Đại Hiệp Hồn
Chương 22: Hai mẫu thân, đích tôn nhi tử, ba người cùng nhau phóng túng (8)
Nguồn: .
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.
Dịch: Tệ Bạc.
Biên: Lạc.
“A… A… Long nhi… Ngươi…” Bị hai tay mạnh mẽ vờn quanh, thân thể Văn Tuệ Vân vô lực mềm xuống, loại cảm giác này khiến nàng xúc động. Song chưởng Hoa Vân Long cầm chặt nhũ phòng (bầu vú) của nàng, lần nữa kịch liệt dán chặt miệng mình vào môi của nàng, hạ thể nam nhân nóng bỏng phồng lên xung đột với âm hộ, cái cảm giác bị xâm phạm này vừa quen thuộc lại lạ lẫm, Văn Tuệ Vân bị hôn một hồi đến hoa mắt, thời gian dần qua buông bỏ phản kháng.
Hoa Vân Long tận dụng thời cơ, cởi bỏ cúc áo Văn Tuệ Vân, lại để cho hai vú luôn bị nàng bảo thủ che giấu hiện thân. Hoa Vân Long càng tiến một bước hướng âm hộ Văn Tuệ Vân tiến công, vươn tay vào trong quần nàng, đem quần lót cởi ra, ngón giữa xoa lấy âm đế (hòn le), không qua mấy khắc dâm thủy Văn Tuệ Vân liền chảy xuống, lúc này Văn Tuệ Vân còn muốn đem tay của hắn đẩy ra, nhưng Hoa Vân Long không để nàng như ý, một tay cầm lấy tay Văn Tuệ Vân, một tay hướng ở chỗ sâu bên trong tiến công, hai ngón tay qua lại đút vào âm đạo, ngón cái xoa lấy âm đế, dần dần Văn Tuệ Vân cũng theo hắn thao túng, thuận lợi hưởng thụ lấy hôn môi cùng vuốt ve của Hoa Vân Long. Tần Uyển Phượng cùng Bạch Quân Nghi nhìn nhau cười cười, rời khỏi phòng, một mặt là tránh cho Văn Tuệ Vân lúng túng, một phương diện khác cũng là trông chừng “chuẩn bị chiến tranh.”
Hoa Vân Long lấy tay cởi bỏ y phục của nàng, Văn Tuệ Vân đã biến thành nửa thân trần. Hoa Vân Long nhìn làn da của nàng trắng nõn không nếp nhăn, hai vú vẫn còn thẳng cứng không hề rũ xuống, hai hạt núm vú màu đỏ hết sức mê người, thực không tin nổi đây là một nữ nhân hơn năm mươi tuổi, bởi vậy có thể thấy được: nàng bảo dưỡng rất tốt. Hoa Vân Long khẽ cắn nhũ đầu, đầu lưỡi liên tục du tẩu trên quầng vú, hắn gảy nhẹ đầu núm, khiến cho Văn Tuệ Vân cảm thấy nhụy hoa (giữa hai chân) chảy ra chất mật, không khỏi xấu hổ không chịu nổi, hai mắt nhắm nghiền không dám mở ra.
Hoa Vân Long đem nàng phòng tuyến quần lót cuối cùng còn đang nửa mặc nửa tuột phía dưới cởi ra. Chỉ thấy bụng dưới của nàng trơn nhẵn, trên âm phụ (mu l-n) sinh đầy một mảng lớn âm mao đen nhánh to dài. Hoa Vân Long cảm thấy rất kỳ quái nói: “Nãi nãi, thân hình của ngươi còn thật xinh đẹp mê người, thật sự là tuyệt vời đến không hề chênh lệch so với mẫu thân, di nương các nàng.” Hoa lão phu nhân Văn Tuệ Vân lúc này xấu hổ không chịu nổi, nói không ra lời.
Hoa Vân Long vội vàng cởi hết đồ của mình ra, một cái đại bảo bối cao cao nhếch lên, ánh sáng đỏ tía đứng thẳng trước mặt Văn Tuệ Vân, trong nội tâm nàng không ngừng nhảy lên, trong huyệt không ngừng chảy ra tao thủy (dịch thẳng nghĩa là dịch nhờn lẳng lơ). Đại bảo bối của Hoa Vân Long cao kiều căng cứng nổi gân xanh, khiến cho trong nội tâm nàng vừa sợ vừa yêu. Hoa Vân Long đem nàng ôm vào trong ngực, cùng nhau ngồi ở bên giường, một tay săn sóc nắn bóp cặp vú đầy đặn cùng núm vú màu đỏ của nàng. Hắn cúi đầu dùng miệng ngậm lấy đầu vú còn lại mà hút, liếm, cắn, một tay cắm vào hai mảnh nhiều lông, khe thịt nho nhỏ trên âm hộ béo béo mập mập của nàng mà moi móc làm lộng lấy, khiến cả bàn tay hắn dính dịch nhờn ẩm ướt trơn trượt.
