Đặc Thù Không Gian
Quyển 5 - Chương 34: Song Tử Hoàng
Anh đẹp trai? Long Vũ sửng sốt một chút, trong trí nhớ dường như đây là lần đầu tiên có cô gái gọi mình là đẹp trai.
- Dừng lại.
Long Vũ quát một tiếng, trong tay rút ra Thiên Sư pháp kiếm, xuất ra Tru Tà Thần Long, trực tiếp vây quanh Đường Na, Đường Na không có cách nào khác lại né tránh.
- Ta thật sự rất tuấn tú sao?
Long Vũ đột nhiên hỏi một câu.
Hàn Duyệt thiếu chút nữa bị câu hỏi của Long Vũ làm máu tràn lên não. Lúc đầu nàng cho rằng Long Vũ sẽ hỏi cố chủ phía sau màn là ai.
- Cắt.
Đường Na trừng mắt.
- Ngươi thật là quá đẹp trai...
Câu trả lời của Đường Na làm cho Long Vũ ngây ngẩn cả người, nếu là trai, còn cắt cái gì mà cắt...
- Nói mau, cố chủ là ai?
Nếu không ta đánh chết ngươi...
Hàn Duyệt lần nữa rút súng ra, trực tiếp đem họng súng tối như mực chỉa vào gáy của Đường Na.
- Không nói...
Đường Na khinh thường như trước.
- Ta dám khẳng định, ngươi chính là bắn ta không chết...
- Câm miệng, ngươi lại nói bừa, hiện tại ta liền bắn chết ngươi...
Tay Hàn Duyệt mở chốt an toàn ra. Giờ phút này, chỉ cần nàng nhẹ nhàng bấm cò súng một phát. Trên lý luận thì Đường Na nhất định phải chết.
- Nổ súng đi, ngươi nếu không nổ súng, ngươi chính là con gái của ta...
Đường Na khiêu khích nói.
Hàn Duyệt không thể chịu đựng được. Nàng quát lạnh một tiếng. Làm bộ muốn bóp cò. Đúng lúc này, Long Vũ thấy được trong đôi mắt của Đường Na xuất hiện một chút gian xảo.
- Không tốt!
Long Vũ hét lớn một tiếng. Thân hình lướt theo hướng về Hàn Duyệt nhào tới. Ngay lúc này, Hàn Duyệt đem họng súng nhắm ngay chính mình.
- Không nên!
Nhìn thấy Hàn Duyệt muốn nổ súng bắn chính mình. Khoảng cách giữa Long Vũ và nàng còn một đoạn. Lúc này khoảng cách gần nàng nhất chính là Đường Na cùng Tru Tà Thần Long.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, Long Vũ dùng tâm thần chỉ huy Tru Tà Thần Long buông tha cho Đường Na. Đi tập kích cánh tay phải cầm súng của Hàn Duyệt.
- Pằng!
Một tiếng súng ngắn vang lên, đồng thời tại lúc tiếng súng vang lên, Tru Tà Thần Long đã thành công tập kích Hàn Duyệt, làm cho viên đạn bị lệch đi, cũng không có bắn trúng Long Vũ.
- Tiện nhân, hóa ra ngươi là dị năng giả hai lớp...
Long Vũ giật mình một cái, Đường Na chẳng những là dị năng giả phong hệ, mà còn là dị năng giả tinh thần hệ.
Một lần không có phòng bị, làm cho gian kế của nàng thực hiện được.
Cả quá trình tuy rằng hoàn thành trong 0, 01 giây, nhưng chỉ cần thời gian như vậy, Đường Na đã thành công thoát ly khống chế của Long Vũ.
Nàng quay đầu oán hận trừng mắt Long Vũ, sau đó lại biến mất trong không khí.
Hàn Duyệt đằng sau Long Vũ dậm chân, nghẹn ngào hô.
- Không xong, để cho cô ta chạy thoát.
Nói xong, Hàn Duyệt tay cầm súng muốn đuổi theo ra bên ngoài.
Long Vũ hít một hơi thật dài, hướng Hàn Duyệt đang muốn truy kích nói:
- Đừng đuổi theo... Muộn rồi.
Giờ phút này Hàn Duyệt cũng biết rõ tình huống trước mắt. Nàng vô cùng xin lỗi nói:
- Tiểu Vũ, thực xin lỗi, đều là tôi không tốt, nếu như không phải tại tôi, cô ta sẽ không chạy thoát.
- Không có việc gì... Cô ta còn đang trong phạm vi cảm giác của tôi...
Đừng quên, hiện nay Long Vũ của chúng ta chính là cao thủ có tu vi Hóa Thần.
Từ lúc Đường Na trong nháy mắt bị Tru Tà Thần Long khống chế, hắn cũng đã tập trung khí tức của Đường Na.
…………………………….
…………………………….
Đường Na lảo đảo rời khỏi công trường Tam Kỳ của hoa viên Nhã Các, theo con đường chạy trốn trước đó đã xếp đặt tốt, đi lòng vòng trên vài con đường.
Sau khi xác định không có người truy đuổi, nàng mới vứt bỏ kính râm, thân hình có chút uốn éo, thoáng cái liền biến mất trong bầu trời đêm.
Nửa giờ sau, nàng giống như một cơn gió xông ào vào trong phòng khách của một biệt thự ở ngoại thành. Trong phòng khách có hơn mười người ngồi bên trong.
Một người trẻ tuổi có dáng người cao tóc vàng huýt sáo, ngữ khí trêu tức nói.
- Đường Na... Nhìn ngươi sốt ruột như lửa cháy, không phải là nhiệm vụ thất bại chứ?
Đường Na hung hăng trợn mắt nhìn người tuổi trẻ kia, lập tức hỏi:
- Ông chủ đang ở đâu?
- Trong phòng...Tự ngươi vào đi thôi, ta hi vọng ngươi có đủ dũng khí để thừa nhận nhiệm vụ của mình thất bại...
Người trẻ tuổi dáng cao tóc vàng nói.
- Hừ!
Đường Na hừ lạnh một tiếng, đi vào thư phòng ở lầu hai.
- Thất bại?
Trong thư phòng, một người nam nhân ngồi đối diện cửa sổ, chỉ chừa cho Đường Na một cái bóng lưng.
- Tại sao thất bại... Ngươi là dị năng giả hai hệ, trong đó dị năng ẩn là dị năng tinh thần hệ... Ngươi hoàn toàn có thể thừa dịp ra tay bất ngờ, ngươi không có lý do thất bại...
