Đặc Thù Không Gian
Quyển 6 - Chương 50: Đều đáng chết
Nam Phương Tiên Vương thậm chí cảm giác giống như là một giấc mộng.
Hoảng sợ nhìn Long Vũ đang trôi nổi giữa không trung, Nam Phương Tiên Vương giận dữ thét lên:
- Đáng chết... Ngươi lại có thể giết chết mấy trăm tiên tướng. Từ nay về sau, Tiên Cảnh chúng ta thề không đội trời chung với ngươi.
- Hừ.
Long Vũ khinh thường:
- Tiên Cảnh các ngươi khi nào thì là bằng hữu của ta? Ta không giết các ngươi thì tất sẽ bị các ngươi giết. Ngươi nghĩ ta là đồ ngốc sao?
Nói tới đây, giọng Long Vũ lạnh đi:
- Ta không cần biết hôm nay các ngươi chết bao nhiêu người, tóm lại tất cả đều phải chết.
Tình huống hiện tại là Long Vũ đã chém giết đỏ cả mắt rồi, nhưng bọn người này cũng thật là đáng chết. Thân là chúa tể tam giới, vốn phải giữ gìn chính nghĩa, bảo vệ con dân hạ giới nhưng những tiên tướng này không chỉ không bảo vệ con dân nhỏ yếu mà còn tàn sát bốn phía. Vậy thì tiên tướng không chết, chính nghĩa sẽ không được duy trì.
- Mọi người cẩn thận... Tất cả cùng tiến lên.
Nam Phương Tiên Vương hạ mệnh lệnh.
- Chúng ta cũng lên đi, cứ tiếp tục như vậy thì những người này sẽ bị hắn giết hết.
Chúc Dung nói ra đề nghị của mình.
- Đúng vậy.
Hình Thiên gật đầu, thân ảnh nhoáng lên đã xuất hiện trước ngươi Long Vũ. Hai tay hắn mang theo hắc vụ cuồn cuộn bổ tới hướng Long Vũ. Chúc Dung cũng không cam chịu rớt lại phía sau, đuổi sát Hình Thiên không buông. Ly Hỏa kiếm cũng vận sức chờ phát động.
Bên ngoài, mấy trăm tiên tướng cũng kết thành một phòng ngự cường đại, nhìn chằm chằm Long Vũ. Bọn họ đều tự cầm pháp khí của mình, súc lực chờ hành động. Sát khí mọi người hội tụ tại một vị trí, chỗ đó rõ ràng là Long Vũ.
Trong vòng ba chiêu, Long Vũ bức lui đợt công kích mà Hình Thiên và Chúc Dung liên thủ.
Lập tức, hắn quay đầu nhìn bốn phía. Trên người những tiên tướng này đang tụ tập lực lượng khủng bố mà cường đại. Cho dù ở rất xa nhưng hắn có thể cảm giác được sự đáng sự của cỗ lực lượng hủy diệt kia.
Hơi trầm tư một chút, Long Vũ cười lạnh, định bắt giữ Chúc Dung và Hình Thiên trước đã rồi nói sau.
Mà giờ khắc này, nhóm tiên tướng đã tập hợp lực lượng gần tới cực điểm. Không lâu nữa sẽ phát ra một kích hủy diệt, tình thế vô cùng nguy hiểm.
Long Vũ không hề giữ lại chút gì, quát lên một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long, vây khốn Hình Thiên và Chúc Dung lại.
Đúng vào lúc này, lực lượng mấy trăm tiên tướng hội tụ thành công kích đáng sợ, nháy mắt đã tới chỗ Long Vũ. Phòng ngự của hắn thậm chí bị cỗ lực lượng này phá vỡ ngay lập tức.
Khóe miệng Nam Phương Tiên Vương hơi nhếch lên một nụ cười. Hắn âm thầm vui sướng, xem ra Long Vũ lần này xong đời rồi. Mấy trăm người công kích, cho dù là Tử Vi đại đế cũng không cách nào đối chọi.
Đúng vậy, trong mắt Nam Phương Tiên Vương thì Tử Vi đại đế là tồn tại cực mạnh trong tam giới.
Nhưng mọi chuyện lại không như ý, công kích của mấy trăm tiên tướng tuy thành công phá tan phòng ngự của Long Vũ nhưng nó lại không thể tạo ra thương tổn lớn cho hắn.
Cười lạnh một tiếng, Long Vũ giơ cao Thiên Sư pháp kiếm, nháy mắt chém mấy trăm kiếm ra xung quanh, mỗi kiếm đều có uy lực không thể coi thường.
Khi một kiếm cuối cùng hoàn thành, trong nháy mắt, mấy trăm tiên tướng bị hắn đánh bay ra ngoài.
Mà Long Vũ sau đó cũng biến mất không thấy.
Nam Phương Tiên Vương nhìn chắm chú vào trong chiến tràng, ánh mắt tìm kiếm thân ảnh Long Vũ. Sương mù dày đặc tán đi, giữa sân trống vắng, không có một ai.
Nam Phương Tiên Vương thở ra một hơi, cuối cùng cũng đã hủy diệt được Long Vũ.
Đương nhiên cũng đã phải trả một cái giá thật lớn nhưng thật là đáng.
