Đại Học Yêu Quái
Chương 46
Thứ hai đối với đa số học sinh mà nói thì chẳng phải ngày tốt đẹp gì.
Đám yêu cũng nghĩ hệt như vậy.
Kiểm tra đối với đa số học sinh mà nói càng chẳng phải chuyện tuyệt vời gì.
Đám yêu cũng nghĩ hệt như vậy.
Thế nên việc phải làm bài kiểm tra vào ngày thứ hai, quả thực đúng là việc bọn họ thống hận nhất! Không còn gì đáng hận hơn!
Ngay đến “học bá” Kim Thụy cũng không thích kiểm tra.
Cơ mà có không thích thì đám yêu cũng không làm gì được, ở trường này thầy Diệp là nhất, thầy ấy nói kiểm tra, vậy sẽ phải kiểm tra. Nếu không phải vì không kịp chấm bài thì Diệp Tiếu hận không thể kiểm tra mỗi ngày ấy! Kiểm tra có thể không ngừng thúc đẩy học sinh hăng hái học tập hơn, hơn nữa còn là cách thích hợp nhất để đánh giá trình độ học sinh, chữa bài kiểm tra có thể ôn tập lại những kiến thức đã học, kiêm luôn hướng dẫn trọng điểm cho những học sinh yếu kém.
Tóm lại, kiểm tra vẫn lợi nhiều hơn hại.
Diệp Tiếu đến phòng học lúc tám giờ năm mươi, lúc đó đám yêu đã im lặng ngồi trong phòng chờ tới giờ làm bài, Diệp Tiếu nhìn lướt một lượt, thấy tinh thần diện mạo của mọi người khá ổn, khiến cậu rất hài lòng.
Nhìn thoáng qua thì không thấy có gì khác biệt, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy điểm kì lạ, Diệp Tiếu nhận ra chỗ ngồi của các học sinh đã thay đổi rất nhiều. Tuy bọn họ có thể tự do chọn chỗ ngồi, nhưng hai tuần trước hầu hết bọn họ đều đã chọn vị trí cố định, rất ít khi thay đổi, vậy mà hôm nay lại có biến động lớn như thế.
Vài học sinh đổi chỗ cũng không có gì lạ, nhưng đột nhiên cả đám hùa nhau đổi thì vô cùng kì quái, cơ mà Diệp Tiếu soi mãi vẫn không thấy có gì mờ ám, thế nên quyết định bỏ qua. Cậu lấy xấp bài kiểm tra trong túi ra phát cho học sinh, “Bài kiểm tra hôm nay sẽ làm hai tiếng giống lần trước, nhưng số lượng câu hỏi đã được tăng lên, tổng cộng có tám mươi câu, bao gồm điền vào chỗ trống và khoanh trắc nghiệm, không phải viết văn, bởi vì thầy sẽ tính điểm bài văn các bạn đã gửi vào mail cho thầy trong hai ngày nghỉ gộp vào bài kiểm tra, bài đó hai mươi điểm, phần bài kiểm tra hôm nay là tám mươi điểm.”
Đúng chín giờ, chuông reo, cuộc thi chính thức bắt đầu.
Diệp Tiếu đi quanh phòng vài vòng, nhận thấy không khí làm bài khá ổn, cậu quay về bục giảng mở máy tính ra chữa bài viết văn.
Không phải viết văn thật đúng là tin vui từ trên trời rớt xuống cho đám yêu, bọn họ ghét viết văn nhất đấy. Tuy nhiên hớn hở chưa được bao lâu, bọn họ liền phát hiện ra bài kiểm tra có vấn đề.
Rõ ràng là bài lần này khó hơn đợt trước.
Phần điền vào chỗ trống không chỉ là ghép vần đơn thuần nữa, mà còn bao gồm những thường thức xã hội, không được điền từ không mà phải viết cả câu.
Đương nhiên phần khoanh trắc nghiệm cũng phải khó lên, từ chọn một đáp án đúng duy nhất đổi thành chọn một đáp án đúng xen lẫn với chọn nhiều đáp án đúng, hoàn toàn không có gợi ý gì.
Mới lướt qua sơ sơ một lượt, rất nhiều yêu quái đã khóc than trong lòng: Thôi xong rồi, lần này trượt thẳng cẳng rồi…
Khó quá đi.
