Đại Lục Thất Lạc
Chương 41
Rốt cuộc Nick cũng mang cô xuống núi đá đen.
Dương Phàm cảm thấy dạ dày của mình rất mạnh mẽ rồi, dù uống nước bẩn hay là ăn thức ăn có thể đã biến chất vẫn không sao, cô vẫn sống sót!
Tuyết tan xong, người Nick đều lục tục xuống núi. Không có bạn đời, bọn họ cũng không muốn ở trên núi nữa, dù nước vẫn chưa rút đi toàn bộ cũng không quan tâm.
Cuối cùng vẫn là Nick và cô xuống núi cuối cùng. Lại qua một năm, Dương Phàm nhìn núi đá đen sau lưng, cảm thấy không còn kích động hay phức tạp như năm ngoái, cô tin sang năm cô sẽ tiếp tục đến núi đá đen này.
Sau khi xuống núi, bọn họ ngày ngày lên đường. Cô thấy không ít những tảng đá khổng lồ nửa cắm xuống mặt đất trên đường, năm ngoái cô cũng thấy. Những tảng đá này xem ra đều do băng tuyết từ trên núi đá đen cuốn xuống, có tảng đá cao mấy chục mét, có lẽ nặng mười mấy tấn.
Nick thay lông giống như năm ngoái, bộ lông mới đổi có một số chỗ bị sẹo quả thật không mọc lông. Dương Phàm thấy hắn có vẻ không được tự nhiên, luôn liếm những chỗ lông không mọc kia.
Bọn họ lại trở về đồi, hắn lại đào một tảng đá to làm ổ. Cỏ dây mới vừa mọc, xanh mơn mởn đầy đồi. Hắn hái rất nhiều cỏ dây làm giường, cô ở bên cạnh bện lưới cá, chuẩn bị mang vào rừng thả bên suối bắt cá.
Bây giờ khí trời càng ngày càng nóng, ban ngày càng ngày càng dài. Hắn đào mấy tảng đá to cho cô chứa nước, lúc có mưa liền có thể trữ nước. Cô còn đặc biệt làm hai lán cỏ dùng để che nắng, lúc ăn cơm hoặc là ra ngoài lấy nước sẽ không sợ ánh mặt trời.
Sau đó chính là Nick.
Từ lúc bọn họ lên đường về hắn đã bắt đầu thích dùng đuôi ôm cô rồi, vạch đen trên đuôi cũng càng ngày càng thô, đen sáng bóng loáng. Bây giờ tất cả đều chuẩn bị xong, bọn họ cũng đã ổn định.
Cô đánh trống khuyến khích bản thân, nhưng lúc làm mọi chuyện vẫn có chút sợ hãi.
Dương Phàm đặc biệt nấu nước ấm, lại để Nick đào hai khối đá hình bầu dục, giống như bồn tắm lớn. Cô đem nước nóng nấu xong đổ vào, còn có lá bạc hà nữa, tắm rửa thật sạch sẽ.
Chờ Nick săn thú về, nướng thịt ăn xong cơm, cô lại đun nước, đẩy hắn vào bồn tắm lớn để tắm cho hắn, cô dùng lá bạc hà chà từ đầu đến chân hắn. Khi cô ôm lấy đuôi chà, hắn phát ra một tiếng grù grù bén nhọn, giống như rất muốn nhảy ra khỏi bồn tắm.
Cô còn tắm qua phần lông sẫm màu dưới bụng hắn.
Thật ra thì cô căn bản không thấy chỗ đó của hắn như thế nào, nhưng bình thường nó cũng không có, đến lúc đó mới đưa ra sao? Khi cô nhẹ nhàng vuốt ve hoặc chà sát phần dưới bụng hắn, muốn đợi cái đó vươn ra để tắm qua một cái, nhưng trừ việc hắn không ngừng muốn nhảy ra ngoài, còn lại chẳng có gì vươn ra.
Chỉ là, phần dưới bụng có hơi phồng ra thôi.
Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Dương Phàm dũng cảm chui vào trong động với Nick. Trong hang đá là nệm cỏ mới phơi cả ngày hôm nay, bây giờ nằm lên vẫn còn hơi nóng âm ấm.
Khi Nick dùng đuôi vuốt ve chân cô, cô sợ hãi nhắm hai mắt lại.
Chỉ là. . . . . .
Một lát sau, hắn ôm cô ngủ thiếp đi.