Chẳng qua vào thời khắc chuẩn bị vui mừng này thì Hình Thiên và Chúc Dung vừa bị Long Vũ bức lui đột nhiên nhắc nhở:
- Cẩn thận, Long Vũ sẽ không chết đơn giản thế đâu, mọi người cẩn thận một chút...
Đang nói, Long Vũ bỗng nhiên xuất hiện từ trong hư không. Ngoài thân hắn chuyển động tầng tầng ánh sáng, cho người ta một cảm giác không nói lên lời.
Kinh hô một tiếng, trên khuôn mặt của mọi người lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, dường như Long Vũ có thể bình yên vô sự là chuyện không thể nào xảy ra. Nhưng mà trong tiếng kinh hô kia, Long Vũ ở giữa không trung bỗng trợn hai mắt, nở một nụ cười quỷ dị làm cho tất cả mọi người giật mình.
- Các ngươi chỉ có một chút bổn sự thế thôi sao?
Long Vũ khẽ cười một tiếng, nói:
- Hiện tại tới phiên ta phản kích...
Đang nói đến đây, Long Vũ cầm Thiên Sư pháp kiếm nháy mắt chém ra mấy trăm kiếm. Kiếm quang đầy trời giống như sao băng rơi, mỗi kiếm công kích tới một địch nhân.
Trong miệng Hình Thiên và Chúc Dung truyền ra tiếng rống giận.
Nhưng là rống giận vô cùng đau đớn khiến cho lòng người run sợ, vậy mà cũng không ngăn nổi sát ý của Long Vũ.
Trong khoảnh khắc, dưới Thiên Sư pháp kiếm của Long Vũ đã có thêm mấy du hồn.
Thời gian không dài nhưng đã có hơn hai trăm cao thủ Tiên Cảnh toi mạng.
Nam Phương Tiên Vương nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Long Vũ, quát lớn:
- Đáng chết... Ngươi quả thực là ghê tởm. Sát nghiệt của ngươi quá nặng, tương lai ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.
Hờ hững mà chống đỡ, ánh mắt Long Vũ âm lãnh:
- Bớt nói lảm nhảm đi, hoặc là có bản lĩnh thì đến giết ta, hoặc là để ta ra tay giết hết lũ bỏ đi các ngươi.
Hình Thiên âm trầm nhìn Long Vũ, lớn tiếng hỏi:
- Long Vũ, chỉ cần các Thiên Nguyên tôn giả trở về thì ngươi sẽ chết chắc.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Long Vũ cười tà:
- Ta cũng hy vọng Thiên Nguyên có thể xuất hiện, tiện thể làm thịt hắn ta luôn.
Nói đến đây, Long Vũ cười nói:
- Hình Thiên, ta vẫn cho rằng ngươi là một hán tử có tâm huyết cho nên ta mới không giết ngươi lại còn để ngươi ở bên mình. Nhưng ngươi lại khiến cho ta rất thất vọng, ngươi là một tên tiểu nhân lật lọng. Riêng điểm này thì quả là ta không dự liệu được.
Biến sắc, ánh mắt Hình Thiên biến ảo không ngừng, hồi lâu sau mới mở miệng:
- Ngươi không phải đã từng nói sao? Người mạnh làm vua... Khi ta gặp người mạnh hơn thì có thể có nhiều lựa chọn.
- Ngươi cảm thấy Thiên Nguyên mạnh hơn ta phải không?
Long Vũ cười nói.
- Thiên Nguyên đã giúp ta giải trừ khống chế của ngươi ở trên thân ta.
Hình Thiên trả lời.
Lúc này, Nam Phương Tiên Vương hừ lạnh nói:
- Long Vũ, bây giờ cho ngươi tạm thời càn rỡ chờ đến khi Tây Vương Mẫu và Tử Vi đại đế liên thủ thì ngươi chết chắc.
Không hề lo sợ mà nhìn vào những địch nhân còn may mắn sống sót, Long Vũ âm hiểm cười nói:
- Hiện tại ta sẽ giải quyết lũ bỏ đi các ngươi trước đã rồi lại nói sau... Các ngươi tham gia chém giết ở Thái Huyền Sơn. Vì thế các ngươi phải gánh vác hậu quả.
Nam Phương Tiên Vương giận dữ, có chút điên cuồng nói:
- Tâm địa thật độc ác, đáng tiếc ngươi cũng đừng quá đắc ý, người của chúng ta chiếm lợi thế về số lượng. Giết!
Dứt lời, vô số bóng người di chuyển đan thành lưới, vây Long Vũ vào trong.
Lần này, ánh mắt Long Vũ khẽ biến, thân thể hơi lay động vài cái, dùng phương thức kỳ diệu thoát khỏi sự vây khốn của tiên tướng. Hắn bống nhiên xuất hiện ở khoảng trống giữa bọn chúng.
Chúc Dung rống to một tiếng, Ly Hỏa thần kiếm trong tay nháy mắt bắn ra chín con rồng lửa, dồn Long Vũ vào trung ương.
Kinh hô một tiếng, Long Vũ đối mặt với nguy hiểm càng bình tĩnh hơn, thân thể đột nhiên nghịch chuyển, rất nhanh đã hóa thành một đạo bạch quang phá vây thoát ra khỏi mấy con rồng lửa kia.
