Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế
Chương 78
(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)
+。ο・;+ 个・maitran.wordpress.com・(・ω・。) +。ο
.78.
Trong hư không dâng lên sóng gió vô hình, như là ai đang cười điên cuồng, Ludwig đột nhiên nhìn thấy một ánh sáng thực sự trong hư vô.
Một tia sáng xuyên qua bầu trời, giống như mở ra một cái lõi, Ludwig theo bản năng muốn nhắm mắt lại, nhưng lại phát hiện bây giờ mình không còn đôi mắt, tinh giới lại một lần nữa lao thẳng vào linh hồn của cậu —— linh hồn của cậu đương nhiên đang ngủ trong cơ thể Shaw, nhưng sự tồn tại của tinh giới cũng không phải là một định nghĩa đơn giản về không gian vật lý, ngồi trong một phi thuyền thì nó sẽ bay ra ngoài, bất kể là bao lâu vẫn bay trong vũ trụ tinh tế bình thường, trái lại tổng kết trước đó của Hayden càng gần hơn với sự thật —— nó càng giống như một chiều không gian cao hơn, tựa như thế giới vật chất là một thế giới ba chiều, dẫn vào trục thời gian chuyển nó thành không gian bốn chiều, liền tiến vào tinh giới, bất kể khoảng cách và vị trí.
Không ai biết thế giới bên ngoài ở trong cơ thể của Shaw, đội nổ mìn vẫn cố gắng lái tàu vũ trụ nhỏ, hỗ trợ đội tinh nhuệ ở các trạm năng lượng khác, do cuộc tấn công bừa bãi của Druid điệu vong nhân vừa nãy, tàu con thoi này hiện tại "rách rưới" theo nghĩa đen, không thể không nhờ Hayden và Shaw cùng nhau giữ tấm chắn đảm nhiệm việc bịt kín, đồng thời Druid thiếu từ ngữ xin lỗi đã được nhà thơ nghiêm túc góp ý.
Sau đó, tâm trí của Ludwig hoàn toàn bị cô lập với họ, cảnh cuối cùng cậu nhìn thấy là Hayden lao vào đội ngũ tinh chi linh.
—— đặc biệt soái, Ludwig tiếc nuối nghĩ.
Mặt đất rơi xuống, bầu trời dâng cao, tinh giới bị che khuất bởi bầu trời đầy sao, từ dưới chân cậu —— cậu bỗng nhiên có đôi chân —— ma văn sáng lên từng chút một, dưới nền đất truyền đến tiếng ngâm nga của Thái cổ Cự Long, những cây cột được chạm khắc từ xương sống của Cự Long bay lên từ bốn phía, dòng xoáy đen lưu động hình thành một mái vòm cao chót vót, lá cờ thêu màu bạc buông xuống từ phía trên, đồ đằng* lóng lánh như dệt bằng ánh trăng, ma hỏa bất tử thắp sáng từng cái một, kéo dài dọc theo một cầu thang, trên đỉnh là một vương tọa xếp từ bạch cốt.
(*vật dẫn mang linh hồn của thần)
Ludwig biết rằng đây không phải là một cảnh tượng chân thực, thần linh mượn sức mạnh của pháp tắc, dùng ma lực để tạo ra tiếng vang ký ức, Ludwig chưa từng thấy cảnh tượng như vậy, nơi này chỉ có thể tồn tại trong trí nhớ của Thần Ma Pháp thời điểm còn là một pháp sư.
Ludwig hít sâu: "Thật tuyệt vời!!"
Giọng của cậu vang vọng trong cung điện hùng vĩ này.
Và trong hốc mắt của đầu lâu dưới vương tọa kia đang phát sáng ma hỏa, còn có thể đổi màu, thực sự là chiếc đèn lồng tiết kiệm năng lượng lại bảo vệ môi trường!
Cảnh tượng này quá "Hắc ma pháp" và truyền thống, khiến tất cả các hắc pháp sư hiện đại phải bật khóc, thực sự muốn chiếm nơi này làm của riêng, sẽ hoàn hảo hơn khi phối hợp với một vài nữ yêu tử vong bưng trà rót nước.
Ánh trăng chiếu vào từ cửa sổ trên mái nhà, Ludwig được chiếu sáng như ánh đèn sân khấu, nhưng vương tọa vẫn bị che khuất trong bóng tối, phía trên có một bóng người mơ hồ, nhàn tản dựa vào chiếc đệm, tùy ý giẫm mũi chân lên đầu lâu mà Ludwig thèm muốn.
Pháp sư trên vương tọa có giọng nói thực sự, hơi khàn khàn, không cố gắng đọc rõ chữ còn kéo dài âm cuối, dẫn đến mặc kệ ông ta nói cái gì, bạn đều cảm thấy là đang niệm ác nguyền rủa, hay là loại hiệu ứng hình ảnh khủng bố cao cấp nhất.
Người pháp sư kia nói: "Này, tiểu địa tinh tự bạo, nói ai phép thuật quê mùa lạc hậu hửm?"
Cái này còn khó nghe hơn u linh vũ trụ a! Ludwig không cam lòng yếu thế: "Ngài vẫn là hắc ảnh vô diện đấy!"
Hình dáng của vị pháp sư trên vương tọa thay đổi hướng vắt chân: "Ô, còn cãi lại, mạnh hơn so với lão sư thiểu năng trí tuệ kia của ngươi. Thế nhưng, ngươi xem ngươi ở nhà làm nổ phòng thí nghiệm còn tự mình văng vào tinh giới, tại thế giới tinh tế tiếp tục làm nổ tinh hạm, rồi nổ tung trạm năng lượng, bạn trai nhỏ Thánh kỵ sĩ của ngươi không bị ngươi làm nổ cho thấy hắn là con ruột của Quang Minh thần, ta cảm thấy có thể ta đã tìm nhầm người, ngươi không phải pháp sư, mà là thuật sĩ chỉ có thể nổ bom."
