này khiến lúc dục vọng của hắn đồng thời ra vào thân thể nam nhân thì tâm linh hắn tựa hồ cũng đạt tới sự thỏa mãn.
“Lâm Việt……”
Lâm Mộ Thiên nhẹ giọng gọi tên Lâm Việt rất rõ, ở không gian hẹp hòi trong đệm chăn, không khí vốn đã nặng nề càng trở nên loãng hơn, hô hấp trở nên nặng trịch, hơn nữa động lực mạnh mẽ của Lâm Việt cũng càng lúc càng nhanh. Nam nhân quả thực đã bị hoàn cảnh cùng với phương thức làm tình như vậy khiến cho sắp khóc thành tiếng.
Thật ngạt, thật nóng, đó là một loại nóng rực, làm người ta hít thở không thông, lại tràn ngập sợ hãi và kích thích cùng với khoái cảm……
“ Uhm đừng……”
“Anh hai, anh giỏi quá, dù làm như thế nào, làm bao nhiêu lần phía sau anh cũng chặt như vậy.”
“……”
“Ở trong thân thể anh thật ẩm ướt, nóng nóng, còn kẹp em chặt quá.” Lâm Việt một mặt vươn đầu lưỡi liếm hôn cổ nam nhân, một mặt vươn ngón tay ái muội nhu niết nhũ tiêm nở ra trước ngực nam nhân: “Nơi này cũng nóng lên, ngứa quá, trướng quá đi. Anh hai, bên trong thân thể của anh thật là ướt, thật là nhiệt, ngậm em thật thoải mái.”
“Lâm Việt, cậu không cần nói nữa……” Lâm Mộ Thiên bị khoái cảm điên cuồng lại hít thở không thông này khiến cho nghẹn ngào, y mở to mồm hút khí, lại “xoạch” một tiếng bị Lâm Việt hôn chặt. Đầu lưỡi bị ngậm vào, đôi môi bị mân hôn, trong mũi toàn là hơi thở cuồng nhiệt. Nam nhân ngạt thở ở trong chăn, hạ thể ngậm lấy dục vọng của Lâm Việt, tiếp nhận sự tiến vào, y cảm thấy Lâm Việt đang ma sát một điểm kia trong cơ thể y cứ như khiêu khích……
Dục vọng Lâm Mộ Thiên run run, “ nước mắt” trong suốt tuôn ra, trong cơ thể càng ngày càng nóng, càng ngày càng tê dại. Cùng với sự đánh sâu vào dần dần dâng lên một cỗ khoái cảm tê dại khác thường, dưới tình huống không thể tới đỉnh cùng với việc thiếu dưỡng khí, hai tay nam nhân đặt lên vai Lâm Việt. Lâm Việt ở bên tai nam nhân không ngừng nhẹ giọng nói gì đó, nhưng nam nhân đã không còn tâm tư để nghe, chính là dưới khảo nghiệm dục vọng khó nhịn, y phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn mang theo tiếng nức nở ẫn nhẫn……
Tác giả :
Mặc Kỳ Lân