Sắc mặt Chúc Dung trở nên kinh hãi, hắn vội vàng thao túng rồng lửa truy đuổi.
Nhưng không ngờ rằng Long Vũ đã rất nhanh chóng xuất hiện ở phía sau hắn, đâm ra một kiếm.
Kêu lên một tiếng thảm thiết, Chúc Dung đã bị trọng thương.
Tránh ra ngoài mấy thước, sắc mặt Chúc Dung có chút trắng bệch, tình huống không ổn.
Hình Thiên thấy thế vội vàng quát lên một tiếng, nhất thời hơn mười người theo hắn vây đánh qua.
Hít sâu một hơi, thân thể Long Vũ di chuyển với tốc độ cao, né tránh công kích của địch nhân, ánh mắt lạnh lùng nhìn bốn phía. Đợi cho đến khi thoát khỏi công kích của những người đó, tay phải Long Vũ cầm kiếm, chỉ thẳng Hình Thiên, toàn thân lưu động bạch mang. Sát khí cường đại phóng ra bốn phía, giống như là một Chiến Thần.
Nhìn thấy cơ hội, mũi kiếm Long Vũ chỉ thẳng Hình Thiên phát ra hàng nghìn hàng vạn quang hoa. Quang hoa hội tụ thành một đạo quang trụ, bắn thẳng đến ngực Hình Thiên.
Nhìn thấy quang nguyên lực kia tạo thành kiếm quang phóng tới, Hình Thiên âm trầm cười, ta phải xuất chiêu trong hư không. Chiến phủ được tay phải của hắn huy động, đón nhận một kích này của Long Vũ. Hai cường lực gặp nhau, không bên nào nhường bên nào, hoa lửa chói mắt bắt ra bốn phía, thỉnh thoảng lại phập phồng dao động. Lúc này, cục diện lâm vào bế tắc.
Nam Phương Tiên Vương âm hiểm cười, thừa dịp Long Vũ không thể phân thân, tiên lực trong cơ thể tăng lên tới cực hạn, đôi thủ chưởng lóe ra kim quang, dùng thế sét đánh bổ tới đầu Long Vũ.
Đồng thời, Tổ Vu Chúc Dung cũng nhân cơ hội, thân thể xoay tròn ngược trở lại trên không trung, lập tức cả người hóa thành một đạo hỏa diễm hắc sắc, mang theo xu thế liệt vân phá không, phóng thẳng đến thân thể Long Vũ.
Cái này cũng còn chưa tính là gì.
Tiên tướng chung quanh được Nam Phương Tiên Vương ám chỉ cũng đồng thời phát động công kích với Long Vũ.
Tình thế giằng co, Long Vũ đã nhận ra ý đồ của hai người, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng. Lực lượng trong cơ thể chuyển dời, pháp kiếm chịu lực quang hoa bạo xa, rít lên một tiếng, thoát khỏi khống chế của hắn vọt tới trước, tiếp tục dây dưa với Hình Thiên.
Cùng lúc đó, hai tay của hắn mở ra, khí tức toàn thân biến đổi. Một cỗ khí thế hoang dã đột nhiên bạo phát ra, chung quanh nhất thời hình thành một lớp phòng ngự cường đại.
- Ầm…
Sau đó, công kích của Nam Phương Tiên Vương, Chúc Dung và chúng tiên tướng đồng thời đánh tới.
Ánh mắt Long Vũ âm trầm lãnh khốc, nhìn sát khí địch nhân tràn ngập bốn phía, miệng quát lớn:
- Đến đây, nhìn xem là các ngươi chết hay ta mất mạng...
Khi nói chuyện, hai tay Long Vũ đẩy ra, một đạo quang trụ có thể so với thái dương rời khỏi tay hắn. Khí tức Quang Minh nguyên lực cường đại bao phủ cả khoảng không Thái Huyền Sơn.
Cường quang chói mắt truyền ra tiếng nổ chấn động thiên địa, khiến cho cả Thái Huyền Sơn phải rung lên, giống như trời long đất lở vậy. Trong khi giao chiến, thân hình Long Vũ di động với tốc độ cao, lướt qua lướt lại trên đầu đám chúng tướng, chốc lát đã giết chết mấy chục thủ hạ của hắn.
Ánh mắt xoay chuyển, hai tay Long Vũ đột nhiên thu hồi, bạch quang ngoài thân chợt lóe, thân thể dời ra ngoài trăm mét. Hắn cảnh giác nhìn Hình Thiên.
Nhìn lướt qua bốn phía, ánh mắt Hình Thiên âm lãnh, nói với Chúc Dung:
- Chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn, nhân cơ hội này chúng ta đi trước đi.
Chúc Dung căm hận nói:
- Đúng vậy, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng thấy qua một địch nhân cường đại như thế.
Nghe vậy tiên tướng liên can cũng lao nhao biểu lộ sự sợ hãi.
Cảnh giác nhìn trước mắt, ánh mắt Long Vũ khẽ biến, trên khuôn mặt để lộ vẻ ngạo nghễ bất khuất, khóe môi nhếch lên nụ cười mỉm thản nhiên, có vài phần tự tin, có vài phần lãnh khốc.
- Còn muốn chạy sao? Không có dễ thế đâu.