Tại sao? Tại sao?
Dương Phàm một chút cũng không hiểu nhìn chằm chằm hắn.
Đây rốt cuộc là tại sao?
Chẳng lẽ cô hiểu lầm ý hắn?
Cô lấy hết dũng khí, kết quả gần đến phút cuối hắn lại đột nhiên nói cho cô biết không cần. Tuy nói có chút ngoài ý muốn, nhưng trước khi ngủ cô vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Cô lại đợi mấy ngày nữa, phát hiện mặc dù Nick thích quấn cô, thích dùng đuôi ôm cô, nhưng đến lúc ngủ, hắn vẫn ngoan ngoãn ôm cô ngủ, chuyện gì cũng không làm.
Chẳng lẽ là do cô đẩy hắn ra? Hắn đã thành thói quen?
Nghĩ đến điều này, Dương Phàm có chút buồn cười.
Kết quả một tháng sau, khi bụng của cô lại đau Nick mới có phản ứng. Giờ cô mới hiểu được.
Ngay từ mùa đông trước, kinh nguyệt của cô đã thay đổi, thời gian càng ngày càng dài. Nếu như thời gian ở thế giới này giống thế giới trước kia của cô thì mới đầu kỳ kinh nguyệt của cô cứ cách mười ngày có một lần. Nhưng trên thực tế từ khi tới nơi đây, kỳ kinh nguyệt của cô đang từ từ biến dài. Đến bây giờ đã biến thành một tháng một lần.
Một tháng đó là do cô đặt ra, cũng chính là một trăm ngày ở thế giới này.
Cô bắt đầu lo lắng đây là tín hiệu không tốt của thân thể, nhưng trừ thời gian kéo dài ra, cái khác cũng không có bất cứ vấn đề gì. Đầu tiên nó rất đúng kỳ, tiếp theo là lượng máu ra không nhiều cũng không ít, giống trước kia. Lúc có cũng không đau lắm.
Cô lo lắng nói không chừng khoảng cách này còn có thể biến dài hơn.
Trước kia Nick không phản ứng có khi là vì vậy, hắn đợi đến kỳ kinh nguyệt của cô thì mới cho rằng cô chuẩn bị xong.
Lúc cô cho mọi chuyện đã xong thì hắn lại đột nhiên phản ứng.
Dương Phàm còn căng thẳng hơn cả lần đầu. Lần trước cô chuẩn bị thật ra thì có chút ‘ sợ choáng váng ’, lúc chuẩn bị chỉ máy móc công thức. Lần này thì sao?
Cô nhân lúc trời sáng chuẩn bị đầy đủ nước nóng cho vào bồn tắm, ngâm bên trong vừa đỡ đau bụng dưới vừa củng cố tinh thần.
Hay là không làm. Kỳ kinh nguyệt mà làm chuyện này hình như không được? Nhưng mà bây giờ vẫn chưa tới, chỉ là đau bụng mà thôi. Nhưng mà sắp tới a.
Trong đầu cô, các loại ý nghĩ đang đánh nhau, kết quả lúc hắn mang con mồi trở về, thịt cũng đã nướng lên, hắn cũng đứng trước bồn tắm của cô nhìn cô chằm chằm rồi cô mới phản ứng lại.
Cô sợ hãi vẩy nước dội hắn.
Có lẽ hắn hiểu lầm cô đang chơi với hắn, đưa tay vào trong bồn tắm cũng vẩy nước dội cô.
Trước kia cô cũng tắm rửa trước mặt hắn, chỉ là, khi đó và bây giờ không giống nhau! Trong lòng cô nghĩ tất cả đều là chuyện buổi tối, thấy hắn chẳng những đứng trước bồn tắm không đi, còn vươn tay vào trong bồn tắm.
Cô dùng sức dội hắn, đuổi hắn chạy đi. Thừa dịp hắn xoay người vội vàng nhảy ra khỏi bồn tắm, chui vào hang đá thay quần áo mới ra ngoài ăn cơm.
Hắn ngay cả vẻ mặt cũng không đổi, tuyệt không quan tâm, tuyệt không biết vừa rồi cô khẩn trương bao nhiêu!
Dương Phàm giận đến nhảy lên lưng hắn, cố ý cưỡi trên người hắn ăn cơm!
Cơm nước xong cô nấu nước để cho hắn tắm, gần đây cô thường thường làm vậy, cho nên hắn nằm ở trong bồn tắm một chút cũng không xa lạ. Cô cầm lá bạc hà chà đi chà lại người hắn, giống như muốn chà sạch một lớp da của hắn!
