Đại Ma Vương
Chương 140: Tiến lên Chân Ma
o0o
Về đến Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc lập tức đem tài liệu luyện chế Thổ Giáp thi ra, bày đầy ra trên bề mặt Thổ Tuyệt chi địa.
Hắn cũng không vội vã lập tức ra tay. Hàn Thạc trước tiên đem phương pháp luyện chế Thổ Giáp thi nghĩ qua trong đầu một lần, rồi chú ý tất cả các bước cùng các chỗ quan trọng, toàn bộ nghiền ngẫm rõ ràng, sau đó mới bắt đầu ra tay.
Đầu tiên, tìm một nơi thổ khí dầy đặc nhất tại Thổ Tuyệt chi địa. Hàn Thạc cầm Lục Ma Phong đào một phần thi huyệt, để làm chỗ đặt cương thi. Đủ loại tài liệu, dựa theo bố trí của trận pháp, được Hàn Thạc đặt chính xác xuống nơi bọn chúng nên tồn tại. Trong đầu hắn tập trung tinh thần, suy nghĩ hết thảy mọi chuyện rõ ràng, khi làm việc thì sẽ không chút do dự, hoàn thành tất cả các bố trí với hiệu suất vô cùng cao.
Đợi khi đống đất bùn đen sền sệt vốn là chỗ lõm bị Hàn Thạc vây lại thành Thổ Tuyệt chi địa, đột nhiên nổi lên làn gió nhẹ, nhưng nhìn kỹ mà nói thì lại phát hiện ra đây chẳng phải là do gió thổi ra, mà là một số hơi bụi màu nâu từ khắp nơi trên mặt Thổ Tuyệt chi địa, từ từ hội tụ về trung tâm của thi huyệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Thổ chi tinh khí hội tụ, chính là dấu hiệu trận pháp hoàn thành. Hàn Thạc vừa thấy tình trạng này đột nhiên phát sinh, bất giác nhăn mặt cười vui vẻ một tiếng, sau đó bắt đầu dùng Vong Linh chú ngữ triệu hoán cương thi chiến sĩ.
Ba tên cương thi chiến sĩ dưới sự điều khiển của Hàn Thạc, đột nhiên hiện hình trước mặt hắn. Theo nguyên tắc mà nói, bất kỳ cương thi chiến sĩ nào, đều có khả năng rất lớn, dưới sự bố trí đặc thù của Thổ Tuyệt chi địa mà hình thành Thổ Giáp thi uy lực vô cùng. Nhưng nếu dùng cương thi chiến sĩ làm tài liệu mà phương diện cơ năng khá một chút thì xác suất trở thành Thổ Giáp thi tự nhiên cũng lớn hơn.
Hàn Thạc hít sâu một hơi rồi lại triệu hoán ra thêm ba tên cương thi chiến sĩ. Sau khi sáu tên cương thi chiến sĩ xuất hiện, hắn hạ lệnh cho bọn chúng công kích lẫn nhau. Tên cương thi chiến sĩ nào khá hơn một chút, Hàn Thạc cũng chẳng biết rõ lắm, bởi thế dùng biện pháp kiểu này là để bọn chúng tàn sát lẫn nhau, cũng là phương thức hữu hiệu, đơn giản nhất để chọn lựa.
Mày kiếm Hàn Thạc ngưng tụ, ánh mắt nhìn chăm chăm sáu tên cương thi chiến sĩ đang tranh đấu với nhau. Chỉ trong thời gian vài phút, Hàn Thạc lập tức hạ lệnh cho bọn chúng ngừng lại. Bởi vì Hàn Thạc đã thấy trong đó có một tên cương thi chiến sĩ thể hình to lớn nhất, lực chiến đấu của hắn như khá hơn một chút. Nếu tùy ý để bọn chúng tàn sát đến cùng mà nói thì tên cương thi chiến sĩ này cũng sẽ chẳng còn được nguyên vẹn hoàn chỉnh. Chuyện này hiển nhiên ảnh hưởng đến việc luyện chế Thổ Giáp thi.
Đến bây giờ, vạn sự đã sẵn sàng, Hàn Thạc lại duyệt qua mọi biến chuyển lần nữa trong đầu, dùng nhãn lực kinh người ghi nhớ hết thảy mọi vật trên Thổ Tuyệt chi địa, đến khi bảo đảm không còn bất kỳ chi tiết nào bị sơ sót, hắn mới hạ lệnh cho tên cương thi chiến sĩ kia, từ từ nằm vào trong thi huyệt tại Thổ Tuyệt chi địa.