- Nhưng mà ông chủ, tình báo của ngươi có sai sót, Long Vũ kia cũng là dị năng giả, hơn nữa hắn chính là một người tu đạo, ta cơ bản không phải là đối thủ của hắn.
Đường Na trả lời.
- Phải không?
Người đàn ông cũng không quay đầu mà nói, hắn như trước đưa lưng về phía Đường Na, ngữ khí rất là bình thản nói.
- Nói như vậy, chuyện này nên trách ta...
- Ông chủ bớt giận, Đường Na không phải có ý tứ này...
Đường Na vội vàng nói:
- Ông chủ, xin ngươi cho ta ba ngày, ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ.
- Thôi khỏi!
Người kia nói:
- Ta vốn nghĩ ngươi bất ngờ hành động, sẽ bắt giữ được tiểu tử kia, nhưng mà hiện nay... Hắn đã biết ngươi là nhân sĩ dị năng hai lớp.
- Ưu thế của ngươi đã không có. Ngươi nói đúng, ngươi cùng hắn chênh lệch rất lớn. Đường Na, ngươi biết tại sao ta phải thức tỉnh dị năng thứ hai của ngươi không?
- Thưa biết!
Đường Na nghiêm túc nói.
- Đây là ông chủ yêu mến đối với Đường Na.
- Sai rồi!
Người kia nói.
- Ngươi sai rồi, ta sở dĩ giúp ngươi thức tỉnh dị năng thứ hai, hoàn toàn bởi vì trong mắt của ta thì ngươi còn giá trị sử dụng nhất định. Nếu vẫn muốn đi theo ta, ngươi tất phải cam đoan giá trị sử dụng của ngươi. Nếu có một ngày, ngươi đối với ta mất đi giá trị sử dụng, vậy ngày diệt vong của ngươi cũng đã tới. Ta nói như vậy, ngươi hiểu chưa?
- Thuộc hạ biết rõ!
Đường Na nói.
- Ông chủ, ngươi yên tâm đi. Ta biết nên làm như thế nào.
- Ừ, rất tốt!
Người nọ thản nhiên nói.
- Đi ra ngoài đi, thiếu chủ Yến Như Vân ngươi từng gặp đã tới rồi, ngươi xuống phụ trách tiếp đãi. Loại chuyện tiếp đãi này, ta xem cũng là thích hợp với ngươi nhất, lúc cần thiết thì cùng trên giường với Yến Như Vân. Nếu như có thể đem hắn tranh thủ tóm vào tay, đó là không còn gì tốt hơn...
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Đường Na có chút không tự nhiên. Bất quá cuối cùng nàng cũng nhẹ gật đầu thuận theo.
- Xin ông chủ yên tâm, ta biết rõ nên làm như thế nào?
Đợi cho Đường Na đi ra ngoài, người nọ chậm rãi xoay người lại. Làm cho người ta giật mình chính là, mặt của hắn lại là hai nửa, một nửa rõ ràng là Vương Quốc Duy, mà một nửa thì đổi thành một khuôn mặt hoàn toàn lạ lẫm, một bên mắt của hắn lóe ra một tia lo lắng, bên kia lại có vẻ thập phần âm hiểm.
- Ha ha.
Khóe miệng người nọ phát ra một âm nụ cười âm hiểm.
- Như thế nào? Hiện tại rốt cuộc ngươi đã thể nghiệm được chỗ tốt của lực lượng? Ta nghĩ ngươi hẳn là yên tâm đem thân thể giao cho ta đi?
- Không được!
Đồng dạng há miệng, nhưng tiếng nói lại là Vương Quốc Duy.
- Trước khi ta không quấy rối được thân thể đàn bà của Hàn Duyệt, ta sẽ không đem thân thể hoàn toàn kính dâng cho ngươi. Ngươi cũng đừng quên, đây là ước định lúc trước của chúng ta.
- Kỳ thật đây chỉ là một việc nhỏ, ta rất nhanh có thể hoàn thành tâm nguyện của ngươi.
- Chỉ hy vọng như thế.
- Đi thôi, để cho chúng ta cùng nhau chứng kiến được ngày huy hoàng của chúng ta...
Người nọ cười lạnh vài tiếng lập tức đứng dậy đi đến cửa ra, trong nháy mắt mở cửa phòng, hai nửa khuông mặt của hắn rốt cuộc hợp hai làm một, hoàn toàn biến thành khuôn mặt của Vương Quốc Duy.
Nhưng mà suy nghĩ đã không phải của Vương Quốc Duy.
Điểm này, từ ánh mắt của hắn là suy đoán ra được.
……………………………..
……………………………..
- Ông chủ, Yến Như Vân đã đến, Đường Na đang tại sảnh chào hỏi hắn?
Người trẻ tuổi dáng cao tóc vàng đi tới cung kính nói.
- Chúng ta qua xem!
Người nọ lạnh lùng nói một câu.
Trong phòng khách, cơ hồ tất cả mọi người đều ngừng lại hô hấp, thở mạnh cũng không dám.
Hiển nhiên, đối với chủ tử của bọn họ, bọn họ tràn đầy sợ hãi.
Trong thời gian mười ngày trước, bọn họ chí ít có mười người chết trong tay của ông chủ. Mỗi lần, ông chủ đều trực tiếp đem máu tươi trong cơ thể của bọn họ hút sạch sẽ, chỉ còn lại một bộ thân xác thối tha.
Tràng diện một màn huyết tinh kia giống như cơn ác mộng cắm rễ trong tâm mọi người, quên đi không được.
Ông chủ tuy rằng tàn bạo, nhưng lại có phương diện tốt.
Mọi người ở đây, lúc đầu đều là dị năng giả đơn hệ, hơn nữa còn là cái loại phẩm cấp rất thấp. Nhưng từ sau khi theo ông chủ, dưới sự trợ giúp của ông chủ, hiện tại bọn họ người người đều là dị năng giả hai hệ. Hơn nữa phẩm cấp dị năng tăng lên rất nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân ông chủ tuy rằng tàn bạo, nhưng bọn họ lại cam tâm tình nguyện đi theo.
- Song Tử Hoàng..
Một nhóm ba người đi vào phòng phía sau, một nam tử hai mươi bảy, hai mươi tám từ trên chỗ ngồi đứng lên, nhàn nhạt cười cười.
- Là ngươi sao?
- Ừ, đúng vậy!