Ầm ——
Một ngọn lửa địa ngục giống như sóng thần đánh về phía vương tọa.
"Ông lại dám mắng ta là thuật sĩ!" Ludwig tức giận đến khóe mắt đều đỏ, mấy cấm chú nhanh chóng lóe ra từ ngón tay, đại điện hùng vĩ u ám lập tức bị nổ thành cảnh tượng đổ nát. Chỉ có vương tọa khô lâu và vị pháp sư ở trên vẫn bất động.
Một loại sức mạnh ma pháp nào đó cao hơn đã khôi phục tất cả về nguyên trạng trong chớp mắt.
Pháp sư trên vương tọa lại đổi hướng vắt chân, ngón tay thản nhiên nhịp bắp đùi của mình: "Một pháp sư tốt sẽ không làm cho mình đồng điệu với ma quỷ."
Ludwig lạnh lùng thu hồi ma pháp vô dụng, phất tay dập tắt lửa địa ngục của mình: "Vậy thì thế nào, cùng ma quỷ đồng điệu cũng không trì hoãn nghiên cứu học thuật."
"Pháp sư truyền kỳ cũng có giới hạn." Pháp sư trong bóng tối chậm rãi nói, âm thanh khàn khàn, như đang kể một câu chuyện tồi tệ mà ông cảm thấy không hợp lô-gic, "Cho nên, Westprince · Field là pháp sư truyền kỳ thiểu năng trí tuệ nhất trên thế giới. Hắn quả thật cài một thuật phòng ngự kiên cố vào linh hồn của ngươi, đại lãnh chúa ma quỷ đứng trước mặt ngươi biến đổi đa dạng mê hoặc ngươi, ngươi đều có thể miễn dịch, nhưng hắn chưa hề nghĩ tới đứa trẻ ngốc nghếch sẽ tự mình giải trừ phòng ngự —— chưa chuẩn bị đầy đủ cho tất cả các tình huống có thể xảy ra, đúng là thiểu năng trí tuệ. Nếu như là ta, ta sẽ hạ thần chú dính vào vĩnh cửu, cho ngươi căn bản không cách nào hủy đi pháp thuật của ta."
Ludwig phất tay, một ngọn giáo đen đâm vào trước vương tọa: "Ông không có tư cách nói lão sư ta!"
"Không ai có tư cách hơn ta." Pháp sư kia ngạo nghễ trả lời.
"Nhưng ông không có tư cách phán xét sự lựa chọn của ta." Ludwig trả lời, "Lặp lại một lần nữa, ta cũng sẽ làm như vậy."
"... Cho nên ngươi thực sự không hổ là đã tham gia khóa huấn luyện Thánh kỵ sĩ, lão sư ngươi rốt cuộc trong đầu chứa đầy nước thánh à, lại dạy học sinh đến ngu ngốc như kỵ sĩ, ta thật muốn cảm tạ Hắc Ám Quân Chủ phù hộ, ngươi không sử dụng kiếm." Pháp sư bóng đen vỗ nhẹ vào tay vịn của ghế, thở dài, "Linh hồn càng mạnh mẽ, ma quỷ càng thích ăn, đám ngu ngốc kia cũng không cân nhắc một chút mình có thể ăn hay không, để ngăn ma quỷ ăn thịt người bình thường, chính ngươi đã giải trừ phòng ngự linh hồn, vọt vào thu hút ma quỷ... Ngươi gọi ta nghe một câu "Ca ngợi Quang Minh thần", tuyệt đối giống như ngọn nguồn ô nhiễm ánh sáng!"
Sự thật không phải như Ludwig thuận miệng nói bậy với Hayden, ma quỷ sẽ không vì quá nhiều đồng bào bị bắt làm pho mát, đầu óc động kinh tập thể chạy tới mặt phẳng vật chất, ma quỷ cũng không có tình nghĩa đồng bào như vậy, càng không phải là người giao hàng với các nguyên liệu tươi mới. Dưới sự hạn chế của pháp tắc thế giới, ma quỷ vốn không thể xâm nhập vào mặt phẳng vật chất chính, trừ phi —— người chủ mặt phẳng vật chất chính cho phép.
—— một kẻ tà giáo độc ác đã cải trang thành trợ lý do chính phủ cử đến học tập trong tháp của Đại pháp sư, trong tháp của Đại pháp sư truyền kỳ có nồng độ ma lực rất cao, vì vậy thừa dịp hai vị chủ tháp cấp độ truyền kỳ đều không ở nhà, kẻ tà giáo này đã dùng cấm chú mở ra cánh cửa vực sâu, cố gắng tạo ra một thảm họa.
Hắc tháp nổi tiếng nằm ở thủ đô liên bang đông dân, thuận tiện cho chính phủ tiến hành hợp tác giáo dục ma pháp với tháp Đại pháp sư, một khi ma quỷ chạy ra khỏi tháp, sẽ thu được một bữa tiệc lớn tự chọn ngon miệng.
Tuy rằng thiên thời địa lợi nhân hoà, nhưng đáng tiếc tiểu học đồ ở lại giữ nhà đã đi vào nhóm quỷ, sau đó, thảm họa bị tiêu diệt ngay khi vừa nhen nhóm, chỉ chết một tên tà giáo, kết thúc cực kỳ nhanh, phóng viên đầu tiên đến chỉ kịp chụp ba bức ảnh.