Long Vũ giống như đã hiểu rõ tâm tư Hình Thiên. Hắn quyết định tốc chiến tốc thắng, không hề có chút do dự và băn khoăn nào.
Trong tâm niệm, Long Vũ thúc dục Quang Minh nguyên lực trong cơ thể đến cực hạn. Chính khí toàn thân đột nhiên tăng lên, khiến cho địch nhân phía đối diện sợ hãi. Toàn thân Long Vũ bạo phát khí thế ngập trời. Một khắc này, cả Thái Huyền Sơn đều bị Quang Minh nguyên lực sáng chói bao vây.
Mắt thấy Long Vũ tỏa ra uy thế như thế, đám người Hình Thiên không có dũng khí tái chiến nhưng Long Vũ cũng không có buông tha cho bọn chúng. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, gần như mỗi một giây đều có một tiên tướng ngã xuống.
Long Vũ giống như tử thần múa lưỡi hái, thu gặt sinh mệnh của những tiên tướng này.
Khuôn mặt của Nam Phương Tiên Vương trở nên tái nhợt âm trầm, miệng hắn rít gào âm thanh phẫn nộ như sấm. Tất cả tiên tướng chết đi đều là thuộc hạ của hắn, thế lực của hắn.
Nhưng hiện tại, bọn họ lại bị giết trước mặt hắn. Sắc mặt của hắn trắng bệch như không có máu, ánh mắt ảm đạm mang theo vài phần mất mát.
Mà vào lúc này, Long Vũ há mồm thét lên một tiếng giận dữ, một hơi gọi ra mười Vấn Thiên Thần Long. Vấn Thiên Thần Long điên cuồng gào thét rồi truy đuổi giết hại tiên tướng bốn phía.
Không lâu sau, con Vấn Thiên Thần Long cuối cùng biến mất, tiên tướng đã chết đi bảy tám phần, cho dù không chết thì cũng trọng thương.
Trong đó, Nam Phương Tiên Vương đã bị một con Vấn Thiên Thần Long thôn phệ, chính thức bỏ mạng. Ánh mắt Hình Thiên, Chúc Dung nhìn chăm chăm vào giữa không trung, tâm như tro tàn.
- Bây giờ đến phiên các ngươi.
Trong con mắt Long Vũ hơi nổi lên một tia máu.
"Hình Thiên, Chúc Dung, chúng ta đi!" Lúc này, giữa không trung truyền đến thanh âm của Vu Thần Ba Độ, lập tức một bàn tay kim sắc từ trên trời giáng xuống, bắt lấy bọn họ.
Một khắc này, Long Vũ cảm ứng được hơi thở Thiên Nguyên. Hiển nhiên Vu Thần Ba Độ ở cùng một chỗ với Thiên Nguyên.
- Long Vũ ca ca.
Ngay khi Long Vũ đang phân vân có nên truy kích hay không thì giữa không trung truyền đến âm thanh của La Lâm:
- Long Vũ ca ca, bọ họ đã chạy xa rồi, không đuổi kịp đâu.
Ngẩng đầu nhìn lại, khí tức Thiên Nguyên cùng bọn chúng đã biến mất vô tung.
- La Lâm, em không sao chứ? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, không phải ca ca đã nói là phải bảo vệ chị Tuyết Cơ cho tốt sao? Tại sao em lại bị Vu Thần Ba Độ kéo đi.
Nhớ tới tình cảnh của Tuyết Cơ lần trước, trong lòng Long Vũ còn sợ hãi:
- Em biết không? Chị Tuyết Cơ suýt chút nữa là bị hại.
- Long Vũ ca ca, xin lỗi, em không cố ý.
La Lâm vội vàng giải thích:
- Em cũng không quên chức trách của mình. Đáng tiếc, Vu Thần Ba Độ đột nhiên xuất hiện, em và hắn giao chiến hơn mười chiêu, thế cục vô cùng nguy hiểm. Vì không để nó lan đến gần chị Tuyết Cơ nên em dẫn dắt Ba Độ rời đi. Ai ngờ...
- Được rồi, không cần giải thích, việc này cũng không thể trách em.
Long Vũ trầm giọng nói:
- Trước mắt, chúng ta nói chuyện trọng yếu nhất là chữa trị cho những người tu đạo bị thương, đồng thời tra rõ xem Huyền Cảnh và thế giới thật sao lại xuất hiện nhiều vết nứt như vậy.
- Long Vũ ca ca, em đã góp nhặt rất nhiều tin tức, trước mắt vẫn đang tự động phân tích.
La Lâm nói:
- Hiện tại lấy được kết quả, bước đầu là lực lượng thần bí cường đại nào đó công kích Cửu Đỉnh. Do đó khiến cho năng lượng Cửu Đỉnh nguy cấp, cho nên kết giới Cửu Đỉnh xuất hiện khe hở.
- Tiến thêm một bước phân tích, kết quả nói cho anh biết. Chúng ta đi cấm địa Huyền Môn hội họp với mấy người Thiên Cơ Tử.
Chuyện lần này trọng đại, một mình Long Vũ cũng không có cách nào gánh vác. Hắn phải tìm người đến trợ giúp.
Ít nhất, trước hết phải biết chuẩn xác nguồn gốc của vấn đề rồi mới nói sau.