Người kia vừa cười vừa vuốt mái tóc phiêu dật của mình, nhìn thoáng qua nam tử trẻ tuổi kia nói:
- Không nghĩ tới thiếu chủ của nghiệp đoàn dị năng lại trẻ tuổi như thế. Nhưng mà... Ngươi chỉ là một dị năng giả đơn hệ, có chút đáng tiếc...
- Hừ!
Người trẻ tuổi đúng là Yến Như Vân, con trai độc nhất của Yến Nam Thiên hội trưởng nghiệp đoàn dị năng. Yến Như Vân dị năng trung cấp tinh thần hệ dị năng giả Đế Cấp. Mà lão tử của hắn đã là dị năng giả Hoàng Cấp. Chỉ là ai cũng không biết, dị năng của hắn là thuộc tính nào. Đây là một vấn đề bí ẩn.
Giờ phút này, hắn được ông già hắn cắt cử tiến đến cùng Song Tử Hoàng đàm phán, hy vọng có thể nhận được thức tỉnh dị năng nhân thể thứ hai, thậm chí dược vật của dị năng thứ ba. Song Tử Hoàng chính là tục danh tuyên bố ở bên ngoài của người này.
Đương nhiên, ngoại trừ hắn, người khác cũng vô pháp lý giải hàm nghĩa cái gọi là Song Tử.
- Làm càn.
Nam tử dáng cao tóc vàng đi theo Song Tử Hoàng cùng vào cửa quát một tiếng nói:
- Yến Như Vân, ngươi thật sự là làm càn, ngươi hừ lạnh cái gì... Ngươi dám bất kính đối với chủ nhân Song Tử Hoàng, coi chừng ta không khách khí đối với ngươi.
“…”
- Nguyên Phong... Không sai, ban đầu ở nghiệp đoàn dị năng ngươi bất quá chỉ là một Tam Tinh dị năng giả lôi hệ... Nhưng bây giờ tiền đồ...Để ta xem xem, không sai, ngoại trừ dị năng lôi hệ, dị năng hỏa hệ của ngươi rõ ràng cũng được thức tỉnh. Thật sự là cách ba ngày, lúc này phải lau mắt mà nhìn. Nhưng mà, mặc dù là như vậy, trong vòng ba chiêu, ta cũng có thể lấy tính mệnh của ngươi.
Thời điểm nói câu cuối cùng, ngữ khí Yến Như Vân lập tức tăng lên, đồng thời, trong đôi mắt cũng hiện lên một đạo sát khí.
Nguyên Phong khinh thường cười lạnh:
- Được rồi, chớ ở trước mặt ta to mồm khoác lác. Nếu không phải là hội trưởng, thì ngươi tính là cái gì... Điểm bổn sự này của ngươi, ngươi thực cho ta sợ ngươi sao. Trước kia ta sợ ngươi, đó là vì thân phận của ngươi, hiện tại ta cơ bản là không sợ ngươi. Nếu ngươi không phục, chúng ta đi ra ngoài thử chút...
Nói đến đây, Nguyên Phong vội vàng nói:
- Ông chủ, xin cho phép ta cùng Yến Như Vân quyết đấu...
Song Tử Hoàng không có tiếp lời Nguyên Phong nói, quét mắt nhìn Yến Như Vân, dùng ngữ điệu nể mặt nói:
- Yến thiếu chủ, ngươi là đến đàm luận, cần gì cùng một cẩu nô tài tranh khí, không có lời đâu...
Lập tức, Song Tử Hoàng đưa ánh mắt hướng về phía Nguyên Phong hỏi:
- Ngươi làm càn, như thế nào cùng khách quý của ta nói chuyện. Đây vỗn dĩ là khách, chúng ta phải hiểu được cấp bậc lễ nghĩa...
- Thuộc hạ biết sai rồi!
Nguyên Phong vội vàng xin lỗi.
Ngừng một chút, Song Tử Hoàng nói:
- Mọi người ngồi đi, chúng ta ngồi xuống chậm rãi bàn lại...
- Song Tử Hoàng, ta là tới để truyền đạt ý tứ của cha ta, về phần đàm phán, ta xem không cần thiết...
Yến Như Vân nói:
- Nghiệp đoàn dị năng chúng ta có thể tiếp tục cung cấp cho các ngươi dị năng giả cấp thấp, cùng dị năng giả chưa thức tỉnh. Vì thế, ngươi cần phải cung cấp cho chúng ta dược vật có thể thức tỉnh dị năng thứ hai.
- Ha ha.
Song Tử Hoàng cười cười nói:
- Không hổ là nghiệp đoàn dị năng, khí thế không sai... Nhưng mà, ta rất muốn biết, đây là các ngươi cùng ta hợp tác sao?
- Hợp tác?
Yến Như Vân khinh miệt nói:
- Ta nhận được nhiệm vụ giao dịch, về phần hợp tác... Song Tử Hoàng, ta nghĩ ngươi cũng nên biết, dùng thế lực của ngươi, hoàn toàn không có tư cách hợp tác cùng chúng ta. Không phải sao?
- Các ngươi thực sự nghĩ như vậy?
Song Tử Hoàng hỏi.
Yến Như Vân gật đầu nói:
- Song Tử Hoàng, có một số việc trong lòng ngươi so với ai khác đều rõ ràng hơn, ta xem chúng ta sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian. Ngươi thoải mái nhanh một chút, còn không thì thôi...
Nguyên Phong dường như đối với sự kiêu ngạo của Yến Như Vân cực kỳ bất mãn, lạnh lùng nói nói:
- Ái chà, Yến Như Vân ngươi thật sự là càng ngày càng có năng lực. Ta như thế nào cảm thấy ngươi càng lúc càng giống cáo mượn oai hùm...
Yến Như Vân trên mặt trầm xuống, hắn quay đầu không biểu tình hướng Nguyên Phong nói:
- Ngươi là đang gây hấn với ta sao?
Nguyên Phong hướng Yến Như Vân khinh thường lắc lắc cái đầu nhiều tóc vàng. Lúc đó, trong không khí hiện lên một đạo thiểm điện, đồng thời, một ngọn lửa cũng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Nguyên Phong đắc ý nhìn dị năng hai lớp của mình, khinh miệt hướng Yến Như Vân nói:
- Yến Như Vân, ngươi rất tự đại, cũng rất tự phụ. Cho tới nay, ngươi đều không thể xếp đặt địa vị của mình. Ngươi biết không? Cho dù tại nghiệp đoàn dị năng cũng có đại bộ phận người nhìn ngươi mà khó chịu... Ngươi ngoại trừ cáo mượn oai hùm thì còn có thể làm cái gì. Nói không dễ nghe một chút, ngươi bất quá chính là một Nhị Thế Tổ..(Cái này ý nói đời cha có tiền có quyền, đến đời thằng con chẳng cần biết nó có năng lực gì hay không, nhưng dựa vào cha nó thế là nó thành bố đời)
Yến Như Vân nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt trừng trừng về phía Nguyên Phong.