Không ai bên ngoài biết rằng, tiểu học đồ của hắc tháp, hắc pháp sư truyền kỳ tương lai, từ đây là một nửa ma quỷ.
Vì làm pho mát nên đồng điệu cùng ma quỷ —— loại bịa đặt kiểu pháp sư điển hình này, cũng chỉ có Thánh kỵ sĩ mới tin.
Pháp sư trên vương tọa nói: "Lúc làm ra quyết định thánh mẫu ngu ngốc sọ não rót thánh quang này, ngươi là một pháp sư nhân loại, nhưng mười mấy năm trôi qua, linh hồn của ngươi đã hoàn toàn bị vực sâu đồng hóa, ta làm sao có thể xác định, thánh mẫu ngu ngốc năm đó sẽ không biến thành một tên đại ma vương cực đoan khác, chẳng hạn như diệt thế?"
Ludwig run một cái: "Vậy quá trung nhị, thậm chí văn mạng loại ba cũng không viết đại ma vương diệt thế ngốc nghếch như vậy."
"... Vậy văn mạng loại ba viết cái gì?"
"《 Lưu Lạc Ngân Hà 》, kể một câu chuyện ngược luyến tình thâm về phế sài (vô dụng) và nguyên soái bá đạo." Ludwig gật đầu, "Trước khi ta ngủ say, tác giả kia mới vừa phát thông báo, truyện đã được chuyển thể truyện tranh rồi."
"Ngươi còn xem tiểu hoàng văn (H văn) mà mình làm nam chính sao?" Pháp sư bóng đen lần đầu tiên tỏ vẻ kinh ngạc.
Tiếng thở dài của Ludwig giống hệt như pháp sư bóng đen, tràn ngập cảm giác bất đắc dĩ: "Vốn là không xem, thế nhưng linh hồn Shaw vẫn tồn tại trong thân thể ta, chuyện hai người nên làm, có người thứ ba ở đây liền không làm được." (M: Đoán xem chuyện 2 người là chuyện gì ( ̄∀ ̄))
Pháp sư bóng đen: "Há, vậy ngươi quả thật sẽ không hủy diệt thế giới, ít nhất ngươi phải giữ lại giường trên thế giới để dùng!"
Ludwig nghiêm túc tán thành: "Đúng vậy, hơn nữa ma quỷ chỉ có thể đem ra làm pho mát, làm lãnh chúa ma quỷ thật không có tương lai."
Mặc dù Ludwig cực lực áp chế, nhưng sự đồng điệu của ma quỷ vẫn ảnh hưởng đến tính cách của cậu, làm cho cảm xúc của cậu thăng trầm hơn bình thường, bởi vì áp chế ma quỷ, dẫn đến không còn năng lượng để suy nghĩ những thứ khác ngoài học thuật, ngay cả một Thánh kỵ sĩ như Hayden cũng có thể lừa cậu "Bồi thường".
"Nói tới pho mát ma quỷ, ngươi làm một cái cho ta nếm thử."
Ludwig nghiêng đầu: "Ngài còn rất biết thưởng thức, lửa địa ngục nướng ma quỷ, nướng đến chín bảy phần là tốt nhất, thế nhưng ngài luận bàn (học hỏi lẫn nhau) với ta trước đi!"
Pháp sư bóng đen phát ra tiếng cười nhạo: "Ngươi đánh với ta không gọi là luận bàn, gọi là đơn phương tìm đánh, chứng chịu ngược nên chữa trị."
Ludwig suy tư một chút: "Thật vậy, phép thuật không gian giả lập ngài tạo ra đã truyền cảm hứng cho ta, không đánh thì không đánh, ta cũng sợ đau."
Pháp sư bóng đen im lặng một lúc, cuối cùng thở dài.
—— đồng điệu với ma quỷ, linh hồn bị ăn mòn, sẽ luôn rất đau.
Pháp sư bóng đen giơ tay, thản nhiên ném hai con quỷ nhỏ đang kêu chít chít, Ludwig theo thói quen xắn tay áo lên, một tay nâng lửa địa ngục tối đen như mực, một tay nắm con quỷ, nó được nướng đều trên lửa, phát ra tiếng gào thét oh oh kéo dài, cho đến khi tiếng khóc của nó trở thành rầm rì, Ludwig mới biến ra một cái đĩa, đặt con quỷ lên, dùng lưỡi dao nén từ lửa địa ngục cắt nó.
"Ăn ngon nhất chính là rán nó thật nhanh với thánh quang, đến khi bề ngoài có ánh sáng vàng đen." Ludwig tiếc nuối nói, "Nhưng ta cũng không có thánh quang."
Thần Ma Pháp nói với giọng điệu đối phó với kẻ ngốc: "Ta đương nhiên cũng sẽ không có, cũng không phải phe phát sáng."
Ludwig: "Rõ ràng, hắc pháp sư rất thích phô trương, tư tế của phe phát sáng thích giả nghèo lừa gạt người hiền, nhưng thực tế, mặt nạ cấp ẩm mỗi tháng của bọn họ còn đắt hơn vật liệu ma thuật của ta."
"Ồ? Ma quỷ lại ăn rất ngon!" Pháp sư bóng đen kinh ngạc thốt lên, "Hương vị tinh khiết mượt mà, nếu làm thành bánh ngọt ma quỷ, thêm nhiều si rô, nhất định ngon cực kỳ!"
"Có lý a! Ta sớm muốn thử một chút, ta chuẩn bị bắt vài đại ác ma, lấy máu của bọn họ nấu si rô, mùi vị nhất định đủ nồng!"