Đáng tiếc, tất cả đều là lông.
Cô mệt mỏi, cánh tay đều đau nhức, còn dùng lá bạc hà chà răng cho hắn một lần!
Vốn lúc này sẽ không đi ngủ, bình thường hắn sẽ mang cô vào rừng đi dạo một vòng. Nhưng Dương Phàm sớm bị chuyện làm hay không làm này hành hạ đến đau cả đầu, nên liền kéo hắn chui vào hang đá, nghĩ thầm làm xong rồi còn có thời gian để nấu nước tắm.
Lúc này vào hang đá đối với Nick mà nói rất là kì quái, nhưng hắn vẫn nghe theo ôm cô nằm xuống nệm cỏ. Lúc này có lẽ hắn vẫn không biết cô muốn làm gì, cô lật người ngồi vào trên bụng hắn, chờ hắn làm. Nhưng đợi mãi, chỗ dưới bụng hắn cũng chẳng có gì thay đổi.
Cô lại đoán sai?
Dương Phàm quyết định không giằng co nữa, lần này nói kiểu gì cũng phải thành công!
Cô nằm úp sấp trên người hắn lẳng lặng ôm hắn, đây là cực hạn của cô! Chuyện khác cô đều không biết a.
Đang cảm thấy lần này nói không chừng lại uổng phí thời gian rồi, Nick đã lặng lẽ dùng đuôi vuốt ve đùi của cô. Cô đưa tay sờ, ngẩng đầu liền nhìn thấy hai mắt hắn phát sáng trong hang đá, chuyên chú nhìn cô.
Hắn lại phát ra tiếng grù grù, lần này đặc biệt nhẹ và chậm, từ từ vang lên bên tai cô.
Cô nghe tiếng grù grù của hắn, căng thẳng từ từ biến mất.
Hắn đảo ngược cô lại, kéo hai chân của cô ra, giống như muốn ngửi nơi đó của cô. Cô che mặt, muốn đem cả người chôn xuống đệm da lông. Qua một năm cô vẫn chưa dám nhìn, trước kia là sợ không dám nhìn, lần này tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi.
Sau đó. . . . . . chuyện sau đó xảy ra rất nhanh, cô thật sự không nhớ, chỉ nhớ rõ cửa hang đá từ từ tối dần, cuối cùng trời đã tối hẳn.
Đầu tiên, hắn liếm cô, cô cảm thấy đầu lưỡi của hắn vói vào trong, sau đó có cái gì giống nước thoa khắp nơi đó của cô, rồi hắn tiến vào. Đó là cảm giác gì? Cô cảm thấy hắn đụng tới chỗ sâu nhất trong bụng cô, vốn đã hơi đau bụng lại bị hắn đụng vào, nơi đó giống như có một túi nước, hắn đâm vào nơi đó, từng cái từng cái, làm cho cô sợ hãi, mỗi lần đụng vừa đau lại vừa khó chịu.
Nhưng khó chịu đó dường như là thoải mái. Bởi vì lúc hắn làm, cô rên rỉ, càng ngày càng muốn hắn tiếp tục làm.
Này quá điên cuồng rồi. Cũng quá là đáng sợ.
Cô không dám nhìn bộ dạng của mình bây giờ, chỉ biết hai chân cô bị hắn kéo ra, cô cứ nhẹ nhàng ngồi vào nơi đó giữa hai đùi của hắn, cái đuôi của hắn ở phía sau chống đỡ đẩy thẳng lên trên. Hắn rất mạnh, cô không dám nhìn, hoặc là nằm trên đệm, dùng da lông che mặt, bị hắn kéo lên ôm lấy cô liền ôm hắn, chỉ dám nhìn cổ và ngực của hắn.
"Nick. . . . . . A. . . . . . Nick. . . . . ."
Cô vẫn gọi tên hắn như vậy.
"Grù grù grù grù. . . . . . grù grù grù. . . . . ." Tiếng grù grù của hắn chưa từng dừng lại, vẫn luôn vang lên bên tai cô.
Lần này bọn họ đã thật sự ở cùng một chỗ. Dương Phàm nhìn đỉnh hang đá, trái tim cứ lơ lửng giữa không trung từ khi tới nơi này đột nhiên rơi xuống.