Hoảng sợ nhìn Long Vũ đang trôi nổi giữa không trung, Nam Phương Tiên Vương giận dữ thét lên:
- Đáng chết... Ngươi lại có thể giết chết mấy trăm tiên tướng. Từ nay về sau, Tiên Cảnh chúng ta thề không đội trời chung với ngươi.
- Hừ.
Long Vũ khinh thường:
- Tiên Cảnh các ngươi khi nào thì là bằng hữu của ta? Ta không giết các ngươi thì tất sẽ bị các ngươi giết. Ngươi nghĩ ta là đồ ngốc sao?
Nói tới đây, giọng Long Vũ lạnh đi:
- Ta không cần biết hôm nay các ngươi chết bao nhiêu người, tóm lại tất cả đều phải chết.
Tình huống hiện tại là Long Vũ đã chém giết đỏ cả mắt rồi, nhưng bọn người này cũng thật là đáng chết. Thân là chúa tể tam giới, vốn phải giữ gìn chính nghĩa, bảo vệ con dân hạ giới nhưng những tiên tướng này không chỉ không bảo vệ con dân nhỏ yếu mà còn tàn sát bốn phía. Vậy thì tiên tướng không chết, chính nghĩa sẽ không được duy trì.
- Mọi người cẩn thận... Tất cả cùng tiến lên.
Nam Phương Tiên Vương hạ mệnh lệnh.
- Chúng ta cũng lên đi, cứ tiếp tục như vậy thì những người này sẽ bị hắn giết hết.
Chúc Dung nói ra đề nghị của mình.
- Đúng vậy.
Hình Thiên gật đầu, thân ảnh nhoáng lên đã xuất hiện trước ngươi Long Vũ. Hai tay hắn mang theo hắc vụ cuồn cuộn bổ tới hướng Long Vũ. Chúc Dung cũng không cam chịu rớt lại phía sau, đuổi sát Hình Thiên không buông. Ly Hỏa kiếm cũng vận sức chờ phát động.
Bên ngoài, mấy trăm tiên tướng cũng kết thành một phòng ngự cường đại, nhìn chằm chằm Long Vũ. Bọn họ đều tự cầm pháp khí của mình, súc lực chờ hành động. Sát khí mọi người hội tụ tại một vị trí, chỗ đó rõ ràng là Long Vũ.
Trong vòng ba chiêu, Long Vũ bức lui đợt công kích mà Hình Thiên và Chúc Dung liên thủ.
Lập tức, hắn quay đầu nhìn bốn phía. Trên người những tiên tướng này đang tụ tập lực lượng khủng bố mà cường đại. Cho dù ở rất xa nhưng hắn có thể cảm giác được sự đáng sự của cỗ lực lượng hủy diệt kia.
Hơi trầm tư một chút, Long Vũ cười lạnh, định bắt giữ Chúc Dung và Hình Thiên trước đã rồi nói sau.
Mà giờ khắc này, nhóm tiên tướng đã tập hợp lực lượng gần tới cực điểm. Không lâu nữa sẽ phát ra một kích hủy diệt, tình thế vô cùng nguy hiểm.
Long Vũ không hề giữ lại chút gì, quát lên một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm phóng xuất ra Vấn Thiên Thần Long, vây khốn Hình Thiên và Chúc Dung lại.
Đúng vào lúc này, lực lượng mấy trăm tiên tướng hội tụ thành công kích đáng sợ, nháy mắt đã tới chỗ Long Vũ. Phòng ngự của hắn thậm chí bị cỗ lực lượng này phá vỡ ngay lập tức.
Khóe miệng Nam Phương Tiên Vương hơi nhếch lên một nụ cười. Hắn âm thầm vui sướng, xem ra Long Vũ lần này xong đời rồi. Mấy trăm người công kích, cho dù là Tử Vi đại đế cũng không cách nào đối chọi.
Đúng vậy, trong mắt Nam Phương Tiên Vương thì Tử Vi đại đế là tồn tại cực mạnh trong tam giới.
Nhưng mọi chuyện lại không như ý, công kích của mấy trăm tiên tướng tuy thành công phá tan phòng ngự của Long Vũ nhưng nó lại không thể tạo ra thương tổn lớn cho hắn.
Cười lạnh một tiếng, Long Vũ giơ cao Thiên Sư pháp kiếm, nháy mắt chém mấy trăm kiếm ra xung quanh, mỗi kiếm đều có uy lực không thể coi thường.
Khi một kiếm cuối cùng hoàn thành, trong nháy mắt, mấy trăm tiên tướng bị hắn đánh bay ra ngoài.
Mà Long Vũ sau đó cũng biến mất không thấy.
Nam Phương Tiên Vương nhìn chắm chú vào trong chiến tràng, ánh mắt tìm kiếm thân ảnh Long Vũ. Sương mù dày đặc tán đi, giữa sân trống vắng, không có một ai.
Nam Phương Tiên Vương thở ra một hơi, cuối cùng cũng đã hủy diệt được Long Vũ.
Đương nhiên cũng đã phải trả một cái giá thật lớn nhưng thật là đáng.