Nguyên Phong hừ lạnh một tiếng, trong tâm niệm, vài đạo lôi điện to bằng ngón tay bắn về phía Yến Như Vân.
- Chút tài mọn.
Yến Như Vân khinh thường hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt hiện lên một đạo dị sắc, ngay lúc này, đầu Nguyên Phong đột nhiên đau đớn kịch liệt.
- Đủ rồi.
Song Tử Hoàng lạnh lùng quát, trong khi nói chuyện duỗi tay hướng về phía Nguyên Phong gõ gõ ngón tay, lập tức đầu của hắn không còn đau nữa.
Yến Như Vân có chút biến sắc, lại không nói cái gì nữa.
Lập tức, Song Tử Hoàng liếc mắt Nguyên Phong, không để cho hắn cãi lại:
- Nguyên Phong, lập tức hướng Yến Như Vân tiên sinh xin lỗi, Yến Như Vân thiếu chủ là bằng hữu của chúng ta. Cũng là khách quý của ta... Ngươi tự tiện ra tay, tội không thể tha...
Nguyên Phong bị tinh thần công kích của Yến Như Vân đánh tới, trong lòng buồn bực vô cùng. Giờ phút này hắn nhụt chí ngồi xuống ghế, bộc tuệch nói:
- Thực xin lỗi... Yến thiếu chủ, mời ngươi trách phạt...
Yến Như Vân oán hận nhìn chằm chằm vào Nguyên Phong, khinh thường nói:
- Quên đi, không chấp nhặt cùng loại người như ngươi, làm hạ thấp thân phận của ta...
- Đa tạ Yến thiếu chủ không trách tội...
Nguyên Phong cúi người hướng Yến Như Vân.
Trên khuôn mặt hết sức anh tuấn của Song Tử Hoàng toát ra một tia thần sắc mất tự nhiên, lúc trước nhìn Yến Như Vân ra tay, xác thực không tầm thường. Dị năng Đế Cấp tinh thần hệ, lại có chút môn đạo.
Đừng xem lúc trước hắn vì Nguyên Phong giải vây rất nhẹ nhàng, trên thực tế, hắn cũng là hao phí lực lượng không nhỏ.
Song Tử Hoàng thu hồi suy nghĩ, dùng ngón tay tái nhợt gõ gõ mặt bàn, thanh âm lần nữa vang lên:
- Tốt lắm, trở lại chuyện chính, Yến thiếu chủ, mời ngươi trở về chuyển cáo cho hội trưởng Yến Nam Thiên cha của ngươi. Khô Lâu hội của ta đã thành lập, hơn nữa lực lượng của Khô Lâu hội ta tuyệt đối không nhỏ, ta hi vọng Khô Lâu hội của ta có thể nói chuyện ngang hàng cùng nghiệp đoàn dị năng của các ngươi. Ta cần hợp tác, mà không phải vì giao dịch...
Nói đến đây, Song Tử Hoàng quay đầu hướng Đường Na nói:
- Ngươi đưa Yến thiếu chủ đi ra ngoài...
- Có ý gì?
Yến Như Vân lập tức giật mình, hắn vạn lần không ngờ, một cái tổ chức mới lại có thể cùng nghiệp đoàn dị năng nói chuyện như thế.
Yến Như Vân xem ra, phóng mắt cả thế giới, tổ chức có thể cùng nghiệp đoàn dị năng địa vị ngang với nhau, chỉ có Huyền môn mà thôi.
- Song Tử Hoàng, ngươi biết ngươi đang làm cái gì sao?
Yến Như Vân giống như khuyên bảo:
- Ngươi làm mất đi một cơ hội giao dịch rất tốt... Tương lai, điều kiện của chúng ta chưa hẳn sẽ ưu đãi như vậy.
- Không sao cả.
Song Tử Hoàng ưu nhã cười cười:
- Kỳ thật cho dù không có trợ giúp của các ngươi, ta cũng có thể chiêu mộ được dị năng giả. Ta nghĩ có rất ít người có thể chịu được hấp dẫn khai phá dị năng thứ hai, thứ ba. Không phải sao?
- Ngươi làm càn.
Yến Như Vân cả giận:
- Song Tử Hoàng, ngươi không cần được một tấc lại muốn tiến thêm một thước. Dị năng giả trên khắp thiên hạ đều thuộc quản lý của nghiệp đoàn dị năng chúng ta, ngươi nếu dám tự tiện cùng nghiệp đoàn dị năng chúng ta lôi kéo người, hậu quả nghiêm trọng cỡ nào, ngươi biết không? Hôm nay ta tới giao dịch với ngươi, hoàn toàn là xem ở phân lượng dược vật thần kỳ kia. Nếu không nghe lời, việc xảy đến sẽ không dừng lại ở một mình ta, mà là chiến đấu với cả nghiệp đoàn. Đến lúc đó, Khô Lâu hội của ngươi chỉ có thể diệt vong.
- Ha ha.
Song Tử Hoàng khinh thường cười cười:
- Ta là người ghét nhất bị người ta uy hiếp, hiện tại ngươi có thể lăn đi, sau khi trở về nếu như biết điều, có thể làm chủ thì cùng ta nói chuyện.
Nói xong, trên người Song Tử Hoàng bắt đầu sinh ra một cổ sát ý mãnh liệt. Trong nháy mắt đó, toàn thân Yến Như Vân giống như ngã vào hầm băng, đáy lòng bắt đầu sinh một cỗ sợ hãi. Do dự một chút, hắn vẫn còn làm ra lựa chọn sáng suốt, xám xịt bỏ đi.
Lúc ra cửa, hắn còn quẳng xuống một câu hung ác:
- Ngươi chờ đó cho ta...
- Ông chủ, ta đi giáo huấn hắn một chút...
Nguyên Phong luôn xúc động. Trước rõ ràng nếm mùi thất bại, giờ phút này lại còn kêu gào không ngừng.
- Không cần.
Song Tử Hoàng vừa cười vừa nói:
- Nguyên Phong, lúc này có viên dược vật trong nháy mắt kích phát dị năng, sau khi ngươi ăn xong đi tìm Long Vũ, cần phải mang hắn còn sống đến đây.