Văn Tuệ Vân bị hắn sờ, mút, cắn núm vú cùng moi móc âm hộ, ở dưới thủ pháp tán tỉnh, khiến cho toàn thân run rẩy, mị nhãn như tơ, cặp môi đỏ mọng hơi mở rên rỉ thở dốc, toàn thân lửa nóng tê dại ngứa ngáy, dục hỏa như lửa đốt khó nhận lấy cái chết, nàng vội vàng đè hai tay của hắn lại mà nói: “Long nhi… Ngươi ngừng tay… Ta bị ngươi khiến cho sống không bằng chết…”
“Nãi nãi, ngươi là khó chịu ở đâu?” Hoa Vân Long đẩy hai tay của nàng ra, tiếp tục sờ mó tới.
“Ta… Mắc cỡ chết người ta rồi… Ta không có ý tứ đó… Ngươi biết… Còn cố ý trêu chọc ta…”
“Ngươi không nói, làm sao ta biết đây? Nãi nãi thân ái của ta.”
“Ngươi thực xấu lắm… Ta bị ngươi đào đến ngứa ngáy chết rồi… Ta muốn ngươi… Cho ta…” Văn Tuệ Vân thẹn thùng đến nói không được nữa, một cái ngọc thủ nắm chặt đại bảo bối của hắn vuốt lên.
“Oa.” Thật thô thật dài, một tay cũng nắm không hết, đây chính là chân tướng đầu gậy sắt nung đỏ, vừa cứng lại vừa nóng, thật quá dọa người. Văn Tuệ Vân thầm nghĩ: chốc nữa bị hắn cắm vào trong huyệt của chính mình, không biết là loại tư vị gì? Hoa Vân Long biết rõ Văn Tuệ Vân trước mắt đã bị bộ kỹ xảo tán tỉnh cao siêu kia của mình khiêu khích đến khó có thể chịu đựng.
Thế là Hoa Vân Long đem nàng đẩy ngã xuống giường, kéo cặp mông to tới gần mép giường, hai tay khoác ở cặp đùi mập nhuận của nàng mà hướng hai bên tách ra, chính mình tức thì đứng ở giữa hai chân nàng, triển khai tư thế “lão hán thôi xa,” đại bảo bối nhô lên nhắm ngay nhục động màu đỏ tím của nàng, phần eo vừa dùng lực, “tư” một tiếng, đại bảo bối chui vào tận gốc, đại quy đầu đội thẳng lên miệng tử cung nàng.
“Ai nha… Đâm chết người rồi… Ta thực chịu không được… Á…”
Hoa Vân Long bắt đầu biến hóa các loại phương thức đút vào, Văn Tuệ Vân trợn mắt vặn eo lắc mông, ưỡn lên bên trên mà dao động, trong miệng âm thanh dâm đãng hừ gọi, dâm thủy tựa như mẻ đê điều, một mực mãnh liệt chảy ra bên ngoài, từ khe đít một giọt lại một giọt chảy tới trên mặt đất.
“A… Ngươi hại chết ta… Hảo Long nhi… Ai nha… Ta muốn tiết…” Tiếng kêu của nàng càng lúc càng to, tao thủy càng chảy càng nhiều, toàn thân run rẩy, hai mảnh mép trong màu đỏ tím theo đại bảo bối đút vào, cũng thuận theo mà nhảy ra rút vào, thật sự là đã ghiền cực kỳ. Lại nhìn gương mặt hàm xuân của nàng, mắt phát ra dục diễm, bộ dáng tao dâm đãng, không thể tưởng được vị này là một nãi nãi, thật đúng là khiến cho chính mình tiêu hồn thực cốt, cực kỳ mê người. Hoa Vân Long tâm thần kích động, đại bảo bối mãnh lực đút vào trong huyệt múp của nàng, lại lật lại quấy, lại đâm lại mài, thọc cho nàng há miệng kêu to.
