Đặc Vụ Trọng Sinh: Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng
Chương 75: Siêu sao trở về (20)
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit : Vân Vân
Beta: Linh Đang
“Chúng ta chỉ là những người bình thường nên phải dựa vào chính bản thân mình thôi.” Thời Tuyết nói rất thành thật, chuyện cô ta là cô nhi từ lâu đã không phải là bí mật rồi.
Rất nhiều người khi thấy cô như thế cũng cảm thấy hơi đồng tình.
Dù sao trên đời này cũng có một câu nói: kẻ yếu là kẻ có lý.
Những lời này của Thời Tuyết thật sự có dụng ý riêng, trong nháy mắt trên mạng có mấy người xuất hiện muốn tẩy trắng cho Thời Tuyết.
"Giang hồ" Vu đạo diễn và Chu đạo diễn cũng quen biết nhau nên khi phỏng vấn hai người đứng cạnh nhau. Lúc Vu đạo diễn nghe được câu nói này của Thời Tuyết, ông quay sang nhìn cô với ánh mắt tràn đầy ý vị thâm trường.
“Thời Tuyết, cô đang nói về Thiều Hoa sao?” Vu đạo diễn nhìn thoáng qua Thời Tuyết.
Cuối cùng chủ đề cũng đến trên người mình, Thời Tuyết coi đây chính là cơ hội do Vu đạo diễn giúp mình, cô nhẹ than một tiếng: “Đúng vậy, từ nhỏ Viện trưởng đã nói với em như vậy, những người như chúng em khác với những người bình thường khác…”
“Khoảng ba tháng trước, tôi muốn đi Đại học Bắc Kinh tìm diễn viên chính cho bộ phim mới. Đêm hôm đó, lúc tôi đang nói chuyện với Viện trưởng khoa diễn xuất thì có một nữ sinh ngành kinh tế cầm thẻ đến tìm tôi, nói là muốn đầu tư cho đoàn phim chúng tôi nhưng thay vào đó tôi phải cho cô ấy cơ hội.” Vu đạo diễn thản nhiên nói.
Nghe xong lời này, Thời Tuyết thầm nghĩ đây chắc hẳn chính là Diệp Thiều Hoa rồi, thật không nghĩ tới chỉ gặp gỡ mà lại có thể nói ra như này.
“Vu đạo diễn.” Diệp Thiều Hoa nghe được lời này thì không khỏi nhíu mày lại.
Cùng lúc đó, trên mạng cũng bắt đầu xuất hiện một ít hắc phấn.
[Tôi đoán người kia chính là Diệp Thiều Hoa, cô ấy chính là sinh viên ngành kinh tế đó!]
[Vu đạo diễn làm rất tốt, dám dũng cảm đứng ra vạch trần thế lực hắc ám của giới giải trí, xem những tên thổi phồng Diệp Thiều Hoa còn mặt mũi hay không?]
[Thật sự là cười chết tôi mà, Diệp Thiều Hoa cầm tiền đi tìm Vu đạo diễn, kết quả Vu đạo diễn lại nhìn trúng Thời Tuyết nhà chúng ta, chắc chắn Diệp Thiều Hoa không nghĩ tới Vu đạo diễn lại dám nói ra những lời này ở đây đúng không?]
Đây chính là chương trình đang phát sóng trực tiếp, lúc này thì ngay cả đạo diễn chương trình cũng không có cách gì để ngăn cản Vu đạo diễn.
Tuy nhiên nhờ có việc này mà tỉ lệ người xem của chương trình đang tăng lên không ngừng.
Hà Mộ Sênh cũng không nghĩ tới Diệp Thiều Hoa lại từng làm ra chuyện như vậy, nhưng cũng mở miệng ra ngăn cản: “Lời này của Vu đạo…”
Trong lòng của anh ta lại cảm thấy Diệp Thiều Hoa không phải là loại người như vậy.
Trong mấy ngày qua, anh ta cũng hơi hiểu được con người của cô, anh ta biết những người trước kia được đưa tiền đều là do cha cô không muốn cô phải chịu uất ức, thực tế thì ba cô ta có tiền nên đập tiền cho cô có gì sai đâu?
“Anh Sênh, để cho Vu đạo nói xong không được sao?” Thời Tuyết trực tiếp cắt ngang lời nói của Hà Mộ Sênh.
Nghe được câu này, ánh mắt của Vu đạo diễn lập tức nhìn vè phía Thời Tuyết, đáy mắt không rõ có ý gì.
Thời Tuyết bị nhìn nên cảm thấy hơi lo lắng.
Còn Diệp Thiều Hoa bên này chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên ấn ấn huyệt thái dương, nhẹ than một tiếng nhưng không nói gì.
Hành động này của cô càng khiến cho mọi người đang xem phát sóng trực tiếp càng tin tưởng lời nói của Vu đạo diễn hơn.
Vu đạo diễn thấy Diệp Thiều Hoa như vậy thì cười lắc đầu: “Mọi người đoán không sai, người kia chính là Tiểu Thiều Hoa.”