Chẳng qua vào thời khắc chuẩn bị vui mừng này thì Hình Thiên và Chúc Dung vừa bị Long Vũ bức lui đột nhiên nhắc nhở:
- Cẩn thận, Long Vũ sẽ không chết đơn giản thế đâu, mọi người cẩn thận một chút...
Đang nói, Long Vũ bỗng nhiên xuất hiện từ trong hư không. Ngoài thân hắn chuyển động tầng tầng ánh sáng, cho người ta một cảm giác không nói lên lời.
Kinh hô một tiếng, trên khuôn mặt của mọi người lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, dường như Long Vũ có thể bình yên vô sự là chuyện không thể nào xảy ra. Nhưng mà trong tiếng kinh hô kia, Long Vũ ở giữa không trung bỗng trợn hai mắt, nở một nụ cười quỷ dị làm cho tất cả mọi người giật mình.
- Các ngươi chỉ có một chút bổn sự thế thôi sao?
Long Vũ khẽ cười một tiếng, nói:
- Hiện tại tới phiên ta phản kích...
Đang nói đến đây, Long Vũ cầm Thiên Sư pháp kiếm nháy mắt chém ra mấy trăm kiếm. Kiếm quang đầy trời giống như sao băng rơi, mỗi kiếm công kích tới một địch nhân.
Trong miệng Hình Thiên và Chúc Dung truyền ra tiếng rống giận.
Nhưng là rống giận vô cùng đau đớn khiến cho lòng người run sợ, vậy mà cũng không ngăn nổi sát ý của Long Vũ.
Trong khoảnh khắc, dưới Thiên Sư pháp kiếm của Long Vũ đã có thêm mấy du hồn.
Thời gian không dài nhưng đã có hơn hai trăm cao thủ Tiên Cảnh toi mạng.
Nam Phương Tiên Vương nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Long Vũ, quát lớn:
- Đáng chết... Ngươi quả thực là ghê tởm. Sát nghiệt của ngươi quá nặng, tương lai ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.
Hờ hững mà chống đỡ, ánh mắt Long Vũ âm lãnh:
- Bớt nói lảm nhảm đi, hoặc là có bản lĩnh thì đến giết ta, hoặc là để ta ra tay giết hết lũ bỏ đi các ngươi.
Hình Thiên âm trầm nhìn Long Vũ, lớn tiếng hỏi:
- Long Vũ, chỉ cần các Thiên Nguyên tôn giả trở về thì ngươi sẽ chết chắc.
Khóe miệng khẽ nhếch lên, Long Vũ cười tà:
- Ta cũng hy vọng Thiên Nguyên có thể xuất hiện, tiện thể làm thịt hắn ta luôn.
Nói đến đây, Long Vũ cười nói:
- Hình Thiên, ta vẫn cho rằng ngươi là một hán tử có tâm huyết cho nên ta mới không giết ngươi lại còn để ngươi ở bên mình. Nhưng ngươi lại khiến cho ta rất thất vọng, ngươi là một tên tiểu nhân lật lọng. Riêng điểm này thì quả là ta không dự liệu được.
Biến sắc, ánh mắt Hình Thiên biến ảo không ngừng, hồi lâu sau mới mở miệng:
- Ngươi không phải đã từng nói sao? Người mạnh làm vua... Khi ta gặp người mạnh hơn thì có thể có nhiều lựa chọn.
- Ngươi cảm thấy Thiên Nguyên mạnh hơn ta phải không?
Long Vũ cười nói.
- Thiên Nguyên đã giúp ta giải trừ khống chế của ngươi ở trên thân ta.
Hình Thiên trả lời.
Lúc này, Nam Phương Tiên Vương hừ lạnh nói:
- Long Vũ, bây giờ cho ngươi tạm thời càn rỡ chờ đến khi Tây Vương Mẫu và Tử Vi đại đế liên thủ thì ngươi chết chắc.
Không hề lo sợ mà nhìn vào những địch nhân còn may mắn sống sót, Long Vũ âm hiểm cười nói:
- Hiện tại ta sẽ giải quyết lũ bỏ đi các ngươi trước đã rồi lại nói sau... Các ngươi tham gia chém giết ở Thái Huyền Sơn. Vì thế các ngươi phải gánh vác hậu quả.
Nam Phương Tiên Vương giận dữ, có chút điên cuồng nói:
- Tâm địa thật độc ác, đáng tiếc ngươi cũng đừng quá đắc ý, người của chúng ta chiếm lợi thế về số lượng. Giết!
Dứt lời, vô số bóng người di chuyển đan thành lưới, vây Long Vũ vào trong.
Lần này, ánh mắt Long Vũ khẽ biến, thân thể hơi lay động vài cái, dùng phương thức kỳ diệu thoát khỏi sự vây khốn của tiên tướng. Hắn bống nhiên xuất hiện ở khoảng trống giữa bọn chúng.
Chúc Dung rống to một tiếng, Ly Hỏa thần kiếm trong tay nháy mắt bắn ra chín con rồng lửa, dồn Long Vũ vào trung ương.
Kinh hô một tiếng, Long Vũ đối mặt với nguy hiểm càng bình tĩnh hơn, thân thể đột nhiên nghịch chuyển, rất nhanh đã hóa thành một đạo bạch quang phá vây thoát ra khỏi mấy con rồng lửa kia.