“Hảo Long nhi… Tiểu quai quai… Ta bị ngươi đâm… đâm chết rồi… Ngươi thật lợi hại… Đâm đến ta… thật thoải mái… Hảo thống khoái… Ta… A… Ta… Lại tiết… Ô ô…” Một cỗ dịch thể nóng hổi bay thẳng vào quy đầu, ngay sau đó, miệng tử cung kẹp vào đại quy đầu của hắn, mãnh liệt hấp, mãnh liệt mút, khiến cho Hoa Vân Long thoải mái thiếu chút nữa muốn xuất tinh. Hắn vội vàng ổn định tâm tình kích động, đình chỉ đút vào, đem đại quy đầu chăm chú đứng vững trong hoa tâm của nàng, hưởng thụ lấy cái tư vị được hoa tâm hút kia.
Văn Tuệ Vân đã tiết liền mấy lần, toàn thân cũng mềm liệt xuống, ngoại trừ hơi thở gấp gáp dùng để mãnh liệt hô hấp, toàn thân nàng đã nằm bất động, hai mắt nhắm chặt lại, nhưng mà miệng tử cung nàng vẫn còn mút lấy đại quy đầu. Thân thể Hoa Vân Long mặc dù không có lại cử động, thế nhưng mà quy đầu bị hoa tâm chặt kín hút đến phi phàm thống khoái. Văn Tuệ Vân chậm rãi mở hai mắt ra, cảm thấy đại bảo bối của hắn vừa nóng lại vừa cứng, chọc vào trong huyệt múp của mình thì chính là tràn đầy, trướng căng.
Nàng nhẹ nhàng phun ra một hơi thở dài thườn thượt, dùng đôi mị nhãn kiều mị hàm xuân kia nhìn chăm chú Hoa Vân Long, sau đó nói: “Tiểu tâm can… Ngươi như thế nào lợi hại như vậy… Nãi nãi thiếu chút nữa chết ở trong tay của ngươi… Ngươi còn không có xuất tinh nha… Thực dọa chết người… Ngươi đâm ta thật thoải mái… Ngươi thật sự là tim gan của nãi nãi (ý nói quan trọng như nội tạng không thể thiếu)… Ta thực yêu ngươi chết mất… Tiểu quai quai…”
“Nãi nãi, ngươi thống khoái rồi, bảo bối của ta căng phồng đến khó nhận lấy cái chết.” Hoa Vân Long dục hỏa sắp đến đỉnh, cần gấp thêm một hồi đâm vào rút ra, thế là lại bắt đầu động mạnh cái mông, đứng lên đút vào.
Cầu like chương!
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.
Dịch: Tệ Bạc.
Biên: Lạc.
“A… A… Long nhi… Ngươi…” Bị hai tay mạnh mẽ vờn quanh, thân thể Văn Tuệ Vân vô lực mềm xuống, loại cảm giác này khiến nàng xúc động. Song chưởng Hoa Vân Long cầm chặt nhũ phòng (bầu vú) của nàng, lần nữa kịch liệt dán chặt miệng mình vào môi của nàng, hạ thể nam nhân nóng bỏng phồng lên xung đột với âm hộ, cái cảm giác bị xâm phạm này vừa quen thuộc lại lạ lẫm, Văn Tuệ Vân bị hôn một hồi đến hoa mắt, thời gian dần qua buông bỏ phản kháng.
Hoa Vân Long tận dụng thời cơ, cởi bỏ cúc áo Văn Tuệ Vân, lại để cho hai vú luôn bị nàng bảo thủ che giấu hiện thân. Hoa Vân Long càng tiến một bước hướng âm hộ Văn Tuệ Vân tiến công, vươn tay vào trong quần nàng, đem quần lót cởi ra, ngón giữa xoa lấy âm đế (hòn le), không qua mấy khắc dâm thủy Văn Tuệ Vân liền chảy xuống, lúc này Văn Tuệ Vân còn muốn đem tay của hắn đẩy ra, nhưng Hoa Vân Long không để nàng như ý, một tay cầm lấy tay Văn Tuệ Vân, một tay hướng ở chỗ sâu bên trong tiến công, hai ngón tay qua lại đút vào âm đạo, ngón cái xoa lấy âm đế, dần dần Văn Tuệ Vân cũng theo hắn thao túng, thuận lợi hưởng thụ lấy hôn môi cùng vuốt ve của Hoa Vân Long. Tần Uyển Phượng cùng Bạch Quân Nghi nhìn nhau cười cười, rời khỏi phòng, một mặt là tránh cho Văn Tuệ Vân lúng túng, một phương diện khác cũng là trông chừng “chuẩn bị chiến tranh.”