- Dừng lại.
Long Vũ quát một tiếng, trong tay rút ra Thiên Sư pháp kiếm, xuất ra Tru Tà Thần Long, trực tiếp vây quanh Đường Na, Đường Na không có cách nào khác lại né tránh.
- Ta thật sự rất tuấn tú sao?
Long Vũ đột nhiên hỏi một câu.
Hàn Duyệt thiếu chút nữa bị câu hỏi của Long Vũ làm máu tràn lên não. Lúc đầu nàng cho rằng Long Vũ sẽ hỏi cố chủ phía sau màn là ai.
- Cắt.
Đường Na trừng mắt.
- Ngươi thật là quá đẹp trai...
Câu trả lời của Đường Na làm cho Long Vũ ngây ngẩn cả người, nếu là trai, còn cắt cái gì mà cắt...
- Nói mau, cố chủ là ai?
Nếu không ta đánh chết ngươi...
Hàn Duyệt lần nữa rút súng ra, trực tiếp đem họng súng tối như mực chỉa vào gáy của Đường Na.
- Không nói...
Đường Na khinh thường như trước.
- Ta dám khẳng định, ngươi chính là bắn ta không chết...
- Câm miệng, ngươi lại nói bừa, hiện tại ta liền bắn chết ngươi...
Tay Hàn Duyệt mở chốt an toàn ra. Giờ phút này, chỉ cần nàng nhẹ nhàng bấm cò súng một phát. Trên lý luận thì Đường Na nhất định phải chết.
- Nổ súng đi, ngươi nếu không nổ súng, ngươi chính là con gái của ta...
Đường Na khiêu khích nói.
Hàn Duyệt không thể chịu đựng được. Nàng quát lạnh một tiếng. Làm bộ muốn bóp cò. Đúng lúc này, Long Vũ thấy được trong đôi mắt của Đường Na xuất hiện một chút gian xảo.
- Không tốt!
Long Vũ hét lớn một tiếng. Thân hình lướt theo hướng về Hàn Duyệt nhào tới. Ngay lúc này, Hàn Duyệt đem họng súng nhắm ngay chính mình.
- Không nên!
Nhìn thấy Hàn Duyệt muốn nổ súng bắn chính mình. Khoảng cách giữa Long Vũ và nàng còn một đoạn. Lúc này khoảng cách gần nàng nhất chính là Đường Na cùng Tru Tà Thần Long.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, Long Vũ dùng tâm thần chỉ huy Tru Tà Thần Long buông tha cho Đường Na. Đi tập kích cánh tay phải cầm súng của Hàn Duyệt.
- Pằng!
Một tiếng súng ngắn vang lên, đồng thời tại lúc tiếng súng vang lên, Tru Tà Thần Long đã thành công tập kích Hàn Duyệt, làm cho viên đạn bị lệch đi, cũng không có bắn trúng Long Vũ.
- Tiện nhân, hóa ra ngươi là dị năng giả hai lớp...
Long Vũ giật mình một cái, Đường Na chẳng những là dị năng giả phong hệ, mà còn là dị năng giả tinh thần hệ.
Một lần không có phòng bị, làm cho gian kế của nàng thực hiện được.
Cả quá trình tuy rằng hoàn thành trong 0, 01 giây, nhưng chỉ cần thời gian như vậy, Đường Na đã thành công thoát ly khống chế của Long Vũ.
Nàng quay đầu oán hận trừng mắt Long Vũ, sau đó lại biến mất trong không khí.
Hàn Duyệt đằng sau Long Vũ dậm chân, nghẹn ngào hô.
- Không xong, để cho cô ta chạy thoát.
Nói xong, Hàn Duyệt tay cầm súng muốn đuổi theo ra bên ngoài.
Long Vũ hít một hơi thật dài, hướng Hàn Duyệt đang muốn truy kích nói:
- Đừng đuổi theo... Muộn rồi.
Giờ phút này Hàn Duyệt cũng biết rõ tình huống trước mắt. Nàng vô cùng xin lỗi nói:
- Tiểu Vũ, thực xin lỗi, đều là tôi không tốt, nếu như không phải tại tôi, cô ta sẽ không chạy thoát.
- Không có việc gì... Cô ta còn đang trong phạm vi cảm giác của tôi...
Đừng quên, hiện nay Long Vũ của chúng ta chính là cao thủ có tu vi Hóa Thần.
Từ lúc Đường Na trong nháy mắt bị Tru Tà Thần Long khống chế, hắn cũng đã tập trung khí tức của Đường Na.
…………………………….
…………………………….
Đường Na lảo đảo rời khỏi công trường Tam Kỳ của hoa viên Nhã Các, theo con đường chạy trốn trước đó đã xếp đặt tốt, đi lòng vòng trên vài con đường.
Sau khi xác định không có người truy đuổi, nàng mới vứt bỏ kính râm, thân hình có chút uốn éo, thoáng cái liền biến mất trong bầu trời đêm.
Nửa giờ sau, nàng giống như một cơn gió xông ào vào trong phòng khách của một biệt thự ở ngoại thành. Trong phòng khách có hơn mười người ngồi bên trong.
Một người trẻ tuổi có dáng người cao tóc vàng huýt sáo, ngữ khí trêu tức nói.
- Đường Na... Nhìn ngươi sốt ruột như lửa cháy, không phải là nhiệm vụ thất bại chứ?
Đường Na hung hăng trợn mắt nhìn người tuổi trẻ kia, lập tức hỏi:
- Ông chủ đang ở đâu?
- Trong phòng...Tự ngươi vào đi thôi, ta hi vọng ngươi có đủ dũng khí để thừa nhận nhiệm vụ của mình thất bại...
Người trẻ tuổi dáng cao tóc vàng nói.
- Hừ!
Đường Na hừ lạnh một tiếng, đi vào thư phòng ở lầu hai.
- Thất bại?
Trong thư phòng, một người nam nhân ngồi đối diện cửa sổ, chỉ chừa cho Đường Na một cái bóng lưng.
- Tại sao thất bại... Ngươi là dị năng giả hai hệ, trong đó dị năng ẩn là dị năng tinh thần hệ... Ngươi hoàn toàn có thể thừa dịp ra tay bất ngờ, ngươi không có lý do thất bại...
- Nhưng mà ông chủ, tình báo của ngươi có sai sót, Long Vũ kia cũng là dị năng giả, hơn nữa hắn chính là một người tu đạo, ta cơ bản không phải là đối thủ của hắn.