Tên cương thi này vừa mới nhập vào thi huyệt thì đã bị luồng Thổ chi tinh khí đang hội tụ bao phủ. Luồng bụi Thổ chi tinh khí màu nâu này chuyển động theo một phương thức huyền diệu, từ từ xâm nhập vào khắp mọi nơi trên xương cốt tên cương thi chiến sĩ. Trong cả quá trình này, tên cương thi chiến sĩ ngay từ đầu lộ ra vẻ không được thích ứng, thân thể khẽ run rẩy nhè nhẹ. Đến khi tới quá trình hấp thu Thổ chi tinh khí, cầm cự được một hồi thì nó lại tỏ vẻ hưởng thụ vô cùng.
Hàn Thạc mỉm cười, vung mạnh tay, mớ quái thổ đủ màu đột nhiên rơi xuống thi huyệt, chỉ trong một hồi đã bao trùm lấy tên cương thi chiến sĩ, thi huyệt cũng bị quái thổ lấp bằng. Nhưng Thổ tinh chi khí cũng cứ từ từ đổ vào vị trí thi huyệt, thẩm thấu qua quái thổ, tiếp tục chui vào thi thể tên cương thi chiến sĩ.
Chuyện nên làm Hàn Thạc đều đã hoàn thành, hiện giờ cần thiết chính là chờ đợi. Hắn chỉ biết đến khi Thổ chi tinh khí của Thổ Tuyệt chi địa bị cương thi chiến sĩ hấp thu tiêu hóa hoàn toàn, thì tên cương thi chiến sĩ này mới có thể hình thành Thổ Giáp thi. Nhưng quá trình này cần kéo dài bao lâu thì Hàn Thạc cũng không rõ ràng lắm. Bởi thế nhìn thấy tình thế hiện giờ đã đi vào quỹ đạo, hắn cảm thấy cũng không cần thiết phải tiếp tục ở lại đây.
Hàn Thạc đi khỏi Tử Vong mộ điạ, trên đường đi cũng không chậm trễ tu luyện cả ma công lẫn ma pháp, thẳng tiến tới phía nam của U Ám sâm lâm. Không có Nguyên Ma dò đường, đích xác là không được tiện lợi cho lắm. Cũng may ngũ quan Hàn Thạc siêu phàm, trên đường lại cũng chẳng gặp phải nguy hiểm gì.
Đêm khuya, bên trong U Ám sâm lâm lạnh lẽo, tuyết phủ đầy như một tầng vải bạc. Ánh trăng u ám rọi xuống khiến cả khu U Ám sâm lâm được bao phủ trong không khí yên tịnh nhàn hạ.
Trên cành lá của một cây đại thụ cao thấu trời, Hàn Thạc khoanh chân ngồi trên đó, cả người lạnh giá run rẩy. Từng luồng ma khí dầy đặc, lượn lờ quanh thân thể hắn. Ánh trăng sáng ngời không cách nào rọi xuyên qua tầng hắc ám này.
Sau khi quả Thánh Não cuối cùng bị Hàn Thạc nuốt lấy, hắn trong lúc ráng nhịn chịu đựng cơn đau từ tác dụng của quả Thánh Não, cảnh giới "Tố Hồn" rốt cuộc cũng đạt được mức đột phá, theo đó nhập vào trong đầu.
Tiểu phúc do bị tinh huyết dần dần ngưng tụ, trộn lẫn với ma khí cùng với phần hồn trí nhớ của Hàn Thạc diễn hóa ra sơ hình của Ma Anh.
Từng đoàn ma khí, theo mao quản của Hàn Thạc tràn ra ngoài, dấu hiệu của Ma Anh trở thành Chân Ma. Ý nghĩa thật sự của nó là Hàn Thạc đã đột phá cảnh giới Tố Hồn. Giai đoạn này là ranh giới trong tu luyện ma công. Chỉ có Ma Anh thành hình mới thật sự coi như là chính thức thành ma. Bởi vậy cũng là thời khắc nguy cơ hung hiểm nhất.
