Đại Thần Băng Giá Và Thiên Nữ Lạnh Lùng
Chương 12: Nhân vật mới. Nó bị mất kiểm soát
Sắp tới tao sang Hàn có việc mày tự lo liệu 1 mình nhá- Hắn trầm tư- Ukm nhớ mang kim chi với nhân sâm ngàn năm đấy- Ryan- Ko thành vấn đề thôi tao nghỉ đây ăn xong nghỉ tý chiều mà tiếp tục làm việc- Hắn- Ok- Ryan- Chiều về- Nè Vane. Sao trong 9 người cậu lại yêu Ryan- Nó hỏi- Vậy cậu biết hết rồi à ukm nhưng chuyện dài làm có cơ hơi hội sẽ kể cho cậu sau thôi chúng ta đi mua sắm đi mai N.T của cậu cũng được a ấy mời dự sinh nhật đấy- Vane- Nó ngán ngẩm chỉ nhìn Vane thở dài- Tại Shop Angel- Tụi nó bước vào trong Shop khiến bao nhiêu ánh mắt thèm thuồng- Vẫn ko biểu lộ cảm xúc nó thẳng tiến tới lên tầng 3 tầng dành cho người có tiền- Vane thì dạo xung quanh tìm những đôi giày phù hợp để chuẩn bị sinh nhật của Ryan- Đang đi thì Rầm- Là Onick- Lâu lắm ko gặp em vẫn khỏe chứ- Onick mỉm cười- Chào anh lâu lắm ko gặp- Em lựa đồ à- Vâng còn anh- Vane- À anh với Train cũng tới đây lựa đồ- Onick- Ukm vậy anh cứ lựa đi- À lát nữa em có rảnh ko a mời đi ăn tối- Onick- Lát nữa em bận đi với bạn rồi có lẽ để khi khác.... ngày mai có thể chúng ta sẽ lại gặp nhau đấy- Vane nói tồi cười đầy bí hiểm- Onick đơ người khi thấy nụ cười đẹp mê hồn của Vane khi tỉnh lại thì cô đã đi đâu mất tăm- Trở lại với nó đang lên tầng 3 tìm đồ thì có bóng người phía sau lưng bước tới- Hồi sáng sao giữa buổi ko thấy cô cô đi đâu- Giọng nói lạnh lùng cố hữu vang lên- Lại là anh à. Thứ nhất tôi đi đâu là quyền của tôi thứ 2 việc tôi đi đâu sao phải báo cáo với anh anh là mẹ tôi chắc- Giọng lạnh lùng đến đáng sợ- Cô...- Jun chưa kịp nói thì nó đã đi mất tăm- Đúng là tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa- Nó đang tính tìm Vane thì "rầm" nó lại phải trên- Đi đứng kiểu j vậy- Train quát- Cru thật xui xẻo- Nó hướng ánh mắt lạnh lùng rồi nhìn Train rồi lại quay gót bỏ đi- Này đứng lại- Train nắm tay nó tính kéo nó lại- Cơn tức giận đã lên tới đỉnh điểm cộng thêm mới tiếp nhận sức mạnh chưa lâu dẫn đến mất kiểm soát nó trưng bộ mặt quỷ nhìn Train khiến anh toát mồ hôi sợ hãi- biến đi- Nó hất mạnh làm Train thoát khỏi tay nó và bay xa 20m- Tôi đã nói là... hự- Nó mất kiểm tính xử đẹp Train thì hắn chạy tới đập vào gáy nó rồi tạo ra 1 luồn sương mù trong 10s- Train bị nó hất văng khá xa nên kỳ thực là rất đau phải 1 lúc mới đứng dậy nổi.Train đứng dậy thì làn sương mù biến mất và cũng chả thấy nó đâu- [Nhạc phim Yêu của St 319 vang lên]- Alo Erick có chuyện j vậy- Vane-Nhà cô ta ở đâu- Hắn- Sn nhà Xx đường Yy phố Mỹ Hưng....- Vane chưa nói xong thì hắn đã tắt máy- Sao thế nhỉ?- Vane nghi vấn- Hắn nghe Vane nói địa chỉ xong lập tức tốc biến đến nhà nó- Mở cửa- Hắn lạnh lùng quát- Ai đó- Quản gia?- Cô ấy bị ngất nhờ cậy bác- Hắn nói rồi lập tức đưa ôm nó đưa sang cho bác quản gia-... - Tiểu thư tiểu thư sao thế- Vì chiều cao của nó với quản gia khá chênh lệch, nó(1m78) bác quản gia (1m58) nên quản gia rất khó khăn khi dìu nó lên phòng- Để tôi với tình trạng này thì 2 người sẽ ngã trong vài bước nữa- Hắn lạnh giọng rồi giật nó lại rồi lạnh lùng ôm nó rảo bước đi- Phòng cô ấy?- Hắn hỏi quản gia- Để tôi chỉ cho thưa cậu- Quản gia mau lẹ chạy nhanh lên phòng nó mở cửa sắp xếp lại tàn dư hôm qua của nó và Vane( là j thì chúng ta ko nên đề cập vì chả quan trọng).