Đường Na trả lời.
- Phải không?
Người đàn ông cũng không quay đầu mà nói, hắn như trước đưa lưng về phía Đường Na, ngữ khí rất là bình thản nói.
- Nói như vậy, chuyện này nên trách ta...
- Ông chủ bớt giận, Đường Na không phải có ý tứ này...
Đường Na vội vàng nói:
- Ông chủ, xin ngươi cho ta ba ngày, ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ.
- Thôi khỏi!
Người kia nói:
- Ta vốn nghĩ ngươi bất ngờ hành động, sẽ bắt giữ được tiểu tử kia, nhưng mà hiện nay... Hắn đã biết ngươi là nhân sĩ dị năng hai lớp.
- Ưu thế của ngươi đã không có. Ngươi nói đúng, ngươi cùng hắn chênh lệch rất lớn. Đường Na, ngươi biết tại sao ta phải thức tỉnh dị năng thứ hai của ngươi không?
- Thưa biết!
Đường Na nghiêm túc nói.
- Đây là ông chủ yêu mến đối với Đường Na.
- Sai rồi!
Người kia nói.
- Ngươi sai rồi, ta sở dĩ giúp ngươi thức tỉnh dị năng thứ hai, hoàn toàn bởi vì trong mắt của ta thì ngươi còn giá trị sử dụng nhất định. Nếu vẫn muốn đi theo ta, ngươi tất phải cam đoan giá trị sử dụng của ngươi. Nếu có một ngày, ngươi đối với ta mất đi giá trị sử dụng, vậy ngày diệt vong của ngươi cũng đã tới. Ta nói như vậy, ngươi hiểu chưa?
- Thuộc hạ biết rõ!
Đường Na nói.
- Ông chủ, ngươi yên tâm đi. Ta biết nên làm như thế nào.
- Ừ, rất tốt!
Người nọ thản nhiên nói.
- Đi ra ngoài đi, thiếu chủ Yến Như Vân ngươi từng gặp đã tới rồi, ngươi xuống phụ trách tiếp đãi. Loại chuyện tiếp đãi này, ta xem cũng là thích hợp với ngươi nhất, lúc cần thiết thì cùng trên giường với Yến Như Vân. Nếu như có thể đem hắn tranh thủ tóm vào tay, đó là không còn gì tốt hơn...
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Đường Na có chút không tự nhiên. Bất quá cuối cùng nàng cũng nhẹ gật đầu thuận theo.
- Xin ông chủ yên tâm, ta biết rõ nên làm như thế nào?
Đợi cho Đường Na đi ra ngoài, người nọ chậm rãi xoay người lại. Làm cho người ta giật mình chính là, mặt của hắn lại là hai nửa, một nửa rõ ràng là Vương Quốc Duy, mà một nửa thì đổi thành một khuôn mặt hoàn toàn lạ lẫm, một bên mắt của hắn lóe ra một tia lo lắng, bên kia lại có vẻ thập phần âm hiểm.
- Ha ha.
Khóe miệng người nọ phát ra một âm nụ cười âm hiểm.
- Như thế nào? Hiện tại rốt cuộc ngươi đã thể nghiệm được chỗ tốt của lực lượng? Ta nghĩ ngươi hẳn là yên tâm đem thân thể giao cho ta đi?
- Không được!
Đồng dạng há miệng, nhưng tiếng nói lại là Vương Quốc Duy.
- Trước khi ta không quấy rối được thân thể đàn bà của Hàn Duyệt, ta sẽ không đem thân thể hoàn toàn kính dâng cho ngươi. Ngươi cũng đừng quên, đây là ước định lúc trước của chúng ta.
- Kỳ thật đây chỉ là một việc nhỏ, ta rất nhanh có thể hoàn thành tâm nguyện của ngươi.
- Chỉ hy vọng như thế.
- Đi thôi, để cho chúng ta cùng nhau chứng kiến được ngày huy hoàng của chúng ta...
Người nọ cười lạnh vài tiếng lập tức đứng dậy đi đến cửa ra, trong nháy mắt mở cửa phòng, hai nửa khuông mặt của hắn rốt cuộc hợp hai làm một, hoàn toàn biến thành khuôn mặt của Vương Quốc Duy.
Nhưng mà suy nghĩ đã không phải của Vương Quốc Duy.
Điểm này, từ ánh mắt của hắn là suy đoán ra được.
……………………………..
……………………………..
- Ông chủ, Yến Như Vân đã đến, Đường Na đang tại sảnh chào hỏi hắn?
Người trẻ tuổi dáng cao tóc vàng đi tới cung kính nói.
- Chúng ta qua xem!
Người nọ lạnh lùng nói một câu.
Trong phòng khách, cơ hồ tất cả mọi người đều ngừng lại hô hấp, thở mạnh cũng không dám.
Hiển nhiên, đối với chủ tử của bọn họ, bọn họ tràn đầy sợ hãi.
Trong thời gian mười ngày trước, bọn họ chí ít có mười người chết trong tay của ông chủ. Mỗi lần, ông chủ đều trực tiếp đem máu tươi trong cơ thể của bọn họ hút sạch sẽ, chỉ còn lại một bộ thân xác thối tha.
Tràng diện một màn huyết tinh kia giống như cơn ác mộng cắm rễ trong tâm mọi người, quên đi không được.
Ông chủ tuy rằng tàn bạo, nhưng lại có phương diện tốt.
Mọi người ở đây, lúc đầu đều là dị năng giả đơn hệ, hơn nữa còn là cái loại phẩm cấp rất thấp. Nhưng từ sau khi theo ông chủ, dưới sự trợ giúp của ông chủ, hiện tại bọn họ người người đều là dị năng giả hai hệ. Hơn nữa phẩm cấp dị năng tăng lên rất nhiều.
Đây cũng là nguyên nhân ông chủ tuy rằng tàn bạo, nhưng bọn họ lại cam tâm tình nguyện đi theo.
- Song Tử Hoàng..
Một nhóm ba người đi vào phòng phía sau, một nam tử hai mươi bảy, hai mươi tám từ trên chỗ ngồi đứng lên, nhàn nhạt cười cười.
- Là ngươi sao?
- Ừ, đúng vậy!
Người kia vừa cười vừa vuốt mái tóc phiêu dật của mình, nhìn thoáng qua nam tử trẻ tuổi kia nói:
- Không nghĩ tới thiếu chủ của nghiệp đoàn dị năng lại trẻ tuổi như thế. Nhưng mà... Ngươi chỉ là một dị năng giả đơn hệ, có chút đáng tiếc...