Hàn Thạc một mực giữ nguyên tư thế này. Ma Nguyên lực trong người hắn điên cuồng trào tới chỗ Ma Anh. Ma Anh vốn chỉ lớn cỡ ngón tay cái, một mặt thì hấp thụ Ma Nguyên lực của Hàn Thạc, một mặt thì thu lấy tinh huyết trong người hắn, dần dần từ nhỏ trở thành lớn, càng lúc càng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt lóng lánh.
Cứ như thế, trải qua bảy ngày, Ma Anh đã to bằng nắm tay. Đến khi trong đầu Hàn Thạc hơi choáng váng vì Ma Nguyên lực bị khô kiệt, thân thể cả người run rẩy thoát lực, rơi thẳng xuống từ trên cây đại thụ.
Hàn Thạc đau đớn hét lên một tiếng, trong lúc còn đang kinh hoảng thì đột nhiên cảm thấy trong nháy mắt đạt được mối liên kết huyền bí với Ma Anh vẫn luôn hấp thụ tinh huyết cùng Ma Nguyên lực. Ma Nguyên lực một mực bị Ma Anh hấp thụ, đột nhiên bạo phát như một cơn lũ, mạnh mẽ ra vào tứ chi toàn thân tùy theo tâm ý của Hàn Thạc, dường như Ma Nguyên lực đã chịu phải tác dụng của Ma Anh, tựa hồ tạo ra biến đổi bản chất. Chính Hàn Thạc cũng dường như thoát thai hoán cốt.
Tâm niệm chuyển động, Hàn Thạc vận chuyển ra "Huyền Băng ma diễm quyết". Khi được Ma Nguyên lực quán chú vào đó, hai luồng hỏa diễm một đỏ một tím phóng vọt lên không cứ như trong tay đang cầm hai ngọn đèn dầu, lộ vẻ thần bí kỳ lạ.
Hai tay trái phải vung lên, hai luồng hỏa diễm một đỏ một tím, trong nháy mắt phóng đi, phân biệt bắn tới hai cây tiểu thụ. Sau đó, một cây tiểu thụ cháy xém bốc lên khói dầy đặc, cây còn lại trong nháy mắt đóng băng, rắc một tiếng gãy ra thành từng đoạn.
Hàn Thạc đạt tới cảnh giới Chân Ma, rốt cuộc đã có thể thuần thục khống chế "Huyền Băng ma diễm quyết", khiến Tử Hồng ma diễm trong bàn tay trực tiếp thành hình, lại còn có thể rời khỏi tay công kích. Đây là hiệu quả thần kỳ hiện thành sau khi Ma Nguyên lực biến đổi bản chất.
Lục Ma Phong phá không phóng ra, gào rú câu hồn đoạt phách. Đất đai cây cối chung quanh bị Lục Ma Phong xuyên qua, liền ào ào gãy nát. Đến khi Lục Ma Phong lượn xong một vòng trở về lại trong tay Hàn Thạc, chung quanh đã trở thành hỗn độn như sau một cuộc đại chiến.
Đến giờ thì Hàn Thạc đã có thể luyện ra Âm Ma, so với Nguyên Ma còn cao hơn một bậc. Có tác dụng của Ma Anh, Hàn Thạc chỉ cần luyện tập ma công pháp điển "Ma Động Cửu Thiên thuật" là có thể thật sự ngự không phi hành, ngày đi ngàn dặm dễ như trở bàn tay.
Lần trước đối mặt với Clark, Hàn Thạc từ đầu tới cuối đều thụ động vô cùng. Nhưng giờ hắn đã đạt tới cảnh giới Chân Ma, nếu lại phải đối diện gã thêm một lần, hắn tin tưởng có thể đối kháng với Clark, tuyệt đối sẽ không giống như lần đó chỉ có thể né né tránh tránh mà thôi.
Sau đó Hàn Thạc một mặt luyện tập "Ma Động Cửu Thiên thuật", một mặt tiếp tục đi sâu vào phía nam của U Ám sâm lâm. Hai ngày sau, hắn cuối cùng xuất hiện bên ngoài nơi cư trú của tộc sâm lâm cự ma.
Hàn Thạc dõi mắt nhìn ra xa từ bên ngoài thôn làng cư trú của sâm lâm cự ma, nhìn được vết tích chiến đấu. Một số cây đại thụ bị gãy đổ, tên bị bắn ra, bao gồm cả một số vũ khí bị gãy vỡ, đều cho thấy rõ ràng đám người sâm lâm cự ma trước đây nhất định đã trải qua một phen chiến đấu.