"Đừng dùng quỷ lửa, quỷ lửa nóng miệng." Pháp sư bóng đen thân thiết nhắc nhở.
Hai pháp sư thời đại khác nhau, trong cung điện hư vô, ngươi một cái ta một cái mà chia sẻ một đĩa ma quỷ tươi mới, Ludwig nheo mắt lại, cố gắng thấy rõ người đối diện, nhưng có lẽ là pháp tắc hạn chế, cậu chỉ có thể nhìn thấy tóc bạc của đối phương.
Ludwig không nhịn được đưa tay sờ, lành lạnh. Pháp sư bóng đen cảm nhận được điều đó, trực tiếp hơn, giơ tay xoa nhẹ đầu Ludwig.
"Tất cả pháp sư trong tháp chúng ta đều là tóc trắng." Ludwig khịt mũi nói, "Cho nên, ta thích mái tóc đen sau khi đồng điệu, dễ thấy."
"Ừm." Pháp sư bóng đen cũng khịt mũi, "Ta giữ lại tóc đen cho ngươi."
"Hả?"
Nghi hoặc của Ludwig kéo dài trong một giây, khoảnh khắc tiếp theo, cậu kinh ngạc phát hiện ——
Linh hồn của mình không đau nữa.
Tất cả thống khổ do sự ăn mòn của vực sâu mang đến đã dừng lại, sự u ám, bạo ngược và phẫn nộ, từng chút một bị rút đi, như là ai bắt được sợi chỉ lộ ra trên áo len, kéo một cái, tất cả giống như kéo tơ bóc kén được rút ra ngoài.
Ngón trỏ mảnh khảnh điểm trên trán cậu, một luồng ma lực thuần túy nhảy vào linh hồn của cậu, mọi vết thương do ăn mòn mang đến đều biến mất dưới lễ rửa tội của ma lực.
"Đừng kinh ngạc như vậy, ăn phải trả tiền, ma quỷ nướng của ngươi xếp hạng năm sao, cho ngươi chút ít lễ vật."
Ludwig không nhịn được cười... Nào có một lý do kỳ lạ như vậy?
"Lần sau chớ học thánh quang bọ chét." Pháp sư trên vương tọa kiêu ngạo mà nói, "Ngươi chính là hắc pháp sư, ra dáng hắc pháp sư một chút. Bây giờ ngươi cũng là pháp sư truyền kỳ, ma quỷ điếc không sợ súng dám quấy nhiễu, thì lật tung hang ổ của nó, sao lại nhiều thứ đánh rắm như vậy."
"Ngài ——" Ludwig há miệng, nhìn vị tổ sư của hắc pháp sư, bất đắc dĩ lắc đầu —— thật đúng là giống y chang lão sư, động một chút sẽ lật tung hang ổ ma quỷ, thật lãng phí, nhưng cậu từ từ lộ ra khuôn mặt tươi cười:
"Ta biết, lần sau thấy ai không vừa mắt, trực tiếp giết."
"Đúng rồi, đây mới là pháp sư tốt."
Pháp sư bóng đen có đôi mắt màu bạc, đó là hào quang khi Đại pháp sư nhen lửa tinh thần lực, ông nhìn Ludwig, như là tiền bối kiểm tra hậu sinh, cách thời gian dài đằng đẵng.
Bí ẩn của ma pháp cứ như vậy được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Tóc đen rất hoàn hảo.
"Được, đi thôi." Pháp sư bóng đen nhéo mặt Ludwig, nặn ra dấu đỏ, sau đó nhìn ánh mắt chất vấn của Ludwig, cười ha ha, "Trở về ngủ với Thánh kỵ sĩ của ngươi đi thôi. Ta nói, lãnh chúa ma quỷ không thể trở lại thế giới vật chất, thế nhưng Ludwig, mau cút, đừng ở đây chặn ánh sáng của ta, tại sao tiểu địa tinh lại cao như vậy, ăn ma quỷ sẽ tăng chiều cao sao?"
Ludwig không trả lời, bởi vì pháp sư trên vương tọa đẩy cậu một cái, cậu cảm thấy mình đang rơi vào hư không, như thể trôi nổi từ đáy nước hướng lên trên, các giác quan của cậu mất đi tác dụng.
Rồi giây tiếp theo, mặc dù cậu không cách nào trực tiếp tỉnh lại, nhưng dường như nghe thấy âm thanh của tinh chi linh:
"Nút nổ bom ở đó, ấn xuống đi, trạm năng lượng sẽ phát nổ, quả bom hẹn giờ trên người hắn cũng sẽ nổ, vì nhân loại, hy sinh một người cũng không thành vấn đề, có đúng không?"
Sắc mặt Hayden lạnh lùng, đứng trước bàn điều khiển, tinh chi linh rơi xuống đất, chủ mẫu Bella cả người đẫm máu, tựa hồ trải qua một trận chiến khó khăn, nhưng sau lưng quân đội tinh chi linh còn sót lại, trong một cái lồng treo đầy thuốc nổ, trói gô Dios.
Tác giả có lời muốn nói:
Hayden: Ồ, nguyên lai lúc trước ta đã quên mất thuật sĩ!
Lulu: Mau đánh thức ta dậy, ta mới vừa sạc lại!
Shaw: Than ôi, tôi sẽ viết một bài thơ nguyền rủa bạn trai cũ, lập tức có thể lĩnh ngộ skill tấn công rồi!
✦ ★ ☆ maitran.wordpress.com ✰ ✮ ✯
Mọi bí ẩn về vụ đồng điệu ma quỷ đã sáng tỏ, Lud bé nhỏ còn thánh mẫu hơn cả Hay ( ̄  ̄|||)
+。ο・;+ 个・maitran.wordpress.com・(・ω・。) +。ο
.78.