Cô rốt cuộc không cần nghĩ điều gì nữa.
Dương Phàm cảm thấy dạ dày của mình rất mạnh mẽ rồi, dù uống nước bẩn hay là ăn thức ăn có thể đã biến chất vẫn không sao, cô vẫn sống sót!
Tuyết tan xong, người Nick đều lục tục xuống núi. Không có bạn đời, bọn họ cũng không muốn ở trên núi nữa, dù nước vẫn chưa rút đi toàn bộ cũng không quan tâm.
Cuối cùng vẫn là Nick và cô xuống núi cuối cùng. Lại qua một năm, Dương Phàm nhìn núi đá đen sau lưng, cảm thấy không còn kích động hay phức tạp như năm ngoái, cô tin sang năm cô sẽ tiếp tục đến núi đá đen này.
Sau khi xuống núi, bọn họ ngày ngày lên đường. Cô thấy không ít những tảng đá khổng lồ nửa cắm xuống mặt đất trên đường, năm ngoái cô cũng thấy. Những tảng đá này xem ra đều do băng tuyết từ trên núi đá đen cuốn xuống, có tảng đá cao mấy chục mét, có lẽ nặng mười mấy tấn.
Nick thay lông giống như năm ngoái, bộ lông mới đổi có một số chỗ bị sẹo quả thật không mọc lông. Dương Phàm thấy hắn có vẻ không được tự nhiên, luôn liếm những chỗ lông không mọc kia.
Bọn họ lại trở về đồi, hắn lại đào một tảng đá to làm ổ. Cỏ dây mới vừa mọc, xanh mơn mởn đầy đồi. Hắn hái rất nhiều cỏ dây làm giường, cô ở bên cạnh bện lưới cá, chuẩn bị mang vào rừng thả bên suối bắt cá.
Bây giờ khí trời càng ngày càng nóng, ban ngày càng ngày càng dài. Hắn đào mấy tảng đá to cho cô chứa nước, lúc có mưa liền có thể trữ nước. Cô còn đặc biệt làm hai lán cỏ dùng để che nắng, lúc ăn cơm hoặc là ra ngoài lấy nước sẽ không sợ ánh mặt trời.
Sau đó chính là Nick.
Từ lúc bọn họ lên đường về hắn đã bắt đầu thích dùng đuôi ôm cô rồi, vạch đen trên đuôi cũng càng ngày càng thô, đen sáng bóng loáng. Bây giờ tất cả đều chuẩn bị xong, bọn họ cũng đã ổn định.
Cô đánh trống khuyến khích bản thân, nhưng lúc làm mọi chuyện vẫn có chút sợ hãi.
Dương Phàm đặc biệt nấu nước ấm, lại để Nick đào hai khối đá hình bầu dục, giống như bồn tắm lớn. Cô đem nước nóng nấu xong đổ vào, còn có lá bạc hà nữa, tắm rửa thật sạch sẽ.
Chờ Nick săn thú về, nướng thịt ăn xong cơm, cô lại đun nước, đẩy hắn vào bồn tắm lớn để tắm cho hắn, cô dùng lá bạc hà chà từ đầu đến chân hắn. Khi cô ôm lấy đuôi chà, hắn phát ra một tiếng grù grù bén nhọn, giống như rất muốn nhảy ra khỏi bồn tắm.
Cô còn tắm qua phần lông sẫm màu dưới bụng hắn.
Thật ra thì cô căn bản không thấy chỗ đó của hắn như thế nào, nhưng bình thường nó cũng không có, đến lúc đó mới đưa ra sao? Khi cô nhẹ nhàng vuốt ve hoặc chà sát phần dưới bụng hắn, muốn đợi cái đó vươn ra để tắm qua một cái, nhưng trừ việc hắn không ngừng muốn nhảy ra ngoài, còn lại chẳng có gì vươn ra.
Chỉ là, phần dưới bụng có hơi phồng ra thôi.
Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Dương Phàm dũng cảm chui vào trong động với Nick. Trong hang đá là nệm cỏ mới phơi cả ngày hôm nay, bây giờ nằm lên vẫn còn hơi nóng âm ấm.
Khi Nick dùng đuôi vuốt ve chân cô, cô sợ hãi nhắm hai mắt lại.
Chỉ là. . . . . .
Một lát sau, hắn ôm cô ngủ thiếp đi.
Tại sao? Tại sao?
Dương Phàm một chút cũng không hiểu nhìn chằm chằm hắn.