Tuy vậy, dù độ khó tăng lên thì phạm vi kiểm tra vẫn chỉ gồm những kiến thức Diệp Tiếu đã dạy trên lớp, không có gì vượt ngoài sức học của đám yêu cả. [Hu hu giáo viên nào mà chẳng nói thế ;A;]
Câu hỏi: Đi xe bus có được thối lại tiền không? Nếu mất hai nguyên tiền vé xe bus, không có tiền lẻ, chỉ có một tờ tiền giấy mười nguyên, vậy thối lại bao nhiêu nguyên?
(Câu hỏi chóa má gì vậy, trẻ con ba tuổi cũng biết cái này mà! Rõ ràng là lẻ tám nguyên!) [Câu này vì không đi xe bus ở Tàu nên mình cũng không biết đáp án chính xác]
Câu hỏi: Tháng một có bao nhiêu ngày?
(Không phải một tháng có ba mươi ngày à, dù là tháng một hay tháng hai thì cũng như nhau cả thôi ~)
Câu hỏi: Tai nạn trên không là gì?
(Không… Không là cái qué gì nhỉ, đọc thanh bốn hay thanh hai vậy?) [Thanh trong tiếng Tàu là độ cao của âm, hơi giống với dấu thanh trong tiếng Việt, 1 âm mà có thanh khác nhau thì nghĩa sẽ khác nhau]
Câu hỏi: Đi taxi, một người ngồi từ trường học vào nội thành hết 20 nguyên, nếu bạn đi cùng hai người bạn nữa, vậy sẽ mất bao nhiêu tiền?
(60 nguyên chứ gì, thầy sao lại hỏi vấn đề thiếu não thế, đúng là sỉ nhục trí thông minh của tụi em!) [Đáp án vẫn là 20 nguyên thôi =..=]
…
Chỉ có khoảng hai mươi câu hỏi điền vào chỗ trống, trong số đó có nhiều câu dạng điền theo hình, tức là nhìn vào tranh rồi gọi tên vật có trong ảnh.
Số còn lại đều là câu hỏi khoanh tròn trắc nghiệm, độ khó lại cao hơn một chút.
Câu hỏi: Trong số những sản phẩm tẩy rửa dưới đây, sản phẩm nào không được dùng để rửa hoa quả?
a: Bột giặt b: Xà phòng c: Nước khử trùng d: Nước giặt 洗衣液
Câu hỏi: Muốn báo công an thì phải gọi số nào?
a: 110 b: 114 c: 119 d: 120
Câu hỏi: Mức nào sau đây không phải mức giáo dục bắt buộc?
a: Tiểu học b: Sơ trung (Cấp 2) c: Trung học d: Đại học
Câu hỏi: Đồ dùng nào dưới đây không cần pin (hay điện)
a: Di động b: Laptop c: TV d: Đèn pin
(Câu này Diệp Tiếu dùng để bẫy học sinh, không có đáp án)
…
So với đống câu hỏi khoanh tròn trắc nghiệm làm người ta choáng váng, điền vào chỗ trống bỗng trở nên đáng yêu hơn nhiều. Đám yêu không biết câu nào là câu chọn một đáp án, câu nào chọn nhiều đáp án, chỉ cần khoanh sai một đáp án thì đã không được tính điểm câu đó rồi. Không có cách nào mà, một câu nhiều đáp án nên chia điểm rất khó, đơn giản nhất là sai một ý thì gạch bỏ luôn.
Các học sinh bên dưới làm bài khổ cực lầm than, Diệp Tiếu ngồi trên bục giảng chữa bài cũng cay đắng vô ngàn.
Bài làm viết tệ hại, phi logic, sai chính tả chi chít,… tất cả những thứ này đều không phải là vấn đề lớn với Diệp Tiếu, cậu đã chuẩn bị tinh thần từ trước rồi, vấn đề quan trọng ở đây là có rất nhiều học sinh gian lận, chưa gì đã biết cop bài trên mạng về rồi.
Diệp Tiếu nhìn ra được cũng chẳng có gì khó hiểu, bởi vì mấy bài viết này không hề giống cách viết bình thường của đám yêu, rõ ràng cách hành văn và sử dụng từ đều là của con người, đám yêu còn chưa đạt được trình độ đó, không thể tự nhiên viết tốt thế được.
Diệp Tiếu vẫn vui vì đám yêu đã biết tìm kiếm và sử dụng thông tin trên mạng, song cậu không đồng ý cách làm bài gian lận này, đây không phải là một hiện tượng tốt.