Trong hư không dâng lên sóng gió vô hình, như là ai đang cười điên cuồng, Ludwig đột nhiên nhìn thấy một ánh sáng thực sự trong hư vô.
Một tia sáng xuyên qua bầu trời, giống như mở ra một cái lõi, Ludwig theo bản năng muốn nhắm mắt lại, nhưng lại phát hiện bây giờ mình không còn đôi mắt, tinh giới lại một lần nữa lao thẳng vào linh hồn của cậu —— linh hồn của cậu đương nhiên đang ngủ trong cơ thể Shaw, nhưng sự tồn tại của tinh giới cũng không phải là một định nghĩa đơn giản về không gian vật lý, ngồi trong một phi thuyền thì nó sẽ bay ra ngoài, bất kể là bao lâu vẫn bay trong vũ trụ tinh tế bình thường, trái lại tổng kết trước đó của Hayden càng gần hơn với sự thật —— nó càng giống như một chiều không gian cao hơn, tựa như thế giới vật chất là một thế giới ba chiều, dẫn vào trục thời gian chuyển nó thành không gian bốn chiều, liền tiến vào tinh giới, bất kể khoảng cách và vị trí.
Không ai biết thế giới bên ngoài ở trong cơ thể của Shaw, đội nổ mìn vẫn cố gắng lái tàu vũ trụ nhỏ, hỗ trợ đội tinh nhuệ ở các trạm năng lượng khác, do cuộc tấn công bừa bãi của Druid điệu vong nhân vừa nãy, tàu con thoi này hiện tại "rách rưới" theo nghĩa đen, không thể không nhờ Hayden và Shaw cùng nhau giữ tấm chắn đảm nhiệm việc bịt kín, đồng thời Druid thiếu từ ngữ xin lỗi đã được nhà thơ nghiêm túc góp ý.
Sau đó, tâm trí của Ludwig hoàn toàn bị cô lập với họ, cảnh cuối cùng cậu nhìn thấy là Hayden lao vào đội ngũ tinh chi linh.
—— đặc biệt soái, Ludwig tiếc nuối nghĩ.
Mặt đất rơi xuống, bầu trời dâng cao, tinh giới bị che khuất bởi bầu trời đầy sao, từ dưới chân cậu —— cậu bỗng nhiên có đôi chân —— ma văn sáng lên từng chút một, dưới nền đất truyền đến tiếng ngâm nga của Thái cổ Cự Long, những cây cột được chạm khắc từ xương sống của Cự Long bay lên từ bốn phía, dòng xoáy đen lưu động hình thành một mái vòm cao chót vót, lá cờ thêu màu bạc buông xuống từ phía trên, đồ đằng* lóng lánh như dệt bằng ánh trăng, ma hỏa bất tử thắp sáng từng cái một, kéo dài dọc theo một cầu thang, trên đỉnh là một vương tọa xếp từ bạch cốt.
(*vật dẫn mang linh hồn của thần)
Ludwig biết rằng đây không phải là một cảnh tượng chân thực, thần linh mượn sức mạnh của pháp tắc, dùng ma lực để tạo ra tiếng vang ký ức, Ludwig chưa từng thấy cảnh tượng như vậy, nơi này chỉ có thể tồn tại trong trí nhớ của Thần Ma Pháp thời điểm còn là một pháp sư.
Ludwig hít sâu: "Thật tuyệt vời!!"
Giọng của cậu vang vọng trong cung điện hùng vĩ này.
Và trong hốc mắt của đầu lâu dưới vương tọa kia đang phát sáng ma hỏa, còn có thể đổi màu, thực sự là chiếc đèn lồng tiết kiệm năng lượng lại bảo vệ môi trường!
Cảnh tượng này quá "Hắc ma pháp" và truyền thống, khiến tất cả các hắc pháp sư hiện đại phải bật khóc, thực sự muốn chiếm nơi này làm của riêng, sẽ hoàn hảo hơn khi phối hợp với một vài nữ yêu tử vong bưng trà rót nước.
Ánh trăng chiếu vào từ cửa sổ trên mái nhà, Ludwig được chiếu sáng như ánh đèn sân khấu, nhưng vương tọa vẫn bị che khuất trong bóng tối, phía trên có một bóng người mơ hồ, nhàn tản dựa vào chiếc đệm, tùy ý giẫm mũi chân lên đầu lâu mà Ludwig thèm muốn.
Pháp sư trên vương tọa có giọng nói thực sự, hơi khàn khàn, không cố gắng đọc rõ chữ còn kéo dài âm cuối, dẫn đến mặc kệ ông ta nói cái gì, bạn đều cảm thấy là đang niệm ác nguyền rủa, hay là loại hiệu ứng hình ảnh khủng bố cao cấp nhất.
Người pháp sư kia nói: "Này, tiểu địa tinh tự bạo, nói ai phép thuật quê mùa lạc hậu hửm?"
Cái này còn khó nghe hơn u linh vũ trụ a! Ludwig không cam lòng yếu thế: "Ngài vẫn là hắc ảnh vô diện đấy!"
Hình dáng của vị pháp sư trên vương tọa thay đổi hướng vắt chân: "Ô, còn cãi lại, mạnh hơn so với lão sư thiểu năng trí tuệ kia của ngươi. Thế nhưng, ngươi xem ngươi ở nhà làm nổ phòng thí nghiệm còn tự mình văng vào tinh giới, tại thế giới tinh tế tiếp tục làm nổ tinh hạm, rồi nổ tung trạm năng lượng, bạn trai nhỏ Thánh kỵ sĩ của ngươi không bị ngươi làm nổ cho thấy hắn là con ruột của Quang Minh thần, ta cảm thấy có thể ta đã tìm nhầm người, ngươi không phải pháp sư, mà là thuật sĩ chỉ có thể nổ bom."