Đây rốt cuộc là tại sao?
Chẳng lẽ cô hiểu lầm ý hắn?
Cô lấy hết dũng khí, kết quả gần đến phút cuối hắn lại đột nhiên nói cho cô biết không cần. Tuy nói có chút ngoài ý muốn, nhưng trước khi ngủ cô vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Cô lại đợi mấy ngày nữa, phát hiện mặc dù Nick thích quấn cô, thích dùng đuôi ôm cô, nhưng đến lúc ngủ, hắn vẫn ngoan ngoãn ôm cô ngủ, chuyện gì cũng không làm.
Chẳng lẽ là do cô đẩy hắn ra? Hắn đã thành thói quen?
Nghĩ đến điều này, Dương Phàm có chút buồn cười.
Kết quả một tháng sau, khi bụng của cô lại đau Nick mới có phản ứng. Giờ cô mới hiểu được.
Ngay từ mùa đông trước, kinh nguyệt của cô đã thay đổi, thời gian càng ngày càng dài. Nếu như thời gian ở thế giới này giống thế giới trước kia của cô thì mới đầu kỳ kinh nguyệt của cô cứ cách mười ngày có một lần. Nhưng trên thực tế từ khi tới nơi đây, kỳ kinh nguyệt của cô đang từ từ biến dài. Đến bây giờ đã biến thành một tháng một lần.
Một tháng đó là do cô đặt ra, cũng chính là một trăm ngày ở thế giới này.
Cô bắt đầu lo lắng đây là tín hiệu không tốt của thân thể, nhưng trừ thời gian kéo dài ra, cái khác cũng không có bất cứ vấn đề gì. Đầu tiên nó rất đúng kỳ, tiếp theo là lượng máu ra không nhiều cũng không ít, giống trước kia. Lúc có cũng không đau lắm.
Cô lo lắng nói không chừng khoảng cách này còn có thể biến dài hơn.
Trước kia Nick không phản ứng có khi là vì vậy, hắn đợi đến kỳ kinh nguyệt của cô thì mới cho rằng cô chuẩn bị xong.
Lúc cô cho mọi chuyện đã xong thì hắn lại đột nhiên phản ứng.
Dương Phàm còn căng thẳng hơn cả lần đầu. Lần trước cô chuẩn bị thật ra thì có chút ‘ sợ choáng váng ’, lúc chuẩn bị chỉ máy móc công thức. Lần này thì sao?
Cô nhân lúc trời sáng chuẩn bị đầy đủ nước nóng cho vào bồn tắm, ngâm bên trong vừa đỡ đau bụng dưới vừa củng cố tinh thần.
Hay là không làm. Kỳ kinh nguyệt mà làm chuyện này hình như không được? Nhưng mà bây giờ vẫn chưa tới, chỉ là đau bụng mà thôi. Nhưng mà sắp tới a.
Trong đầu cô, các loại ý nghĩ đang đánh nhau, kết quả lúc hắn mang con mồi trở về, thịt cũng đã nướng lên, hắn cũng đứng trước bồn tắm của cô nhìn cô chằm chằm rồi cô mới phản ứng lại.
Cô sợ hãi vẩy nước dội hắn.
Có lẽ hắn hiểu lầm cô đang chơi với hắn, đưa tay vào trong bồn tắm cũng vẩy nước dội cô.
Trước kia cô cũng tắm rửa trước mặt hắn, chỉ là, khi đó và bây giờ không giống nhau! Trong lòng cô nghĩ tất cả đều là chuyện buổi tối, thấy hắn chẳng những đứng trước bồn tắm không đi, còn vươn tay vào trong bồn tắm.
Cô dùng sức dội hắn, đuổi hắn chạy đi. Thừa dịp hắn xoay người vội vàng nhảy ra khỏi bồn tắm, chui vào hang đá thay quần áo mới ra ngoài ăn cơm.
Hắn ngay cả vẻ mặt cũng không đổi, tuyệt không quan tâm, tuyệt không biết vừa rồi cô khẩn trương bao nhiêu!
Dương Phàm giận đến nhảy lên lưng hắn, cố ý cưỡi trên người hắn ăn cơm!
Cơm nước xong cô nấu nước để cho hắn tắm, gần đây cô thường thường làm vậy, cho nên hắn nằm ở trong bồn tắm một chút cũng không xa lạ. Cô cầm lá bạc hà chà đi chà lại người hắn, giống như muốn chà sạch một lớp da của hắn!