Thế nên những học sinh viết bài bình thường cậu chấm điểm như bình thường, còn những học sinh copy trên mạng thì không được điểm cao, cao nhất chỉ được 10 điểm, nội dung không phải do bọn họ tự viết, quá không tự giác, quá hư!
Diệp Tiếu còn không biết, các học sinh hư của cậu không chỉ biết copy mà còn biết áp dụng thuần thục kỹ năng gọi đồ ăn bên ngoài, không biết đã lén lút sau lưng cậu đi gặp gỡ anh giai ship hàng bao nhiêu lần rồi! Cái gì chứ sống phóng túng thì đám yêu học nhanh lắm ~
Lúc đầu không khí kiểm tra khá ổn, cả phòng im lặng, đám yêu ngoan ngoãn làm bài, nửa tiếng sau, tiếng râm ran be bé bắt đầu vang lên.
Diệp Tiếu ho nhẹ một tiếng, phòng học lại khôi phục yên lặng.
Qua tiếp nửa giờ, phòng học lại bắt đầu xuất hiện tiếng râm ran.
Diệp Tiếu lại ho nhẹ một cái, phòng học lại khôi phục yên lặng.
Ba mươi phút cuối cùng, tiếng râm ran bàn bạc hiển nhiên rõ ràng hơn rất nhiều, lần trước khi gần hết giờ làm bài kiểm tra cũng từng xuất hiện tình huống này, song Diệp Tiếu đã bỏ qua, thế nên đám yêu cứ nghĩ thầy giáo tạo cơ hội cho bọn họ, nhìn coi, hai tiếng ho giả bộ vừa nãy không phải là chứng minh tốt nhất sao, thầy chỉ ho thôi chứ không nói gì hết, thế là, lá gan đám yêu phình lên, trao đổi càng thêm hăng say.
Giờ Diệp Tiếu mới phát hiện ra nguyên nhân bí ẩn khiến đám yêu chuyển chỗ ngồi, cậu nhận thấy mấy chỗ tụ điểm bàn bài đều nằm xung quanh các học sinh điểm cao, không biết có phải bọn họ đã tính trước rồi không.
Diệp Tiếu hắc tuyến, quả nhiên học sinh ở đâu cũng giống nhau, ai cũng hi vọng lúc đi thi được ngồi cạnh học sinh giỏi.
Diệp Tiếu hắng giọng, “Lần trước kiểm tra thầy đã nói rồi, không được phép gian lận, giờ thầy nhắc lại một lần nữa, ai gian lận sẽ được không điểm. Thầy đã nhắc hai lần rồi, nếu các bạn còn tiếp tục trao đổi, thầy sẽ không bao che nữa, lập tức cho không điểm luôn!” Diệp Tiếu nghiêm túc nói, làm đám yêu căng thẳng quá trời, nhiều yêu chột dạ cúi đầu thật thấp, sợ bị Diệp Tiếu để ý.
Diệp Tiếu chưa nói hết, cậu tiếp tục, “Chép bài bạn là một hành vi không tốt, nhưng những bạn cho người khác chép bài cũng không thể tha thứ được, cho nên nếu ai bị phát hiện cho bạn chép bài cũng sẽ bị không điểm.” Câu trên cậu nói cho học sinh bình thường, câu dưới thì nói cho học sinh giỏi nghe, nếu người cho chép không muốn thì người đi chép sẽ không thể làm gì được, dập lửa phải dập từ đầu nguồn! Đám yêu nghe cái xong đơ cả loạt.
Các yêu trông chờ gian lận thầm nói: Thầy giáo của chúng ta thiệt lợi hại!
Bởi vì bài kiểm tra lần này có nhiều câu hỏi, cho nên không yêu quái nào xin nộp bài trước, Kim Thụy và mấy học sinh giỏi cũng cảm thấy bài lần này khó, có vài chỗ bọn họ không chắc đáp án, nói chi tới yêu quái khác, vô số tên sầu mi khổ kiếm, ối tên phát điên, lúc nộp bài kiểm tra cả lớp đầy ắp tiếng thở than.
Nhìn học sinh thế này, Diệp Tiếu vui vẻ cực kì, cậu cảm thấy ngược học sinh thú vị chết đi được, cơ mà trong lòng cậu cũng có chút xíu chột dạ, coi bộ nghĩ như thế không giống thầy giáo tốt lắm, lẽ nào ở chung với đám yêu quá cho nên tâm lý cậu bị biến thái rồi?