Ầm ——
Một ngọn lửa địa ngục giống như sóng thần đánh về phía vương tọa.
"Ông lại dám mắng ta là thuật sĩ!" Ludwig tức giận đến khóe mắt đều đỏ, mấy cấm chú nhanh chóng lóe ra từ ngón tay, đại điện hùng vĩ u ám lập tức bị nổ thành cảnh tượng đổ nát. Chỉ có vương tọa khô lâu và vị pháp sư ở trên vẫn bất động.
Một loại sức mạnh ma pháp nào đó cao hơn đã khôi phục tất cả về nguyên trạng trong chớp mắt.
Pháp sư trên vương tọa lại đổi hướng vắt chân, ngón tay thản nhiên nhịp bắp đùi của mình: "Một pháp sư tốt sẽ không làm cho mình đồng điệu với ma quỷ."
Ludwig lạnh lùng thu hồi ma pháp vô dụng, phất tay dập tắt lửa địa ngục của mình: "Vậy thì thế nào, cùng ma quỷ đồng điệu cũng không trì hoãn nghiên cứu học thuật."
"Pháp sư truyền kỳ cũng có giới hạn." Pháp sư trong bóng tối chậm rãi nói, âm thanh khàn khàn, như đang kể một câu chuyện tồi tệ mà ông cảm thấy không hợp lô-gic, "Cho nên, Westprince · Field là pháp sư truyền kỳ thiểu năng trí tuệ nhất trên thế giới. Hắn quả thật cài một thuật phòng ngự kiên cố vào linh hồn của ngươi, đại lãnh chúa ma quỷ đứng trước mặt ngươi biến đổi đa dạng mê hoặc ngươi, ngươi đều có thể miễn dịch, nhưng hắn chưa hề nghĩ tới đứa trẻ ngốc nghếch sẽ tự mình giải trừ phòng ngự —— chưa chuẩn bị đầy đủ cho tất cả các tình huống có thể xảy ra, đúng là thiểu năng trí tuệ. Nếu như là ta, ta sẽ hạ thần chú dính vào vĩnh cửu, cho ngươi căn bản không cách nào hủy đi pháp thuật của ta."
Ludwig phất tay, một ngọn giáo đen đâm vào trước vương tọa: "Ông không có tư cách nói lão sư ta!"
"Không ai có tư cách hơn ta." Pháp sư kia ngạo nghễ trả lời.
"Nhưng ông không có tư cách phán xét sự lựa chọn của ta." Ludwig trả lời, "Lặp lại một lần nữa, ta cũng sẽ làm như vậy."
"... Cho nên ngươi thực sự không hổ là đã tham gia khóa huấn luyện Thánh kỵ sĩ, lão sư ngươi rốt cuộc trong đầu chứa đầy nước thánh à, lại dạy học sinh đến ngu ngốc như kỵ sĩ, ta thật muốn cảm tạ Hắc Ám Quân Chủ phù hộ, ngươi không sử dụng kiếm." Pháp sư bóng đen vỗ nhẹ vào tay vịn của ghế, thở dài, "Linh hồn càng mạnh mẽ, ma quỷ càng thích ăn, đám ngu ngốc kia cũng không cân nhắc một chút mình có thể ăn hay không, để ngăn ma quỷ ăn thịt người bình thường, chính ngươi đã giải trừ phòng ngự linh hồn, vọt vào thu hút ma quỷ... Ngươi gọi ta nghe một câu "Ca ngợi Quang Minh thần", tuyệt đối giống như ngọn nguồn ô nhiễm ánh sáng!"
Sự thật không phải như Ludwig thuận miệng nói bậy với Hayden, ma quỷ sẽ không vì quá nhiều đồng bào bị bắt làm pho mát, đầu óc động kinh tập thể chạy tới mặt phẳng vật chất, ma quỷ cũng không có tình nghĩa đồng bào như vậy, càng không phải là người giao hàng với các nguyên liệu tươi mới. Dưới sự hạn chế của pháp tắc thế giới, ma quỷ vốn không thể xâm nhập vào mặt phẳng vật chất chính, trừ phi —— người chủ mặt phẳng vật chất chính cho phép.
—— một kẻ tà giáo độc ác đã cải trang thành trợ lý do chính phủ cử đến học tập trong tháp của Đại pháp sư, trong tháp của Đại pháp sư truyền kỳ có nồng độ ma lực rất cao, vì vậy thừa dịp hai vị chủ tháp cấp độ truyền kỳ đều không ở nhà, kẻ tà giáo này đã dùng cấm chú mở ra cánh cửa vực sâu, cố gắng tạo ra một thảm họa.
Hắc tháp nổi tiếng nằm ở thủ đô liên bang đông dân, thuận tiện cho chính phủ tiến hành hợp tác giáo dục ma pháp với tháp Đại pháp sư, một khi ma quỷ chạy ra khỏi tháp, sẽ thu được một bữa tiệc lớn tự chọn ngon miệng.
Tuy rằng thiên thời địa lợi nhân hoà, nhưng đáng tiếc tiểu học đồ ở lại giữ nhà đã đi vào nhóm quỷ, sau đó, thảm họa bị tiêu diệt ngay khi vừa nhen nhóm, chỉ chết một tên tà giáo, kết thúc cực kỳ nhanh, phóng viên đầu tiên đến chỉ kịp chụp ba bức ảnh.