Hoa Vân Long lấy tay cởi bỏ y phục của nàng, Văn Tuệ Vân đã biến thành nửa thân trần. Hoa Vân Long nhìn làn da của nàng trắng nõn không nếp nhăn, hai vú vẫn còn thẳng cứng không hề rũ xuống, hai hạt núm vú màu đỏ hết sức mê người, thực không tin nổi đây là một nữ nhân hơn năm mươi tuổi, bởi vậy có thể thấy được: nàng bảo dưỡng rất tốt. Hoa Vân Long khẽ cắn nhũ đầu, đầu lưỡi liên tục du tẩu trên quầng vú, hắn gảy nhẹ đầu núm, khiến cho Văn Tuệ Vân cảm thấy nhụy hoa (giữa hai chân) chảy ra chất mật, không khỏi xấu hổ không chịu nổi, hai mắt nhắm nghiền không dám mở ra.
Hoa Vân Long đem nàng phòng tuyến quần lót cuối cùng còn đang nửa mặc nửa tuột phía dưới cởi ra. Chỉ thấy bụng dưới của nàng trơn nhẵn, trên âm phụ (mu l-n) sinh đầy một mảng lớn âm mao đen nhánh to dài. Hoa Vân Long cảm thấy rất kỳ quái nói: “Nãi nãi, thân hình của ngươi còn thật xinh đẹp mê người, thật sự là tuyệt vời đến không hề chênh lệch so với mẫu thân, di nương các nàng.” Hoa lão phu nhân Văn Tuệ Vân lúc này xấu hổ không chịu nổi, nói không ra lời.
Hoa Vân Long vội vàng cởi hết đồ của mình ra, một cái đại bảo bối cao cao nhếch lên, ánh sáng đỏ tía đứng thẳng trước mặt Văn Tuệ Vân, trong nội tâm nàng không ngừng nhảy lên, trong huyệt không ngừng chảy ra tao thủy (dịch thẳng nghĩa là dịch nhờn lẳng lơ). Đại bảo bối của Hoa Vân Long cao kiều căng cứng nổi gân xanh, khiến cho trong nội tâm nàng vừa sợ vừa yêu. Hoa Vân Long đem nàng ôm vào trong ngực, cùng nhau ngồi ở bên giường, một tay săn sóc nắn bóp cặp vú đầy đặn cùng núm vú màu đỏ của nàng. Hắn cúi đầu dùng miệng ngậm lấy đầu vú còn lại mà hút, liếm, cắn, một tay cắm vào hai mảnh nhiều lông, khe thịt nho nhỏ trên âm hộ béo béo mập mập của nàng mà moi móc làm lộng lấy, khiến cả bàn tay hắn dính dịch nhờn ẩm ướt trơn trượt.
Văn Tuệ Vân bị hắn sờ, mút, cắn núm vú cùng moi móc âm hộ, ở dưới thủ pháp tán tỉnh, khiến cho toàn thân run rẩy, mị nhãn như tơ, cặp môi đỏ mọng hơi mở rên rỉ thở dốc, toàn thân lửa nóng tê dại ngứa ngáy, dục hỏa như lửa đốt khó nhận lấy cái chết, nàng vội vàng đè hai tay của hắn lại mà nói: “Long nhi… Ngươi ngừng tay… Ta bị ngươi khiến cho sống không bằng chết…”
“Nãi nãi, ngươi là khó chịu ở đâu?” Hoa Vân Long đẩy hai tay của nàng ra, tiếp tục sờ mó tới.
“Ta… Mắc cỡ chết người ta rồi… Ta không có ý tứ đó… Ngươi biết… Còn cố ý trêu chọc ta…”
“Ngươi không nói, làm sao ta biết đây? Nãi nãi thân ái của ta.”
“Ngươi thực xấu lắm… Ta bị ngươi đào đến ngứa ngáy chết rồi… Ta muốn ngươi… Cho ta…” Văn Tuệ Vân thẹn thùng đến nói không được nữa, một cái ngọc thủ nắm chặt đại bảo bối của hắn vuốt lên.
“Oa.” Thật thô thật dài, một tay cũng nắm không hết, đây chính là chân tướng đầu gậy sắt nung đỏ, vừa cứng lại vừa nóng, thật quá dọa người. Văn Tuệ Vân thầm nghĩ: chốc nữa bị hắn cắm vào trong huyệt của chính mình, không biết là loại tư vị gì? Hoa Vân Long biết rõ Văn Tuệ Vân trước mắt đã bị bộ kỹ xảo tán tỉnh cao siêu kia của mình khiêu khích đến khó có thể chịu đựng.