Đám yêu không biết, giờ bọn họ đang bị bài kiểm tra ngược, đợi một thời gian nữa còn gặp chuyện ngược hơn nhiều~
Đám yêu cũng nghĩ hệt như vậy.
Kiểm tra đối với đa số học sinh mà nói càng chẳng phải chuyện tuyệt vời gì.
Đám yêu cũng nghĩ hệt như vậy.
Thế nên việc phải làm bài kiểm tra vào ngày thứ hai, quả thực đúng là việc bọn họ thống hận nhất! Không còn gì đáng hận hơn!
Ngay đến “học bá” Kim Thụy cũng không thích kiểm tra.
Cơ mà có không thích thì đám yêu cũng không làm gì được, ở trường này thầy Diệp là nhất, thầy ấy nói kiểm tra, vậy sẽ phải kiểm tra. Nếu không phải vì không kịp chấm bài thì Diệp Tiếu hận không thể kiểm tra mỗi ngày ấy! Kiểm tra có thể không ngừng thúc đẩy học sinh hăng hái học tập hơn, hơn nữa còn là cách thích hợp nhất để đánh giá trình độ học sinh, chữa bài kiểm tra có thể ôn tập lại những kiến thức đã học, kiêm luôn hướng dẫn trọng điểm cho những học sinh yếu kém.
Tóm lại, kiểm tra vẫn lợi nhiều hơn hại.
Diệp Tiếu đến phòng học lúc tám giờ năm mươi, lúc đó đám yêu đã im lặng ngồi trong phòng chờ tới giờ làm bài, Diệp Tiếu nhìn lướt một lượt, thấy tinh thần diện mạo của mọi người khá ổn, khiến cậu rất hài lòng.
Nhìn thoáng qua thì không thấy có gì khác biệt, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy điểm kì lạ, Diệp Tiếu nhận ra chỗ ngồi của các học sinh đã thay đổi rất nhiều. Tuy bọn họ có thể tự do chọn chỗ ngồi, nhưng hai tuần trước hầu hết bọn họ đều đã chọn vị trí cố định, rất ít khi thay đổi, vậy mà hôm nay lại có biến động lớn như thế.
Vài học sinh đổi chỗ cũng không có gì lạ, nhưng đột nhiên cả đám hùa nhau đổi thì vô cùng kì quái, cơ mà Diệp Tiếu soi mãi vẫn không thấy có gì mờ ám, thế nên quyết định bỏ qua. Cậu lấy xấp bài kiểm tra trong túi ra phát cho học sinh, “Bài kiểm tra hôm nay sẽ làm hai tiếng giống lần trước, nhưng số lượng câu hỏi đã được tăng lên, tổng cộng có tám mươi câu, bao gồm điền vào chỗ trống và khoanh trắc nghiệm, không phải viết văn, bởi vì thầy sẽ tính điểm bài văn các bạn đã gửi vào mail cho thầy trong hai ngày nghỉ gộp vào bài kiểm tra, bài đó hai mươi điểm, phần bài kiểm tra hôm nay là tám mươi điểm.”
Đúng chín giờ, chuông reo, cuộc thi chính thức bắt đầu.
Diệp Tiếu đi quanh phòng vài vòng, nhận thấy không khí làm bài khá ổn, cậu quay về bục giảng mở máy tính ra chữa bài viết văn.
Không phải viết văn thật đúng là tin vui từ trên trời rớt xuống cho đám yêu, bọn họ ghét viết văn nhất đấy. Tuy nhiên hớn hở chưa được bao lâu, bọn họ liền phát hiện ra bài kiểm tra có vấn đề.
Rõ ràng là bài lần này khó hơn đợt trước.
Phần điền vào chỗ trống không chỉ là ghép vần đơn thuần nữa, mà còn bao gồm những thường thức xã hội, không được điền từ không mà phải viết cả câu.
Đương nhiên phần khoanh trắc nghiệm cũng phải khó lên, từ chọn một đáp án đúng duy nhất đổi thành chọn một đáp án đúng xen lẫn với chọn nhiều đáp án đúng, hoàn toàn không có gợi ý gì.
Mới lướt qua sơ sơ một lượt, rất nhiều yêu quái đã khóc than trong lòng: Thôi xong rồi, lần này trượt thẳng cẳng rồi…
Khó quá đi.