Đáng tiếc, tất cả đều là lông.
Cô mệt mỏi, cánh tay đều đau nhức, còn dùng lá bạc hà chà răng cho hắn một lần!
Vốn lúc này sẽ không đi ngủ, bình thường hắn sẽ mang cô vào rừng đi dạo một vòng. Nhưng Dương Phàm sớm bị chuyện làm hay không làm này hành hạ đến đau cả đầu, nên liền kéo hắn chui vào hang đá, nghĩ thầm làm xong rồi còn có thời gian để nấu nước tắm.
Lúc này vào hang đá đối với Nick mà nói rất là kì quái, nhưng hắn vẫn nghe theo ôm cô nằm xuống nệm cỏ. Lúc này có lẽ hắn vẫn không biết cô muốn làm gì, cô lật người ngồi vào trên bụng hắn, chờ hắn làm. Nhưng đợi mãi, chỗ dưới bụng hắn cũng chẳng có gì thay đổi.
Cô lại đoán sai?
Dương Phàm quyết định không giằng co nữa, lần này nói kiểu gì cũng phải thành công!
Cô nằm úp sấp trên người hắn lẳng lặng ôm hắn, đây là cực hạn của cô! Chuyện khác cô đều không biết a.
Đang cảm thấy lần này nói không chừng lại uổng phí thời gian rồi, Nick đã lặng lẽ dùng đuôi vuốt ve đùi của cô. Cô đưa tay sờ, ngẩng đầu liền nhìn thấy hai mắt hắn phát sáng trong hang đá, chuyên chú nhìn cô.
Hắn lại phát ra tiếng grù grù, lần này đặc biệt nhẹ và chậm, từ từ vang lên bên tai cô.
Cô nghe tiếng grù grù của hắn, căng thẳng từ từ biến mất.
Hắn đảo ngược cô lại, kéo hai chân của cô ra, giống như muốn ngửi nơi đó của cô. Cô che mặt, muốn đem cả người chôn xuống đệm da lông. Qua một năm cô vẫn chưa dám nhìn, trước kia là sợ không dám nhìn, lần này tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi.
Sau đó. . . . . . chuyện sau đó xảy ra rất nhanh, cô thật sự không nhớ, chỉ nhớ rõ cửa hang đá từ từ tối dần, cuối cùng trời đã tối hẳn.
Đầu tiên, hắn liếm cô, cô cảm thấy đầu lưỡi của hắn vói vào trong, sau đó có cái gì giống nước thoa khắp nơi đó của cô, rồi hắn tiến vào. Đó là cảm giác gì? Cô cảm thấy hắn đụng tới chỗ sâu nhất trong bụng cô, vốn đã hơi đau bụng lại bị hắn đụng vào, nơi đó giống như có một túi nước, hắn đâm vào nơi đó, từng cái từng cái, làm cho cô sợ hãi, mỗi lần đụng vừa đau lại vừa khó chịu.
Nhưng khó chịu đó dường như là thoải mái. Bởi vì lúc hắn làm, cô rên rỉ, càng ngày càng muốn hắn tiếp tục làm.
Này quá điên cuồng rồi. Cũng quá là đáng sợ.
Cô không dám nhìn bộ dạng của mình bây giờ, chỉ biết hai chân cô bị hắn kéo ra, cô cứ nhẹ nhàng ngồi vào nơi đó giữa hai đùi của hắn, cái đuôi của hắn ở phía sau chống đỡ đẩy thẳng lên trên. Hắn rất mạnh, cô không dám nhìn, hoặc là nằm trên đệm, dùng da lông che mặt, bị hắn kéo lên ôm lấy cô liền ôm hắn, chỉ dám nhìn cổ và ngực của hắn.
"Nick. . . . . . A. . . . . . Nick. . . . . ."
Cô vẫn gọi tên hắn như vậy.
"Grù grù grù grù. . . . . . grù grù grù. . . . . ." Tiếng grù grù của hắn chưa từng dừng lại, vẫn luôn vang lên bên tai cô.
Lần này bọn họ đã thật sự ở cùng một chỗ. Dương Phàm nhìn đỉnh hang đá, trái tim cứ lơ lửng giữa không trung từ khi tới nơi này đột nhiên rơi xuống.
Cô rốt cuộc không cần nghĩ điều gì nữa.
Tác giả :
Đa Mộc Mộc Đa