Thế là Hoa Vân Long đem nàng đẩy ngã xuống giường, kéo cặp mông to tới gần mép giường, hai tay khoác ở cặp đùi mập nhuận của nàng mà hướng hai bên tách ra, chính mình tức thì đứng ở giữa hai chân nàng, triển khai tư thế “lão hán thôi xa,” đại bảo bối nhô lên nhắm ngay nhục động màu đỏ tím của nàng, phần eo vừa dùng lực, “tư” một tiếng, đại bảo bối chui vào tận gốc, đại quy đầu đội thẳng lên miệng tử cung nàng.
“Ai nha… Đâm chết người rồi… Ta thực chịu không được… Á…”
Hoa Vân Long bắt đầu biến hóa các loại phương thức đút vào, Văn Tuệ Vân trợn mắt vặn eo lắc mông, ưỡn lên bên trên mà dao động, trong miệng âm thanh dâm đãng hừ gọi, dâm thủy tựa như mẻ đê điều, một mực mãnh liệt chảy ra bên ngoài, từ khe đít một giọt lại một giọt chảy tới trên mặt đất.
“A… Ngươi hại chết ta… Hảo Long nhi… Ai nha… Ta muốn tiết…” Tiếng kêu của nàng càng lúc càng to, tao thủy càng chảy càng nhiều, toàn thân run rẩy, hai mảnh mép trong màu đỏ tím theo đại bảo bối đút vào, cũng thuận theo mà nhảy ra rút vào, thật sự là đã ghiền cực kỳ. Lại nhìn gương mặt hàm xuân của nàng, mắt phát ra dục diễm, bộ dáng tao dâm đãng, không thể tưởng được vị này là một nãi nãi, thật đúng là khiến cho chính mình tiêu hồn thực cốt, cực kỳ mê người. Hoa Vân Long tâm thần kích động, đại bảo bối mãnh lực đút vào trong huyệt múp của nàng, lại lật lại quấy, lại đâm lại mài, thọc cho nàng há miệng kêu to.
“Hảo Long nhi… Tiểu quai quai… Ta bị ngươi đâm… đâm chết rồi… Ngươi thật lợi hại… Đâm đến ta… thật thoải mái… Hảo thống khoái… Ta… A… Ta… Lại tiết… Ô ô…” Một cỗ dịch thể nóng hổi bay thẳng vào quy đầu, ngay sau đó, miệng tử cung kẹp vào đại quy đầu của hắn, mãnh liệt hấp, mãnh liệt mút, khiến cho Hoa Vân Long thoải mái thiếu chút nữa muốn xuất tinh. Hắn vội vàng ổn định tâm tình kích động, đình chỉ đút vào, đem đại quy đầu chăm chú đứng vững trong hoa tâm của nàng, hưởng thụ lấy cái tư vị được hoa tâm hút kia.
Văn Tuệ Vân đã tiết liền mấy lần, toàn thân cũng mềm liệt xuống, ngoại trừ hơi thở gấp gáp dùng để mãnh liệt hô hấp, toàn thân nàng đã nằm bất động, hai mắt nhắm chặt lại, nhưng mà miệng tử cung nàng vẫn còn mút lấy đại quy đầu. Thân thể Hoa Vân Long mặc dù không có lại cử động, thế nhưng mà quy đầu bị hoa tâm chặt kín hút đến phi phàm thống khoái. Văn Tuệ Vân chậm rãi mở hai mắt ra, cảm thấy đại bảo bối của hắn vừa nóng lại vừa cứng, chọc vào trong huyệt múp của mình thì chính là tràn đầy, trướng căng.
Nàng nhẹ nhàng phun ra một hơi thở dài thườn thượt, dùng đôi mị nhãn kiều mị hàm xuân kia nhìn chăm chú Hoa Vân Long, sau đó nói: “Tiểu tâm can… Ngươi như thế nào lợi hại như vậy… Nãi nãi thiếu chút nữa chết ở trong tay của ngươi… Ngươi còn không có xuất tinh nha… Thực dọa chết người… Ngươi đâm ta thật thoải mái… Ngươi thật sự là tim gan của nãi nãi (ý nói quan trọng như nội tạng không thể thiếu)… Ta thực yêu ngươi chết mất… Tiểu quai quai…”
“Nãi nãi, ngươi thống khoái rồi, bảo bối của ta căng phồng đến khó nhận lấy cái chết.” Hoa Vân Long dục hỏa sắp đến đỉnh, cần gấp thêm một hồi đâm vào rút ra, thế là lại bắt đầu động mạnh cái mông, đứng lên đút vào.
Cầu like chương!
Tác giả :
Hoa Gian Lãng Tử