Hàn Thạc không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể khẳng định là sâm lâm cự ma chiến đấu với Tinh Linh, hẳn nhiên là đã bắt đầu. Hắn đi một vòng dò xét, lại không phát hiện tung tích của đám Tinh Linh, cũng không biết cuộc chiến giữa hai bên đã kết thúc chưa.
Sau khi triệu hoán ra Tiểu Khô Lâu, hai người Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu dần dần đi vào thôn làng của đám sâm lâm cự ma. Khi vừa đến bên ngoài, liền có vài tên sâm lâm cự ma chiến sĩ toàn thân vũ trang đi tới. Sau khi mấy tên này nhìn thấy Hàn Thạc cùng với Tiểu Khô Lâu, liền cùng nhau bắt đầu hoan hô, trong miệng hô lớn: "Đạt Đạt Lạp", rồi long trọng dẫn Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu đi vào trong tộc.
Trên đường đi, Hàn Thạc nhìn thấy đám sâm lâm cự ma chung quanh, đều cầm vũ khí trong tay, tùy thời chuẩn bị chiến đấu, một số phụ nữ cùng người già ở xa xa trong làng cũng đều vừa nắm vũ khí vừa chuẩn bị thức ăn.
Sau khi chú ý một hồi, Hàn Thạc phát hiện số lượng sâm lâm cự ma trong thôn, so với lần trước tới đây còn nhiều hơn. Ước tính sơ qua một chút, thanh niên sâm lâm cự ma có thể chinh chiến trong cả cái thôn ít nhất cũng có hơn tám trăm, so với lần trước hắn tới thì nhiều hơn ba trăm.
Nhưng vũ khí trang bị của đám sâm lâm cự ma rõ ràng không đủ sử dụng. Một số sâm lâm cự ma phía sau, trong tay chỉ cầm lấy mộc côn thô lậu, thâm chí có cả đá tảng. Lại còn mớ vũ khí bằng sắt rỉ sét loang lổ, hơn nữa có người thậm chí đã bắt đầu gặm vỏ cây, cỏ dại. Xem thế này thì lương thực cũng đã thiếu hụt rồi.
Đại Ma Vương
Về đến Tử Vong Mộ Địa, Hàn Thạc lập tức đem tài liệu luyện chế Thổ Giáp thi ra, bày đầy ra trên bề mặt Thổ Tuyệt chi địa.
Hắn cũng không vội vã lập tức ra tay. Hàn Thạc trước tiên đem phương pháp luyện chế Thổ Giáp thi nghĩ qua trong đầu một lần, rồi chú ý tất cả các bước cùng các chỗ quan trọng, toàn bộ nghiền ngẫm rõ ràng, sau đó mới bắt đầu ra tay.
Đầu tiên, tìm một nơi thổ khí dầy đặc nhất tại Thổ Tuyệt chi địa. Hàn Thạc cầm Lục Ma Phong đào một phần thi huyệt, để làm chỗ đặt cương thi. Đủ loại tài liệu, dựa theo bố trí của trận pháp, được Hàn Thạc đặt chính xác xuống nơi bọn chúng nên tồn tại. Trong đầu hắn tập trung tinh thần, suy nghĩ hết thảy mọi chuyện rõ ràng, khi làm việc thì sẽ không chút do dự, hoàn thành tất cả các bố trí với hiệu suất vô cùng cao.
Đợi khi đống đất bùn đen sền sệt vốn là chỗ lõm bị Hàn Thạc vây lại thành Thổ Tuyệt chi địa, đột nhiên nổi lên làn gió nhẹ, nhưng nhìn kỹ mà nói thì lại phát hiện ra đây chẳng phải là do gió thổi ra, mà là một số hơi bụi màu nâu từ khắp nơi trên mặt Thổ Tuyệt chi địa, từ từ hội tụ về trung tâm của thi huyệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Thổ chi tinh khí hội tụ, chính là dấu hiệu trận pháp hoàn thành. Hàn Thạc vừa thấy tình trạng này đột nhiên phát sinh, bất giác nhăn mặt cười vui vẻ một tiếng, sau đó bắt đầu dùng Vong Linh chú ngữ triệu hoán cương thi chiến sĩ.