- Hừ!
Người trẻ tuổi đúng là Yến Như Vân, con trai độc nhất của Yến Nam Thiên hội trưởng nghiệp đoàn dị năng. Yến Như Vân dị năng trung cấp tinh thần hệ dị năng giả Đế Cấp. Mà lão tử của hắn đã là dị năng giả Hoàng Cấp. Chỉ là ai cũng không biết, dị năng của hắn là thuộc tính nào. Đây là một vấn đề bí ẩn.
Giờ phút này, hắn được ông già hắn cắt cử tiến đến cùng Song Tử Hoàng đàm phán, hy vọng có thể nhận được thức tỉnh dị năng nhân thể thứ hai, thậm chí dược vật của dị năng thứ ba. Song Tử Hoàng chính là tục danh tuyên bố ở bên ngoài của người này.
Đương nhiên, ngoại trừ hắn, người khác cũng vô pháp lý giải hàm nghĩa cái gọi là Song Tử.
- Làm càn.
Nam tử dáng cao tóc vàng đi theo Song Tử Hoàng cùng vào cửa quát một tiếng nói:
- Yến Như Vân, ngươi thật sự là làm càn, ngươi hừ lạnh cái gì... Ngươi dám bất kính đối với chủ nhân Song Tử Hoàng, coi chừng ta không khách khí đối với ngươi.
“…”
- Nguyên Phong... Không sai, ban đầu ở nghiệp đoàn dị năng ngươi bất quá chỉ là một Tam Tinh dị năng giả lôi hệ... Nhưng bây giờ tiền đồ...Để ta xem xem, không sai, ngoại trừ dị năng lôi hệ, dị năng hỏa hệ của ngươi rõ ràng cũng được thức tỉnh. Thật sự là cách ba ngày, lúc này phải lau mắt mà nhìn. Nhưng mà, mặc dù là như vậy, trong vòng ba chiêu, ta cũng có thể lấy tính mệnh của ngươi.
Thời điểm nói câu cuối cùng, ngữ khí Yến Như Vân lập tức tăng lên, đồng thời, trong đôi mắt cũng hiện lên một đạo sát khí.
Nguyên Phong khinh thường cười lạnh:
- Được rồi, chớ ở trước mặt ta to mồm khoác lác. Nếu không phải là hội trưởng, thì ngươi tính là cái gì... Điểm bổn sự này của ngươi, ngươi thực cho ta sợ ngươi sao. Trước kia ta sợ ngươi, đó là vì thân phận của ngươi, hiện tại ta cơ bản là không sợ ngươi. Nếu ngươi không phục, chúng ta đi ra ngoài thử chút...
Nói đến đây, Nguyên Phong vội vàng nói:
- Ông chủ, xin cho phép ta cùng Yến Như Vân quyết đấu...
Song Tử Hoàng không có tiếp lời Nguyên Phong nói, quét mắt nhìn Yến Như Vân, dùng ngữ điệu nể mặt nói:
- Yến thiếu chủ, ngươi là đến đàm luận, cần gì cùng một cẩu nô tài tranh khí, không có lời đâu...
Lập tức, Song Tử Hoàng đưa ánh mắt hướng về phía Nguyên Phong hỏi:
- Ngươi làm càn, như thế nào cùng khách quý của ta nói chuyện. Đây vỗn dĩ là khách, chúng ta phải hiểu được cấp bậc lễ nghĩa...
- Thuộc hạ biết sai rồi!
Nguyên Phong vội vàng xin lỗi.
Ngừng một chút, Song Tử Hoàng nói:
- Mọi người ngồi đi, chúng ta ngồi xuống chậm rãi bàn lại...
- Song Tử Hoàng, ta là tới để truyền đạt ý tứ của cha ta, về phần đàm phán, ta xem không cần thiết...
Yến Như Vân nói:
- Nghiệp đoàn dị năng chúng ta có thể tiếp tục cung cấp cho các ngươi dị năng giả cấp thấp, cùng dị năng giả chưa thức tỉnh. Vì thế, ngươi cần phải cung cấp cho chúng ta dược vật có thể thức tỉnh dị năng thứ hai.
- Ha ha.
Song Tử Hoàng cười cười nói:
- Không hổ là nghiệp đoàn dị năng, khí thế không sai... Nhưng mà, ta rất muốn biết, đây là các ngươi cùng ta hợp tác sao?
- Hợp tác?
Yến Như Vân khinh miệt nói:
- Ta nhận được nhiệm vụ giao dịch, về phần hợp tác... Song Tử Hoàng, ta nghĩ ngươi cũng nên biết, dùng thế lực của ngươi, hoàn toàn không có tư cách hợp tác cùng chúng ta. Không phải sao?
- Các ngươi thực sự nghĩ như vậy?
Song Tử Hoàng hỏi.
Yến Như Vân gật đầu nói:
- Song Tử Hoàng, có một số việc trong lòng ngươi so với ai khác đều rõ ràng hơn, ta xem chúng ta sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian. Ngươi thoải mái nhanh một chút, còn không thì thôi...
Nguyên Phong dường như đối với sự kiêu ngạo của Yến Như Vân cực kỳ bất mãn, lạnh lùng nói nói:
- Ái chà, Yến Như Vân ngươi thật sự là càng ngày càng có năng lực. Ta như thế nào cảm thấy ngươi càng lúc càng giống cáo mượn oai hùm...
Yến Như Vân trên mặt trầm xuống, hắn quay đầu không biểu tình hướng Nguyên Phong nói:
- Ngươi là đang gây hấn với ta sao?
Nguyên Phong hướng Yến Như Vân khinh thường lắc lắc cái đầu nhiều tóc vàng. Lúc đó, trong không khí hiện lên một đạo thiểm điện, đồng thời, một ngọn lửa cũng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Nguyên Phong đắc ý nhìn dị năng hai lớp của mình, khinh miệt hướng Yến Như Vân nói:
- Yến Như Vân, ngươi rất tự đại, cũng rất tự phụ. Cho tới nay, ngươi đều không thể xếp đặt địa vị của mình. Ngươi biết không? Cho dù tại nghiệp đoàn dị năng cũng có đại bộ phận người nhìn ngươi mà khó chịu... Ngươi ngoại trừ cáo mượn oai hùm thì còn có thể làm cái gì. Nói không dễ nghe một chút, ngươi bất quá chính là một Nhị Thế Tổ..(Cái này ý nói đời cha có tiền có quyền, đến đời thằng con chẳng cần biết nó có năng lực gì hay không, nhưng dựa vào cha nó thế là nó thành bố đời)
Yến Như Vân nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt trừng trừng về phía Nguyên Phong.