Đặt nó lên giường hắn nhíu mày nhìn xung quanh phòng 1 chút rồi bước đi-[Reng reng]- Vane về nhà chăm sóc cô ta giùm tôi cô ta ko hiểu sao bị đả kích tinh thần dẫn đến mất kiểm soát bản thân- Hắn nhận được điện thoại của Vane thì nói- Thế à uk uk vậy tớ về ngay- Vane nói xong thì lập tức rời khỏi Shop đánh xe hẳn về nhà nó- Lúc này hắn cũng đã rời khỏi nhà nó về nhà hắn- 30p sau...Uk ukm- Nó miên man tỉnh dậy- Cậu đã tỉnh- Vane- Sao về nhà được thế tớ nhớ là ta đang đi mua sắm mà- Nó?- Cậu bị mất kiểm soát sức mạnh nhưng cũng may Erick có mặt kịp thời đánh ngất cậu và đưa cậu về đây- Nếu chậm 1 chút nữa thì hậu quả khôn lường- Vane- "Là anh ấy sao"- Nó nghĩ - Sao cậu bị mất kiểm soát thế- Vane hỏi- Hừ đang ko vui thì gặp hai tên khó ưa không muốn dây dưa nhưng chúng cứ làm tới nên tức giận và mất kiểm soát- Sau này ít gặp họ thì hơn- Vane ngậm ngùi- Mà thôi cậu nghỉ đi tớ phải đi có tý việc cố gắng luyện tập thật nhiều để tránh bị mất kiểm soát sức mạnh nhé- Vane nói rồi rảo bước đi. Vane tới công ty Angel ra mắt vì lâu nay về VN mà vẫn chưa tới công ty làm việc- Bước vào công ty trước sự bỡ ngỡ của mình và mọi người- Xin hỏi cô tìm ai?- Lễ tân- Vane ko nói j chỉ đưa tấm danh thiếp của mình cho lễ tân- Chủ tịch người đã về xin lỗi tôi ko biết mời chủ tịch lên tầng 5- Lễ tân- Vane ko nói j chỉ rảo bước đi lên- Tới thang máy thì mọi người chen chúc đông đúc quá nên Vane đành phải đi thang bộ- Đang lên đến tầng 4 thì cô đụng phải 1 người- Xin lỗi cô ko sao chứ- Giọng ấm của 1 thanh niên- Tôi ko sao- Vane nói rồi tiếp tục đi tiếp- Này cô ơi hình như cô là nhân viên mới- Người kia- Có thể coi là như vậy đi- Vane- Vậy có cần tôi... ko cần tôi biết chỗ tôi nên đến anh đi làm việc của anh đi- Vane nói rồi bước đi mất hút- Đẹp quá- Tên kia tự kỷ.
Đặt nó lên giường hắn nhíu mày nhìn xung quanh phòng 1 chút rồi bước đi-[Reng reng]- Vane về nhà chăm sóc cô ta giùm tôi cô ta ko hiểu sao bị đả kích tinh thần dẫn đến mất kiểm soát bản thân- Hắn nhận được điện thoại của Vane thì nói- Thế à uk uk vậy tớ về ngay- Vane nói xong thì lập tức rời khỏi Shop đánh xe hẳn về nhà nó- Lúc này hắn cũng đã rời khỏi nhà nó về nhà hắn- 30p sau...Uk ukm- Nó miên man tỉnh dậy- Cậu đã tỉnh- Vane- Sao về nhà được thế tớ nhớ là ta đang đi mua sắm mà- Nó?- Cậu bị mất kiểm soát sức mạnh nhưng cũng may Erick có mặt kịp thời đánh ngất cậu và đưa cậu về đây- Nếu chậm 1 chút nữa thì hậu quả khôn lường- Vane- "Là anh ấy sao"- Nó nghĩ - Sao cậu bị mất kiểm soát thế- Vane hỏi- Hừ đang ko vui thì gặp hai tên khó ưa không muốn dây dưa nhưng chúng cứ làm tới nên tức giận và mất kiểm soát- Sau này ít gặp họ thì hơn- Vane ngậm ngùi- Mà thôi cậu nghỉ đi tớ phải đi có tý việc cố gắng luyện tập thật nhiều để tránh bị mất kiểm soát sức mạnh nhé- Vane nói rồi rảo bước đi. Vane tới công ty Angel ra mắt vì lâu nay về VN mà vẫn chưa tới công ty làm việc- Bước vào công ty trước sự bỡ ngỡ của mình và mọi người- Xin hỏi cô tìm ai?- Lễ tân- Vane ko nói j chỉ đưa tấm danh thiếp của mình cho lễ tân- Chủ tịch người đã về xin lỗi tôi ko biết mời chủ tịch lên tầng 5- Lễ tân- Vane ko nói j chỉ rảo bước đi lên- Tới thang máy thì mọi người chen chúc đông đúc quá nên Vane đành phải đi thang bộ- Đang lên đến tầng 4 thì cô đụng phải 1 người- Xin lỗi cô ko sao chứ- Giọng ấm của 1 thanh niên- Tôi ko sao- Vane nói rồi tiếp tục đi tiếp- Này cô ơi hình như cô là nhân viên mới- Người kia- Có thể coi là như vậy đi- Vane- Vậy có cần tôi... ko cần tôi biết chỗ tôi nên đến anh đi làm việc của anh đi- Vane nói rồi bước đi mất hút- Đẹp quá- Tên kia tự kỷ.
Tác giả :
Ophiuchus