Ba tên cương thi chiến sĩ dưới sự điều khiển của Hàn Thạc, đột nhiên hiện hình trước mặt hắn. Theo nguyên tắc mà nói, bất kỳ cương thi chiến sĩ nào, đều có khả năng rất lớn, dưới sự bố trí đặc thù của Thổ Tuyệt chi địa mà hình thành Thổ Giáp thi uy lực vô cùng. Nhưng nếu dùng cương thi chiến sĩ làm tài liệu mà phương diện cơ năng khá một chút thì xác suất trở thành Thổ Giáp thi tự nhiên cũng lớn hơn.
Hàn Thạc hít sâu một hơi rồi lại triệu hoán ra thêm ba tên cương thi chiến sĩ. Sau khi sáu tên cương thi chiến sĩ xuất hiện, hắn hạ lệnh cho bọn chúng công kích lẫn nhau. Tên cương thi chiến sĩ nào khá hơn một chút, Hàn Thạc cũng chẳng biết rõ lắm, bởi thế dùng biện pháp kiểu này là để bọn chúng tàn sát lẫn nhau, cũng là phương thức hữu hiệu, đơn giản nhất để chọn lựa.
Mày kiếm Hàn Thạc ngưng tụ, ánh mắt nhìn chăm chăm sáu tên cương thi chiến sĩ đang tranh đấu với nhau. Chỉ trong thời gian vài phút, Hàn Thạc lập tức hạ lệnh cho bọn chúng ngừng lại. Bởi vì Hàn Thạc đã thấy trong đó có một tên cương thi chiến sĩ thể hình to lớn nhất, lực chiến đấu của hắn như khá hơn một chút. Nếu tùy ý để bọn chúng tàn sát đến cùng mà nói thì tên cương thi chiến sĩ này cũng sẽ chẳng còn được nguyên vẹn hoàn chỉnh. Chuyện này hiển nhiên ảnh hưởng đến việc luyện chế Thổ Giáp thi.
Đến bây giờ, vạn sự đã sẵn sàng, Hàn Thạc lại duyệt qua mọi biến chuyển lần nữa trong đầu, dùng nhãn lực kinh người ghi nhớ hết thảy mọi vật trên Thổ Tuyệt chi địa, đến khi bảo đảm không còn bất kỳ chi tiết nào bị sơ sót, hắn mới hạ lệnh cho tên cương thi chiến sĩ kia, từ từ nằm vào trong thi huyệt tại Thổ Tuyệt chi địa.
Tên cương thi này vừa mới nhập vào thi huyệt thì đã bị luồng Thổ chi tinh khí đang hội tụ bao phủ. Luồng bụi Thổ chi tinh khí màu nâu này chuyển động theo một phương thức huyền diệu, từ từ xâm nhập vào khắp mọi nơi trên xương cốt tên cương thi chiến sĩ. Trong cả quá trình này, tên cương thi chiến sĩ ngay từ đầu lộ ra vẻ không được thích ứng, thân thể khẽ run rẩy nhè nhẹ. Đến khi tới quá trình hấp thu Thổ chi tinh khí, cầm cự được một hồi thì nó lại tỏ vẻ hưởng thụ vô cùng.
Hàn Thạc mỉm cười, vung mạnh tay, mớ quái thổ đủ màu đột nhiên rơi xuống thi huyệt, chỉ trong một hồi đã bao trùm lấy tên cương thi chiến sĩ, thi huyệt cũng bị quái thổ lấp bằng. Nhưng Thổ tinh chi khí cũng cứ từ từ đổ vào vị trí thi huyệt, thẩm thấu qua quái thổ, tiếp tục chui vào thi thể tên cương thi chiến sĩ.
Chuyện nên làm Hàn Thạc đều đã hoàn thành, hiện giờ cần thiết chính là chờ đợi. Hắn chỉ biết đến khi Thổ chi tinh khí của Thổ Tuyệt chi địa bị cương thi chiến sĩ hấp thu tiêu hóa hoàn toàn, thì tên cương thi chiến sĩ này mới có thể hình thành Thổ Giáp thi. Nhưng quá trình này cần kéo dài bao lâu thì Hàn Thạc cũng không rõ ràng lắm. Bởi thế nhìn thấy tình thế hiện giờ đã đi vào quỹ đạo, hắn cảm thấy cũng không cần thiết phải tiếp tục ở lại đây.
