Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)
Chương 54: Cô câm miệng cho tôi!!(4)
Chương 54: Cô câm miệng cho tôi!!(4) Editor: Hồng Phan – Virgo Beta: Stuki^^ Qúy Ức đắp chăn cho Hạ Qúy Thần, sau đó ngồi xuống mở hộp đựng thuốc tìm lấy nhiệt kế đặt vào nách Hạ Qúy Thần.
Lúc cô rút tay lại, đầu ngón tay vô tình lướt qua ngực Hạ Qúy Thần, vẫn giống như bốn năm trước, bờ ngực hắn rắn chắc, cơ ngực mạnh mẽ, ấm áp.
Trong đầu Qúy Ức thoáng qua hình ảnh cô và hắn triền miên lúc trước, cả người run lên, vội vàng rụt tay về, lấy tay chà trên áo nhiều lần đến khi trên tay có cảm giác hơi đau mới ngừng lại.
Trong lúc đo nhiệt độ cho Hạ Qúy Thần, Qúy Ức mở hộp đựng thuốc định lấy thuốc hạ sốt, lại nhớ ra chưa có lấy nước.
Cô đứng dậy đi xuống lầu, vào phòng bếp rót một ly nước ấm rồi trở về.
Qúy Ức đặt ly nước trên thảm, để tránh đụng chạm tới người Hạ Qúy Thần lần nữa, cô cẩn thận mà từ từ rút nhiệt kế ra.
Hạ Qúy Thần sốt cao gần 40 độ.
Quý Ức để nhiệt kế xuống, vội vàng cho Hạ Qúy Thần uống thuốc. May là Hạ Qúy Thần vẫn có chút ý thức, tuy nước ở miệng chảy ra không ít nhưng thuốc vẫn nuốt hết vào trong.
Trong sách hướng dẫn có viết, sau bốn tiếng đồng hồ nếu người bệnh không hạ sốt thì tiếp tục cho uống thuốc một lần nữa.
Nếu có thể lựa chọn, Qúy Ức thật không muốn ở trong cùng một phòng với Hạ Qúy Thần, may nhờ bị bệnh nên nãy giờ Hạ Qúy Thần đều ngủ, cô mới thả lỏng một chút.
Trời dần dần tối.
Quý Ức nhìn chăm chú điện thoại di động thật lâu, mắt cũng có chút mệt mỏi liền ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ.
Bên ngoài mở đèn, cửa sổ sát đất trở thành một chiếc gương, cô nhìn thấy rõ ràng hình ảnh Hạ Qúy Thần trên cửa sổ.
Quý Ức nhìn chằm chằm mặt Hạ Qúy Thần một lúc lâu mới đem tầm mắt rời đi, trên mặt Qúy Ức không có nhiều biến hóa nhưng đáy mắt lại lộ chút bi thương.
Quý Ức đặt đồng hồ báo thức, sau bốn tiếng Hạ Qúy Thần vẫn sốt cao như cũ, cô cho hắn uống thêm một lần thuốc nữa.
Buổi sáng ngày hôm sau, Qúy Ức thức dậy sớm. Buổi trưa lại đi gặp đạo diễn Lương nên không có thời gian nghỉ trưa. Sau 12 giờ, cô dần dần có chút không tỉnh táo.
Cô vốn nghĩ chờ Hạ Qúy Thần giảm sốt liền rời đi nhưng khi đưa tay sờ lên trán hắn kiểm tra vẫn thấy nóng sốt.
Chờ một lát, đôi mắt cô cứ díu lại, ngồi trên giường dựa lưng vào tường ngủ gà ngủ gật. Trong lúc mơ mơ màng màng lại sờ trán Hạ Qúy Thần lần nữa, thấy không nóng như lúc nãy mới thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ ngợi liền ngủ say.
Dần dần, cả người Qúy Ức nghiêng ngã xuống giường, cô mơ màng tỉnh. Không có đau đớn gì mà lại có một luồng ấm áp từ dưới thân truyền đến, cô đổi tư thế thoải mái, chìm dần vào giấc ngủ.