Nguyên Phong hừ lạnh một tiếng, trong tâm niệm, vài đạo lôi điện to bằng ngón tay bắn về phía Yến Như Vân.
- Chút tài mọn.
Yến Như Vân khinh thường hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt hiện lên một đạo dị sắc, ngay lúc này, đầu Nguyên Phong đột nhiên đau đớn kịch liệt.
- Đủ rồi.
Song Tử Hoàng lạnh lùng quát, trong khi nói chuyện duỗi tay hướng về phía Nguyên Phong gõ gõ ngón tay, lập tức đầu của hắn không còn đau nữa.
Yến Như Vân có chút biến sắc, lại không nói cái gì nữa.
Lập tức, Song Tử Hoàng liếc mắt Nguyên Phong, không để cho hắn cãi lại:
- Nguyên Phong, lập tức hướng Yến Như Vân tiên sinh xin lỗi, Yến Như Vân thiếu chủ là bằng hữu của chúng ta. Cũng là khách quý của ta... Ngươi tự tiện ra tay, tội không thể tha...
Nguyên Phong bị tinh thần công kích của Yến Như Vân đánh tới, trong lòng buồn bực vô cùng. Giờ phút này hắn nhụt chí ngồi xuống ghế, bộc tuệch nói:
- Thực xin lỗi... Yến thiếu chủ, mời ngươi trách phạt...
Yến Như Vân oán hận nhìn chằm chằm vào Nguyên Phong, khinh thường nói:
- Quên đi, không chấp nhặt cùng loại người như ngươi, làm hạ thấp thân phận của ta...
- Đa tạ Yến thiếu chủ không trách tội...
Nguyên Phong cúi người hướng Yến Như Vân.
Trên khuôn mặt hết sức anh tuấn của Song Tử Hoàng toát ra một tia thần sắc mất tự nhiên, lúc trước nhìn Yến Như Vân ra tay, xác thực không tầm thường. Dị năng Đế Cấp tinh thần hệ, lại có chút môn đạo.
Đừng xem lúc trước hắn vì Nguyên Phong giải vây rất nhẹ nhàng, trên thực tế, hắn cũng là hao phí lực lượng không nhỏ.
Song Tử Hoàng thu hồi suy nghĩ, dùng ngón tay tái nhợt gõ gõ mặt bàn, thanh âm lần nữa vang lên:
- Tốt lắm, trở lại chuyện chính, Yến thiếu chủ, mời ngươi trở về chuyển cáo cho hội trưởng Yến Nam Thiên cha của ngươi. Khô Lâu hội của ta đã thành lập, hơn nữa lực lượng của Khô Lâu hội ta tuyệt đối không nhỏ, ta hi vọng Khô Lâu hội của ta có thể nói chuyện ngang hàng cùng nghiệp đoàn dị năng của các ngươi. Ta cần hợp tác, mà không phải vì giao dịch...
Nói đến đây, Song Tử Hoàng quay đầu hướng Đường Na nói:
- Ngươi đưa Yến thiếu chủ đi ra ngoài...
- Có ý gì?
Yến Như Vân lập tức giật mình, hắn vạn lần không ngờ, một cái tổ chức mới lại có thể cùng nghiệp đoàn dị năng nói chuyện như thế.
Yến Như Vân xem ra, phóng mắt cả thế giới, tổ chức có thể cùng nghiệp đoàn dị năng địa vị ngang với nhau, chỉ có Huyền môn mà thôi.
- Song Tử Hoàng, ngươi biết ngươi đang làm cái gì sao?
Yến Như Vân giống như khuyên bảo:
- Ngươi làm mất đi một cơ hội giao dịch rất tốt... Tương lai, điều kiện của chúng ta chưa hẳn sẽ ưu đãi như vậy.
- Không sao cả.
Song Tử Hoàng ưu nhã cười cười:
- Kỳ thật cho dù không có trợ giúp của các ngươi, ta cũng có thể chiêu mộ được dị năng giả. Ta nghĩ có rất ít người có thể chịu được hấp dẫn khai phá dị năng thứ hai, thứ ba. Không phải sao?
- Ngươi làm càn.
Yến Như Vân cả giận:
- Song Tử Hoàng, ngươi không cần được một tấc lại muốn tiến thêm một thước. Dị năng giả trên khắp thiên hạ đều thuộc quản lý của nghiệp đoàn dị năng chúng ta, ngươi nếu dám tự tiện cùng nghiệp đoàn dị năng chúng ta lôi kéo người, hậu quả nghiêm trọng cỡ nào, ngươi biết không? Hôm nay ta tới giao dịch với ngươi, hoàn toàn là xem ở phân lượng dược vật thần kỳ kia. Nếu không nghe lời, việc xảy đến sẽ không dừng lại ở một mình ta, mà là chiến đấu với cả nghiệp đoàn. Đến lúc đó, Khô Lâu hội của ngươi chỉ có thể diệt vong.
- Ha ha.
Song Tử Hoàng khinh thường cười cười:
- Ta là người ghét nhất bị người ta uy hiếp, hiện tại ngươi có thể lăn đi, sau khi trở về nếu như biết điều, có thể làm chủ thì cùng ta nói chuyện.
Nói xong, trên người Song Tử Hoàng bắt đầu sinh ra một cổ sát ý mãnh liệt. Trong nháy mắt đó, toàn thân Yến Như Vân giống như ngã vào hầm băng, đáy lòng bắt đầu sinh một cỗ sợ hãi. Do dự một chút, hắn vẫn còn làm ra lựa chọn sáng suốt, xám xịt bỏ đi.
Lúc ra cửa, hắn còn quẳng xuống một câu hung ác:
- Ngươi chờ đó cho ta...
- Ông chủ, ta đi giáo huấn hắn một chút...
Nguyên Phong luôn xúc động. Trước rõ ràng nếm mùi thất bại, giờ phút này lại còn kêu gào không ngừng.
- Không cần.
Song Tử Hoàng vừa cười vừa nói:
- Nguyên Phong, lúc này có viên dược vật trong nháy mắt kích phát dị năng, sau khi ngươi ăn xong đi tìm Long Vũ, cần phải mang hắn còn sống đến đây.
Tác giả :
Xích Tuyết