Hàn Thạc đi khỏi Tử Vong mộ điạ, trên đường đi cũng không chậm trễ tu luyện cả ma công lẫn ma pháp, thẳng tiến tới phía nam của U Ám sâm lâm. Không có Nguyên Ma dò đường, đích xác là không được tiện lợi cho lắm. Cũng may ngũ quan Hàn Thạc siêu phàm, trên đường lại cũng chẳng gặp phải nguy hiểm gì.
Đêm khuya, bên trong U Ám sâm lâm lạnh lẽo, tuyết phủ đầy như một tầng vải bạc. Ánh trăng u ám rọi xuống khiến cả khu U Ám sâm lâm được bao phủ trong không khí yên tịnh nhàn hạ.
Trên cành lá của một cây đại thụ cao thấu trời, Hàn Thạc khoanh chân ngồi trên đó, cả người lạnh giá run rẩy. Từng luồng ma khí dầy đặc, lượn lờ quanh thân thể hắn. Ánh trăng sáng ngời không cách nào rọi xuyên qua tầng hắc ám này.
Sau khi quả Thánh Não cuối cùng bị Hàn Thạc nuốt lấy, hắn trong lúc ráng nhịn chịu đựng cơn đau từ tác dụng của quả Thánh Não, cảnh giới "Tố Hồn" rốt cuộc cũng đạt được mức đột phá, theo đó nhập vào trong đầu.
Tiểu phúc do bị tinh huyết dần dần ngưng tụ, trộn lẫn với ma khí cùng với phần hồn trí nhớ của Hàn Thạc diễn hóa ra sơ hình của Ma Anh.
Từng đoàn ma khí, theo mao quản của Hàn Thạc tràn ra ngoài, dấu hiệu của Ma Anh trở thành Chân Ma. Ý nghĩa thật sự của nó là Hàn Thạc đã đột phá cảnh giới Tố Hồn. Giai đoạn này là ranh giới trong tu luyện ma công. Chỉ có Ma Anh thành hình mới thật sự coi như là chính thức thành ma. Bởi vậy cũng là thời khắc nguy cơ hung hiểm nhất.
Hàn Thạc một mực giữ nguyên tư thế này. Ma Nguyên lực trong người hắn điên cuồng trào tới chỗ Ma Anh. Ma Anh vốn chỉ lớn cỡ ngón tay cái, một mặt thì hấp thụ Ma Nguyên lực của Hàn Thạc, một mặt thì thu lấy tinh huyết trong người hắn, dần dần từ nhỏ trở thành lớn, càng lúc càng tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt lóng lánh.
Cứ như thế, trải qua bảy ngày, Ma Anh đã to bằng nắm tay. Đến khi trong đầu Hàn Thạc hơi choáng váng vì Ma Nguyên lực bị khô kiệt, thân thể cả người run rẩy thoát lực, rơi thẳng xuống từ trên cây đại thụ.
Hàn Thạc đau đớn hét lên một tiếng, trong lúc còn đang kinh hoảng thì đột nhiên cảm thấy trong nháy mắt đạt được mối liên kết huyền bí với Ma Anh vẫn luôn hấp thụ tinh huyết cùng Ma Nguyên lực. Ma Nguyên lực một mực bị Ma Anh hấp thụ, đột nhiên bạo phát như một cơn lũ, mạnh mẽ ra vào tứ chi toàn thân tùy theo tâm ý của Hàn Thạc, dường như Ma Nguyên lực đã chịu phải tác dụng của Ma Anh, tựa hồ tạo ra biến đổi bản chất. Chính Hàn Thạc cũng dường như thoát thai hoán cốt.
Tâm niệm chuyển động, Hàn Thạc vận chuyển ra "Huyền Băng ma diễm quyết". Khi được Ma Nguyên lực quán chú vào đó, hai luồng hỏa diễm một đỏ một tím phóng vọt lên không cứ như trong tay đang cầm hai ngọn đèn dầu, lộ vẻ thần bí kỳ lạ.
Hai tay trái phải vung lên, hai luồng hỏa diễm một đỏ một tím, trong nháy mắt phóng đi, phân biệt bắn tới hai cây tiểu thụ. Sau đó, một cây tiểu thụ cháy xém bốc lên khói dầy đặc, cây còn lại trong nháy mắt đóng băng, rắc một tiếng gãy ra thành từng đoạn.