…
Hạ Qúy Thần trong giấc mộng cảm thấy nơi khuỷu tay của mình có một cơ thể mềm mại, mùi hương quen thuộc không ngừng bay vào mũi hắn.
Lúc cô rút tay lại, đầu ngón tay vô tình lướt qua ngực Hạ Qúy Thần, vẫn giống như bốn năm trước, bờ ngực hắn rắn chắc, cơ ngực mạnh mẽ, ấm áp.
Trong đầu Qúy Ức thoáng qua hình ảnh cô và hắn triền miên lúc trước, cả người run lên, vội vàng rụt tay về, lấy tay chà trên áo nhiều lần đến khi trên tay có cảm giác hơi đau mới ngừng lại.
Trong lúc đo nhiệt độ cho Hạ Qúy Thần, Qúy Ức mở hộp đựng thuốc định lấy thuốc hạ sốt, lại nhớ ra chưa có lấy nước.
Cô đứng dậy đi xuống lầu, vào phòng bếp rót một ly nước ấm rồi trở về.
Qúy Ức đặt ly nước trên thảm, để tránh đụng chạm tới người Hạ Qúy Thần lần nữa, cô cẩn thận mà từ từ rút nhiệt kế ra.
Hạ Qúy Thần sốt cao gần 40 độ.
Quý Ức để nhiệt kế xuống, vội vàng cho Hạ Qúy Thần uống thuốc. May là Hạ Qúy Thần vẫn có chút ý thức, tuy nước ở miệng chảy ra không ít nhưng thuốc vẫn nuốt hết vào trong.
Trong sách hướng dẫn có viết, sau bốn tiếng đồng hồ nếu người bệnh không hạ sốt thì tiếp tục cho uống thuốc một lần nữa.
Nếu có thể lựa chọn, Qúy Ức thật không muốn ở trong cùng một phòng với Hạ Qúy Thần, may nhờ bị bệnh nên nãy giờ Hạ Qúy Thần đều ngủ, cô mới thả lỏng một chút.
Trời dần dần tối.
Quý Ức nhìn chăm chú điện thoại di động thật lâu, mắt cũng có chút mệt mỏi liền ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ.
Bên ngoài mở đèn, cửa sổ sát đất trở thành một chiếc gương, cô nhìn thấy rõ ràng hình ảnh Hạ Qúy Thần trên cửa sổ.
Quý Ức nhìn chằm chằm mặt Hạ Qúy Thần một lúc lâu mới đem tầm mắt rời đi, trên mặt Qúy Ức không có nhiều biến hóa nhưng đáy mắt lại lộ chút bi thương.
Quý Ức đặt đồng hồ báo thức, sau bốn tiếng Hạ Qúy Thần vẫn sốt cao như cũ, cô cho hắn uống thêm một lần thuốc nữa.
Buổi sáng ngày hôm sau, Qúy Ức thức dậy sớm. Buổi trưa lại đi gặp đạo diễn Lương nên không có thời gian nghỉ trưa. Sau 12 giờ, cô dần dần có chút không tỉnh táo.
Cô vốn nghĩ chờ Hạ Qúy Thần giảm sốt liền rời đi nhưng khi đưa tay sờ lên trán hắn kiểm tra vẫn thấy nóng sốt.
Chờ một lát, đôi mắt cô cứ díu lại, ngồi trên giường dựa lưng vào tường ngủ gà ngủ gật. Trong lúc mơ mơ màng màng lại sờ trán Hạ Qúy Thần lần nữa, thấy không nóng như lúc nãy mới thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ ngợi liền ngủ say.
Dần dần, cả người Qúy Ức nghiêng ngã xuống giường, cô mơ màng tỉnh. Không có đau đớn gì mà lại có một luồng ấm áp từ dưới thân truyền đến, cô đổi tư thế thoải mái, chìm dần vào giấc ngủ.
…
Hạ Qúy Thần trong giấc mộng cảm thấy nơi khuỷu tay của mình có một cơ thể mềm mại, mùi hương quen thuộc không ngừng bay vào mũi hắn.
Tác giả :
Diệp Phi Dạ