Sắc mặt Chúc Dung trở nên kinh hãi, hắn vội vàng thao túng rồng lửa truy đuổi.
Nhưng không ngờ rằng Long Vũ đã rất nhanh chóng xuất hiện ở phía sau hắn, đâm ra một kiếm.
Kêu lên một tiếng thảm thiết, Chúc Dung đã bị trọng thương.
Tránh ra ngoài mấy thước, sắc mặt Chúc Dung có chút trắng bệch, tình huống không ổn.
Hình Thiên thấy thế vội vàng quát lên một tiếng, nhất thời hơn mười người theo hắn vây đánh qua.
Hít sâu một hơi, thân thể Long Vũ di chuyển với tốc độ cao, né tránh công kích của địch nhân, ánh mắt lạnh lùng nhìn bốn phía. Đợi cho đến khi thoát khỏi công kích của những người đó, tay phải Long Vũ cầm kiếm, chỉ thẳng Hình Thiên, toàn thân lưu động bạch mang. Sát khí cường đại phóng ra bốn phía, giống như là một Chiến Thần.
Nhìn thấy cơ hội, mũi kiếm Long Vũ chỉ thẳng Hình Thiên phát ra hàng nghìn hàng vạn quang hoa. Quang hoa hội tụ thành một đạo quang trụ, bắn thẳng đến ngực Hình Thiên.
Nhìn thấy quang nguyên lực kia tạo thành kiếm quang phóng tới, Hình Thiên âm trầm cười, ta phải xuất chiêu trong hư không. Chiến phủ được tay phải của hắn huy động, đón nhận một kích này của Long Vũ. Hai cường lực gặp nhau, không bên nào nhường bên nào, hoa lửa chói mắt bắt ra bốn phía, thỉnh thoảng lại phập phồng dao động. Lúc này, cục diện lâm vào bế tắc.
Nam Phương Tiên Vương âm hiểm cười, thừa dịp Long Vũ không thể phân thân, tiên lực trong cơ thể tăng lên tới cực hạn, đôi thủ chưởng lóe ra kim quang, dùng thế sét đánh bổ tới đầu Long Vũ.
Đồng thời, Tổ Vu Chúc Dung cũng nhân cơ hội, thân thể xoay tròn ngược trở lại trên không trung, lập tức cả người hóa thành một đạo hỏa diễm hắc sắc, mang theo xu thế liệt vân phá không, phóng thẳng đến thân thể Long Vũ.
Cái này cũng còn chưa tính là gì.
Tiên tướng chung quanh được Nam Phương Tiên Vương ám chỉ cũng đồng thời phát động công kích với Long Vũ.
Tình thế giằng co, Long Vũ đã nhận ra ý đồ của hai người, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng. Lực lượng trong cơ thể chuyển dời, pháp kiếm chịu lực quang hoa bạo xa, rít lên một tiếng, thoát khỏi khống chế của hắn vọt tới trước, tiếp tục dây dưa với Hình Thiên.
Cùng lúc đó, hai tay của hắn mở ra, khí tức toàn thân biến đổi. Một cỗ khí thế hoang dã đột nhiên bạo phát ra, chung quanh nhất thời hình thành một lớp phòng ngự cường đại.
- Ầm…
Sau đó, công kích của Nam Phương Tiên Vương, Chúc Dung và chúng tiên tướng đồng thời đánh tới.
Ánh mắt Long Vũ âm trầm lãnh khốc, nhìn sát khí địch nhân tràn ngập bốn phía, miệng quát lớn:
- Đến đây, nhìn xem là các ngươi chết hay ta mất mạng...
Khi nói chuyện, hai tay Long Vũ đẩy ra, một đạo quang trụ có thể so với thái dương rời khỏi tay hắn. Khí tức Quang Minh nguyên lực cường đại bao phủ cả khoảng không Thái Huyền Sơn.
Cường quang chói mắt truyền ra tiếng nổ chấn động thiên địa, khiến cho cả Thái Huyền Sơn phải rung lên, giống như trời long đất lở vậy. Trong khi giao chiến, thân hình Long Vũ di động với tốc độ cao, lướt qua lướt lại trên đầu đám chúng tướng, chốc lát đã giết chết mấy chục thủ hạ của hắn.
Ánh mắt xoay chuyển, hai tay Long Vũ đột nhiên thu hồi, bạch quang ngoài thân chợt lóe, thân thể dời ra ngoài trăm mét. Hắn cảnh giác nhìn Hình Thiên.
Nhìn lướt qua bốn phía, ánh mắt Hình Thiên âm lãnh, nói với Chúc Dung:
- Chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn, nhân cơ hội này chúng ta đi trước đi.
Chúc Dung căm hận nói:
- Đúng vậy, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng thấy qua một địch nhân cường đại như thế.
Nghe vậy tiên tướng liên can cũng lao nhao biểu lộ sự sợ hãi.
Cảnh giác nhìn trước mắt, ánh mắt Long Vũ khẽ biến, trên khuôn mặt để lộ vẻ ngạo nghễ bất khuất, khóe môi nhếch lên nụ cười mỉm thản nhiên, có vài phần tự tin, có vài phần lãnh khốc.
- Còn muốn chạy sao? Không có dễ thế đâu.