[Tôi đã nói người kia chính là Diệp Thiều Hoa, không sai đi đâu được mà? Mấy fan cuồng còn gì để tẩy trắng không? Muốn tôi đưa microphone cho không?]
[Chị Thiều Hoa ơi, lần sau đừng tự mình đi như thế, em sẽ đi thay chị, loại chuyện ném tiền vào mặt như này sao có thể để chị tự mình làm được?]
[Bộ não tự động xuất hiện tình huống tổng tài bá đạo xảy ra chuyện]
[Giảng đạo lý lâu như vậy mà Tiểu Thiều Hoa vẫn luôn cao quý lạnh lùng như vậy, thỉnh cầu Vu đạo diễn miêu tả dáng vẻ của Tiểu Thiều Hoa khi cầu ông một chút đi, cho chúng tôi xem thử dáng vẻ đáng yêu của cô ấy, tôi nhất định sẽ đập tiền vào bộ phim điện ảnh của ngài. Thật đó.]
Nhưng mà fan cuồng của Diệp Thiều Hoa vẫn chiếm số lượng lớn hơn.
Sau khi bọn họ trải qua trận bôi đen trên toàn bộ vòng giải trí kia thì mấy lời nói như này không hề có tác dụng gì, cho dù có bôi đen như thế nào cũng không thể làm bọn họ dao động.
Rõ ràng đã nói muốn làm fan của Diệp nữ thần bọn họ cả đời sao lại có thể bỏ dở giữa đường được chứ?
Chu đạo ở một bên lại cảm thấy bên trong có ẩn ý, ông nhìn về phía Vu đạo rồi nói: “Từ từ, ông vẫn chưa nói xong mà, đừng nói một nửa như thế.”
Toàn bộ nhà họ Diệp đều là những người trung thực, Chu đạo không cho rằng Diệp Thiều Hoa là loại người này, hơn nữa với kỹ thuật diễn xuất của cô mà còn phải đập tiền sao? Sợ là đạo diễn phải đập tiền mời cô mời đúng.
“Thực ra cũng không có gì, tôi cho rằng cô ấy cũng là sinh viên Khoa diễn xuất, cũng cảm thấy cô ấy khá hợp với hình tượng nữ chính ở trong lòng của tôi. Sau khi để cho cây thử một đoạn nhỏ, không nghĩ tới, cô ấy thuộc khoa kinh tế mà lại có thiên phú diễn xuất như vậy, đúng như mọi người nghĩ, tôi chỉ vừa liếc mắt đã nhìn trúng cô ấy.”
Lúc này, cả Hà Mộ Sênh và Thời Tuyết đều kinh ngạc, bởi vì rõ ràng sau đó người Vu đạo chọn lại chính là Thời Tuyết.
“Nhưng không nghĩ tới cô ấy lại từ chối tôi.” Đôi mắt khôn khéo của Vu đạo nhìn về phía Thời Tuyết: “Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ bỏ lỡ một nhân tài nào, hơn nữa cô ấy còn mang theo một khoản tiền lớn tới tìm tôi, chẳng lẽ không phải là vì vai diễn này sao?”
“Thực tế thì đúng là vì vai nữ chính, nhưng không phải là cho bản thân cô ấy. Diệp Thiều Hoa nói cô ấy có một người bạn cực kỳ tốt, còn là nhân tài vô cùng xuất sắc của Khoa diễn xuất, diễn xuất còn tốt hơn cô ấy rất nhiều. Cô ấy muốn tôi cho bạn cô ấy một cơ hội, còn nói người bạn kia của cô ấy nhất định sẽ trở thành siêu sao quốc tế.” Giọng nói của Vu đạo vẫn lạnh nhạt như cũ.
“Tôi chưa bao giờ gặp qua người nào ngốc như vậy, bị cô ấy đeo bám ba ngày liền nên cuối cùng mất kiên nhẫn phải đáp ứng với cô ấy. Tuy nhiên cũng quy ước rõ ràng với Diệp Thiều Hoa, nữ chính của bộ phim sau nhất định phải là cô ấy.” Vu đạo liếc mắt nhìn Thời Tuyết, nói bằng giọng điệu mỉa mai: “Chỉ là không nghĩ tới người bạn kia vẫn không hay biết gì, còn tưởng rằng cô ta thực sự được tôi liếc mắt một cái đã nhìn trúng trong đám người thử vai. Sao tôi có thể liếc mắt một cái đã nhìn trúng một người mới được, cô ta cũng không phải thuộc dạng diễn xuất quá xuất sắc gì, tôi cũng không có bệnh mà đem tiền đồ của mình ra đánh cược.”
“Mấy lời của tôi không phải bắt nạt ai cả.” Vu đạo nhẹ nhàng than thở: “Tôi chỉ không nhìn nổi người nào đó ngu ngốc âm thầm làm nhiều chuyện như vậy nhưng từ trước tới giờ lại không nói ra.”
Người dẫn chương trình cảm thấy khó có thể tưởng tượng được, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy có người bạn như thế này ở trong giới giải trí: “Vu đạo, người bạn mà Thiều Hoa nhắc đến… Là Thời Tuyết sao?”