Hàn Thạc đạt tới cảnh giới Chân Ma, rốt cuộc đã có thể thuần thục khống chế "Huyền Băng ma diễm quyết", khiến Tử Hồng ma diễm trong bàn tay trực tiếp thành hình, lại còn có thể rời khỏi tay công kích. Đây là hiệu quả thần kỳ hiện thành sau khi Ma Nguyên lực biến đổi bản chất.
Lục Ma Phong phá không phóng ra, gào rú câu hồn đoạt phách. Đất đai cây cối chung quanh bị Lục Ma Phong xuyên qua, liền ào ào gãy nát. Đến khi Lục Ma Phong lượn xong một vòng trở về lại trong tay Hàn Thạc, chung quanh đã trở thành hỗn độn như sau một cuộc đại chiến.
Đến giờ thì Hàn Thạc đã có thể luyện ra Âm Ma, so với Nguyên Ma còn cao hơn một bậc. Có tác dụng của Ma Anh, Hàn Thạc chỉ cần luyện tập ma công pháp điển "Ma Động Cửu Thiên thuật" là có thể thật sự ngự không phi hành, ngày đi ngàn dặm dễ như trở bàn tay.
Lần trước đối mặt với Clark, Hàn Thạc từ đầu tới cuối đều thụ động vô cùng. Nhưng giờ hắn đã đạt tới cảnh giới Chân Ma, nếu lại phải đối diện gã thêm một lần, hắn tin tưởng có thể đối kháng với Clark, tuyệt đối sẽ không giống như lần đó chỉ có thể né né tránh tránh mà thôi.
Sau đó Hàn Thạc một mặt luyện tập "Ma Động Cửu Thiên thuật", một mặt tiếp tục đi sâu vào phía nam của U Ám sâm lâm. Hai ngày sau, hắn cuối cùng xuất hiện bên ngoài nơi cư trú của tộc sâm lâm cự ma.
Hàn Thạc dõi mắt nhìn ra xa từ bên ngoài thôn làng cư trú của sâm lâm cự ma, nhìn được vết tích chiến đấu. Một số cây đại thụ bị gãy đổ, tên bị bắn ra, bao gồm cả một số vũ khí bị gãy vỡ, đều cho thấy rõ ràng đám người sâm lâm cự ma trước đây nhất định đã trải qua một phen chiến đấu.
Hàn Thạc không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể khẳng định là sâm lâm cự ma chiến đấu với Tinh Linh, hẳn nhiên là đã bắt đầu. Hắn đi một vòng dò xét, lại không phát hiện tung tích của đám Tinh Linh, cũng không biết cuộc chiến giữa hai bên đã kết thúc chưa.
Sau khi triệu hoán ra Tiểu Khô Lâu, hai người Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu dần dần đi vào thôn làng của đám sâm lâm cự ma. Khi vừa đến bên ngoài, liền có vài tên sâm lâm cự ma chiến sĩ toàn thân vũ trang đi tới. Sau khi mấy tên này nhìn thấy Hàn Thạc cùng với Tiểu Khô Lâu, liền cùng nhau bắt đầu hoan hô, trong miệng hô lớn: "Đạt Đạt Lạp", rồi long trọng dẫn Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu đi vào trong tộc.
Trên đường đi, Hàn Thạc nhìn thấy đám sâm lâm cự ma chung quanh, đều cầm vũ khí trong tay, tùy thời chuẩn bị chiến đấu, một số phụ nữ cùng người già ở xa xa trong làng cũng đều vừa nắm vũ khí vừa chuẩn bị thức ăn.
Sau khi chú ý một hồi, Hàn Thạc phát hiện số lượng sâm lâm cự ma trong thôn, so với lần trước tới đây còn nhiều hơn. Ước tính sơ qua một chút, thanh niên sâm lâm cự ma có thể chinh chiến trong cả cái thôn ít nhất cũng có hơn tám trăm, so với lần trước hắn tới thì nhiều hơn ba trăm.
Nhưng vũ khí trang bị của đám sâm lâm cự ma rõ ràng không đủ sử dụng. Một số sâm lâm cự ma phía sau, trong tay chỉ cầm lấy mộc côn thô lậu, thâm chí có cả đá tảng. Lại còn mớ vũ khí bằng sắt rỉ sét loang lổ, hơn nữa có người thậm chí đã bắt đầu gặm vỏ cây, cỏ dại. Xem thế này thì lương thực cũng đã thiếu hụt rồi.
Đại Ma Vương
Tác giả :
Nghịch Thương Thiên