Tuy vậy, dù độ khó tăng lên thì phạm vi kiểm tra vẫn chỉ gồm những kiến thức Diệp Tiếu đã dạy trên lớp, không có gì vượt ngoài sức học của đám yêu cả. [Hu hu giáo viên nào mà chẳng nói thế ;A;]
Câu hỏi: Đi xe bus có được thối lại tiền không? Nếu mất hai nguyên tiền vé xe bus, không có tiền lẻ, chỉ có một tờ tiền giấy mười nguyên, vậy thối lại bao nhiêu nguyên?
(Câu hỏi chóa má gì vậy, trẻ con ba tuổi cũng biết cái này mà! Rõ ràng là lẻ tám nguyên!) [Câu này vì không đi xe bus ở Tàu nên mình cũng không biết đáp án chính xác]
Câu hỏi: Tháng một có bao nhiêu ngày?
(Không phải một tháng có ba mươi ngày à, dù là tháng một hay tháng hai thì cũng như nhau cả thôi ~)
Câu hỏi: Tai nạn trên không là gì?
(Không… Không là cái qué gì nhỉ, đọc thanh bốn hay thanh hai vậy?) [Thanh trong tiếng Tàu là độ cao của âm, hơi giống với dấu thanh trong tiếng Việt, 1 âm mà có thanh khác nhau thì nghĩa sẽ khác nhau]
Câu hỏi: Đi taxi, một người ngồi từ trường học vào nội thành hết 20 nguyên, nếu bạn đi cùng hai người bạn nữa, vậy sẽ mất bao nhiêu tiền?
(60 nguyên chứ gì, thầy sao lại hỏi vấn đề thiếu não thế, đúng là sỉ nhục trí thông minh của tụi em!) [Đáp án vẫn là 20 nguyên thôi =..=]
…
Chỉ có khoảng hai mươi câu hỏi điền vào chỗ trống, trong số đó có nhiều câu dạng điền theo hình, tức là nhìn vào tranh rồi gọi tên vật có trong ảnh.
Số còn lại đều là câu hỏi khoanh tròn trắc nghiệm, độ khó lại cao hơn một chút.
Câu hỏi: Trong số những sản phẩm tẩy rửa dưới đây, sản phẩm nào không được dùng để rửa hoa quả?
a: Bột giặt b: Xà phòng c: Nước khử trùng d: Nước giặt 洗衣液
Câu hỏi: Muốn báo công an thì phải gọi số nào?
a: 110 b: 114 c: 119 d: 120
Câu hỏi: Mức nào sau đây không phải mức giáo dục bắt buộc?
a: Tiểu học b: Sơ trung (Cấp 2) c: Trung học d: Đại học
Câu hỏi: Đồ dùng nào dưới đây không cần pin (hay điện)
a: Di động b: Laptop c: TV d: Đèn pin
(Câu này Diệp Tiếu dùng để bẫy học sinh, không có đáp án)
…
So với đống câu hỏi khoanh tròn trắc nghiệm làm người ta choáng váng, điền vào chỗ trống bỗng trở nên đáng yêu hơn nhiều. Đám yêu không biết câu nào là câu chọn một đáp án, câu nào chọn nhiều đáp án, chỉ cần khoanh sai một đáp án thì đã không được tính điểm câu đó rồi. Không có cách nào mà, một câu nhiều đáp án nên chia điểm rất khó, đơn giản nhất là sai một ý thì gạch bỏ luôn.
Các học sinh bên dưới làm bài khổ cực lầm than, Diệp Tiếu ngồi trên bục giảng chữa bài cũng cay đắng vô ngàn.
Bài làm viết tệ hại, phi logic, sai chính tả chi chít,… tất cả những thứ này đều không phải là vấn đề lớn với Diệp Tiếu, cậu đã chuẩn bị tinh thần từ trước rồi, vấn đề quan trọng ở đây là có rất nhiều học sinh gian lận, chưa gì đã biết cop bài trên mạng về rồi.
Diệp Tiếu nhìn ra được cũng chẳng có gì khó hiểu, bởi vì mấy bài viết này không hề giống cách viết bình thường của đám yêu, rõ ràng cách hành văn và sử dụng từ đều là của con người, đám yêu còn chưa đạt được trình độ đó, không thể tự nhiên viết tốt thế được.
Diệp Tiếu vẫn vui vì đám yêu đã biết tìm kiếm và sử dụng thông tin trên mạng, song cậu không đồng ý cách làm bài gian lận này, đây không phải là một hiện tượng tốt.
Thế nên những học sinh viết bài bình thường cậu chấm điểm như bình thường, còn những học sinh copy trên mạng thì không được điểm cao, cao nhất chỉ được 10 điểm, nội dung không phải do bọn họ tự viết, quá không tự giác, quá hư!
