Dạ Mị
Chương 4: Gặp gia đình nhà Cullen (2)
Khi họ(nhà Cullen) đến nơi thì thực sự thấy người nào đó đang đi lòng vòng tìm đường. Rosalie trố mắt, trên đời này thực sự có người đi đường thẳng cũng lạc được hay sao?!! Hôm nay quả thật là mở rộng tầm mắt.
Alice hảo tâm ra khỏi xe nói với cái con người còn đang đi lạc kia:"Này bạn, nếu không phiền thì để mình chỉ đường cho." Anna ngước mắt, thấy một cô gái tóc ngắn lỉa chỉa ra nhiều phía, đôi mắt màu đồng giống với bà Esme. Làn da trắng không sắc khí nhưng cũng là một mỹ nhân. Phía sau cô gái còn có một gái ba trai nữa. Cô gái đằng sau có mái tóc màu vàng rất dày, ngọn tóc chấm ngang lưng hơi uốn thành làn sóng. Thân hình như mấy người mẫu trên bìa tạp chí thời trang. Còn ba người con trai thì một cao to lưỡng, tóc đen quăn, một thì cao, thân hình vạm vỡ nhưng không có vẻ vai u bắp thịt như người kia, tóc màu vàng mật ong. Người con trai còn lại thì gầy, cao lêu khêu, tóc màu đồng bù xù, làn da không sắc khí rất có phong phạm của người thiếu dinh dưỡng. Năm người, ai cũng là tuấn nam mỹ nữ, cô xuýt xoa trong lòng.
"Cảm ơn bạn, mình chẳng qua chỉ là đi loanh quoanh ngắm cảnh mà thôi. Người nào đó mặt không đổi, tim không đập nói. Trong rừng ngoại trừ cây ra thì cũng chỉ có cây mà thôi, có cái gì để mà ngắm chứ. Khoé miệng của mọi người run rẩy, dáng đứng hơi liêu xiêu.
Tiếng lòng của mọi người: mặt quá dày, tính cách quá vô sỉ aaa.
"Mình là Alice, kia là Rosalie, còn lại lần lượt từ phải sang trái là Emmet, Edward và Jasper." Alice giới thiệu.
"Mình là Anna, hẳn là bác Esme cũng đã nói qua rồi." Cô mỉm cười đáp lại.
"Sao bồ biết chúng mình có liên quan đến mẹ Esme, nhỡ đâu là người xa lạ thì sao?" Alice kinh ngạc hỏi.
"Vì trên đó mình chỉ thấy một căn biệt duy nhất thôi, vả lại màu mắt của mọi người rất giống nhau."
"Ồ, thì ra là vậy."
"Vậy bồ không ngại chỉ đường cho mình chứ?" Cô lịch sự hỏi.
Không phải vừa rồi còn nói là ngắm cảnh sao, Alice run rẩy trả lời "Không thành vấn đề." Thế rồi ba chiếc xe lần lượt nối đuôi nhau đến trường.
Trong xe, Anna bóc ra một cây kẹo mút đỏ như máu và mọi người ai cũng biết đó chính là Huyết Viêm. Lắc lắc đầu, cô nghĩ: gia đình này chắc chắn có điều huyền bí. Và ý nghĩ đã bị một người đọc được.
Alice hảo tâm ra khỏi xe nói với cái con người còn đang đi lạc kia:"Này bạn, nếu không phiền thì để mình chỉ đường cho." Anna ngước mắt, thấy một cô gái tóc ngắn lỉa chỉa ra nhiều phía, đôi mắt màu đồng giống với bà Esme. Làn da trắng không sắc khí nhưng cũng là một mỹ nhân. Phía sau cô gái còn có một gái ba trai nữa. Cô gái đằng sau có mái tóc màu vàng rất dày, ngọn tóc chấm ngang lưng hơi uốn thành làn sóng. Thân hình như mấy người mẫu trên bìa tạp chí thời trang. Còn ba người con trai thì một cao to lưỡng, tóc đen quăn, một thì cao, thân hình vạm vỡ nhưng không có vẻ vai u bắp thịt như người kia, tóc màu vàng mật ong. Người con trai còn lại thì gầy, cao lêu khêu, tóc màu đồng bù xù, làn da không sắc khí rất có phong phạm của người thiếu dinh dưỡng. Năm người, ai cũng là tuấn nam mỹ nữ, cô xuýt xoa trong lòng.
"Cảm ơn bạn, mình chẳng qua chỉ là đi loanh quoanh ngắm cảnh mà thôi. Người nào đó mặt không đổi, tim không đập nói. Trong rừng ngoại trừ cây ra thì cũng chỉ có cây mà thôi, có cái gì để mà ngắm chứ. Khoé miệng của mọi người run rẩy, dáng đứng hơi liêu xiêu.
Tiếng lòng của mọi người: mặt quá dày, tính cách quá vô sỉ aaa.
"Mình là Alice, kia là Rosalie, còn lại lần lượt từ phải sang trái là Emmet, Edward và Jasper." Alice giới thiệu.
"Mình là Anna, hẳn là bác Esme cũng đã nói qua rồi." Cô mỉm cười đáp lại.
"Sao bồ biết chúng mình có liên quan đến mẹ Esme, nhỡ đâu là người xa lạ thì sao?" Alice kinh ngạc hỏi.
"Vì trên đó mình chỉ thấy một căn biệt duy nhất thôi, vả lại màu mắt của mọi người rất giống nhau."
"Ồ, thì ra là vậy."
"Vậy bồ không ngại chỉ đường cho mình chứ?" Cô lịch sự hỏi.
Không phải vừa rồi còn nói là ngắm cảnh sao, Alice run rẩy trả lời "Không thành vấn đề." Thế rồi ba chiếc xe lần lượt nối đuôi nhau đến trường.
Trong xe, Anna bóc ra một cây kẹo mút đỏ như máu và mọi người ai cũng biết đó chính là Huyết Viêm. Lắc lắc đầu, cô nghĩ: gia đình này chắc chắn có điều huyền bí. Và ý nghĩ đã bị một người đọc được.
Tác giả :
Giai Dĩnh