Long Vũ giống như đã hiểu rõ tâm tư Hình Thiên. Hắn quyết định tốc chiến tốc thắng, không hề có chút do dự và băn khoăn nào.
Trong tâm niệm, Long Vũ thúc dục Quang Minh nguyên lực trong cơ thể đến cực hạn. Chính khí toàn thân đột nhiên tăng lên, khiến cho địch nhân phía đối diện sợ hãi. Toàn thân Long Vũ bạo phát khí thế ngập trời. Một khắc này, cả Thái Huyền Sơn đều bị Quang Minh nguyên lực sáng chói bao vây.
Mắt thấy Long Vũ tỏa ra uy thế như thế, đám người Hình Thiên không có dũng khí tái chiến nhưng Long Vũ cũng không có buông tha cho bọn chúng. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, gần như mỗi một giây đều có một tiên tướng ngã xuống.
Long Vũ giống như tử thần múa lưỡi hái, thu gặt sinh mệnh của những tiên tướng này.
Khuôn mặt của Nam Phương Tiên Vương trở nên tái nhợt âm trầm, miệng hắn rít gào âm thanh phẫn nộ như sấm. Tất cả tiên tướng chết đi đều là thuộc hạ của hắn, thế lực của hắn.
Nhưng hiện tại, bọn họ lại bị giết trước mặt hắn. Sắc mặt của hắn trắng bệch như không có máu, ánh mắt ảm đạm mang theo vài phần mất mát.
Mà vào lúc này, Long Vũ há mồm thét lên một tiếng giận dữ, một hơi gọi ra mười Vấn Thiên Thần Long. Vấn Thiên Thần Long điên cuồng gào thét rồi truy đuổi giết hại tiên tướng bốn phía.
Không lâu sau, con Vấn Thiên Thần Long cuối cùng biến mất, tiên tướng đã chết đi bảy tám phần, cho dù không chết thì cũng trọng thương.
Trong đó, Nam Phương Tiên Vương đã bị một con Vấn Thiên Thần Long thôn phệ, chính thức bỏ mạng. Ánh mắt Hình Thiên, Chúc Dung nhìn chăm chăm vào giữa không trung, tâm như tro tàn.
- Bây giờ đến phiên các ngươi.
Trong con mắt Long Vũ hơi nổi lên một tia máu.
"Hình Thiên, Chúc Dung, chúng ta đi!" Lúc này, giữa không trung truyền đến thanh âm của Vu Thần Ba Độ, lập tức một bàn tay kim sắc từ trên trời giáng xuống, bắt lấy bọn họ.
Một khắc này, Long Vũ cảm ứng được hơi thở Thiên Nguyên. Hiển nhiên Vu Thần Ba Độ ở cùng một chỗ với Thiên Nguyên.
- Long Vũ ca ca.
Ngay khi Long Vũ đang phân vân có nên truy kích hay không thì giữa không trung truyền đến âm thanh của La Lâm:
- Long Vũ ca ca, bọ họ đã chạy xa rồi, không đuổi kịp đâu.
Ngẩng đầu nhìn lại, khí tức Thiên Nguyên cùng bọn chúng đã biến mất vô tung.
- La Lâm, em không sao chứ? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, không phải ca ca đã nói là phải bảo vệ chị Tuyết Cơ cho tốt sao? Tại sao em lại bị Vu Thần Ba Độ kéo đi.
Nhớ tới tình cảnh của Tuyết Cơ lần trước, trong lòng Long Vũ còn sợ hãi:
- Em biết không? Chị Tuyết Cơ suýt chút nữa là bị hại.
- Long Vũ ca ca, xin lỗi, em không cố ý.
La Lâm vội vàng giải thích:
- Em cũng không quên chức trách của mình. Đáng tiếc, Vu Thần Ba Độ đột nhiên xuất hiện, em và hắn giao chiến hơn mười chiêu, thế cục vô cùng nguy hiểm. Vì không để nó lan đến gần chị Tuyết Cơ nên em dẫn dắt Ba Độ rời đi. Ai ngờ...
- Được rồi, không cần giải thích, việc này cũng không thể trách em.
Long Vũ trầm giọng nói:
- Trước mắt, chúng ta nói chuyện trọng yếu nhất là chữa trị cho những người tu đạo bị thương, đồng thời tra rõ xem Huyền Cảnh và thế giới thật sao lại xuất hiện nhiều vết nứt như vậy.
- Long Vũ ca ca, em đã góp nhặt rất nhiều tin tức, trước mắt vẫn đang tự động phân tích.
La Lâm nói:
- Hiện tại lấy được kết quả, bước đầu là lực lượng thần bí cường đại nào đó công kích Cửu Đỉnh. Do đó khiến cho năng lượng Cửu Đỉnh nguy cấp, cho nên kết giới Cửu Đỉnh xuất hiện khe hở.
- Tiến thêm một bước phân tích, kết quả nói cho anh biết. Chúng ta đi cấm địa Huyền Môn hội họp với mấy người Thiên Cơ Tử.
Chuyện lần này trọng đại, một mình Long Vũ cũng không có cách nào gánh vác. Hắn phải tìm người đến trợ giúp.
Ít nhất, trước hết phải biết chuẩn xác nguồn gốc của vấn đề rồi mới nói sau.
Tác giả :
Xích Tuyết