Diệp Tiếu còn không biết, các học sinh hư của cậu không chỉ biết copy mà còn biết áp dụng thuần thục kỹ năng gọi đồ ăn bên ngoài, không biết đã lén lút sau lưng cậu đi gặp gỡ anh giai ship hàng bao nhiêu lần rồi! Cái gì chứ sống phóng túng thì đám yêu học nhanh lắm ~
Lúc đầu không khí kiểm tra khá ổn, cả phòng im lặng, đám yêu ngoan ngoãn làm bài, nửa tiếng sau, tiếng râm ran be bé bắt đầu vang lên.
Diệp Tiếu ho nhẹ một tiếng, phòng học lại khôi phục yên lặng.
Qua tiếp nửa giờ, phòng học lại bắt đầu xuất hiện tiếng râm ran.
Diệp Tiếu lại ho nhẹ một cái, phòng học lại khôi phục yên lặng.
Ba mươi phút cuối cùng, tiếng râm ran bàn bạc hiển nhiên rõ ràng hơn rất nhiều, lần trước khi gần hết giờ làm bài kiểm tra cũng từng xuất hiện tình huống này, song Diệp Tiếu đã bỏ qua, thế nên đám yêu cứ nghĩ thầy giáo tạo cơ hội cho bọn họ, nhìn coi, hai tiếng ho giả bộ vừa nãy không phải là chứng minh tốt nhất sao, thầy chỉ ho thôi chứ không nói gì hết, thế là, lá gan đám yêu phình lên, trao đổi càng thêm hăng say.
Giờ Diệp Tiếu mới phát hiện ra nguyên nhân bí ẩn khiến đám yêu chuyển chỗ ngồi, cậu nhận thấy mấy chỗ tụ điểm bàn bài đều nằm xung quanh các học sinh điểm cao, không biết có phải bọn họ đã tính trước rồi không.
Diệp Tiếu hắc tuyến, quả nhiên học sinh ở đâu cũng giống nhau, ai cũng hi vọng lúc đi thi được ngồi cạnh học sinh giỏi.
Diệp Tiếu hắng giọng, “Lần trước kiểm tra thầy đã nói rồi, không được phép gian lận, giờ thầy nhắc lại một lần nữa, ai gian lận sẽ được không điểm. Thầy đã nhắc hai lần rồi, nếu các bạn còn tiếp tục trao đổi, thầy sẽ không bao che nữa, lập tức cho không điểm luôn!” Diệp Tiếu nghiêm túc nói, làm đám yêu căng thẳng quá trời, nhiều yêu chột dạ cúi đầu thật thấp, sợ bị Diệp Tiếu để ý.
Diệp Tiếu chưa nói hết, cậu tiếp tục, “Chép bài bạn là một hành vi không tốt, nhưng những bạn cho người khác chép bài cũng không thể tha thứ được, cho nên nếu ai bị phát hiện cho bạn chép bài cũng sẽ bị không điểm.” Câu trên cậu nói cho học sinh bình thường, câu dưới thì nói cho học sinh giỏi nghe, nếu người cho chép không muốn thì người đi chép sẽ không thể làm gì được, dập lửa phải dập từ đầu nguồn! Đám yêu nghe cái xong đơ cả loạt.
Các yêu trông chờ gian lận thầm nói: Thầy giáo của chúng ta thiệt lợi hại!
Bởi vì bài kiểm tra lần này có nhiều câu hỏi, cho nên không yêu quái nào xin nộp bài trước, Kim Thụy và mấy học sinh giỏi cũng cảm thấy bài lần này khó, có vài chỗ bọn họ không chắc đáp án, nói chi tới yêu quái khác, vô số tên sầu mi khổ kiếm, ối tên phát điên, lúc nộp bài kiểm tra cả lớp đầy ắp tiếng thở than.
Nhìn học sinh thế này, Diệp Tiếu vui vẻ cực kì, cậu cảm thấy ngược học sinh thú vị chết đi được, cơ mà trong lòng cậu cũng có chút xíu chột dạ, coi bộ nghĩ như thế không giống thầy giáo tốt lắm, lẽ nào ở chung với đám yêu quá cho nên tâm lý cậu bị biến thái rồi?
Đám yêu không biết, giờ bọn họ đang bị bài kiểm tra ngược, đợi một thời gian nữa còn gặp chuyện ngược hơn nhiều~
Tác giả :
Oa Qua Oa