Không ai bên ngoài biết rằng, tiểu học đồ của hắc tháp, hắc pháp sư truyền kỳ tương lai, từ đây là một nửa ma quỷ.
Vì làm pho mát nên đồng điệu cùng ma quỷ —— loại bịa đặt kiểu pháp sư điển hình này, cũng chỉ có Thánh kỵ sĩ mới tin.
Pháp sư trên vương tọa nói: "Lúc làm ra quyết định thánh mẫu ngu ngốc sọ não rót thánh quang này, ngươi là một pháp sư nhân loại, nhưng mười mấy năm trôi qua, linh hồn của ngươi đã hoàn toàn bị vực sâu đồng hóa, ta làm sao có thể xác định, thánh mẫu ngu ngốc năm đó sẽ không biến thành một tên đại ma vương cực đoan khác, chẳng hạn như diệt thế?"
Ludwig run một cái: "Vậy quá trung nhị, thậm chí văn mạng loại ba cũng không viết đại ma vương diệt thế ngốc nghếch như vậy."
"... Vậy văn mạng loại ba viết cái gì?"
"《 Lưu Lạc Ngân Hà 》, kể một câu chuyện ngược luyến tình thâm về phế sài (vô dụng) và nguyên soái bá đạo." Ludwig gật đầu, "Trước khi ta ngủ say, tác giả kia mới vừa phát thông báo, truyện đã được chuyển thể truyện tranh rồi."
"Ngươi còn xem tiểu hoàng văn (H văn) mà mình làm nam chính sao?" Pháp sư bóng đen lần đầu tiên tỏ vẻ kinh ngạc.
Tiếng thở dài của Ludwig giống hệt như pháp sư bóng đen, tràn ngập cảm giác bất đắc dĩ: "Vốn là không xem, thế nhưng linh hồn Shaw vẫn tồn tại trong thân thể ta, chuyện hai người nên làm, có người thứ ba ở đây liền không làm được." (M: Đoán xem chuyện 2 người là chuyện gì ( ̄∀ ̄))
Pháp sư bóng đen: "Há, vậy ngươi quả thật sẽ không hủy diệt thế giới, ít nhất ngươi phải giữ lại giường trên thế giới để dùng!"
Ludwig nghiêm túc tán thành: "Đúng vậy, hơn nữa ma quỷ chỉ có thể đem ra làm pho mát, làm lãnh chúa ma quỷ thật không có tương lai."
Mặc dù Ludwig cực lực áp chế, nhưng sự đồng điệu của ma quỷ vẫn ảnh hưởng đến tính cách của cậu, làm cho cảm xúc của cậu thăng trầm hơn bình thường, bởi vì áp chế ma quỷ, dẫn đến không còn năng lượng để suy nghĩ những thứ khác ngoài học thuật, ngay cả một Thánh kỵ sĩ như Hayden cũng có thể lừa cậu "Bồi thường".
"Nói tới pho mát ma quỷ, ngươi làm một cái cho ta nếm thử."
Ludwig nghiêng đầu: "Ngài còn rất biết thưởng thức, lửa địa ngục nướng ma quỷ, nướng đến chín bảy phần là tốt nhất, thế nhưng ngài luận bàn (học hỏi lẫn nhau) với ta trước đi!"
Pháp sư bóng đen phát ra tiếng cười nhạo: "Ngươi đánh với ta không gọi là luận bàn, gọi là đơn phương tìm đánh, chứng chịu ngược nên chữa trị."
Ludwig suy tư một chút: "Thật vậy, phép thuật không gian giả lập ngài tạo ra đã truyền cảm hứng cho ta, không đánh thì không đánh, ta cũng sợ đau."
Pháp sư bóng đen im lặng một lúc, cuối cùng thở dài.
—— đồng điệu với ma quỷ, linh hồn bị ăn mòn, sẽ luôn rất đau.
Pháp sư bóng đen giơ tay, thản nhiên ném hai con quỷ nhỏ đang kêu chít chít, Ludwig theo thói quen xắn tay áo lên, một tay nâng lửa địa ngục tối đen như mực, một tay nắm con quỷ, nó được nướng đều trên lửa, phát ra tiếng gào thét oh oh kéo dài, cho đến khi tiếng khóc của nó trở thành rầm rì, Ludwig mới biến ra một cái đĩa, đặt con quỷ lên, dùng lưỡi dao nén từ lửa địa ngục cắt nó.
"Ăn ngon nhất chính là rán nó thật nhanh với thánh quang, đến khi bề ngoài có ánh sáng vàng đen." Ludwig tiếc nuối nói, "Nhưng ta cũng không có thánh quang."
Thần Ma Pháp nói với giọng điệu đối phó với kẻ ngốc: "Ta đương nhiên cũng sẽ không có, cũng không phải phe phát sáng."
Ludwig: "Rõ ràng, hắc pháp sư rất thích phô trương, tư tế của phe phát sáng thích giả nghèo lừa gạt người hiền, nhưng thực tế, mặt nạ cấp ẩm mỗi tháng của bọn họ còn đắt hơn vật liệu ma thuật của ta."
"Ồ? Ma quỷ lại ăn rất ngon!" Pháp sư bóng đen kinh ngạc thốt lên, "Hương vị tinh khiết mượt mà, nếu làm thành bánh ngọt ma quỷ, thêm nhiều si rô, nhất định ngon cực kỳ!"
"Có lý a! Ta sớm muốn thử một chút, ta chuẩn bị bắt vài đại ác ma, lấy máu của bọn họ nấu si rô, mùi vị nhất định đủ nồng!"
"Đừng dùng quỷ lửa, quỷ lửa nóng miệng." Pháp sư bóng đen thân thiết nhắc nhở.
Hai pháp sư thời đại khác nhau, trong cung điện hư vô, ngươi một cái ta một cái mà chia sẻ một đĩa ma quỷ tươi mới, Ludwig nheo mắt lại, cố gắng thấy rõ người đối diện, nhưng có lẽ là pháp tắc hạn chế, cậu chỉ có thể nhìn thấy tóc bạc của đối phương.
Ludwig không nhịn được đưa tay sờ, lành lạnh. Pháp sư bóng đen cảm nhận được điều đó, trực tiếp hơn, giơ tay xoa nhẹ đầu Ludwig.
"Tất cả pháp sư trong tháp chúng ta đều là tóc trắng." Ludwig khịt mũi nói, "Cho nên, ta thích mái tóc đen sau khi đồng điệu, dễ thấy."
"Ừm." Pháp sư bóng đen cũng khịt mũi, "Ta giữ lại tóc đen cho ngươi."
"Hả?"
Nghi hoặc của Ludwig kéo dài trong một giây, khoảnh khắc tiếp theo, cậu kinh ngạc phát hiện ——
Linh hồn của mình không đau nữa.
Tất cả thống khổ do sự ăn mòn của vực sâu mang đến đã dừng lại, sự u ám, bạo ngược và phẫn nộ, từng chút một bị rút đi, như là ai bắt được sợi chỉ lộ ra trên áo len, kéo một cái, tất cả giống như kéo tơ bóc kén được rút ra ngoài.
Ngón trỏ mảnh khảnh điểm trên trán cậu, một luồng ma lực thuần túy nhảy vào linh hồn của cậu, mọi vết thương do ăn mòn mang đến đều biến mất dưới lễ rửa tội của ma lực.
"Đừng kinh ngạc như vậy, ăn phải trả tiền, ma quỷ nướng của ngươi xếp hạng năm sao, cho ngươi chút ít lễ vật."
Ludwig không nhịn được cười... Nào có một lý do kỳ lạ như vậy?
"Lần sau chớ học thánh quang bọ chét." Pháp sư trên vương tọa kiêu ngạo mà nói, "Ngươi chính là hắc pháp sư, ra dáng hắc pháp sư một chút. Bây giờ ngươi cũng là pháp sư truyền kỳ, ma quỷ điếc không sợ súng dám quấy nhiễu, thì lật tung hang ổ của nó, sao lại nhiều thứ đánh rắm như vậy."
"Ngài ——" Ludwig há miệng, nhìn vị tổ sư của hắc pháp sư, bất đắc dĩ lắc đầu —— thật đúng là giống y chang lão sư, động một chút sẽ lật tung hang ổ ma quỷ, thật lãng phí, nhưng cậu từ từ lộ ra khuôn mặt tươi cười:
"Ta biết, lần sau thấy ai không vừa mắt, trực tiếp giết."
"Đúng rồi, đây mới là pháp sư tốt."
Pháp sư bóng đen có đôi mắt màu bạc, đó là hào quang khi Đại pháp sư nhen lửa tinh thần lực, ông nhìn Ludwig, như là tiền bối kiểm tra hậu sinh, cách thời gian dài đằng đẵng.
Bí ẩn của ma pháp cứ như vậy được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Tóc đen rất hoàn hảo.
"Được, đi thôi." Pháp sư bóng đen nhéo mặt Ludwig, nặn ra dấu đỏ, sau đó nhìn ánh mắt chất vấn của Ludwig, cười ha ha, "Trở về ngủ với Thánh kỵ sĩ của ngươi đi thôi. Ta nói, lãnh chúa ma quỷ không thể trở lại thế giới vật chất, thế nhưng Ludwig, mau cút, đừng ở đây chặn ánh sáng của ta, tại sao tiểu địa tinh lại cao như vậy, ăn ma quỷ sẽ tăng chiều cao sao?"
Ludwig không trả lời, bởi vì pháp sư trên vương tọa đẩy cậu một cái, cậu cảm thấy mình đang rơi vào hư không, như thể trôi nổi từ đáy nước hướng lên trên, các giác quan của cậu mất đi tác dụng.
Rồi giây tiếp theo, mặc dù cậu không cách nào trực tiếp tỉnh lại, nhưng dường như nghe thấy âm thanh của tinh chi linh:
"Nút nổ bom ở đó, ấn xuống đi, trạm năng lượng sẽ phát nổ, quả bom hẹn giờ trên người hắn cũng sẽ nổ, vì nhân loại, hy sinh một người cũng không thành vấn đề, có đúng không?"
Sắc mặt Hayden lạnh lùng, đứng trước bàn điều khiển, tinh chi linh rơi xuống đất, chủ mẫu Bella cả người đẫm máu, tựa hồ trải qua một trận chiến khó khăn, nhưng sau lưng quân đội tinh chi linh còn sót lại, trong một cái lồng treo đầy thuốc nổ, trói gô Dios.
Tác giả có lời muốn nói:
Hayden: Ồ, nguyên lai lúc trước ta đã quên mất thuật sĩ!
Lulu: Mau đánh thức ta dậy, ta mới vừa sạc lại!
Shaw: Than ôi, tôi sẽ viết một bài thơ nguyền rủa bạn trai cũ, lập tức có thể lĩnh ngộ skill tấn công rồi!
✦ ★ ☆ maitran.wordpress.com ✰ ✮ ✯
Mọi bí ẩn về vụ đồng điệu ma quỷ đã sáng tỏ, Lud bé nhỏ còn thánh mẫu hơn cả Hay ( ̄  ̄|||)
Tác giả :
Tố Trường Thiên